Tình yêu, thù hận và nhục dục – Truyện Hiếp Dâm 2023 – Update Chương 60

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tình yêu, thù hận và nhục dục – Truyện Hiếp Dâm 2023 – Update Chương 60

Tác Giả:

Lượt Xem: 2123 Lượt Xem

Chương 60: Hồng nhan bạc phận – Sáng tác cùng Feelex

-"HARRY???"

Mỹ Dung khi nghe đến cái tên này thì lập tức biết ngay là ai, nàng dù không thân với anh ta nhưng thường hay nghe Hạnh Vi nhắc về anh ấy. Ngoài ra anh ta cũng chính là người đang chịu trách nhiệm điều hành MAXYM chi nhánh Việt Nam, thì ra đó chỉ là vỏ bọc của Harry… thân phận thật sự của anh ta lại chính là CEO của cả tập đoàn MAXYM.

-"Harry là ai?" – Lâm Phong hỏi, với Lâm Phong thì anh không hề biết gì về Harry.

-"Hắn ta là người mà đã ở cạnh để giúp đỡ Hạnh Vi trong suốt thời gian qua… Thì ra kẻ chủ mưu đã lộ diện từ rất lâu rồi mà chúng ta không hề biết đến."

Mỹ Dung thầm trách mình đã không đủ sáng suốt để nghi ngờ Harry ngay từ đầu, nàng đã quá tập trung vào ông Vượng mà quên đi những người xung quanh Hạnh Vi…

-"Được rồi. Bây giờ đã có thông tin của kẻ chủ mưu, em sẽ lập tức báo cho lực lượng công an tiến hành vây bắt nơi tổ chức cuộc thi và giải cứu Hạnh Vi.

Anh Phong đi với em… còn anh Vượng hãy ở yên đây, anh tốt nhất là đừng xuất hiện gần khu vực diễn ra cuộc thi!"

-"Được, chúng ta mau đi thôi!"

Lâm Phong nhanh chóng cùng Mỹ Dung rời đi. Mỹ Dung thì báo cho lực lượng công an đã chờ sẵn để lập tức vây ráp vị trí mà Chloe đã gửi cho nàng trước đó…

Quay lại với sân khấu nơi Hạnh Vi đang chuẩn bị "trình diễn" tiết mục thứ 3 của mình,

Nàng được ông Ferdinand đưa cho một ly rượu và bắt nàng uống hết nó. Hạnh Vi khi nhìn ly rượu trên tay thì cũng cảm thấy khả nghi và đoán chắc rằng đây chính là thứ thuốc kích dục mà nàng từng bị cho uống trước đây…

-"Đây là thứ gì?" – Hạnh Vi hỏi ông Ferdinand

-"Đây là thứ sẽ giúp em cảm thấy sung sướng và dễ chịu hơn, tin anh đi… em sẽ hối hận nếu không uống nó đấy! Hahaha"

Ông Ferdinand nói rồi quay lưng bỏ đi, ông ta không thèm quan tâm Hạnh Vi có uống nó hay không. Đó là thuốc kích dục, nếu nàng uống thì nàng sẽ cảm thấy thấy sung sướng và quên đi tất cả những gì xảy ra trong lúc bị ngấm thuốc nhưng đương nhiên nàng cũng sẽ trở nên đĩ thỏa hơn rất nhiều, còn nếu không uống thì nàng sẽ phải tự mình cảm nhận tất cả những gì xảy ra với mình ở tiết mục thứ 3 này. Đó là quyết định của nàng…

Và rồi khi ông Ferdinand thông báo nội dung của tiết mục thứ 3, đó là mỗi vị khách ở đây nếu chấp nhận bỏ ra 500.000 USD – mức giá gấp 10 lần tiết mục thứ 2 – thì sẽ được thỏa thích "chơi đùa" với thân thể Hạnh Vi trong suốt phần còn lại của sự kiện ngày hôm nay. Hạnh Vi khi nghe xong thì không một chút chần chừ mà uống cạn ly rượu cầm trên tay… vì nàng biết thân thể của nàng sắp bị dày vò bởi mấy chục người đàn ông đang có mặt ở sân khấu này. Nếu nàng đã không có sự lựa chọn khác thì nàng quyết định sẽ để cho thuốc kích dục điều khiển con người mình và chọn quên đi tất cả nổi ô nhục này…

*Ực…*

Khi Hạnh Vi uống hết ly rượu của mình cũng là lúc nàng nhìn thấy tất cả những người đàn ông trong bộ dạng trần truồng khoe ra khúc thịt căng cứng đang lao về phía nàng từ mọi hướng, tất cả bọn họ đều chấp nhận chi tiền để được "thưởng thức" Hạnh Vi… Bọn họ người thì chạy thật nhanh đến vị trí giữa sân khấu, người thì nhảy hẳn xuống cả hồ bơi để bơi đến vị trí của nàng, ai cũng muốn là người đầu tiên được "xơi tái" idol của mình…

-"Ưmmmm…"

Hạnh Vi rên lên khi nàng cảm nhận được những chiếc lưỡi đầu tiên bắt đầu tranh giành để liếm láp hai bên bầu ngực tròn trịa của nàng. Sự nham nhám và ương ướt đến từ những chiếc lưỡi tham lam tranh nhau bú liếm từng centimet trên cơ thể hoàn hảo của Hạnh Vi mang lại cho nàng sự kích thích dữ dội. Nàng há hốc mồm cố gắng tìm kiếm một khoảng trống để hít thở không khí thì lập tức bị một đôi môi của ai đó trám kín…

-"Ư…"

Chiếc lưỡi của một người đàn ông nào đó nhanh chóng chui tọt vào trong miệng nàng mà vơ vét từng giọt nước dãi. Hạnh Vi rên lên ư ử và đáp trả chiếc lưỡi kia một cách vô thức… nhưng khi lưỡi nàng còn chưa kịp làm quen với chiếc lưỡi đó thì bỗng nhiên nó đã bị thay thế bởi một chiếc lưỡi khác mãnh liệt hơn. Đó là do những người đàn ông tranh nhau mà hôn hít Hạnh Vi, ai mạnh hơn thì sẽ là người được "chạm" vào nàng nhiều hơn…

-"A… ư…"

Khi bên trên miệng Hạnh Vi đang liên tục bị lấp kín bởi những bờ môi đầy ham muốn thì lúc này phía dưới hai chân nàng cũng bị banh rộng ra mà nhận lấy những cái đầu đang tranh nhau chui rút vào để liếm láp hai mép thịt đỏ hồng của nàng. Những chiếc lưỡi liên tục quẹt lên quẹt xuống, bú liếm làm cho âm đạo nàng trở nên ướt nhèm nhẹp, dâm thủy tiết ra một lúc một nhiều do sự kích thích của da thịt va chạm vào nhau làm cho Hạnh Vi cảm thấy nóng rang hạ thể…

Lúc này các vị khách bắt đầu không chịu được nữa trước sự hoang đàn đang diễn ra trên sân khấu, những kẻ đứng ở vòng ngoài thì dùng tay tự sục để chờ đến lượt mình tiến vào trong… những kẻ đã ở bên trong thì bắt đầu cho khúc thịt của mình đâm sâu vào miệng, vào âm đạo đẫm nước của Hạnh Vi.

-"Ưuuu…"

Hạnh Vi thốt lên thật dâm đảng khi nàng cảm nhận được hạ thể mình vừa bị một con cặc chui tọt vào bên trong… con cặc đó của ai thì nàng không biết nhưng chỉ biết là sự ma sát bên trong thành âm đạo được sự cộng hưởng của thuốc kích dục đã làm cho nàng trở nên phấn khích tột độ. Sự khao khát tiềm ẩn bên trong con người nàng được mở khóa và trổi dậy một cách mãnh liệt. Hạnh Vi bắt đầu run người lên bần bật, âm đạo nàng co bóp và tiết ra nhiều dâm thủy hơn bao giờ hết…

-"Aaa địt con nhỏ này sướng quá!!!" – Vị khách may mắn đang địt Hạnh Vi thét lên sung sướng khi cảm nhận được sự khắn khít bên trong âm đạo nàng…

Những kẻ khác khi thấy người đàn ông đang hả hê sung sướng thì thay nhau hối thúc ông ta nhanh lên để còn tới lượt mình, nhưng người đàn ông thì ngu gì mà "nhanh", ông ta giữ nguyên con cặc sâu trong lồn Hạnh Vi để tận hưởng sự ướt át, chật chội mà nàng mang tới…

-"Ưm…"

Những kẻ không chơi được lồn Hạnh Vi thì cho cặc vào miệng nàng để tạm thỏa mãn ham muốn, chúng mạnh bạo nhét hết con cặc to dài vào sâu trong họng nàng và bắt nàng phải ngậm mút nó thật mạnh đến khi nàng không chịu được nữa thì mới chịu rút ra…

Những kẻ tà dâm hơn thì bắt đầu nghĩ đến việc chơi lỗ đít Hạnh Vi, bọn họ chui hẳn xuống nằm ở bên dưới nàng, họ lấy nước miếng để bôi trơn con cặc của mình và rồi cố gắng đút khúc thịt vào trong lỗ đít Hạnh Vi…

-"Ư…" – Nàng cảm nhận được lỗ đít mình bị nông ra nên cố gắng rên lên trong cổ họng khi vẫn đang bị một con cặc khác trám kín lỗ miệng…

Lỗ đít Hạnh Vi do đã bị "mở hàng" từ trước đó nên việc những con cặc của các vị khách muốn chui vào cũng không lấy gì làm khó, chỉ sau vài nhịp nhấp thì con cặc của vị khách bên dưới đã nằm gọn trong lỗ nhị khít khao của nàng.

-"Aaaa lỗ đít em nó vẫn khít lắm mấy ông à kakaka" – Vị khách nằm bên dưới hả hê sung sướng khi được khai phá lỗ đít Hạnh Vi.

Lúc này thì cả 3 lỗ trên người nàng một lần nữa bị lấp kín cùng lúc, những vị khách liên tục tranh nhau nhấp nhả ở cả 3 cái lỗ đó. Sự co bóp và chật chội ở từng lỗ trên người nàng mang đến cho mỗi vị khách những cảm giác đê mê sung sướng khác nhau…

-"Aaaa tôi chịu hết nổi rồi! Tôi ra đây!!!"

Khi cơn sướng do được âm đạo Hạnh Vi co bóp mang lại đạt đến đỉnh điểm, một vị khách đã không thể kiềm chế được nữa mà xả hết tinh trùng của ông ta vào sâu trong tử cung nàng… Sự ấm nóng của luồng tinh dịch nhầy nhụa đang lấp đầy lỗ lồn làm cho Hạnh Vi lân lân kích thích kỳ lạ… nàng run lên bần bật tận hưởng cảm giác đê mê rồi vô thức phóng ra luồng khí ướt át bắn thẳng vào mặt người đàn ông vừa mới đụ mình.

-"Ư…"

Khi người đàn ông kia vừa xuất tinh thì lập tức có người khác thế chỗ vào… họ tranh thủ từng giây để được tận hưởng cơ thể hoàn hảo của Hạnh Vi. Những người này sau đó còn được ban tổ chức phát thêm cho những ly rượu chứa kích dục để đổ vào miệng Hạnh Vi hòng làm cho nàng bị kích thích tột độ hơn nữa. Cứ như thế không biết nàng đã uống bao nhiêu lượng chất kích dục vào người… không biết bao nhiêu con cặc đã luân phiên nhau đâm chọt vào cả ba lỗ trên thân thể hoàn mỹ của nàng…

Ở phía của Lâm Phong và Mỹ Dung,

Sau khi phát lệnh tấn công vào nơi được chỉ điểm, tất cả các đơn vị đồng loạt tiến vào sân khấu nơi… Chloe đang phải một mình "chống chọi" với các vị khách VIP. Nàng ta cũng như Hạnh Vi, bị ép phải dùng thuốc kích dục và đang lần lượt phục vụ cho các vị khách ở đây…

Khi Mỹ Dung và Lâm Phong ập vào, trước mắt họ chỉ có cảnh Chloe đang nầm sấp và bị hai người đàn ông trước sau thay phiên nhấp nhả dương vật vào người nàng ta… còn Hạnh Vi đâu thì lại không thấy…

-"TẤT CẢ ĐỨNG IM!" – Mỹ Dung bỗng hét lớn…

Nàng ta sau đó rút súng bắn chỉ thiên…

*ĐOÀN ĐOÀN…*

Tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên làm cả đám khách VIP hoảng sợ tột cùng, ai nấy nhanh chóng bỏ chạy toán loạn. Nhưng vì lực lượng công an đã ập vào ngay lúc đó nên tất cả đã bị trấn áp bắt giữ.

Mỹ Dung nhanh chóng chạy lại kiểm tra Chloe, nàng ta vì đã bị dính thuốc kích dục nên mơ mơ màng màng không thể nói gì với Mỹ Dung…

-"Chết tiệt… ở đây chỉ có Chloe. Không hề có dấu vết của Hạnh Vi!" – Mỹ Dung bực tức lên tiếng, nàng biết đã có gì đó sai sai trong kế hoạch…

-"Sao chứ? vậy Vi bây giờ đang ở đâu? Em ấy liệu rằng có bị… giống như cô gái này!" – Lâm Phong nhìn tình trạng của Chloe mà lo cho số phận của Hạnh Vi…

Lúc này Mỹ Dung đột nhiên tinh mắt để ý đến một tên đàn ông ăn bận lịch sự, trông khác hẳn với những người khách đang ở đây. Nàng ta lập tức tiến đến nắm đầu tên này ra mà tra hỏi:

-"Ngươi! Lập tức khai ra vị trí của người mẫu Vivian? Tại sao cô ấy lại không có mặt ở đây? Và kẻ cầm đầu Harry đang ở đâu?"

Người đàn ông này không ai khác chính là Alex, người đã dẫn chương trình cho các cuộc thi đầu tiên… Ông ta hôm nay được giao trọng trách quản lý sân khấu của Chloe, và giờ đây đang bị Mỹ Dung tra khảo.

-"Tôi… tôi không biết gì hết… tôi chỉ là khách mời của ngày hôm nay. Xin hãy tha cho tôi!"

Alex cố tình giả vờ không biết chuyện, ông ta nhất quyết không khai ra vị trí của Hạnh Vi…

Nhưng Alex đâu nào biết trước mặt anh ta đang là một Mỹ Dung tràn ngập nỗi hận thù với Harry. Nàng ta nhanh chóng chỉa khẩu súng trong tay xuống vị trí thằng nhỏ của Alex và hâm dọa:

-"Nếu không khai ra thì đừng trách tôi ác độc!"

-"Đừng đừng mà… tôi thật sự không biết gì hết…"

Thấy Alex vẫn cứng đầu, Mỹ Dung lập tức kéo quần hắn ta xuống… khúc thịt tòn ten teo nhỏ vì sợ hãi lộ ra bên ngoài. Mỹ Dung đưa súng lên trời bắn chỉ thiên 1 phát…

*ĐOÀN*

… rồi sau đó chỉa thằng họng súng còn đang nóng hổi vào sát thằng nhỏ của Alex…

-"AAAAAAAAAAAAAAAAA TÔI NÓI, TÔI NÓI… HÃY DỪNG LẠI NGAY ĐIIIIII"

Alex vì quá đau đớn do thằng nhỏ gần như bị nướng chín nên đã chấp nhận khai ra vị trí của Hạnh Vi…

-"Vivian… đang ở Mũi Đá. Chỗ đó cách chỗ này 5km đi về hướng Nam… Harry cũng đang ở đó…" – Alex rên rỉ khai ra sự thật…

Mỹ Dung nghe xong thì lập tức giao lại Alex cho lực lượng công an, nàng cùng Lâm Phong nhanh chóng di chuyển đến đỉa điểm Mũi Đá. Lâm Phong cũng gọi điện báo cho Dương Uy biết vị trí… cả 3 tức tốc đi đến giải cứu Hạnh Vi…

Về phần Hạnh Vi, nàng lúc này vẫn chìm trong cơn mê của nhục dục. Do đã bị cho uống quá nhiều thuốc kích dục nên tâm trí nàng lúc này đã không còn được bình thường nữa… nàng há to miệng thè lưỡi ra sẵn sàng đón lấy bất cứ thứ gì đưa vào. Bên dưới hạ thể thì cả hai lỗ trước sau vẫn cứ luân phiên bị đâm chọt không thương tiếc bởi các con cặc khác nhau. Lượng tinh dịch do đám khách VIP xả ra nãy giờ bơm ngập âm đạo nàng nhiều đến nỗi nó chảy ra và đống lại thành từng bệch trắng đục nhơ nhớp ở phía dưới lỗ lồn và lỗ đít nàng…

-"Ư… Ư… Ư…" – Hạnh Vi cứ ư ử rên lên tận hưởng cơn sướng mà không biết thân thể mình đã phải đón nhận biết bao nhiêu là đợt tinh trùng nữa rồi…

Lúc này, Harry đứng ở phía trong quan sát tất cả mọi việc… anh ta đã có ý định rời đi ngay từ đầu nhưng cuối cùng vẫn nán lại quan sát mà không hiểu bản thân tại sao lại làm vậy.

Và quyết định đó của Harry đã vô tình làm anh ta ân hận suốt đời…

*ĐOÀN ĐOÀN ĐOÀN…*

*TẠCH TẠCH TẠCH…*

Bỗng nhiên từ phía bên ngoài hàng loạt tiếng súng bỗng vang lên dữ dội… Thì ra Mỹ Dung, Lâm Phong, Dương Uy cùng đàn em và lực lượng công an đã nhanh chóng vây ráp khu vực này, một cuộc giao tranh nổ ra giữa những kẻ Security của MAXYM và người phía Mỹ Dung diễn ra ác liệt…

Do lực lượng của phía MAXYM cũng được bố trí khá đông để bảo vệ sân khấu này nên người của Mỹ Dung không thể nào tiến vào bên trong một cách dễ dàng… Hai bên cứ thay phiên xả súng mà không dám liều lĩnh lộ mặt…

Lúc này Lâm Phong mới phát hiện ra một con đường nhỏ dẫn vào bên trong khu vực đang được phía MAXYM phòng thủ, tuy nhiên con đường này khá rậm rạp và chỉ đủ cho vài người tiến vào lần lượt…

-"Dung! Ở đây có một con đường… nhưng anh nghĩ sẽ chỉ đủ cho anh, em và Dương Uy tiến vào mà thôi!"

Mỹ Dung nhìn về phía lối đi Lâm Phong vừa tìm ra và nghĩ ra một kế hoạch…

-"Được, vậy chúng ta sẽ tiến vào bên trong… phía ngoài này giao lại cho lực lượng công an. Chúng ta sẽ vào trong rồi mở đường cho phía ngoài tiến vào!"

-"Được!" – Dương Uy cũng đồng ý tham gia.

Vậy là cả 3 lập tức lẻn đi vào con đường nhỏ chật hẹp… họ mang theo vũ khí và tự mình tập kích vào bên trong.

Con đường nhỏ này tuy khó di chuyển nhưng nó lại vô tình dẫn cả 3 vào một khoảng sân sau của nơi sân khấu được setup, nơi này hoàn toàn không có ai canh chừng vì tất cả security đều đã được điều động ra phía trước để ngăn chặn sự tấn công từ phía công an.

Mỹ Dung cùng Lâm Phong và Dương Uy sau khi lẻn vào được thì lập tức tìm đường tiến ra phía sân khấu chính… Trong lúc di chuyển ra ngoài, cả 3 vô tình đi ngang qua một căn phòng nhỏ. Ở đây, họ phát hiện ra Thế Bảo đang bị trói chặt và nằm ở trên sàn trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê.

-"Anh Bảo?" – Mỹ Dung khi vừa thấy Thế Bảo liền nhận ra anh…

Nàng lập tức lao đến cởi trói và đánh thức Thế Bảo dậy.

Khi Thế Bảo lờ mờ tỉnh dậy, anh có phần mừng rỡ khi thấy Mỹ Dung và Lâm Phong… anh cố gắng thốt lên những hơi sức yếu ớt của mình:

-"Vi… cứu Vi… mau cứu em… ấy…"

-"Vi như thế nào? Em ấy đang ở đâu?" – Lâm Phong lập tức tỏ ra khẩn trương, anh còn khẩn trương hơn chồng của nàng.

-"Ở… phía ngoài… Hãy mau cứu vợ của tôi…" – Thế Bảo yếu ớt cầu xin Lâm Phong.

-"Được rồi, anh Uy hãy giúp đưa anh Bảo trở ra, em và anh Phong sẽ đi cứu Hạnh Vi."

Mỹ Dung nói rồi ngay lập tức cùng Lâm Phong tiến ra phía ngoài sân khấu để giải cứu Hạnh Vi…

*Lộc cộc… Bình bịch…* – Tiếng bước chân hối hả của cả Mỹ Dung lẫn Lâm Phong vang lên khi họ chạy thật nhanh để tiến ra phía ngoài…

… Và rồi khi cánh cửa dẫn ra sân khấu mở ra… Lâm Phong như muốn chết lặng khi cảnh tượng trước mắt thật sự là quá khủng khiếp với anh…

Hạnh Vi đang quỳ ngối chống tay trong tư thế Doggy, phía sau nàng là người đàn ông Châu Phi da đen đang hì hục đâm chọt cây thịt khủng bố của anh ta vào sâu trong người nàng, phía trước là người đàn ông Châu Âu da trắng đang bịt kín miệng Hạnh Vi bằng cây thịt của anh ta. Trên người và xung quanh nàng là vương vãi những bãi tinh trùng đặc quện trông thật nhơ nhớp…

-"VI!!!" – Lâm Phong hét lên…

Anh lao đến chỉa thẳng khẩu súng trên tay vào đầu tên da đen và…

*ĐOÀN*…

… phát đạn ghim thẳng vào đầu làm gã chết ngay tức khắc, thân hình gã ngã ra sau làm cho cây thịt to dài bóng lưỡng tuột ra khỏi âm đạo Hạnh Vi.

*ĐOÀN*

… một tiếng súng nữa vang lên khi Lâm Phong nhanh chóng bắn vào đầu tên còn lại, hắn cũng ngã xuống chết ngay tại chỗ.

Lâm Phong sau đó lập tức chạy đến đỡ người Hạnh Vi dậy…

-"Vi! Vi! Em có sao không?"

Lâm Phong hỏi nhưng Hạnh Vi ánh mắt tỏ ra vô hồn, nàng hả miệng thở dốc như đang lên cơn thèm thuốc, hai tay nàng vô thức cho xuống phía dưới tự chọc vào bên trong âm đạo mà móc nguấy…

Mỹ Dung lúc này cũng tiếp cận và thấy được biểu hiện của Hạnh Vi.

-"Chết rồi, con Vi đang bị ngấm thuốc kích dục… với biểu hiện này thì chắc chắn nó đã bị cho dùng với liều rất nhiều…" – Mỹ Dung tỏ ra lo lắng…

Ngay lúc này, từ phía cửa dẫn ra sân khấu, Dương Uy cũng dìu Thế Bảo bước ra…

-"Vợ… vợ ơi…"

Thế Bảo thều thào cố gắng gọi Hạnh Vi khi anh thấy nàng trong tình trạng trần truồng mất kiểm soát…

-"Anh Uy? Sao anh không đưa anh Bảo ra ngoài?" – Mỹ Dung thấy Dương Uy và Thế Bảo thì có chút ngạc nhiên

-"Cậu ta không chịu ra, cậu ta nhất quyết muốn anh đưa vào đây để gặp Vi"

Trong lúc Mỹ Dung còn đang định trách Dương Uy đã quá tình cảm thì bỗng nhiên ánh mắt nàng hiện lên một sự căm phẫn tột cùng khi nhìn thấy ở cửa ra vào xuất hiện một người…

… Đó chính là Harry!

Anh ta sau khi thấy mình không thể thoát ra từ phía cửa chính do bị cảnh sát bao vây thì đã quay vào trong tính lẻn ra từ sân sau, nhưng khi chạy qua cánh cửa thì phát hiện ra Thế Bảo cùng những người khác đang giải cứu Hạnh Vi. Vì mối uất hận trong lòng vẫn còn đó, Harry không muốn Thế Bảo được hạnh phúc trở lại nên anh quyết định sẽ đối mặt với bạn mình lần cuối và "ban phát" cho anh ta một "ân huệ".

-"HARRY!" – Mỹ Dung hét lên…

Nàng chỉa súng về hướng Harry…

-"THẾ BẢO!" – Harry cũng hô to tên kẻ thù của mình…

… và chỉa súng vào người Thế Bảo.

Lúc này Dương Uy đang bận dìu Thế Bảo cũng quay lại móc súng ra chỉa vào Harry. Lâm Phong thì bận đỡ Hạnh Vi đứng ở giữa…

-"Kẻ này chính là người đã gây ra mọi chuyện?" – Lâm Phong nói trong sự giận dữ… anh căm thù người đã gây ra chuyện này cho Hạnh Vi.

Harry khi nghe Lâm Phong hỏi Mỹ Dung thì anh ta cũng lập tức trả lời:

-"KHÔNG PHẢI! KẺ GÂY RA TẤT CẢ CHUYỆN NÀY CHÍNH LÀ TÊN CHỒNG CHẾT TIỆT CỦA HẠNH VI!

HẮN TA CHÍNH LÀ NGUYÊN NHÂN CHO TẤT CẢ CHUYỆN NÀY!"

Thế Bảo khi nghe Harry cay đắng đỗ mọi tội lỗi lên đầu mình thì anh cũng biết mối hận trong lòng Harry dành cho mình là lớn đến dường nào…

-"Harry… tao xin lỗi… tao thật sự không biết vì những lỗi lầm năm xưa mà đã để lại một hối hận lớn đến vậy trong lòng mày… nhưng tao xin mày hãy thức tỉnh lại đi, mày làm như vậy với Vi thì Huyền My cũng không có sống lại được… em ấy cũng không muốn thấy mày trở nên độc ác như bây giờ đâu…"

-"IM MẸ MÀY ĐI, MÀY KHÔNG ĐƯỢC QUYỀN NHẮC TỚI HUYỀN MY. TẠI MÀY MÀ EM ẤY PHẢI CHẾT… TAO SẼ KHÔNG BAO GIỜ THA THỨ CHO MÀY!" – Harry hét lên đây căm phẫn, anh không cho phép Thế Bảo nhắc tới người yêu cũ của mình.

-"Anh mới là kẻ phải im đi!

Tôi không biết giữa hai người đã có mối thù hận gì, nhưng anh đừng hòng dùng nó để che đậy dã tâm và sự độc ác của bản thân anh. Anh làm tất cả chuyện này thật ra cũng vì tiền mà thôi… anh đã điều hành tổ chức này để làm hại biết bao nhiêu cô gái, anh đã bán thân xác họ cho những gã nhà giàu để trục lợi… thậm chí tổ chức của anh còn không ngại ra tay sát hại những người ngán đường mình. Bây giờ anh lại nói tất cả vì mối thù năm xưa sao? TÔI MỚI CHÍNH LÀ NGƯỜI CÓ MỐI THÙ PHẢI TRẢ VỚI ANH ĐÂY!"

Mỹ Dung chợt lên tiếng, nàng cũng có mối thù phải trả với Harry. Tuy nhiên Harry lại không hề biết Mỹ Dung là ai… mà Mỹ Dung là ai thì Harry cũng không quan tâm nữa, đã đến nước này anh ta biết mình không thể thoát được nữa rồi… anh ta quyết tâm khiến cho Thế Bảo phải cảm nhận được sự đau đớn mà anh ta đã trãi qua suốt hơn 10 năm nay…

-"Sao cũng được… Tới bước này rồi thì tao cũng không thoát được nữa…

Nhưng tao chắc chắn cũng sẽ khiến mày phải trải qua những gì mà tao từng trải, tao sẽ khiến mày phải hối hận suốt đời… khiến mày biết cảm giác mất đi người mình yêu nhất là như thế nào!"

Harry dứt lời thì ngay lập tức di chuyển mũi súng ngắm vào người Hạnh Vi đang được Lâm Phong dìu đứng ở giữa…

-"ĐỪNG !!!"

*ĐOÀN*

*ĐOÀN*

*ĐOÀN*

Lâm Phong hét lên… anh xoay người che chắn cho Hạnh Vi…

… Nhưng sau đó anh phát hiện cơ thể mình vẫn nguyên vẹn… cơ thể Hạnh Vi vẫn nguyên vẹn…

Harry thì lãnh hai phát đạn đến từ Mỹ Dung và Dương Uy chết ngay tại chỗ…

Còn Thế Bảo thì đã dùng sức lực cuối cùng của mình mà lao qua che chắn cho Hạnh Vi khi phát súng đầu tiên của Harry nhắm vào nàng vang lên…

-"Anh Bảo!" – "Bảo!"

Mỹ Dung và Dương Uy lập tức la lên và tiến đến kiểm tra Thế Bảo khi anh bị dính đạn ở vị trí gần tim, máu đang dần chảy ra khắp nơi ướt hết cả áo của anh…

-"Vợ… ơi… anh… xin… lỗi…"

Thế Bảo thì thào những hơi thở cuối cùng… anh ngước mắt nhìn lên gương mặt xinh đẹp của vợ mình lần cuối trước khi ngất lịm đi vì vết đạn ghim sâu vào người…

-"Anh Bảo!"

Mỹ Dung nhanh chóng tiến hành cầm máu cho Thế Bảo, nhưng máu anh thì cứ tuông ra như suối…

-"Không ổn rồi, anh ấy cần phải được cứu chữa ngay lập tức…"

-"Được, vậy chúng ta hãy lập tức đánh úp ra ngoài để mở đường cho lực lượng công an tiến vào." – Dương Uy đề nghị.

Nhưng lúc này Mỹ Dung bỗng nhìn kỹ hơn những biểu hiện của Hạnh Vi. Cô bạn nàng đang trong trạng thái vô hồn, loại thuốc kích dục "Si tình dược" này nếu như dùng với liều lượng vừa đủ thì không sao, nhưng nếu dùng với một lượng lớn như Hạnh Vi hiện tại thì có thể gây ra tác dụng phụ là làm tổn thương đến não bộ, nó có thể khiến Hạnh Vi quên đi tất cả mọi thứ chứ không chỉ những gì diễn ra trong quá trình bị ngấm thuốc, nói cách khác nó sẽ khiến Hạnh Vi bị mất trí nhớ mãi mãi…

-"Khoan đã… em thấy con Vi có vẻ không ổn lắm."

Hạnh Vi lúc này vẫn cứ thè lưỡi và tự mình thủ dâm nơi âm đạo và lỗ đít…

Lâm Phong cũng để ý việc đó từ nãy giờ, anh tỏ ra cực kỳ lo ngại về tình trạng của nàng…

-"Vậy chúng ta phải làm gì đây? Vi có vẻ đang bị dính thuốc rất nặng!"

-"Phải! Vi đang trong tình trạng rất nguy kịch…

Nếu không nhanh chóng giúp nó giải thuốc thì có thể làm nó mất trí nhớ mãi mãi…" – Mỹ Dung lo ngại giải thích.

-"Cái gì? Nguy hiểm đến vậy sao?

Vậy làm sao để giải thuốc cho Vi đây?"

Lúc này Mỹ Dung mới nhìn Lâm Phong và Dương Uy đầy ái ngại…

-"… Để giải loại thuốc kích dục này… thì phải giúp con Vi đạt được khoái cảm, càng nhiều càng tốt. Càng nhanh chóng đạt được khoái cảm thì tác dụng của thuốc cũng sẽ được giải nhanh hơn…" – Mỹ Dung nói.

Dương Uy và Lâm Phong nghe xong thì tự động nhìn nhau. Sau đó họ nhìn bộ dạng dâm đãng của Hạnh Vi mà đỏ mặt…

-"Có thật sự là giúp Vi đạt khoái cảm thì có thể giải được thuốc kích dục?" – Lâm Phong bỗng trở nên nghiêm túc hỏi lại Mỹ Dung.

-"Phải! Đó là cách duy nhất! Nhưng phải nhanh lên… vì với lượng thuốc lớn như vậy mà không được giải hết trong thời gian ngắn sẽ rất nguy hiểm!"

-"Được! Vậy anh sẽ giúp Vi… đạt được khoái cảm…" – Lâm Phong nói

-"Không chỉ anh! Cả anh Uy cũng phải giúp một tay đi!" – Mỹ Dung đề nghị

-"Ặc nhưng anh…" – Dương Uy tỏ ra ái ngại, anh biết là lúc này Vi rất cần "giúp đỡ" nhưng anh thì lại không có cái đó…

Mỹ Dung lúc này mới nhớ ra việc Hạnh Vi từng kể với nàng về việc Dương Uy bị mất dương vật. Nàng xin lỗi nhưng cũng nhanh chóng lượm một con cu giả ở gần đó đưa cho Dương Uy và nói:

-"… Anh tạm dùng cái này đi… con Vi sẽ cần nhiều hơn một cái dương vật để làm nó nhanh chóng thỏa mãn…" – Mỹ Dung nói mà cũng ngại hết cả miệng.

Chỉ có Lâm Phong là thấy không khí lúc này trở nên kì cục cực kỳ, nhưng vì cứu lấy Hạnh Vi anh cũng không còn cách nào khác là chấp nhận cùng Dương Uy làm cho Hạnh Vi thỏa mãn.

-"Vậy chúng ta làm ở đây luôn à?" – Dương Uy hỏi

-"Không! Hai anh hãy dìu Hạnh Vi vào căn phòng khi nãy anh Bảo bị trói.

Em sẽ đảm bảo lực lượng công an không tiến vào đó!" – Mỹ Dung trả lời

Sau đó cả 3 người phân công nhiệm vụ, Mỹ Dung băng bó cố gắng cầm máu cho Thế Bảo rồi tiến ra ngoài tấn công những gã Security từ bên trong. Còn Lâm Phong cùng Dương Uy thì "giúp" Hạnh Vi giải thuốc trong căn phòng gần phía sân sau.

Khi Lâm Phong và Dương Uy dìu được Hạnh Vi vào phòng…

Nàng vẫn tỏ ra rất khát tình, hai tay nàng cứ móc mạnh vào hai lỗ bên dưới của mình một cách vô thức…

Dương Uy nhìn sang Lâm Phong và mở lời:

-"Vậy là chúng ta một lần nữa phải ‘phối hợp’ rồi!"

Sau đó anh ta tự động cởi đồ của mình ra…

Lâm Phong thì có chút cảm thấy không vui vì anh trước giờ chưa bao giờ phải share "gái" với ai cả, anh cũng không có sở thích threesome hay cuckold. Anh chỉ thích một mình quan hệ với người mình thích… nhưng trong trường hợp này thì anh bắt buộc phải cùng Dương Uy phối hợp để cứu Hạnh Vi.

Lâm Phong không nói không rằng, anh từ từ cởi bỏ bộ đồ đang bận trên người, dương vật to dài của anh nhanh chóng cương lên trông thật uy nghi nếu so với Dương Uy hoàn toàn không có gì hết ở dưới hạ thể…

Cả hai người trần truồng đồng loạt tiến đến chỗ Hạnh Vi, cả hai không ai nói với ai lời nào mà tự phân công "nhiệm vụ". Dương Uy vì không có dương vật nên anh đành dùng miệng mình để kích thích Hạnh Vi… anh ta nhanh chóng trao cho nàng một nụ hôn nồng cháy. Hạnh Vi trong cơn động dục cũng lập tức đáp trả nụ hôn của Dương Uy, hai chiếc lưỡi quấn chặt lấy nhau trao nhau những thứ nước dãi ấm nóng… Có một điều lạ lùng là thứ thuốc kích dục này sẽ lây qua đường hôn hít nhưng vì Dương Uy không hề có dương vật nên bằng một cách thần kỳ nào đó anh hoàn toàn miễn nhiễm với thứ thuốc kích dục này.

-"Ư…"

Lâm Phong lúc này ở bên dưới nhìn cách Dương Uy hôn hít Hạnh Vi đầy khao khát thì cũng cảm thấy khó chịu… Anh cố gắng quên đi thực tại trước mặt rồi sau đó giúp nàng dang rộng hai chân và từ từ áp sát chiếc lưỡi mình vào giữa háng nàng. Mùi tinh trùng hòa trộn với dâm thủy trong âm đạo Hạnh Vi sộc lên làm Lâm Phong ngửi thấy ngai ngái, nhưng vì người mình yêu Lâm Phong nhắm mắt đưa lưỡi cố gắng liếm láp thật sạch hai mép thịt đỏ hồng của nàng…

-"Ư…"

Hạnh Vi trong cơn kích dục cũng cảm nhận được sự kích thích đến từ chiếc lưỡi Lâm Phong bên dưới, nàng đưa tay nắm đầu anh và ép chặt vào cô bé một cách vô thức…

Dương Uy bên trên sau khi hôn hít Hạnh Vi thì bắt đầu di chuyển bờ môi xuống dưới hai bầu ngực căng tròn của nàng. Anh ta há to miệng ngậm lấy một bên vú Hạnh Vi mà mút chặt… Tay của anh ta cũng mò mẫm mân mê bên ngực còn lại của Hạnh Vi, sự tròn trịa và mềm mại đến hoàn hảo của cặp ngực đem lại cho Dương Uy cảm giác hưng phấn và kích thích tột độ.

Phía dưới, Lâm Phong sau một hồi liếm sạch những giọt tinh trùng còn đọng lại trong âm đạo Hạnh Vi thì cũng đến lúc anh dùng đến khúc thịt của mình. Anh ngồi hẳn dậy và cầm lấy khúc dương vật đặt nó ngay trước hai mép thịt mở rộng… anh từ từ chèn hạ thể tới, khúc dương vật to cứng của anh chui tọt vào trong âm đạo ẩm ướt của Hạnh Vi một cách dễ dàng…

-"Aaaaaa" – Lâm Phong rên lên thỏa mãn…

Cảm giác khắn khít bên trong lồn Hạnh Vi bao trùm lấy cả khúc cặc to cứng của Lâm Phong, sự ấm nóng và trơn tuột bên trong hạ thể Hạnh Vi làm cho con cặc anh dễ dàng di chuyển nhưng cũng tạo ra những ma sát đầy kích thích khiến cho Lâm Phong phê pha cực kỳ. Anh nắm chặt hai tay, gồng người và bắt đầu nhấp nhô con cặc của mình…

-"Aaaaa sướng…"

Lâm Phong rên lên khi cơn nứng được âm đạo Hạnh Vi thỏa mãn… Dương Uy nhìn xuống phía dưới thì có phần cảm thấy ghen tị với Lâm Phong, anh ta vì vậy mà càng bú liếm ngực Hạnh Vi một cách si mê và khao khát hơn nữa…

-"Ư…"

Hạnh Vi lúc này dần dần cảm thấy cơn khoái cảm của mình được "bơm đầy", nàng run lắc cơ thể theo mỗi cú thúc ngày một nhanh của Lâm Phong và bắt đầu co bóp âm đạo…

-"Aaaa aaaaa AAAAAAA"

Lâm Phong cố gắng gồng mình để không xuất tinh khi con cặc anh cảm nhận được sự co bóp của Hạnh Vi, anh giữ chặt hông nàng và hì hục dập mạnh khúc thịt thật sâu vào trong lồn nàng…

-"Ư… ư… a… em ra…"

Hạnh Vi bỗng nhiên thốt lên thành tiếng, nàng giật giật cơ thể thật mạnh rồi bắn ra một luồng nước ấm nóng làm ướt cả người Lâm Phong… Nàng đã lên đỉnh với sự sung sướng mà hai người đàn ông mang lại…

-"Vi, Vi ơi em sao rồi!" – Dương Uy khi thấy Hạnh Vi có thể nói được thì biết nàng đã dần dần lấy lại được thần trí, có nghĩa là thuốc cũng đã được giải 1 phần.

Nhưng Hạnh Vi sau khi lên đỉnh thì lại chìm vào mê mang… thuốc vẫn còn rất ngấm trong người nàng.

-"Chúng ta phải làm ‘mạnh’ hơn thôi!" – Lâm Phong bên dưới lúc này bỗng nói…

Dương Uy nhìn Lâm Phong với ánh mắt như hiểu ra anh ta muốn nói gì… Dương Uy gật đầu nhẹ một cái rồi tiến đến phía sau Hạnh Vi…

Hai người sau đó lật cho Hạnh Vi nằm sấp lại… Dương Uy lấy ra con cu giả mà Mỹ Dung khi nãy đưa cho anh, anh nhanh chóng bôi trơn nó bằng dâm thủy của chính Hạnh Vi và rồi đưa con cu đó tiến đến… lỗ đít của nàng…

-"Cậu chắc chứ?" – Dương Uy quay sang hỏi Lâm Phong lần cuối…

Lâm Phong chỉ khẽ gật đầu không nói gì thêm…

*Ọc*

Ngay lập tức Dương Uy đâm con cu giả đó vào trong lỗ đít nàng… một tiếng ọc thật lớn vang lên do bên trong hậu môn Hạnh Vi vẫn còn vương vấn tinh trùng bởi các cuộc làm tình trước đó…

-"Aaaaa" – Phía trước Hạnh Vi cũng ngửa đầu thốt lên sung sướng khi cảm nhận được lỗ đít mình bị lấp kín…

Ngay sau đó, Lâm Phong cũng lập tức áp sát dương vật mà đâm sâu vào trong cái lồn ngập nước của Hạnh Vi…

-"Ưuuu" – Hạnh Vi lại một lần nữa thốt lên…

Sự kích thích do một lúc được thông hai lỗ một lần nữa làm cho Hạnh Vi kích thích tột độ, các tế bào bên trong âm đạo và hậu môn nàng liên tục co bóp thể hiện nàng sắp sửa lên đỉnh lần thứ 2.

-"Aaaa em raaaaa"

Hạnh Vi giật giật cơ thể, âm đạo nàng phóng ra thêm một đợt nước nữa. Và lần này phần nào tâm trí nàng đã có lại nhận thức…

-"Anh Phong… anh Uy…?"

Hạnh Vi quay đầu ra sau gọi tên hai anh chàng đang ra sức "giúp" mình…

-"Vi!!!"

Cả hai người đồng thanh hô tên Hạnh Vi, Lâm Phong thậm chí còn rút cặc ra và lao đến phía trên hỏi thăm Hạnh Vi

-"Em tỉnh rồi… Em làm anh lo quá…"

-"Em… Yêu em đi anh…"

Tuy Hạnh Vi đã có chút thần trí trở lại nhưng thuốc kích dục vẫn đang điều khiển tâm trí nàng. Nàng lúc này chỉ muốn được thỏa mãn cơn nhục dục bên trong mình, muốn cái lồn được lấp đầy bởi con cặc to bự của Lâm Phong, muốn anh bắn hết tinh trùng ngập ngụa vào sâu bên trong đó…

Lâm Phong khi nghe Hạnh Vi nói thì anh biết nàng vẫn chưa tỉnh hẳn, anh lập tức quay lại vị trí… một lần nữa đút sâu dương vật vào trong âm đạo Hạnh Vi.

-"Ư…"

-"A…"

Cả hai đồng thanh rên lên, Lâm Phong ngay lập tức giữ chặc hông Hạnh Vi rồi tăng tốc hạ thể… con cặc của anh rút ra rồi lại cắm hết cây vào sâu bên trong nàng. Tiếng bành bạch vang lên khắp phòng, cơ thể Hạnh Vi run lắc dữ dội… đến Dương Uy đang bận cắm cu giả vào lỗ đít nàng cũng phải tạm ngưng để cho Lâm Phong "hành sự".

Lâm Phong càng chịch Hạnh Vi thì càng hăng hơn, anh cắn răng gồng hết sức mình đến nổi mồ hôi nhễ nhãi… sự co bóp và ấm nóng lan tỏa khắp thân cặc làm cho Lâm Phong không còn chịu được nữa mà đâm lút cán cú cuối vào sâu trong lồn nàng…

-"AAAA Anh ra…"

Anh xuất tinh xối xả bắn sâu hết vào trong tử cung Hạnh Vi… Nàng cũng sung sướng đến nổi đạt đỉnh mà run lên bần bật xả khí cùng lúc với Lâm Phong…

Một dòng tinh trùng trắng đục từ mép âm đạo Hạnh Vi chảy dài xuống cặp đùi thon gọn của nàng khi Lâm Phong rút dương vật của mình lui ra…

Hạnh Vi quay đầu trở lại nhìn Lâm Phong một cách đầy âu yếm và thốt lên:

-"Tiếp đi anh… hãy địt em tiếp đi anh…"

Và rồi cứ thế Lâm Phong và Dương Uy tiếp tục giúp cho Hạnh Vi giải hết chất kích dục đang ngấm trong người nàng…

Bên ngoài thì Mỹ Dung cùng lực lượng công an cũng thành công tiến vào bên trong, tất cả những kẻ liên quan đều bị bắt. Harry thì chết ngay tại hiện trường… Thế Bảo thì được đưa đi cấp cứu… Một chiến dịch có thể gọi là thành công với cá nhân Mỹ Dung. Nhưng còn với vợ chồng Thế Bảo – Hạnh Vi thì đó là một bi kịch…

1 tháng sau,

Trong bệnh viện Đại học Y dược TP.HCM

Hạnh Vi ngồi cạnh giường bệnh của Thế Bảo và tiếp tục cầu nguyện cho anh… nàng đã làm việc này suốt 1 tháng nay rồi và Thế Bảo thì vẫn bất tỉnh trong suốt khoảng thời gian đó. Bác sĩ thì nói Thế Bảo vẫn có cơ hội tỉnh lại nhưng khi nào và mất bao lâu thì bác sĩ không thể hứa chắc…

*Cộc cộc cộc*

-"Vào đi ạ" – Hạnh Vi thốt lên khi nghe tiếng gõ cửa từ bên ngoài.

Lúc này Mỹ Dung bước vào để đến thăm nàng cùng Thế Bảo. Một tháng qua Mỹ Dung vẫn đều đặn ghé qua mỗi tuần.

-"Tao nè. Hôm nay anh Bảo thế nào rồi?" – Mỹ Dung lên tiếng hỏi thăm

Hạnh Vi khẽ lắc đầu, nàng đáp:

-"Cũng như vậy thôi… anh ấy vẫn chưa tỉnh lại…" – Nét đượm buồn trên mặt nàng hiện rõ khi ánh mắt hướng về Thế Bảo nằm trên giường bệnh.

-"Thôi, đừng buồn nữa, tao tin là sớm muộn anh Bảo cũng sẽ tỉnh lại thôi mà!"

-"Uhm… tao cũng hy vọng vậy."

-"Nè, hôm nay tao dẫn người quen đến gặp mày nè!" – Mỹ Dung bỗng mang đến một tin vui cho Hạnh Vi.

Hạnh Vi nhìn Mỹ Dung với vẻ mặt khó hiểu – "Người quen? là ai chứ?"

Mỹ Dung nhe răng cười không trả lời, nàng tiến đến phía cửa phòng và đẩy cửa ra…

Từ phía ngoài, hai người thân quen với Hạnh Vi bước vào…

-"Chị Phương! Anh Phúc!"

Hạnh Vi thốt lên vui mừng khi gặp lại Bích Phương và bác sĩ Phúc, cũng đã lâu rồi nàng không gặp họ… Hôm nay không ngờ là họ lại về Việt Nam để thăm nàng.

-"Chào Vi, lâu rồi không gặp em." – Bích Phương nở nụ cười tiến đến ôm lấy Hạnh Vi.

Bác sĩ Phúc sau đó cũng tiến tới bắt tay nàng, cả 3 hỏi thăm nhau và hỏi thăm tình hình Thế Bảo…

Hạnh Vi lúc này có phần cảm thấy vui lòng vì sau một thời gian dài được gặp lại người quen của mình, nhưng chưa dừng lại ở đó… Mỹ Dung lúc này bỗng nói:

-"Nè, chưa hết đâu… xem còn ai nữa nè…"

… Và rồi từ phía ngoài cửa, một bóng dáng to cao cục mịch từ từ bước vào…

Hạnh Vi mở to mắt, há hốc mồm ngạc nhiên thốt lên:

-"ANH HÙNG!"

Lão Hùng nở một nụ cười yếu ớt, từ từ bước tới ôm lấy Hạnh Vi…

-"Chào em… lâu quá không gặp…"

-"Anh… anh bị sao vậy? Anh có vẻ không khỏe… Trong suốt khoảng thời gian qua anh đã ở đâu?"

Hạnh Vi lúc này vẫn chưa biết chuyện xảy ra với lão Hùng, nàng vẫn nghĩ lão đã nghĩ việc và về quê chăm sóc người nhà.

-"Chuyện kể ra dài lắm… Tất cả là nhờ có Bích Phương và Mỹ Dung, nếu không thì anh đã bỏ mạng ở nơi đất khách quê người rồi!" – Lão Hùng nói.

-"Hả? Là sao? Anh bị gì sao?"

Mỹ Dung lúc này mới lên tiếng kể lại mọi chuyện cho Hạnh Vi nghe. Thì ra lúc lão Hùng bị bắn ở Singapore, lão vẫn còn thoi thóp và kịp gửi tin nhắn SOS cho Bích Phương, không may khi đó Bích Phương không để điện thoại bên mình, đến khi nàng nhận được tin nhắn thì lão Hùng đã bị người phía MAXYM đem đi giam giữ, họ không thủ tiêu lão Hùng ngay vì muốn tìm hiểu xem lão Hùng biết được bao nhiêu chuyện về tổ chức của họ… Bích Phương sau đó cố gắng liên lạc với Hạnh Vi nhưng không được, nàng ta đành liên lạc về MAXYM chi nhánh Việt Nam và cụ thể là nàng muốn liên lạc với Mỹ Dung vì khi rời đi Bích Phương biết Mỹ Dung là bạn thân của Hạnh Vi. Khi Mỹ Dung nghe Bích Phương kể lại thì nàng biết ngay lão Hùng đang gặp nguy hiểm, nàng đoán chắc lão Hùng đã vô tình phát hiện âm mưu gì đó của MAXYM nên đã bị thủ tiêu, nhưng do lão vẫn có thể gửi tin nhắn SOS nên Mỹ Dung quyết định bay sang Singapore một chuyến để cùng lực lượng bên này phối hợp giải cứu lão Hùng. Tuy nhiên khi Mỹ Dung giải cứu được lão thì lão cũng đã bị tra tấn đến gần như mất mạng. Mỹ Dung không còn cách nào khác là âm thầm để lão lại Singapore cho lực lượng ở đây chăm sóc và hy vọng có được chút thông tin gì đó khi lão tỉnh lại.

Chỉ tiếc là khi lão Hùng tỉnh lại thì mọi chuyện cũng đã xong xui gần 1 tháng rồi. Lão cũng xác nhận người bắn lão chính là Harry… và hôm nay lão quay trở về để gặp lại Hạnh Vi.

Hạnh Vi khi biết mọi chuyện thì cảm thấy có lỗi với lão Hùng, lão đã liều mình xông vào căn cứ để cứu nàng mà xém mất mạng…

-"Em cảm ơn anh Hùng, em cũng xin lỗi anh rất nhiều… em không biết suốt thời gian qua anh đã phải chịu đau đớn và suýt nữa thì mất mạng…" – Hạnh Vi ôm lão Hùng mà xin lỗi…

-"Không sao mà… em bây giờ đã an toàn thì đó mới là điều quan trọng. Bây giờ em chỉ cần lo cho chồng thôi, anh rồi sẽ khỏe lại mau thôi mà…" – Lão Hùng tỏ ra xúc động, lần đầu sau nhiều năm lão như muốn rơi nước mắt…

Sau đó, mọi người cùng nhau trò chuyện về tất cả những gì đã xảy ra… Hạnh Vi và Mỹ Dung kể lại cho Bích Phương, bác sĩ Phúc và lão Hùng nghe về mọi chuyện. Ai cũng tỏ ra thương sót đồng thời khâm phục Hạnh Vi vì tất cả những gì nàng đã trãi qua.

Sau khi chia tay để tiễn mọi người ra về, Hạnh Vi quay sang hỏi Mỹ Dung một câu:

-"Dạo này mày có gặp anh Phong không?"

Mỹ Dung khẽ nhìn Hạnh Vi và lắc đầu…

-"Không… sau chuyện hôm đó, tao cũng như mày không còn gặp lại ảnh nữa…"

-"Uhm… vậy thôi. Tao cảm ơn mày nhiều nha."

-"Uhm, không có gì, mày ráng giữ sức khỏe để còn chăm sóc cho anh Bảo. Ảnh sẽ tỉnh lại với mày thôi mà."

-"Uh…"

Hạnh Vi sau đó cũng chia tay Mỹ Dung để quay trở lại chăm sóc Thế Bảo…

Lúc này Hạnh Vi mới nhớ lại khoảnh khắc cuối cùng giữa nàng với Lâm Phong. Đó là khi Lâm Phong cho nàng biết Thế Bảo đã vì nàng mà trúng đạn của Harry… tình trạng của chồng nàng là rất nguy kịch. Lúc đó Lâm Phong cũng thổ lộ tình cảm từ tận đáy lòng anh với Hạnh Vi, anh sẵn sàng thay thế Thế Bảo để chăm sóc nàng nếu như chuyện không may xảy ra…

-"Vi à, anh thật sự rất yêu em. Sau tất cả mọi chuyện anh biết em chính là tất cả với anh. Anh sẵn sàng từ bỏ mọi thứ chỉ để có em bên cạnh…"

-"Em… em xin lỗi anh Phong, em không xứng với anh đâu. Em đã bị làm nhục bởi hàng chục người đàn ông… thân thể của em không còn nguyên vẹn nữa rồi.

Ngoài ra, trong lòng em chỉ có mình anh Bảo. Em biết tình cảm của anh dành cho em là rất lớn… nhưng em thật sự không thể nghĩ đến người đàn ông khác ngoài anh Bảo."

-"…"

-"Dù cho anh Bảo có vượt qua được cơn nguy kịch hay không thì em cũng sẽ không đến với người đàn ông khác… Trong tim em trước đây chỉ có một người chồng, bây giờ cũng vậy… và sau này cũng vậy.

Em mong anh Phong hãy hiểu cho em."

Sau cuộc trò chuyện đó thì Lâm Phong cũng hiểu được là anh sẽ không bao giờ thay thế được vị trí của Thế Bảo trong lòng Hạnh Vi, anh vẫn yêu nàng, anh vẫn mong nàng một ngày nào đó sẽ thay đổi suy nghĩ nếu Thế Bảo chẳng may không bao giờ tỉnh lại… Nhưng hiện tại anh quyết định là sẽ rời xa nàng, anh sẽ cho nàng khoảng thời gian riêng ở bên chồng mình là Thế Bảo… còn chuyện sau này thì hãy để số trời quyết định…

Hạnh Vi từ từ bước đến cạnh bên chiếc giường Thế Bảo đang nằm, nàng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh và khẽ dựa đầu vào tay anh… Hai dòng nước mắt nàng tuông ra… Nàng thầm tiếc thương cho số kiếp "Hồng nhan bạc phận" của mình…

HẾT