Những Người Bạn Vợ – Seri Truyện Dài Cực Hay ( Update Chap 65 )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Những Người Bạn Vợ – Seri Truyện Dài Cực Hay ( Update Chap 65 )

Tác Giả : Đang cập nhật

Thể Loại:

Lượt Xem: 11759 Lượt Xem

Chap 50: Huyết Vụ Tà Thần.

Hiểu Liên chạy hết tốc lực hết con ngách tối tăm, từ đó lại có con đường nối tiếp, cô ra sức tiếp tục chạy theo con đường đó. Còn nước còn tát, nghĩ vậy, dù là một cô gái yếu sức nhưng Hiểu Liên cứ cắm đầu mà chạy về phía trước, vừa chạy, cô vừa gọi cho số của Mộ Liên để gọi anh, tất nhiên cô biết rõ anh là một cao thủ, và lúc nguy cấp thế này, cô tin tưởng anh nhiều hơn vạn lần lực lượng chức năng. Vì đến khi họ kịp phản ứng, e là đã muộn rồi.

Trả lời 2 cú điện thoại của Hiểu Liên chỉ là những tiếng tút dài, cô không quan tâm nữa, chạy tiếp về phía trước. Con đường dẫn ra chân một con đồi nhỏ, ánh đèn của những ngôi nhà đã ở phía xa, nhưng đằng trước, Hiểu Liên thấy rõ ánh đèn tỏa ra từ 2 chiếc ô tô, cô giảm tốc độ khi gần tới nơi, ý định rõ ràng tìm cách tới gần, thông báo địa điểm cho Mộ Liên và cả cơ quan chức năng, nếu được thì chụp vài bức ảnh để có thể giúp đỡ tìm ra bọn chúng dễ hơn.
Hiểu Liên phán đoán không nhầm, đây chính là xe của bọn bắt cóc trẻ con, cách vài chục m, cô nép người vào sát bờ đồi, nấp sau những bụi cỏ đủ lớn có thể tìm thấy, từng bước tiến dần về phía hai chiếc xe. Xung quanh xe có cỡ chục người đàn ông đang đứng hút thuốc và nói chuyện quanh một chiếc xe tải lớn và một chiếc xe 16 chỗ. Một thằng bé có lẽ chính là con của người phụ nữ kia đang được bế trên tay của một gã cao lớn, hắn trao đứa bé cho một tên đã đứng sẵn trên thùng xe tải lớn, nhanh chóng thằng bé biến mất sau lớp vải che sau xe. Trên tay kẻ vừa trao thằng bé đi có một miếng vải trắng, có lẽ là thuốc mê đã được tẩm vào khi bắt cóc thằng nhỏ.

Cảm thấy không thể tiến gần hơn được, Hiểu Liên mở điện thoại ra cố gắng gọi Mộ Liên lần nữa. Nhưng cô còn chưa kịp mở khóa chiếc điện thoại thì một giọng nói lạnh lẽo từ sau đã vang lên.

– Con chim bé nhỏ này thật dũng cảm đó !

Hiểu Liên giật bắn mình, ý nghĩa quay lại đằng sau xem kẻ nào vừa nói chưa kịp diễn ra thì đã cảm thấy đầu mình bị thứ gì đó rất cứng đập vào, cô ngất đi không còn hay biết gì nữa.

…………………

Ngọc Hoa gõ cửa tên khùng Vân Phong, từ hôm trước tới nay không biết ăn phải cái gì mà sau khi thông báo về việc Mộng Trường thảo theo yêu cầu của Thiên Thanh, tên công tử lười lao động này cứ nằng nặng đòi cô xin phép bang chủ cho về bang. Cô bảo nhiệm vụ chưa xong không được về, dù hắn có gọi điện cho bang chủ cô cũng sẽ bảo Vô Sắc bang chủ không cho hắn về. Vậy là hắn dỗi đóng cửa phòng từ hôm qua, sáng nay cũng không thèm gọi cô ăn cùng cả ngày nay như mọi khi luôn.

Một tên cởi trần, thân hình tráng kiện xuất hiện sau cánh cửa, hất hàm hỏi:

– Tỷ gọi có việc gì ?

– Tưởng đệ chết rồi lên ta qua dọn xác.

– Yên tâm đệ còn hưởng tuổi già thêm 10 năm và để tang tỷ suốt thời gian đó luôn.

– A ! Nay hỗn quá nha . Trả treo rồi không thèm mời tỷ vô phòng luôn.

– Tại người tỷ bốc mùi

– Mùi gì, ta chưa từng có mùi nhé

– Mùi kiệt sỉ, xấu tính

– Cái tên này, muốn chết !

Ngọc Hoa đạp thẳng chân về phía bộ hạ của Vô Phong, xong hắn nhanh nhẹn lùi lại né ngay. Cô bước vào trong phòng, tên này vừa mới thò đầu dậy lên chăn còn chưa gấp. Trên người hắn chỉ có chiếc quần đùi.

– Tên điên này, tỷ chưa thấy đệ như vậy bao giờ . Sao thế ?

– Chẳng sao cả !

– Đệ giận ta vì ta không cho đệ về bang đúng không ?

– Đúng !

– Lý do là sao ? Trước giờ những việc như này đệ đâu có quan tâm, bắt đệ đi làm đệ còn tìm cách trốn nữa là.

– Thì nghe tác dụng món thảo cỏ kia hay quá đệ muốn tự tìm, với lần trước bao nhiêu giáo chúng đi tìm đã tìm được đâu.

– Ta biết rồi _ Ngọc Hoa sáng mắt lên_ đệ mê cái cô Thiên Thanh kia rồi đúng không ?

– Bậy, cô ta xấu như quỷ ! Đệ chỉ thích gái xinh thôi .

– Ha ha ! Thật nhé, vậy chẳng có lý do nào để đệ về bang cả!

– Thật mà, với xa bang lâu ngày, đệ nhớ Vân Sơn và giáo chúng mà.

– Thật luôn, có chuyện này hả. Nói chung nếu đệ không chịu thú nhận lý do thật ta sẽ không đồng ý để đệ về.

– Không có mà ! Là việc này rất hệ trọng liên quan tới hai bang nên đệ muốn đích thân làm.

– Vẫn không chịu nhận, lần tới gặp ta sẽ nói với Thiên Thanh đệ bảo cô ta xấu như quỷ.

– Ai thèm tin tỷ, đệ chối là xong

….

– Ta biết rồi, đệ mê cái cô Thiên Thanh kia rồi đúng không ?

– Bậy, cô ta xấu như quỷ ! Đệ chỉ thích gái xinh thôi …

Lục Sắc nhào tới muốn cướp chiếc máy ghi âm trên tay của Ngọc Hoa, nhưng cô đã đề phòng giấu ngay đi.

– Ha ha, quên mất sư tỷ của đệ là ai hả ?

– Sư tỷ, đừng làm vậy với đệ đệ yêu quý của tỷ chứ.

– Vậy có chịu khai thật không ?

Gãi đầu gãi tai một hồi, Lục Sắc cũng phải thú nhận:

– Thì, có một chút quan tâm. Không hiểu sao, dù chẳng đẹp chút nào nhưng Thiên Thanh làm đệ thấy rất hứng thú. Muốn lo lắng cho cô ấy.

– Ha ha ! Người ta bảo ghét của nào trời trao của đó cấm có sai mà, đệ bị cảm nắng cô bé rồi.

– Nhưng đệ chỉ là thấy tội nghiệp thôi , không có yêu gì đâu !

– Ta có bảo đệ yêu cô bé đó đâu. Mà là sắp yêu thôi ! Ha ha !

– Đệ chả hiểu tỷ nói cái gì !

– Haizz ! Mang tiếng sát gái nhưng chính vì trước giờ con gái tới tay đệ quá dễ dàng mà đệ còn chả hiểu tình yêu thực sự là gì đó !

– Đệ đâu có yêu cô ta, tỷ nói đùa.

– Đầu tiên của tình yêu chính là sự quan tâm, lo lắng, muốn được bảo vệ, được ở bên cạnh và làm những điều tốt đẹp cho người ta. Đệ nằng nặc đòi về bang mục đích là đi tìm Mộng Trường thảo chính là vô thức muốn làm vui lòng người đẹp kia. Đệ không nhận thức được, nhưng bản năng của đệ đã muốn giúp đỡ cô ta rồi. Vậy là tình cảm thật, tỷ ủng hộ !

– Vậy …

– Vậy gì nữa, sắp xếp rồi chuẩn bị về bang đi. Nhưng ta vẫn phải xin ý kiến bang chủ đã.

– Cảm ơn tỷ tỷ ! _ Lục Sắc lao tới đòi ôm Ngọc Hoa

– Thôi đi, đúng là trẻ con lần đầu tập yêu. Tranh thủ còn thời gian thì hẹn cô bé đi ăn hay đi dạo đi đồ ngốc.

– Nhưng đệ chả biết cách liên lạc thế nào ! _ Lục Sắc lại gãi đầu, lúc Thiên Thanh nói cách liên lạc thì tên này lại mải đi dọn dẹp hiện trường mà hắn là kẻ gây ra cái chết của gần đôi chục Thiên Sĩ.

– Để ta hẹn cho ! Đệ ngoan ngồi làm bản báo cáo cho bang chủ và Tam huynh đi, ta sẽ giúp đệ việc này.

– Đa tạ sư tỷ !

– Ha ha ! Từ giờ ta bắt được điểm yếu của đệ rồi đó, nếu không nghe lời tỷ, tỷ sẽ kể chuyện này cho cả bang nghe !

– A a ! Không được không được, nhất định đệ sẽ nghe lời tỷ mà !

………………

Hiểu Liên tỉnh lại, đầu cô phía sau rất đau, cô nhích người nhưng chợt phát hiện hai tay mình đã bị trói ra đằng sau, hai chân cũng bị trói trong tư thế ngồi dựa người vào tường. Miệng cô bị buộc một miếng vải hôi hám không thể nói được rõ ràng. Cô làm quen với ánh sáng vàng vọt phát ra từ một chiếc đèn tròn, phía trước cô, lố nhố chục người đàn ông, ai đấy đều mặc đồ đen và có khăn bịt mặt đã kéo xuống cằm, ngồi và đứng quanh một chiếc bàn tròn cùng thảo luận việc gì đó.

– Tôn chủ tới chưa ?

– Ngài chưa tới, theo hẹn chắc cũng sắp rồi.

– Còn thiếu 3 đứa nữa, tý liệu lời mà nói với tôn chủ.

– Gần đây công an bắt đầu làm gắt, thường tuần tra kỹ, bọn mọi dân cũng cảnh giác hơn nên hơi khó ra tay.

– Được rồi, có lẽ thêm một mẻ sau nữa chúng ta sẽ chuyển địa điểm.

– Khu vực Hà Giang rất tiềm năng, bọn trẻ con ngoài đường rất nhiều, trong đó có những đứa bế theo em bọn nó.

– Ta cũng tính vậy, nhưng như thế sẽ phải ra tay vào ban ngày, rất nguy hiểm.

– Ngươi nghĩ nguy hiểm từ bọn mọi dân và công an nhiều hơn hay từ tôn chủ nhiều hơn ?

– Vậy đi, thế mẻ sau giao hẹn vào lúc nào ?

– 2 tuần nữa, sau đó tôn chủ sẽ đưa bọn chúng đi.

– Được, thống nhất như vậy, lát ta sẽ nói với tôn chủ.

….

– ả..a..a ( thả ra ra) _ Hiểu Liên cố cắn sâu chiếc khăn bịt miệng vào phát ra những tiếng không rõ.

– A ha, con chim nhỏ tỉnh lại rồi này

– ..ác..ười à ai ? ( Các người là ai ?)

– Ha ha, con chim bé nhỏ của anh nói gì anh không nghe rõ.

– Giờ mới nhìn rõ, thật xinh đẹp quá đi

– Trời ơi, nhìn cặp vú của em gái kìa, anh phải cắn nó mới được

– Để tao trước

Một tên to béo đã từ phía đối diện chạy ngay tới, hắn nhấc cả người Hiểu Liên lên, cô rùng mình, mùi tài mà, mùi hôi hám của hắn xộc tới còn kinh khủng gấp trăm lần miếng giẻ bịt mặt.

– Ả a ra, ươi ịnh làm ì ? ( thả ra ra, ngươi định làm gì)

– Ha ha, tất nhiên là ta sẽ thưởng thức cô em rồi, nếu ngoan ngoãn phục vụ các anh đây, biết đâu lát nữa bọn ta sẽ xin được tôn chủ cho cô em được sống.

– Ngu ngốc, dám theo dõi bọn ta, cô em thật là muốn hưởng sung sướng của trần gian mà!

Một tên khác lên tiếng, Hiểu Liên nhận ra ngay đó là giọng nói của kẻ đã đánh ngất cô. Hai tên nữa tiến tới chỗ cô, lúc này cô đã bị tên béo dựng đứng dậy và giữ bằng hai tay, ánh mắt dâm tà của hắn nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Hiểu Liên một cách thèm thuồng. Tên khác tiến tới, tháo chiếc giẻ bịt miệng ra cho cô.

– Các người hãy thả ta và lũ trẻ con ra ngay, ta đã báo công an, còn không liệu đường mà chạy trốn _ Hiểu Liên vô cùng sợ hãi nhưng cố gắng dọa bọn chúng.

– Ha ha ! Cô em lại còn biết dọa chúng ta kìa. Cho cô gọi cả ông trời xuống đây cũng không cứu được cô, hôm nay các anh sẽ cho cô biết thế nào là mùi vị thiên đường.

Hàng loạt tiếng cười khả ố vang lên, tên béo đưa tay nắn lấy một bên vú đầy đặn mềm mại của Hiểu Liên. Cô gồng mình, đập đầu vào mũi hắn, hắn kêu lên một tiếng to lùi lại.

– Con chó cái này, dám đánh ông

BỐP !!! một cú tát thẳng tay của hắn làm Hiểu Liên tưởng như trời đất đảo lộn, miệng cô rỉ ra một chút máu, còn tên béo cũng phải lấy tay che máu chảy ra từ hai bên lỗ mũi.

– Mẹ kiếp, tao trước, giữ chặt nó cho tao, hôm nay tao phải địt con chó này đến chết rồi cắt đầu nó làm bô đi đái mới thôi.

Sau khi tên béo kêu lên, hai tên bên cạnh lập tức giữ chặt Hiểu Liên, kéo đầu cô về phía sau. Tên béo lấy tay áo lau bỏ máu trên mũi, tiến tới.

Xoạt !! Xoẹt ! Hiểu Liên nhắm mắt sợ hãi, chiếc áo sơ mi trên người cô bị xé toạc ra, làn da nõn nà cùng cặp bồng đào nhô ra khỏi chiếc áo vú hiện rõ trước cả chục đôi mắt hau háu như muốn chảy nước dãi của bọn chúng. Thêm vài động tác, tên béo tụt hẳn cả quần dài và quần lót của Hiểu Liên xuống tới tận nơi chân cô bị trói, cô gần như đã hoàn toàn trần truồng trước mặt bọn chúng, chỉ còn lại vài mảnh áo sơ mi rách trên người và chiếc áo vú mà chắc cũng nhanh chóng bị tháo ra thôi.

– Lũ khốn , thả ta ra, ta có làm quỷ cũng không tha cho các người.

– Không tha thế nào ta không biết, còn bây giờ, cô em phải phục vụ mấy chục con cặc của các anh đã.

– Lần lượt từng anh em một, rồi gọi cả mấy anh em ngoài kia vào đây. Hôm nay cô em sẽ làm bồn chứa tinh trùng của bọn anh

Hàng chục tiếng cười ha hả lại vang lên, Hiểu Liên run rẩy sợ hãi, cô lập tức nghĩ tới cái chết nhưng cũng ngay lúc đó, một mùi hôi thối bốc lên, tên béo đã nhanh chóng tụt toàn bộ phần dưới của mình xuống. Lấy chiếc sịp vo thành 1 cục để nhét vào mồm Hiểu Liên, bọn chúng quyết không cho cô tự sát.

Cầm con cặc đã bắt đầu cương lên, tên béo sục nhẹ và lấy một tay còn lại miết vào mép lồn của Hiểu Liên một cách thô bạo. Hắn nhổ toẹt bãi nước bọt ra tay rồi bôi vào lồn cô.

– Nâng người nó lên cho tao

Hai tên kia lập tức dùng 1 tay đỡ phần lưng, một tay đỡ vào dưới đầu gối Hiểu Liên nhấc bổng cô lên. Tên béo đi vào giữa cô, bành hai đùi cô sang hai bên, chuẩn bị thâm nhập.

Hết rồi, thế là hết rồi ! Hiểu Liên đau đớn muốn vỡ tim gan, thân thể cô cũng không phải ngọc ngà gì, nhưng từ ngày gặp Mộ Liên, rồi được ở bên anh, được anh đưa về nhà hôm nay. Cô đã tưởng tượng ra cái ngày cô trở thành người đàn bà của anh, thành một gia đình với anh. Cô đã nghĩ cả cuộc đời này có lẽ anh sẽ là người đàn ông cuối cùng của cô. Ấy vậy mà, sự thật trước mắt, cô sắp bị hãm hiếp bởi cả mấy chục tên bắt cóc trẻ con này, bị chúng giết đã đành, cô sẽ chỉ lo về người mẹ già không thể tự lo cho mình. Nhưng còn bị làm nhục nữa, cho dù có sống trở về cô cũng không còn mặt mũi nào nhìn Mộ Liên, dù được bọn chúng tha sau khi vấy bẩn cô, cô cũng không còn thiết sống nữa. Cay đắng và tủi nhục, chẳng lẽ cuộc đời cô lại kết thúc trong đống bùn bẩn thỉu thế này. Cô chỉ mong sau khi được chết đi, mãi mãi chủ nhân của cô không biết cô đã bị bọn chúng làm nhục.

Bằng tất cả sức lực có thể, cô cố gắng vùng người chiến đấu, tuy không thể nào thoát ra bàn tay của những kẻ chuyên nghề đâm chém giang hồ này nhưng tạm thời, tên béo không thể nào mà nhét con cặc hôi hám của hắn vào người cô được.

– Mẹ kiếp, giữ chặt cái xem nào

Hai tên nữa chạy tới hỗ trợ, 4 kẻ đè Hiểu Liên xuống dưới đất, cô không còn thể cựa quậy. Tên béo đã dùng hai ngón tay móc mạnh vào bên trong lồn Hiểu Liên, cô thấy đau dát vô cùng, nhưng cái nhục nhã này còn đang như muốn xé nát tim cô.

– Để xem cô em còn bướng được nữa không ! Ngoan ngoãn mà phục vụ các đại gia đây ta sẽ cho cô một cái chết êm ái.

– Ngoài ta ra, cô ấy không phải phục vụ ai hết.

Một giọng nói ồm ồm đầy uy lực vang lên, Hiểu Liên như tỉnh cơn mộng, bất cứ khi nào ở đâu cô cũng có thể nhận ra giọng nói này. Trong lúc đó, tên béo lập tức phản ứng lại dừng việc định nhét của quý của hắn vào người Hiểu Liên, lùi ra ý định đi tìm vũ khí, 4 tên đang giữ người cô cũng đã bỏ tay đứng dậy, những tên còn lại đang đứng xem lập tức sờ trên người tìm vũ khí hoặc có hành động chạy tới nơi để vũ khí.

– Thằng nào ? Muốn chết ?

Tên béo với trên bàn một con dao dài kiểu đi rừng của người dân tộc bản địa, ngó xung quanh, bọn còn lại cũng đã lấy được vũ khí nhìn lên trần nhà, nơi phát ra giọng nói. Tất cả chỉ diễn ra trong vài giây, chứng tỏ bọn chúng phản ứng cũng kinh người và có kinh nghiệm giang hồ không ít.

PHỤT !!! đi kèm tiếng cắt là một tiếng hét như bị cắt tiết phát ra từ cổ họng tên béo, thằng nhỏ của hắn đã bị cắn lìa lăn trên mặt đất ngay giữa hai chân Hiểu Liên, dính kèm với nó là một miếng cỏ Tranh của mái nhà.

Mộ Liên nhảy xuống ngay góc nhà gần với nơi Hiểu Liên nằm nhất, anh vô cùng tức giận, mắt anh đỏ quạch lên, từ tay anh, đống cỏ Tranh nhanh chóng được phân phối tới mắt, cổ họng của từng tên. Bọn chúng có nhanh cũng không thể nhanh bằng người đã luyện nhuần nhuyễn tầng càn của Tuyệt Vận Ám Khí, không có ý muốn lưu người. Mộ Liên ra tay không ngừng, chỉ trong vòng chưa tới 5 giây, ngoài tên béo đã ngã lăn ra đất ôm hạ bộ giãy giụa, 8 tên trong phòng đã chết ngay mà không kịp nói hay phản ứng câu nào.

Trong lúc tên béo còn đang chết điếng vì đau đớn, chưa nhận thức được tính mạng của cả 8 tên đồng đội đã nằm xuống thì Hiểu Liên đã được Mộ Liên giải thoát khỏi hai chiếc dây trói. Anh cũng đã cởi chiếc áo gió khoác ngoài trùm tạm quanh người cô, áo khá lớn so với thân hình của cô lên phủ qua được cả phần hạ thể. Cô choàng lấy ôm anh khóc như mưa, anh nhẹ nhàng vỗ về an ủi không nói câu gì. Lúc này cần cho cô bình tĩnh trở lại.

Cả vài phút đồng hồ trôi qua, Hiểu Liên đã ngưng khóc, cô lui người lại, kéo chiếc khóa áo lên che kín thân thể. Ánh mắt biết ơn và mừng vui không thể diễn tả nhìn Mộ Liên, chỉ chậm chút nữa thôi thì… nhưng vẫn là kịp lúc. Cô quay sang nhìn căn phòng, từ những vị trí bị trúng ám khí, máu của 8 tên đã chảy ra thành dòng, tuy không nhiều be bét như phần hạ bộ của tên béo đang nằm im thin thít vì đã nhận thức được chuyện gì xảy ra, nhưng cũng là một cảnh tượng kinh dị.

Thế nhưng một cô gái yếu đuối như Hiểu Liên lần đầu nhìn thấy cảnh tượng này lại không hề sợ hãi hay thất kinh. Trái lại cô còn thấy bọn chúng chết như vậy quá nhẹ nhàng, cô quay sang nhìn tên béo.

– Thằng chó, mày phải chết.

– Tôi xin cô, nhà tôi còn mẹ già !

Mắt Hiểu Liên đã đổi từ nước mắt sang những tia máu đỏ, lúc này thì cái lý do mẹ già giống cô đang có không đủ để cứu mạng hắn khỏi cơn tức giận của Hiểu Liên. Cô nhặt lấy con dao dài của một tên chết gần nhất, đứng hai bên người tên béo, nhìn thẳng vào ánh mắt van lơn của hắn.

– Không ai cứu được mày nữa đâu, đồ súc sinh.

– Đừng!! Chúng tôi làm việc cho huyết vụ tà thần, cô không th… .Á á á a……….

– Này thì huyết này thì thần !

Từng lời đay nghiến trong cổ họng Hiểu Liên phát ra cũng là từng cú đâm dao xuống khắp cơ thể hắn, cô gần như quỳ hẳn trên người hắn bằng 1 chân, đâm từng nhát, từng nhát dù hắn đã lịm hẳn, máu không ngừng phụt ra từng tia một theo những cú rút dao của cô ra khỏi cơ thể béo ục ịch kia. Không biết bao lâu và không biết bao nhát đâm, cô vẫn cứ đâm nát vào cơ thể của hắn, đầu cô lúc này chỉ có sát ý điên cuồng của một con thú say máu và ý định trả thù. Mặc kệ cho bên ngoài bắt đầu có tiếng huyên láo , những bước chân đang chạy lại gần căn nhà.