Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Chương 29 Nguồn Gốc

Sau khi xoa dịu nội tâm đang hồi hộp của mình, Tiểu Đình dựa lưng vào tường lơ đãng nhìn tấm ảnh cưới trên bàn đầu giường. nàng lặng lẽ nhìn ảnh cưới của hai chúng tôi, đắm đuối với những gì nàng thấy. Dần dần, sương nước ứa ra trong mắt nàng, nàng bước chầm chậm đến tấm ảnh cưới và nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve. Có lẽ do nhìn thấy vật tư tình và đang suy nghĩ lung tung nên Tiểu Đình cầm điện thoại di động, thở dốc thật sâu vài hơi, để cho hô hấp của mình bình tĩnh lại, rồi gọi cho tôi, và sau đó là cuộc gọi bất thường đó.

Chứng kiến điều này, cuối cùng tôi cũng biết giọng điệu kỳ lạ và tiếng khóc của Tiểu Đình từ đâu mà ra khi nàng gọi cho tôi tối nay. Tôi tin rằng mỗi khi nàng nhớ tới tôi, áy náy trong lòng sẽ nhen nhóm lại, đặc biệt là khi nhìn tôi trong ảnh và nghe giọng nói của tôi.

"Tiểu Đình, ăn cơm!" Đang lúc chúng tôi đang nói chuyện điện thoại, cđột nhiên ha đẩy cửa bước vào. Tiểu Đình thấy ông bước vào, trong lòng căng thẳng vội vàng cúp điện thoại. Lúc tôi đang nói chuyện với nàng, tôi thắc mắc tại sao sau nụ hôn qua điện thoại, nàng đang muốn nói thêm thì đột nhiên lại cúp điện thoại, hóa ra nàng bị ông ngắt lời. Có lẽ lúc ấy tôi mở điện thoại ra và hôn Tiểu Đình qua điện thoại nên tôi không có nghe tiếng mở cửa trong điện thoại và tiếng nói của cha. Nghĩ đến đây, tất cả chân tướng đều bày ra.

Sau khi Tiểu Đình vội vàng cúp điện thoại, nàng xoay người lấy tay nhẹ nhàng lau nước mắt, sau đó xoay người cùng ba chồng đi ra khỏi phòng ngủ. Khi họ tới phòng khách, hai người lặng lẽ ăn mì xào, họ không nói với nhau câu nào, chỉ có tiếng "húp húp" khi ăn mì. Chỉ là lúc này khi ông ăn, thỉnh thoảng lại nhìn nàng dường như muốn nói điều gì đó lại thôi.

"Tiểu Đình, chuyện tối hôm qua, bố rất có lỗi với con. Tối hôm qua bố say rượu đã làm chuyện có lỗi với con. Con đừng để trong lòng, hãy coi đó như một giấc mơ. Sau này bố sẽ không bao giờ làm như vậy nữa." Ăn được một lúc, cha đột nhiên buông bát đũa xuống, nhẹ giọng nói với Tiểu Đình.

"Bố, bố làm sao vậy? Con không có trách bố, tối hôm qua không phải chúng ta đã nói rồi sao? Đừng suy nghĩ nhiều, thật ra trước kia con và Kim Thành đều xem nhẹ cảm thụ của bố, cũng không biết sau khi mẹ chồng không còn, cuộc sống của bố khổ sở như vậy, con không trách bố, về sau khi bố cần, con có thể giúp!" Sau khi nghe được lời của ba chồng, Tiểu Đình có chút bối rối. Sau khi sửng sốt qua đi, cũng buông bát đũa từ từ khuyên nhủ ông.

"Hôm nay bố suy nghĩ rất lâu, thừa dịp sai lầm lớn chưa có hình thành, hiện tại ngưng lại còn kịp. Hơn nữa vừa rồi bố vào phòng gọi con ra ăn cơm đã nhìn thấy con khóc, nội tâm của bố thật sự rất khó chịu, bố không muốn con bị tổn thương, thật sự bố rất buồn." Đột nhiên cha rất thương cảm kể lại, biểu tình thống khổ và áy náy càng sâu, nghĩ đến vừa rồi vô tình thấy con dâu khóc, làm cho tất cả dục vọng của ông thanh tỉnh lại và ông nghĩ đến tôi, nghĩ đến gia đình này, cho nên quyết định buông bỏ những chuyện đã xảy ra đêm qua, muốn hết thảy trở về như trước kia.

Nghe đến đây, tôi ngồi trên máy tính đột nhiên trở nên căng thẳng. Ngàn vạn lần đừng làm như vậy a, vậy chẳng phải là trở về nguyên điểm sao, bao nhiêu cố gắng của tôi đều uổng phí!

"Được rồi bố, chỉ cần bố thấy tốt thì con nghe lời bố, nhưng sau này vạn nhất có nhu cầu gì thì nói với con, được không? Đừng làm tổn hại thân thể." Nghe những lời nói này của ba chồng, trong mắt Tiểu Đình không khỏi hiện lên một tia thất vọng, nhưng nàng cũng rất đồng ý quyết định của ông, dù sao nội tâm của nàng cũng cảm thấy có lỗi với tôi. Đối với hai người họ hiện tại mà nói, cá và tay gấu, không thể có cả hai.

Buồn thay, mọi thứ đang bắt đầu tốt lại quay trở lại như xưa. Không! Mình phải rèn sắt trong khi còn nóng, không được để mọi chuyện quay về nguyên điểm, phải nghĩ cách khác!

Sau khi ăn xong, hai người đứng dậy dọn bàn. Nhưng khi rửa bát, hai người tranh nhau rửa chén, và tay của hai người vô tình bắt lại nhau. Khi tay họ nắm bắt lại nhau, cơ thể của họ đồng thời run lên, và họ nhìn nhau, cả hai đột nhiên im lặng. Một lúc sau, dưới khuôn mặt ửng hồng của Tiểu Đình, cha buông tay ra trước, ngượng ngùng một lúc rồi nắm chặt hai tay đang thu lại, như thể ông vẫn còn hồi tưởng lại xúc cảm tuyệt vời của đôi tay mềm mại của nàng trên dương vật của ông.

"Được rồi, con rửa chén đi, bố đi xem Hạo Hạo." Cha quay người trở lại phòng khách, vừa xem TV vừa dỗ Hạo Hạo. Tiểu Đình cũng bình tĩnh lại và vội vàng vào bếp rửa chén. Sau khi nàng rửa bát xong, nàng không về phòng ngủ lướt mạng như trước nữa mà ở lại trong phòng khách, ngồi bên cạnh cha xem TV, ngẫu nhiên còn thảo luận tình tiết trên TV với ông, những rào cản đã biến mất. Chỉ là cả hai đều không phát hiện ra giọng điệu và ngôn ngữ của hai người đã khác với lúc trước, tựa hồ như trong lời nói có thêm một chút ái muội, thỉnh thoảng nàng bị ba chồng chọc ghẹo, còn nàng thì đánh ông với cái nắm tay nhỏ của nàng. Qua những gì xảy ra đêm qua, tình cảm của hai người lại thân thiết hơn trước, những thay đổi vô hình này đang diễn ra giữa hai người từng chút một. Mọi thứ sẽ không giống như trước nữa!

Chứng kiến điều này, tôi cảm thấy mọi việc không có gì quá tồi tệ, ít nhất là thu hoạch vẫn còn rất phong phú, chỉ cần tôi tiếp tục thổi ngọn lửa, mọi thứ có khả năng sẽ xoay chuyển tình thế. Rốt cuộc, mọi thứ đã hình thành và sẽ không quay trở lại như trước nữa. Mặc dù trong lòng Tiểu Đình và ba chồng đang tránh sự việc đó, nhưng nó đã xảy ra rồi và đã ăn sâu vào tim họ. Dù có trốn tránh, họ cũng sẽ không bao giờ có thể quay lại quá khứ, bởi vì cái hộp Pandora đã mở ra, một số chuyện thường xảy ra trong lúc vô tình.

Khi đến giờ đi ngủ, cả hai chào nhau và trở về phòng ngủ của mình. Biểu tình nói chuyện hiện tại của hai người đều rất tự nhiên, nhưng sau khi chia tay lại không để ý, trong mắt hai người đều có một tia ý còn chưa thỏa mãn. Tiểu Đình trở về phòng ngủ trước, nằm trên giường một lúc, dường như nàng không ngủ được nên xuống giường bật máy tính lên, lần này nàng không duyệt những trang web đó nữa mà lại mở diễn đàn kia, đơn giản ở trong diễn đàn xem vài cái rồi Tiểu Đình bắt đầu viết nhật ký.

Nhìn thấy điều này, tôi tin rằng Tiểu Đình sẽ nói về những gì đã xảy ra đêm qua và tâm sự chuyện vừa rồi trên Internet. Tiểu Đình còn đang viết, trong biểu tình có áy náy, hoang mang, tự trách, hạnh phúc, thỏa mãn trong cách diễn đạt. Ngồi trước máy tính nhìn thời gian, đã hơn 11 giờ đêm, tôi cười khổ, mới biết tôi xem đã lâu rồi. Tôi tắt video và bật tính năng giám sát thời gian thực ở nhà và thấy hai người đều đã nằm trên giường trong phòng của mình.

Tuy rằng hai người đều nằm trên giường nhưng hai người đều trằn trọc trở mình, dường như vẫn chưa hoàn hồn lại chuyện xảy ra đêm qua, đối với họ mà nói, đêm nay có lẽ là một đêm thức trắng.

Theo dõi thời gian thực trong hình vẫn đang tiếp tục, nhưng hai người vẫn nằm trên giường yên lặng, xem ra đêm nay sẽ không có tiến triển gì, dù sao hai người cũng đã nói chuyện trên bàn ăn rồi.

Ài, tôi châm một điếu thuốc, chìm vào suy nghĩ. Dù hai người đã sinh ra dục vọng với nhau, nhưng có tôi và gia đình đã trở thành trở ngại lớn nhất cho họ, khiến cho họ không dám thực hiện thêm một bước nữa. Tuy rằng tôi sốt ruột và thất vọng, nhưng chuyện này dù sao cũng không phải chuyện bình thường của con người. Nếu hai người họ thực sự không quan tâm đến lể giáo mà xảy ra quan hệ tình dục triệt để, thì tôi sẽ thất vọng với hai người, bởi vì với sự hiểu biết của tôi về họ, họ đều là những người lý trí biết lo cho gia đình của mình và độ nhiệt còn chưa đúng, gạo sẽ không thành cơm.

Lúc này, đột nhiên tôi nhớ tới nhật ký mà Tiểu Đình vừa viết trong camera giám sát, bên trong nhất định sẽ có phát hiện mới mẻ nào đó, có lẽ tôi có thể tìm được điểm đột phá nào đó trong nhật ký mới viết của nàng. Sau khi xác nhận nàng đã tắt máy tính trong thời gian thực, tôi vào diễn đàn và mở tài khoản của nàng. "Pink Lily" biệt danh của nàng vẫn chưa được sửa đổi. Tôi không có tâm tư để xem những thứ khác, vì vậy tôi truy cập trực tiếp vào trang chủ cá nhân của nàng, tìm thấy nhật ký và nhấp vào nó một cách hấp tấp…