Những Người Bạn Vợ – Seri Truyện Dài Cực Hay ( Update Chap 65 )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Những Người Bạn Vợ – Seri Truyện Dài Cực Hay ( Update Chap 65 )
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại:
Lượt Xem: 11775 Lượt Xem
Xem Tại : https://doctruyen14.net/nhung-nguoi-ban-vo-seri-truyen-dai-cuc-hay
Chap 58: Chiến trường mới
So với những suy nghĩ ban đầu của Đức Toàn, rằng đây là một tổ chức dạng cao cấp hơn xã hội đen, kiểu mafia mỹ gì đó, mặt khác có cơ sở nghiên cứu công nghệ, biết đâu đó bên ngoài bộ mặt lại là một tập đoàn lớn đang chi phối xã hội. Rất thường thấy ở bất kỳ quốc gia nào có điều đó, những tập đoàn chi phối một phần hoặc cá biệt ở một số đất nước có những tập đoàn chi phối cả nền kinh tế. Và do vậy, họ hoạt động cả trong tối, ngoài sáng, việc gì không dùng luật pháp hay thủ đoạn kinh doanh đạt được thì sẽ dùng luật rừng.
Nhưng nghe nhanh những điều Thìn chia sẻ, Đức Toàn không thấy suy đoán đó là đúng nữa, lại không dám đặt câu hỏi trực tiếp về tổ chức của anh ta. Có vẻ như đây là một thế giới hắn chưa từng biết qua, nguồn lực và sức mạnh tới cỡ nào, mục tiêu chính trị của họ ra sao ? tại sao họ ẩn thân lâu vậy giờ vô tình vì ông phát hiện ra thân thế mà anh ta lại thành đề nghị thế này ?
– Tôi thực sự chưa hiểu ý của ngài cho lắm.
– Hẳn ông thấy kỳ lạ, rằng tại sao lại là lúc này, với ông ?
– Chắc phải có lý do !
Thìn nhấp thêm một ngụm rượu, đứng dậy, bước vài bước ra tới cửa sổ nhìn ra quang cảnh hồ với những gợn sóng và ánh nắng gay gắt giữa một trưa mùa hè.
– Ông biết nếu tôi muốn giết một ai đó trên thế giới này thì dù là tổng thống Mỹ cũng không thể có cơ may sống sót không ?
– Tôi không dám tưởng tượng, nhưng điều ngài nói tôi tin là thật.
– Tổ chức của tôi vốn là một tổ chức sinh sống bằng nghề sát thủ, nói chính xác là sát thủ cho chính phủ từ hàng ngàn năm nay.
– Chính phủ ? tới mức vậy sao ? Có vẻ như là một câu chuyện dài.
– Vậy ông có muốn nghe ?
– Nếu có vinh hạnh đó thì tôi cảm thấy thật may mắn !
– Được, cho đồ ăn vào, hôm nay tôi sẽ kể cho ông câu chuyện về tổ chức chúng tôi. Tuy nhiên ông cần lựa chọn rõ ràng thế này. Nếu hôm nay ông quyết định theo tôi, thì như tôi nói, tôi sẽ hỗ trợ để ông tạo ra một đội ngũ chính khách, từng bước leo lên những nấc thang quyền lực. Quyền lực và lợi ích của ông không cần bàn cãi, những cũng có nghĩa ông sẽ không bao giờ rút chân ra được liên minh với tôi, chỉ cần ông sơ xuất hay cố tình phản bội chắc chắn kết quả là cái chết, thậm chí liên đới tới cả gia đình.
– Ực ! Vâng, tôi hiểu! _ Đức Toàn nuốt xuống cổ họng chút nước bọt và không khí, ông ta thấy cổ họng mình hơi khô, đưa tay với ly rượu, ông nhìn rõ mặt ly rượu rung lên từng hồi vì tay ông ta đang run rẩy.
– Con đường còn lại là hãy ăn một bữa, ông sống tiếp cuộc đời ông, chỉ cần đảm bảo vĩnh viễn không tiết lộ mọi chuyện về tôi và tổ chức của tôi thì ông cũng sẽ bình an. Nếu làm trái thì kết quả y hệt kẻ phản bội.
Đức Toàn thần người, ông ta hoàn toàn hiểu mình đang đứng trước cơ hội lựa chọn duy nhất trong đời. Với con người như anh chàng này, tất nhiên nói sẽ giữ lời, dù ông ta từ chối anh ta cũng sẽ đảm bảo không làm gì ông và gia đình. Nhưng sẽ tuột mất cơ hội hợp tác vĩnh viễn, sống tới giờ cũng đã 54 tuổi, ông ta chưa từng gặp áp lực lớn như thế này, mà lại phải quyết định trong phút chốc.
Nghĩ đi nghĩ lại, từ nhỏ, ông ta luôn mơ ước làm được gì đó vĩ đại, tham gia một hành trình phưu lưu nào đó trong những câu truyện của June Verne hay Mario Puzo, hay được sống trong thời đại của những anh hùng kiến công lập quốc. Theo thời gian, dòng đời xô đẩy, cơm áo gạo tiền, rồi trèo lên được cái chức giám đốc sở bây giờ, ông ta đã quên mất hoài bão một thời đó. Lúc nào cũng là kiếm tiền, rồi giữ quan hệ, lấy lòng người trên, được lòng người dưới. Không biết từ bao giờ, ông ta đã như một cỗ máy hoạt động và phản ứng máy móc với mọi lời nói, sự việc đến trong đời.
Vốn dĩ ông ta chỉ cần tiếp tục như vậy, ăn ít đi một chút, tham bớt đi một phần chờ ngày về hưu yên ổn là có thể an hưởng tuổi già. Nhưng luôn có gì đó thôi thúc ông ta đi nữa, tiến lên chút nữa, không phải vì tham mà dường như hoài bão sống mãi không chịu an nhàn tự chuyển dịch từ hoài bão thành ám ảnh trong cuộc sống của ông ta. Chính sự thúc đẩy đó mới dẫn tới ngày hôm nay, ông ta ngồi trước cơ hội này, đó chẳng phải là duyên, là số hay sao ? Cũng ngần này tuổi rồi, ăn ngon mặc đẹp, gái trẻ bên cạnh cũng hưởng đủ rồi. Còn gì mà tiếc nuối, mà không sống cho hoài bão đã bị lãng quên một lần, mà đâu có nghĩa sẽ phải chết, chỉ là một cuộc phưu lưu nhiều mạo hiểm với cả vạn thứ không thể đoán biết trước mà thôi.
– Tôi đồng ý, nguyện theo ngài tới cùng, nguyện làm theo mọi sai bảo và chỉ đạo của tổ chức, sống chết không màng !
– Ấy, ông đừng làm như tuyên thệ gia nhập vậy, với chúng tôi gia nhập cũng không có lễ lạt như vậy. Ông không hoàn toàn là người củ tổ chức, mà là một đối tác chiến lược. Nhưng, ông cần cạn ly này với tôi !
Thìn rút trong túi áo ra một hộp nhỏ, quay lại bàn ăn, một vật màu trắng cỡ viên thuốc con nhộng được thả vào cốc rượu của Đức Toàn.
– Vậy chúc mừng ngài đã trở thành đối tác và là thành viên dự khuyết của Bạch Long Cửu Diện giáo !
Đức Toàn thừa hiểu không thể chỉ bằng lời nói mà Thìn tin được ông ta, cầm ly rượu còn 1/4 trên tay, ông đã hết run, trong người ông ta nóng bừng lên vì sự quyết tâm. Mặc cho thứ được bỏ vào cốc rượu là gì, miễn ông còn trung thành với tổ chức này, sẽ không sao hết.
– Đa tạ giáo chủ !
Đức Toàn uống một hơi và nuốt cả viên thuốc kia vào bụng sau khi chạm ly với Thìn. Thìn gật đầu hài lòng.
– Ông đừng lo, thứ tôi cho vào là một thiết bị định vị kèm ghi âm, tất nhiên là để đảm bảo sự trung thành của đối tác bên ngoài. Ngoài ra còn là sự đảm bảo an toàn cho ông nữa, bất cứ khi nào ở đâu_ Thìn để lên mặt bàn 1 hộp nhỏ hình vuông cỡ 3cm có nút bấm _ chỉ cần ông ấn nút báo nguy sẽ có người của tổ chức tới hỗ trợ.
– Xin đa tạ giáo chủ !
– Không ai gọi tôi là giáo chủ cả, thường là bang chủ, còn ở ngoài cứ xưng hô như bình thường là được. Nếu trước mặt người khác sẽ xưng chú – cháu cho đúng vai vế tránh bị để ý không đáng có.
– Vâng, thưa bang chủ.
– Giờ có thể dọn món lên chưa, tôi đói rồi !
– Vâng vâng, bang chủ đợi chút.
Đức Toàn thở phào, cũng thật đơn giá quá ý chứ, ông ta lòng vui phấp phới, chạy như bay ra khỏi phòng kêu phục vụ thay vì gọi điện. Cuộc đời ông ta và có thể cả những người xung quanh từ nay sẽ bước sang một trang mới.
……………….
Thìn đặt con dao và chiếc dĩa ăn xuống đĩa, tảng cừu nướng vẫn còn một nửa, trong lúc đó Đức Toàn chỉ dùng một miếng Steak nhỏ, ông ta không đói, đói làm sao được khi mà ông ta vừa bước vào một thế giới khác huyền bí.
Lau miệng và uống thêm một ngụm rượu vang, Thìn ra giấu để nhân viên phục vụ dọn dẹp bàn ăn, Đức Toàn nhắc nhân viên mang lên một chai vang tráng miệng hảo hạng cùng một đĩa hoa quả khác. Hai cô gái xinh đẹp chừng 19 tuổi đứng hai bên Thìn chờ chỉ thị, nãy giờ phục vụ họ ít nhiều biết được tầm thế của gà đàn ông mặc quần ngố đi dép tổ ong này như thế nào. Đủ để khiến một giám đốc sở, chủ nhà hàng nơi họ làm việc và sở hữu rất nhiều tài sản như Đức Toàn đến gắp miếng rau cũng phải xem ý tứ gã như thế nào. Những lời nịnh nọt lấy lòng được phun ra một cách cẩn thận nhất, đủ để hiểu, chỉ cần phục vụ tốt con người này thì cuộc đời các cô cũng sẽ sang một trang khác.
Trong giới quan chức không hiếm thấy chuyện như vậy, chỉ cần lọt vào mắt quan lớn, phục vụ cho ngài một đêm thì vị trí, công việc hay tiền bạc đều có thể đến chỉ sau một đêm. Khi nãy bên ngoài, hai cô đã tự nói chuyện với nhau, nếu vị khách bí ẩn này muốn hai cô phục vụ một lúc cũng được luôn. Nghĩ tới những hành động dâm tiện nhất 2 cô có thể làm để vị khách hài lòng, mặt cả hai đỏ bừng lên suốt cả bữa ăn.
Tuy nhiên chưa đến lúc thì phải, vị khách nói tất cả ra ngoài, đồng thời ông chủ dặn không được bất cứ ai làm phiền họ, đưa điện thoại cho gã quản lý để nếu có ai gọi xử lý việc giúp hoặc hẹn sau. Thìn gật đầu hài lòng khi cánh cửa phòng đã khép lại và tiếng chốt cửa đã vang lên.
– Tính tới giờ, tôi gia nhập bản giáo đã khoảng hơn 13 năm, từ năm 18 tuổi. _ Thìn bắt đầu câu chuyện, Đức Toàn thì tập trung và lặng im lắng nghe, ông ta biết đây là chuyện số người có thể được nghe trên đời này không nhiều.
– Năm đó, sau khi gia nhập bản giáo và được đặc cách khác với quy luật bình thường, được luyện tập công pháp, rồi được phong là Vô Sắc ngoài Cửu Sắc Bạch Long của bản giáo, tôi bắt đầu tiếp xúc với lịch sử của bổn bang. Hiện giờ Cửu Sắc dưới tôi cũng là 9 người khác chứ không phải là Cửu Sắc ngày xưa.
– Trước đây, trong suốt 1400 năm lịch sử, bổn bang có tên gọi là Bạch Long Thần Giáo, được thành lập với một mục đích đó là đi tìm những mảnh ghép của Long Đồ Chí, ông có thể thấy công nghệ của bổn bang vượt trội so với xã hội, nhưng chưa là gì cả, còn cả vạn trí tuệ và phát minh trong những mảnh Long Đồ Chí mà thế giới chưa biết tới. Nhưng phát minh của thế giới hiện đại như là máy bay, tên lửa, thậm chí điện thoại, máy tính cũng là từ lý luận và công nghệ trong những mảnh kho tàng này mà ra. Nhưng nó chỉ là phẩn rất nhỏ mà thôi, nói cách khác là trong quá trình nghiên cứu những công nghệ cao siêu trong đó thì những sản phẩm hiện đại ngày nay là phụ phẩm hoặc chỉ là một phần sản phẩm cuối cùng.
– Ngoài công nghệ ra, trong Long Đồ Chí còn chưa rất nhiều võ công, công pháp có sức mạnh khủng khiếp, người nào cũng có thể luyện để tăng cường sức khỏe, từ hơn người bình thường vài lần tới hàng trăm, hàng vạn lần. Cũng chưa ai biết khi luyện được võ công mạnh nhất trong Long Đồ Chí sức mạnh sẽ tới mức nào, nhưng có thể nói một người sẽ mạnh như một đội quân.
– Có điều Long Đồ Chí có tới 1000 mảnh ghép, nó lưu lạc khắp nơi trên thế giới từ không biết mấy ngàn năm qua hay từ bao giờ, ai tạo ra và để làm gì, nhưng có thể khẳng định công nghệ và sức mạnh của thời đại đó phải vượt xa chúng ta hàng triệu lần. Những di tích lịch sử cổ đại mà hiện giờ chúng ta còn không làm lại được nếu không có số người, máy móc cùng chi phí khổng lồ chính là biểu hiện còn lại của thời đại đó. Ví dụ như những tảng đá nặng hàng nhiều tấn, có lẽ thời đó, chỉ cần 1 số người có sức mạnh luyện Long Đồ Chí là có thể bê đi được.
– Quay lại câu chuyện về bổn bang, ở Đại Việt, bổn bang là giáo phái gần như đầu tiên thành lập, sau đó xuất hiện càng ngày càng nhiều các ẩn giáo khác, mạnh nhất là Thiên Địa Hội, sau nhiều cuộc chiến, cuối cùng hiện tại chỉ còn lại 4 tổ chức là chúng ta, Thiên Địa Hội, Hắc Thủy Giáo và Lam Sơn Cốc. Ngoài ra có 1 tổ chức bán chính phủ được thành lập để đối chọi với ẩn giáo, nhất là chúng ta là tổ chức Sói Đêm.
– Tại sao lại có tổ chức liên quan tới chính phủ đối chọi tìm cách tiêu diệt chúng ta thì đó là do tôi. Từ khi thành lập bản giáo, mục tiêu của chúng ta là tìm Long Đồ Chí, chọn cuộc sống ẩn dật trên rừng núi, tránh xa thế giới bình thường. Tuy nhiên chúng ta vẫn cần tiền, rất nhiều tiền là đằng khác, vì ngoài duy trì nhu yếu phẩm, chúng ta còn cần duy trì hệ thống tình báo, những nhà an toàn, những chuyến công tác hay nằm vùng tại các nước ngoại quốc.
– Nhưng bổn bang không chú trọng theo đuổi công nghệ mà là võ công và thông tin về Long Đồ Chí, cũng không thể đem võ công ra bán ngoài đường để kiếm tiền được. Do vậy, từ rất lâu, các bang chủ đời trước đã liên hệ với chính quyền với tư cách một đội ngũ sát thủ giết thuê. Chi phí rất đắt nhưng đã ra tay thì không bao giờ thất bại. Nói cách khác, khi ta gia nhập bổn bang, nó giống một tổ chức sát thủ hơn là một ẩn giáo cổ đại có mục đích lớn lao. Điều này là do sự cố chấp và biến chất của đời này truyền sang đời sau, mặc dù mục tiêu tìm Long Đồ Chí vẫn là tối cao, nhưng vì không có phương pháp, không thích ứng được với sự biến đổi của thế giới và công nghệ nên càng lúc bổn bang càng đi sâu vào con đường đen tối mịt mùng đó.
– Từ hồi thành lập thì bổn bang chỉ nhận những nhiệm vụ đơn giản, ám sát những kẻ không thể xử lý công khai, hay những hợp đồng giết thuê giá trị, không còn phân biệt tốt xấu, chỉ cần ngươi đủ nhiều tiền và gặp được người liên lạc, ngươi có thể giết bất cứ ai. Có thời, không ai nghe thấy sứ giả của Bạch Long Thần Giáo mà không sợ. Qua nhiều năm tháng, chúng ta tham gia ngày một nhiều những việc đen tối hơn. Nếu là vài trăm năm trước, khi giúp đỡ chính phủ ám sát tướng lĩnh quân địch, thăm dò thông tin quân xâm lược, tiêu hao sinh lực địch giúp Đại Việt thắng vô số trận, chứ ngươi nghĩ khi quân Mông Nguyên xâm phạm, chỉ với nhúm quân và tinh thần bảo vệ quê hương có thể chiến thắng hay sao ? Là do tổ bổn bang đã ám sát rất nhiều tướng lĩnh của địch, thậm chí cái thời hào hùng đó, giáo chúng còn tham gia những trận đánh khốc liệt, lao lên mở đường, giết tướng, trảm quân. Chỉ cần một giáo chúng thành tài của bổn bang trong một trận đánh có thể giết cả trăm tên địch nhanh như chớp giật.
– Nhưng sau này càng lúc sự hào hùng đó càng đi xuống, các bang chủ chỉ tập trung vào ám sát kiếm tiền và tích lũy của cải, cũng chẳng rõ để làm gì. Và tới thời của ta thì như ta vừa nói , chỉ là một tổ chức ám sát, các bang chủ đều tránh hỗ trợ hay tham gia các cuộc chiến của đất nước vì hao tổn nhân lực rất nhiều. Về sau này chỉ còn chuyên nhận nhiệm vụ như là giết một kẻ chạy trốn ở nước ngoài, hạ độc một vị quan chức chính phủ muốn loại bỏ.
– Khi ta gia nhập được cỡ chừng 8 năm, trong một nhiệm vụ ám sát, bang chủ đời trước là Bạch Vô Nhật đã mất tích và được coi là đã mất mạng, quyền bang chủ lập tức được chuyển giao cho con gái ngài, sư tỷ ta rất yêu quý là Bạch Khổng Tước và sự hỗ trợ của chị gái bang chủ, sư gia – sư phụ, người đã cứu vớt và tái sinh ta : Bạch Vô Nguyệt. Võ công và sức mạnh còn gấp nhiều bang chủ cũng như bất cứ ai trong bang, ta từng chứng kiến sư gia chỉ bằng một chiêu thức có thể cắt băng mặt hồ nước tới tận đáy trong vài giây khiến nước dạt cả sang hai bên.
– Thế nhưng, có một cuộc phản loạn đã diễn ra, Sư Gia bị đầu độc, sư tỷ bị hãm hại, rất nhiều huynh đệ đã hy sinh. Đứng đầu cuộc phản loạn này chính là Cửu Sắc đời trước, bọn chúng muốn tiến ra ngoài xã hội, công khai tồn tại và có cuộc sống xa hoa sung sướng chứ không muốn sống ẩn dật.
– Ta cùng rất nhiều người trung thành, trong đó là cả 8 trong số 9 Cửu Sắc bây giờ đã phản công, đấu một trận sống mái với chúng, bằng sự quyết tâm quyết tử cũng như trình độ võ công không thua kém, chúng ta đã giết sạch được bọn chúng. Trước khi chết, sư tỷ đã truyền ngôi bang chủ cho ta, cũng là bang chủ đầu tiên của bổn giáo không phải là cha truyền con nối.
– Sau khi ta đăng ngôi, một mặt ta cải cách và cắt đứt mọi thứ, giết sạch tàn dư bọn phản loạn, vừa ổn định được thời gian thì người của chính phủ hẹn gặp. Ta đại diện tới gặp để xem nhiệm vụ tiếp theo, ta phát hiện ra, chính phủ đã coi bọn ta như một công cụ giết chóc trong tay, ra lệnh và hống hách với chúng ta. Khi ta nói tình hình bang mới gặp sự cố chưa ổn định nên không nhận nhiệm vụ được, bọn chúng lăng mạ ta và dọa dẫm , coi chúng ta như con chó phải nghe theo chúng vậy. Ta tức giận giết sạch bọn tới liên lạc trong đó có cả một tên chức tước không bé.
– 1 tuần sau, quân đội hùng hậu truy tìm chúng ta ráo riết, mặc dù không biết vị trí bổn bang ở đâu, cũng như nếu tìm được giáo chúng đều có khả năng phần lớn trốn thoát khỏi mũi tên hòn đạn trước khi bị bao vây. Nhưng cơ nghiệp ngàn năm của bổn bang không thể để hủy hoại trong tay ta được. Ta tập hợp 7 trong số tân Cửu Sắc, cùng lúc bắt cóc những tên đầu sỏ, sau đó đột nhập vào phòng họp những người cầm đầu Đại Việt này. Ta đứng ra đàm phán, tuy sức mạnh bổn bang không thể tiêu diệt hay làm hỏng cả một đất nước, nhưng nếu chúng ta dùng kỹ năng ám sát của mình giết hết những kẻ chúng ta ghét thì thế nào ? Có tên nào mà không sợ chết ?
– Thực tế, số người biết tới quan hệ và sự tồn tại của bổn bang trong chính phủ là rất ít, nên trong một mẻ ta tóm gọn bọn chúng, sau cùng cũng chỉ là những kẻ sợ chết mà thôi. Do vậy, bọn chúng bắt buộc phải chấp nhận thỏa thuận. Bọn ta sẽ chỉ nhận nhiệm vụ bọn ta thích, ngoài ra , dù bọn ta không làm gì, hàng năm bọn chúng đều phải có một khoản chi phí duy trì hòa bình với bổn bang. Không phải bọn chúng sợ bổn bang, mà sợ bản thân mình và gia đình bị chúng ta giết chết trước khi tiêu diệt được bọn ta hoàn toàn. Hơn nữa ta trong tối, chúng ngoài sáng, rất khó để khẳng định một đòn tiêu diệt được bọn ta, chỉ cần còn lại ít người bên ngoài là chúng đã gặp nguy hiểm rồi.
– Cuối cùng tạo thành tình thế như giờ, mặc dù căm ghét nhưng bọn chúng cũng lại sợ hãi, đây không phải là tình trạng duy trì được mãi, giỏi lắm thì là thời đại của những tên già cả hiểu chuyện, tới thời bọn trẻ trâu kế tục chúng là cùng, chắc chắn sẽ xảy ra đụng độ với bổn giáo. Việc chúng đồng ý cho tổ chức nào đó thành lập Sói Đêm chính là để chuẩn bị cho việc đó.
Thìn thở một hơi dài, trong lúc kể tóm tắt nhanh câu chuyện cho Đức Toàn nghe, anh cũng hồi tưởng những ký ức bi thương về quá khứ của mình. Thương cảm cho Sư Gia anh vô cùng kính yêu, sư tỷ anh rất yêu quý, căm hận kẻ đã lừa cả tình yêu , lòng tin biến anh thành kẻ lạnh lùng như giờ. Đức Toàn thì ngồi thẩm thấu câu chuyện được nghe, thật kinh khủng, đây mới chỉ là một phần rất nhỏ của toàn bộ câu chuyện, không biết chi tiết ra thì Bạch Long Cửu Diện giáo đã từng sát hại bao nhiêu mạng người quan trọng, tài sản tích lũy cả ngàn năm lớn tới mức nào. Thật không thể nghĩ bàn.
– Ta hoàn toàn nhận thức được những vấn đề không thể không xảy ra tiếp theo, chính vì vậy, ta muốn tìm con đường khác. Không phải cứ dựa vào việc giết chóc, ám sát, trả thù là hay, hơn nữa dù võ công sức mạnh vô cùng lớn, nhưng ngay bản thân ta vẫn chỉ là con người, vẫn có thể bị một viên đạn lạc, một chút độc dược giết chết. Đối đầu với quân đội đông đảo cùng vũ khí sát thương thì hơn ngàn giáo chúng có giết 1 vạn, 10 vạn đi nữa cuối cùng cũng bị tiêu diệt mà thôi.
– Do vậy, ta muốn ngươi sẽ bắt đầu bước vào con đường chính trường thay cho ta, vì ta không thể ra mặt cũng như không có thời gian đi làm những việc suốt ngày xuất hiện trước công chúng như vậy. Mặt khác, ngươi phải liên lạc, tìm kiếm những người giỏi nhất, tử tế và trung thành nhất có thể, xuất phát chỉ cần từ một chức vụ nhỏ cũng được, cùng nhau, ta sẽ hỗ trợ để các ngươi trèo lên càng nhiều nấc thang quyền lực càng tốt, mắt xích ngày càng rộng lớn càng tốt. Về tiền bạc tạm thời không cần lo lắng, các ngươi có thể thoải mái sử dụng để tạo quan hệ và tranh thủ sự ủng hộ trong quá trình lên chức quyền. Tất nhiên không phải phung phí ăn chời sa đọa, việc này sẽ có Tam Sắc quản lý cùng ngươi. Việc chính trường ta không giỏi, nhưng người cũng là một con cáo già thông minh, dùng tiền và tạo những sự vụ thế nào để những người trong tổ chức chúng ta trèo lên được những chiếc ghế cao hơn hẳn ngươi đều biết cách.
– Sau cùng, ngươi hãy dùng một số điện thoại riêng, đây là chiếc điện thoại đã được mã hóa an toàn, dùng nó để gọi cho ta và liên lạc với thành viên của bổn bang. Sau này, những người gia nhập sau khi được kiểm tra rõ ràng cũng được cung cấp. Giờ người cần đi thăm dò những người có khả năng triệu tập vào tổ chức, nhưng họ không được quyền biết là làm việc cho ai, chỉ biết ngươi là người quyết định tất cả, và sau ngươi còn có một tổ chức lớn hơn nhiều. Sau khi lập danh sách xong sẽ gửi cho Tam Sắc để kiểm tra đánh giá. Hiểu rõ chưa ?
– Tôi rõ rồi ạ !
Đức Toàn hai tay đã hết run, nhận chiếc điện thoại từ Thìn, lòng hắn rạo rực và hừng hực sức sống như đang trở về thời trai trẻ. Một cuộc chiến mới, một con đường mới đã bắt đầu, và hắn là người lãnh đạo cuộc chiến này cho Bạch Long Cửu Diện giáo.