Seri Chuyện Không Thể Ngờ – Truyện Dâm Cực Đỉnh 2018

NĂM​

Mười năm nữa trôi qua trong bình yên, hạnh phúc với gia đình Nhẫn – Kiều…

Nàng lần lượt có bầu rồi sinh cho Nhẫn ba đứa con nữa, hai thằng con trai và đứa con gái út. Riêng cô con gái đầu, Ngọc Nhẫn, cô được ba mẹ nuôi ăn học xong đại học và theo gợi ý của ba, cô học kinh tế để về giúp ba… Trước khi con gái ra trường, Nhẫn xin nghỉ việc ở công ty và anh mở công ty riêng, chuyên gia công lắp ráp tất cả những mặt hàng điện tử kỹ thuật cao cho công ty mà anh đã từng làm gần hai mươi năm… Bây giờ, cô là phó giám đốc công ty của cha kiêm luôn việc quản lý tài chính…

Ngọc Nhẫn thừa hưởng nét đẹp của mẹ và chiều cao của ba nên nói không thêm bớt, cô có thể ăn đứt nhiều cô làm nghề người mẫu nếu họ đứng cạnh cô… Bản tính Ngọc Nhẫn hiền lành và rất biết nghe lời cha mẹ. Biết chuyện tình cảm của cha mẹ những năm họ còn trẻ, nghèo khó nên cô rất thương cha mình… Và cô thầm hẹn với chính mình, ước mong sẽ gặp được người chồng tương lai có nghị lực vươn lên và chung thủy như cha mình…

Thường ngày, cô chỉ đi làm ban ngày còn buổi tối cô về nhà, giúp mấy đứa em trong chuyện bài vở, học hành… Chỉ có bé út mới năm tuổi thì cô chưa phải lo, còn hai cậu em trai bảy tuổi và chín tuổi thì cô rất nghiêm khắc, chỉ để các em quen với chuyện học hành nghiêm chỉnh… Chớ cô rất thương các em, đối với cô, ba đứa em xuất hiện sau khi ba mẹ cô trở về với nhau còn như những thiên thần được gửi cho cuộc đời cô thêm niềm vui sau mười lăm năm chỉ thui thủi một mình với mẹ…

Như mọi tối, cơm nước xong xuôi, kiểm tra, bày vẽ thêm cho hai cậu em trai chuyện bài vở học hành cũng xong… Nựng nịu cô em gái út xinh xắn dễ thương một hồi, Ngọc Nhẫn trở về phòng riêng của mình. Chuẩn bị một cái váy ngủ màu xanh nhạt với loại vải thật mỏng mà Ngọc Kiều đã mua sắm cho con gái như lời nàng nói : “Đi ngủ thì chỉ nên mặc váy mỏng cho nhẹ nhàng đỡ vướng víu…” Cô bước vô phòng tắm. Khỏa thân đứng trước tấm gương soi lớn, cô chưa vội tắm mà ngắm nghía mình trong gương như mọi lần… Cô xoay qua, xoay lại nhìn ngắm thân mình trong tấm gương, thầm tự hào với thân hình xinh đẹp không có chỗ nào có thể chê được…

Làn da trắng như tuyết. Hai bầu vú thanh tân chưa có một bàn tay khác giới nào đụng tới, căng tròn với hai đỉnh vú đỏ hồng vừa nhú tròn như hai hột đậu xinh xinh nằm giữa quầng vú hồng hồng. Khuôn bụng phẳng với nét nhấn là cái lỗ rún nhỏ gợi cảm. Giữa đôi chân dài thon gọn là màu đen tới nhức mắt của mảnh tam giác ở giữa cân đối hai đùi cô… Vệt tam giác màu đen mướt không rộng chiều ngang trải xuống, khuất giữa háng cô khêu gợi trí tò mò của ai đó nếu nhìn thấy sẽ tự hỏi : Cái vệt màu đen hút hồn người này đi tới đâu?… Đôi chân dài nuột nà, trắng muốt thon dần khi đi dần xuống dưới… Toàn bộ thân hình cô chỉ còn có một từ duy nhất : Đẹp!

Mở vòi sen, cô đưa tay thử nhiệt độ nước rồi đứng dưới những tia nước ấm nóng cho ướt đẫm từ trên mái tóc đen mượt chảy dài xuống… Cô xoa sữa tắm lên người… Cô tắm lâu lắm bởi cứ đưa tay lên tới hai bầu vú hay xuống giữa háng là hai bàn tay cô dừng lại ở đó rất lâu… Cô xoa, nắn, vuốt ve ở hai nơi đó. Khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng, không phải chỉ vì nguồn nước ấm nóng mà hơi nóng từ chính trong người cô tỏa ra… Mỗi lần tắm rửa là mỗi lần Ngọc Nhẫn không nín nổi, cô phải… thủ dâm!…

Chuyện này xảy ra cách đây mấy năm rồi! Trước ngày hôm đó, cô chưa hề phát hiện ra mình có một thú ham mê nhục dục như bây giờ… Ngày cuối cùng của năm học cuối cùng còn là sinh viên, Ngọc Nhẫn từ trường trở về… Đáng ra, cô đi tới tận chiều tối vì theo kế hoạch của lớp là sẽ một bữa liên hoan chia tay sau bốn năm cùng học tập, nhưng tới giờ chót, do cô giáo chủ nhiệm lớp bận việc đột xuất nên phải dời lại… Cô quay về nhà lúc đó đã quá trưa. Là một cô gái rất ý tứ, Ngọc Nhẫn tắt máy xe từ ngoài cổng, dắt bộ vô nhà, mọi việc cô đều làm rất nhẹ nhàng vì theo cô, giờ này đang là giờ nghỉ trưa của ba mẹ cô…

Cởi đôi giầy để ở dưới, cô đi chân không lên cầu thang về phòng… Trong không khí im vắng của ngôi nhà chợt cô nghe rất rõ những tiếng nói, tiếng thở, tiếng rên rĩ và cả tiếng động va chạm mà khi nhìn thấy cô mới hiểu đó là tiếng hôn nhau… “chút… chụt…”… Rất nhẹ chân và chậm rãi, cô hướng về phía có những âm thanh gây cho trí tò mò muôn thuở của con gái trong cô bừng dậy… Cánh cửa phòng ngủ của ba mẹ chỉ khép hờ. Ngọc Nhẫn phát hiện những âm thanh đó là từ trong phòng này vọng ra… Cô nhẹ nhàng ghé mắt nhìn vô phòng qua khe hở của cánh cửa… Rồi cô lật đật đưa một bàn tay lên miệng để ngăn tiếng kêu ngạc nhiên… Ba mẹ cô đang trần truồng bên nhau trong phòng…

Mẹ cô đang quỳ dưới nền nhà, hai tay để trên nệm giường. Ba cô đứng sát phía sau mông mẹ, đôi mông ông nhích tới nhích lui, cô chưa phát hiện ra điều gì nhưng chỉ nghe tiếng rên, tiếng thở của ba thì với hiểu biết của một cô sinh viên chuẩn bị ra trường, cô biết rõ, ba mẹ cô đang làm tình cùng nhau… Người cô chợt nóng lên, cô tính bước qua để về phòng nhưng như có một điều gì đó mạnh hơn lý trí níu giữ chân cô lại, hai chân cô giống như không còn nghe lệnh cô nữa… Bụng cô bất giác có một cơn nóng cuộn lên khi cô nghe rất rõ tiếng rên của mẹ cô :

– Ui… a… Nhẫn ơi… em sướng… cặc chồng đụ sâu… em sướng… ô… ơ…

Ba cô vừa thở vừa trả lời, trong khi bên dưới mông ông không ngừng nhịp tới nhịp lui sau mông mẹ :

– Ừ… ưm… anh cũng sướng… Kiều ơi…

– Dạ…

– Ưm… đụ em không biết bao nhiêu lần rồi… mà sao lần nào đút cặc vô lồn em… anh cũng sướng như lần đầu vậy… ư… Lồn vợ đụ sướng quá… vợ ơi… ưm…

– Dạ… ui… anh ơi… em cũng vậy… cặc to thụt trong lồn… lồn em sướng… a… ui…

Ba cô chợt dừng lại, rút cặc ông ra khỏi lồn mẹ cô. Ông nằm ngửa xuống giường, hai chân thòng xuống nền. Cô mở to mắt nhìn sững khúc gân thịt cứng tròn dựng đứng giữa háng ông. Con cặc ướt đẫm, lóng lánh dưới ánh sáng ban ngày chiếu vô từ cửa sổ. Cô nhìn thấy rất rõ đầu cặc tròn với vòng khấc bao quanh, vì từ khe cửa cô đang núp nhìn chỉ cách giường ba mẹ cô chưa đầy ba mét… Mẹ cô đứng dậy, xoay người đưa lưng về phía ông, hai chân mẹ dang qua hai bên để chân ông ở giữa. Cô nhìn thấy mẹ cúi xuống đưa tay cầm lấy cặc ba để vô giữa khe lồn rồi hạ thấp người xuống, cái lồn đầy lông đen rậm của mẹ như nuốt mất con cặc dài, to lớn của ba… Mẹ cô nhắm mắt rên một hơi dài :

– Ô… thích quá… anh ơi…

Khi thấy lồn của mẹ nuốt hết thân cặc to dài của ba, cô chợt giật bắn người như có cảm giác khúc gân cứng đó đang đâm lút vô người cô… Bất giác cô úp một bàn tay lên giữa háng và bóp mạnh. Ngọc Nhẫn cảm thấy rõ từ sâu trong âm đạo cô có một dòng nước nóng nhỏ ùa ra khi thấy cảnh tượng dâm tình của ba mẹ ngay trước mặt. Hai má cô nóng bừng, hai đầu vú nhỏ của cô sưng cứng, nhức nhối, tim cô đập mạnh, hơi thở cô dồn dập, cô không dám thở mạnh vì sợ ba mẹ nghe thấy, nhưng mà cô cũng không thể nào cất bước rời khỏi nơi đó… Cô lùa bàn tay xuống dưới lớp áo sơmi, lần tay vô trong nịt vú lật cho cái nịt vú hất ngược lên cho đôi vú con gái của cô lộ ra dưới áo, cô bóp bóp, xoa nắn rồi cô mân mê trên hai đầu núm vú cho cái đau đau tưng tức ở hai đầu núm dịu đi… Cảm giác thích thú trên hai đầu vú làm cô rùng mình và cô nhận thấy nước trong âm đạo cô chảy thêm chút nữa… Trình độ và hiểu biết của cô về chuyện ái tình, nhục dục và quan hệ nam nữ rất rõ ràng và đầy đủ… Chỉ có điều lâu nay cô chỉ lo học và lo phụ ba mẹ chăm sóc ba đứa em nhỏ nên cô cũng ít có dịp tìm hiểu về chuyện này nhiều hơn… Nhưng tới trưa nay, mọi chuyện trong cô đã thay đổi…

Cảm giác đê mê khi tự mình xoa nắn trên hai bầu vú, với bàn tay cô bây giờ đã luồn vô trong hai lớp quần tây và quần lót vuốt ve trên khe thịt giữa háng cô trơn nhớt vì dâm thủy… Nhiều thiệt nhiều cảm giác sung sướng, khoan khoái diệu kỳ ập lên người cô nhưng tai cô vẫn nghe rõ những âm thanh rõ ràng trong phòng. Mỗi khi mẹ nhấc mông cho cặc ba lòi ra thì có tiếng “nhẹp… nhép…”, rồi khi mẹ hạ mông xuống thì tiếng “bạch…” va chạm giữa mông mẹ lên bụng ba vang lên… Vì mẹ xoay người ra ngoài nên cô nhìn thấy rõ con cặc của ba cứ đâm lút rồi lòi ra theo cử động của mẹ, hai tay mẹ chống trên hai đầu gối ba… Nhiều lúc làm như mẹ mỏi, mẹ để yên mông sát trên bụng ba rồi lắc mông qua lại trên bụng ba… Những lúc đó, cô nghe mẹ cô rên thiệt lớn :

– A… ui… chết… anh ơi… em sướng quá… cặc anh… nó chọt sâu trong lồn em… ô… a…

Mẹ cô chợt dừng lại, đứng lên cho cặc ba tuột ra khỏi lồn mẹ. Mẹ nằm vật xuống một bên góc giường sát ngay trước mắt Ngọc Nhẫn. Vừa thở, mẹ vừa kêu ba :

– Anh ơi… chắc em muốn rồi… Anh đụ em đi…

Ba ngồi lên, dù đã gần năm mươi tuổi, nhưng thân hình ba không mập phì ra như nhiều người đàn ông khác cùng độ tuổi, vẫn rất gọn gàng, chắc khỏe. Con cặc của ba ướt đẫm dâm dịch giật nhẹ từng cái giữa háng. Nhìn đầu cặc tròn căng đỏ au của ba cô chợt nuốt thầm một ngụm nước miếng, sâu trong đáy lồn cô cũng giật nhẹ cho mấy giọt dâm thủy lại ứa ra…

Ba cúi người kéo hai chân mẹ co lên sát bụng, lồn mẹ hở ra, cô nhìn thấy khe lồn đỏ hồng của mẹ ướt đẫm long lanh… Quỳ lên giường, ba cúi người xuống ôm mẹ, đầu cặc ba để vô giữa khe lồn mẹ, mông ba nhích tới một cái, cô thấy con cặc bự của ba chui tọt nhẹ nhàng vô lồn mẹ… Tiếng mẹ rên lên :

– Ô… a… anh ơi…

Ba đụ mẹ nhanh hơn lúc nãy, ba kéo lui con cặc lui ra như muốn rớt ra ngoài lỗ lồn mẹ rồi lại đẩy vô thật sát… Tiếng “nhem… nhép…”, “bạch… bạch…” bắt đầu vang lên với nhịp điệu nhanh hơn lúc nãy… Tiếng thở hổn hển cộng với tiếng rên rĩ của mẹ làm người cô càng lúc càng nóng bừng, run rẩy…

– Ui… chồng ơi… mạnh lên… Ui… a… nhanh chút nữa… Nhẫn ơi… làm đi… đụ em… đụ em… Anh đụ xong luôn đi anh… A… ơ… hư… Xong với em… Anh ơi… ra với em luôn nghe… Ô… anh đụ sướng quá… A… anh ơi… bắn đi… em muốn… mạnh lên… sâu chút nữa… ô… ô… Á… anh ơi… em xong… anh… bắn đi anh… Ui… ui… thích quá… thích quá… a…

Cô thấy mông ba chậm nhịp lại, ông đẩy mông ép con cặc sâu vô lồn mẹ từng cái một… vài lần như vậy rồi ba ngừng hẳn lại… ba cúi sát xuống hôn “chụt… chụt…” lên mặt mẹ một hồi… Rồi cô nghe mẹ kêu lên :

– Rút ra đi anh… cho em đi tắm… Nhiều quá chừng… xịt đầy trong người em… Nhanh đi, không lỡ con nó về…

Ba cô cười :

– Từ từ… chiều tụi nhỏ mới về mà… Cảm ơn vợ nghe…

Biết cuộc làm tình của ba mẹ đã kết thúc, Ngọc Nhẫn nhanh chóng nhẹ chân bước nhanh về phòng. Trong bụng cô hơi nóng và cảm giác vẫn còn muốn tự vuốt ve, xoa bóp trên hai vú và dưới háng vẫn còn… Ngày hôm đó, trong phòng tắm, cô bắt đầu việc thủ dâm lần đầu tiên cho tới khi cơn cực khoái nổ bùng trong người cô, lâng lâng và mệt mỏi…

……………………………………………………

Từ sau buổi trưa đó, cô bắt đầu để ý tới chuyện quan hệ giới tính. Nhưng là một cô gái có bản lĩnh, ý chí rất mạnh mẽ và suy nghĩ thấu đáo nên cho dù thời gian đã ba năm qua, chung quanh cô rất nhiều đàn ông, từ bạn bè cho tới nhân viên trong công ty hay quan hệ trong việc làm ăn của công ty gia đình… Ngọc Nhẫn chưa bao giờ tỏ vẻ dễ dãi hay xa gần tỏ lộ cho người ta biết cô đang có một khao khát về dục tình rất mạnh… Chỉ có điều, càng tìm hiểu qua những phương tiện đầy rẫy trên internet, cô càng hiểu biết, càng tích lũy nhiều kiến thức về chuyện quan hệ nam nữ ái ân thì sự dồn nén, bứt rứt trong cô càng nhiều… Cô vẫn chưa có được cơ hội thuận tiện tốt nhất để bung tỏa niềm khát khao của thân xác thanh xuân nồng nhiệt này… Cô chỉ còn có một cách là tự thỏa mãn mình bằng những cách cô nghĩ ra được. Hiện tại, đối với cô, miễn sao có cơn cực khoái để những khao khát thèm muốn tạm lắng dịu là được rồi…

Tối nay cũng vậy… Cơn dâm nứng trong người cô lại bộc phát từ lúc cô ngắm nghía mình trước gương soi. Khi xoa vuốt sữa tắm trơn trợt trên khắp thân hình xinh tươi bắt đầu mang lại cho cô những cảm giác quen thuộc khoái cảm ngút ngàn… Ngọc Nhẫn với tay lên cái kệ kính lấy một cái lược có tay cầm bằng nhựa tròn, trơn láng màu hồng. Cái lược dùng để chải khi đầu còn đang dính bọt dầu gội để làm sạch từ sát chân tóc, đối với cô lâu nay nó còn có công dụng thay cho một con cặc cương cứng đút vô âm đạo cô… Và cũng chính cái cán lược này đã làm rách màng trinh của cô!

Cô ngồi dựa lưng vô tường, hai chân cô mở rộng, cong lên. Một tay cô cầm vòi sen nước ấm xịt sạch sẽ thân thể rồi xịt vô ngay giữa háng cô. Những tia nước ấm vừa đủ mạnh bắn vô giữa khe lồn con gái, kích thích trên đầu hột le nhú tròn… Khi cảm thấy đã đủ, cô xoay cái lược bắt đầu đút cán lược lách giữa hai mép lồn căng phồng có một lớp lông đen nhánh, ướt đẫm nước… Cô thụt cán lược thật nhẹ, thật chậm và lún sâu từ từ vô trong âm đạo đã trơn nhớt dâm thủy cô tuôn ra từ nãy. Mắt cô khép lại, hai hàng lông mày đen nhánh hơi cau lại trong cơn sướng do cán lược rút đẩy trong âm đạo nhạy cảm của cô… Một tay Ngọc Nhẫn thay phiên xoa bóp trên hai bầu vú căng và hai núm vú sưng tròn nhỏ như hai hột đậu đỏ nhô trên quầng vú săng lại với những nốt thịt nhỏ li ti… Cô đang tưởng tượng cái cán lược như một con cặc đang đụ trong lồn cô. Giống con cặc của ba cô đụ trong lồn mẹ cô mà cô đã từng thấy…

Cái cán lược to và dài như một con cặc đủ để cô nhanh chóng đạt được cơn cực khoái… Cô rút đẩy nhanh hơn cán lược, đôi môi đầy đặn đỏ hồng hé ra trong hơi thở dồn dập và tiếng rên “hít hà…” sung sướng của cô… Miệng tử cung cô bị cái đầu tròn láng của cán lược kích động mấp máy hé mở cho luồng hơi nóng bên trong xì ra… Mấy vòng cơ thịt âm đạo cuối đáy lồn bắt đầu co thắt mang lại cho cô cơn cực khoái thoải mái như nhiều lần trước… Ngọc Nhẫn mệt mỏi đứng dậy, mở nước rửa thiệt sạch cái lược và đứng dưới vòi sen một lần nữa. Cô lau khô mình, trần truồng bước ra ngoài mặc cái áo ngủ lên thân hình xinh đẹp… Cô lăn lên giường… Cô biết là mình vẫn chưa có được cảm giác khoái lạc tột cùng khi có những tia tinh dịch nóng bỏng, đặc sệt tưới lên miệng tử cung nếu cô được làm tình với một người đàn ông!… Nhưng, tới bây giờ cô chưa có được khoái cảm cùng cực đó thì cô vẫn phải ngủ đã, mai cô còn phải phụ ba điều hành công việc của công ty như lâu nay…

***

Người đàn ông mập tròn, có cái bụng phình ra trước như đàn bà có chửa tuổi ngoài năm mươi, hai tay vò vò, xoa xoa trước ngực, miệng lão huyên thiên, cười cười có vẻ rất cầu tài :

– Thưa cô… thưa phó… giám đốc…

Ngọc Nhẫn cau mày gạt ngang :

– Chú cứ nói thẳng vô chuyện gì đi! Tôi đã nói bao nhiêu lần, nói chuyện với tôi không cần phải thưa gửi “phó giám đốc” hay “giám đốc” gì gì hết… Miễn là mọi người cứ tôn trọng tôi thiệt lòng là được… Chớ cứ thưa gửi… mà trong bụng không tôn trọng ai thì không hay đâu. Chú Hùng nhớ chưa?

Người đàn ông bụng phệ tên Hùng gãi gãi đầu, ấp úng :

– Dạ nhớ… Cô Nhẫn à… Cái chuyện mạch in của đợt hàng cho công ty điện tử XX bị lỗi một số mạch là do… do…

Cô lại ngắt ngang :

– Sao vậy chú? Do cái gì chú cứ nói rõ ràng đi. Nếu là do thiết bị, do băng chuyền chạy không đều thì mình sẽ kiểm tra lại hệ thống coi nó bị gián đoạn hay sự cố chỗ nào để khắc phục. Còn nếu là do ý thức làm việc của nhân viên công đoạn nào thì truy ra để nhân viên đó chịu trách nhiệm… Cũng dễ truy mà chú… Mắc gì chú cứ ấp úng hoài vậy? Chú nói đi…

Lão Hùng lại cười cười :

– Dạ… dạ… theo tôi, là do chỗ thằng… à không… cậu Trung lơ là nên mới có chuyện… Tôi nghĩ… tôi nghĩ… nên lên báo để cô biết mà có cách xử lý…

Lão móc trong túi áo bảo hộ ra một mạch in nhỏ bằng nửa bàn tay, rón rén bước tới một bước để lên bàn làm việc của Ngọc Nhẫn. Khuôn mặt lão chợt thoáng một vẻ nham hiểm, tự đắc rồi trở lại vẻ bình thường xun xoe :

– Đây, tôi mang lên cho cô một mẫu mạch in từ chỗ cậu ta đã làm để cô so sánh với mạch đạt yêu cầu… Chà… cái cậu Trung đó tôi nhắc hoài mà cậu ta cứ lơ là, hay bỏ chỗ làm đi lung tung lắm cô Nhẫn à… Chắc cô phải cho cậu ta nghỉ…

Một lần nữa, Ngọc Nhẫn ngắt ngang lời lão Hùng với vẻ khó chịu lộ rõ trên khuôn mặt cô :

– Được rồi. Chú cứ để đó và quay trở lại làm việc đi. Kỳ này chú còn tính ra lệnh, bày biểu tôi phải xử lý nhân viên kiểu gì nữa sao, chú Hùng?… Bày vẽ cho người ta làm được việc và sửa chữa sai lầm mới khó, chớ còn hở một chút là đuổi việc người ta dễ òm mà, chú… Chú xuống kêu cậu Trung gì đó lên đây đi… Chú đi được rồi đó.

Khuôn mặt béo tròn cũa lão Hùng chợt đỏ rần, lão nín lặng quay ra cửa. Ngọc Nhẫn không thể thấy nụ cười nhếch mép ra vẻ khoái trá trên môi lão…

Khoảng chừng mười phút sau, có tiếng gõ cửa nhè nhẹ trên tấm kính mờ, cô lên tiếng :

– Mời vô!

Cánh cửa phòng làm việc cách âm từ từ hé mở. Một chàng trai cao lớn trong bộ đồ bảo hộ kỹ thuật rụt rè bước vô. Cậu ngần ngại đứng lại cách bàn cô vài bước chân. Hai tay cậu vò xoắn cái mũ mềm bảo hộ, cất giọng rất nhỏ :

– Thưa… chị cho kêu em…

Ngọc Nhẫn ngẩng đầu nhìn thật kỹ chàng trai trước mặt. Cô quan sát cậu rất nhanh… Khuôn mặt sáng sủa, hiền lành rất dễ nhìn. Cao ráo, chắc cũng phải cao hơn cô cả cái đầu. Đôi mắt sáng nhưng cũng có nét cam chịu, nhẫn nhục pha chút buồn rầu… Nhìn thấy cô chủ không nói gì, cứ đăm đăm ngó mình, cậu run lên, mặt cậu chợt ửng đỏ, cậu cúi nhìn xuống nền không dám ngẩng lên… “Dù gì thì người ta cũng là chủ, mình là người làm thuê…”, trong một thoáng, ý nghĩ này lướt nhanh qua trí cậu…

– Em là Trung, làm ở phân xưởng mạch in Một, đúng không?

Cậu ngước lên :

– Dạ. Em là Trần Hữu Trung. Thưa… chị kêu em lên có việc gì ạ?

Cô cầm tấm mạch in mà lúc nãy lão Hùng để lại, giơ lên :

– Tấm mạch này có đi ngang qua chỗ em làm không?

Bước tới mấy bước, Trung nhìn thật kỹ tấm mạch rồi lên tiếng :

– Chị cho em mượn một chút được không?

Cô gật đầu đưa tấm mạch in cho cậu. Trung cầm lấy tấm mạch săm soi thiệt kỹ, cậu lật qua lật lại, nhìn từng góc của cả hai mặt của tấm mạch. chợt cậu mỉm cười, lắc đầu. Để lại tấm mạch xuống bàn, cậu mở túi áo lấy ra một tấm mạch in giống y như tấm mạch cậu vừa trả lại cho cô. cậu đẩy tấm mạch kia vô trong một chút rồi để tấm mạch vừa lấy ra xuống bên cạnh, mấy ngón tay cậu vẫn giữ nguyên trên tấm mạch :

– Em xin phép. Chị nhìn thật kỹ tấm mạch chị vừa đưa em và tấm mạch em mới lấy trong túi ra… Chị giúp em coi có cái gì khác không?

Ngọc Nhẫn chăm chú nhìn hai tấm mạch in thiệt lâu. Cho dù óc quan sát của cô không phải là dở, nhưng rồi nhìn tới nhìn lui, nhìn xuôi nhìn ngược, cầm lên săm soi từng tấm… cô vẫn thấy hai tấm mạch in giống nhau như một… Để xuống bàn, cô nhìn Trung lắc đầu :

– Chị chịu thua… Cả hai y như một…

Trung bật cười, không còn e ngại nữa. Cậu cầm tấm mạch in mà cậu lấy từ trong túi ra, đưa sát tới gần Ngọc Nhẫn :

– Chị nhìn đây, tấm này là tấm đã đi ngang qua em và em có tham gia công đoạn gắn linh kiện và chấm hàn trên đó… Và luôn có một dấu hiệu riêng rất nhỏ mà chỉ có em mới nhận ra… Chị ngó lại coi, bên góc trái, sát với con IC xử lý này có một chấm trắng… Còn tấm mà chị có sẵn không hề có chấm trắng nào trên đó… Và bây giờ em khẳng định với chị, tất cả mạch in bị lỗi đều không hề có chấm trắng đánh dấu của em… Và vì sao em lại đánh dấu lên đó thì…

Nói tới đây Trung đứng thẳng người lên, im lặng và cậu thở một hơi dài… Thấy Trung đang giải thích thông suốt tự nhiên nín lặng, cô ngạc nhiên nhìn cậu, chỉ thấy khuôn mặt ưa nhìn của cậu chợt lặng hẳn đi, một vẻ buồn phiền, chán nản hiện rõ trong đôi mắt đen sáng của cậu, cô thắc mắc :

– Chuyện gì?… Sao em không nói tiếp?…

Cậu lắc đầu, thở dài :

– Chuyện dài dòng lắm, chị…

Ngọc Nhẫn đứng lên, cầm tay cậu dắt qua bộ ghế salon để một bên góc phòng, nơi cô dùng để tiếp khách hay họp hành ít người :

– Trung ngồi xuống đây, kể hết cho chị nghe đi… Đừng giấu chị bất cứ điều gì…