Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Tác Giả: markoleq
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Ngoại Tình, Ông Già, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 57995 Lượt Xem
Chương 273
Mọi thứ sau đó dường như trở lại bình thường, cha cũng không thèm làm bộ xô đẩy nữa, nên vui vẻ lưu loát đáp ứng.
Tiểu Đình nói xong, mặt đỏ bừng đến tận cổ, vội vàng đem đồ ăn mang vào nhà bếp để rửa, kỳ thật chủ yếu là để tránh, dù sao chủ độngg nói ra những lời như vậy với ba chồng, làm cho nàng rất xấu hổ, có lẽ lúc ấy nàng thật không nghĩ nhiều như vậy, nhưng sau khi nói ra liền hối hận.
Cha nhìn bộ dáng thẹn thùng của con dâu, làm sao ông không biết nguyên nhân nàng giữ ông lại. Vốn dĩ ông mở TV lên và muốn xem, nhưng khi thấy Tiểu Đình đang bận rộn trong nhà bếp, ông nhìn quanh một lượt, sau đó dùng cây lau nhà lau sàn nhà giùm nàng, như thể ông đang chủ động tán tỉnh và giúp nàng chia sẻ một ít việc nhà, để lấy lòng nàng.
Mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường, sau khi hai người ăn cơm trưa xong, cha như thường lệ phải ngủ trưa thế nhưng ông không ngủ, có lẽ lúc này ông quá mức hưng phấn.
Tiểu Đình trở lại phòng ngủ nằm một hồi. Chỉ là nàng trằn trọc trở mình trên giường và không thể nào ngủ được. Có lẽ tất cả những gì nàng có thể làm bây giờ là xem giờ và thỉnh thoảng rất hưng phấn, nhưng nhiều lúc lại rối rắm, tựa hồ như có chút lo lắng, có lẽ nguyên nhân tất cả đều là những gì sẽ phát sinh tối nay đi, nó có thể lặp lại vết xe đổ tối hôm qua thất bại hay không?
Cha ở bên kia cũng vậy, chẳng qua so sánh với Tiểu Đình, ông ít lo hơn, càng là chờ mong và hưng phấn đi, bởi vì ông thường xuyên cầm điện thoại di động xem thời gian.
Đến tối, Tiểu Đình chuẩn bị cơm tối trước, cha vẫn ở trong phòng không đi ra, trong thời gian một buổi chiều, ông đã ngủ thiếp đi, tựa hồ như đang để cho mình dưỡng tinh súc nhuệ. Thậm chí sắp đến giờ tôi tan sở, ông ta vẫn chưa thức dậy.
Bên kia, Tiểu Đình có chút do dự cho bữa ăn tối, nàng lâm vào do dự ngắn ngủi, bởi vì nàng biết rằng ba chồng đã cố gắng giảm thiểu đối mặt với tôi trong thời gian này, cho nên có lẽ ông cần ăn trước. Nàng suy nghĩ một hồi, rồi mở miệng nói vọng vào phòng ngủ của ông, để cho ông ra ăn cơm trước, nhưng nàng liên tục nói hai ba lần, cũng không thấy ông ra, cuối cùng không còn cách nào, nàng mở cửa phòng, kết quả nhìn thấy ông đang ngủ say, thậm chí khóe miệng còn chảy nước miếng! Không biết trong mộng có phải ông đang làm giấc mộng xuân không?
Sau khi Tiểu Đình nhìn thấy bộ dáng của ba chồng, nàng vội vàng lui ra, nhìn qua đồng hồ, cảm giác được tôi cũng sắp tan sở về.
Sau một hồi suy nghĩ, Tiểu Đình lấy một cái bát và một đôi đũa, sau đó lại cầm một cái đĩa, chuẩn bị một phần cơm tối riêng cho ba chồng, nàng bưng cơm đến phòng của ông, sau đó nhẹ nhàng đặt đồ ăn ở trên bàn cạnh giường ngủ của ông. Sau khi làm xong tất cả, nàng từ từ rời khỏi phòng.
Nhìn thấy hành động này của Tiểu Đình, trong lòng tôi không khỏi có chút vị chua, giữa hai người tựa hồ như càng ngày càng thắm thiết. Hơn nữa hiện tại nàng càng ngày càng suy nghĩ cho ba chồng nhiều hơn. Nàng lý giải nội tâm ông không dám thấy tôi, lại không muốn đánh thức ông, quấy rầy giấc mộng đẹp của ông, nên nàng lặng lẽ mang đồ ăn đến phòng ông, để ông được nghỉ ngơi và ăn uống đầy đủ, hơn nữa còn phải ăn thật no, đây là quan tâm thân thể ông ấy hay là quan tâm đến khả năng tình dục mạnh mẽ của ông ấy?
Khi tôi về đến nhà, cha còn đang ngủ say trong phòng, có lẽ tối hôm qua cùng Tiểu Đình làm tình thất bại, làm cho ông mất ngủ cả đêm, hiện tại đang ngủ bù.
Lúc này tôi mới biết tại sao khi tôi về đến nhà, vẻ mặt của Tiểu Đình lại khác thường như vậy, thì ra nàng tưởng tôi đã bày hết mọi thứ, mà sự khác thường của nàng trước mặt tôi chỉ là để che giấu nội tâm xấu hổ của mình mà thôi.
Kế tiếp mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường, tôi cũng hiểu dụng tâm mát xa của Tiểu Đình đêm đó cho tôi, nàng biểu đạt cảm kích đối với tôi, có lẽ coi như là cho tôi một sự “đền bù” đi.
Nhìn lại tất cả mọi chuyện ngày hôm qua, tôi cảm thấy dường như Tiểu Đình đã hạ quyết tâm để đột phá với ba chồng đêm hôm qua. Hơn nữa tối hôm qua tôi không có bất kỳ cảm xúc khác thường hay bất mãn nào, làm cho nàng cũng bỏ được cảnh giác đề phòng cuối cùng trong lòng của mình. Điều mà nàng không biết là lúc ấy tôi bị che mắt, mọi thứ chỉ là hiểu lầm và ô long.
Lúc tôi nhắm mắt chuẩn bị ngủ, Tiểu Đình ở bên cạnh tôi cũng nhắm mắt lại, nhưng hơi thở của nàng lúc đó rất không đều, trong bóng đêm nàng mở mắt mấy lần, đôi mắt trông rất sáng.
Mà bên kia, khi tôi về nhà còn chưa ăn cơm, cha ở phòng bên cạnh cũng đã tỉnh dậy. Sau khi tỉnh dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ đã tối đen, sau đó cầm điện thoại di động nhìn, phát hiện mình đã ngủ lâu như vậy.
Trạng thái mơ hồ của ông trong nháy mắt thanh tỉnh lại rất nhiều, rõ ràng ông nghe được thanh âm ăn cơm của chúng tôi ở phòng khách, trong nháy mắt ông khẩn trương lên, ông im lặng nằm xuống lần nữa, không để mình phát ra một chút thanh âm nào, khi ông ngáp vài lần, ông đều che miệng của mình.
Khi chúng tôi bước vào phòng ngủ và bắt đầu nghỉ ngơi, ông mới dám đứng dậy và đi ra ngoài. Chỉ là ông vừa mới đứng dậy đã nhìn thấy bữa cơm tối mà nàng đã chuẩn bị cho ông, nhìn bữa cơm tối này, đương nhiên ông biết là ai đã gửi.
Chỉ là khi cha chuẩn bị bật đèn, ông do dự, nghĩ đi nghĩ lại, ông bưng thức ăn đi tới bên giường, nương theo ánh đèn bên ngoài bắt đầu ăn cơm tràn ngập “tình yêu” mà Tiểu Đình đã chuẩn bị cho ông, có lẽ ông thật sự đói bụng. Cũng có lẽ do tay nghề của nàng quá tốt, có lẽ…
Cha ăn ngấu nghiến tất cả cơm mà Tiểu Đình đã đưa cho ông và sau khi ăn xong, dường như ông vẫn còn chưa thỏa mãn. Ông ăn xong, xép bát đũa đã sử dụng lại một chút, nhưng ông lại lúng túng không biết làm gì bây giờ, không biết mình có nên mở cửa đi ra ngoài hay không, cũng không biết lúc này tình huống của chúng tôi là gì.
Cuối cùng, cha phải đặt bát đũa một lần nữa trở lại bệ cửa sổ, ông nằm xuống, trên mặt mang theo chờ mong và lo lắng, ông đã ngủ đủ giấc, dưỡng đủ tinh thần, đồng thời cũng đã ăn no, dưỡng đủ thể lực, hiện tại chỉ chờ để phát tiết ra tất cả những sức mạnh tinh thần và thể chất này.
Thời gian trôi qua từng phút, cha nằm ở trên giường trằn trọc trở mình. Chờ lâu quá, cha không khỏi có chút nghi hoặc, hôm nay ban ngày Tiểu Đình yêu cầu ông ở lại nhà, chẳng lẽ chỉ để cho ông ở nhà ngủ thêm một đêm sao? Chẳng lẽ mình mơ tưởng quá nhiều lúc này ông rối rắm. Khi ông đang trằn trọc, Tiểu Đình ở trong phòng bên kia dường như cảm thấy sắp hết giờ, hơn nữa hẳn là tôi đã ngủ thiếp đi.
Trong quá trình này, Tiểu Đình vẫn rất vướng víu, nàng đã nghĩ đến việc bỏ cuộc, nhưng trong mắt nàng dâng lên một tia dục vọng làm cho nàng có vẻ không cam lòng. Trước khi nàng đứng dậy, nàng đã áp tai vào mũi và miệng của tôi, bởi vì tôi ngủ không có ngáy, cho nên nàng dùng lỗ tai và hai má cảm thụ không khí tôi thở ra, để phán đoán hô hấp của tôi có đồng đều hay không, đã ngủ say hay chưa.
Tiểu Đình chờ một hồi, rốt cục hạ quyết tâm, thứ nhất phần lớn có thể tôi thật sự đã ngủ, bởi vì bình thường tôi làm việc rất mệt, ngủ nhiều một chút đối với tôi đã là một loại hưởng thụ và hy vọng xa vời, thứ hai nàng đã dựa vào tôi lâu như vậy, chỉ để đưa tôi vào giấc ngủ, mặc dù tôi đã “bày ra” nhưng nàng vẫn không hy vọng tôi nghe được.
Tiểu Đình chậm rãi xuống giường, vừa xuống giường vừa để mắt đến tôi đang ngủ say, tựa hồ như sợ một chút âm thanh sẽ đánh thức tôi dậy, động tác của nàng so với đêm đó còn cẩn thận hơn. Lúc này màn hình trong camera phảng phất như là một cái TV bình thường, đột nhiên bị người ta chiếu chậm mấy chục lần.
Cuối cùng, tôi phải bấm tua nhanh, Tiểu Đình bước ra khỏi phòng và đi đến cửa phòng của ba chồng, mọi thứ đều rất cẩn thận, cho đến khi nàng mở cửa phòng của ông, ông mới phản ứng lại, bởi vì quá trình từ phòng ngủ của chúng tôi đi vào phòng ngủ của ông, nàng thật sự dùng động tác quá cẩn thận.
Lần này không giống hôm qua cha không giả bộ ngủ, mà có vẻ rất ngạc nhiên và kinh hỉ. Trước kia khi nàng đến phòng ông, thường thường sẽ có một ít điềm báo, ví dụ như thanh âm mở cửa, thanh âm bước đi v.v., nhưng lần này, Tiểu Đình phảng phất như xuất hiện trong không khí.
Cha có vẻ rất phấn khích, trong bóng đêm có thể Tiểu Đình không nhận thấy vẻ mặt phấn khích của ông. Nhưng trong camera quan sát ban đêm, tôi thấy rõ khuôn mặt của ông.
“Nó ngủ chưa?” Sau khi Tiểu Đình vào phòng, nhận thấy cha đã thức dậy nên đứng bên giường nhìn ông, mà ông hưng phấn hồi lâu, cuối cùng cũng nói được câu đầu tiên của hai người đêm nay.
Sau khi cha nói xong, Tiểu Đình không trả lời, chỉ suy nghĩ một hồi sau đó nhẹ nhàng gật gật đầu, mặc dù trời đã khuya, nhưng ông vẫn nhìn thấy đường nét của nàng gật đầu…