Ta Chỉ Muốn Sống An Nhàn – Truyện Sắc Hiệp 18+ – Update Chương 117
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Ta Chỉ Muốn Sống An Nhàn – Truyện Sắc Hiệp 18+ – Update Chương 117
Tác Giả: YingShen
Danh Mục: Dâm Hiệp, Gái Xinh, Loli, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Lượt Xem: 7340 Lượt Xem
, 255, 0)”>Chương 23: Thiên đường
Những ngày này ở Đoạn gia, Trần Lãm chẳng hề ở không.
Ban ngày, hắn và Yên Vũ cải trang thành đệ tử Đoạn gia tiến vào Hoành Vân Trúc Lâm tập luyện.
Đến tối lại cùng Yên Vũ hỗ trợ hướng dẫn đám đệ tử Đoạn gia tập luyện.
Đệ tử Đoạn gia không chỉ duy nhất tộc nhân, hơn nửa số đệ tử đến từ bên ngoài. Đa phần là trẻ mồ côi hoặc con cái của các gia đình trong Lam Cực Thành, ngoài ra còn có nhi tử và nhi nữ từ các khu vực lân cận tìm đến. Bởi Lam Cực Thành có ba thế lực tam tinh tọa trấn, nội tình rất tốt.
Chỉ cần đạt đến Nguyên Anh kỳ có thể khai tông lập phái. Vì vậy rất nhiều người quy tụ về Lam Cực Thanh cũng là thế.
Đoạn Lăng Nguyệt vừa tu luyện vừa phụ trợ quản lý sự vụ gia tộc có phần nào tiêu hao. Yên Vũ xung phong vào bếp làm các món ăn ngon cho nàng. Đối với Yên Vũ, nàng không biết mệt là gì, khi tiêu hao quá sức liền được Trần Lãm cung cấp đan dược phục hồi. Việc nấu các món ăn còn giúp nàng rèn luyện khả năng chưởng khống linh lực, nói chung là làm một được hai.
Vì những lẽ trên, đám trưởng lão Đoạn gia đối với Trần Lãm và Yên Vũ ưa thích vô cùng, hận không thể gả ngay Đoạn Lăng Nguyệt.
Tiếp xúc nhiều ngày, Trần Lãm nhận ra Đoạn Lăng Nguyệt không phải quá mức thanh tĩnh vô cảm. Chỉ là nàng bận rộn đủ thứ và ý chí truy cầu đỉnh cao tu luyện nên áp chế cảm xúc. Nàng làm tất cả cũng vì gia tộc và bản thân.
Những lần hắn thấy nàng cười là khi trò chuyện với Yên Vũ. Hai nữ nhân như hoa như ngọc to nhỏ cười cười nói chuyện bên bờ hồ tạo thành khung cảnh đẹp như trong tranh mà nam nhân hằng mơ ước.
Đoạn Lăng Nguyệt chỉ lớn hơn Yên Vũ vài tháng nhưng nàng được Yên Vũ gọi là tỷ tỷ bởi vì năm xưa nàng từng cứu mạng Yên Vũ trong rừng. Thời điểm đó Yên Vũ gặp nạn bị hai con yêu thú tam tinh vây công gần mất hết lực chiến đấu vô tình gặp phải Đoạn Lăng Nguyệt cùng đệ tử Đoạn gia đi tìm nguyên liệu. Vì vậy cả hai thân thiết đến tận bây giờ như tỷ muội ruột thịt.
Đoạn Lăng Nguyệt nhân cách rất tốt về mặt đạo đức. Nàng không có thứ lòng dạ đàn bà khi Yên Vũ phát sinh hình xăm. Nàng hiểu rõ nữ nhân nào không muốn mình đẹp, cho nên đối với Yên Vũ luôn động viên và bao che, không tha thứ cho nam nhân nào dám khi dễ Yên Vũ.
Trần Lãm đối với Đoạn Lăng Nguyệt chỉ có sự tán thưởng. Nàng giống như Chung Uyển Đình một lòng vì đại nghiệp.
Nhắc đến Chung Uyển Đình hắn nhìn xa xăm thở dài.
Hiện tại em sống thế nào? Có ổn không?
Yên Vũ từ cửa thấy hắn trầm tư đánh tiếng:
“Huynh lại nhớ chuyện cũ sao?”
Trần Lãm không hề che giấu cảm xúc. Hắn không có ý định nói về kiếp trước nhưng vẫn trả lời nàng:
“Ừ ta có chút nhớ sư tỷ.”
Lời này của hắn là thật. Từ khi chia tay với Thẩm Mộng Dao, hắn quyết tâm phải nâng cao sức mạnh dù hiện tại có kẻ địch nhưng ý chí vẫn không thay đổi. Hắn muốn biết câu chuyện năm xưa, hắn còn muốn gặp lại Thẩm Mộng Dao.
“Sư tỷ của huynh là ai có thể cho ta biết được không?” Yên Vũ tò mò.
Trần Lãm chậm rãi nói:
“Nàng tên Dao tu vi Xuất Khiếu kỳ.”
“Hừm… Xuất Khiếu kỳ thì quá nhiều, nếu sư tỷ huynh là Phân Thần kỳ thì chúng ta có cách nhận biết.” Yên Vũ chu môi giải thích:
“Nếu sư tỷ huynh dưới 1000 tuổi đột phá đến Phân Thần kỳ thì sẽ xuất hiện tên trong Thiên Nhân Bảng.”
Trần Lãm bất ngờ hỏi:
“Còn có chuyện như vậy?”
Yên Vũ liền lắc đầu thất vọng:
“Bất quá thứ này Kỳ Trân Các tại Lam Cực Thành không có bán, ta nghe nói trong đó liệt kê tên tuổi của 200 thiên tài có tu vi từ Phân Thần Kỳ trở lên dưới 1000 tuổi.”
“Nếu chúng ta có thể đi đến các thành trì lớn hơn có khả năng mua được. Nếu sư tỷ huynh đủ điều kiện thì chúng ta có thể truy tìm thông tin trong Kỳ Trân Các nữa nha.”
Trần Lãm nghe vậy siết chặt nắm tay, càng muốn thông qua chiêu sinh Thiên Việt Thư viện.
Liên tục nhắc chuyện không vui nên Trần Lãm muốn đổi chủ đề, hắn nghĩ đã đến lúc rồi. Hắn nắm bàn tay Yên Vũ nhẹ giọng:
“Yên Vũ nàng thả lòng tinh thần nhắm mắt lại ta mang nàng đến một nơi.”
Yên Vũ rung động trái tim ngoan ngoãn theo ý hắn.
Thoáng chốc trong trang viên xuất hiện hai thân ảnh. Yên mở mắt liền mất hồn.
Nơi này là nơi nào?
Tuy hoang sơ nhưng rất thanh bình.
Linh khí được hấp thụ tăng gấp ba lần?
Còn mấy cung điện kia?
Yên Vũ cứng đờ, nam nhân bên cạnh quyết định đem nàng tới đây nhất định trong lòng hắn đã có nàng. Nghĩ đến đây Yên Vũ tim đập loạn, gò má đỏ ửng, bên dưới bắt đầu rỉ vài giọt nước thơm.
Nàng xúc động ôm lấy cánh tay hắn áp chặt vào giữa hai bầu ngực, sóng mắt long lanh thổ khí như lan:
“Nơi này… ta cảm nhận rõ ràng tốc độ hấp thụ linh khí nhanh hơn. Huynh muốn ta đến đây tức là…”
“Phải nơi đây chính là nhà mới của chúng ta. Nàng là bằng hữu thân thiết nhất của ta, ta phải có biện pháp bảo vệ.” Trần Lãm dõng dạc.
Chỉ là bằng hữu sao? Tâm tình Yên Vũ mất mát nhưng nàng vẫn tỏ ra vui vẻ nhảy xuống chạy về phía một cung điện tối om.
Trần Lãm trong lúc đó kiểm tra lại hệ thống cẩn thận.
Điểm uy danh hắn hiện có gần năm vạn. Hai sự kiện Thanh Huyền Lâu và Hắc Đổ Trường đã trôi qua một đoạn thời gian nhưng tin tức vẫn lan truyền khắp Lam Cực Thành nên điểm danh vẫn tăng lên thêm tương đối. Đó là sau khi hắn dùng một vạn điểm uy danh để tăng tốc độ hấp thụ linh khí lên ba lần.
Trần Lãm mở ra bảng thông tin trang viên. Lần trước hắn không xem kỹ nên hiện tại phát hiện ra mục trang trí. Trong đây bán hàng tá mẫu trang trí ngoại cảnh lặt vặt giá chỉ từ vài trăm đến vài ngàn điểm uy danh.
Phần trang trí không đơn giản chỉ cho đẹp, nó tăng thêm nồng độ linh khí.
“Mua!.”
Trần Lãm vung tay mua hàng loạt mẫu trang trí đủ thể loại. Một nửa điểm uy danh bay chóng vánh. Trung Viên xuất hiện thêm các thứ như mỏm đá, gò đá, cây cối, hàng rào v.v.
Trang viên trở thành nơi lý tưởng để bế quan, không phải lo lắng về tốc độ tu luyện. Hiện tại hăn cần tìm càng nhiều tài nguyên càng tốt.
“A nữ nhân này sao cũng ở đây?”
Trong lúc Trần Lãm bận rộn sắp xếp thì Yên Vũ đã chạm mặt Thiên Ngọc Ly, hiển nhiên không vui.
Thiên Ngọc Ly nhếch mày: “Thì đã sao, ta chính là người đầu tiên được hắn vào đây nha.”
“Hừ, ai chả biết yêu hồ ngươi dùng cách hạ lưu dụ dỗ hắn.” Yên Vũ hừ lạnh, từ cái đêm nghe tiếng ân ái trên lầu bỗng dưng thấy hồ nữ này trở nên đáng ghét. Nàng tiếc hận sao lúc trước ôm ấp vuốt ve cưng chìu.
Thiên Ngọc Ly cười nửa miệng không chịu thua: “Ai nha. Chính hắn chủ động đè ta ra nha. Còn ngươi thì sao? Ngươi thích hắn đến chết lên chết xuống muốn dâng hiến còn tỏ vẻ.”
“Ngươi nói bậy, ta muốn hắn chinh phục ta hoàn toàn chứ không phải câu dẫn như yêu hồ dâm đãng ngươi.” Yên Vũ bị nói trúng tim đen giận phát run.
“Chuyện gì đó?” Trần Lãm từ xa nói lớn, vừa gặp mặt đã cãi nhau chí chóe chuyện gì không biết. Hắn mặc kệ hai nàng tiến tới ôm lấy hai vòng eo thon, giọng như than thở:
“Các nàng đối với ta đều là người một nhà, đều là người ta quý trọng, ta không muốn giữa các nàng có xung đột. Mục tiêu của ta là có một cuộc sống thoải mái và bình yên, nhưng trước khi có được điều đó chúng ta phải nắm trong tay sức mạnh. Xung đột là tốt khi cùng nhau tiến bộ, nhưng nếu như giữa các nàng ganh ghét tiêu cực lẫn nhau thì không thể tưởng được. Thiên Ngọc Ly và Yên Vũ đã hiểu chưa?”
Không ai nhắc cả hai cùng đồng thanh lí nhí: “Chúng ta hiểu.”
Trần Lãm ánh mắt hiện một tia tà dâm, cười sảng khoái:
“Vậy hai nàng ôm nhau vỗ về giảng hòa, từ nay chúng ta chung sống vui vẻ hòa thuận.”
Hai nữ nuốt nước miếng nhìn nhau đắn đo. Yên Vũ trong đầu hiện ra hình ảnh bàn tay của hắn vỗ vào mông không chịu nổi đỏ mặt. Thiên Ngọc Ly nhớ đến mỗi ngày được hắn liếm đến xuất khí, bờ mông tới cái đuôi bị nhào nặn không thương tiếc đến giờ vẫn còn dấu. Hai nữ không hẹn đồng loạt rỉ nước âm ỉ bên dưới cửa mình.
Trần Lãm nhíu mày:
“Còn không ôm? Chẳng lẽ ta nói không đúng? Nhanh không ta đánh cái mông.”
“Ôm mà.” Hai nữ hớt hãi ôm nhau vuốt ve, người này đánh giá người kia thân thể không tệ, cũng thơm.
Trần Lãm nhìn mà dục hỏa muốn bộc phát phải gấp rút áp chế. Hai nữ tách ra hắn ném cho Thiên Ngọc Ly mấy chục viên yêu đan tam tinh tứ tinh sau đó cùng Yên Vũ rời khỏi trang viên.
Đó là hắn kiếm được từ Hoành Vân Trúc Lâm trong mấy ngày qua. Hắn muốn bồi dưỡng Thiên Ngọc Ly đột phá tứ tinh thật nhanh để phục dụng Nhân Biến Thảo. Như vậy có hắn mới có thể hành tẩu thoải mái hơn. Hơn nữa hắn cũng xem Thiên Ngọc Ly có biến hóa gì không, nàng dường như chưa thể khai mở hoàn toàn ký ức.
Quay trở lại gian phòng trong Đoạn gia, Trần Lãm nói với Yên Vũ:
“Nơi đó là một dạng không gian pháp bảo ta may mắn có được, bên trong điều kiện tu luyện hơn bên ngoài rất nhiều. Có thời gian ta sẽ biến nơi này thành một thiên đường tu luyện. Nàng khi nào cần cứ nói với ta.”
“Ta biết rồi.” Yên Vũ cả người mềm nhũn thủ thỉ, nàng không hiểu sao bản thân đối với hắn mỗi ngày càng ngoan ngoãn hơn đối với hắn.
Sau khi Yên Vũ rời đi, Trần Lãm hỏi Bạch Đình:
“Em có cách nào khiến chất lượng linh khí trang viên tăng lên ngoài việc mua các mẫu thiết kế không?”
Trần Lãm đã chú ý đến điểm này từ khi nhìn các mẫu thiết kế ngoại cảnh. Nếu chỉ dùng điểm uy danh thì không phải cách hay. Điểm uy danh cứ dùng là hết, hệ thống nâng cấp các mẫu thiết kế cũng sẽ tăng cấp theo kèm theo đó tiêu tốn điểm uy danh. Nếu không tăng cấp các mẫu thiết kế thì chúng sẽ không có hiệu lực do không theo kịp cấp hệ thống.
Đây là vấn đề gây đau đầu cho hắn trong tương lai. Mạo hiểm kiếm điểm uy danh không ổn nha.
Bạch Đình hiện ra trả lời:
“Đương nhiên là có, công tử chỉ cần đặt trực tiếp phôi kiến trúc vào trang viên, hiệu quả đôi khi còn tốt hơn các mẫu thiết kế.”
“Phôi kiến trúc là gì?” Trần Lãm thắc mắc.
“Phôi kiến trúc là một loại pháp bảo có thể biến thành cảnh vật tự nhiên hoặc kiến trúc nhân tạo do chính người đúc ra hoặc do thiên địa tự nhiên cấu thành dưới điều kiện thích hợp.”
“Mỗi phôi kiến trúc có thể là đình chùa, đài các hoặc núi đồi ao hồ. Rất nhiều các hình dạng khác nhau. Tác dụng của nó là trang trí hoặc tăng thêm một chút nồng độ linh khí nhưng nếu đặt trong trang viên sẽ khác biệt vì hệ thống sẽ kích hoạt tối đa khả năng hoạt động của nó. Ngoài ra độ hiệu quả của nó sẽ phụ thuộc vào phẩm cấp.”
Bạch Đình nói một tràng Trần Lãm hiểu ra. Hắn xác định tương lai đủ lực phải kiếm vài phôi kiến trúc cho vào trang viên, biến trang viên thành một thiên đường đúng nghĩa vừa tu luyện vừa nghỉ dưỡng. Vậy mới là kim chỉ nam.
…
Ngày qua ngày cũng đến thời điểm tổ chức đấu giá lớn nhất Lam Cực Thành.
Một chiếc thuyền từ Đoạn gia bay lên trời trực chỉ hướng về Kỳ Trân Các.