Lửa Gần Rơm Lâu Ngày Cũng Cháy

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Lửa Gần Rơm Lâu Ngày Cũng Cháy

Tác Giả : Đang cập nhật

Thể Loại: ,

Lượt Xem: 38833 Lượt Xem

Tôi đang nhâm nhi tách cà rất phê, nghe những tiếng róc rách ở trong phòng tắm vang ra. Lúc này trong lòng tôi rất bất an, thầm nghĩ “sao lại có cô giáo ở trong nhà mình tắm một cách tự nhiên cứ như nhà mình ấy nhỉ. Mà mình có nên ngó trộm không nhỉ?”. Vừa nhâm nhi cà phê vừa suy nghĩ miên man, được lúc thì tiếng tắm rửa bên trong đã dừng lại. Chỉ thấy cô mặc chiếc áo vận động bó sát người bước ra. Mặt cô đầy cao hứng nói:
– Woa, thật sảng khoái.
Tôi nhìn thấy cô mặc bộ đồ bó sát người như vậy đi ra, làm càfê trong mồm tôi suýt nữa thì phọt bố nó ra. Tay tôi chỉ cô nói:
– Cô mặc như vậy là kiểu gì vậy?
– Quần áo này chẳng nhẽ xấu như vậy sao?
Cô vừa nói vừa xốc xốc chỉnh lại vị trí phần ngực của mình.
– Cô ơi!
Tôi kêu lên nhắc nhở. Cứ để cô làm cái động tác hấp dẫn đó lúc nữa thì chắc phải đè cô ra mà phang ngay, mới giải tỏa được sự dục hỏa trong người.
– Loại quần áo này em đến phòng thể dục sẽ thấy rất nhiều mà, có làm sao không vậy?
Cô không quan tâm nói.
– Cô không làm sao nhưng mà em lại có làm sao đấy…
Tôi vừa nói vừa chuyển tầm mắt đi chỗ khác, tránh cho cô biết ý đồ đen tối của tôi. Nhưng mà tôi còn chưa nói hết cô đã tự mình trèo lên chiếc giường duy nhất ở trong nhà này, rồi nằm xuống coi như không có vấn đề gì nói:
– Vì cái chuyện này mà kinh ngạc nhất định là xử nam rồi.
Bị cô nói đúng sự thật tôi kêu lên:
– WTF! Cô…
Cô cũng không để ý đến lời của tôi nói chen vào:
– Ngủ ngon, cô cần đi ngủ đây!
Nhìn thấy cô mắt đã nhắm tôi vội vàng nói:
– Cô?
Không ngờ chỉ trong vài giây ngắn ngủi mà cô đã ngủ rồi. Ôi cái đệt, sao lại có loại người như thế này nhỉ. Cứ như đây là nhà mình không bằng. Haiz, thôi vậy. Có người đẹp trong nhà ngắm cũng được. Tôi chạy đến phòng tắm muốn giặt mấy bộ quần áo bẩn hôm nay, nhưng mà lúc tôi mở máy giặt lên, không tự chủ được phải thốt lên:
– Fuck…
Một chiếc quần lót tơ mỏng cùng với xú chiêng của con gái được vứt ở trong máy giặt. Tôi cầm hai thứ đó lên, lẩm bẩm một mình:
– Sao lại có loại con gái tự tiện vứt đồ lót vào máy giặt nhà người khác như vậy, cô đúng là một chút xấu hổ cũng không có.
– Em lảm nhảm một mình nói cái gì đấy?
Thấy cô đang đứng phía sau tôi dụi mắt nói.
– A!
– Em cầm đồ lót của cô trên tay làm gì vậy?
Cô nhìn tôi cùng đồ lót trên tay.
– Không, không làm gì cả.
Tôi liền xua tay giải thích với cô. Cô xoay người đi về giường, vừa đi vừa nói:
– Vậy thì giặt luôn thể đi, có mỗi hai cái đó thôi.
– Vâng…
Tôi ngoài nói từ vâng còn có thể nói gì khác nữa. Cô một chút cũng không để ý đến nói:
– Vậy ngủ ngon, em đừng ồn ào quá đấy.
Cô nói xong lại nhắm mắt ngủ tiếp. Nhìn kiểu dáng cô ôm gối ngủ, nghĩ chắc phải lại gặp một trường ác mộng. Phảng phất cảm thấy mình không còn là thằng con trai nữa rồi, gái đẹp nằm phơi ra thế kia mà không làm gì…
*****
Buổi sáng lên lớp, cô giáo tiếng anh tức giận nói:
– Cái gì! Quên vở bài tập?
– Vâng ạ.
Trả lời là Trương Kiến Hoằng ngồi ở phía trước, chỉ thấy hắn mó mó đầu nhìn cô giáo ngốc cười.
– Sao cứ đến giờ của cô lại quên?
Cô vừa hỏi vừa dùng quyển vở trên tay hướng đầu của hắn đập xuống.
– A~Mạnh chút…
Chỉ thấy Trương Kiến Hoằng mắt nhắm lại như kiểu thưởng thức. Một đứa con gái trong lớp nhìn không vừa mắt nói:
– Cô đừng đánh thằng đấy nữa, cô càng đánh nó càng sướng đấy.
Cô giáo nói:
– Thật không? Vậy cô không đánh nữa.
Chỉ thấy Trương Kiến Hoằng liền cầm lấy tay cô giáo nói:
– Sao…sao lại như vậy? Đánh thêm lần nữa đi.
– Đừng có đụng vào cô!
Cô liền đem tay của hắn dựt ra. Cô giáo nhìn xuống lớp nói tiếp:
– Còn ai quên vở bài tập nữa không?
Tôi giơ tay phải lên. Cô giáo nhìn tôi nói:
– Em…cái này….thằng này ngoan thằng này ngoan.
Nói xong xoa xoa đầu của tôi. Trong giây lát đó tôi cảm thấy đầy sự lúng túng. Lúc này các học sinh nam trong lớp bắt đầu ầm lên.
– Như thế là sao đây? Thật không công bằng!
Cô thấy vậy liền mắng:
– Các em ồn quá đi thôi, chẳng qua bạn ấy không may quên không mang thôi.
Vương Huân Vũ phía sau tôi ghen tị nói:
– Sướng nhể.
Tôi buồn bực trả lời:
– Sướng cái căng củ cọt.
– Cô bênh mầy thế còn gì.
Tôi nhìn cô trên bục giảng trả lời hắn:
– Thật vậy sao?

Truyền Còn Đang Cập Nhật Các Bạn ĐÓn Đọc Vào Ngày Mai Nhé !