SM Nô Lệ Của Tôi – Phần Tiếp Dục Vọng Bất Tận – Update Chương 25

Chương 4: Train Cuối Năm

“Cún cưng sao lại khóc thế?” Giọng nói trầm thấp vang lên phá vỡ dòng suy nghĩ của Da Hyun.

Ngước đầu lên, đập vào mắt con chó là nụ cười trêu tức của chủ nhân.

“Chủ nhân…Hức…” Da Hyun hai mắt ngấn lệ nhào đến ôm chầm chân của chủ nhân, cả người nó như muốn bấu chặt không nỡ rời.

“Ai là cún cưng của chủ nhân nào?” Quân cúi xuống nâng cằm con chó lên hỏi.

“Hức…Thưa chủ nhân là chó cái ạ…” Da Hyun nức nở nói

“Vậy tại sao cưng còn khóc, sợ chủ nhân bỏ đi hả?”

“Dạ không thưa chủ nhân…Hức hức…”

“Vậy tại sao còn khóc?”

“Hức…Thưa chủ nhân chó cái phạm lỗi sợ chủ nhân ruồng bỏ ạ.” Da Hyun thành thật đáp, chủ nhân ghét nhất là giấu giếm và lừa dối người.

“Con chó ngốc, chủ nhân chơi đùa đối xử ngươi như một món đồ chơi, nhưng chủ nhân có bao giờ để ngươi chịu ủy khuất chưa?”

“Dạ…Dạ chưa ạ.” Da Hyun cúi đầu nói.

“Vậy sợ cái gì chứ, chủ nhân có thể khi dễ ngươi, đặc biệt là lúc huấn luyện và bị phạt, nhưng lúc khác chủ nhân lúc nào chả cưng chiều và bảo vệ ngươi như con cún của mình đâu?”

Quân giả vờ bĩu môi nói, bàn tay vuốt ve bờ lưng trắng mịn và chơi đùa với gợn tóc dài thướt tha, sau đó hôn nhẹ lên trán nàng rồi vuốt vuốt hai bờ má trắng mập mạp đầy thịt nhìn chỉ muốn cắn một cái.

“Ưm…” Bị cử chỉ ôn nhu của chủ nhân làm cảm động, Da Hyun vùi đầu vào ngực tham lam hít lấy mùi mồ hôi nam tính của người.

Chủ nhân nói chí phải, chỉ cần làm tốt nghĩa vụ của mình và mệnh lệnh của người thì sẽ được người quan tâm hơn, yêu thương hơn, không cần phải quan tâm những thứ khác, chủ nhân chính là cả thế giới của nàng.

Cảnh tượng một cô gái trẻ quỳ trên sàn cả người co cụm làm nũng với một tên đàn ông trẻ tuổi nhìn chẳng khác nào một chú cún cưng đang chơi đùa cùng chủ nhân của nó. (Viết xong đoạn này mới biết là con người hay xưng với chó mèo là bố mẹ,… mình thì chỉ nuôi động vật có vú 2 tay 2 chân có suy nghĩ, tâm lý, cảm xúc và cơ thể có 3 lỗ để đụ nên mấy con vật khác mình không rõ lắm :3 )

Quân vào nhà bếp chuẩn bị một tô sữa và ngũ cốc cho con chó, ngoài ra còn món phụ không thể thiếu để bồi bổ cho nó, chuẩn bị cho một ngày dài.

“Gâu gâu….Cảm ơn chủ nhân.” Con chó cúi đầu cảm ơn người khi được ăn sáng, đối với nó khi phạm lỗi thì việc ăn uống là rất xa vời, không ngờ hôm nay chủ nhân rộng lượng vậy.

“Ừ ngoan lắm, cơ mà có muốn gia vị thêm vào không cưng..” Quân vừa nói vừa cởi quần ra.

Hiểu ý chủ nhân, Da Hyun vui mừng chồm đến, ngậm vào cự long còn ỉu xìu, trên đó dính vài vệt dịch trắng còn vương lại từ đêm hôm qua.

Con chó trổ hết kỹ xảo chủ nhân dạy suốt thời gian qua để phục vụ người trong khi thằng Quân sáng nay vừa làm 1 nháy với Mi Jung nhưng người đẹp bỏ đi giữa chừng nên bao nhiêu kìm nén rất nhanh phóng thẳng vào miệng con gái nàng.

“Chọp….Chẹp….”

Da Hyun không nuốt vào mà nhâm nhị hương vị tinh trùng trong miệng rồi há mồm ra cho chủ nhân coi, được sự đồng ý của người rồi thì nó nhả xuống tô sữa để cho chúng tan vào trong sữa rồi tham lam uống một cách ngon lành.

Sau đó chủ nhân cũng ăn sáng rồi dọn dẹp nhà cửa trước khi đi, người đi ra vào cửa liên tục làm cô mở cửa một cách khó khăn liên tục, mồ hôi chảy lấm tấm trên mặt và lưng.

“Chó cưng biết lỗi chưa?” Chủ nhân tiến lại hỏi.

“Gâu gâu….Chó cái biết rồi ạ.”

“Ừm…” Quân mở xích tha cho con chó rồi đem nó tắm rửa qua một lần, cơ thể lại thơm tho một lần nữa.

Sau đó nó mặc đồ đàng hoàng cho con chó rồi cho nó bò vào chuồng vác đi, vì họ có lối đi riêng nên chẳng ai ở gần mà thấy được cảnh tượng thập phần kỳ lạ:

Một tên đàn ông trẻ tuổi ăn vận chỉnh chu, áo vest quần tây giày oxford, tay cầm một cái chuồng chó bự khác thường.

Bên trong chuồng không phải chó mà là một cô gái trẻ, khuôn mặt dễ thương tính cách hiền lành, mái tóc tím dài như thác đổ ấy thế mà lại cam tâm tình nguyện bị nhốt trong chuồng.

Quân để con chó lên ghế lái phụ rồi đánh xe đi. Mọi khi nó có tài xế riêng nhưng lần này nó cần sự riêng tư nên chỉ có nó và con chó.

Cả hành trình dài vô cùng vắng lặng, Da Hyun thấy chủ nhân đang có tâm sự nên cũng không dám lên tiếng, chỉ ngoan ngoãn ở trong chuồng đôi khi sủa vài tiếng yếu ớt để gây sự chú ý của người.

Cảnh tượng dần thay đổi, từ thành thị tấp nập dần thưa thớt đi, thay thế cho những cung đường đèo và cây cỏ khắp nơi, có vẻ như cả hai đang đi về khu quê thì phải.

Namhae vốn là một thôn nhỏ, sau này được khai phá để trở thành một điểm du lịch mang phong cách nông thôn bởi những mái nhà sàn gỗ, cửa kéo che bằng giấy tranh và những lùm tre xanh biếc.

Hôm nay thị trấn Namhae đón tiếp một chiếc xe sang trọng bóng loáng tiến về phía họ, chiếc xe lập tức thu hút sự chú ý của những người đi đường.

Mọi người tự động né sang một bên nhường đường cho chiếc xe này vì họ biết nếu chạy được xe này thì người trên xe cũng không phải dễ trêu.

Quân đánh xe vào một khu trọ nhỏ mang đậm phong cách thôn quê nhưng được tân trang lại để thu hút khách du lịch.

Nó tự đi check in một mình rồi lái xe về căn bungalow riêng của mình, một tay xách hành lý một tay xách cái chuồng.

Đây là một căn nhà sàn gỗ, sàn thấp nên cầu thang đi 3 bước là lên được sàn nhà, cả căn nhà làm bằng gỗ mang vẻ thân thuộc với miền quê sông nước.

KẼO KẸT…

Quân kéo cái cửa gỗ mở ra, cửa khung bằng gỗ, được trang trí bằng tấm lụa trắng thêu hình, mùi hương thoang thoảng đâu đây làm dịu tâm hồn con người nhẹ nhàng bọc lấy những vị khách tạm thời.

“Phù…” Quân thả đồ xuống để Da Hyun tự bò ra, con chó ngoan ngoãn đứng đó để Quân đặt vali trên lưng rồi bò vào trong phòng ngủ, từng bước đi hết sức cẩn thận để không làm đổ vali.

Sau đó Da Hyun để vali trên lưng xuống rồi bắt đầu dọn hành lý ra.

Bên trong vali chỉ có đơn giản vài bộ đồ tây của chủ nhân và loáng thoáng vài bộ của cô, điều kỳ lạ là không có đồ lót cho cô và những bộ đồ này trông hơi nhàu nát và cũ kỹ.

Da Hyun lấy làm kỳ lạ, mỗi lần chủ nhân đi đâu cũng mang hẳn một vali riêng chứa các dụng cụ tình thú SM, lần này chẳng có lấy 1 món, vậy chủ nhân muốn huấn luyện nàng cái gì đây?

Sau đó nàng tiến đến phục vụ chủ nhân đang nằm dài trên giường.

Cái lồn nhíu chặt cởi dây nịt của người ra, rồi hai mép kê trên sợi dây ôm chặt chúng kéo mạnh ra, sau đó cái hàm răng điêu luyện cởi nút quần và zip, rồi dùng miệng cởi cái quần dài ra.

Sau đó Da Hyun dời lên phần trên, còn không quên hôn nhẹ lên con cặc nằm ỉu xìu của chủ nhân.

Quân nằm dài trên giường, hai mắt lim dim tưởng như sắp ngủ nhưng thực chất đang hưởng thụ sự phục thị của con chó.

Cặp mông to tròn lúng liếng đang lắc lư để hai mép lồn hoạt động hết công sức cởi từng nút áo sơ mi nó ra.

Cái lồn của con chó được nó huấn luyện từ 3 năm trước, trước khi nó rời khỏi mẹ con nàng rồi, giờ đây cái lồn nó trở nên đa năng vô cùng, có thể làm được đa số việc mà miệng làm được.

Ngoài ra nó đang huấn luyện để cái lồn trở nên cứng rắn hơn, để trở thành cái lồn giả trong khi vẫn cảm nhận được sung sướng, để làm được thế thì rất khó nên Quân cũng không vội.

Còn tay và chân để làm gì ư? Dùng để bò mà thôi.

Sau đó chủ nhân lim dim ngủ còn nàng chẳng biết làm gì nên cũng…ngủ theo, tất nhiên là trong chuồng chứ không phải trên giường rồi.

Tối đến, tiếng ve thi thoảng kêu lên đó đây, tiếng gió đung đưa làm cây cối di chuyển xào xoạt, khung cảnh yên bình tạo cảm giác thư thái không nỡ rời.

Quả thật rất thích hợp cho những ai muốn tránh xa khói bụi thành phố, về quê trồng cây nuôi cá.

Văn hóa miền quê khác thành phố, họ dùng bàn thấp và ngồi trên sàn, ở nhà trọ này họ dùng tấm chiếu lót lên, vừa đỡ đau khi ngồi mà vẫn mang tính thẩm mĩ.

Quân đang thưởng thức mỹ vị của Hàn Quốc, khai vị tất nhiên là món kimchi, hành ngọt, chả cá và vài món khác.

Thực đơn chính là cơm trộn và lẩu, hôm nay Da Hyun được đặc ân ngồi ăn cùng bàn với chủ nhân, vừa ăn con chó vừa len lén liếc nhìn người, trong lòng suy nghĩ không biết chủ nhân có ý gì mà lại mời nàng ăn cùng với người…

Chủ nhân không có hoạt động gì quá dữ dội ngày hôm nay, để nàng có tâm lý thoải mái nhất chuẩn bị cho ngày mai…

Hết Chương.

Chương này ngắn thôi, để dành cho loạt chương sau, anh em đoán xem Quân sẽ train Da Hyun như thế nào mà không dùng đồ chơi :))