Những Người Hàng Xóm – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm ( Phần 2 END )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Những Người Hàng Xóm – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm ( Phần 2 END )

Tác Giả : Đang cập nhật

Lượt Xem: 2961 Lượt Xem

TÁM

Cả xóm lại một phen ngỡ ngàng vì tin vợ chồng thầy Thiện cô Hiền ly dị! Ngỡ ngàng không phải vì chuyện họ sẽ ly dị. Vì sau lần rùm beng cô Hiền bắt quả tang thầy Thiện trong nhà nghỉ với nữ học sinh của mình cả xóm biết rồi họ sẽ chia tay, cứ đoan chắc mười mươi là cô Hiền sẽ đưa đơn ly dị thầy Thiện! Nhưng sự nhỡ ngàng khó tin là chính thầy Thiện lại là người chủ động đưa đơn ly dị lên tòa! Sự thật trong chuyện ly dị khó hiểu này chỉ có một mình ông Ba Nguyên là biết rõ. Từ hôm ngồi nói chuyện với hai vợ chồng cô Hiền thì có vẻ cô Hiền rất tin cậy ông Ba! Có bất cứ chuyện gì vui buồn trong nhà cô đều tâm sự, chia sẻ với ông Ba như với một người anh trong gia đình. Mà đúng vậy, hơn 27 tuổi thì cô Hiền cũng tầm tuổi với em gái út của ông Ba đang sống ở nước ngoài.

Nguyên nhân mà Thiện đưa đơn lên tòa xin ly dị cô Hiền là do cô học sinh Lan Chi dính bầu sau mấy lần ân ái kịch liệt với chàng! Gia đình cô phát hiện ra, tra hỏi ráo riết. Không thể giấu được nên Lan Chi đã khai rõ ràng tác giả cái bụng bầu của cô là ai! Ba mẹ cô giàu có lại quen biết nhiều người có quyền lực, sau khi đã bàn tính mọi đường, họ yêu cầu Thiện phải ly dị Hiền và cưới Lan Chi, để con gái cưng của họ không mang tiếng chửa hoang và cháu ngoại của họ có cha đàng hoàng. Nếu không, họ sẽ kiện Thiện về tội dụ dỗ gái vị thành niên, thậm chí là tội cưỡng hiếp… Lo sợ đủ đường, Thiện đành quay về quỳ lạy, năn nỉ, khóc lóc… cầu xin Hiền mở lòng để Thiện làm theo yêu cầu của gia đình Lan Chi…

Vốn đã chán ghét người chồng đẹp mã mà không đẹp nết, Hiền gật đầu chấp thuận. Nhưng nàng cũng tuyên bố rõ ràng, nàng sẽ tự mình nuôi dạy đứa con gái bé bỏng, không cần sự trợ giúp của Thiện và cấm cửa tuyệt đối không cho Thiện nhìn nhận con gái cho đến suốt đời… Rơi vào đường cùng, Hiền nói gì Thiện cũng gật đầu chấp nhận!

Ngày ra tòa, cha mẹ lẫn người thân không có. Hiền nhờ ông Ba đi với nàng như là người thân trong gia đình. Nhìn bóng dáng nghiêng nghiêng khổ sở, đau buồn ôm con gái ngây ngô chưa biết gì ngồi trên một chiếc ghế dài trong căn phòng rộng lớn vắng lặng của tòa án, trái tim ông Ba như bị bóp nghẹn, nước mắt ông hoen mờ đôi mắt… Ông tự nhủ với lòng sẽ quan tâm, săn sóc cho mẹ con Hiền như người thân ruột thịt của mình…

***

Từ sau lần bà Ba cùng Hồng Thủy làm tình với ông Ba thì bà cũng không mấy khi ân ái với chồng nữa, khi nào mà thân xác đòi hỏi dữ dội bà mới nũng nịu, khiêu gợi ông trong chiếc váy mỏng tang với thân hình bên trong không mặc đồ lót… những lần đó ông Ba không muốn cũng phải đè bà ra rồi đụ bà mê mải cho tới khi bà năn nỉ xin thôi… Bà chủ động xúi ông làm tình nhiều hơn với Hồng Thủy để hai người sẽ mau chóng có kết quả theo dự định của bà…

Ham mê tình dục nhưng ông Ba cũng không vì vậy mà sa đà quá đáng vô chuyện đó. Chỉ khi lên giường ông mới tỏ ra dù có chút tuổi nhưng có khi còn hơn sức trai trẻ, bởi kinh nghiệm và sự kiên nhẫn của ông luôn là điểm mạnh bù lại cho tuổi tác… Từ ngày được ông yêu thương, âu yếm thì Hồng Thủy cũng như trẻ lại trong mắt người ngoài. Không ai biết nhờ có tình yêu của vợ chồng ông Ba Nguyên, những lần yêu đương ân ái mặn nồng của ông dành cho nàng làm nàng như thay đổi mọi sự! Khuôn mặt xinh đẹp lúc nào cũng hồng hào rạng rỡ. Thân hình có đẫy đà nở nang ra một chút nhưng luôn căng tràn sự lôi cuốn, hấp dẫn. Những kẻ trước nay hay nhìn lén, liếc trộm nàng đều ngạc nhiên trước sự thay đổi này của nàng. Dù vậy, Hồng Thủy vẫn không màng để ý tới như lâu nay. Bây giờ, với nàng, ngoài hai đứa con gái Hồng Thu và Hồng Thanh, trong trái tim nàng chỉ có một mình ông Ba là người đàn ông mà nàng yêu thương, trao trọn vẹn tâm hồn lẫn thân xác mà thôi.

Không chỉ cả xóm mà cả hai đứa con nàng cũng không hé môi cho chúng biết về mối quan hệ giữa nàng và vợ chồng ông Ba. Dù nàng có thể đoan chắc đến chín mươi phần trăm là chúng sẽ tán thành mối quan hệ này vì vốn chúng rất yêu quý ông Ba. Nhiều lần ba mẹ con ngồi chơi nói chuyện với nhau, cả Hồng Thu lẫn Hồng Thanh đều nói “Ước gì bác Ba làm ba mình ha…” Nghe vậy, nàng bỗng chột dạ tưởng hai đứa nhỏ biết chuyện của nàng và ông Ba, nhưng lén quan sát kỹ khuôn mặt chúng, nàng nhận ra chúng chỉ nói lên cái ước mơ của hai chị em nó mà thôi… Nhiều khi suy nghĩ nàng cũng lo lo không biết khi mọi chuyện lỡ mà mọi người rõ chuyện thì sẽ ra sao? Người ta sẽ nghĩ gì, nói gì? Dù biết xóm này không nhiều chuyện như những nơi khác và mọi người trong xóm đối xử với nhau rất tình nghĩa rộng lượng, nhưng mối quan hệ không chính đáng này liệu người ta có cảm thông?…

***

Tối thứ bảy, bà Ba gọi điện rủ Hồng Thủy qua nhà chơi! Ôi, gần một tuần rồi nàng không được gần ông. Nàng nhớ vòng tay ôm, nhớ những cái hôn nồng nàn mà mê đắm của ông dành cho nàng, nhớ môi miệng ông lang thang trên khắp thân thể nàng, nhớ cái cảm giác xốn xang mà khoan khoái khi ông âu yếm, mơn trớn, sờ mó không chừa một góc nhỏ nào trên khắp vùng da thịt nàng… nhớ nhất là cảm giác rùng mình khi con cu căng cứng, thẳng tưng đầy gân máu của ông tách đôi hai mép lồn sưng mọng ướt đầm dịch dâm thủy và nước miếng sau khi ông đã liếm mút đến tê tái lồn nàng từ ngoài vô trong… đút sâu vô trong người nàng…

Rủ nàng qua chơi chỉ là cái cớ, tâm ý chính của bà Ba là để nàng và ông Ba có cơ hội gần gũi nhau. Nghe điện xong, Hồng Thủy liền vội vàng đi tắm rửa và trang điểm sơ sài, nàng muốn khi ở bên cạnh người nàng yêu thương luôn sạch sẽ, thơm tho nhưng không mang vẻ mặt trang điểm quá cầu kỳ, son phấn quá nhiều, nàng chỉ muốn ông nhìn thấy sự chân tình và nét thô sơ mộc mạc của nàng mà thôi! Chiếc váy vải hoa đơn giản nàng mặc cũng rất trang nhã, nhẹ nhàng. Bên ngoài nàng khoác thêm một chiếc áo dài quá đầu gối nữa. Chỉ có điều, bên trong chiếc váy nàng… không mặc đồ lót, nàng biết ông Ba sẽ cao hứng mãnh liệt khi ôm nàng mà phát hiện ở trong nàng không mặc đồ lót! Có lần ông nửa đùa nửa thiệt :

– Anh không thích vợ anh mặc đồ lót khi lên giường!

Thấy nàng ngạc nhiên, trố mắt dò hỏi, ông cười phá lên :

– Haha… thì lên giường hai vợ chồng mà “mần việc” thì mất công cởi, phí thời gian chớ sao!…

Nàng đỏ mặt, đập đập lên cánh tay ông :

– Anh này… lúc nào cũng nói tào lao…

Nhưng nghĩ kỹ, nàng thấy ông nói cũng có lý…

Bà Ba ra mở cửa cho nàng, ôm hôn nàng như hai chị em xa cách lâu ngày gặp nhau, dù hai nhà chỉ cách nhau chưa đầy hai chục mét. Khi nàng bước vô, bà Ba kêu to :

– Anh ơi, bé Thủy qua chơi nè. Anh ở nhà với bé Thủy, em ra đây có việc chút nghe…

Nói xong, bà quay nhìn Hồng Thủy, nháy nháy mắt, cười cười rồi bước ra ngoài. bà cẩn thận khóa cửa rồi khóa luôn cánh cổng bên ngoài!

Nhận cái nháy nháy mắt và nụ cười đồng tình của bà Ba, nàng đỏ bừng mặt nhưng thầm cảm ơn người phụ nữ vui vẻ, phúc hậu đó. Rất thoải mái và vui vẻ để chồng mình lên giường với một người phụ nữ trẻ đẹp khác mà chưa hề tỏ vẻ ghen tuông hay khó chịu!

Đã quen nhà, quen ý của nhau, nàng chậm rãi bước nhẹ nhàng lên cầu thang lầu. Vừa bước hết bậc cuối cùng, nàng giật mình hét lên khi có một bóng người bất ngờ hiện ra và ôm chầm nàng vào lòng… Nhớ ra trong nhà chỉ còn mình ông Ba, nàng đập tay thùm thụp lên ngực ông, càm ràm tức tối :

– Anh… anh kỳ cục lắm nghe… lỡ em giật mình rồi em té xuống cầu thang rồi sao… ?

Ông cười hề hề :

– Té sao được mà té, anh ôm em chặc cứng như vầy…

Nàng chịu thua, đưa tay lên béo mũi ông :

– Ừ, em cho anh ôm thôi, tối nay phạt anh không cho…

Ông lại cười hề hề :

– Ừ muốn phạt mấy cũng được, anh ôm em vầy thôi…

Hồng Thủy cũng chỉ nói vậy thôi, chớ nãy giờ ở trong vòng tay ôm ấp áp của ông, nàng đã cảm thấy trong người rạo rực mơ hồ một nỗi khao khát chưa rõ tên mà nàng chỉ muốn đi xa hơn… Ôm nàng một hồi, ông bắt đầu cả hai tay vuốt ve tấm lưng nàng, ông ướm môi lên môi nàng, một chút xíu đầu lưỡi của ông lướt nhẹ qua lại trên hai cánh môi mềm ấm, thơm tho của nàng. Cảm giác khoan khoái nhẹ nhàng lan ra từ trên hai cánh môi chạy khắp toàn thân, hai tay nàng đưa lên ôm trên thắt lưng ông, nàng lùa đầu lưỡi qua miệng ông, ông ngậm lưỡi nàng bú mút rồi ông đẩy đầu lưỡi ông qua miệng nàng… Bế bổng nàng lên ông xoay người đi vô phòng ngủ…

Đặt nàng đứng xuống bên cạnh giường, ông nhẹ tay cởi chiếc áo khoác bên ngoài của nàng ra. Lại ôm nàng vào lòng, ông chợt đẩy nàng nhích ra :

– A… hôm nay vợ không mặc gì ở trong hả?

Nàng cười cười :

– Tại anh… anh nói không thích vợ mặc đồ lót khi… lên giường mà…

Ông cười có vẻ thích chí. Ông cởi luôn chiếc váy vải hoa của nàng ra. Ông lui lại mấy bước vòng tay trước ngực ngắm nghía Hồng Thủy từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên. Ánh mắt ông lướt tới đâu là nàng có cảm giác nơi đó nóng lên, da gà rần rần ửng trên làn da trắng nõn, láng căng của nàng… Dù đã nhiều lần trần truồng, lăn lộn, quằn quại cùng ông nhưng bản tính phụ nữ làm nàng không khỏi mắc cỡ đỏ bừng hai má…

Ba Nguyên chắc chắc lưỡi :

– Chậc… anh có phước ghê lắm mới được chị Ba em tặng cho một cô vợ trẻ trung, xinh đẹp, nóng bỏng như vầy…

Đứng trước mặt ông là một thân hình trăng trắng, màu da bóng mịn dưới ánh đèn, khuôn mặt kích động bởi dục tình ửng hồng làm đôi mắt to đen của nàng sáng long lanh, dù đuôi mắt đã có vài nét rạn nhưng chỉ khi nhìn kỹ mới thấy… Đôi vai hơi xuôi xuống với đôi cánh tay dài để dọc hai bên cái eo có hơi chút nở ra. Nổi bật phần thân trên của nàng là đôi bầu vú tròn căng cũng hơi có vẻ trĩu xuống, hai đầu núm vú vẫn vươn ra, tròn tròn đã cưng cứng… Bụng nàng so với trước hình như có một nét nhô cao. Nhưng, ở sâu bên dưới vẫn là nơi làm ông kích động, thèm thuồng nhất mỗi khi nhìn tới… Mảnh tam giác màu đen mươn mướt hiện rõ ràng trên đôi chân dài, suôn thẳng của nàng…

Ông bước tới kéo nàng nằm xuống trên giường. Hai đôi môi áp chặc với nhau. Hai cái lưỡi lại gặp gỡ, cùng khiêu vũ với nhịp điệu muôn thuở của những nụ hôn nồng đậm, sâu thẳm trong nhau. Môi ông rời khỏi môi nàng lướt dần xuống cổ, lan man trên ngực và dừng lại trên hai núm vú đỏ giờ có chút sẫm màu… Như mọi lần, tiếng rên khoái cảm của Hồng Thủy bật lên khi ông ngậm từng núm vú vô miệng. Hơi nóng từ miệng ông, nước ấm từ miệng ông và lực hút từ miệng ông khi ông mút mút từng cái núm làm nàng ưỡn người sung sướng, phía dưới của nàng đã bắt đầu tuôn ra từng giọt, từng giọt dâm thủy… bên trong âm đạo cảm giác trống rỗng, khao khát dâng lên…

Đôi môi Ba Nguyên rời khỏi hai núm vú nàng, trượt chầm chậm xuống vùng bụng mềm mịn thỉnh thoảng co giật. Ông hôn một chút lên lỗ rún nho nhỏ, rồi đặt môi lên đám có đen mượt trên cái gò um úp, hai ngón tay đã nhẹ nhàng tách hai mép thịt phồng phồng lưa thưa những ngọn cỏ đen lăn quăn, khi đầu lưỡi lướt xuống là chạm ngay vào dòng suối ri rỉ âm ấm, nhơn nhớt thoang thoảng mùi động tình của người phụ nữ… Ông liếm thật nhẹ nhàng, làm sạch hết đám âm dịch ướt loang ra hai bên mép ngoài và không bỏ sót một giọt nào… môi ông chúm lại ngậm vào núm thịt cưng cứng đã lộ ra trên cùng cái khe thịt hồng đào đó… Hai chân Hồng Thủy co duỗi liên hồi vì cơn cảm khoái đột ngột ập trên người nàng… Một bàn tay với những ngón búp măng trắng muốt xoa vòng vòng trên bụng, trên đám lông lồn như để giảm bớt sự kích thích gần như muốn làm nàng ngất đi…

Nàng bất lực rên rỉ :

– A… a… thôi… thôi… anh ơi… em chịu không nổi đâu… ngừng lại đi anh… đừng… bú nữa…

Nàng vùng dậy đẩy ông nằm ngửa ra, vươn tay chụp con cu ông đang cương cứng dựng đứng giữa háng. Nàng cúi đầu hôn lên môi ông, tay nàng ôm trọn thân cu vuốt lên vuốt xuống… Cái đầu cu tròn bóng màu đỏ tía như nửa cái trứng gà so theo động tác của nàng lúc lồi ra lúc thụt vô trong lớp da cu như đầu một con rùa lấp ló… Khi nàng chuyển đôi môi của nàng lên cu ông bắt đầu hôn hít, liếm láp rồi ngậm hẳn nó vô miệng, Ba Nguyên sảng khoái hai tay gối lên đầu, mắt lim dim hưởng thụ khoái cảm từ miệng Hồng Thủy mang lại đầy tràn trên con cu ông… chỉ thỉnh thoảng ông khẽ giật bắn người lên, miệng “hít hà, suýt xoa” sung sướng…

Hình như mỏi miệng, nàng nhả cu ông ra, lấy mu bàn tay chùi qua miệng, trườn lên nằm trên mình ông :

– Anh… em đụ nghe… cu anh cứng lắm… em nứng nhiều… lồn em ướt hết rồi…

Không chờ ông trả lời, Hồng Thủy giang hai chân ngồi lên, nàng nhỏm người lên, hai ngón tay banh cho hai mép lồn mở rộng, tay kia nàng dựng con cu ông thẳng đứng, quẹt cái đầu tròn to vào giữa cái khe thịt ướt đẫm… vừa cọ quẹt đầu cu vô khe lồn, nàng vừa rên rỉ trong cơn sung sướng :

– A… ô… thích… thích… anh ơi…

Cảm giác bị kích thích làm trong âm đạo của nàng dâng cao sự trống rỗng, khao khát muốn có một cái gì đó chèn vô cho chật ních, căng tràn… Nàng hạ mông xuống, ịn đầu cu vô giữa khe lồn, nước miếng nàng đã thấm ướt đầu cu cộng với dâm thủy từ trong lồn nàng đã dâng cao làm đầu cu trượt nhẹ nhàng vô khe rãnh, nàng nín thở cứ từ từ hạ thân xuống không ngừng cho đến khi toàn bộ con cu to bự, cứng như đá chui ngập vào lỗ lồn nàng… Bây giờ Hồng Thủy mới ngồi thẳng lên không cử động, nàng hít thở thật sâu vài hơi để cảm nhận âm đạo đang được lấp kín, căng ra bởi khúc gân ấm nóng của ông Ba… Chống hai tay trên lồng ngực vững chãi của ông, nàng nhấp nhổm, nâng mông lên xuống để con cu đâm rút trong âm đạo đang co bóp, siết vuốt chặc chẽ như không muốn con cu tuột mất ra ngoài… Mái tóc nàng xõa tung, bầu ngực căng tràn nhún nhẩy theo nhịp mông của nàng đang nắc dồn dập trên bụng ông…

Hồng Thủy chuyển hai chân ngồi chồm lên, cặp mông nàng rút cao lên cho đầu cu gần như rớt ra ngoài rồi hạ xuống, cơn sướng khoái cứ ào ạt tuôn đổ vô người nàng theo từng cái nhấp nhô… Tiếng da thịt va chạm bành bạch lẫn trong tiếng nhem nhép của dịch giao hoan vang rõ trong phòng cùng với hơi thở và tiếng rên rỉ sung sướng khoái lạc như bản giao hưởng tình dục vang vang trong phòng… Thủy dịch ân ái càng lúc càng nhiều, làm ướt đầm một mảng lông cu ông Ba, đám lông đen lồn nàng đẫm ướt… Nàng trì sát lồn xuống gốc cu ông và dừng động tác giao hoan lại như thấm mệt :

– Em mỏi quá… anh đụ em đi…

Ngồi lên và vẫn để yên con cu cứng cắm sâu trong âm đạo, ông Ba chuyển thân và xoay hai chân cho nàng quỳ lên, còn ông quỳ sau mông nàng. Đặt tay lên hai bờ mông tròn căng, cu ông nắc từng cái không nhanh không chậm vào lỗ lồn đẫm nước… Tay ông xoa tròn trên cặp mông láng mịn… Hậu môn nàng trong cơn phấn khích nhiu nhíu theo từng cái nắc của ông, khi ông rút cu lui lại, lỗ hậu môn nở ra, khi ông đẩy cu đút sâu thì lỗ hậu môn nhíu lại… Ông chồm người cho bụng áp sát lên đôi mông nàng, vòng tay xuống trước người nàng, một tay xoa nắn trên hai bầu vú thõng xuống đung đưa theo nhịp cu ông thúc trong lồn nàng, tay kia ông vòng xuống trên mu lồn xoa xoa, một ngón tay ông vuốt trên cái lỗ, nơi có mẩu thịt cưng cứng… Hồng Thủy kêu rên không ngừng vì cảm khoái dồn dập :

– Ơ… ơ… sướng… anh ơi… sướng… cu anh… thúc sâu… sướng quá… sao anh làm… em sướng quá… anh ơi…

Ông hổn hển theo nhịp nắc :

– Ừ… anh đụ em… sướng… lồn em… đụ… sướng lắm…

Hồng Thủy chợt có cảm giác sâu trong lồn nàng một cơn nóng tỏa ra, miệng tử cung nàng như hé mở… nàng có cảm giác như mắc tiểu… khoái cảm cực sướng gần đến với nàng…

– Anh… anh ơi… em muốn… anh làm… em… muốn rồi…

Ông Ba ngừng lại, rút cu ra khỏi lồn nàng. Ông để nàng nằm ngửa, hai cánh tay ông nâng hai đùi nàng co sát lên bụng. Khe lồn nàng mở hé, ướt đẫm, hồng hào, mấy bắp thịt ướt nước trong lồn phập phồng như thở… Để cái đầu cu tròn loáng nước trước cái lỗ, ông ấn một cái cho nó lọt sâu vô trong âm đạo… Ông bắt đầu tăng nhanh nhịp nắc cu trong lồn nàng, khi con cu đi hết chiều dài ông lại ấn mạnh thêm một cái, đầu cu đụng vô miệng tử cung làm Hồng Thủy lại rên lớn lên vì cảm giác thống khoái :

– A… a… chết em… anh ơi… sướng quá đi… mạnh… nhanh… đi anh… em muốn… ra… rồi… a… ư… ư… ra… ra… rồi… anh… ơi…

Ông Ba nhịp nhanh nữa, luồng điện chạy từ trên đỉnh đầu ông qua xương sống, ép vào túi tinh trong người, ông nhấn sâu và đầu cu bắn vọt ra tia tinh dịch nóng rực… Ông chống tay nhìn xuống người phụ nữ nằm dưới thân mình. Tóc nàng rối tung lòa xòa trên khuôn mặt đỏ hừng hực, khuôn ngực phập phồng đẩy hai bầu vú nhô lên hạ xuống trong hơi thở dập dồn… bụng dưới nàng thỉnh thoảng lại giật nhẹ co thắt vì cơn sướng lát lát lại tỏa ra từ trong đáy chậu…

Bỗng nhiên, Hồng Thủy vùng dậy đẩy ông ra thật mạnh. Nàng vùng chạy vô phòng tắm… Bên ngoài ông nghe nàng ho khạc và nôn ọe từng cơn… Hốt hoảng, không kịp lau con cu ướt đầm dâm dịch, không kịp mặc quần ông nhào theo nàng, thấy nàng đang cúi gập người trên bồn rửa mặt nôn ọe từng cái khổ sở… Ông Ba vuốt mạnh từng cái trên tấm lưng rướm mồ hôi của nàng, lo lắng :

– Em… em có sao không? Em trúng gió hả?…

Vừa nấc từng cái, nàng lắc đầu :

– Không, không… em… không… sao… đâu…

Vừa lúc đó, có tiếng bước chân bước trên cầu thang, tiếng bà Ba vang lên :

– Cái gì đó? Bé Thủy bị cái gì?…

Câu hỏi vừa dứt thì bà cũng vừa bước vô phòng tắm. Thấy cả hai người đang trần truồng. Ông đang vuốt vuốt trên lưng Hồng Thủy, còn nàng thì cứ cúi đầu trên bồn rửa mặt. Bà Ba đưa tay kéo ông Ba :

– Đi, đi ra ngoài đi. Để bé Thủy em coi sao… Mặc đồ vô đi… nhìn gớm quá…

Khuôn mặt ông chưa hết nét lo, nhưng cũng ráng cười rồi bước ra ngoài. Bà Ba bước tới thò tay mở vòi nước, xoa lên mặt cho Hồng Thủy tỉnh táo, đỡ nàng đứng thẳng lên :

– Rồi, rồi… Có chị đây rồi. Quay lại chị coi bị sao…

***

Một chặp sau, ông Ba đang nhồi nhấp nhổm sốt ruột trong phòng thì thấy bà Ba dìu Hồng Thủy bước vô, trên người nàng quấn tấm khăn tắm lớn. Dìu nàng ngồi xuống, bà Ba lên tiếng :

– Sáng mai bé Thủy xin nghỉ làm một buổi. Qua đây đi với chị có chút công chuyện nghe.

Hồng Thủy hơi lạ :

– Ủa, chuyện gì chị Ba? Có gấp không? Hay để em đi làm về rồi đi có được không?…

Bà Ba lắc đầu, chưa bao giờ nàng thấy vẻ mặt bà nghiêm trang như vậy bao giờ :

– Không! Sáng mai là sáng mai. Cứ đi với chị rồi biết! Cấm cãi nghe…

Hồng Thủy nín khe. Ông Ba không biết chuyện gì giữa hai người phụ nữ nên ông cũng im lặng. Bà Ba tiếp :

– Giờ mặc đồ vô đi, chị đưa em về nhà nghỉ ngơi…

***

Ba Nguyên đang loay hoay quét dọn bụi bặm trong phòng khách thì tiếng xe ngừng trước nhà. Nhìn ra, ông thấy bà Ba và Hồng Thủy rời khỏi chiếc taxi đang dắt tay nhau đi vô. Nhìn nét mặt hai người, ông chợt thấy lo lo trong bụng. Khuôn mặt Hồng Thủy thì có vẻ đang suy nghĩ gì đó, nhìn thấy ông nàng chỉ nhìn thoáng qua rồi ngồi xuống ghế salon. Trước giờ mỗi khi nhìn thấy ông, nàng luôn tươi cười rạng rỡ, nụ cười ấm áp yêu thương… Còn bà Ba thì có vẻ rất nghiêm trang, mà hình như bà khóc. Đôi mắt vốn luôn tỏa sáng, nồng ấm vui vẻ giờ đỏ hoe, trong khóe mắt bà vẫn còn mọng nước… Chuyện gì đây?

Bà Ba ngồi xuống bên cạnh Hồng Thủy, ôm vai nàng rồi nhìn ông :

– Anh ngồi xuống đi. Có chuyện này em cần ba người mình bàn bạc với nhau!

Ông ngồi xuống, im lặng nhìn bà và Hồng Thủy chờ đợi. Bà chầm chậm lên tiếng :

– Bé Thủy có bầu rồi!

Ông Ba giật mình. Ông không sợ trách nhiệm nhưng ông lại sợ cho Hồng Thủy! Lâu nay ở một mình với hai đứa con gái, giờ lại có bầu, cả xóm sẽ nghĩ gì, nói gì? Hồng Thu và Hồng Thanh sẽ phản ứng sao đây? Rồi còn công ăn việc làm của nàng nữa, tính toán làm sao cho yên bình đây?

Bà Ba chợt mỉm cười :

– Nhưng mà anh với bé Thủy khỏi phải lo. Mọi chuyện cứ để em tính!

Bà nói cho ông và Hồng Thủy nghe cách làm của mình : Hiện giờ, cái bầu của Hồng Thủy đã được hơn ba tháng, có nghĩa là khoảng sáu tháng nữa thì sinh. Hồng Thủy sẽ lên công ty xin nghỉ không ăn lương một năm. Bà sẽ đi thành phố kiếm thuê một căn nhà tương đối đầy đủ tiện nghi để bà ở với Hồng Thủy cho đến ngày sinh con. Ông Ba ở nhà có nhiệm vụ chăm sóc, coi sóc nhà cửa và dạy dỗ Hồng Thu, Hồng Thanh thay Hồng Thủy. Nói với tụi nhỏ và cả xóm, Hồng Thủy đi học nghiệp vụ tập trung một năm. Còn bà thì đi nước ngoài thăm em. Đến khi Hồng Thủy sinh nở xong, mẹ con cứng cáp sẽ trở về. Đứa bé sẽ ở với ông bà, bà sẽ nói là nhận con nuôi! Còn Hồng Thủy sẽ trở thành mẹ đỡ đầu! Công khai sẽ là như vậy!

Hồng Thủy bật khóc :

– Nhưng chị ơi… làm sao em yên tâm khi để hai đứa nhỏ giao hết cho anh Ba cả năm trời vậy. Ảnh làm sao lo được chớ… Mà vậy còn làm khổ lây cho chị… chị phải gánh nợ cho em… em hối hận lắm… chị ơi…

Ông Ba cứ gật gù khi nghe bà Ba nói, giờ khi nghe nàng khóc, ông lên tiếng :

– Cứ yên tâm nghe theo sự sắp của chị Ba em đi. Mọi việc ở nhà cứ để anh…

Bà Ba xoa xoa vai Hồng Thủy :

– Đừng có nói vậy, nghe không! Chị mới là người mang ơn ân tình của em, biết không…

Giọng bà chợt lắng xuống :

– …Bao nhiêu năm ở với anh Ba, danh nghĩa là vợ nhưng chị có sinh đẻ được cho ảnh đứa con nào đâu… Nên khi duyên nợ của em và anh Ba đưa tới, chị mừng lắm. Chị biết ông trời nghe lời cầu xin của chị, mang đến cho chị một cô em gái và cho ảnh thêm một người vợ. Chị cũng mang ơn ảnh nữa… Vì cũng chừng đó năm, chưa bao giờ chị nghe ảnh than vãn, trách móc gì về chuyện chị không con cái… Mỗi khi chị mở lời, ảnh đều gạt đi, cho là chuyện định mệnh, ơn trời chưa tới và động viên chị cứ vui vẻ mà sống… Bây giờ chị có chăm sóc cho em hay ảnh có ở nhà lo cho hai đứa nhỏ là chuyện đáng phải làm mà… Em cứ nghe lời chị, bé Thủy nghe…

Nước mắt bà chợt ứa ra :

– Nhớ chưa, chị mới là người làm khổ em… Bắt em phải mang bầu, sinh con cho anh chị mà… Chị cảm ơn em, bé Thủy ơi…

Bà ôm chặc Hồng Thủy khóc ròng, Hồng Thủy vừa mủi lòng, vừa cảm động vì sự nhân hậu, khoan dung và đầy trách nhiệm của bà… nàng cũng ôm bà khóc theo…