SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239

Tác Giả:

Lượt Xem: 9474 Lượt Xem

Chương 133: Bí mật

“Ba trăm……….” Mỹ Hoa không tin được vào lời nói mà Phương vừa phát ra. Nàng cứ nghĩ rằng hắn đang đùa giỡn mình.

“Đúng vậy…. Thấy sao?” Phương gật nhẹ đầu, lại ngả người ra ghế nói chuyện.

Mỹ Hoa cứ nghĩ rằng chỉ là một tên trẻ tuổi nên nàng chắc chắn sẽ nắm được đuôi, ai ngờ bây giờ nàng lại trở thành một con mồi trước mặt người kia.

Năm trăm triệu là một số tiền không hề nhỏ, dịp may hiếm có nên nàng mới có thể bắt gặp được cảnh hoa hậu Thùy Dung tình tứ bên người tình. Lúc đầu nàng còn định chỉ lấy cái giá một trăm triệu với mấy tấm ảnh kia mà thôi. Cái giá mà hằng ngày nàng vẫn hay giao dịch với đám già kia.

Đối với mấy đám già đó thì một trăm triệu đủ để các ông ta thỏa sức sung sướng cùng mấy cô gái trẻ đẹp rồi. Nhiều lần vì mất một trăm triệu mà các lão ta nhăn nhó mặt mày.

Còn bây giờ thì sao, một cậu thiếu niên rất có thể còn nhỏ tuổi hơn cả nàng. Đang ngồi nhởn nhơ trước mặt mà chẳng một chút lo lắng về mất tấm ảnh kia.

Hơn nữa lại còn tùy thích ngao du ánh mắt trên cơ thể nàng một cách lộ liễu như vậy.

“Hay là hắn muốn mình làm sugar baby cho hắn sao?” Một ý nghĩ nhanh chóng hiện ra trong đầu cô.

Mỹ Hoa biết cơ thể nóng bỏng của mình dễ làm say mê bao chàng trai. Từ dáng người cho tới gương mặt đều được nằng chăm chút vô cùng kỹ càng. Rõ ràng có rất nhiều người thèm muốn có được nàng.

Bị cái ánh mắt kia liên tục đảo lên đảo xuống khiến nàng vô cùng chán ghét. Nhưng năm ngón tay đang xòe ra trước mắt chợt làm nàng rung động.

Ba trăm triệu đủ để nàng làm vô số chuyện, bên cạnh đó nàng còn muốn mua một chiếc xe ô tô cho riêng mình, nếu lần này đạt được thì chiếc xe kia gần như đã nằm trong lòng bàn tay.

Vô cùng đắn đo suy nghĩ, nàng lại tự nhủ bản thân: “Chẳng lẽ hắn thật sự thích bao nuôi gái hay sao?”

Các đại gia trẻ tuổi bên ngoài hiếm khi không có người tình, có khi không chỉ có một mà còn lên tới tận vài người.

“Nhưng thật sự nhìn hắn quá là đẹp trai nha, cái dáng người này, gương mặt này. Chỉ tiếc là đã cặp với hoa hậu rồi…..” Mỹ Hoa trong đầu lưu chuyển vô số ý nghĩ, tam quan lúc này bắt đầu có một chút lay chuyển rồi.

“Sao…. Ba trăm vẫn không đủ à?” Phương thấy Mỹ Hoa vẫn còn đang suy nghĩ, liền bắt đầu thăm dò: “Vậy sáu trăm thì sao?”

Sau khi nghe được nàng làm công việc săn tìm ảnh thì nó ngay lập tức nhảy số. Bởi trong tương lai Thùy Dung rất có thể sẽ gặp những tên giống như Mỹ Hoa vừa nói, theo đuổi cô người mẫu của hắn.

Để đảm bảo an toàn cũng như nắm rõ thông tin của những tên kia thì cô nàng này quả thật chính là một trợ thủ đắc lực không thể thiếu. Bây giờ chắc chắn Thùy Dung không dễ gì chấp nhận công khai với nó mối quan hệ.

Thì làm sao nó có thể dám đơn phương công khai được, để giúp đỡ nàng trong việc bịt kín những tin tức này thì Mỹ Hoa là một lựa chọn an toàn.

Vừa có thể theo dõi Thùy Dung, vừa nó thể nắm được thông tin của nàng ta và tùy thời cơ hỗ trợ nàng.

“Anh muốn tôi làm gì?”

Mỹ Hoa bị số tiền kia nhanh chóng làm mờ mắt, chỉ trầm ngâm một chút mà lên thêm một trăm triệu thì trong tương lai nàng dễ dàng đào lên được mỏ vàng này cho mà xem. Thế là Mỹ Hoa đồng ý, bắt đầu thăm dò đối phương muốn mình làm gì.

“Hiện tại tôi công việc khá nhiều. Cô có thể thay thế tôi để tâm tới cô ta một chút, kèm theo đó cho tôi biết về công việc, các mối quan hệ nhạy cảm của cô ta.” Phương hai tay chống lên bàn, tiếp tục nói: “Mặc khác…. Tôi cũng có một số chuyện riêng cần cô giải quyết.”

Nói xong nó lại đưa mắt về khe núi sâu hun hút của nàng, thầm đánh giá đúng là một người phụ nữ cực phẩm. Từ dáng người lẫn gương mặt đều rất thu hút người khác giới.

“Hừ…. Việc riêng thì tôi không chắc. Nhưng mà chuyện kia thì được.” Mỹ Hoa khẽ hừ một tiếng, lại bắt gặp ánh mắt kia xoáy vào ngực làm nàng cảm giác tê rần bộ ngực sữa của mình.

Nàng cảm giác như lần này giống như là nàng trở thành một miếng bánh để người ta ăn vậy. Từ đầu tới cuối chẳng thể nào giống như là việc nàng đã suy nghĩ.

“Được. Thành giao.” Phương cười khẽ, gật gù hài lòng.

Để bảo vệ được Thùy Dung an toàn thì bằng bất cứ giá nào nó cũng phải bỏ ra. Hiện bây giờ thứ mà nó không thiếu nhất đó chính là tiền.

Nó lại tiếp tục hỏi thăm về Thùy Dung, về công việc hiện tại của nàng đang làm người mẫu cho một nhãn hàng nước hoa.

Bởi sắp tới sẽ mở chi nhánh tại thành phố này nên nàng cùng trợ lý mới đi vào đây để chụp hình làm quảng bá. Mà đem qua lại chính là ngày đầu thứ hai tới nơi này, sau khi bàn bạc một chút công việc thì bọn họ lại rủ nhau làm một bữa tiệc.

Theo như Mỹ Hoa biết được thì buổi tiệc kia có sự tham dự của và cổ đông trong chi nhánh này. Mà mấy người đó cũng chẳng phải dân làm ăn trong sạch gì.

Thùy Dung bởi vì nổi tiếng là người khó tính trong các mối quan hệ nên làm một số tên sừng sỏ phật ý. Kéo theo đó là vô số các nhãn hàng đều không lựa chọn nàng làm người mẫu cho họ.

Nhãn hàng nước hoa này không phải nhắm tới Thùy Dung vì việc làm ăn, mà đó chính là âm mưu của bọn họ. Đêm đó nếu Thùy Dung không ra ngoài đi với hắn thì cô ta sẽ dễ dàng rơi vào ma trảo của đám người kia.

“Tại sao cô ta không trốn đi?” Phương nghe xong liền thắc mắt, nếu trốn đi thì liền xong, cô nàng có việc gì mà phải tìm mình để làm gì.

“Có hai nguyên nhân.” Mỹ Hoa xòe hai ngón tay lên, sau đó giải thích:

“Rất có thể cô ta muốn lợi dụng anh để làm lá chắn cho cô ta. Đêm qua anh không biết nhưng tôi biết, đám người kia nếu biết anh có mối quan hệ mặn nồng với cô ta thì chắc chắn anh sẽ bị bọn chúng nhắm tới.”

“Thứ hai đó chính là cô ta biết trước sau gì cũng sẽ bị đám người kia tính kế mà thôi. Đi trước một bước có lẽ là hay hơn khi bị đám già kia tính kế.”

Mỹ Hoa nhàn nhạt trả lời, nàng cũng thuộc dạng phụ nữ khó tính, nàng vô cùng ghét cái kiểu dùng tiền một cách lộng quyền như cái đám già kia. Bởi vậy nên nàng ít nhiều gì cũng rõ suy nghĩ của Thùy Dung bây giờ, ít gì nàng cũng đã từng trải qua khoảng thời gian tăm tối đó.

“Thì ra là vậy….” Phương khẽ xoa cằm, cũng một phần hiểu sơ lược về công việc cũng như tình trạng của nàng. Nếu đã như thế thì cách của nó cũng rất tốt, ở trong bóng tối giúp đỡ nàng đôi khi còn hay hơn là ra mặt. Để nàng từng bước cảm nhận được sự quan tâm của nó đôi khi lại làm nàng trân trọng đêm đó hơn.

“Mà đúng rồi. Thùy Dung hiện đang ở bên khách sạn của tôi. Nếu cô thích thì sang đó mà ở.” Phương lại nói, để tiện việc theo dõi thì để Mỹ Hoa sang đó có khi hay hơn.

“Cậu lại còn là chủ khách sạn?” Mỹ Hoa nhíu mày, không ngờ chàng trai trẻ nàng lại có nhiều tiền tới như vậy, làm nàng phải nhìn một cái nhìn khác về Phương.

Một chàng trai sẵn sàng bỏ một số tiền lớn để bảo vệ cho người kia, nàng cũng rất mơ ước có được điều đó.

“Đúng vây. Đọc số điện thoại tôi thêm vào danh bạ.” Phương nhẹ gật đầu, sau đó lại nói.

“Được….” Mỹ Hoa nhanh chóng móc điện thoại từ trong túi xách.

“Cộp…..”

Chợt một xấp hình từ trong túi xách rơi ra theo chiếc điện thoại của nàng.

Phương ga lăng cúi xuống nhặt giúp nàng mấy tấm hình kia lên, ánh mắt chợt liếc ngang vài tấm, máu mũi nó bỗng dưng muốn chảy ra ngoài.

Một hình bóng phụ nữ đang mặt trên người là bộ đồ bikini ren, đang nằm một cách khiêu gợi trên giường. Từng đường nét quyến rũ hiện lên làm nó sôi cả máu.

Đôi gò bồng căng tròn chỉ nằm một nửa khuất sau lớp ren mỏng, cái eo thon gọn nằm trên vùng tam giác huyền bí. Nó thấp thoáng thấy được ở giữa ngã ba là một vùng kín sạch sẽ nửa khuất sau lớp ren mỏng manh.

“A……a…..a………..”

Mỹ Hoa đỏ mặt giật bắn mình vội nhận lấy mấy tấm hình từ trong tay nó, gương mặt nàng đỏ ửng cả lên. Mỹ Hoa có sở thích chụp hình nude để tự mình chiêm ngưỡng lại đường nét cơ thể mình.

“Xin một tấm nhá…..” Phương khẽ cười, đoạt lấy một tấm từ trong tay người đẹp sau đó nhét vào túi áo, động tác lanh lẹ vô cùng.

– Chúc các bác đọc truyện vui vẻ nhé, hẹn gặp các bác vào tuần sau.