Tiểu Thư Của Tôi

vậy là trời đã sáng .. những ánh nắng đầu tiên .. lọt wa khe cửa .. đua nhau nhảy nhót trên tấm chăn được đắp nửa hờ .. 1 ngày mới .. 1 ngày nặng nhọc ..
….
anri cựa nhẹ mình .. nặng nhọc mở mắt .. có lẽ vì men say vẫn còn .. cô nàng thấy nhức đầu kinh khủng .. nhưng hình như cảm giác gì đó khiến anri rất thoải mái .. he hé mắt anri choàng tỉnh khi thấy ami nằm cạnh .. đôi mắt nhắm nghiền .. và .. .. ko mảnh vải .. anri choáng váng cố nhớ lại những gì đã xảy ra .. moi thứ bắt đầu tua lại .. như một cuốn phim wuay chậm .. ôiii .. ôiii trời …
” chuyện gì vậy ., sao lại như vậy .. mình .. mình .. mình và cô ấy .. mình .. ” anri ko nghĩ được gì .. cô chạy nhanh xuống giường .. mặc đồ và nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng .. rồi dùng hết sức chạy nhanh ra bờ biển .. cô cứ chạy .. chạy .. và chạy .. chạy cho tới khi .. ko còn sức để chạy nữa .. cô gục xuống .. … gục xuống .. và bắt đầu gào thét .. cô khóc .. khóc như chưa bao giờ được khóc .. khóc cho trôi hết mọi thứ .. cho chúa nghe thấy .. và cho thời gian quay lại ..
” lạy trời .. ôii trời .. đừng tàn nhẫn như vậy .. đừng như vậy .. AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
anri úp mặt xuống cát .. đánh cát .. đánh cô .. đánh vào người cô .. đánh vào tim .. vào tay .. vào chân .. vào bất cứ chỗ nào có thể .. và ko thể .. cô gào thét .. gào thét hết sức .. lăn người xuống biển .. cho biển cuốn trôi .. nhưng sao biển cũng tàn nhẫn đẩy cô vào bờ .. ..
phải làm sao đây .. phải làm sao đây .. phải làm sao đâyyyyyyyyy .. LÀM SAOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO .. LÀM SAOOO ĐÂYYYYYYYYY ..
…….
ami thức dậy .. ko thấy anri đâu .. cô hơi lo .. ” nhưng ko sao .. chắc anri đi mua đồ ăn .. ” nghĩ lại những gì xảy ra .. ko biết nên vui hay nên buồn .. nhưng cô thực sự hạnh phúc .. thực sự hạnh phúc .. hạnh phúc hơn bao giờ hết .. cô mỉm cười vui vẻ vào phòng tắm rửa .. thay đồ cô thay hết bộ này đến bộ khác .. cô muốn mình thật xinh đẹp .. thật đáng yêu …
” anri .. em ko biết .. ko biết sau này sẽ thế nào .. nhưng bây giờ em biết ngoài ba ra .. anri là người thân nhất của em .. về nhanh lên .. em bắt đầu nhớ anri rồi .. về nhanh lên .. ” .. ami nằm dài suy nghĩ .. cô thấy nhớ anri vô cùng .. nhớ kinh khủng .. có lẽ .. đó là người cô nhớ nhất .. nhớ đến suốt đời .. ami ôm ginni – chú gấu bông xinh xắn .. nhân chứng duy nhất cho đêm định mệnh ..
– ginni thấy chị thế nào .. dễ thương ko .. ko biết anri có vui khi nhìn thấy chị như vậy ko .. ko biết anri đi đâu mà lâu vậy nhỉ .. chị nói cho ginni nghe … chị hạnh phúc lắm .. ginni biết ko .. hạnh phúc lắm … – cô hôn ginni tới tất .. chị biết như vậy là ko đúng .. nhưng chị mặc kệ .. trước chị ko biết .. nhưng bây giờ thì chị biết rồi .. anri là của chị .. có lẽ .. chị thích anri từ lần đầu tiên .. chị ko biết nữa .. .. – cô dúi mặt vào bụng ginni cười khúc khích .. cô ôm ginni vào lòng .. và mơ đến cái gì đó .. tôi cũng ko rõ .. có lẽ .. đó là anri ..
………
rã rời và ướt sũng .. anri nặng nhọc lê từng bước về phòng .. toàn thân dính đầy cát biển .. cô mở cửa làm ami sững sờ ..
– ơ .. cậu sao vậy .. sao ướt thế này .. ami chạy vào buồng tắm lấy khăn tắm ..
vừa lau vừa trách móc .. ,, – anri quỳ sụp xuống chân cô luôn miệng xin lỗi ..
– xin lỗi .. mình xin lỗi .. mình thực sự xin lỗi .. – cô khóc .. lại khóc .. khóc những giọi nước mắt yếu ớt ..
ami lo lắng ngồi xuống ..
– xin lỗi gì .. mình có giận cậu đâu .. cậu đừng như vậy .. đừng làm mình sợ ..
– xin lỗi .. xin lỗi .. mình xin lỗi .. – anri vẫn luôn miệng xin lỗi .. và nước vẫn tuôn ..
ami cũng bắt đầu khóc .. cô ko hiểu chuyện gì .. nhưng cô khóc .. cô sợ .. lo lắng .. và sợ ..
– anri ..
– mình xin lỗi .. anri cướp lời .. mình ko biết mọi chuyện lại như vậy .. mình đã hại cậu rồi .. mình xin lỗi .. mình .. mình .. anri nấc lên .. và ko nói thêm được gì nữa .. cô chỉ biết khóc …. ami ôm cô vào lòng .. vừa khóc vừa nói ..
– cậu đừng vậy .. mình ko giận cậu .. ko đâu .. mình thích cậu .. mình cũng thích cậu mà .. mình ., mình ko hối hận .. ko hối hận đâu .. mình thích cậu .. đừng như vậy mà ..
anri ko nói được gì .. cô chỉ khóc .. khóc .. và khóc .. có lẽ khóc vì vui mừng .. và khóc vì cay đắng .. cay đắng cho cô .. cho ami .. .. và cho số phận ..
= có lẽ .. cả bạn và tôi .. cũng như vậy .. có lẽ .. tình cảm là thế .. có lẽ .. anri mạnh mẽ .. nhưng yếu đuối .. có lẽ .. ami tiểu thư .. nhưng cam đảm … có lẽ …… =
…….
hơn 1 tiếng đồng hồ trôi wa .. anri lấy lại bình tĩnh .. cô hít một hơi thật mạnh và nói với ami ..
– ami .. mình xin lỗi .. mình ko biết nói thế nào .. nhưng ..
– đừng xin lỗi nữa .. cậu đã xin lỗi nãy giờ rồi .. ami lấy tay vuốt nhẹ lên má của anri .. và dừng lại đó .. nhẹ nhàng xoa ..
anri tránh cánh tay của cô .. hít một hơi ..
– ami .. đừng như vậy .. chúng ta ko thể …
ami đứng tim .. đầu óc trống rỗng .. cô lắp bắp ..
– c..ậ..u n..ó..i g..ì ..
– mình .. mình .. ko thể hại cậu .. mình ko thể ..
– NHƯ THẾ NÀO LÀ HẠI MÌNH .. CẬU BIẾT CẬU VỪA NÓI GÌ KO .. CẬU LÀM MÌNH ĐAU .. RẤT ĐAU .. BIẾT KO .. ami hét lên .. đôi mắt ngấm lệ ..
– ami .. cậu đừng khóc .. đừng khóc .. mình xin lỗi .. xin lỗi ..
– CẬU ĐỪNG XIN LỖI .. XIN LỖI THÌ ĐƯỢC GÌ .. NHỮNG ĐIỀU ĐÊM QUA CẬU NÓI TOÀN LÀ DỐI TRÁ .. DỐI TRÁ .. ami chạy vào phòng tắm .. cô khóa trái cửa .. mặc cho anri đập cửa van xin ..
– mình xin cậu .. đừng như vậy .. mình ko dối cậu .. ko dối cậu .. đừng như vậy .. ra đây .. ra đây đi ..
– CẬU IM ĐI .. MÌNH GHÉT CẬU .. GHÉT CẬU .. ami ngồi sụt xuống .. bó mình vào 1 góc .. cô khóc .. gục đầu xuống đầu gối và khóc ..
cô đã khóc rất lâu .. ah` ko .. họ đã khóc rất lâu .. một người đằng sau cánh cửa .. một người đằng trước cánh cửa .. họ đều bám vào cánh cửa và khóc .. khóc .. khóc ..khóc .. và khóc ..
– cậu có thích mình ko .. ami vừa nấc vừa nói ..
– có .. anri nghẹn ngào trả lời .. có .. mình thích cậu ..
– vậy tại sao cậu lại làm mình khóc .. tại sao cậu ko thương mình ..
– ami … mình ..
– CẬU NÓI DỐI .. CẬU KO THÍCH MÌNH .. CẬU NÓI DỐI .. ami gào lên .. tim cô đau nhói .. và gục xuống .. từ từ .. rơi mình xuống sàn .. một cách vô thức ..
– AMI .. AMI .. CẬU SAO RỒI .. AMI .. AMI .. anri .. lo lắng đập cánh cửa .. cô dùng hết sức .. đấm vào cánh cửa ..
CHOANG .. – .. một lỗ nhỏ bị vỡ .. anri đưa tay vào .. vặn chốt .. máu bắt đầu chảy dài xuống cánh tay .. xuống kính .. xuống sàn nhà .. và xuống người ami .. nhưng anri mặc kệ .. cô mở cửa chạy vào .. bế thốc ami lên chạy ra giường ..và nhẹ nhàng đặt cô xuống ..
– AMI .. AMI .. anri lay mạnh .. nhưng ami ko tỉnh .. cô lo lắng .. ko biết phải làm gì .. máu vẫn chảy .. chảy từ trong buồng tắm .. chảy ra đến giường .. chảy ra giường .. và chảy vào vai ami ..
cô cuống cuồng chạy vào buồng tắm .. lấy khăn .. đắp nước ấm .. nhưng máu lại chảy ra .. đỏ thẫm nước .. nước nóng làm tay cô đau rát .. nhưng ko đau bằng trái tim cô .. nó cũng đang rướm máu ..
chiếc khăn nóng mang ra .. ko còn là mang trắng nữa .. nó đã ngả sang màu đỏ … nhưng biết làm sao .. cô lấy khăn .. lau lên trán .. lau lên mặt .. lên tay của ami .. vừa lau vừa khóc ..
– ami .. ami .. cậu đừng có chuyện gì .. mình xin lỗi .. xin lỗi cậu .. những giọi nước mắt của anri cứ rơi xuống .. rơi xuống ..
cuối cùng thì ami cũng tỉnh .. cô mệt mỏi mở mắt .. nhìn thấy anri .. cô lại khóc .. những giọt nước mắt xót xa .. cô cầm tay anri .. áp lên mặt .. yếu đuối nói ..
– đừng xa em .. đừng rời xa em .. em thực sự thích anri lắm .. đừng bỏ em .. em thích anri .. thích từ lần đầu tiên nhìn thấy anri .. thích từ lần .. anri đưa em đi xe buýt .. thích từ lúc anri cho em ăn hủ tíu .. thích từ lúc .. anri dạy em học .. thích đi theo anri ra sân sau .. thich anri cầm tay em .. thích anri ôm em .. thích anri hôn em .. em thích anri lắm .. anri đừng bỏ em .. đừng xa em ..
– em đừng nói vậy .. anri cũng thích em lắm .. thích lắm .. em biết ko ..
– vậy sao anri lại xin lỗi em .. sao anri làm em khóc .. anri ko thích em nữa sao ..
– ko .. ko có .. anri thích em .. lúc nào cũng thích em .. nhưng anri ko lo cho em được .. lỡ sau này ko ở với em .. em biết làm thế nào ..
– tại sao lại ko ở với em .. anri ko muốn ở với em sao ..
– làm sao chúng ta ở với nhau được .. gia đình em sẽ thế nào .. ba em sẽ rất đau khổ .. ba em chỉ có mình em thôi .. em ko nghĩ đến ba sao ..
– em ..
– hãy chôn tình cảm này xuống .. chôn sâu xuống .. em nhe’ ..
– ….
– hãy nghĩ đến ba em .. nghĩ đến tương lai của em .. anri sẽ mãi mãi là bạn tốt của em .. anri sẽ chia sẻ với em mọi thứ ..sẽ đến khi em gọi .. sẽ ở bên em khi em buồn .. sẽ cho em mượn vai để em khóc .. sẽ vui với niềm vui của em .. nhưng chúng ta .. hãy chỉ là bạn thôi .. là bạn thôi .. em nhe’ ..
ami quay đi chỗ khác .. trái tim cô đau nhói .. nó thắt lại .. thắt chặt .. rất chặt .. chặt đến nỗi cô ko thở được .. chặt đến nỗi muốn nổ tung ..
anri cũng ko kém .. cô gục mặt vào bàn bé nhỏ của ami .. thổn thức .. có lẽ cô chưa bao giờ nói nhiều như vậy .. cũng chưa bao giờ khóc nhiều và đau như vậy …. mọi thứ sụp đổ .. bầu không khí ảm đạm bao trùm ..
hai người họ đều khóc .. nhưng khóc ko thành tiếng .. có lẽ .. cũng ko còn tiếng để khóc .. họ đã kiệt sức .. thực sự kiệt sức ..
…….
ami ngồi dậy .. nâng bàn tay của anri lên ..
– để em băng bó cho anri .. máu chảy nhiều wa’ ..
cô lấy khăn .. bông .. thuốc .. băng gạt .. và nhiều thứ nữa .. lau vết thương .. vừa lau vừa khóc .. nước mắt xót xa ..
– tại sao anri lại ngốc như vậy .. anri xuống dưới lễ tân lấy chìa khóa được mà ..
– ừ .. anri quên mất .. anri nuốt nước mắt .. gắng mỉm cười ..
– đúng là chim bồ câu ngốc ..
– ơ .. tại sao lại gọi là chim bồ câu ..
– ah` .. vì lần đầu tiên nhìn thấy anri .. là lúc .. anri đang bị chim bồ câu vây quanh .. ami ngước lên nhìn anri cười ..
ánh mắt nói lên tất cả .. có lẽ ko thể kiềm chế được .. ami đã ôm anri .. cô khóc .. cả người cô run lên .. những tiếng nấc làm tim anri đau nhói ..
– anri .. em biết làm thế nào đây .. làm thế nào đây .. em phải làm sao .. làm sao .. em .. em ..
anri ôm lấy cô siết chặt .. ko nói câu nào ..
– em phải làm sao .. làm sao .. làm sao để quên anri .. làm sao quên được anri .. làm sao quên .. anri có quên em ko .. co quên được em ko ..
– ko .. làm sao quên được em .. anri .. sẽ nhớ em .. nhớ suốt đời ..
– vậy còn em .. còn em thì sao .. em thì thế nào đây .. làm sao em sống được .. làm sao em sống được chứ ..
– chúng ta sẽ cùng cố gắng mà .. phải ko .. hãy cố lên .. em rất mạnh mẽ .. hãy cố lên …
– em ko biết .. em ko biết ..
……….
vậy là họ lại khóc .. khóc cho hết tất cả ..
những ngày sau cùng của kỳ nghỉ .. họ không còn khóc nữa .. hay nói đúng hơn .. họ ko khóc trước mặt nhau nữa .. họ cố gắng vui vẻ .. vui vẻ để cho đối phương được vui vẻ .. họ chăm sóc nhau ân cần .. lo cho nhau từng chút .. có lẽ vì họ biết .. mình sẽ ko còn cơ hội để chăm sóc nhau nữa .. có lẽ .. sau khi tốt nghiệp .. sẽ ko còn gặp nhau nữa .. ko còn nữa ….
5 năm sau …
– chào tổng giám đốc ..
– chào tổng giám đốc ..
– chào tổng giám đốc ..
– ừ .. cho tôi gặp chủ tịch .. người phụ nữ lạnh lùng nói ..
– dạ .. xin chờ cho một chút ..
– dạ mời tổng giám đốc vào .,,
……
– có việc gì ko cháu ..
– cháu muốn về nước .. công việc ở đây đã ổn định .. cháu phải đi rồi ..
– ừ cũng được .. dù sao ở đó công việc đang gặp nhiều khó khăn .. cháu về tiếp quản .. có gì báo lại cho nội ..
– vâng ..
– bao giờ cháu đi .
– 2 ngày nữa ..
– ừ .. hãy thông báo với mọi người bên đó .. và chuẩn bị cho thật tốt ..
– vâng ..
……………..
máy bay cất cánh .. người phụ nữ ngồi trầm ngâm .. nhìn ra cửa sổ với dòng suy nghĩ riêng .. nhiều lo lắng và hồi hộp ..
…………………
– nghe gì chưa .. chúng ta sắp có tổng giám đốc mới .. nghe nói rất đẹp và lạnh lùng ..
– thật ko ..
– ko biết thế nào nhỉ ..
– nghe nói hôm nay các giám đốc ra đón .. định mở tiệc nhưng cô ta ko chịu .. đòi xem hồ sơ luôn đó ..
– ghê vậy .. vừa về nước đã làm việc ..
– chắc tiêu rồi ..
– thôi về chỗ .. ko tí nữa lại có chuyện bây giờ ..
câu chuyện về vị tổng giám đốc mới kết thúc .. ai về chỗ nấy .. ai cũng lo lắng thấy rõ ..
– này .. sao cậu ko nói gì ..
– có gì để nói .. làm việc tốt thì ko ai làm gì mình hết .. đừng lo
– ^^ cậu dễ thương thật .. chẳng biết lo lắng là gì ^^
– ừ ..