Tình yêu, thù hận và nhục dục – Truyện Hiếp Dâm 2023 – Update Chương 60

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tình yêu, thù hận và nhục dục – Truyện Hiếp Dâm 2023 – Update Chương 60

Tác Giả:

Lượt Xem: 2175 Lượt Xem

Chương 23: Đoàn tụ – Sáng tác cùng Feelex

Sau khi qua đêm tại nhà Kun,

Sáng đó Hạnh Vi chia tay Mỹ Dung, nàng tự bắt taxi trở về khách sạn để thu dọn hành lý, nàng cũng gặp lại lão Hùng và cùng lão di chuyển ra sân bay để trở về Việt Nam, kết thúc chuyến đi 3 ngày ở Thái Lan.

Vừa về tới sân bay Tân Sơn Nhất, Hạnh Vi linh cảm thấy hôm nay sẽ có chuyện gì đó quan trọng xảy ra…nhưng đó chỉ là linh cảm, nàng không biết nó là gì hoặc chỉ là do nàng vừa trải qua một chuyến bay dài.

Hạnh Vi từ biệt lão Hùng để trở về căn hộ của mình dù cho lão cố gắng rủ nàng đi ăn trưa, nàng để ý thấy cách cư xử của lão Hùng có chút khác biệt sau khi cùng nàng qua Thái, lão đã không còn cọc cằn và đê tiện như trước…nhưng lúc này Hạnh Vi không muốn quan tâm đến những điều đó, nàng chỉ muốn được về nhà ngay và luôn.

Sau hơn 30 phút ngồi taxi, cuối cùng Hạnh Vi cũng về tới chưng cư của mình.

Nàng bước từng bước đi trong hàng lang tầng chung cư để tiến về phía căn hộ của mình…khi trước mắt là cánh cửa quen thuộc…Hạnh Vi thở dài nhớ về Thế Bảo, không biết khi nào anh mới về với nàng…

Hạnh Vi sau đó chạm tay vào nấm cửa để mở khóa – *Tít* – tiếng khóa cửa được mở vang lên khi vân tay nàng trùng khớp, Hạnh Vi mở đẩy cửa ra để bước vào nhà, trong đầu suy nghĩ xem hôm nay sẽ phải làm gì…

-"VỢ YÊU!"

Một giọng mói quen thuộc vang lên từ trong phòng khách của căn hộ chung cư.
Một giọng nói mà nàng hằng mong ngóng, giọng nói của người quan trọng nhất với nàng vào lúc này – giọng nói của Thế Bảo.

-"CHỒNG!" – Hạnh Vi đứng hình mất 1 giây khi thấy Thế Bảo đang đứng ở giữa nhà từ khi nào.

-"Chồng về với vợ rồi đây!"- Thế Bảo nói và giang tay rộng hai bên

Hạnh Vi vỡ òa cảm xúc, nước mắt nàng ứa ra, nàng chạy thật nhanh vào nhà ôm chầm lấy Thế Bảo

-"Huhuhu, chồng ơi chồng về rồi…vợ nhớ chồng lắm…vợ không cho chồng đi đâu nữa đâu huhuhu" – Hạnh Vi ôm Thế Bảo vừa nói vừa khóc, nàng còn không tin là anh đã thật sự về với nàng

-"Chồng xin lỗi vợ, giờ chồng về rồi nè, chồng sẽ không đi đâu nữa hết, chồng yêu vợ." – Thế Bảo ôm Hạnh Vi thật chặt, anh nói mà cũng muốn khóc theo Hạnh Vi

-"Huhuhu, chồng hư lắm, bỏ vợ đi mà không nói một lời, rồi còn đi hơn 2 tuần, chồng có biết vợ nhớ chồng lắm không." – Hạnh Vi vẫn gục đầu vào vai chồng mà khóc lớn

-"Chồng biết, chồng biết, chồng xin lỗi mà, chồng qua đó chồng cũng nhớ vợ lắm, chồng hối hận vì đã không nói lời tạm biệt với vợ…nên khi vừa dở phong tỏa là chồng về ngay với vợ nè, nín đi chồng thương mà." – Thế Bảo ra sức dỗ dành vợ.

-"huhuhu…nhưng mà chồng về khi nào vậy?" – Hạnh Vi nghoảnh đầu lên hỏi Thế Bảo

-"Chồng về ngày hôm qua, về không thấy vợ đâu nên chồng lên studio chỗ vợ làm hỏi thì biết là vợ đi Thái tham gia sự kiện gì đó, rồi chồng quyết định không báo cho vợ biết luôn, tính làm vợ bất ngờ nè hihi"

-"Chồng ác lắm…huhu"

-"Thôi nè, chồng ở đây với vợ rồi mà." – Thế Bảo nói rồi hôn lên tráng Hạnh Vi một nụ hôn

Sau đó anh nắm tay Hạnh Vi dẫn nàng đến chiếc ghế sofa mà ngồi xuống, Thế Bảo ngắm nghía Hạnh Vi một cách kỹ càng sau bao nhiêu ngày không gặp mặt, anh thấy nàng dạo này thậm chí còn đẹp hơn trong trí nhớ của anh.

-"Mà nói cho chồng nghe, chồng đi hai tuần ở nhà có chuyện gì không vợ?" – Thế Bảo hỏi

-"…" – Hạnh Vi bỗng im lặng, nàng cũng không còn khóc nữa.

Thấy vợ im lặng bất ngờ, Thế Bảo hỏi thêm: "Sao vậy vợ? Bộ có chuyện gì sao?"

Hạnh Vi không dám nhìn thẳng vào mắt Thế Bảo, nàng mở miệng nói:
-"…Em có chuyện này muốn nói với anh."

-"Chuyện gì vậy em? Em làm anh thấy lo lắng đó."

-"Nhưng anh phải hứa là anh không được giận em…" – Hạnh Vi chỉ dám nhìn xuống đất khi nói chuyện

-"Được, anh hứa, dù có là chuyện gì thì anh cũng sẽ không giận em đâu." – Thế Bảo hứa và nắm lấy 2 tay Hạnh Vi để thể hiện sự tin tưởng của anh dành cho nàng.

Hạnh Vi cảm nhận được tình cảm của Thế Bảo dành cho nàng, nàng tin tưởng anh và cũng không muốn giấu anh bất cứ chuyện gì nữa. Hạnh Vi hít một hơi thật sâu rồi ngẩn đầu nhìn vào mắt Thế Bảo và nói:

-"…Chuyện là…em có những bí mật đã giấu anh từ lâu, từ lúc mình cưới nhau cho đến lúc anh đi công tác nước ngoài, em đã lo sợ anh sẽ không còn yêu em nữa khi biết được những bí mật này…nhưng hôm nay, em sẽ nói cho anh biết hết."

Thế Bảo khi nghe Hạnh Vi nói trong lòng cũng dâng lên một sự lo lắng bất an, nhưng đồng thời cũng có một sự kích thích kỳ lạ, bản thân anh đã biết chuyện nàng giấu anh mà quan hệ với người thợ sửa ống nước ngay trong nhà nhưng linh tính mách bảo những chuyện Hạnh Vi sắp kể có vẻ còn nhiều hơn như thế.
Thế Bảo nắm chặt tay Hạnh Vi, cố gắng bình tĩnh nói: "Em đừng lo, dù cho bí mật em sắp kể có là gì đi nữa nó cũng sẽ không làm ảnh hưởng tới tình yêu của anh dành cho em đâu! Em hãy tin tưởng ở anh, anh sẵn sàng lắng nghe em tâm sự."

Hạnh Vi nhìn vào đôi mắt chân thành của Thế Bảo và nghe anh nói làm trong lòng nàng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, 2 dòng nước mắt cảm động của nàng tuông ra và Hạnh Vi bắt đầu kể lại mọi chuyện cho Thế Bảo nghe.

-"Em…em đã từng quan hệ thể xác với người khác mà không cho anh biết…"

Thế Bảo ráng giữ cho mình sự bình tĩnh để không làm Hạnh Vi lo lắng dù lỗ tai anh cũng hơi lùng bùng khi nghe vợ nói.

-"…Ý em là Harry?…"
-"Không, không phải, chuyện với anh Harry thì anh đã biết rồi…ngoài Harry ra còn…những người khác nữa…"

Nhịp tim của Thế Bảo tăng lên liên tục khi nghe Hạnh Vi nói từ "những", điều anh lo sợ có vẻ sắp thành sự thật.

-"…vậy…còn ai nữa…"
-"…ngoài Harry, còn có…người thợ sửa nước lần trước anh gọi tới…rồi 4 người lạ mặt ở sự kiện vẽ tranh của Thomas…"

-"CÁI GÌ? b..ốn người sao? khi nào chứ, lúc trước em hay đi vẽ tranh ở chỗ Thomas gì đó…là những lần đó sao?" – Thế Bảo tỏ vẻ kinh ngạc vô cùng

-"Không…không phải, những lần đi vẽ tranh trước đây không có chuyện gì xảy ra hết, chuyện 4 người này là xảy ra trong lúc anh đi công tác…mới xảy ra đây thôi…" – Hạnh Vi đỏ mặt

-"Ặc, trong lúc anh đi công tác sao? …là do em…tự nguyện…hay…?" – Thế Bảo hỏi mà trong lòng lo sợ sẽ phải nghe câu trả lời không mong muốn

-"Em…lúc đó…em không biết phải nói sao nữa, chuyện với 4 người đó hơi phức tạp…em không phải là tự nguyện mà là bị Thomas lừa…"

-"Là em bị người ta hãm hiếp sao?" – Lúc này Thế Bảo bổng trở nên nghiêm trọng, anh lo lắng Hạnh Vi bị thiệt thòi…anh thà là nàng tự nguyện như lúc quan hệ với tên thợ sửa ống nước còn hơn nghĩ đến cảnh nàng bị một đám người thay nhau hãm hiếp.

-"Cũng không phải là hãm hiếp…lúc đó khó nói lắm…em không muốn, nhưng lúc đó lại không …chống cự. Anh nghe em kể tiếp đi thì anh sẽ hiểu." – Hạnh Vi ngại ngùng không biết phải giải thích sao.

-"Được rồi, vậy em kể tiếp đi…còn ai nữa…" – Thế Bảo không biết tại sao mình lại hỏi vậy, anh có vẻ như mong chờ Hạnh Vi sẽ kể thêm vài cái tên khác nữa.

-"Ngoài những người đã kể …còn có một người quản lý ở MAXYM, một ông già vô gia cư và một…vị bác sĩ…" – Hạnh Vi cúi gầm mặt nói

-"Hả? ông già vô gia cư mà cũng có phần nữa hả? …rồi bác sĩ nữa sao? Em làm anh bất ngờ đó vợ yêu." – Thế Bảo cảm thấy tim mình đập loạn nhịp khi nghe những người mà Hạnh Vi vừa liệt kê, anh hơi thấy ghen tức nhưng cũng thấy kích thích kỳ lạ.

-"A, không phải như chồng nghĩ đâu…chuyện người vô gia cư, ông ta chỉ…đút vào trong vợ có 1 cái thôi, sau đó vợ không cho ông ta làm nữa. Còn về người bác sĩ thì là chuyện quan trọng mà vợ sắp kể cho chồng nghe nè." – Hạnh Vi ngại ngùng nói nhưng nàng cảm nhận được Thế Bảo không hề tỏ ra giận dữ khi nàng liệt kê danh sách những "kẻ may mắn", điều đó làm nàng cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng.

-"Vậy chuyện đó là chuyện gì, vợ kể tiếp đi."

-"Thực ra, vợ nghĩ là mình bị mắc một căn bệnh, đó là mỗi khi chồng hay bất kỳ người đàn ông nào tiếp xúc thân thể với vợ đủ lâu thì vợ sẽ không thể kiểm soát được bản thân mình nữa…lúc đó vợ chỉ muốn được…thỏa mãn nhu cầu của bản thân mà bất chấp tất cả…giống như lần đầu khi vợ quan hệ với Harry rồi bị chồng bắt gặp, lúc đó…vợ cảm giác như là vợ bất chấp tất cả luôn, bất chấp sự có mặt của chồng luôn…vợ chỉ muốn được Harry làm cho…sướng, mà hên là lúc đó chồng cũng tham gia nên vợ không bị mắng." – Hạnh Vi nói rồi lè lưỡi tỏ vẻ dễ thương.

-"Ặc, cái đó mà cũng là bệnh nữa hả?" – Thế Bảo ngạc nhiên hỏi

-"Đúng rồi, bệnh này nhiều người bị lắm, vợ có tìm hiểu trên mạng thì có rất nhiều người phụ nữ khác cũng bị như vậy, cho nên cuối cùng vợ phải đi khám bác sĩ…"

-"Ặc, để chồng đoán tiếp nha. Vợ đi khám rồi cuối cùng để chữa bệnh cho vợ, người bác sĩ kia phải hy sinh bản thân để…quan hệ với vợ!".

-"A, chồng này…không lo cho vợ còn ở đó mà chọc vợ nữa." – Hạnh Vi biết Thế Bảo đang trêu nàng nhưng nó có vẻ cũng đúng =))

-"Haha, chứ không thì sao vợ lại phải quan hệ với ổng?"

-"Thì cũng đúng là bác sĩ quan hệ để giúp vợ chữa bệnh nhưng mà không phải là do bác sĩ yêu cầu đâu, chuyện này có liên quan tới chị Phương nữa, vị bác sĩ đó là bạn trai của chị Phương, rồi tối hôm đó…bác sĩ quan hệ với chị Phương, rồi sau đó quan hệ với em trước mặt chỉ luôn."

-"Ái chà, làm bác sĩ sướng vậy sao?" – Thế Bảo lại làm trò

-"Anh này…em không kể nữa đâu anh cứ chọc em hoài." – Hạnh Vi tỏ ra giận dỗi

-"Thôi thôi, anh xin lỗi, anh không chọc em nữa đâu nè, kể anh nghe tiếp đi" – Thế Bảo ôm Hạnh Vi vào lòng mà xin lỗi

-"Thì em nói rồi đó, cái này là bệnh…không phải em muốn vậy đâu, anh còn nhớ trước khi anh đi công tác khoảng 1 tháng em không cho anh đụng vào người em không? Là do lúc đó em cố gắng để kiềm chế bản thân đó…ai ngờ đâu bị phản tác dụng…"

-"Ặc, là vậy hả? Lúc đó anh còn tưởng em…giấu diếm gì anh, làm anh phải tạo hiện trường giả để mời thằng cha sửa ống nước tới thử em…" – Thế Bảo nói rồi phát hiện hình như mình lỡ lời.

-"Cái gì? Lần đó là do anh sao? Trời đất ơi. Chồng có biết là sau chuyện đó làm cho bệnh của vợ trở nên trầm trọng hơn rất nhiều không hả? Hèn gì tối hôm đó anh về không nói với em một lời rồi im lặng đi công tác luôn? Là anh đã biết chuyện em có quan hệ với ông ta sao?"

-"…đúng vậy, anh đâu có biết, anh chỉ muốn kiểm tra thử coi liệu có phải em giấu anh chuyện gì đó…ai dè đâu cuối cùng làm ông nội sửa nước được hưởng sái…"- Thế Bảo gãi đầu

Hạnh Vi lúc này tức muốn ọc máu, bao nhiêu công sức nàng để dành cho chồng cuối cùng lại bị chính ổng phá mà còn "dâng mỡ miệng mèo" cho người khác. Nàng đứng dậy cầm gối đánh tới tấp vào người Thế Bảo cho hả giận.

Thấy Thế Bảo không hề né tránh những cú đánh của mình, Hạnh Vi ngồi xuống rồi ngại ngùng hỏi:

-"Nhưng mà…anh biết em quan hệ với người khác sau lưng anh mà anh lại không ghen, không giận em sao…"

Thế Bảo lúc này mới ôm chặt Hạnh Vi từ phía sau và nói:

-"Không!…Anh yêu em, anh tin tưởng em, anh biết em yêu anh và không phản bội anh, anh biết em làm gì cũng có lý do của mình và bây giờ nghe em kể lại tất cả anh càng tin tưởng và yêu thương em nhiều hơn. Dù em có quan hệ với ai đi nữa, chỉ cần em vẫn yêu anh thì anh sẽ không bao giờ giận em đâu."

-"Anh nói thật sao?…lỡ như sau này…em lại tiếp tục quan hệ với người khác thì sao?" – Hạnh Vi cũng không hiểu sao lại hỏi vậy, nàng không hề có suy nghĩ sẽ quan hệ với ai khác nữa, nhưng vẫn hỏi Thế Bảo câu hỏi này.

-"…chỉ cần vợ kể lại cho chồng biết hoặc…cho chồng tham gia cùng…mà không lén lút phản bội chồng thì chồng sẽ không giận vợ đâu."

-"A…chồng còn đòi tham gia…giống như lần với Harr…"

Hạnh Vi đang nói dở thì miệng nàng bị bịt kín bởi nụ hôn của Thế Bảo, lưỡi anh nhanh chóng len lỏi tìm kiếm lưỡi nàng.

-"Ummm" – Hạnh Vi rên lên khi 2 chiếc lưỡi tìm thấy nhau, cảm giác này đã lâu lắm rồi nàng không cảm nhận được.

Hai người trao nhau nụ hôn nồng cháy sau một khoảng thời gian dài không được ở bên nhau, những cảm xúc vẫn tươi mới như lần đầu hai vợ chồng hôn nhau, bên trong hai con người dâng lên những cảm xúc nồng cháy…là tình yêu, là sự háo hức, là sự ham muốn dành cho nhau.

-"Ummmm" – Hạnh Vi lại rên lên khi nụ hôn của Thế Bảo rời bờ môi nàng mà tiến đến vành lỗ tai.

Anh vừa hôn vừa ôm vợ từ phía sau, hai tay Thế Bảo từ từ đặt lên 2 quả đào căng tròn mà lâu lắm rồi anh mới được chạm vào lại, anh từ từ xoa nắn chúng một cách nhẹ nhàng.

-"Yêu em đi anh." – Hạnh Vi ngửa đầu ra sau để Thế Bảo hôn vào cổ nàng mà nói, nàng lúc này đã sẵn sàng để "yêu" Thế Bảo, không còn kiềm nén, không còn âu lo gì nữa

-"…Umm, anh nhớ em, anh yêu em…" – Thế Bảo nói rồi vòng người ra phía trước

Anh đưa tay cởi chiếc áo thun của Hạnh Vi qua đầu, vòng một nẩy nở ngày nào lại hiện ra trước mắt anh, anh nhanh chóng cởi luôn chiếc áo ngực và chiêm ngưỡng đôi gò bồng đảo yêu thích của mình.

-"A anh nhìn gì mà nhìn dữ vậy, làm như mới thấy lần đầu vậy, hihi"

Hạnh Vi thấy Thế Bảo sau khi cởi áo ngực cho nàng chỉ ngồi yên một chỗ ngắm nhìn mà không làm gì thêm liền lên tiếng.
Nhưng ngay sau đó, Thế Bảo áp sát mặt vào giữa ngực nàng mà liếm láp…

-"Ummmm ngậm vú em đi anh…" – Hạnh Vi rên rỉ nói khi Thế Bảo cắm mặt vào ngực nàng

-"Anh nhớ tụi nó ghê hihi" – Thế Bảo nói rồi mở miệng ngậm một bên ngực Hạnh Vi mà mút chùn chụt…

Anh mút bên này rồi lại qua bên kia, cứ mỗi lần nút mạnh là Hạnh Vi lại rên lên u ử.

Hạnh Vi đang trong cơn đê mê vì được Thế Bảo bú liếm 2 bên ngực thì nghe Thế Bảo hỏi:
-"Anh bú như vậy có sướng bằng những người khác làm cho em không?"

-"A…anh…đừng nói vậy…Ummm" – Hạnh Vi ngại ngùng khi bị Thế Bảo hỏi như vậy, nàng nghiêng đầu qua một bên tiếp tục cảm nhận chiếc lưỡi điêu luyện của Thế Bảo

-"Không sao mà, cứ nói cho anh biết đi, anh muốn biết để làm cho em sướng hơn…" – Thế Bảo tiếp tục vừa bú liếm vừa khẩu dâm

-"Không…em không biết đâu…"

Hạnh Vi nhất quyết không trả lời câu hỏi kỳ cục của Thế Bảo, nàng oằn người ưỡng bụng lên khi được chồng từ từ hôn dần xuống dưới.

Thế Bảo đưa tay cởi chiếc quần jean của Hạnh Vi xuống, rồi từ từ lòn tay vào 2 bên quần lót tuột nó xuống hẳn khỏi mắt cá chân. Hơi thở anh trở nên dồn dập khi nhìn thấy phần tam giác huyền ảo của Hạnh Vi, nó thật đẹp, thật hấp dẫn…Anh tiếp tục dùng tay dang rộng hai chân nàng ra hai bên, để Hạnh Vi trong tư thế ngồi dựa vào ghế sofa, 2 chân mở rộng.

Hạnh Vi hơi thở hổn hển nhìn chồng mình bên dưới đang từ từ áp sát mặt vào hạ thể của mình.

Giây phút cái lưỡi ướt át của Thế Bảo chạm vào 2 mép âm đạo hồng hào của Hạnh Vi, nàng rên lên sung sướng:
-"Ưuuuuuu …em sướng…"

-"Anh nhớ cô bé của em." – Thế Bảo vừa liếm hạ thể Hạnh Vi vừa nói

-"Ummm liếm mạnh nữa đi anh…" – Hạnh Vi trong cơn sung sướng nói với Thế Bảo, lúc này nàng mặc kệ việc có nên kiềm chế bản thân hay không, giờ đây người đang liếm lồn nàng là Thế Bảo, không việc gì phải kiềm chế lại.

-"Ummm, em ra nhiều nước quá nè, hihi, anh thích mỗi lần em ra nhiều như vậy."

-"Thì tại anh liếm sướng nên em mới ra nhiều…" – Hạnh Vi nói trong sự ngại ngùng, nàng thấy việc vừa làm tình vừa khẩu dâm gây thêm sự kích thích rất lạ.

-"Vậy để anh liếm hết cho em nè…"

Thế Bảo nói rồi liếm mạnh vào lồn Hạnh Vi, anh còn đưa một tay thọc vào trong lồn nàng rồi từ từ ngoáy nhẹ bên trong nó.

-"Ummmm cái tay anh hư quá…ummmm"

-"Nhưng mà em thích không nè"

-"…em thích lắm"

Hai vợ chồng cứ thế vừa hôn hít vừa khẩu dâm, cả hai thấy làm như vậy tăng thêm sự kích thích cho cuộc yêu.

Sau khi bú liếm đã đời dưới hạ thể Hạnh Vi, Thế Bảo ngồi dậy cởi chiếc quần short của mình xuống, khúc dương vật căng cứng của anh được giải thoát chỉa thẳng ra trước mặt Hạnh Vi.

-"Em ngậm nó cho anh nhé." – Thế Bảo nói rồi đưa sát khúc thịt của mình tới

Hạnh Vi nhìn anh rồi gật đầu nhẹ một cái, sau đó nàng dùng 2 tay cầm lấy khúc thịt nóng hổi của chồng, từ từ sục lên xuống.

Thế Bảo rên lên sung sướng cảm nhận bàn tay mềm mại của Hạnh Vi sục cặc cho mình: "Ummm chồng sướng lắm!"

-"Hihi chồng dâm."

Hạnh Vi nói nhỏ rồi áp sát bờ môi hôn vào dương vật chồng một cái, sau đó nàng mở to miệng…ngậm lấy khúc thịt của Thế Bảo rồi từ từ mút nó thật chặt…

-"Ummm sướng lắm vợ ơi…" – Thế Bảo rên lên khi được cái miệng xinh xắn của Hạnh Vi bú chặt cu mình. Anh đặt 2 tay lên đầu nàng mà ép chặt nó vào hạ thể làm cho Hạnh Vi nuốt trọn dương vật anh vào sâu trong họng.

Sau một cú ngậm sâu, Hạnh Vi từ từ nhả dương vật căng cứng của chồng ra và hỏi:
-"Chồng thích vợ ngậm hết nó vào như vậy sao?"

-"Đúng rồi vợ…như vậy sướng lắm."

Hạnh Vi cười khúc khích rồi tiếp tục ngậm dương vật của Thế Bảo vào miệng, lần này nàng bú mút nó nhanh hơn lúc nãy.

-"Aaaaaaa em thật tuyệt vời vợ ơi…Nhưng mà cho anh hỏi, trong mấy thằng nhỏ em từng ngậm, của chồng xếp hạng thứ mấy?"

Thế Bảo chơi ngu hỏi một câu mà anh phải hối hận ngay sau đó.

Hạnh Vi đang mút say sưa thì ngừng hẳn lại, nàng giận dỗi đứng lên đi thẳng vào phòng tắm để súc miệng khi nghe câu hỏi của Thế Bảo.

Thế Bảo biết mình lỡ làm Hạnh Vi giận nên lập tức lẽo đẽo chạy theo vào nhà vệ sinh.

-"Anh xin lỗi…anh chỉ tò mò thôi mà, không phải là trêu vợ đâu."

Thế Bảo ôm Hạnh Vi từ phía sau mà năn nỉ

-"Thôi đi, hỏi gì mà kỳ cục à, giờ không lẽ vợ nói thằng nhỏ của ông nào đó ngon hơn của chồng hay sao?" – Hạnh Vi giận dỗi nói

Trong lúc đó, Thế Bảo tiếp tục vuốt ve cơ thể trần truồng của Hạnh Vi từ phía sau, hạ thể anh cố tình chèn vào giữa 2 chân nàng, nơi đã trở nên ẩm ướt từ nãy giờ.

Hạnh Vi dù hơi giận chồng vì hỏi kỳ cục, nhưng khi hạ thể bị khúc thịt của anh khiêu khích từ phía sau cũng làm nàng dần nguôi ngoai cơn giận. Hạnh Vi dần dần khom người đưa mông ra phía sau để khúc thịt bên dưới dễ dàng cọ sát vào hạ thể đang nóng bừng của nàng.

Thấy vợ đã có phần bớt giận và tỏ ý hợp tác trong tư thế mới, Thế Bảo dùng tay cầm lấy khúc thịt của mình mà chà sát 2 mép âm đạo đang mở rộng của Hạnh Vi, anh quẹt lên quẹt xuống bên ngoài chứ không đút vào trong. Anh muốn khiêu khích Hạnh Vi một chút cho nàng nóng lòng.

Hạnh Vi khi bị khiêu khích cũng tỏ ra khó chịu bên dưới âm đạo, hơi thở nàng trở nên gấp gáp, cơn hứng tình bên trong như muốn đạt đỉnh mà không được vì thiếu đi cái "chìa khóa" quyền năng của Thế Bảo.

-"Cho vào đi anh…" – Hạnh Vi chịu không nổi nữa nên mở lời năn nỉ Thế Bảo

-"Cho cái gì vào cơ?" – Thế Bảo được đà châm chọc

-"Cho vào đi mà, em năn nỉ đó…"

-"Thì em nói đi em muốn cho cái gì vào?"

-"…anh kỳ quá à…ummmm, em chịu không nổi nữa rồi, đút vào nhanh đi mà…"

-"Em nói đút cái gì vào đi rồi anh mới biết được chứ."

Trong cơn nứng tột độ, Hạnh Vi không thèm ngại ngùng nữa, giờ phút này nàng chỉ muốn Thế Bảo đút khúc thịt của anh vào trong nàng càng nhanh càng tốt, càng sâu càng tốt. Nàng trả lời:

-"Đút con cặc của anh vào trong em đi! Nhanh lên em chịu hết nổi rồi."

Thế Bảo hơi giật mình khi Hạnh Vi dùng từ "con cặc", nhưng nó cũng làm Thế Bảo nứng hơn, anh nhanh chóng xác định "cửa ra vào" nơi hạ thể Hạnh Vi rồi thúc mạnh hạ thể, dập mạnh con cặc của anh vào sâu trong lồn Hạnh Vi.

-"Anh đút con cặc vào lồn em nè." – Thế Bảo nói rồi hì hục ra vào hạ thể Hạnh Vi.

-"Ummmm sướng…em sướng…"

Cảm giác thỏa mãn khi cuối cùng âm đạo cũng được khúc thịt to lớn của chồng lấp kín làm Hạnh Vi ngửa đầu ra sau mà rên rỉ, nàng rên lớn theo mỗi nhịp thúc của Thế Bảo từ phía sau, bộ ngực nàng cũng run lắc theo mổi lần anh đẩy người tới…

-"Ummm anh nhớ cái lồn của em quá vợ ơi, anh sướng lắm…nó khít lắm…" – Thế Bảo tiếp tục khẩu dâm

-"Umm ummm ummm em cũng nhớ…con cặc của anh…"

-"Ummm anh chết mất, sướng quá đi mất…"

-"Em cũng sướng…nhanh nữa đi anh…"

Hạnh Vi chống hai tay lên thành thành bồn rửa tay mà rên rỉ, cảm giác ấm nóng to lớn từ dương vật của Thế Bảo ma sát vào bên trong âm đạo Hạnh Vi làm nàng sung sướng phát điên lên.

Thế Bảo thấy Hạnh Vi đê mê rên rỉ trong sung sướng nên quyết định chơi liều 1 lần nữa, anh hỏi:

-"Vậy…anh và những người khác…em thấy ai chịch em sướng hơn?"

-"…Ummm ummm" – Hạnh Vi không trả lời chỉ tiếp tục rên rỉ

-"Lúc ông thợ sửa ống nước chịch em, em có thấy sướng như bây giờ không?"

Hạnh Vi trong cơn mê dại, nghe những lời khẩu dâm của Thế Bảo bổng cảnh tượng hôm đó ùa về trong suy nghĩ của nàng…Hạnh Vi đáp:

-"…c..ó….có….em có sướng…" – Hơi thở và giọng nói Hạnh Vi ngắt quảng theo mỗi nhịp thúc ngày càng nhanh của Thế Bảo

-"Vậy anh với ông ta, ai làm em sướng hơn? nói thật cho anh biết…" – Thế Bảo hỏi mà tim đập thình thịch

-"…là…l..à… ổng làm em… sướng… hơn…" – Hạnh Vi trả lời lí nhí, ngắt quảng.

Thế Bảo khi nghe thấy câu trả lời của vợ thì đầu như muốn nổ tung, anh cảm thấy hứng tột độ vì không nghĩ Hạnh Vi sẽ trả lời như vậy, có một chút ghen tuông nhưng cũng có một chút kích thích…anh tăng tốc những cú dập của mình vào lồn Hạnh Vi, tiếng da thịt va chạm vào nhau nghe chan chát.

-"Vậy…anh và gã vô gia cư…ai làm vợ sướng hơn?"

-"…là..chồng… gã kia chỉ …đút vào được một …cái… nhưng mà …cũng sướng lắm… ummm ummm"

-"Vậy còn gã bác sĩ?"

-"…không…bác sĩ Phúc không làm vợ …sướng như chồng…"

Vừa khẩu dâm vừa chịch từ phía sau làm cho Thế Bảo không chịu nổi nữa, anh rên lớn khi cơn sướng đạt đỉnh:

-"Aaaaa chồng không chịu nổi nữa, chồng ra đây…"

-"Ummm ra hết vào bên trong vợ đi chồng… aaaaa"

Hai vợ chồng cùng rên lên sung sướng, cả hai cùng đạt đỉnh trong phòng tắm…Sau một thời gian không quan hệ với nhau, giờ đây cả hai cảm thấy thật sung sướng cùng nhau trải nghiệm cảm giác vừa quan hệ vừa khẩu dâm.

Sau khi quan hệ, Thế Bảo giúp Hạnh Vi tắm rửa, cả 2 tiếp tụp làm thêm 1 hiệp nữa rồi mới chịu nghỉ ngơi rồi cùng nhau đi ăn tối.

Thế Bảo lúc này đã hiểu vợ mình hơn, anh đồng cảm và sẵn sàng tha thứ cũng như giúp đỡ Hạnh Vi vượt qua chính bản thân nàng.

Hạnh Vi thì sau khi kể hết mọi chuyện với chồng, giờ đây nàng đã gỡ bỏ được áp lực tâm lý cuối cùng, nàng sẵn sàng trở nên hoang dại trong những cuộc làm tình với chồng, giờ đây nàng cảm thấy yêu đời hơn bao giờ hết.