Tình yêu, thù hận và nhục dục – Truyện Hiếp Dâm 2023 – Update Chương 60

Chương 11: Xác định cảm xúc – Sáng tác cùng Feelex

Đầu tuần sau,

Hạnh Vi được Bích Phương thông báo lịch chụp lại shot cuối cùng cho hãng Devontu mà hôm trước bị delay là vào sáng ngày thứ 4.

Nàng vẫn còn chưa quên được sự cố xảy ra với lão Hùng, nàng lo lắng không biết phải làm gì khi gặp lại hắn vì cả 2 làm chung ở studio nên chuyện giáp mặt hắn 1 lần nữa là đều khó tránh khỏi…thậm chí Hạnh Vi còn nghĩ đến chuyện sẽ thôi làm người mẫu ảnh…nhưng đó chỉ là suy nghĩ thoáng qua, nàng biết mình cần công việc này.

Sau 1 hồi đắn đo, Hạnh Vi bỗng nhớ đến Micky, người bạn mới của nàng, dù chỉ mới làm chung với nhau được 1 ngày nhưng nàng cảm thấy rất có thiện cảm với Micky, ngoài ra chính Micky là người đã gọi cho chị Phương để quay lại cứu nàng…

Hạnh Vi quyết định gọi điện hỏi ý kiến Micky, nàng lấy điện thoại ra, tra danh bạ và bấm gọi:


-"Alo, Vi hả Micky nghe nè, từ bữa chụp tới giờ bà sao rồi, tui lo cho bà muốn chết luôn vậy hà." – Vừa bắt máy Micky đã xổ nguyên 1 tràng hỏi thăm với giọng nói eo ẽo
-"Hihi, cảm ơn Micky nè, Vi không sao rồi, nhưng Vi có một số chuyện muốn hỏi Micky!" – Hạnh Vi ở phía bên này bắt đầu vào vấn đề.
-"À, bà tính hỏi chuyện ông Hùng đúng không? Tui thì không biết hôm bữa ổng làm gì bà nhưng mà nghe nói chị Phương làm lớn chuyện, giờ ổng không có ở Studio nữa rồi, nghe nói ông Robert nào đó điều ổng đi đâu rồi, bà cứ yên tâm, ổng sẽ không làm được gì bà nữa đâu nè." – Micky chưa cần biết Hạnh Vi tính hỏi gì đã xổ 1 tràng thông tin cho nàng nghe.
-"Thật vậy hả Micky" – Hạnh Vi vui mừng, trong lòng như rủ bỏ được 1 gánh nặng khi nghe Micky nói
-"Thiệt, hổng lẽ tui lừa bà, tui cũng ghét thằng cha đó thấy mồ, chả chuyên gia ăn hiếp các người mẫu mới và nhân viên nữ xinh đẹp, tui mà không trong bộ dạng như bây giờ có khi chả cũng ăn tui luôn rồi á bà, hố hố"
-"Haha, Micky dễ thương mà." – Hạnh Vi bật cười với câu nói của Micky
-"Mà tui nghe nói thứ 4 bà mới quay lại chụp shot cuối đúng hông?" – Micky hỏi
-"Đúng rồi, nãy chị Phương có báo Vi sáng thứ 4 mới chụp lại."
-"Vậy hôm nay bà có rảnh không, hôm nay tui được off do không có shot nào hết trơn, tính đi shopping mà chưa rủ được ai đi chung hết nè."
-"Hihi, hôm nay Vi rảnh nè, vậy 2 đứa mình đi shopping nhé."
-"Okie nè bà, vậy bà cho tui địa chỉ chút nữa tui qua đón."
-"Ok Micky, địa chỉ là…."

….

1 tiếng sau, Micky với vẻ ngoài của một người đàn ông, mặc một cái áo ba lỗ bên trong, ở ngoài khoác thêm áo khoác jean, quần đùi bó sát ngang gối chạy 1 chiếc Vison đời mới đến đón Hạnh Vi.

Hạnh Vi hôm nay bận một chiếc áo thun croptop ngắn màu trắng, quần short jean, mang giày thể thao, tóc cột kiểu đuôi gà, trông trẻ trung năng động, nhưng do hình thể nàng đầy đặn nên nhìn Hạnh Vi "lồi chỗ cần lồi, lõm chỗ cần lõm" rất hấp dẫn. Nàng vẫn đang theo phong cách sexy như trong danh sách mà nàng đã ghi lại.

Micky sau đó chở Hạnh Vi đến 1 trung tâm thương mại để đi shopping.

2 người bước đi cùng nhau trong sảnh trung tâm thương mại, dạo qua các cửa hàng quần áo thời trang vô cùng bắt mắt. Hạnh Vi với dáng người cao ráo, đôi chân thon dài của nàng mỗi bước đi đều thu hút ánh nhìn của khách mua sắm, bên cạnh là Micky với nhân dạng của 1 người đàn ông nhưng cách di chuyển lại ỏng a ỏng ẹo, cộng với cái miệng liên tục luyên thuyên, 2 người đi đến đâu là náo loạn đến đó.

Sau vài tiếng đi khắp trung tâm thương mại, Micky và Hạnh Vi mỗi người đều lựa được cho mình những bộ đồ và phụ kiện ưng ý. Hạnh Vi mua sắm khá nhiều những bộ đồ với phong cách sexy, nàng biết Thế Bảo thích và cũng vì đang cố tình ăn mặc theo phong cách này, ngoài ra nàng cũng mua thêm những bộ đồ ngủ và đồ lót hấp dẫn dưới sự tư vấn nhiệt tình từ Micky nhằm tăng thêm gia vị cho những cuộc "vui" cùng Thế Bảo.

Hai tay Hạnh Vi xách 2 giỏ đồ lớn, nàng quay sang hỏi Micky:
-"Shopping xong rồi giờ làm gì nữa đây Micky?"
-"Hí hí, giờ mình đi cafe đi Vi, Micky có quán này hay lắm."
-"Okie Micky."

Micky đưa Hạnh Vi đến 1 quán cafe trên đường Phan Xích Long, nhìn từ bên ngoài cũng không có gì nổi bật, phía trên là một biển hiệu lớn với dòng chữ mang tên quán: LOVEYOU

Vừa bước vào quán cafe, Micky lao ngay đến chỗ quầy phục vụ, mắt nhìn ngó nghiêng, sau đó lên tiếng hỏi nhân viên order: "Anh Quân đâu rồi, cho Micky order ảnh đi hí hí."

Người nhân viên nam không tỏ vẻ bất ngờ ngược lại còn trả lời như đã biết Micky từ lâu: "Trời ơi bớt bớt lại đi bà, quán người ta còn làm ăn nữa đó bà nội, anh Quân đi ra ngoài rồi, chút nữa ảnh quay lại liền, giờ order nước trước dùm tui cái." – Giọng nói người này cũng ẽo lã giống như Micky.

Hạnh Vi lập tức hiểu ra vấn đề, đây là 1 quán quen của Micky, với cách bài trí của quán và cách nói chuyện của nhân viên nàng cũng phần nào đoán được đây là 1 quán cafe chuyên dành cho giới LGBT.

Hạnh Vi nhanh chóng đi đến quầy order và cùng Micky gọi nước. Sau đó nàng hỏi Micky:
-"Anh Quân khi nãy Micky gọi là ai vậy, hihi."
-"Hí hí, bật mí cho Vi biết nha, anh Quân là …bạn trai của Micky đó, thật ra Micky dẫn Vi qua đây uống cafe là phụ thôi, gặp ảnh mới là chính, hố hố hố" – Micky không hề ngại ngùng nói thật với Hạnh Vi rồi cười hô hố

Hạnh Vi cũng bật cười khi nghe Micky chia sẻ, nàng rất thích cách nói chuyện thoải mái và thành thật của Micky…
Hai chị em trò chuyện được một lát thì Hạnh Vi bỗng thấy ánh mắt Micky sáng lên..

-"Á, anh Quânnnn" – Micky đang nói chuyện với Hạnh Vi bỗng bật dậy chạy về hướng cửa ra vào và hết lớn

-"A, Micky em mới tới hả" – Người đàn ông tên Quân mà Micky gọi trả lời và ôm chầm lấy cả người Micky…

Hạnh Vi xoay người lại thì thấy cảnh tượng 2 người đàn ông đang ôm ấp nhau ngay trước cửa ra vào, Micky sau đó còn hôn chùn chụt lên má người đàn ông tên Quân kia, người kia cũng không né tránh mà còn đáp trả…có vẻ họ rất yêu nhau – Hạnh Vi nghĩ và cười mỉm một mình.

-"Giới thiệu với Vi đây là anh Quân, bạn trai của Micky….anh Quân, đây là bạn em tên là Hạnh Vi, người mẫu độc quyền của studio MAXYM mà em nói anh đó." – Micky nắm tay Quân tiến đến giới thiệu với Hạnh Vi.
-"Em chào…anh." – Hạnh Vi khách sáo chào hỏi lại
-"Chào em, anh là Quân…" – Ánh mắt Quân sáng lên khi nhìn thấy Hạnh Vi, nhanh chóng quét 1 lượt cơ thể nàng từ trên xuống dưới.

Hạnh Vi khi phát hiện ánh mắt của Quân đang dò xét cơ thể mình liền phản ứng theo một cách tự nhiên, nàng hơi co người lại, xoay người hơi nghiên về phía Quân, mặt chuyển sang sắc hồng…

Micky khi thấy Hạnh Vi tỏ vẻ ngại ngùng trước anh Quân liền bụm miệng cười, rồi sau đó dùng tay vỗ vai nàng trêu ghẹo:
-"Á há, bà làm gì vậy bà Vi, trời ơi bà tính cướp bồ tui hay gì vậy bà há há, bớt đi bà nội, anh Quân chỉ thích…người như tui thôi, hí hí." – Micky vừa ôm chặt 1 cánh tay Quân vừa nói.

Hạnh Vi lúc nãy hơi e ngại ánh mắt của Quân nhưng sau khi nghe Micky nói nàng cũng buông lỏng cơ thể và nói ấp úng:
-"Ý..Micky là sao…anh Quân?…cũng là…"
-"Đúng rồi đó bà, ảnh không phải trai chính hiệu, cũng như tui thôi, nhưng mà tui đóng vai nằm dưới, ảnh nằm trên…hiểu chưa, hí hí." – Micky bụm miệng nói

-"A, xin lỗi Vi nha, tại lần đầu thấy người đẹp như Vi nên Quân mới nhìn như vậy…Đẹp như Vi thì trai gái gì cũng phải nhìn hết trơn á…còn Quân thì chỉ có Micky thôi." – Quân lên tiếng xin lỗi Hạnh Vi

-"À không, là do em hiểu lầm, em xin lỗi anh Quân và Micky, hihi" – Hạnh Vi sau khi nghe 2 người giải thích thì đã không còn e ngại nữa.

Sau đó 3 người trò truyện vui vẻ với nhau, Micky chia sẽ đã gặp và quen Quân được 6 tháng, Quân làm quản lý cho quán cafe LOVEYOU, 2 người còn có dự định sẽ đi du lịch Hà Nội trong thời gian sắp tới.

Sau khi đã tám đủ chuyện trên đời với Micky, trời cũng đã sang chiều nên 2 chị em quyết định ra về.

Quân tiễn 2 người ra bãi xe, anh cũng tỏ ra ga-lăng khi xăn tay áo dài của mình lên để dắt xe cho Micky….khi tay áo của Quân được xăn lên qua cùi chỏ, trên tay anh ta lộ ra 1 hình xăm đặc biệt….Hạnh Vi khi nhìn thấy hình xăm này bỗng có cảm giác quen quen, hình như nàng đã thấy ở đâu rồi…nhưng lại không thể nhớ ra là ở đâu…

Suy nghĩ thoáng qua, Hạnh Vi lên xe để Micky đưa nàng trở về, 2 người cũng chào tạm biệt Quân…..ánh mắt anh ta vẫn nhìn theo sau chiếc xe đang từ từ xa dần….

Ngày thứ 4,

Hôm nay, Hạnh Vi có lịch chụp hình cho shot cuối cùng của nhãn hàng đối tác Devontu, nàng có báo với Thế Bảo vào đêm qua và anh cũng đã "động viên" nàng hơn 1 tiếng trước khi ngủ, làm cho sáng nay Hạnh Vi thức dậy mà vẫn còn thấy lân lân.

Nàng nhanh chóng thay quần áo và đến studio.

Dù Micky đã nói với Hạnh Vi về việc lão Hùng hiện tại không có mặt ở studio nữa, nhưng đây là ngày đầu tiên nàng trở lại studio sau sự cố lần trước. Hạnh Vi vẫn tỏ ra e dè khi bước chân vào bên trong, đôi mắt nàng vẫn nhìn trước ngó sau…hi vọng sẽ không nhìn thấy người mà mình không muốn nhìn thấy.

-"Chào buổi sáng Vivian, thấy em hôm nay sắc mặt hồng hào làm chị yên tâm rồi. Cả tuần nay chị lo lắng lắm." – Bích Phương từ trong văn phòng bước đến chào hỏi Hạnh Vi khi vừa thấy nàng.
-"Dạ, em chào chị Phương, em đã khỏe lại rồi ạ, xin lỗi đã làm chị và mọi người lo lắng. Hôm nay em sẽ cố gắng hoàn thành công việc ạ." – Hạnh Vi mỉm cười chào hỏi Bích Phương, nàng cảm thấy an toàn hơn khi thấy quản lý của mình.
-"Ừa, vậy thì tốt rồi nè, mà còn 1 chuyện nữa. Hôm nay ngoài chụp lại shot cho Devontu, chị còn muốn báo với em trong thời gian sắp tới sẽ có khá nhiều lịch chụp cho em đó. Chuyện là sau khi studio giới thiệu em với tư cách là người mẫu độc quyền thì nhiều đối tác đã book lịch chụp với em cho nhãn hàng của họ. Em chưa gì mà đã đem nhiều hợp đồng về cho công ty rồi đó. Chúc mừng em."
-"Thật hả chị, vậy thì tốt quá, em cảm ơn chị Phương." – Hạnh Vi vui mừng khi nghe Bích Phương báo tin.

Sau đó nàng đi thay đồ để bắt đầu shot chụp lại, như thường lệ Micky vẫn có mặt để giúp nàng chuẩn bị….cũng là bộ đồ sexy lần trước nhưng lần này khi Hạnh Vi mặc nó vào, nàng không còn cảm thấy ngại ngùng nữa…nàng đứng trước gương nhìn vào chính mình và nghĩ: "Không sao cả, đây là công việc của mình, phải có một chút đánh đổi mới có được sự thành công. Thế Bảo sẽ tự hào về mình. Ba mẹ sẽ tự hào về mình…." – Chợt suy nghĩ đến ba mẹ làm nàng cảm thấy nhớ họ rất nhiều, từ khi lấy Thế Bảo nàng cũng ít khi về thăm ba mẹ, nàng tự nhủ hôm nay sau khi chụp hình xong sẽ ghé qua nhà cũ để thăm ba mẹ mình.

Shot hình cuối cho đối tác Devontu cuối cùng cũng được hoàn thành, mọi người đều khen những tấm hình của Hạnh Vi rất đẹp, ai cũng mong tới ngày nó được đăng lên tạp chí….và Hạnh Vi cũng vậy…

Nàng sau đó chia tay Micky và Bích Phương, bắt xe đi thẳng về hướng quận 5, nhà ba mẹ nàng.

Nhà ba mẹ Hạnh Vi nằm trong 1 con hẻm nhỏ ở quận 5, ba mẹ nàng làm nghề buôn bán đồ ăn từ sáng đến tối, họ thuê 1 căn nhà nhỏ ở đầu hẻm để mở quán và có chỗ cho khách ngồi, khách hàng cũng đa số là người dân trong hẻm và thỉnh thoảng là khách vãng lai…từ vị trí quán đến nhà nàng ở cuối hẻm là khoảng 300m.

Chiếc grab bike vừa chạy đến đầu hẻm Hạnh Vi đã thấy mẹ nàng đang đứng bán đồ ăn cho khách. Nỗi nhớ nhà dâng lên trong lòng nàng….trả tiền xe, nàng ngay lập tức chạy vào quán ôm chầm lấy mẹ mình.

-"Mẹ ơi…."
-"A, con Vi, đi đâu đây, sao hôm nay lại qua đây?" – Mẹ nàng bất ngờ với sự có mặt của con gái nhưng cũng vui mừng trong lòng
-"Dạ, hôm nay con nhớ ba mẹ quá nên ghé qua thăm, nay con làm xong sớm nên có thể ở bên này chơi cả ngày. Hì hì"
-"Uhm, về chơi lúc nào cũng được, ba mày nhớ mày lắm, mấy nay cứ hỏi không biết ở bên chồng sao rồi mà không thấy về thăm." – Mẹ Hạnh Vi nói
-"Ủa mà ba đâu rồi mẹ?"
-"À…ổng đang…có khách ở trong nhà mình á. Chút nữa ổng ra liền à" – Mẹ Hạnh Vi – bà Liên – bỗng hơi thay đổi sắc mặt
-"Có chuyện gì không mẹ?" – Hạnh Vi thấy nét mặt mẹ mình có gì đó lạ lạ liền hỏi
-"À thì…thật ra là có một số chuyện ba mẹ không có kể với con…do hồi xưa con con còn đi học rồi sau này ra trường đi làm vất vả nên ba mẹ không muốn làm con lo…rồi sau này đi lấy chồng ba mẹ cũng không tiện kể…" – Bà Liên ấp úng
-"Có chuyện gì vậy mẹ? Mẹ nói con biết đi!" – Hạnh Vi cảm thấy có chuyện không lành.
-"Thật ra cũng không có gì to tát lắm…chuyện là ba mẹ thuê cái nhà này để buôn bán thì cũng đã trả tiền thuê rồi…nhưng không ngờ là sau này tự nhiên ở đâu xuất hiện một nhóm xã hội đen tới….xin thêm tiền bảo kê gì đó…Mấy năm trước họ chỉ lấy ít ít dựa trên tiền lời thôi, nhưng sau khi dịch covid rồi chuyện ba mày bị bệnh phải nghỉ bán 1 thời gian…giờ họ quay lại đòi đóng nhiều hơn và đóng thường xuyên hơn, khi nào thích là bắt đóng…tiền lời chỉ đủ nuôi gia đình nay còn phải đóng cho xã hội đen nhiều hơn…"
-"Sao mẹ không nói cho con biết? Chuyện như vậy mà ba mẹ giấu con bấy lâu nay."
-"Ba mẹ chỉ không muốn con lo lắng thôi, dạo trước họ cũng không đòi nhiều đến vậy, chỉ mới gần đây làm khó quá nên giờ ba mày mới phải đi thương lượng với người ta."
-"Vậy sao ba mẹ không nghỉ bán đi, từ giờ con sẽ lo cho gia đình mình!"
-"Thôi, con cũng mới có công việc ổn định gần đây, ba mẹ không thể để thằng Bảo lo hết cho nhà mình được, với lại buôn bán để mà bà con trong hẻm có cái để ăn chứ con." – Bà Liên tâm sự.
-"Vậy là giờ ba đang nói chuyện với xã hội đen trong nhà mình hả mẹ?" – Hạnh Vi hỏi
-"Uhm, ổng vô cũng nãy giờ rồi mà chưa thấy ra, mẹ thì lo coi quán nên chưa vào coi được…"
-"Để con vào nhà xem ba. Mẹ cứ ở đây bán quán, chút nữa con ra liền."

Nói rồi Hạnh Vi đi vào con hẻm tiến tới ngôi nhà cũ của mình.

-"Tôi hỏi lại lần nữa, ông có đóng tiền đợt này ngay không thì bảo?"
-"Cậu bình tĩnh, tháng này cậu tới đây lấy lần thứ 3 rồi, chúng tôi còn phải trả tiền thuê quán, cậu cứ lấy như vậy thì làm sao chúng tôi có tiền để kinh doanh được…"

Từ xa Hạnh Vi nghe tiếng ồn ào phát ra từ bên trong ngôi nhà nhỏ của mình, nàng nhận ra 1 trong số đó là giọng của ông Sơn – ba nàng

-"MẸ NÓ, nói nhẹ mà ông không nghe thì đừng trách thằng này…." – Một tên côn đồ tiến đến nắm cổ áo ông Sơn lên và hét vào mặt ông, phía sau còn có 2 tên khác nữa, cả 3 đều có xăm hình 1 con hắc long trên tay.

-"Dừng lại, các anh làm gì vậy hả? Bỏ ba tôi ra ngay." – Hạnh Vi khi mở cửa ra nhìn thấy cảnh ba mình bị hâm dọa nàng liền chạy đến đẩy tên côn đồ ra.

Tên côn đồ bị bất ngờ vì sự có mặt của một người đẹp như Hạnh Vi, cơ thể chưa kịp phản ứng, chỉ lo lướt mắt nhìn vào cơ thể nàng từ trên xuống dưới rồi nở 1 nụ cười nửa miệng…

-"A, ai đây, con gái ông à? Có con gái xinh đẹp như vậy mà lâu nay giấu à, hahaha" – Tên côn đồ sau khi bị Hạnh Vi đẩy lùi liền lên tiếng mỉa mai.

2 tên đàn em đứng sau nãy giờ im lặng sau khi thấy Hạnh Vi cũng tụm lại nói nhỏ với nhau: "Má đâu ra con nhỏ ngon vậy mày" – "Địch mẹ, nhìn tướng nó kìa…"

Hạnh Vi sau khi đẩy tên côn đồ ra, đỡ ông Sơn dậy, nhìn thấy ánh mắt của mấy tên du côn nàng cũng chột dạ 1 chút, nhưng nàng rất thương ba mẹ mình nên giây phút này đây nổi sợ hãi không là gì với nàng.

-"Vi, con đi đâu đây? Ra quán với mẹ đi con, ở đây để ba lo." – Ông Sơn cũng bất ngờ vì sự có mặt của Hạnh Vi
-"Dạ không sao đâu ba, mẹ kể cho con hết rồi, để con phụ ba." – Nói rồi Hạnh Vi quay sang đám côn đồ và nói:

-"Các anh muốn gì, các anh là xã hội đen, tôi sẽ báo công an nếu các anh không rời khỏi đây." – Hạnh Vi ngây thơ đem công an ra hù dọa
-"Hahaha, em gái khỏi hù tụi anh. Em báo đi, coi có ai tới không." – Tên đại ca thách thức
-"Các anh…được, là các anh thách tôi" – Hạnh Vi lấy điện thoại ra định bấm số thì bị ông Sơn ngăn lại.

-"Đừng con, đừng có gọi, con mà gọi là nhà mình không được yên với họ đâu…" – Ông Sơn nhìn Hạnh Vi nói trong lo sợ
-"Ba…nhưng mà…"

-"Hahaha, ông biết khôn đó, em gái ngoan ngoãn mà nghe ba mình đi, không thì tự chuốc họa vào thân đó." – "Không nói nhiều nữa, giờ tôi hỏi lại, ông có đưa tiền không? nếu không có tiền … thì để con gái ông lại cho tụi này hưởng 1 chút rồi tụi này sẽ suy nghĩ cho ông thêm mấy ngày để trả, hahaha" – Tên côn đồ cười lớn cùng 2 thằng đệ.
-"Không, tụi bây không được đụng vào con bé. Tao chơi tới cùng với tụi bây." – Ông Sơn khi nghe con gái bị đe dọa cũng không còn nhịn được nữa

Thấy ba mình dù sợ hãi trước bọn côn đồ nhưng vẫn đứng lên bảo vệ nàng, Hạnh Vi trong lòng vừa vui vừa lo, vì ông Sơn có lịch sử bệnh nghiêm trọng, không nên để ông bị căng thẳng…Hạnh Vi liền nói:
-"Thôi được rồi, các anh cần bao nhiêu tiền?"

-"10 triệu cho hôm nay" – Tên đại ca nói

Hạnh Vi lập tức móc trong bóp ra 1 sấp tiền đủ 10 triệu đưa ra trước mặt tên đại ca.

Hắn nhìn thấy sấp tiền cũng hơi ngạc nhiên, định là sẽ trêu ghẹo Hạnh Vi hoặc ép nàng làm làm gì đó cho hắn nhưng vì hắn cũng chỉ là thằng đi thu tiền, phải thu về cho đại ca lớn hơn không thì hắn cũng không được yên…nên hắn nhanh chóng cầm lấy sấp tiền.

-"Hahaha, có tiền sao không nói sớm em gái, con gái đã xinh đẹp lại còn giàu nữa chứ, ông già có phước lắm à nha." – Tên đại ca nói rồi bước ra cửa, không quên liếc nhìn cơ thể Hạnh Vi lần cuối, 2 tên đàn em cũng đi theo.

-"Ba có sao không" – Sau khi mấy tên côn đồ bỏ đi Hạnh Vi liền hỏi thăm ba mình.
-"Ba không sao, ba xin lỗi con gái…"
-"Ba đừng có vậy mà, có gì đâu mà xin lỗi, con mới phải xin lỗi ba mẹ, lâu nay ba mẹ phải trả tiền cho xã hội đen mà con lại không giúp gì được." – Hạnh Vi ôm ba mà khóc
-"Con gái ngoan…dạo này con sao rồi, thằng Bảo có thương con không? Sao hôm nay lại qua đây?"
-"Dạ anh Bảo tốt với con lắm ba, hôm nay con xong việc sớm nên ghé qua thăm nhà, con nhớ ba mẹ…"
-"Uhm, khi nào nhớ nhà thì cứ về chơi với ba mẹ nè."
-"Dạ, vậy ba con mình ra ngoài với mẹ nha, mẹ lo cho ba nãy giờ."
-"Uhm, đi thôi con. Để ba đóng cửa cho…"

Hạnh Vi hôm đó phụ giúp ba mẹ bán đồ ăn ngoài quán, khách hàng thấy hôm nay có cô gái xinh đẹp đứng bán cũng kéo đến nhiều hơn…1 số người trong hẻm thì nhận ra đó là Hạnh Vi con gái của ông bà Sơn, 1 số khác không biết là ai cứ nghĩ chủ quán mới thuê được cô phục vụ xinh như người mẫu, tự hứa sẽ trở thành khách quen của quán…

Đến tối hôm đó, Hạnh Vi vì quá nhớ ba mẹ nên nàng quyết định hôm nay sẽ ngủ lại nhà ba mẹ 1 đêm dù gì mai nàng cũng rảnh. Nàng gọi cho Thế Bảo hỏi ý và được anh hoàn toàn ủng hộ…dù rất nhớ vợ và muốn ôm nàng mỗi đêm nhưng Thế Bảo biết Hạnh Vi rất thương ba mẹ nên anh để nàng ngủ lại 1 đêm.

9h tối.

Ba mẹ Hạnh Vi bắt đầu dọn dẹp quán để đóng cửa về nhà.

-"Cũng tới giờ đóng của rồi Vi, hay con vô nhà tắm rửa trước đi, tối nay ngủ lại chắc không có đem đồ đâu hả, cứ lấy mấy bộ đồ ngủ của mẹ mặc đỡ." – Bà Liên nói với con gái.
-"Uhm con vô nghỉ ngơi trước đi, ba mẹ dọn quán xong vô liền." – Ông Sơn cũng muốn con gái đi nghỉ ngơi, nàng đã phụ giúp quán từ chiều giờ
-"Hihi, con còn khỏe mà ba mẹ, hơi mệt xíu nhưng mà được nói chuyện với ba mẹ nên con vui lắm."
-"Thôi nghe lời ba, đi vô tắm rửa nghỉ ngơi đi, lát ba mẹ vô rồi muốn tâm sự gì tiếp thì tâm sự." – Ông Sơn nhất quyết muốn con gái đi nghỉ ngơi

Hạnh Vi thấy ba mẹ nhất quyết đuổi nàng vào nhà nên cũng miễn cưỡng vào tắm rửa trước: "Dạ, vậy con vô tắm trước, chút nữa ba mẹ vô sau con mở cửa cho nè, hì hì." – Nói rồi nàng đi vào con hẻm để về nhà trước.

Ngôi nhà nàng thì cũng chỉ là một ngôi nhà nhỏ, có 1 gác để đựng đồ, bên dưới tầng trệt có 2 phòng ngủ nhỏ, trước đây nàng ngủ 1 phòng, ba mẹ 1 phòng, sau này nàng không còn ở nữa nhưng căn phòng đó vẫn được để trống để khi Vi về thăm có chỗ mà ngủ lại, trong phòng có 1 cửa sổ nhỏ nhìn ra phía ngoài là cuối đường của con hẻm cụt, nơi đây là nơi tập kết của 1 số thùng rác trong hẻm.

Hạnh Vi sau khi vào nhà, đóng cửa tạm và định bụng sẽ đi tắm vì cả ngày nay nàng làm việc tay chân khá nhiều nên cũng thấy nóng nực trong người. Nàng nhớ đến khi nãy mẹ có dặn lấy đồ của bà bận tạm vì nàng thật sự không đem theo bộ đồ nào khi qua đây.

Hạnh Vi bước vào phòng ngủ của mẹ, tìm kiếm 1 bộ đồ ngủ…hầu hết các bộ đồ đều rộng thùng thình vì bà Liên có tướng người hơi mập mạp. Hạnh Vi chọn 1 bộ nàng thấy hợp người mình nhất…1 chiếc váy ngủ dài qua đầu gối, phía trên có 2 dây vắt qua vai nhưng bộ đồ có vẻ khá rộng so với nàng.

Sau khi tắm xong, Hạnh Vi cảm thấy như được refresh sau 1 ngày mệt mỏi, làn da trắng mịn màng của nàng đã không còn đẫm mồ hôi sau khi được ngâm mình trong làn nước mát, nàng lau khô người và bận bộ đồ ngủ của mẹ vào…bên trong không hề có đồ lót vì bình thường ở nhà nàng cũng không bận đồ lót khi ngủ, nhưng do cái váy quá khổ, khi nàng cúi xuống phần cổ áo sẽ bị trễ xuống làm lộ ra cả bộ ngực tròn trịa của nàng.

Hạnh Vi sau khi tắm xong vẫn chưa thấy ba mẹ nàng trở vào nhà, nàng định đi vào căn phòng ngủ cũ mình để xem có gì thay đổi không…Bước vào đó, những kỷ niệm thời con gái của nàng chợt ùa về, ba mẹ nàng vẫn để y nguyên căn phòng, vị trí của những món đồ vật vẫn không thay đổi gì…Hạnh Vi tiến lại chiếc giường mà khi xưa nàng vẫn hay ngủ, ngồi xuống nhìn ra cửa sổ nhỏ của căn phòng nhớ lại những ngày tháng năm xưa…

Bỗng Hạnh Vi nghe tiếng rì rào phía bên ngoài cửa sổ, nàng tiến lại kiểm tra ….ở cuối con hẻm, cạnh 1 cái thùng rác xanh lá cây, có 1 người đàn ông ăn mặc rách rưới, nước da đen vì dơ bẩn nhiều ngày không tắm…ông ta đang lục thùng rác để kiếm cho mình bữa ăn tối nay…

Hạnh Vi nhận ra người đàn ông này, trước khi nàng cưới Thế Bảo khoảng 6 tháng, người đàn ông này bắt đầu xuất hiện trong hẻm nhà nàng, ông ta là người vô vô gia cư, ăn mặc rách rưới dơ bẩn, ai nhìn cũng muốn tránh xa chỉ duy nhất có Hạnh Vi và ba mẹ nàng là thỉnh thoảng thấy và thương tình cho ông ta 1 tô cơm để ăn….nhưng ông ta cũng thoắt ẩn thoắt hiện, có lúc ngày nào ông ta cũng đi vào hẻm, có lúc mấy ngày trời không thấy ông ta đâu…và đặc biệt là ông ta bị câm nên không ai có thể nói chuyện được với ổng.

Hạnh Vi khi vừa nhìn thấy liền nhận ra người đàn ông vô gia cư, trước đây nàng từng cho ổng cơm hoặc cháo để ăn vì thấy tội nghiệp, lần này nàng cũng thương lòng muốn giúp đỡ ông ấy.

Nghĩ là làm, Hạnh Vi đi ra sau bếp bới 1 tô cơm trắng và vài miếng thịt, nàng đem tô cơm đi vòng ra cuối con hẻm nơi gã vô gia cư đang hăng hái lục tung 1 cái thùng rác.

-"Chú gì ơi, chú còn nhớ con không, con có đem cho chú 1 tô cơm nè." – Hạnh Vi đứng phía sau gã vô gia cư nói
-"Hummmm hummm." – Gã vô gia cư nghe thấy tiếng người phía sau liền quay lại, khi thấy Hạnh Vi gã nhận ra nàng, mắt sáng lên, miệng ú ớ vài tiếng ư ử
-"Dạ, con để tô cơm ở đây chú cứ tự nhiên mà ăn nhé." – Hạnh Vi đứng phía xa cúi người đặt tô cơm xuống đất dưới chân nàng.

Ánh mắt gã vô gia cư nãy giờ nhìn vào tô cơm trên tay Hạnh Vi vì đói, nhưng khi nàng cúi người để đặt tô cơm xuống đất…ánh mắt đó bỗng tập trung vào 1 chỗ khác…và cũng trở nên hoang dại hơn…..

Nơi ánh mắt hoang dại đó nhắm tới chính là cặp ngực căng tròn lấp ló trong cái váy ngủ rộng thùng thình của Hạnh Vi.

Nước miếng gã vô gia cư tự nhiên ứa ra, hai bàn tay run run, đã lâu lắm rồi gã mới được nhìn thấy thân thể của 1 người khác giới…mà lại còn là một người rất đẹp…ông ta từ từ bước từng bước chân tiến tới vị trí của Hạnh Vi…

Nàng khi nhìn thấy phản ứng của người vô gia cư cũng không nghi ngờ gì, chỉ nghĩ là ông ta đang đói và đến lấy đồ ăn mà nàng cho, trước đây nàng cũng từng cho ông ta ăn vài lần rồi và ông ta cũng chỉ ăn rồi bỏ đi nên Hạnh Vi chỉ đứng đó nhìn…

Từ từ gã vô gia cư càng tiến gần, ánh mắt không rời cơ thể Hạnh Vi…khi chỉ còn cách có 1 bước chân, nàng mới thấy có gì đó không đúng lằm…ông ta không hề nhìn về hướng tô cơm…ông ta đang nhìn thẳng vào ngực nàng sau lớp váy mỏng…hai tay ông ta đang đưa lên hai bên….

-"Chú cứ….AAAAAAAAA"

Hạnh Vi hét lên khi bất ngờ bị gã vô gia cư dùng 2 bàn tay dơ bẩn bóp mạnh vào bộ ngực căng tròn. Nàng chới với dùng tay gạc lão ra và chạy thật nhanh vào nhà…

Hạnh Vi trốn vào trong phòng mình thở hổn hển, ráng sắp xếp lại suy nghĩ xem chuyện gì vừa xảy ra…- "Sao ông ta lại…" – trước đây ông ta đâu có vậy…

Nàng bỗng nhìn lại bộ đồ ngủ và nhớ ra lúc nãy khi nàng cúi xuống đặt tô cơm…-"A, không lẽ ổng thấy hết của mình nên mới…"

Hạnh Vi ráng định thần lại, sau khi bình tĩnh nàng tiến lại gần cửa sổ và nhìn ra hướng bãi rác…gã vô gia cư vẫn ở đó……Ông ta đang ngồi dưới đất, ngay bên cạnh tô cơm đầy ắp thịt…nhưng ông ta không ăn….mà đang khom người…1 tay kéo quần mình xuống ….tay còn lại đang liên tục nhấp nhô lên xuống ở phần hạ thể…

-"A, ông ta đang…thủ dâm sao???" – Hạnh Vi nghĩ trong đầu…

Nàng dùng tay bịt miệng để không phát ra tiếng động, ánh mắt hướng về cảnh tượng kinh tởm, biến thái của gã vô gia cư…nàng không ngờ ông ấy lại làm điều đó với nàng…

Quay mặt vào trong, đóng cửa sổ lại, nàng không muốn thấy cảnh tượng đó nữa. Hạnh Vi bước đến chiếc giường ngủ và nằm lên đó nhắm mắt lại……Bỗng một luồng suy nghĩ hiện lên trong đầu:

-"Thủ dâm/ làm tình với người làm mình cảm thấy kinh tởm – xác định cảm xúc khi thủ dâm/ làm tình với người đó."

Đó là 1 trong những điều cần làm để tìm hiểu, xác định cảm xúc của bản thân mà nàng đã đọc và copy lại từ bài viết hôm trước….

Suy nghĩ của Hạnh Vi bỗng trở nên rối bời, nàng biết bản thân không chê bai hay kinh tởm người vô gia cư, ngược lại nàng còn thương hại họ nhưng nếu hỏi nàng có sợ nếu họ chạm vào người nàng hay tiếp xúc với nàng 1 thời gian dài không thì chắc chắn là có, nghĩa là nàng cũng có phần nào đó cảm thấy ghê sợ người vô gia cư kia.

Nàng thì đang trong quá trình xác định cảm xúc lạ của mình, nàng muốn hiểu bản thân mình càng sớm càng tốt để tránh gặp phải những biến cố như cô gái trên mạng kia đã chia sẻ…nhưng nàng cũng biết là chuyện nào nên làm và chuyện nào không…nàng sẽ không bất chấp tất cả để làm những việc đó vì chưa chắc chắn nó thật sự mang lại kết quả gì.

…Nhưng…

…"Nếu chỉ thử 1 cách an toàn và không ai biết đến…thì cũng đáng để thử xem sao…" – Một ý nghĩ táo bạo xuất hiện trong đầu Hạnh Vi.

Nàng từ từ ngồi dậy, tiến về phía cửa sổ và mở cửa ra…gã vô gia cư dơ bẩn vẫn còn đó…

Hít một hơi thật sâu, Hạnh Vi dùng tay gõ vào 1 bên cửa sổ tạo ra tiếng động đủ lớn để từ vị trí của gã vô gia cư vẫn có thể đủ nghe thấy.

*Cộc cộc cộc*

Sau đó, Hạnh Vi nhanh chóng tiến lại chiếc giường của mình, nàng ngồi trên đó…banh rộng 2 chân, 2 mắt nhắm nghiền…hơi thở nặng nề…hồi hộp chờ đợi….

…..

………

*Phì phò…phì….phò…..*

Tiếng thở dốc dần dần lớn hơn phát ra từ hướng chiếc cửa sổ nhỏ của căn phòng….

-"Um Um Um O"

Hạnh Vi từ từ mở mắt ra khi cảm nhận được con thú mà nàng vừa dẫn dụ đã xuất hiện…

-"Aaaa" – Hạnh Vi lập tức lấy tay bịt miệng ngăn bản thân phát ra tiếng la lớn..

Ập vào mắt Hạnh Vi lúc này là hình ảnh gã vô gia cư đen đúa đang đứng trước cửa sổ, 1 tay hắn nắm lấy thanh chắn cửa, tay còn lại đang liên tục sục tới lui khúc cũi to lớn đen xì dính đầy nước miếng…

Đầu óc Hạnh Vi bắt đầu quay cuồng, nàng cảm thấy như muốn xỉu đến nơi, nàng đang làm gì vậy chứ? Lợi dụng 1 người vô gia cư tội nghiệp đang không kiểm soát được bản thân để thử nghiệm thứ cảm xúc hoang đàng nào đó, nhưng có thật là chỉ để thử nghiệm thôi hay nàng đang muốn thỏa mãn bản thân mình?

-"Không, đây chỉ là thử nghiệm thôi, sẽ không ai biết chuyện này, sẽ không ai tổn thất gì trong chuyện này, ông ấy bị câm cũng không thể nói với ai, mình cũng chỉ ngồi đây ông ta sẽ không thể chạm tới mình."

Hạnh Vi cố gắng tự trấn an mình…nàng hít 1 hơi thật sâu…cuộc thử nghiệm bắt đầu…

Hạnh Vi nhìn thẳng vào mắt gã vô gia cư, nàng từ từ đưa 2 tay xuống nắm lấy chân váy…kéo tuột nó qua đầu mình.

Hạnh Vi hoàn toàn trần truồng vào lúc này, cơ thể hoàn hảo với bộ ngực tròn trịa đang phập phồng cùng hơi thở gấp gáp của nàng và đôi chân dài khỏe khoắn đang banh ra 2 bên để lộ ra cái âm đạo đang sắp không thể kìm chế được cơn lũ nhớp nháp bên trong trực chờ tuông ra đang hiện ra trước mắt gã vô gia cư đang điên cuồng dùng tay tự sục lấy dương vật quá cỡ của hắn.

Nàng đặt 2 tay lên 2 bầu ngực căng đầy, tự mình xoa bóp nó…cảm giác mịn màng, mềm mại của cặp gò bồng đảo mang lại cho nàng sự kích thích lạ thường…nàng tự hỏi đây có phải là cảm giác mà Thế Bảo cảm nhận mỗi lần anh mân mê ngực nàng…

-"Ummm…umm" – Hạnh Vi khẽ rên khi nàng dùng 2 ngón tay tự miết lấy núm vú của chính mình…

Nàng vừa xoa nắn vừa dày vò ngực mình một cách không kiểm soát…phía ngoài cửa sổ, gã vô gia cư như điên lên với cảnh tượng trước mặt…gân mắt hắn ta hằn lên chuyển dần thành màu đỏ….tay vẫn không ngừng hì hục…

Hạnh Vi cảm thấy cơ thể nóng rang, có thứ chất lỏng gì đó ấm nóng đang chảy trong nàng, từ từ rỉ ra bên dưới hạ thể….nàng đưa 1 tay xuống chạm vào mồng đốc bản thân, tự mình day nhẹ nó….

-"Ummmm"

Hạnh Vi lại rên lên, nhắm nghiền mắt lại, tay nàng cảm nhận được 1 sự ẩm ướt nhớp nháp khi liên tục tự miết lên âm hộ của mình…nàng nhớ đến cảm giác khô ráp, sần sùi của chiếc lưỡi Thế Bảo khi anh dùng miệng để liếm cho nàng…nàng muốn được liếm ngay bây giờ…nàng biết là không thể…nhưng đó là những gì nàng cần ngay bây giờ.

Rồi Hạnh Vi, đưa 1 ngón tay của mình đặt ngay trước chiếc môi đỏ hồng đang hé mở bên dưới hạ thể của mình…từ từ tiến sâu vào….

-"Ummmm.ummmmmm.ummmmm"

Nàng rên lên dùng 1 tay cố gắng bịt miệng nhưng tiếng rên vẫn vang lên rất lớn. Hạnh Vi cảm nhận được thứ cảm giác mà nàng đang cố gắng tìm hiểu đang dâng lên bên trong nàng….

Nhưng nàng cảm thấy chưa đủ, Hạnh Vi khép thêm 1 ngón tay lại, tiếp tục tự mình dùng tay liên tục ra vào cái âm đạo đang mở rộng của nàng…vẫn chưa đủ….thêm 1 ngón nữa…Hạnh Vi cho cả 3 ngón tay vào trong người nàng…

-"Ư ư ư ư ư ummmm"

Tiếng rên của Hạnh Vi đứt quãng rồi lại liên tục theo mỗi lần tay nàng ra vào âm đạo, nàng nhắm mắt, trong suy nghĩ đang cố gắng tìm kiếm 1 thứ gì đó…đó là thứ gì?…vẫn thiếu 1 cái gì đó….vẫn chưa đủ…

Chợt một âm thanh phát ra từ hướng cửa sổ làm Hạnh Vi mở mắt – "Aaaaaa aaaaa"

Đó là tiếng rên của gã vô gia cư, gã đã chịu không nổi nữa với cảnh tượng Hạnh Vi tự thủ dâm trước mặt, dương vật trong tay lão liên tục bắn ra dòng khí trắng đục văng xa cả mét…xém chút nữa là dính lên người Hạnh Vi.

Ánh mắt Hạnh Vi lúc này nhìn thẳng vào khúc cũi đen đúa đang liên tục co giật do xuất tinh và đang từ từ xẹp xuống của gã vô gia cư….cơ thể nàng nóng lên, cơn nhục dục bao trùm lấy nàng như đang thì thầm vào tai Hạnh Vi….thứ mà nãy giờ nàng đang thấy thiếu chính là nó…chính là 1 con cặc cương cứng ấm nóng….những ngón tay nàng không thể giúp nàng đạt đến cảm giác mà 1 con cặc to lớn có thể mang lại….cảm giác mong muốn cái lồn của nàng được 1 con cặc thật sự đút vào và lấp kín…..chính là nó.

Gã vô gia cư sau khi xuất tinh vẫn đứng đó nhìn Hạnh Vi, con cặc của gã đã mềm lại tuy nhiên vẫn là rất to…

Hạnh Vi lúc này có 2 luồng suy nghĩ, cơn nhục dục thì cho nàng biết nàng đang thèm con cặc đó, 1 phần lý trí thì mách bảo nàng không được làm vậy, đây là thử thách mà nàng thử nghiệm để tìm hiểu cảm xúc của mình, nó chỉ nên dừng lại ở đây thôi…dừng lại thôi…

Gã vô gia cư bỗng sáng mắt lên, hắn áp sát người mình vào cửa sổ nhỏ, con cặc hắn bắt đầu cương lên trở lại….một cảm giác tiếp xúc với gia thịt phụ nữ sau 1 thời gian quá dài truyền từ con cặc lên tới tận não gã vô gia cư.

Đúng vậy…

Hạnh Vi đã bước đến cửa sổ, nàng quỳ trước cái dương vật đen đúa to lớn kia….1 tay nắm lấy nó….bắt đầu sục….

-"Aaaa aaaaa á á" – Gã vô gia cư hét lên như điên những âm thanh gã có thể tưởng tượng ra, gã không có từ nào trong đầu để diễn tả từ sướng…chỉ có thể rên lên theo bản năng….lâu lắm rồi gã mới có cảm giác này….

Bên dưới, Hạnh Vi với hơi thở dồn dập, nàng biết con cặc to lớn mà nàng đang cầm trong tay là rất dơ bẩn, có thể nó không được rửa ráy trong suốt mấy năm liền…nhưng lý trí nàng lúc này không còn kiểm soát được hành động nữa….nàng chỉ biết nàng muốn cầm lấy thứ to lớn đen đúa này…nàng sục….

1 tay….rồi 2 tay Hạnh Vi cùng nắm vào và sục cho con cặc của gã vô gia cư…nàng cảm thấy như càng ngày nó càng to lớn hớn….lại 1 cảm giác thân quen mà xa lạ hiện lên trong đầu nàng….cổ họng nàng cảm thấy khô rát….nước miếng không kiềm được mà chảy ra từ bờ môi hé mở của nàng…..

Hạnh Vi cuối người…đưa miệng tiến sát khúc thịt to tướng ….đôi môi mở rộng hết sức….từ từ ngậm lấy thứ dơ bẩn đó….

-"Aaaaaaaa" – Gã vô gia cư sung sướng khi được Hạnh Vi dùng miệng chủ động ngậm mút dương vật cho hắn. Trong cơn sướng hắn dùng 2 tay nắm chặt đầu nàng ép sát vào hạ thể.

Bất ngờ với hành động của gã vô gia cư khi vừa mở miệng ngậm cặc cho hắn, Hạnh Vi định nhã ra nhưng đã bị hắn dí sát đầu, đút con cặc to dài sâu vào tận họng nàng…

Mùi hôi thối, dơ bẩn của con cặc lâu ngày không tắm hòa với mùi tinh trùng còn vương vấn làm cho Hạnh Vi không biết nàng đang thích hay khó chịu với nó…

Nhưng tên vô gia cư đâu cần biết, hắn đang sướng, hắn giữ chặt đầu Hạnh Vi, liên tục thúc hạ thể vào miệng nàng….

Hạnh Vi lúc đầu bị chới với và khó chịu nhưng dần dần nàng bắt kịp với chuyển động của tên vô gia cư…hắn ra vào…nàng cũng ngậm nút…cả 2 như đang phối hợp rất nhịp nhàng….

Dần dần tên vô gia cư bỏ tay ra khỏi đầu Hạnh Vi…nhưng nàng lại không rút miệng ra khỏi cặc hắn, nàng tiếp tục bú nó một cách ngon lành và tình nguyện ….chẳng mấy chốc con cặc đen đúa lúc đầu đã được Hạnh Vi mút cho sạch bóng…

Nàng đưa 1 tay xuống cái lồn ẩm ướt trong khi miệng vẫn ngậm chặt con cặc to lớn phía trên…cảm nhận được khoảng trống đang ngày càng to lớn dưới hạ thể mình, Hạnh Vi nhả con cặc phía trên ra…đứng dậy, xoay lưng về phía gã vô gia cư…chĩa mông về phía con cặc hùng dũng bóng loáng kia….1 tay nàng vòng ra sau, nắm lấy thứ to lớn mà mới trước đó còn đang bịt kín miệng nàng….tìm đúng vị trí ngay dưới phần mông đầy đặn…từ từ….đưa nó tiến sâu vào trong lồn nàng…

-"Ưmmmmmm….sướnggggg"

Hạnh Vi rên lên khi con cặc quá cỡ của gã vô gia cư từ từ khó khăn chèn vào cái lồn có phần chật chội của nàng…

Khúc thịt kia đưa vào đến đâu thì Hạnh Vi cảm nhận được cái lồn ướt đẫm của nàng căng ra tới đó…cảm giác này….làm Hạnh Vi muốn phát điên lên…

….

……

………

NHƯNG…

Khi khúc thịt to lớn của gã vô gia cư đang chật chội tiến vào bên trong Hạnh Vi được 1 nửa thì ở trước nhà, tiếng người mở cửa vang lên…

Hạnh Vi như được thức tỉnh giữa cơn mộng mị, nàng đang háo hức hưởng thụ cơn hoang đàng do cái dương vật to lớn mang đến thì lý trí bỗng thức tỉnh, mọi cảm giác hoang dâm như đỗ sầm trước mặt.

Nàng biết ba mẹ nàng đã về, họ đang tiến vào nhà, ở vị trí này, nếu họ mở cửa ra và đi vào sẽ thấy ngay hành động dâm dục không thể chấp nhận được của đứa con gái cưng.

"Không, không được"

Hạnh Vi nhanh chóng nhoài người tới phía trước, làm dương vật của gã vô gia cư bật tung ra khỏi âm đạo nàng, hắn với tay định giữ người nàng lại nhưng đã không kịp, nàng đã thoát ra khỏi tầm với của hắn.

Hạnh Vi lập tức mặc lại chiếc váy ngủ của mẹ, với tay đóng cánh cửa sổ từ phía trong, làm tên vô gia cư bị đẩy ra ngoài…

Cùng lúc này ba mẹ Hạnh Vi cũng mở cửa bước vào nhà, 2 người thấy phòng Hạnh Vi đã đóng cửa và tắt đèn nên nghĩ là nàng vì mệt quá nên đã ngủ trước. Thương con gái nên 2 người cũng không gọi nàng dậy, cả 2 lần lượt tắm rửa đi ngủ.

Bên trong căn phòng ngủ của Hạnh Vi, nàng nằm trên giường, đắp kín chăn, khi nãy nàng đã nhanh tay tắt đèn trước khi ba mẹ mở cửa.
Trong suy nghĩ nàng giờ đây là một mớ bòng bong…hơi thở nàng vẫn loạn nhịp…tim đập thình thịch….và âm đạo vẫn còn ướt át.