TÌNH CHỊ – TÌNH MẸ – TÌNH DỤC

Đang dở tay nấu bữa trưa trong bếp thì điện thoại trên sofa phòng khách reo lên, Hương lau vội tay rồi đi nhanh ra phòng khách. Thấy số thằng em trai, Hương cằn nhằn trong bụng:

Giờ này mà gọi thì chắc là lại đi chơi không về nhà ăn trưa rồi!

Hương quẹt cái Iphone toan mắng cho 1 trận thì 1 giọng lạ hoắc vang lên:

Chị là Hồ Thị Mai Hương, chị gái ruột của Hồ Quang Dinh đúng ko?

Sợ có chuyện chẳng lành, Hương hỏi dồn:

Vâng, tôi đây, tôi là chị của Dinh. Có chuyện gì vậy anh? Em tôi đâu mà sao anh lại dùng điện thoại của nó?

Người đàn ông đứng tuổi đầu dây bên kia nghiêm nghị nói:

Chị cứ bình tĩnh, tôi là thiếu tá An ninh Nguyễn Sâm, em chị dính vào đường dây tài trợ, chuyển tiền cho phản động nên chúng tôi cần gặp chị hỗ trợ điều tra. Đây là chuyên án cơ mật nên chúng tôi yêu cầu chị sắp xếp lên trụ sở của chúng tôi để đối chiếu lời khai.

Bán tín bán nghi định yêu cầu gặp em trai thì Hương nghe giọng Dinh la oai oái trong điện thoại:

Em xin các anh, em thật sự không liên quan, tiền này của anh Ben gửi từ nước ngoài cho chị em….a..a đau quá…em xin…

Hương giật thót người khi nghe giọng Dinh đau đớn trong điện thoại, cô gắt lên:

Mấy anh đừng có đánh em tôi, có chuyện gì đợi tôi qua đã. Chắc là có hiểu lầm gì đó chứ tôi và em tôi ko có liên quan gì đến phản động đâu…

Đầu dây bên kia vẫn từ tốn đáp:

Em trai chị đã thừa nhận nguồn gốc số tiền này bên nước ngoài gửi về thông qua chị, chúng tôi đã nắm rất rõ hồ sơ của đối tượng tên Ben này. Chị vui lòng lấy giấy bút ra ghi lại địa chỉ rồi lập tức đến trình diện và đối chiếu lời khai.

Hương lo cho thằng em đang bị tra khảo, không kịp suy nghĩ mà móc giấy bút ra ghi lại địa chỉ, mặc vội bộ váy công sở rồi tức tốc dắt xe đi đến điểm hẹn.

Trong lúc Hương đang chạy xe đến điểm hẹn khá xa ở tận Tân Túc Bình Chánh, tôi xin phép giới thiệu vài dòng về 2 chị em:

Cha mẹ mất trong 1 vụ tai nạn giao thông cách đây 2 năm, tiền thuê nhà và chi phí sinh hoạt trong 2 năm nay đều nhờ bạn trai tên Ben, Việt Kiều Mỹ. Mỗi năm Ben về Việt Nam thăm Hương 2 đến 3 lần, mỗi tháng đều chuyển 2000$ về để Hương thuê nhà và lo chi phí sinh hoạt. Hương cũng chả rõ Ben làm gì bên Mỹ, chỉ nghe nói là anh thường nhập lậu Iphone về Việt Nam phân phối cho các cửa hàng.

Dinh học đến năm thứ 3 thì cha mẹ mất, nợ môn, lại không còn tâm trạng học hành nên nghỉ học đi theo bạn bè tập tành làm ăn. Nhà chỉ còn 2 chị em nên Hương dành trọn tình thương cho em trai, tiền Ben gửi về Hương chỉ chi tiêu cơ bản cho gia đình, còn lại bao nhiêu Hương đều chi cho em trai mỗi khi Dinh than kẹt tiền làm ăn. Thằng Dinh hư từ dạo đó.

Có tiền chị đưa, Dinh đi theo đám bạn bè tập tành đi bar sàn, cắn thuốc lắc. Mỗi lần đi bay cả nhóm tụ tập ở Bar đến 3,4 giờ khuya rồi lại thuê phòng Karaoke bay tập thể đến tận 11h trưa hôm sau mới về. Dinh vốn dĩ sinh lý mạnh nên có những hôm xế trưa vẫn không về nhà mà lại bắn lẻ với 1 em đào bay vào khách sạn gần đó để xả đồ, có hôm may mắn thỏa thuận chơi some được với 1 cô đào bạo dạn nào đó thì cả bọn hí hửng thuê khách sạn mà phang tới tấp…

Ma túy tổng hợp nó có 1 sự kích thích lạ kỳ, 1 người lạ chỉ cần bay dìu nhau tâm sự cả đêm trong karaoke thì sẽ thành như bạn thân quen lâu lắm rồi, cảm giác dắt 1 cô bạn quen vào khách sạn để bụp vào trưa hôm sau nó hứng thú hơn rất nhiều so với phang một người lạ không quen biết dù cả 2 đều tốn tiền.

Kể từ khi dính vào ma túy tổng hợp, phần thú trong người của Dinh có lẽ đã lấn át phần người, nhất là về mặt tình dục. Đôi lần Dinh khẽ tia cả bà chị ruột của mình những lúc Hương mặc đầm ngủ ăn cơm chung, một hành động mà ngày xưa không bao giờ xuất hiện trong tâm trí Dinh. Cơ thể Hương có 1 sức hút kỳ lạ đối với Dinh, khác hẳn so với những cô đào bay lắc ở các phòng Karaoke, có lẽ là do Hương khá xinh lại sạch sẽ, không phải là gái ăn chơi nhưng nguyên nhân chính là nó kích thích những thứ cấm kỵ bị chôn giấu trong vô thức bởi lễ giáo, học thức…

Hương vẫn ko hay biết về sự thay đổi trong tâm tính của em trai mình, cô vẫn vô tư trước mặt Dinh mà không có sự đề phòng, vẫn hay mắng nhiếc Dinh mỗi khi đi qua đêm nhưng rồi sau đó 2 chị em lại cười xòa thân thiết. Cô đâu biết rằng quần lót, áo ngực của mình đã bị Dinh ngửi chán chê trước khi cô đem giặt vào buổi tối, đâu biết những sợi lông vô tình dính trên quần đã được Dinh ép vào quyển vở để chiêm ngưỡng…

Chuyện hôm nay là giọt nước tràn ly, Dinh đã không thể nhịn nổi nữa, hắn muốn lột truồng chị mình, muốn cả đám cùng đè chị ra bú liếm khắp thân thể thơm tho của chị, muốn chị vẫn tỉnh táo để e thẹn, để rên la, để xấu hổ như vậy mới đẩy cảm xúc tình dục của nó đến tận cùng hoan lạc.

Nhóm của nó gồm 4 đứa, người đàn ông tên Sâm khi nãy gọi điện tên là Danh, hắn là kẻ lớn tuổi nhất, kinh nghiệm ăn chơi dày dặn nhất. Hắn chưa gặp Hương ngoài đời nhưng mỗi lần cả bọn phê đồ Dinh thường hay lấy hình chị gái ra khoe để tạo hứng thú để khẩu dâm thêm phần kích thích, những hình ảnh chụp lén lúc Hương mặc đầm hở cổ lộ phần bầu vú căng tròn hay cặp đùi trắng muốt ẩn hiện cái quần sịp ren đỏ khiến cả đám nuốt nước bọt tưởng tượng. Trong lúc hứng thú Dinh đã nói ý tưởng muốn some chị mình cho cả đám nghe, ban đầu cả đám còn ngờ ngợ là Dinh nói đùa cho đến khi Dinh chính thức xác nhận đó là mơ ước của hắn mấy tháng nay.

Danh đứng ra lập kế hoạch phân công cho cả đám, mục tiêu của kế hoạch ko phải là bỏ chất kích thích vào nước uống vì hứng thú sẽ giảm nếu làm tình với một người ngủ say không biết gì, tốt nhất là dùng thằng Dinh dụ Hương tự nguyện chịu đựng sự dày vò để cứu em trai mình, Ben là đầu mối để tạo ra vụ án giả này vì Dinh biết chị hai mình không biết rõ về Ben, vì vậy nếu đổ vấy cho Ben vào 1 đường dây phản động nước ngoài thì Hương và Dinh sẽ liên đới vì Hương là người trực tiếp nhận tiền gửi hàng tháng, căn nhà của Danh ở Bình Chánh sẽ là nơi để gài Hương hoan lạc vì nơi đây vắng vẻ, ít ai lui tới.

Chạy gần 40 phút xuống điểm hẹn ở Bình Chánh, Hương có vẻ lo lắng khi thấy trụ sở hẹn gặp không có bảng tên, xung quanh lại vắng vẻ. Nàng sợ sệt rút điện thoại ra gọi vào số em trai để hỏi lại cho chắc, đầu dây bên kia Dinh thều thào:

C..h..ị, em đ..ây. Em đau quá, chị tới ch..ư..a?

Hương lo lắng hỏi:

Có sao không em, trời ơi em tôi! Chị tới rồi mà không biết có phải không tại chị không thấy bảng trụ sở công an.

Dinh ngập ngừng 1 chút tính trả lời thì Sâm cầm máy nói:

Tôi Sâm đây, bên an ninh làm việc cơ mật nên không có bảng báo đâu chị nhé! Chị vào trong đi.

Hương ngập ngừng 1 chút rồi cũng dắt xe vào trong sân, lúc này tình yêu thương vô bờ bến của người chị, người mẹ đối với em trai đã khiến Hương ngu dại không suy nghĩ mà đâm đầu vào động quỷ để cả nhóm vùi hoa dập liễu.

Vừa vào sân thì một người đàn ông ăn mặc sơ vin bước ra móc thẻ nghành (giả) tự xưng là thiếu tá Sâm, hắn phụ dắt xe Hương vào nhà trong rồi đóng cổng rào lại, lòng mừng thầm vì thấy đôi chân thon dài của Hương trong cái Minizip màu đen quá khêu gợi, hắn thầm nghĩ gương mặt nghiêm nghị sắc sảo kia sẽ rên la co rúm như thế nào khi bị tốc váy liếm vét…

Hương bước vào trong thì thấy Dinh đang bị còng tay trên ghế, một người khác mặc áo thun tay ngắn đang thụi liên tiếp vào bụng Dinh miệng la to nhưng cố ý cho Hương nghe thấy:

Lì nè, khai chưa mậy?

Hương hoảng hốt ba chân bốn cẳng chạy lại định ngăn cản nhưng cái minizip công sở bó sát đã khiến nàng té sầm xuống đất, Dinh nhìn chị gái té sõng xoài vì lo cho mình thì có chút hối hận nhưng khi nhìn thấy cái quần lót ren đỏ lộ ra khi váy tốc lên thì cảm giác hối hận tan biến đi, chỉ còn lại cảm giác hứng thú, hắn tưởng tượng một lúc nữa đây 3 thằng anh em mình sẽ lấy cớ lục soát cơ thể chị gái, chỉ vậy thôi đã khiến thằng nhóc hắn muốn cương cứng trong quần….

Hương lồm cồm bò dậy kéo váy xuống che lại cái quần lót đỏ, miệng la lên:

Đừng đánh nữa, có gì từ từ nói anh ơi!

Thằng Nghĩa vừa nãy thụi liên tiếp vào bụng Dinh lên tiếng:

Nó thừa nhận là người trong tổ chức rồi, nhưng nó bảo chị không liên quan gì. Không liên quan sao được trong khi chị là người trực tiếp nhận tiền tài trợ gửi về….

Dinh thều thào chen ngang:

Tại em đau quá, chịu không nổi nữa nên em nhận đại…

Nghĩa thụi tiếp 1 đấm vào bụng Dinh:

Nhận đại này….

Hương đau đớn nhìn em trai bị đánh, miệng van lơn:

Anh ơi, có hiểu lầm đó anh ơi, anh điều tra kỹ dùm tụi em với, đừng đánh nữa anh ơi….

Danh đứng kế bên cất lời:

Em đi qua đây một mình phải ko? Có báo cho người trong tổ chức ko?

Hương khổ sở giải thích:

Trời ơi anh ơi em không có quen ai trong tổ chức gì hết, em đi qua đây cũng có một mình không có kể cho bạn bè nào biết hết, anh xem xét lại dùm tụi em….

Danh gài:

Có mang máy nghe lén trong người không? Bên tổ chức của tụi em hay cài máy nghe lén trong người của thành viên để đối phó với cơ quan an ninh lắm, em khai thật đi đừng để em mình phải chịu đau đớn nữa.

Hương khóc lóc giải thích:

Dạ em không có, em không biết gì hết đó anh. Oan cho tụi em…

Danh đe dọa:

Em mà nói dối thì tụi anh dùng nghiệp vụ tra khảo đó, chứ đừng nghĩ là thằng nhóc này không khai em ra thì em được an toàn.

Hương nước mắt ngắn nước mắt dài thề thốt:

Em thề là em không có mang theo nghe lén ghi âm gì hết, anh kiểm tra đi, tụi em bị oan mà….

Danh chớp thời cơ hất hàm bảo thằng Nghĩa:

Đồng chí qua khám xét coi có máy móc gì cài trong người không, xem cho kỹ, dạo này chúng nó cài đặt tinh vi lắm.

Nghĩa sung sướng nhận lệnh trong khi Dinh thì hồi hộp nhìn chị mình không rời mắt, cái ngày mà chị hắn khổ sở bị sờ soạng, bóp ngực, móc lốp mà hắn mong đợi đã tới, hắn không biết Nghĩa có bạo tay cởi luôn cả quần áo của chị Hương ra hay không….

Hương đau khổ tuân theo mệnh lệnh khô khốc của vị Thiếu Tá, hai tay nàng sượng sùng giơ lên đầu để mặc cho bàn tay thô ráp của Nghĩa chạm vào cơ thể.

Trái với Dinh dự đoán, Nghĩa không vồn vã vồ vập sờ ngực Hương mà từ tốn kiểm tra tóc tai nàng, hôm nay đi gấp nàng không kịp xịt nước hoa, mùi cơ thể thơm thoang thoảng của Hương khiến hắn đê mê, khi thấy phần gồ lên trên tai nàng thì hắn ấn mạnh vào rồi nhìn sắc mặt Hương hỏi dồn:

Có đau không? Trong đây có cấy gì ko?

Hương nhăn nhó vì đau khổ sở đáp:

Dạ em đau nhưng mà đâu có cấy gì đâu anh….

Sỡ dĩ hắn làm động tác này là để cho Hương làm quen với phần kiểm tra kỹ da thịt, nắn bóp, sờ soạng…phía dưới. Dinh và Danh đều gật đầu công nhận thằng này khôn.

Hơi thở của gã an ninh lạ mặt phà vào sau gáy khiến Hương cực kỳ khó chịu, mỗi lần gã chạm vào tai vào mặt là Hương rùng mình lên nhưng nàng vẫn cố gồng gượng. Bất giác nàng liếc qua xem thương thế em trai thì thấy Dinh nhìn mình không chớp mắt….

Dinh giật nảy mình vội vàng bậm môi, mặt nức nở, đầu lắc qua lắc lại như tỏ ý thương cảm cho chị. Hương không mảy may nghi ngờ, nhìn em trai bị trói và đánh khiến nàng có dũng cảm đối diện với sự nhục nhã ê chề sắp tới.

CÒN TIẾP.