Nữ Cảnh Sát Xinh Đẹp – Update Chương 19

Chương 16: Thử thách

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ lấy thông tin từ điện thoại của ông Hùng, Hà Nhi nhanh chóng trả nó lại về vị trí cũ, nàng đặt ông nằm ngay ngắn trên giường, phủ một tấm chăn che đi vẻ trần truồng của ông, sau đó nàng nhanh chóng bận lại quần áo như không có gì xảy ra. Trước khi ra đi, Hà Nhi không quên để lại một mẫu giấy như một lời chia tay, một phần của kịch bản do quản lý Ngân lên kế hoạch, tạo ra một hiện trường giả tạo. Đó là hình ảnh ông Hùng, sau khi trải qua cuộc ân ái với Hà Nhi, ông mệt mỏi và ngất bên giường. Và khi ông tỉnh dậy, sẽ không còn bất kỳ dấu vết nào của Hà Nhi, chỉ còn lại một kí ức mờ nhạt và sự nhung nhớ.

Hà Nhi nhanh chóng rời khỏi khách sạn, và ngay khi bước chân ra khỏi cửa, một chiếc xe bảy chỗ đã nhanh chóng tiến đến gần nàng. Cánh cửa xe mở ra, và quản lý Ngân đã ngồi sẵn trên đó, cô vẫy tay mời Hà Nhi lên. Nàng hiểu rằng không có sự lựa chọn khác, và bước vào xe.

Trong lòng, Hà Nhi hiểu rằng việc cầm trong tay chiếc điện thoại chứa thông tin quan trọng, nàng không thể thoát khỏi sự quan sát của Vạn Phát. Đó là một minh chứng cho sự quyền lực và kiểm soát của xã đoàn, không cho phép bất kỳ bí mật nào thoát khỏi tầm kiểm soát của họ.

Chiếc xe đưa Hà Nhi quay trở lại cơ sở massage Hoa Anh Đào…

Trở lại đây, Hà Nhi ngay lập tức được dẫn vào một căn phòng đặc biệt. Nàng không nhận ra lối đi mà mình đang bước, cơ sở này quả thật rất rộng lớn, càng đi nàng như bước vào một nơi hoàn toàn mới. Khi đến được căn phòng đặc biệt, Hà Nhi không khỏi ngạc nhiên trước vẻ sang trọng, sự tinh tế trong cách bài trí, đủ để cho thấy đây là không gian dành riêng cho người điều hành Hoa Anh Đào.

Khi Hà Nhi bước vào, nàng ngạc nhiên thấy Hồng tỷ đã ngồi ở đó từ lâu, bà ta đang quay lưng về một bức tranh to lớn. Ánh mắt của Hồng tỷ dường như đắm chìm trong hình ảnh của một người phụ nữ trẻ trung và xinh đẹp được khắc sâu trên bức tranh. Bà ta ngồi đó, tĩnh lặng như đang chờ đợi một điều gì đó.

Khi quản lý Ngân dẫn Hà Nhi đến và bắt đầu giới thiệu, tiếng nói nhẹ nhàng vang lên: “Cô ấy đã đến, thưa Hồng tỷ!”

Hồng tỷ vẫn ngồi im lặng, ánh mắt vẫn nhìn về hướng bức tranh, nhưng một tay của bà đưa lên ra hiệu. Quản lý Ngân nhạy bén nhận ra dấu hiệu, cô ta cúi đầu thấp, rồi lặng lẽ lui ra, để lại không gian riêng cho Hồng tỷ và Hà Nhi.

Sau khi quản lý Ngân rời đi, Hồng tỷ lúc này mới chậm rãi đứng dậy. Bà quay người, để gương mặt nổi bật với vẻ uy nghiêm và sự cuốn hút. Dù đã có tuổi, nhưng vẻ đẹp của Hồng tỷ vẫn khơi dậy sự thu hút và đầy quyền lực. Ánh mắt sâu thẳm của bà như đang muốn nhìn xuyên thấu tâm trí Hà Nhi, khiến cho nàng cảm thấy có chút bất an.

“Hà Nhi đúng không?” – Hồng tỷ lên tiếng hỏi, giọng điệu trầm ổn nhưng đầy sức mạnh.

Hà Nhi khẽ gật đầu lễ phép, “Dạ, phải ạ.” Mặc dù cảm thấy có chút áp lực trong lòng, nhưng Hà Nhi lúc này hiểu rằng nàng phải thể hiện sự tự tin của bản thân. Nàng không được phép để lộ sơ hở trước mặt người phụ nữ già dặn này. Với ánh nhìn thẳm sâu của Hồng tỷ, Hà Nhi ngẩn đầu lên, nàng nhìn thẳng vào mắt bà với vẻ tự tin tuyệt đối của mình.

Hồng tỷ lúc này mới được nhìn thật kỹ Hà Nhi. Bà không thể không bị ấn tượng bởi vẻ đẹp của cô gái trẻ này. Dưới trướng của bà, đa phần là những mỹ nhân tuyệt sắc, nhưng khi so sánh với nhan sắc của Hà Nhi, Hồng tỷ thực sự không thể tìm thấy ai có thể sánh kịp với nàng. Vẻ đẹp của Hà Nhi không chỉ là về gương mặt xinh đẹp và hình thể hoàn hảo mà còn là về sự tự tin, sức hút và khí chất đầy quyến rũ.

Hồng tỷ vươn tay ra, đưa về phía Hà Nhi, ánh mắt của bà tiếp tục thâm nhập vào tâm trí của nàng. Trong khoảnh khắc đó, Hà Nhi nhận ra rằng Hồng tỷ muốn lấy lại chiếc điện thoại mà nàng đang giữ trong người. Không chần chừ, Hà Nhi lấy chiếc điện thoại và đặt nó lên lòng bàn tay mở rộng của Hồng tỷ.

Rút lại chiếc điện thoại, Hồng tỷ không cần kiểm tra thêm, bà ta nở một nụ cười hài lòng. Tuy nụ cười tỏa ra vẻ hài lòng, nhưng sự thần bí không dứt của bà ta nhanh chóng trở lại. Bà ta nói:

“Hôm nay, cưng đã giúp cho chị một việc rất lớn. Như đã hứa, cưng muốn gì cứ nói, chị nhất định sẽ đáp ứng cho cưng.”

Dù là một lời khen ngợi, giọng điệu của Hồng tỷ vẫn giữ sự bí ẩn, tạo ra một cảm giác không thể lường trước cho người nghe.

Hà Nhi biết đây là cơ hội lớn để nàng tiếp cận Hồng tỷ, tiếp cận những thông tin quan trọng của xã đoàn, nàng không chút ngần ngại, lập tức trả lời:

“Dạ, thật ra, em đã ngưỡng mộ Hồng tỷ từ lâu, em không có mong muốn gì hơn là được đi theo phục vụ Hồng tỷ, để có thể góp phần xây dựng và phát triển xã đoàn một cách tốt nhất.”

“Hay cho câu ‘góp phần xây dựng và phát triển xã đoàn’!” Hồng tỷ nói với giọng mỉa mai, ánh mắt của bà như là một thử thách đối với sự tự tin của Hà Nhi.

Thật ra với một người ở vị trí như Hồng tỷ, tính nghi ngờ luôn được bà ta đặt lên hàng đầu. Bà không phải dạng người dễ dàng để ai đó qua mặt. Từ đầu, Hồng tỷ đã có ý định thử lòng Hà Nhi, và yêu cầu vừa rồi của nàng vô tình làm tăng thêm sự nghi ngờ ấy. Đến lúc này, bà ta bắt đầu dùng sự uy nghiêm để tác động vào tâm lý của Hà Nhi, nhằm làm nàng lộ ra bản chất.

“Nói cho ta biết, một cô gái xinh đẹp như cưng, chỉ cần vẫy tay một cái, không biết bao nhiêu đại gia sẵn lòng chi tiền để chiều chuộng. Nhưng tại sao lại xuất hiện ở một cơ sở massage, chấp nhận làm những việc không đứng đắn… thậm chí, còn sẵn sàng hy sinh bản thân, chấp nhận làm tình với một người đàn ông không hề quen biết…”

Lời nói của Hồng tỷ như lưỡi dao sắc bén, như muốn đâm xuyên vào tâm hồn non nớt của Hà Nhi. Ánh mắt của bà ta đầy nguy hiểm, như muốn phá bỏ mọi bí mật trong tâm trí của nàng. Hà Nhi cảm thấy trái tim mình đập nhanh, nỗi lo lắng dâng trào, lúc này, nàng mới thực sự nhận ra sự đe dọa từ Hồng tỷ.

“Theo những suy đoán của ta, cưng, hoặc là một con điếm rẻ tiền may mắn có được vẻ ngoài xinh đẹp… hoặc là một kẻ mờ áp, với âm mưu tiếp cận xã đoàn?” Lời này của Hồng tỷ đánh thẳng vào tâm can của Hà Nhi.

Nhưng trong giây phút quan trọng nhất, khi cận kề nguy hiểm, Hà Nhi đột nhiên tỏ ra tự tin khác hẳn, nàng nhìn sâu vào mắt Hồng tỷ, đáp lại rõ ràng:

“…Hoặc đơn giản là một người con gái, mang trong lòng tham vọng vô cùng lớn!”

Câu nói này không đơn thuần là bộc phát tự nhiên. Thực ra, Hà Nhi đã nhớ lại những thông tin từ lý lịch của Hồng tỷ. Nàng biết rằng trước khi đạt được vị trí hiện tại, Hồng tỷ đã phải vượt qua nhiều gian nan, đã sẵn sàng hy sinh bản thân, trải qua nhiều thăng trầm. Nhưng nhờ vào tham vọng không ngừng, bà đã vượt qua mọi khó khăn để đạt được thành công. Bằng cách này, Hà Nhi đã sử dụng chính tham vọng của Hồng tỷ để trả lời bà. Điều này đã khiến cho Hồng tỷ cũng phải bất ngờ.

Bà ta một lần nữa nhìn sâu vào mắt nàng, lần này bà thấy có chút phản phất của chính bản thân mình trong đó… Nụ cười bất chợt nở trên môi, vẻ sắc lạnh của Hồng tỷ dần chuyển thành sự hài lòng thoải mái.

“Hay lắm, tham vọng chính là yếu tố quan trọng nhất để tiến xa trong xã hội này,” Hồng tỷ tuyên bố, giọng điệu của bà ta giờ đây đã trở nên dễ chịu hơn. Bà nhấn mạnh: “Nhưng đừng nghĩ rằng chỉ với một thành tựu nhỏ trong ngày hôm nay, cưng có thể dễ dàng leo lên vị trí cao trong xã đoàn. Nếu cưng thực sự muốn làm việc dưới trướng của chị, cưng còn phải chứng minh khả năng của mình nhiều hơn nữa.”

Một khoảnh khắc dừng lại, Hồng tỷ nhấc lên một chiếc vali đã sẵn trên bàn và đưa nó cho Hà Nhi. “Đây là tiền công của cưng cho công việc hôm nay. Nếu muốn theo chị, hãy quay lại vào ngày mai để kiểm tra xem THAM VỌNG của cưng lớn như thế nào!”

Khi câu nói của Hồng tỷ kết thúc, Hà Nhi cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn. Trước mặt Hồng tỷ, nàng vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh không lộ chút xao lạc nào. Nhưng khi bước ra khỏi căn phòng của bà, một nụ cười tự tin nở rộ trên môi Hà Nhi. Nàng đã thành công trong việc tiếp cận Hồng tỷ, và điều đó khiến cho nàng không khỏi cảm thấy tự hào.

Trở về phòng mình, cũng là lúc trời đã khuya,

Hà Nhi lập tức báo cáo tình hình cho tư lệnh Kiên. Dựa vào những thông tin mà Hà Nhi lấy được từ điện thoại của doanh nhân Hùng, tư lệnh Kiên cho biết đây là những thông tin này là hoàn toàn tuyệt mật, có liên quan đến lô hàng vũ khí quân sự mà Bộ Quốc Phòng đang chuẩn bị đưa về từ nước ngoài, trong này nêu rõ thời gian, những địa điểm mà chuyến hàng đi qua.

Tư lệnh Kiên cảm thấy lo lắng khi tự hỏi về mục đích thật sự của Vạn Phát khi muốn lấy cắp thông tin này. Dựa vào suy đoán của ông, ngoài mặt Vạn Phát muốn tiếp cận doanh nhân Hùng trên danh nghĩa nhờ ông ta kết nối để mua vũ khí trái phép, nhưng thật ra phía sau lại âm mưu lấy cắp thông tin bí mật trong điện thoại của ông để tiếp cận vũ khí quân sự của Bộ Quốc Phòng.

Vấn đề là từ xưa đến nay, Vạn Phát dù có lộng hành nhưng cũng chỉ là những vấn đề liên quan đến xã hội, bọn chúng chưa từng có động thái liên quan đến mục đích quân sự, lần này có vẻ âm mưu của chúng vượt xa toan tính của tư lệnh Kiên. Ngoài ra ông còn để ý chi tiết chiếc điện thoại với khả năng đánh cắp dữ liệu vô cùng tiên tiến. Theo ông cho biết, chỉ có một loại chip có khả năng làm chuyện này, và mới được một tập đoàn công nghệ chip bán dẫn của Đài Loan cho ra mắt. Điều này liên kết mạnh mẽ với một người anh em của Lý Thế Thiên cũng vừa trở về từ Đài Loan – Trương Trí Giang, kẻ cũng đã có mặt ở căn phòng VIP mà Hà Nhi đã gặp.

Kẻ này từ khi trở về Việt Nam đã gây ra sự xáo trộn vô cùng lớn, trong đó vụ trọng án mà mẹ Hà Nhi liên quan cũng bị phanh phui từ sự kiện này. Mặc dù sau đó, Trương Trí Giang ít xuất hiện trong các hoạt động xã đoàn, nhưng với thông tin mà Hà Nhi vừa cung cấp, nhân vật này nguy hiểm hơn vẻ ngoài của hắn và cần phải được đưa vào tầm ngắm ngay lập tức.

Tư lệnh Kiên giao nhiệm vụ mới cho Hà Nhi, ngoài việc tiếp tục tiếp cận và khai thác thông tin từ phía Hồng tỷ, giờ đây nếu có cơ hội, nàng cần chú ý hơn tới nhân vật có tên Giang này.

Sau cuộc trao đổi với tư lệnh Kiên, Hà Nhi cảm nhận rõ hơn sự đáng sợ của xã đoàn Vạn Phát, một tổ chức nguy hiểm hơn cả những gì nàng từng tưởng tượng. Nhưng điều này lại không làm rung chuyển quyết tâm của nàng, ngược lại, nó châm ngọn lửa dữ dội trong lòng Hà Nhi, khiến nàng quyết tâm triệt phá tổ chức này. Trong lòng, dù biết rằng cuộc đấu tranh đầy gian nan nhưng Hà Nhi cảm thấy những nỗ lực và sự hy sinh của mình không hề vô ích. Nàng cảm thấy vô cùng mong chờ đến ngày hôm sau, khi nàng có cơ hội tiếp cận Hồng tỷ và tiến sâu hơn vào nội tình của xã đoàn…

…nhưng Hà Nhi không biết rằng, Hồng tỷ cũng đã chuẩn bị “một bữa thịnh soạn” để chờ đón nàng…

Ngày hôm sau,

Hà Nhi với ý chí dâng cao trong lòng, nàng quay lại cơ sở Hoa Anh Đào như lời hứa của Hồng tỷ. Chào đón Hà Nhi là quản lý Ngân, cô ta nhận lệnh từ Hồng tỷ, dường như đã đợi sẵn từ lâu.

Dù nhận được sự chào đón nồng nhiệt, Hà Nhi vẫn giữ thái độ lễ phép, nét mặt tự tin và bình tĩnh. Nàng cúi chào quản lý Ngân khi gặp mặt.

“Em chào chị Ngân, hôm nay em quay lại theo lời của Hồng tỷ!”

“Chị biết rồi, Hồng tỷ cũng đang chờ cưng bên trong! Hãy đi theo chị!” Quản lý Ngân nói, chỉ dẫn Hà Nhi đi vào phía trong.

Lần này, Hà Nhi được đưa vào một lối đi khác. Khi đến trước cửa phòng, quản lý Ngân nói: “Chị chỉ đưa cưng tới đây thôi, những bước tiếp theo, hoàn toàn phụ thuộc vào cưng!” Nói xong, cô quản lý nhanh chóng rời đi, để lại Hà Nhi cảm thấy một chút bối rối và tò mò.

Nhưng Hà Nhi đã quyết tâm, đã đến đây nàng không hề có ý định quay đầu. Hà Nhi hít một hơi thật sâu, nàng đẩy cửa, bước vào…

Đập vào mắt Hà Nhi là một căn phòng trắng toát, được bài trí khá đơn giản. Sự tập trung của không gian dường như chỉ vào một chiếc giường lớn, và ở trên đó, Hồng tỷ ngồi thong thả từ khi nào.

“Đã đến rồi à?” – Hồng tỷ mỉm cười, bộ mặt bà hiện lên sự thoải mái, tràn ngập sự sảng khoái, hoàn toàn khác biệt so với hôm qua.

Hà Nhi cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn khi không còn cảm nhận được sự bí ẩn từ Hồng tỷ. Nàng khẽ cúi chào, vẻ mặt tự tin và quyến rũ không hề mất đi. Bước lại gần Hồng tỷ, nàng nhẹ nhàng bày tỏ: “Dạ, như đã hứa hôm qua. Em nhất định sẽ không làm cho Hồng tỷ thất vọng.”

Vẫn giữ nụ cười trên gương mặt xinh đẹp, bà ta đáp: “Khoan hãy hứa vội… Cưng phải biết là dưới trướng của chị không ít người tài giỏi và xinh đẹp, vì vậy để trở thành một trong số đó cưng phải chứng minh được giá trị của mình trước đã.”

Nói đoạn, Hồng tỷ đứng dậy khỏi giường, bà ta đi một vòng quanh Hà Nhi, bàn tay của bà nhẹ nhàng chạm vào eo của nàng, di chuyển từ dưới lên đến bờ môi xinh đẹp của Hà Nhi. Cử chỉ ấy đầy ẩn ý, khiến cho Hà Nhi cảm thấy như bà ta đang tìm kiếm điều gì đó, hoặc có một dự định đặc biệt đối với mình.

“Cưng có biết, chị kiếm tiền bằng cách nào không?” Hồng tỷ tiếp tục hỏi…

Hà Nhi đã có câu trả lời trong đầu thông qua những thông tin nàng thu thập được, Hồng tỷ nổi tiếng với việc cung cấp phụ nữ cho các hoạt động kinh doanh của xã đoàn. Dù bề ngoài bà ta chỉ xuất hiện ở các hoạt động giải trí như bar, pub, nhưng thật ra mọi người đều biết rằng kiều nữ dưới bàn tay của Hồng tỷ không chỉ là “nhân viên” mà còn là một loại tài sản có giá trị cao để trao đổi trong các giao dịch của Vạn Phát. Hà Nhi đã hiểu rõ điều này, nhưng nàng không dám đáp lại, vẫn giữ im lặng, bất kể sự áp đặt từ Hồng tỷ.

Tuy nhiên, Hồng tỷ nhìn ra được từ vẻ mặt của Hà Nhi, bà ta nói: “Phải! Đó là “kinh doanh sắc đẹp”! Và cưng, chính là một tài sản của chị!” Câu nói đó như một lời khẳng định của Hồng tỷ về vai trò của Hà Nhi, mà cũng là một lời nhấn mạnh về cách bà ấy đánh giá giá trị của những người phụ nữ dưới sự quản lý của mình.

“Và đây là lúc cưng chứng minh giá trị của mình!” – Hồng tỷ vừa nói vừa vỗ tay ba cái…

Ngay lập tức từ phía ngoài cửa, ba gã mỹ đen tướng tá to lớn, đồ sộ mở cửa bước vào.

Hà Nhi giật mình quay lại, trước mắt nàng là ba gã đàn ông ngoại quốc với thân hình to lớn, cao trên 1m9, lông mày dày và mái tóc rậm rạp. Bóng dáng của họ như ba bức tường đá vững chãi, không gì có thể lọt qua được. Hà Nhi cảm thấy bị bao phủ bởi sự áp đặt của họ, nỗi sợ hãi nhen nhóm từ trong tâm trí nàng, làm nàng cảm thấy như một con mồi trước bầy sói lang.

“Hồng tỷ?”

Hà Nhi gọi tên Hồng tỷ với giọng đầy lo lắng. Tuy nhiên, đáp lại nàng, bà ta chỉ đứng đó, buông ra một lời cay đắng: “Giờ là lúc để cưng chứng tỏ THAM VỌNG của mình. Một là cưng cho chị thấy cưng có thể làm được gì, hai là cưng bước ra khỏi cửa, quay trở về với công việc massage của mình.”

Kết thúc lời nói, ba gã mỹ đen như bắt được tín hiệu, bọn chúng cùng lúc cởi bỏ trang phục trên người, cơ thể to lớn, như những khối đá than đen, hùng mạnh và ấn tượng. Đặc biệt là ba “đòn gậy khổng lồ” đầy uy nghi, như ba quả bom sẵn sàng phát nổ, khiến không khí trở nên căng thẳng và gợi dục.

Hà Nhi không khỏi xấu hổ trước cảnh tượng trước mắt, ba khúc củi đen bóng, đung đưa qua lại trước mặt nàng trước khi được chủ nhân của chúng dùng tay sục nhẹ như một động thái khiêu khích Hà Nhi. Nàng cảm thấy e ngại và muốn quay đi, nhưng ngay lúc đó, ánh mắt dò xét từ Hồng tỷ lại đang áp đặt trên nàng, buộc Hà Nhi phải đưa ra quyết định của mình.

Trong giây phút quyết định, Hà Nhi nhắm chặt hai mắt, lặng lẽ hồi tưởng về những khắc khoải, những hy sinh đã từng phải trải qua… và những điều lớn lao mà tư lệnh Kiên căn dặn. Nàng không thể từ bỏ vào lúc này…

Hà Nhi đứng trước ba gã mỹ đen, nàng đưa tay ra sau, bàn tay run run kéo khóa váy xuống. Chiếc váy ôm sát cơ thể khó khăn được nàng kéo xuống, thân hình mảnh mai, trắng nỏn của nàng hiện ra trước ba cục than đen, nó như một bức tranh trái ngược, nhưng khi hòa hợp lại vô tình làm nổi bật lên làn da trắng sáng của Hà Nhi.

Được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Hà Nhi, ba gã mỹ đen như bầy quỷ đói tìm thấy mồi ngon. Ánh mắt chúng chứa đựng đam mê không kiềm soát, quét lên hình thể của nàng, trong đó Hà Nhi tỏa sáng như một thiên thần. Nàng đẹp hơn hẳn những phụ nữ cùng dòng máu và sắc tộc của chúng, và điều này khiến cho sự thèm khát của ba gã trở nên không thể kiềm chế được. Ba bàn tay tham lam lập tức ôm trọn lấy nàng, chúng tranh nhau từng mảng da thịt trên cơ thể tuyệt vời của Hà Nhi, như muốn nuốt chửng nàng vào lòng bàn tay của chúng.

Hà Nhi bị quây chặt giữa ba cơ thể to lớn, cảm nhận được sự thô ráp từ bàn tay của những kẻ này, dò dẫm, mơn trớn, sờ soạng lên từng mảng da của mình. Một bàn tay chạm lên ngực nàng, một bàn tay khác xoa nắn cặp mông, một tay khác nửa chạm vào giữa đùi, tất cả đều làm cho Hà Nhi bị kích thích không thể kìm nén được. Hơi thở nàng khó khăn, da thịt nàng nóng dần lên, cảm giác thiêu đốt hình thành từ dưới hạ thể lan rộng.

Trong giây phút lý trí dần mờ nhạt, Hà Nhi bỗng cảm nhận một cặp môi dày ấm từ đâu tiến tới, bao trùm lấy chiếc miệng xinh xắn nhỏ nhắn của nàng. Một dòng chất lỏng ấm áp từ đôi môi ấy chảy vào miệng Hà Nhi như một con rắn nước hung hăng xâm nhập, cưỡng chế khoang miệng nhỏ bé của nàng. Hà Nhi cố gắng phản kháng, nhưng mọi nỗ lực đều vô ích, nàng chỉ có thể bất lực đón nhận sự xâm chiếm đầy cay đắng này.

Trong khi khoang miệng không ngừng bị xâm chiếm, Hà Nhi tiếp tục cảm nhận được một bên áo ngực của mình vừa bị kéo xuống, núm vú nhỏ xinh của nàng không được bảo vệ lập tức cảm nhận được một cặp môi dày khác bao trùm lấy nó. Cảm giác căng tức lập tức kéo đến, làm cho núm vú nàng sưng lên, nằm trọn trong miệng gã mỹ đen đang không ngừng bú mút.

“Ưm… A…”

Hà Nhi chủ động rời môi khỏi gã đang không ngừng hôn nàng, để cho tiếng khẽ thoát ra đầy khêu gợi. Việc này làm cho gã chuyển sang mục tiêu khác, hắn kéo một bên áo ngực còn lại, chiếc miệng tham lam lập tức bao trùm bên vú căng tròn. Trước mắt Hà Nhi, hai cái đầu đen bóng to lớn không ngừng ngậm mút, như hai đứa trẻ tranh dành sữa mẹ. Cảm giác bức rứt, đầy kích thích dâng trào, Hà Nhi nghiên đầu lấy tay che miệng, cố gắng không nhìn sự thật đang xảy ra với cơ thể mình.

“My turn!”

Bất chợt giọng nói của gã thứ ba vang lên phá vỡ tiếng rên ngắt quãng liên hồi của Hà Nhi. Hắn tách hai gã đồng bọn ra hai bên, chiếc miệng tham lam của chúng có phần không cam chịu, cố gắng níu kéo hai bên bầu vú Hà Nhi, vẻ nên cảnh tượng hai núm vú của nàng bị hai cái miệng to lớn ngậm chặt kéo ra hai bên.

“A!!!” Hà Nhi rên lên đau đớn khi núm vú bị kéo mạnh.

Nhưng khi chưa kịp tỉnh táo, nàng bị gã thứ ba xoay người ngược lại, hắn ép nàng đứng sát vào chiếc giường lớn, hai tay hắn nhanh nhạy kéo tuột chiếc quần lót Hà Nhi xuống. Bờ mông nàng hiện ra thì lập tức bị hai bàn tay thô ráp ôm lấy, chúng tách mạnh cặp mông nàng ra, để lộ âm đạo ướt át phô bày bên dưới.

Chiếc lưỡi nhám của gã nhanh chóng tiến vào, nó quét mạnh một đường dọc mép âm đạo, lấy đi toàn bộ dâm thủy, sau đó cố gắng chui rút vào trong lỗ huyệt của nàng.

Hà Nhi cảm nhận rõ ràng cơn nóng rát đến từ chiếc lưỡi của gã mỹ đen. Nó to lớn, dài ngoằn khác thường, như một con đĩa bám chặt bên trong âm đạo nàng, cố gắng hút hết mật ngọt bên trong.

Tên mỹ đen sau khi bú chặt hạ thể Hà Nhi, dương vật đen đúa của hắn căng tức dữ dội, báo hiệu cơn nứng xung thiên, cần được giải tỏa. Hắn rời miệng khỏi âm đạo nàng, đứng thẳng người dậy, tay cầm khúc thịt to dài tiến sát sau mông Hà Nhi.

Hắn đập khúc cặc vĩ đại từ dưới lên trên, chạm vào bên ngoài mép hồng ẩm ướt của nàng, tạo nên âm thanh chèm chẹp kích thích. Gương mặt hắn vô cùng thích thú, bàn tay giữ chặt dương vật, chỉnh nó tiến đến trước lỗ âm đạo Hà Nhi.

Hà Nhi lúc này cũng cảm nhận được sự nguy hiểm cận kề bên dưới, dù không nhìn thấy khúc cặc đen bầm to lớn nhưng nàng không dám tưởng tượng nếu nó đi vào cơ thể nàng, liệu nàng có chịu được hay không. Tâm lý nàng lúc này dằn xé dữ dội… ngừng việc điên rồ này lại, tự cứu bản thân mình hay tiếp tục mạo hiểm phiêu lưu… Hơi thở nàng nín lặng trong giây phút quyết định…

“Enough!”

Giọng Hồng tỷ bất ngờ vang lên, như tiếng sét lớn đánh tan sự kích thích của những con người phía trước.

Tên mỹ đen đang trong tư thế chuẩn bị xâm chiếm Hà Nhi tỏ vẻ tiếc nuối nhìn sang Hồng tỷ, khúc cặc hắn vẫn cố định trước mép âm đạo Hà Nhi. Hắn lấy hết can đảm nói với Hồng tỷ:

“How much for this chick? I willing to pay the price! Just let me fuck her!”

Vừa nói, hắn vừa chậm rãi đẩy nhẹ dương vật tới trước, đầu khấc to lớn lén lút tách nhẹ hai mép âm đạo Hà Nhi, từ từ tiến vào bên trong…

Hà Nhi cảm nhận được hạ thể nàng bị nông ra, một vật to lớn âm thầm tiến vào bên trong, nó to lớn đến nỗi hai chân Hà Nhi như một phản xạ tự nhiên, phải tự động dang ra, để tránh cho cây thịt to lớn đó không xé toạc âm đạo nàng ra…

“I said STOP! One more fucking move, I will cut your fucking dick!”

Hồng tỷ gầm to đầy uy quyền, bà ta nhận ra sự không phục tùng của gã mỹ đen, phải lập tức cảnh cáo hắn.

Thấy sự nỗi giận của Hồng tỷ, tên mỹ đen như chó cụp đuôi. Cơn nứng xung thiên không qua nổi uy quyền của người phụ nữ trước mặt. Hắn sợ hãi lui bước, khúc cặt to lớn chưa kịp vào hết đầu khấc đành phải nhục nhã rút lui…

“I am sorry, i will not do that again.”

Hắn cúi đầu tạ lỗi với Hồng tỷ, sau đó cùng với hai gã còn lại rời đi nhanh chóng.

Thật ra tất cả chuyện này đều là kế hoạch của Hồng tỷ, bà ta thật chất chỉ muốn thử Hà Nhi. Với bà ta, phụ nữ dưới trướng như một quân bài, phải có giá trị cao thì mới được bà ta trọng dụng. Và Hà Nhi cũng vậy, trong mắt Hồng tỷ, Hà Nhi là một quân bài có giá trị đặc biệt, bà ta sẽ không dễ gì đánh mất giá trị của nàng vào tay những tên mỹ đen thấp kém, nàng là để sử dụng vào những phi vụ cao cấp sau này.

Màn kịch trước mắt chẳng qua chỉ là để kiểm tra liệu Hà Nhi có sẵn sàng vâng lời, sẵn sàng thể hiện “giá trị” khi bà ta yêu cầu.