Sổ Ước Luân Hồi – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm 18+ ( Update Chương 114 )

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 2 – Cuộc Đời Mới (18+)
Chương 2.

—- Lời Tác Giả —-

Trong Timeline câu chuyện chính điều ước võ thuật là ít được sử dụng nhất, xem như phế phẩm nên tác muốn viết ngoại truyện này để cho nó có chút đất dụng võ. Cảm ơn các đại hiệp đã theo dõi.

Xin phép được giới thiệu sơ qua nhân vật trong phần này:

Tập Bình – Là một tên khốn độc ác, nhân vật đến từ bộ ngoại truyện số 1.

Nhã Vy – Bạn gái mới của Tập Bình.

Và các diễn viên khác….

—- 0 —-

Một hôm nọ Nhiễm Nam * * lên đi theo Meow Meow đến Sài Gòn để chơi cho đổi gió. Meow Meow dẫn cậu ta đi xem thi đấu cá cược ở võ đài ngầm. Hôm đó cha nuôi Meow Meow không có lịch thi đấu, thấy con gái nuôi đến thăm ông lon ton tự thân ra chợ mua rau củ quả về nấu lẩu cho con gái ăn.

Đến tối hai đứa đi đến một nơi chuyên tổ chức thi đấu cá cược ngầm của mấy tay đấm trong thành phố. Nhiễm Nam đứng xem võ sĩ trên lôi đài đánh nhau, nghe khán giả hò hét mà cũng hào hứng rạo rực. Thế là cậu ta nhảy lên lôi đài thách đấu với tất cả các tay võ sĩ. Để công bằng thì cậu không sử dụng đến mệnh lực, chỉ sử dụng kiến thức võ thuật của mình đánh hạ hết người này đến người kia, quấy rối đến nỗi bên phía tổ chức lôi đài phải quỳ lạy cầu xin hắn đi xuống, hắn cứ thắng thế thì bên họ phải chung tiền thắng cá độ muốn đứt ruột đứt gan. Dĩ nhiên là quá trình ở giữa không có hòa bình như vậy.

Lúc ra về, Nhã Vy không biết từ góc nào chui ra, bám lấy hắn xin làm đệ tử. Nhã Vy cũng là một đứa trẻ mồ côi, lúc nhỏ được cha nuôi dạy võ, năm rồi cha nuôi bị người ta thanh toán, cô trở thành người cô đơn. Không biết làm gì nên cô cũng theo nghiệp cha làm võ sĩ thế giới ngầm. Khổ nỗi võ công của cô không cao nên thường xuyên thua nhiều thắng ít, tiền nong eo hẹp. Hôm nay đứng bên dưới xem liền phát hiện Nhiễm Nam là một võ sư cực giỏi, hắn vừa đánh mà còn vừa mở miệng chỉ điểm người ta kia mà, môn võ nào cũng tinh thông luôn. Cô quyết định bái sư.

Do cô cũng rất xinh đẹp, lại trẻ tuổi, mới 22 tuổi nhìn rất “tươi ngon”. Tên dại gái Nhiễm Nam nhanh chóng đồng ý dạy võ cho cô. Dạy cho cô được một ngày, con sâu lười trong đầu hắn bắt đầu ngọ nguậy, có Meow Meow giám sát nên hắn cũng không dám cua Nhã Vy, ăn không được nên hắn nhanh chán. Thế là Nhiễm Nam dùng linh hồn lực khắc sâu tri thức về võ thuật vào trí óc Nhã Vy, sau đó hắn chính khí lẫm nhiên nói “đệ tử, con đã có được tất cả tri thức của thầy, thầy không còn gì để dạy cho con nữa, con có thể xuống núi, từ đây duyên thầy trò chúng ta đã hết, mong rằng con có thể phát dương quang đại những gì thầy dại”.

Sau đó không cùng Meow Meow chuồn mất làm Nhã Vy khóc một trận chia tay. Sở hữu tri thức cao cấp và khổng lồ về mọi môn võ thuật trên thế giới, lại được Nhiễm Nam trước khi đi còn dùng mệnh lực cải tạo cơ thể cho cô một chút khiến cho cô khỏe hơn trước rất nhiều, cơ thể cũng mềm dẻo linh hoạt hơn. Nhã Vy nhờ nền tảng đó nhanh chóng làm mưa làm gió giới võ sĩ Sài Gòn. Một hôm tình cờ gặp Tập Bình cũng đến cá cược giải khuây. Hắn thấy cô xinh đẹp đáng yêu thế là tìm mọi cách làm quen.

Cuối cùng cả hai trở thành một cặp đôi. Dưới lời ngon tiếng ngọt của hắn, vào một đêm trăng thanh gió mát, hai người lên xe đến Đà Lạt để du lịch. Tối đó Tập Bình vào phòng Nhã Vy, mang cho cô nàng một hộp hải sản rất ngon lành, dỗ ngọt cô “thiên thần ơi, xem anh mua gì này, chúng ta tự ăn trong phòng đi”

“Không ra nhà hàng ăn cho mát anh?” Nhã Vy hỏi.

Nhà hàng? phì, ở nhà hàng làm sao anh “ăn thịt” em chứ? Tập Bình dỗ “anh lỡ mua rồi, hai đứa mình cùng ăn đi, thiên thần như em ra ngoài mấy thằng khác nhìn em anh ghét lắm”

“Ha ha, anh ghen hả” Nhã Vy mặc một chiếc đầm trắng nhỏ, mặc bên trong cái quần bảo hộ cũng màu trắng nốt.

“Ghen, ai nói anh ghen, anh chỉ ghét thằng nào nhìn chằm chằm bạn gái anh thôi, bọn nó như mấy con ruồi ấy, nghe mùi mật là bay đến à” Tập Bình sấn tới, nói nhỏ bên tai cô.

“Thôi đi, anh là con trai của chủ tịch một tập đoàn lớn nhất nhì cả nước, ai biết anh có bao nhiêu cô bạn gái cất dấu, làm sao anh đủ sức ghét hết mấy người nhìn mấy cô ấy. Anh chắc có rất nhiều bình mật phải không?” Nhã Vy ngồi phịch xuống giường, giả vờ giận dỗi.

Tập Bình cũng ngồi xuống theo, bóp bóp đôi môi đang dẫu ra giận dỗi của cô, hắn thầm nghĩ, dễ thương quá, nhìn ghét chết đi được hà. “Đâu có, anh chỉ có một hũ mật là em thôi, anh thề đó. Tôi, Tập bình xin thê…”

“Thôi, anh không cần phải thề, em tin anh” Nhã Vy đưa bàn tay thon nhỏ mềm mại của mình che miệng hắn lại “em là mật ong vậy anh là gì?”

“Anh là ông thợ, ngày ngày chăm chỉ tạo mật, chăm sóc em suốt đời. Nhã Vy, anh đang tuột đường nè, mau mau, bổ sung đường cho anh, anh run rẩy tay chân rồi nè” Tập Bình giả vờ run rẩy, tay chân vung loạn xạ chọc Nhã Vy cười ngất.

“Hi hi, vậy làm sao bổ sung đường cho anh nè” Nhã Vy che miệng cười, gò má cô đỏ hồng lên thật đáng yêu “Để em gọi tiếp tân hỏi xin một hũ đường cho anh nha?”

“Đừng, như vậy lâu lắm không kịp đâu. Em chính là mật ngọt của anh rồi, cần xin đường làm gì nữa?” Tập Bình nhìn xoáy vào mắt Nhã Vy. Cô hơi e thẹn cúi đầu. Hắn nâng cằm cô lên, hai người nhìn thẳng nhau im lặng không nói.

Tập Bình di chuyển, để Nhã Vy gác đầu lên vai hắn. Cô gái vì nhột mà run lên, vành tai nhỏ nhắn xinh xắn của cô cũng đỏ theo cái run. Hắn ngậm lấy tai trái cô vào miệng, dùng lưỡi liếm lấy từ trên đến dưới.

“Nhột quá anh, ha ha” Nhã Vy buồn cười không chịu được nói.

“Để anh giúp em hết nhột nha” Tập Bình nhẹ nhàng đẩy cô nằm xuống giường, nhìn thẳng vào mắt cô nói. Nhã Vy đỏ mặt nhìn lại hắn, chớp chớp mắt. Trái tim cô bất chợt đập lên thình thịch. Á trời ơi, hôm nay anh ấy sẽ lấy đi trinh tiết của mình sao? Liệu có nên trao cho anh ấy? Khuôn mặt đẹp như minh tinh màn ảnh của cô nghiêng đi e thẹn, hai tay cô bấu vào vai hắn, hồi hộp nghĩ thầm.

Môi hắn chạm môi cô, tim cô đập lên thật nhanh, mắt Nhã Vy nhắm lại, cảm nhận lấy cái ngọt ngào khi hai đôi môi dính lienf nhau. Môi hắn và cô dính lấy nhau, hút lấy nhau, quấn lấy nhau mà xoay chuyển. Chụt, chụt, chụt. Môi chàng trai mút lấy lưỡi cô gái kéo ra ngoài rồi thả ra, môi cô gái cảm thấy trống vắng liền mút lại môi chàng trai, kéo lưỡi chàng ra ngoài. Hai bên thay nhau di chuyển, lưỡi chàng và nàng quấn lấy nhau. Như người ta nói, khi hai người hôn nhau sẽ hòa thành một thể, từ hậu người nam nói liền theo đường ruột đến hậu người nữ. Nhã Vy và Tập Bình hôn nhau đắm đuối. Hôn đến mức cô gái thở hào hển không chịu nổi nữa mới tách ra.

“Ngọt quá” Tập Bình nói “anh có vinh hạnh được uống mật ngọt không?”

“Hi hi, ngọt thật sao?” Nhã Vy hỏi lại. Cô đập nhẹ tay lên ngực hắn nũng nịu.

“Thật, trên đời này ngọt nhất chính là em”

“Hi hi”

“Thiên thần của anh, có một bí mật anh muốn chia sẻ với em, hy vọng em đừng ghét bỏ anh”

“Chuyện gì thế anh” Nhã Vy tò mò hỏi.

“Thật ra anh bị kẻ thù hại, bọn chúng đánh nát bộ phận * * của anh, em yên tâm, mặc dù như vậy nhưng anh đã ra nước ngoài điều trị” Tập Bình nghiến răng nói.

“Cái gì, ai mà ác như vậy? vậy anh chữa trị thế nào rồi” Nhã Vy nằm trên giường, trợn to mắt hoảng hốt, không lẽ bạn trai mình chỉ nhìn được chứ không ăn được? Trời ạ.

“Em cứ yên tâm, mặc dù thứ đó không còn nhưng cơ quan tạo ra nòng nọc vẫn còn, anh được bác sĩ áp dụng công nghệ tiên tiến cấy cho anh một con máy thay vào, hy vọng em không ghét bỏ anh khác người, em đừng bỏ rơi anh nhé” Tập Bình nằm nghiêng trên giường, nắm tay cô thật chặt.

“Em không ghét anh đâu, anh đừng buồn” Nhã Vy vuốt ve tóc mai của hắn nói lời an ủi.

“Cảm ơn em, chỉ có em là tốt nhất, ngọt ngào nhất” Tập Bình lại tìm đến đôi môi Nhã Vy, bắt đầu hôn trở lại. Hắn hôn môi cô, rồi hôn cằm cô, cổ cô, hôn xuống tận xương quai xanh của cô. Tay hắn nắm tay cô rồi thả lỏng ra, lần mò lên bầu ngực cỡ C của cô, “size” lý tưởng mà chị em thường hướng đến. Tay hắn xoa nắn nhẹ nhàng theo dạng vòng tròn, xoa hết ngực trái tay hắn lần sang ngực phải rồi xoa đều.

“Ư” Nhã Vy lần đầu bị đàn ông đụng chạm, mẫn cảm rên một tiếng tiêu hồn nho nhỏ. Không đợi cô kịp nghĩ gì, hắn liền luồn ra sau lưng cô, kéo dây khóa áo đầm xuống, thò tay vào trong mở lấy khóa áo ngực. Nhã Vy run rẩy hai tay, choàng qua ôm lấy lưng hắn, để hắn nằm sấp đè lên người mình. Cảm nhận hơi nóng từ người hắn, từ đầu tới chân cô đổi sang màu đỏ ngượng ngùng.

Chậm rãi kéo bộ áo đầm ra khỏi người Nhã Vy, vứt áo ngực cô xuống nền đất, Tập Bình nhanh chóng ngậm lấy hạt đào đo đỏ nho nhỏ như hạt đậu trước ngực cô. Chụt, chụt, bụp, miệng hắn há lớn rồi mút sâu, mút mạnh mấy cái, ngậm lấy thật chặt rồi ra sức kéo ra đến khi lực kéo quá lớn, môi hắn không giữ được nữa thì mới nhả ra nghe Bụp một tiếng.

Nhã Vy vừa nhột vừa đau, môi anh đào đo đỏ son môi hé ra rên rỉ “Ư, ư, á”. Mặc kệ cô phản ứng, Tập Bình nghiêng đầu sang bên, lại hút lấy mút để bầu ngực còn lại. Tay hắn vuốt ve eo cô mấy cái rồi lướt nhẹ xuống mông và đùi. Cảm nhận da thịt săn chắc của cô, hắn liền véo nhẹ vài cái.

“Ui, sao anh nhéo em” Nhã Vy u oán mở mắt ra nhìn hắn nói.

“Hi hi, vậy em nhéo lại anh đi” Nói rồi hắn nắm tay cô đưa vào đũng quần hắn, đè bàn tay cô vào đó. Nhã Vy cảm nhận vật cưng cứng trong bàn tay mình thì cũng tò mò lắm, cô đỏ mặt bắt đầu cởi dây nịt hắn ra, rồi lột quần dài lẫn quần nhỏ của hắn. Tập Bình cầm lấy chúng vứt sang bên.

Hắn ngồi thẳng dậy, hai tay nâng bắp chân Nhã Vy kéo dang ra rồi nâng lên, bản thân thì di chuyển ra giữa nửa ngồi nửa quỳ. Giữa hai chân hắn “cái đó” được làm bằng kim loại to gấp đôi cây chày đâm tiêu, bên trong còn thấy ánh sáng đỏ đỏ như đèn neon chiếu sáng, đó là bộ phận tạo nhiệt độ cho con máy của hắn. Dùng tay lột cái quần bảo hộ màu trắng bó sát vào mông căng tròn của Nhã Vy ra, cứ thế hắn vén đồ lót của cô sang trái để lộ ra “cô bé Tiểu Nhã Vy” hồng hào mũm mĩm, môi cô bé còn đang khép chặt trông đáng yêu làm sao.

Dường như có một luồng điện nóng cháy từ đỉnh đầu hắn chạy dọc theo sống lưng chui vào con máy khiến hắn rạo rực không thôi.

“Thiên thần ơi, anh vào nhé”.

“Dạ, nhẹ nhàng thôi anh nhé, em sợ đau lắm” Nhã Vy e thẹn cắn cắn ngón tay nói.

“Em là võ sĩ cũng sợ đau sau, anh sẽ nhẹ nhàng với em, anh yêu em nhất trên đời, yêu hơn bản thân anh luôn” Cái miệng Tập Bình dẻo quẹo nịnh. Cây gậy máy móc của hắn có mấy cái ria cảm ứng như xúc tu nho nhỏ bắt đầu múa may tại chỗ như mấy con đĩa, đây là bộ phận truyền xúc cảm cho thần kinh của con máy giúp hắn không đến nỗi không có được khoái cảm sinh hoạt vợ chồng.

Dứ dứ cây gậy vào môi “cô bé”, mấy cái xúc tu cảm ứng cũng mơn trớn lên mép “cô”. Nhã Vy cảm thấy nhột quá thể, rên rỉ “ư ư”.

Mồi chài mấy cái, Tập Bình liền nhổm mông lên, đẩy cái chày máy chầm chậm tiến vào trong “tiểu Nhã Vy”. “Tiểu Nhã Vy” bị “Tiểu Tập Bình” bằng máy banh miệng ra, chui tọt vào. Bộ phận làm nóng bắt đầu hoạt động khiến Nhã VY thấy như có cái dùi cui âm ấm mà lại bự chảng tiến dần vào cô từ bên dưới. Một cảm giác không giống bất kỳ thứ gì cô biết trước đây, rất khó tả dâng trào lên từng thớ thịt khiến cô run lên bần bật, sảng khoái ngâm nga “ư ư ư… a”.