Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Tác Giả: markoleq
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Ngoại Tình, Ông Già, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 58798 Lượt Xem
Chương 369
Ngay khi Lãnh Băng Sương rời đi, Tiểu Đình cùng bác sĩ đi vào, sau khi nhìn thấy cô ta tiến vào, tôi liền nhắm mắt lại, không muốn nhìn cô ta. Các bác sĩ kiểm tra cho tôi một hồi rồi rời đi, trong phòng lại lâm vào yên tĩnh, vừa rồi bác sĩ nói chuyện với cô ta ý tứ là tôi hết thảy đều tốt, đang ổn định phục hồi.
Một lát sau, tôi cảm giác được cô ta xốc chăn từ trên người tôi lên, sau đó dùng hai tay bắt đầu nhào nặn tay chân cho tôi, dù sao thì tôi vẫn nằm trên giường, cần người hỗ trợ xoa bóp cơ thể.
“Đừng đụng vào tôi!” Cảm giác được ngón tay mảnh khảnh của cô ta chạm vào thân thể của tôi, thân thể tôi như phản xạ căng thẳng, dùng thanh âm khàn khàn quát. Hai tay cô ta còn đặt ở trên bắp chân tôi, sau khi nghe tiếng gầm của tôi, giống như bị điện giật hai tay rất nhanh rời khỏi thân tôi.
“Chồng, có phải em làm anh đau không?” Sau khi phản ứng lại, Tiểu Đình lộ ra một nụ cười xấu hổ, ôn nhu hỏi.
“Không có, nhưng từ giờ trở đi, cô đừng chạm vào tôi…” Tôi nhìn cô ta, rồi nhắm mắt lại.
“Nhưng mà… Chồng ơi, làm sao em có thể chăm sóc cho anh nếu không chạm vào anh? Đừng làm thế, có được không?” Tiểu Đình nói một cách thận trọng, trong lời nói mang theo nức nở.
“Tôi như thế nào không cần cô quản, không liên quan gì đến cô…” Tôi nhắm mắt trả lời, bây giờ tôi cũng lười nhìn cô ta, từ khi xem xong DV kia, ở trong lòng tôi đã sinh ra chán ghét cô ta.
“Tại sao không liên quan gì đến em? Em là vợ anh…” Rốt cục Tiểu Đình cũng bộc phát ra, vừa khóc vừa nói.
“Hừ…” Tôi không nói nữa, cũng không thèm tranh cãi với cô ta, chỉ muốn yên tĩnh lại. Phòng bệnh hiện tại chỉ có tiếng nức nở yếu ớt của cô ta, mọi thứ đều không thể quay trở lại quá khứ, nhìn thấy cô ta, trong đầu tôi sẽ lóe lên hình ảnh dương vật của ông thô bạo cắm vào cúc huyệt của cô ta, tơ máu đỏ thẫm của cúc huyệt, phảng phất như là máu trinh nữ, cứ lởn vởn trong đầu tôi vẫn không xua đi được.
Thời gian trôi qua không biết bao lâu, tôi từ từ ngủ thiếp đi, dù sao thân thể tôi quá mức suy yếu, tôi cảm thấy rất mệt. Trong giấc ngủ, tôi cảm giác được thân thể của mình bị người nhẹ nhàng xoa bóp, không biết là thật hay là ở trong mộng cảnh, có lẽ cô ta thừa dịp tôi ngủ say xoa bóp thân thể cho tôi, nhưng vì mình quá mệt, không có tỉnh lại.
Không biết mình đã ngủ bao lâu, tôi mở mí mắt buông lỏng. Lúc này hình như trời đã về đêm, rèm cửa sổ được kéo chặt, trong phòng bệnh cũng tương đối tối, mà bên cạnh gối của tôi có tiếng hít thở nhẹ nhàng, tôi nhìn thấy cô ta nằm sấp trên mép giường bệnh của tôi đang ngủ say, bên cạnh còn đặt một phần cơm tối, nhưng dường như cô không có ăn. Tiểu Đình ngủ rất yên tĩnh, tựa hồ như đang gặp ác mộng gì đó, lông mày hơi nhíu lại, ngũ quan vặn vẹo.
“Chồng ơi, đừng bỏ em, em sai rồi…” Đúng lúc này, Tiểu Đình lại phát ra ác mộng, nói lảm nhảm trong giấc ngủ, tuy rằng nghe mơ hồ không rõ, nhưng tôi vẫn nghe được rõ ràng.
“Chồng ơi, tỉnh dậy đi, đừng làm em sợ…” … “Chồng… em sai rồi…” Lâu lâu Tiểu Đình nói ra một câu mộng thoại, tôi tin là lời mộng của cô ta, dù sao cô ta không biết tôi đã tỉnh dậy. Sau khi nghe cô ta nói, trong lòng tôi đột nhiên mềm nhũn xuống, nhưng tôi vội vàng hồi tưởng lại từng cảnh trong DV. Lúc này vô luận như thế nào tôi cũng sẽ không tha thứ cho cô ta nữa, nếu ông trời đã không cho tôi chết, vậy thì sau này tôi sẽ đổi cách làm người của mình, cụ thể có những dự định xa hơn trong đầu.
Trong mấy ngày tới, đại bộ phận thời gian của tôi đều nhắm mắt lại, cho dù là tỉnh cũng không ngoại lệ, hơn nữa cô ta cũng học khôn không ít, chỉ cần lúc tôi tỉnh dậy, Tiểu Đình sẽ không bao giờ chạm vào tôi, chỉ sau khi tôi ngủ, cô ta mới bí mật xoa bóp cho tôi, tôi cũng làm bộ như không biết và không nói gì. Điều kỳ lạ là trong khoảng thời gian này, tôi không thấy cha mẹ vợ, Hạo Hạo và cả ông ta nữa, chỉ có một số đồng nghiệp cấp cao của công ty đến thăm tôi.
Điều này làm cho tôi cảm thấy hơi kỳ lạ, hơn nữa những đồng nghiệp tới cũng chỉ là quan tâm và hỏi thăm, không hỏi bệnh tình của tôi, hơn nữa nhìn bộ dáng của họ, dường như không biết tôi bị bệnh gì mà nằm bệnh viện, bọn họ đều cho rằng tôi bị đau ruột thừa. Trong nháy mắt tôi cũng hiểu được, cũng không có nói gì, bất quá ngẫm lại cũng hợp tình hợp lý, Lãnh Băng Sương và Tiểu Đình cũng không thể nói thật với người ngoài, nếu họ biết sau này tôi thật không có mặt mũi ở lại công ty.
“Hạo Hạo đâu? Tại sao nó không đến?” Sau năm ngày, cuối cùng tôi không chịu nổi nhớ nhung con trai mình, lần đầu tiên tôi chủ động nói với cô ta. Dù sao hiện tại trong lòng tôi chỉ vướng bận con trai của mình, hai người kia có lỗi, Hạo Hạo vô tội, sau này nó là động lực duy nhất của tôi.
“Cái đó… ở nhà không ai biết…” Tiểu Đình nghe tôi hỏi về con trai mình, sắc mặt đột nhiên đanh lại, sau đó mắt cười miệng không cười nói.
“Bọn họ không biết? Ý của cô là bố mẹ cô không biết tôi xảy ra chuyện?” Thảo nào tôi không thấy cha mẹ vợ, thì ra bọn họ không biết.
“Đúng vậy, em sợ họ lo lắng, cho nên em đi trước một bước nói với họ, em cùng anh đi công tác, phải rất lâu mới về… cho nên…” Tiểu Đình có vẻ xấu hổ, có vẻ rất sợ hãi, lúc nói chuyện không dám nhìn mắt của tôi.
“Lời nói dối này không tệ, rất hoàn hảo…” Sau khi nghe cô ta nói, tôi cười nói. Bất quá cô ta nghe lời này như thể tôi đang chế giễu cô, thật ra tôi luôn muốn nói một câu, sao cô lại ở đây mà không đi bồi bố chồng? Có lẽ trong khoảng thời gian này ông đã chết ngạt trên đảo, hơn nữa ông cũng chưa từng tới đây, phỏng chừng ông đã không còn mặt mũi nào nhìn tôi.
Trong khoảng thời gian này, cho dù nhắm mắt lại tôi cũng coi chừng cô ta xung quanh mình, tôi không bắt được cuộc điện thoại lớn của cô ta, thỉnh thoảng chỉ đi ra ngoài vệ sinh vài lần, còn đồ ăn đều được đưa từ bên ngoài vào. Kể từ khi tôi tỉnh dậy, cô ta chưa từng rời khỏi bệnh viện.
Mấy ngày nay, cảm xúc của tôi cũng bình tĩnh trở lại, hiện tại điều tôi quan tâm nhất chính là tình trạng dương vật của tôi như thế nào, trong khoảng thời gian này tôi vẫn chưa hỏi bác sĩ vì không đủ can đảm. Thậm chí có vài lần bác sĩ cởi gạc cho tôi kiểm tra, tôi đều nhắm mắt lại, không nhìn háng mình lần nào, hiện tại tôi đang mặc một cái quần lót đặc biệt làm bằng nhựa y tế để bảo vệ háng của tôi, hơn nữa ở háng vươn ra một ống thông tiểu, mỗi ngày đều là cô ta bưng phân và nước tiểu cho tôi.
Tôi đoán là dương vật của tôi đã bị cắt bỏ hoàn toàn, dù sao lần cuối cùng tôi nhìn thấy nó, nó đã bị bầy nhầy máu thịt, ngay cả sự tiến bộ y tế bây giờ, có lẽ cũng rất khó để phục hồi. Nếu dương vật của mình bị cắt bỏ, tôi có thể tưởng tượng được cảnh tượng háng của mình, giống như một người phụ nữ, chỉ có điều không có môi âm hộ và âm đạo, nhưng cũng giống như phụ nữ, cái háng bằng phẳng, phỏng chừng sau này mình không thể đứng để tiểu, giống như một người phụ nữ phải ngồi xổm đi tiểu.
Hơn nữa sau này mình không còn quan hệ tình dục được nữa, hoàn toàn trở thành một “công công”, chẳng qua “công công” như tôi không phải là nhân vật ba chồng đối với cô ta, mà là thái giám viết tắt. Ông là ba chồng (công công) của cô ta, hiện tại tôi cũng là một công công, chẳng qua so với ông, tuy rằng xưng hô giống nhau, nhưng…
Lần này thì tốt rồi, lần này thì xem như hoàn toàn thành toàn cho hai người, dù sao trong thời gian sau này của cô ta, dục vọng tình dục sẽ càng lúc càng thịnh vượng. Dù sao cô ta đã đến tuổi như lang như hổ, hơn nữa bởi vì di chứng nghiện tình dục, tôi lại không cách nào thỏa mãn cô ta, Tiểu Đình có thể “danh chính ngôn thuận” làm vợ của ông.
Hơn nữa với bộ dáng hiện tại của tôi, phỏng chừng Tiểu Đình cũng sẽ không để ý. Dù sao dương vật của tôi có tồn tại hay không, đối với cô ta cũng không có ảnh hưởng gì, dù sao nó cũng không cách nào thỏa mãn cô ta. Đối với cô ta, dương vật của tôi là thứ có hay không có cũng vậy thôi.
Sau hai ngày, cuối cùng tôi cũng có thể xuống đất, chẳng qua bên hông mình vẫn treo ống thông tiểu, tôi có thể cảm nhận được sự ma sát của quần lót bằng nhựa y tế trên háng, chẳng qua loại cảm giác ma sát này có chút không đúng, không phải những gì tôi mong đợi.
Phảng phất như háng của mình có cái gì trong đó, không phải là tình trạng trống rỗng. Cuối cùng, trong một đêm tối tăm, trái tim tôi đấu tranh trong một thời gian dài, cuối cùng tôi cũng hạ quyết tâm phải chấp nhận thực tế, bàn tay của tôi run run luồn vào trong cái quần lót bằng nhựa, cuối cùng tôi chạm vào một cái gì đó mềm mại, đó là một dương vật và tôi cũng cảm thấy từ dương vật một chút lạnh và một chút đau mơ hồ.
Chuyện gì vậy? Không phải dương vật của tôi đã bị đập nát rồi sao? Chẳng lẽ dương vật của tôi còn sót lại một phần nhỏ? Chỉ là cũng không đúng a, hình như vẫn còn đầu rùa, đây rốt cuộc là chuyện gì? Tôi dùng sức tự véo mình một cái, xác nhận xem có phải mình đang nằm mơ không…