SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Tác Giả: boss1111
Danh Mục: Bú Cu, Gái Xinh, Phá Trinh, Sinh Viên, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Thể Loại: gái xinh, Lạng Mạn, truyện dài
Lượt Xem: 5294 Lượt Xem
Chương 131: Quyết định
Trong lòng vô cùng bất ngờ trước câu nói của Phương, Thùy Dung cúi mặt không đáp. Thật ra chính là trước và sẽ là gánh nặng cho Phương, bởi sau khi nàng tung ra những tấm hình kia thì người chịu thiệt thòi đó chính là Phương chứ không phải nàng.
Nàng chắc chắn rằng những tên béo bụng kia sau khi nghe tin nàng có người tình thì sẽ không bao giờ chịu ngồi yên một chỗ. Bọn hắn không có được nàng thì chắc chắn sẽ không cho ai có được nàng.
Thùy Dung lúc này bỗng dưng dâng lên một cảm giác tội lỗi vô cùng, đối phương không những không biết lương lai vì nàng sẽ chịu hậu quả gì mà còn có thể xem trọng nàng tới như vậy.
Đối với nàng sau khi đã tiếp xúc rất nhiều với đám người kia thì rất rõ ràng, thứ màng mỏng manh kia sẽ chẳng có một chút giá trị nào. Đôi khi nhiều người khăn khăn giữ mình có khi còn có kết cục thê thảm hơn so với những người khác.
Không ít những cô gái đồng ý bán thân cho các đại gia để rồi có được số tiền lớn. Họ không quan tâm thứ gọi là trinh tiết gì cả, thứ mà họ nhắm tới đó chính là tiền tài xa hoa.
Thùy Dung vô cùng hiểu điều đó, nàng đang rất cắn rứt lương tâm mình. Nàng nghĩ mình nên nói rõ chuyện này cho đối phương hiểu.
Nàng cứ nghĩ trong lòng rằng một người trẻ tuổi như nó chắc chắn không thể nào chống đối nổi với một đám kia. Mà nàng chính là ngòi nổ dễ dàng gây hại đến sự nghiệp của đối phương.
Phương làm sao biết được Thùy Dung đang nghĩ gì, nó nghỉ một cách đơn giản đó chính là bản thân nó phải có trách nhiệm với nàng và chỉ có bao nhiêu đó thôi là đủ. Không cần biết rằng nàng đến với nó nhằm mục đích gì và mang lại cho nó những phiền toái ra sao. Nó đủ bao dung và thấu hiểu nếu nàng chịu chia sẻ những khó khăn với nó.
Ánh mắt đầy chân thành nhìn thẳng vào Thùy Dung làm nàng khó mà tiếp nhận được.
“Dù sao thì cũng rất cảm ơn anh……” Thùy Dung lại khách sáo, nàng khẽ mỉm cười và không biết đáp lại tấm chân tình của đối phương như thế nào. Bởi lẽ thứ quý giá nhất của đời nàng đã tặng cho hắn rồi.
“Nếu không có việc gì bận thì cứ ở lại đây đi. Đây là chìa khóa phòng, nơi này sẽ là của em.” Phương lấy trong túi ra cái thẻ chìa khóa phòng rồi đặt lên bàn, sau đó nó lại nói: “Cần việc gì cứ gọi lễ tân, họ sẽ giúp cho em.”
Phương an bày xong cho nàng thì rồi mới quay đi, tuy hôm nay không có việc gì phải làm nhưng nó không thể ở đây mãi được. Để lại không gian cho nàng thoải mái có lẽ sẽ giúp nàng có thời gian suy nghĩ nhiều hơn.
Nó dễ dàng nhận ra nàng có những chuyện cần nói với nó nhưng có lẽ nàng còn khá phân vân. Việc này không phải nó cứ ngồi đây là có thể giải quyết được.
Sau khi Phương rời đi thì Thùy Dung gọi cho quản lí của nàng và báo tin, biết được chỗ ở hiện tại thì cô ta ngay lập tức lái xe tới để xem tình hình. Một đêm qua không ở bên cạnh Thùy Dung làm cô không thể nào ngủ yên giấc được.
“Ting tong”
“Thì ra là chị đêm qua ở đây.”
Thùy Dung lười biếng ra mở cửa, sau đó lại giường rồi nằm xuống và cũng chẳng đáp lời.
“Xem ra chị vẫn ăn ngủ tốt.” Bảo Hân ngồi lên ghế, nhìn thấy hộp thức ăn vừa ăn xong liền biết cô chủ mình vẫn còn đang khỏe mạnh.
“Ồ…. Còn mua đồ nữa à? Xem ra người kia cũng tâm lý quá cơ.” Bảo Hân thấy mấy cái túi đồ trên bàn thì tiện tay mở ra xem, trên miệng không ngừng tấm tắc khen.
Hơn ai hết nàng biết rõ size đồ của Thùy Dung, sau khi nhìn qua hai bộ váy còn nằm trong hộp kia thì rõ ràng nó được mua cho cô chủ của mình làm cô không ngừng ghen tị.
Sau khi đảo một vòng căn phòng, miệng không ngừng líu lo thì Bảo Hân rốt cục cũng ngồi xuống bên cạnh Thùy Dung.
“Chuyện đêm qua… Chị tính sao….” Bảo Hân cẩn thận thăm dò, tuy là quản lý nhưng việc này liên quan tới rất nhiều chuyện, phải do chính Thùy Dung quyết định mới được.
“Chỉ cần cho họ biết chị đã có người yêu là được. Còn bọn họ muốn điều tra thì mặc kệ bọn họ.” Thùy Dung hít thở một hơi, sau khi suy nghĩ từ nãy giờ thì mới dám đưa ra quyết định. “Mấy tấm hình đêm qua…….xóa hết đi………”
Hơn tất cả thì lương tâm của nàng không cho phép nàng lấy một người khác ra làm tấm bình phong chắn gió được. Coi như đêm qua chỉ là một đêm say lỡ bước mà thôi, không có gì đáng nhắc tới.
Còn người kia, nàng còn không biết phải đối mặt như thế nào. Xem như là tùy duyên đi.
“Được…. Nếu chị đã quyết định như thế thì em không dám ý kiến. Thôi thì thoải mái ở đây vài ngày vậy. Lịch công tác còn đến tận cuối tuần cơ mà.” Bảo Hân khẽ mỉm cười, thấy cô chủ chịu hướng đi đúng đắn thì nàng cũng vui lây. Nếu thật sự Thùy Dung muốn đem người khác ra làm tấm chắn như vậy thì nàng ít nhiều cũng có một chút khó chịu.
“Ừm…. Chị cũng chẳng muốn về trên kia sớm.” Thùy Dung khẽ gật đầu, nàng ở đây cảm thấy vô cùng thoải mái. Chỉ cần không đi cùng với đám người kia liền thoải mái.
Lười biếng nằm trên giường, chợt ký ức đêm qua ùa về làm nàng cảm thấy cả người mệt mõi.
.
.
“Xin chào… Chúng ta có thể gặp nhau một chút được không?”
“Cô là ai? Có chuyện gì?”
“Chuyện đêm qua của anh.”
“Được. Gặp ở đâu.”
“Quán café Hoàng Gia đi. Tôi đang ngồi ở bàn số 21 đợi anh.”
“Được.”
Phương cúp máy, chuyện đêm qua chỉ duy nhất một chuyện đó chính là nó gặp phát sinh mối quan hệ với Thùy Dung mà thôi. Mà trong chuyện này có đang có vô số thắc mắt mà không biết phải tìm lời giải ở đâu.
Người này liên lạc với nó để bàn bạc về việc kia chắc chắn nắm ít nhiều những thông tin liên quan. Không suy nghĩ nhiều, nó ngay lập tức lái xe qua bên địa chỉ kia.
Mỹ Hoa lúc này đang vô cùng thoải mái ngồi gác một chân lên đùi, trong đầu đang lưu chuyển vô số cách thức để moi tiền của vị kia. Nắm trong tay vô số hình ảnh khiến nàng nắm chắt được người kia.
Chỉ cần nắm được thông tin nóng hổi rồi bán ra liền có giá cao, mà mấy tay đại gia muốn thông tin không bị rò rỉ liền phải mua lại để không làm mất đi danh tiếng.
Hơn nữa đối với một hoa hậu như Thùy Dung thì đời tư vô cùng kín tiếng, nếu nhỡ may bị lộ ra liền rất có thể bị xoi mói trầm trọng.
Nghĩ đến bao nhiêu đó thôi là chắc Mỹ Hoa vô cùng tự tin mà đàm phán với đối phương.
– Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, hẹn gặp mọi người tuần sau nhé.