Những Người Bạn Vợ – Seri Truyện Dài Cực Hay ( Update Chap 65 )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Những Người Bạn Vợ – Seri Truyện Dài Cực Hay ( Update Chap 65 )

Tác Giả : Đang cập nhật

Thể Loại:

Lượt Xem: 11770 Lượt Xem

Xem Tại : https://doctruyen14.net/nhung-nguoi-ban-vo-seri-truyen-dai-cuc-hay

Chap 59: Trở về nhà

Thìn chào Đức Toàn, trời cũng đã xế chiều, Tam Sắc mở cửa xe cho Thìn, bắt tay với Đức Toàn rồi cũng lên ngồi ghế cạnh lái xe. Sau khi trò chuyện với Đức Toàn xong, Thìn đã gọi Tam Sắc tới và dặn dò, Tam Sắc phổ biến một số nguyên tắc và cách thức liên lạc cho Đức Toàn. Ông hiểu, chàng thanh niên hiền lành hôm nào nay đã hoàn toàn trưởng thành, còn trưởng thành hơn so với ông vẫn nghĩ, biết nghĩ cho đại cục và những mục tiêu lớn lao mà có lẽ, chưa từng bang chủ nào của bổn giáo nghĩ tới.

Thìn cũng thiếp đi dần khi xe bắt đầu lên đường trở về thủ đô, không phải vì hai chai rượu vang, với người luyện công pháp như anh, sức chịu đựng cũng tăng lên rất nhiều so với người thường. Có thể tuần không ngủ, không ăn vẫn khỏe mạnh, rượu cũng vậy, có thể uống rất nhiều nhưng cơ thể sẽ đào thải cực kỳ nhanh nên hiếm khi say cho nổi.

Kể với Đức Toàn những chuyện hơi cũ kỹ, Thìn bất giác ngủ mơ về những tháng ngày trước đây của mình.

Thực thân Thìn ban đầu chỉ là một chàng trai bình thường, anh sinh ra tại Thái Nguyên, bố và mẹ anh gặp nhau khi cùng công tác dài hạn trên này , một công nhân nông trường và một bảo vệ nông trường. Rất nhanh chóng họ đã có anh, nhưng cuộc hôn nhân đó không hạnh phúc được bao lâu. Bố anh vốn là kẻ nát rượu, lười làm ham chơi, sau khi không chịu được cảnh rừng núi hoang vu, khi mà đồng nghiệp bạn bè phần thì đã thành công tại vùng đất mới. Phần thì đã trở về thủ đô xây dựng cuộc sống mới, bố mẹ anh cũng quay về. Ông bà nội anh vốn cũng là một gia đình không hạnh phúc, ông nghiện cờ bạc nặng, nhà chẳng bao giờ có nổi một cái bát lành để ăn cơm, vì mọi thứ bán được ông ta đã bán sạch lấy tiền cờ bạc. Mẹ anh thì cũng chỉ có thể gánh rau bán ngoài chợ kiếm đồng ra đồng vào nuôi gia đình. Trong một hoàn cảnh như vậy, lẽ ra chẳng mấy chốc anh cũng như bọn trong làng, sớm thành chán đời, đầu trộm đuôi cướp. Nhất là khi chứng kiến cảnh bố đánh đập, chửi bới mẹ mỗi khi không có tiền cho ông ta uống rượu.

Điều ngăn cản Thìn trở thành kẻ bất lương, một cuộc sống đầu gấu xong , một cuộc đời chẳng tới đâu chính là vì sức khỏe. Từ bé Thìn đã có một sức khỏe rất kém, suy dinh dưỡng vì thiếu chất trầm trọng, lớn lên anh lúc nào cũng chỉ bé xíu như đứa trẻ học lớp 1 dù đã mười hai tuổi. Được đánh giá là người có tố chất rất thông minh, khác hẳn với cả cha và mẹ, nhưng Thìn không hề thích học hành, không phải vì ham chơi mà vì anh chán cảnh gia đình. Anh cũng không có bất cứ bạn bè nào ngoài những cuốn sách và những thứ đồ chơi đơn giản tự làm.

Khi bạn bè còn đang tuổi ăn ngủ, đánh khăng đánh đáo thì anh đã dàn trận chơi Tam Quốc bằng những que tăm trong vườn. Khi bạn bè còn tranh giành nhau đọc vài cuốn truyện tranh thì Thìn đã tìm ở thư viện trường mượn và đọc những cuốn sách về khoa khọc vũ trụ và những kiến thức thiên văn. Khi bạn bè anh tới tuổi để ý bạn trai bạn gái, những rung động đầu đời tuổi dậy thì, lúc đó Thìn đã nghiên cứu và đặt nhiều câu hỏi về bản chất con người, sự hình thành của muôn loài, của sự sống và sự trùng hợp kỳ lạ tới mức phi lý cho sự tồn tại của Đại Địa.

Đặc biệt bên trong nhưng bên ngoài, Thìn chỉ đơn giản là một anh học trò bé nhỏ không nổi bật, có phần học hơi dốt. Nói chung anh không có bất cứ điều gì khiến người khác chú ý, ngoại trừ là đối tượng dễ bị bắt nạt nhất trường.

Sự thay đổi của Thìn cũng đến từ một cô gái, cô gái ấy là bạn học cùng cấp 3 của Thìn, suốt hơn 2 năm trời kể từ khi gặp cô bé trong một buổi tập trung cả trường, Thìn lần đầu tiên biết tới rung động giữa nam và nữ. Anh theo đuổi cô bé khác lớp đó suốt thời gian còn lại của cấp 3, bất chấp cô gái có điều kiện hơn nhà anh vô số lần và được nhiều anh chàng cùng trường săn đón. Anh đọc quá nhiều sách để rồi tin vào anh sẽ như Martin Eden yêu cô gái con luật sư, như Jack và Rose, rằng tình yêu chân thành sẽ chiến thắng vật chất và vẻ bên ngoài.

Kết quả cay đắng thay, ngày gần tốt nghiệp cũng là sinh nhật cô gái, anh mang một món quà tự làm tới tận nhà, một chiếc xe bóng loáng và một anh chàng cùng lớp cô gái đang đứng chờ. Họ chuẩn bị đi tới bữa tiệc mà chàng trai kia tổ chức cho người yêu, trong lúc chờ đợi, anh chàng kia cũng không hề bất lịch sự. Anh ta là một công tử có tri thức của một gia đình tài phiệt, anh nói chuyện với Thìn, cho Thìn hiểu đây không phải là cô gái Thìn nên theo đuổi. Vì kiểu con gái này, họ sẽ có những điều kiện nhất định ngay từ đầu khi chọn đối tượng tìm hiểu. Không phải THìn không tốt, vì cô gái này mà 3 năm cấp 3, Thìn nổi lên trong trường là một học sinh nghèo vượt khó xuất xắc nhất nhì từ thời mở trường. Nhưng điều đó không có ý nghĩa trong thế giới thực, thế giới của tiền và quyền.

Thìn tận mắt đứng trong bóng tối thấy cô gái của mình chạy tới, nhận món quà đắt giá của người yêu và một nụ hôn nồng cháy. Lững thững đạp xe về trong đêm tối, Thìn đã uống thật say, thật say. Thế giới này vốn không công bằng, giữa kẻ có quyền và dân đen, giữa kẻ giàu và người nghèo, giữa kẻ nỗ lực thực sự và kẻ ăn không ngồi rồi có gia thế. Ở cái tuổi 17,18 , Thìn thấy toàn bộ kiến thức anh đọc được đều vô dụng, nó không thay đổi được một sự thật, rằng anh chả có gì cả.

Những ngày tháng tiếp theo càng tồi tệ, vừa sống trong đau khổ của mối tình đơn phương đầu đời, vừa chứng kiến cảnh bố đánh đập mẹ mà chỉ có thể can ngăn khi có mặt ở nhà, rồi gia đình anh từ chối việc anh học đại học do không có tiền. Chán nản, Thìn quyết định bỏ đi, đi tới một nơi nào đó không biết, đi tìm một cuộc sống mà ở đó không tồn tại giàu và nghèo, tiền và quyền. Dẫu đoán biết hiếm có nơi nào như vậy, nhưng anh vẫn quyết tâm đi tìm. Trong đêm, anh lặng lẽ rời khỏi nhà chỉ để lại một bức thư tay, rằng sẽ đi kiếm việc làm nơi xa, mong mẹ đừng lo lắng.

6 tháng sau, từ khu vực rừng quốc gia Pù Mát, Thìn đã lang thang trong rừng và lạc tận sang khu vực Pha Hon của đất Lào. Sau mấy ngày hết thức ăn, anh tìm được con suối gần đó, uống nước, lấy đầy 3 chai nước lớn và đi men theo con suối tìm quả dại ăn cho qua cơn đói. Kết quả chẳng thể nào tránh được, hai ngày sau, Thìn đau bụng quằn quại vì ăn phải quả độc, bản năng sống không cho phép anh nằm chờ chết. Anh cố gắng tìm đường tới nơi có người trong đêm, và một cú xẩy chân, anh ngã nhào theo men sườn đồi, ngất lịm, điều cuối cùng anh nhớ được đó là : cuối cùng, mình cũng đã chết, một cuộc đời vô nghĩa.

Khi anh tỉnh dậy thấy mình nằm trong một căn phòng ấm cũng được làm toàn bộ bằng gỗ. Thìn cố gắng gượng dậy nhưng chỉ thấy những cơn đau. Rất lâu sau, một bà lão cỡ ngũ tuần rất đẹp lão đi vào. Đó là lần đầu tiên anh nhìn thấy Sư Gia Bạch Vô Nguyệt. Thật may mắn, hay là do duyên số, đúng cái ngày đó là lúc Sư Gia đưa đệ tử đi tìm một số loại cây thuốc trong khu vực Pha Hon. Tiếng thét bản năng khi ngã của Thìn đã được Sư Gia để ý dù cách rất xa, do đêm tối không thể xác minh gì nên tận sáng hôm sau, dù sao việc tìm thuốc cũng đã xong lên Sư Gia quyết định ghé qua hướng phát ra tiếng kêu. Kết quả là Thìn được tìm thấy lúc quá trưa, nhanh chóng được băng bó và đưa về bổn bang. Anh bị gẫy một chân, vài chiếc sươn sườn, rạn hết xương một bên tay. Nhưng được chăm sóc cùng những loại thuốc bí truyền, sau 1 tuần Thìn đã hồi phục.

Điều mà sư gia thấy đặc biệt ở đây, chính là việc Thìn hồi phục rất nhanh, nếu là người khác, thì có thuốc của bổn bang cũng cần tới 3 tuần mới hồi phục thương thế chứ đừng nói những vết rạn xương cũng lành lại như Thìn. Điều này làm bà nghĩ tới cơ duyên, nên mới đề nghị Thìn ở lại làm giáo chúng của bổn bang. Sau đó, vừa vì thích thú chàng trai có tư duy khác thường này, vừa vì thực sự cần người thử luyện Nhập Khí Tọa Đả Khai, bang chủ Bạch Vô Nhật đã để cho Thìn chức danh Vô Sắc Chi Chủ- một chức danh giống Cửu Sắc nhưng không có quyền lực gì thật sự ngoài nhà riêng và tự do đi lại, sử dụng tài sản chung của bổn bang. Vì ông cũng là người được sư gia báo cáo về tốc độ luyện công thần tốc của anh nên có ý ưu ái hay vì lý do gì không ai rõ. Từ đó là hành trình làm một đệ tử của bổn bang tới tận 8 năm sau.

…………………….

Chiếc xe dừng lại bên cạnh tòa chung cư quen thuộc, Thìn cũng đã thức dậy một lúc, đang lơ đãng nhìn đường phố. Tam Sắc cùng tử sĩ lái xe chào Thìn rồi đi mất, Thìn quay trở lại với thực tại, trở về nhà với người vợ dịu dàng của mình.

– Chồng yêu về rồiiiiiiiiiiiiii!

Thanh Dương hét lên rồi chạy như bay tới ôm chặt lấy Thìn. Cả tuần qua cô ngoài vài tin nhắn hỏi han cũng không dám làm phiền nhiều, cô theo dõi tìn tức liên quan tới vụ việc quảng trường và biết nguy cơ của nó ra sao, cũng như không biết bằng cách nào mà Thìn đã nhờ vả giải cứu bố cô cùng rất nhiều người liên quan thành công mỹ mãn. Cô chỉ cần biết anh đã cứu cả gia đình cô một việc, bí ẩn của anh cũng không cần thiết tra hỏi làm gì.

– Khiếp, làm như yêu nhau lắm ý nhở _ Thùy Dung cầm đĩa thức ăn nóng hổi đặt lên bàn quay sang trêu chọc.

– Thì người ta xa nhau cả tuần rồi mà.

– Tuần mà làm như cả năm, khiếp, hai ông bà sến

– Thôi thôi, cô thì khác gì _ Thìn châm chọc

– Em quên đi, Dũng đi có cả tháng em chả quan tâm

– Yêu đương gì cái kiều ý, tình yêu bọ xít !

– Quên đi, có mà người ta yêu nhau đủ lớn rồi không có mấy trò nhớ nhung như các người…

– Cái con bé này…

– Kệ chị, chồng chị chứ !

– Thì có ai bảo không kệ đâu, thế có cơm không, người ta đói rồi.

Ba người ăn uống trong không khí vui vẻ, Thanh Dương nay về sớm và làm nhiều món ngon Thìn thích với sự hỗ trợ của cô em gái. Cô cảm thấy tâm trạng mình rất khác, cảm thấy sự gần gũi giữa vợ chồng có giảm đi, không phải vì tình cảm, mà chính là vì con người thật của Thìn là người thế nào tự nhiên cô cảm thấy không thể hiểu rõ dù đã chung sống 4 năm nay. Cảm giác anh cao và lớn hơn mức cô có thể với tới rất nhiều, nhưng dù vậy, cũng không ảnh hưởng tới tâm trạng vui vẻ hay tình cảm cô dành cho anh.

Thìn lúc này ngoài câu chuyện với vợ tránh không nhắc tới công việc và rất may là vợ anh cũng không hỏi gì thì lại len lén chú ý tới cô em vợ. Thùy dung mặc một chiếc áo phông không cổ đơn giản màu mận chín, vẫn chiếc quần short vải đen thoải mái ở nhà. Điều gây chú ý là mỗi khi cô dựa người hẳn vào phần tựa lưng của ghế, Thìn có thể nhanh mắt nhìn thấy 2 núm rất nhỏ hiện ra trên bộ ngực dường như phẳng lì kia.

Oh ! Hóa ra ở nhà em ấy không mặc áo lót à ?

Thìn thầm nhủ, hết công việc rồi, không hiểu sao điều anh nghĩ tới khi về nhà lại là cô em vợ. Không phải Thanh Dương hay đôi vú to lớn của Thảo, thân hình nóng bỏng của Ngọc Lan mà lại là khuôn mặt nhí nhảnh, đôi kính cận dính trên mắt , khuôn mặt tròn trịa và mùi khai khai, nồng nồng từ chiếc quần lót cô em vợ.

Sau bữa ăn, Thìn và Thanh Dương ôm nhau trên ghế sopha vừa xem vài thứ gì đó không rõ vừa nói chuyện, trong lúc đó, Thùy Dung trở về phòng gọi video cho chàng người yêu đang đi công tác ở tỉnh nào đó. Anh chàng học nghề kiểm toán, trước khi được giao việc ở gia đình, bố anh yêu cầu cần đi làm thuê vài năm để lấy kinh nghiệm. Mà nghề này thì nhiều khi đi công tác thất thường, có lúc cả vài tháng trời.

– Anh chị, đi xem phim đi !

– Gì vậy bà, tự nhiên đòi đi coi phim !

– Thì em thích xem, đi đi, em bao bỏng ngô với nước.

– Làm như nhà tôi thiếu _ Thìn phản công, anh không hiểu được mình, anh chưa từng thế này, tham gia vào trò trêu chọc kiểu trẻ con với ai bao giờ. Kể từ bé luôn chứ đừng nói là sau này. Anh vốn là kẻ lạnh lùng không quan tâm những thứ vớ vẩn. Dường như chỉ cần có mặt Thùy Dung, anh như trẻ con ra, hòa đồng hơn, vui vẻ hơn.

– Thì không thiếu mà em rủ lên em bao

– Thôi muộn rồi, để anh Thìn nghỉ, anh vừa về xong !

– Ứ ừ ! Đi thôi nào…

Cái môi bĩu ra cùng lời rủ rê không thể làm Thìn từ chối, cô gái này hình như có thể thuyết phục anh mọi thứ bằng những cách thức vô cùng đơn giản, anh mơ hồ cảm thấy vậy.

– Đi cũng được, đang có mấy phim anh thích, mà cả tuần làm việc cũng đang muốn đi xem phim cho thoải mái đây

– Vậy tùy anh, sợ anh mệt thôi.

– Xời anh khỏe như trâu, toàn ăn với ngủ ý mà !

– Đấy, thế mà chị cứ kêu anh đi công tác mệt, có mà đi chơi.

– Tôi làm việc hiệu quả quá, tổn hao trí óc lên mới cần chơi với nghỉ ngơi nhé.

– Xí, có mà toàn giao nhân viên làm còn anh ngồi café ngắm gái chứ gì ?

– Gái đâu mà ngắm ?

– Gái Việt Trì bao xinh.

– Chả thấy cô nào xinh

– Chị ơi , anh bảo chị không xinh. _ Thanh Dương và Thùy Dung rõ ràng là hai cô gái Việt Trì

– Trừ vợ anh ra, vợ anh xinh nhất.

– Vợ anh xinh nhất còn em xinh đặc biệt ! Haha

– Còn lâu, ai cũng bảo chị xinh hơn nhé _ Thanh Dương tham gia câu chuyện.

– Thôi thôi, lại nhận vơ, thế có đi không, đặt vé nhanh còn kịp.

Mới gần 8h tối, Thìn nhanh chóng đặt vé rạp phim ở tòa nhà ngay gần chung cư anh ở. Cách chỉ chừng 500m lên Thùy Dung tự quyết định đi bộ. Ba người cùng nhau xuống phố, băng qua đường sang tòa nhà đối diện. Thìn thấy thật bình yên và vui vẻ, nhưng vì trở về bên vợ sau cả tuần xa cách, hay là niềm vui , sự thoải mái trẻ trung kể từ khi Thùy Dung xuất hiện ?

Bộ phim hành động hài diễn ra liền sau đó, cả ba chăm chú vào xem phim, bên cạnh đó là túi bỏng ngô được Thùy Dung và Thanh Dương đánh bay cùng lúc hết phim. Cả ba lại hả hê trở về nhà, Thìn lững thững bước theo sau hai chị em đang tranh luận gì đó về bộ phim vừa xem. Nhìn đôi chân thon thả của Thùy Dung, anh lại khao khát tình dục một cách mạnh mẽ. Chiếc cổ trắng thanh cao kia, anh mong được hôn lên nó, được ôm lấy bóng hình không hẳn là hấp dẫn gợi dục kia. Nó nhiều hơn là tình dục, là gì đó vụng trộm, xấu xa, bần tiện nhất của con người, phần tăm tối nhất trong anh.

Thanh Dương vốn sạch sẽ nên đã tắm ngay sau khi ăn xong, cô đánh răng rồi lên giường, trong khi đó Thìn vào nhà tắm. Phía nhà vệ sinh bên ngoài, anh cũng biết Thùy Dung đang tắm để còn đi ngủ, chợt anh bất giác tưởng tượng ra hình ảnh cô em vợ đang lõa thể, bộ ngực phẳng chỉ hơi nhú, đầu vú đỏ hồng nhỏ nhắn, khe lồn ẩm ướt… dương vật Thìn dựng đứng và thèm khát. Nhưng có vẻ nó xa xôi quá, anh đang là một người bình thường, cũng tuân theo những đạo lý bình thường của con người. Chỉ có thể thèm khát từ xa.

Một cuộc làm tình chóng vánh và không đem lại nhiều cảm xúc cho cả hai, Thanh Dương vì chiều chồng đã quá lâu mà chủ động, nhưng bản thân cô không thấy ham muốn. Thìn thì hùng hục trong khi đầu đang nghĩ tới Thùy Dung, kết quả là cả hai đều giả vờ như thỏa mãn. Thanh Dương chìm trong giấc ngủ, còn Thìn vẫn thao thức, anh càng cảm thấy khó chịu hơn sau cuộc làm tình cho có với vợ.

Anh len lén bước ra khỏi phòng ngủ, tiến về phòng khách, rón rén như một tên trộm, ngó trước sau, hai cánh cửa phòng ngủ đều đóng kín, tăng cường thính giác, tiếng thở đều của hai chị em từ hai nơi làm anh phần nào yên tâm. Thìn tiến về phòng vệ sinh chung, từ từ mở cánh cửa như sợ có người nghe tiếng động, bước vào phòng và bật điện. Đóng chặt cửa lại, Thìn nhanh chóng nhìn trên móc đồ treo.

Đây rồi, chiếc áo phông màu mận chín, phía dưới lộ ra một đoạn dây áo vú, bên cạnh là chiếc quần short vải đen. Thìn tiến lại gần, đưa tay nhấc nhẹ chiếc quần short ra khỏi móc, bên trong, một chiếc quần lót nữ sọc đen điểm trắng, trên phần giữa dùng để che phần mu là hình một chú gấu trúc in nổi lên.

Móc lại chiếc quần short vào giá treo, tay anh hơi run, mở bên trong chiếc quần lót ra, một đoạn đũng quần rõ ràng vẫn còn nhớp nháp ở đó thứ dịch tiết ra từ âm đạo của Thùy Dung, đúng rồi, phim vừa xem có vài cảnh nóng bỏng, hẳn là Thùy Dung cũng bị kích thích. Thìn từ từ đưa lên gần mũi, chính là cái mùi mà anh hình như đã nghiện mất rồi, mùi từ lồn của cô em vợ. Nó hơi nồng, một chút khai và vô cùng hấp dẫn, dương vật Thìn đã dựng đứng từ bao giờ. Anh tụt chiếc quần đùi xuống, tay anh tự sóc nhanh chiếc dương vật của mình, mũi dí sát hít thật sâu, môi anh chạm nhẹ, dinh dính thứ nước nhờn còn đọng lại của Thùy Dung. Cảm giác lên đỉnh thật nhanh, anh hé lưỡi nếm một chút dịch còn sót lại, mằn mặn, ngai ngái nhưng cũng hấp dẫn vô cùng. Anh liếm một đường thật mạnh như muốn làm sạch hộ cô em vợ phần ẩm ướt trên đũng quần lót, cũng là lúc dương vật anh phóng mạnh những luồng tinh trùng vào khoảng không của nhà tắm.

Thìn định thần, đặt lại mọi thứ như cũ, lấy vòi sen xả mạnh để trôi đi những cục trắng trắng anh vừa tạo ra rồi nhẹ nhàng, lại rón rén trờ về phòng ngủ. Nhắm mắt ngủ một giấc, trong đầu anh, lơ mơ hình bóng em vợ hiện ra với những chuyện tưởng tượng.

10 phút sau, cửa nhà vệ sinh chung bật sáng, Thùy Dung ngồi vệ sinh nhưng không đeo kính nên mọi thứ cứ mờ mờ. Với cũng chẳng nghĩ gì nhiều, cô nhanh chóng tắt điện và trở về phòng ngủ. Trong đầu hơi ngờ ngợ điều gì đó không rõ về đống đồ thay ra của mình treo trên mắc có gì đó khang khác.