Tiểu Thư Của Tôi

sáng thật đẹp và trong lành .. như em vậy ” anri nhìn ami ngủ ngon .. trong lòng rất vui ..
” từ bây giờ em ko vất vả nữa .. anri sẽ ở bên em .. suốt đời .. ” ..
hôn nhẹ lên môi công chúa .. anri luyến tiếc bò ra khỏi chăn ..

– em ơi .. dậy đi ..
– chút nữa đi .. ami lười biếng .. chùm chăn ..
anri rút đầu vào chăn .. thì thầm ..
– em ko dậy .. anri hôn em đó ..
ami giật mình mở mắt .. đấy đầu anri ra .. trợn mắt ..
– này .. lui ra .. cô lấy tay bịt kín chăn lại ..
– vậy em dậy đi … anri cười vang ra ngoài ..
– đồ đắng ghét .. ami hậm hực .. chui vào chăn ..
anri mở cửa ra .. ngó đầu vào .. nói lớn ..
– ANRI NGỦ VỚI ..
– RA NGOÀI .. ami ném cái gối về phía cánh cửa .. lười biếng chui ra khỏi chăn ..

– tự nhiên dậy sớm làm gì .. hôm nay có phải đi làm đâu .. ami nhăn nhó nói ..
– dậy ăn sáng ,. rồi mình đi chơi .. vừa nói anri vừa dọn bát đũa ..
– đi đâu ..
– em cứ ăn đi .. hỏi woai` ..
– hứ .. ami thách thức ngồi xuống bàn ..
bữa sáng thật ngon .. ami ăn ngon lành .. ko biết .. có người đang rất vui ..
……
ăn sáng xong .. họ cùng ra xe ..
– hôm nay chúng ta đi đâu .. anri hỏi ..
– chẳng đi đâu cả .. hôm nay là ngày nghỉ .. tôi đâu phải đi theo tổng giám đốc đâu .. tôi muốn về nhà trọ ..
– ko được ..
– tại sao ..
– tại vì em là thư ký riêng của tôi .. ko có ngày nghỉ ..
– làm gì có chuyện đó .. tôi sẽ kiện ..
– ừ .. em kiện đi ..
nói rồi anri phóng xe đi .. ko chờ ami nói thêm câu nào ..
– đi đâu vậy ..
– đi chơi .. ^^
– ở đâu ..
– ko biết .. đi rồi tính ..
– >..< ….. đi một đoạn rồi họ xuống đi bộ .. dọc theo con phố nhỏ .. – em ăn kem ko .. có người bán kem kìa .. – ừ .. ăn .. anri chạy đi mua 2 cây kem .. họ ăn ngon lành như những đứa trẻ .. – anri ăn với .. hình như cây của em ngon hơn .. – ko .. tránh ra .. anri đuổi theo .. đòi bằng được .. cuối cùng họ chạy đến bên hồ nước .. ami dừng lại .. – hồ đẹp quá .. – ừ .. người ta bảo .. vướt một đồng xu xuống rồi ước .. điều ước sẽ thành hiện thực đấy .. – ai bảo thế .. – anri .. haha – vô duyên .. – cho anri một đồng xu đi .. – ko có .. – có mà .. – ko có mà .. – ko cho anri tự lục đấy .. anri ôm lấy cô .. lục lọi khắp túi .. – tránh ra .. nè .. – đã bảo em có mà .. ^^ anri vứt đồng xu xuống hồ .. chắp tay cầu nguyện .. – xong rồi .. nhất định sẽ thành thật ^^ – ước gì thế .. – ko nói cho em biết .. – ko nói thì thôi .. ami giận dỗi bỏ đi .. anri đuổi theo .. – ơ .. em ko muốn biết ah` .. – ko .. hết muốn biết rồi .. – nhưng anri muốn nói .. – nhưng ko muốn nghe .. – anri nói .. – ko thích nghe .. ami bịt tai lại .. chống đối .. anri gỡ tay cô ra .. nắm tay cô .. thì thầm .. – anri ước anri sẽ được ở cạnh em .. suốt đời .. – vô duyên .. ami đẩy cô ra .. bước đi trước .. – ê .. em dám nói tổng giám đốc thế hả .. – chứ sao .. bây giờ đâu phải trong công ty .. – phải phạt em mới được .. – phạt gì .. ami hất mặt thách thức .. anri nhìn cô .. lấy tay giữ lấy mặt cô thật chặt .. – buông ra .. ami đánh vào người anri .. anri mặc kệ .. cô nhìn sâu vào mắt ami .. – em có biết .. lấy tay ôm lấy mặt người thương .. có nghĩa là gì ko .. – ko cần biết .. buông tôi ra .. ami lại đánh .. đá anri nữa chứ .. – có nghĩa là .. em là tất cả của tôi .. nói rồi cô kéo ami lại .. hôn cô .. ami trống đối .. cố đẩy cô ra .. nhưng vô dụng .. bàn tay đó .. đôi môi đó .. quá nhẹ nhàng .. quá mạnh mẽ .. và .. và .. ko biết .. cuối cùng thì cô cũng bị khuất phục .. họ hôn nhau rất lâu .. hôn cho tan biến nỗi nhớ .. và tan biến tất cả .. đầu óc trống rỗng .. ami chẳng biết làm gì .. tim cô đau .. nhưng .. có gì đó .. nhẹ nhàng .. khiến cô như người mộng du .. ko nghĩ được gì .. rời môi cô .. anri nhẹ nhàng .. nắm tay ami .. đi lang thang trên đường .. – lạnh ko em .. – ko … ami trả lời trống ko .. mặt cúi xuống đất .. – em vui ko .. – ko .. – sao vậy .. – tôi muốn về nhà .. – .. – ừ .. anri đưa em về .. ….. họ ko nói với nhau câu nào .. anri cảm thấy lo lắng .. ” có phải mình đã sai .. có phải mình quá vội vàng .. ” .. liếc nhìn ami .. anri thấy cô có vẻ rất buồn .. cô nhìn mãi ra cửa sổ .. ko phản ứng gì .. ” biết làm sao bây giờ .. ” anri nghĩ .. ” thật khó xử .. ” …. cuối cùng cũng đến nhà trọ .. anri tiếc nuối .. mở cửa xe .. – anri đưa em vào nhé .. – ko cần .. tôi đi được .. tổng giám đốc về đi .. ami cúi chào lễ phép .. rồi đi thẳng .. – ơ .. anri cũng phải vào chào mẹ – mẹ .. ?? – ừ .. ^^ .. anri theo chân cô vào nhà .. gọi lớn .. – MẸ ƠII .. – chào bác .. ami cúi chào bà chủ nhà .. rồi đi thẳng vào phòng .. bà chủ nhìn theo hỏi nhỏ .. – sao vậy .. – con ko biết .. >..<
– thật là .. bà chủ lắc đầu .. đi vào bếp ..
..
– em ơii .. mở cửa ..
– ko .. tôi muốn ở một mình một chút .. tổng giám đốc về đi ..
– … ừ .. vậy em nghỉ sớm nhé .. anri về đây ..
nói về chứ .. thật ra anri ngồi ngoài nhà .. lo lắng vô cùng ..
….
ami khóc .. lòng quặn đau .. cô ôm ginni vào lòng và khóc ..
” ginni .. ginni ơiii .. chị đã rất cố gắng .. nhưng .. nhưng .. chị phải làm sao đây .. ginni .. làm sao đây ginni .. ba ơi .. con xin lỗi .. ba ơi .. ”
ami cứ khóc .. khóc .. khóc .. cô cảm thấy có lỗi với ba .. có lỗi .. rất nhiều ..
” ba ơiiii .. baaaaaaa … ”
……….
– sao vậy con .. có chuyện gì a` ..
anri méo mó .. kể lại toàn bộ câu chuyện .. bà chủ cười .. vỗ đầu cô .. nói ..
– con ngốc ..
– dạ ..
– cô ấy đã thương con rồi .. và ko biết phải làm thế nào .. nên vậy .. ngốc quá .. vỗ vỗ đầu anri .. bà chủ vui mừng nói ..
– nhưng ..
– nhưng gì nữa .. bây giờ con hãy đến và nói với cô ấy .. con thương cô ấy .. mọi chuyện đã qua .. hãy để cho nó qua đi .. đừng suy nghĩ nhiều quá … tặng con một câu ..
QUÁ KHỨ LÀ QUÁ KHỨ ..
HIỆN TẠI LÀ HIỆN TẠI ..
QUÁ KHỨ LÀ ĐỂ NHỚ ..
VÀ HIỆN TẠI LÀ ĐỂ SỐNG ..
ĐỪNG SỐNG TRONG QUÁ KHỨ MÀ QUÊN ĐI HIỆN TẠI ,,
cố lên nhóc ..
bà chủ đưa tay ra hiệu cố lên .. rồi đứng dậy đi vào bếp ..

– ” quá khứ là quá khứ .. hiện tại là hiện tại .. quá khứ là để nhớ .. và hiện tại là để sống .. .. con hiểu rồi .. ” ..
anri chạy vào bếp .. thì thầm với bà chủ ..
….
– ANRI .. ANRI .. CON CÓ SAO KO .. NGƯỜI ĐÂU .. ANRI BỊ NGẤT .. AMI .. AMI .. ANRI BỊ NGẤT ..
tiếng bà chủ hét lớn .. làm ami giật mình ..chạy ra ..
– ANRI .. ANRI .. ami lay mạnh .. nhưng anri vẫn bất động ..
– đưa anri vào trong đi .. ở đây lạnh .. tự nhiên đang nói chuyện thì nó bị ngất ..
– đưa .. đưa vào đâu ..
– ơ .. vào phòng cháu chứ đi đâu ..
..
đặt nhẹ anri lên giường .. bà chủ nói ..
– con chăm sóc anri .. bác ra ngoài mua thuốc cho nó .. nghe ko ..
– vâng .. bác đi đi ..
ami chạy đi lấy khăn .. lau mặt cho anri … xoa xoa tay cô giữ ấm ..
– anri .. anri .. tỉnh dậy đi .. sao vậy ..
gọi mãi mà ko thấy anri tỉnh .. cô bắt đầu thấy sợ ..
– anri .. anri .. nghe em gọi ko .. anri .. đừng làm em sợ .. anri .. ami khóc ..
cô khóc .. vừa khóc .. vừa gọi ..
– anri .. dậy đi .. tự nhiên vậy a` .. nãy còn khỏe lắm mà .. anri .. dậy đi .. cô bực mình đẩy mạnh người anri .. giận dỗi ..
– DẬY ĐI ,,, ami hét lớn ..
anri vẫn nằm yên bất động .. ami gục vào tay anri và khóc ..
– dậy đi .. đừng làm em sợ …. dậy đi …
có gì đó nhẹ nhàng trên tóc cô .. ami ngước lên .. ưm ….
họ lại hôn nhau .. hôn rất lâu …
anri ôm chặt cô vào lòng .. vuốt nhẹ bờ vai nhỏ bé .. hôn lên tóc .. lên tai ,, và họ lại hôn nhau ..
những nụ hôn ….

anri siết nhẹ tay ami .. thì thầm ..
– anri ko muốn mất em .. một lần nữa ..
– ko .. anri ..
anri bịt miệng cô lại .. ( họ lại hôn nhau ) .. ami vẫn khóc .. cô khóc … .. khóc vì vui mừng .. và vì đau lòng .. ” ba ơiii .. ” ..
…..
ami ngồi lên giường .. bên anri .. nắm lấy tay cô .. vừa nói vừa khóc ..
– anri .. mình ko thể ..
– tại sao ..
– em ko thể .. quên em đi ..
– ami ..
– em ko thể .. hãy buông em đi .. chúng ta ko thể ..
– ko .. anri ko thể .. ko thể sống thiếu em .. em hiểu ko ..
– anri … ami gục vào lòng anri thổn thức ..
– anri .. chúng ta thực sự phải xa nhau .. xa nhau .. anri a` ..
anri hãy đi đi … đi xa vào .. để em có thể quên anri ..
đi đi .. anri ..
anri ko nói gì .. lòng cô đau nhói …
– em .. chúng ta .. ko thể thật sao ..
ami gật nhẹ đầu .. và khóc ..
– em .. nghĩ lại đi em ..
– em ko thể .. quên em đi ..
– làm sao quên .. làm sao anri quên được em ..
– 5 năm qua .. anri đã quên em .. tại sao bây giờ ko thể ..
– ko có .. ko có .. 5 năm qua .. chưa giờ phút nào anri quên em .. ko hề em a` ..
– chúng ta thực sự ko được mà .. ko được đâu ..
ami đẩy anri ra .. lùi lại phía sau .. lắc đầu ..
– ko được .. ko được mà ..
– có lẽ em mệt rồi .. em nghỉ đi .. anri về đây ..
anri thần thờ ra khỏi phòng .. người cô lặng đi .. ” sẽ ra sao đây .. mình sẽ ra sao đây .. ” ..
…….
ami kiệt sức .. gục xuống .. cô khóc .. khóc rất nhiều ..
đau .. đau quá … ba ơiii .. con đau .. ba ơiiii ..
………
cả đêm .. họ ko ngủ .. anri và ami .. họ ko ngủ .. mỗi người một dòng suy nghĩ ..
..
sáng nay .. anri đến công ty sớm .. cô mở cuộc họp ..
– thời gian qua .. cám ơn mọi người đã giúp đỡ .. bây giờ .. công việc đã ổn định tôi nghĩ .. đã đến lúc tôi phải đi .. mọi việc tôi đã thu xếp .. ngày mai sẽ có người đến thay thế vị trí của tôi ..
một lần nữa cám ơn mọi người ..
nói xong anri ra khỏi phòng họp .. mọi người xì xầm bàn tán vì quyết định bất ngờ .. của tổng giám đốc ..
….
– alo .. nội .. 3 ngày nữa con sẽ về .. công việc đã ổn ..
– ừ .. vậy nội cho người ra sân bay đón con ..
– ko cần đâu nội .. con sẽ tự về .. khi nào về con sẽ đến chỗ nội ..
– ừ .. vậy được rồi .. giữ gìn sức khỏe đấy ..
– vâng .. chào nội ..
cúp máy .. anri ngồi bần thần suy nghĩ .. điều gì đó ..
…..
– ami .. ami .. sina gọi ..
– hả ..
– sao vậy .. ko khỏe a` .. nhìn cậu xanh xao quá ..
– ko .. mình ko sao .. có chuyện gì vậy ..
– cậu chưa biết tin gì ah` .. cả công ty đang xôn xao lên đó ..
– chuyện gì .. ????
– sáng nay tổng giám đốc mở cuộc họp .. ngày mai sẽ có tổng giám đốc mới ..
– vậy a` .. lòng ami đau nhói .. cô gượng cười .. về bàn làm việc ..
– còn chỗ cho tôi ko .. ^^ .. ami hỏi trưởng phòng ..
– sao vậy ..
– tổng giám đốc đi .. tôi ko còn là thư ký nữa ..nên quay lại phòng kế toán làm việc .. còn chỗ ko .. ami cười gượng gạo ..
– tất nhiên .. chỗ của cô vẫn trống ..
– cám ơn trưởng phòng ..
ami quay lại bàn làm việc ..tim cô đau nhói ..
lại một lần nữa .. anri đi …
” tạm biệt … tạm biệt .. anri .. đừng quay lại tìm em nữa .. quên em đi .. ”
” TẠM BIỆT .. “