Thằng Tâm 2 – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 217 )

Chương 180

– Chị thấy ganh tị với em. Chị đến giờ chưa biết biển là gì đâu. Em thì thích tắm thì tắm, thích ăn hải sản lúc nào cũng được.
– Thích gì đâu chị. Vào đó phải xa nhà, xa gia đình, xa nơi mình hay sống. Có nhiều thợ, nhất là mấy người phụ nữ thi thoảng cứ muốn nghỉ. Em vận động mãi mới được.
– Vậy em có định lập nghiệp trong đó không.
– Có thể, trong đó còn phát triển nhiều.
– Vậy chắc từ giờ chị em mình ít gặp nhau nhỉ.
– Khi nào ra Hà Nội em sẽ đi thăm chị.
– Em nói đấy nhé. Cấm nuốt lời. Chị nhìn nó cười, nhưng mắt chị buồn buồn.
– Em biết không. Từ lần trước em đi… chị chỉ biết dồn hết sức vào cửa hàng hoa và con trai chị. Em là người làm chị rung động, sau mối tình đầu. Chị muốn làm việc để quên em. Cũng may, cửa hàng cứ thế phát triển, như em thấy đó. Rồi… có một người khách ghé quán chị mua hoa tặng mẹ. Những ngày sau anh ý lại tới, mỗi lần là một bó hoa. Rồi sau đó anh tặng chị những món quà nho nhỏ, những món ăn sau mỗi lần anh đi công tác. Anh và chị cũng làm quen, đi chơi. Anh là bác sỹ, có 1 con gái và cũng ly hôn vợ. Rồi 1 ngày anh ngỏ ý muốn yêu chị, rồi cưới chị. Chị vẫn chưa đồng ý.
– Chị có tình cảm với anh ý không.
– Có… chút chút. Nói không có là không đúng, có ai là gỗ đá đâu. Nhưng chị là phụ nữ đã qua 1 lần đò, cũng còn nhiều lăn tăn. – Nếu lấy anh, chị và con chị sẽ sống cùng anh và con gái anh. Yêu nhau, đi chơi thì vui, nhưng không hiểu sống cùng thì sao. Rồi anh có muốn có thêm con chung không, phức tạp lắm. Và một điều nữa là…. chị đợi em.

Tâm ngẩng đầu lên nhìn chị. Nó thấy chị cười, có chút chua chát, có chút buồn bã. Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má, chị quệt nó đi rồi cười nói tiếp:

– Em là một trong những điều chị nuối tiếc nhất. Chị đôi lúc vẫn nghĩ mình và em sẽ có kết cục tốt hơn nếu cố gắng. Nhưng con đường em đi quả là khác chị. Chị cũng không hiểu rõ. Nhưng chị vẫn muốn gặp em một lần, để rồi thoải mái hơn khi trả lời anh ý.
– Em hiểu. Em xin lỗi chị. Là do em không tốt.
– Không tốt quá đi chứ. Lúc nào chị nghĩ ra nên phạt thế nào, chị sẽ bảo em. Giờ em cạn ly với chị. Chị phải ra chiến đấu tiếp không thật phí tiền.

Chị lại hí hí chạy ra đánh vật với đống đồ ăn. Tâm chả phải chọn nhiều món, vì nhiều khi nó phải ăn thừa của chị. Rồi cũng đến lúc nó đèo chị về với cái bụng như là chửa 3 tháng. CHị xoa xoa cái bụng tỏ vẻ viên mãn, bước vào trong nhà. Hai đứa nhân viên đi ăn chắc chưa về. Tâm định chào chị rồi về. Từ lúc chị nói ra những điều trong lòng, nó chợt thấy ngại. Tâm chưa kịp mở miệng thì chị quay lại, cười với nó:

– Em định về à.
– Vâng, có lẽ em nên về.
– Ừ, vậy trưa mai nhé. Có gì nhớ gọi chị.
– Vâ…um….

Nó chưa kịp nói thì chị đã áp môi vào miệng nó. Chị ngậm chặt môi nó bằng môi mình, nước mắt cứ lăn trên má chị. Chị lùi lại, người chị run run:

– Em không biết đâu, cái ngày em cứ thế đi, chị buồn lắm. Chị chỉ biết nằm đó mà khóc. Rồi chị nhủ rằng đó chỉ là tình cảm thoáng qua, để an ủi lúc mình vừa ly hôn. Nhưng thế nào chị vẫn nhớ tới em, nhớ tới nụ hôn nơi bờ đê ngày đó. Mãi rồi chị cũng sắp quên em, thì em từ Đà Nẵng về. Cái Liên đang ngồi ở cửa hàng chị, nó reo lên làm chị thắc mắc. Hóa ra là em về. Đó cũng là ngày anh tỏ tình với chị. Và chị tự nhiên lại lần nữa. Rồi chị lại biết em đã có con. Chị thấy mình thật ngốc nghếch. Nhưng chị muốn có 1 lần gặp em, để rồi chấm hết.
– Em xin lỗi.
– Em không có lỗi. Do con tim chị ngốc mà thôi. Chị đã nói hết ra được rồi, giờ chị cho phép em về đấy.

Chị cười, mắt vẫn đỏ hoe vì khóc. Tâm nhìn chị, nó muốn quay lưng đi, nhưng cái số nó sao đào hoa vậy. Nó không nỡ nhìn chị như vậy, dù nó biết mình nên đi. Chị định nói gì với nó, Tâm vội chặn chị lại, nó không muốn chị nói gì hết. Miệng nó áp vào miệng chị, 2 cánh tay ôm chặt lấy chị. Nó hôn chị như điên dại, như muốn chiếm lấy chị, chị phải là của nó. Chị đập đập vào người nó phản đối, nhưng nó mặc kệ. Miệng nó áp chặt vào miệng chị, cái lưỡi dẻo quẹo uốn éo tìm lưỡi của chị, lôi kéo lưỡi chị ra để miệng nó ngậm nút lấy lưỡi chị. Chị không phản đối nữa, chị cũng lên cơn điên mất rồi. Chị đu cả người lên người nó, chị hôn nó, mặt nó, mũi nó, mắt nó. Rồi chị lại ngấu nghiến hôn môi nó. Hai tay chị cứ ôm chặt cổ nó như sợ mất.

Đôi bàn tay Tâm đang bế chị. Nhưng nó vẫn dư sức xoa bóp vày vò cặp mông chị. Chân nó dợm bước định bế chị lên tầng. Nơi nó có thể yêu chị. Nhưng chợt tiếng cười đùa ngoài cửa làm nó dừng bước. Chị vội tụt xuống khỏi người nó, rồi chị chạy vọt lên tầng.

– Mai, tầm 11h em nhé.

Nó thấy trong giọng chị có tiếng cười. Chị thật ngốc, thế mà cũng vui được. Tâm quay ra, nó gặp 2 đứa bán hàng vừa kéo cửa cuốn lên. Hú vía.

Tâm về đến nhà thì đã hơn 2h chiều. Liên nhắn nó nàng bận việc, nhưng muốn tối nay nó đi chơi với nàng. Tâm vào nhà, nó không thấy ai cả. Cổng và cửa không khóa. Tâm đi lên tầng, cũng không thấy ai. Nó dừng chân trước cửa phòng mình, rồi lại đi xuống. Cửa phòng chú thím mở ra, nó chợt mỉm cười. Thím đang cuộn mình trong chăn ngủ. Tiếng cửa mở làm thím giật mình.

– Thím sao nằm ngủ giờ này. Chú đâu rồi.
– Không có ai ở nhà đâu, anh ạ.

Tâm như mở cờ trong bụng. Nó chui tót vào phòng, nhào vào thành giường cạnh thím.

– Anh đi chơi đâu giờ này mới về. Em đợi anh mãi.
– Anh đi gặp bạn.
– Bạn trai hay gái.
– Bạn gái.
– Đấy, em biết ngay. Em phải xử lý anh mới được.
– Ui..ai…đau. Từ từ đã, chuyện công việc mà.
– Công việc gì mà từ sáng tới trưa. Giờ sắp chiều rồi.
– Không, công việc thật mà. Sáng anh ở chỗ luật sư với chú đến mãi gần 10h30 mới xong. Sau đó chị ý gọi. Là chị Vân trước buôn hoa với anh, cái Liên nó cũng quen. Chị ý và anh có mua chung 1 mảnh đất, giờ chị ý bảo có khách muốn mua.
– Chị em gì thứ đó. Em nghe chị Thương kể rồi. Cái đứa bỏ chồng làng bên đúng không. Rồi sao.
– Thì… bàn chuyện bán đất. Trưa mai anh qua bên Mê Linh làm giấy tờ. Cô ấy bảo đang có khách muốn mua giá 14t/m2.
– Ui thế à. Thế thì phải bán ngay. Hồi ý anh mua rẻ đúng không. Vậy là lãi tiền tỉ rồi. Anh đưa hết đây em giữ cho.
– Sao hồi nãy…
– Hồi cái gì. Chuyện gì ra chuyện đó. Chuyện anh với con hồ ly đó tí em tính. Giờ bàn chuyện chính.
– Chuyện gì nhỉ….

Tâm còn chưa hiểu chuyện gì thì Lan đã vít đầu nó xuống. Hóa ra đây là chuyện chính của nàng. Tâm nằm lên trên Lan, nó bắt đầu mút mát mơn trớn đôi môi Lan.

Em chờ anh mãi. Chú anh ăn xong thì đi luôn. Em nằm trong chăn đợi anh cho ấm, thế nào ngủ quên mất…ưm…ưm…

Tâm cuốn lấy lưỡi Lan mà mút, nó không cho Lan nói nữa. Hai người cứ thế cuộn lấy nhau, lăn lộn trên cái giường của vợ chồng Khá. Quần áo dần bị vứt xuống sàn nhà, Tâm nằm trên tận hưởng vẻ hấp dẫn của Lan. Lan mặt đỏ ửng, nàng có chút xấu hổ khi nó cứ nhìn nàng chằm chằm, nhưng đâu đó trong nàng lại có chút thích thú, chờ mong.

Nhìn gì mà nhìn ghê thế.
Em đẹp quá, dâm quá nên anh muốn ngắm em.
Em đẹp thì đúng rồi, nhưng muốn biết em dâm không thì phải làm mới biết.
Vậy để anh xem em dâm thế nào.

Cái tay nó nhanh chóng cầm con cặc chĩa vào lồn Lan. Lan dang chân ra thật rộng chờ đón nó. Tâm hít 1 hơi rồi nhấn con cặc vào. Cặc nó dần tách 2 mép nhỏ ra tiến vào. Vách lồn Lan như bị nong ra, nàng hít hà cảm nhận con cặc của nó. Sướng… sướng từ giây phút đầu tiên. Nàng đã 2 con mà còn thấy sướng thế này, thế thì bọn con gái thì thế nào nhỉ. Lan không kịp nghĩ nữa, vì con cặc nó đã đâm sâu lút cán vào lồn nàng.

Tâm để tay hờ gần bẹn Lan, con cặc nó địt phầm phập vào lồn nàng. Cái lồn nóng ấm cứ liên tục co siết lấy cặc nó. Tâm nhìn Lan, nàng đang nằm dang hết 2 chân rộng ra, tay thì giữ chặt kheo chân. Cổ nàng ngỏng lên nhìn nó và cặc nó. Nhìn nàng thở mạnh liên hồi, mắt nàng nhìn nó như có lửa, đầy tính kích dục, Tâm như thêm bị kích thích đến cực độ. Nó và nàng cứ như vậy, nhìn nhau, con cặc nó cứ địt phầm phập vào cái lồn nàng. Sự dâm dật, kích thích chỉ hai người mới hiểu.