Lửa Gần Rơm Lâu Ngày Cũng Cháy

Xảy ra cái tình huống rẻ rách này, tôi giám cá cược một trăm thằng con trai thì đến 90 thằng sẽ mở cửa để cho cô ta vào. Tôi đương nhiên cũng là một thằng con trai bình thường, tôi mỉn cười với cô một phát….
“Rầầmm!”
Chỉ trong thời gian mấy giây ngắn ngủi tôi mở cửa đóng cửa hai hành động này nhanh như cắt, mình cũng thấy phục mình quá, hành động quá nhanh gọn xúc tích, cô giáo ngẩn ngơ chưa kịp phản ứng gì đã bị tôi đóng ở ngoài.
– Mở cửa! Mở cửa nhanh!
Cô vừa gọi vừa đạp “uỳnh uỳnh” vào cửa nhà tôi.
– Cô ơi, đừng đùa với em nữa, làm gì có con gái chạy đến nhà con trai để qua đem bao giờ, huống hồ em còn là học sinh của cô nữa.
Tôi cả người dựa vào trước cửa, cảm nhận được những pha đạp cửa rung hết cả người. May cửa cũng thuộc dạng chất lượng cao. Cô này đúng ngang ngược hết chỗ nói.
– Thằng nhát gan! Em không mở cửa ra cô sẽ phá cửa đó nha!
Lại còn đòi phá cửa nữa chứ, cứ như nhà mình vậy. Cô một chút cũng không hề để ý lời tôi nói vừa rồi.
– Lời như vậy mà cô cũng nói được ra miệng. Cô có còn là cô giáo nữa không vậy?
Đột nhiên tiếng đạp cửa dừng lại, chỉ nghe tiếng cô trầm thấp nói:
– Haiz, kiểu này đúng là không dùng được. Xem ra…xem ra mình nên đi về tốt hơn. Xin lỗi cô đã làm em phiền phức.
Tôi lặng lẽ đợi vài giây, xác định không còn tiếng gì nữa, mới chậm rãi đem cửa từ từ hé mở ra một khe nhỏ. Muốn xem thử cô thật sự đã đi rồi hay chưa. Chỉ thấy chiếc chân đi giày cao gót màu đen chỉ trong nháy mắt đã đi đến giữa khe cửa, cô phảng phất âm mưu của mình đã được như ý cười nói:
– Em vẫn còn non lắm.
Nói xong cô dùng ‘Kháng Long Hữu Hối’ đẩy mạnh một cái cả người lẫn vali đồ giờ đã hoàn toàn ở trong nhà tôi.
– Làm phiền rồi.
– Cô đợi chút.
Tôi lập tức chạy ra muốn cản trở cô lại.
– Wow, phòng lớn quá trời. Một mình em làm sao ở hết cái phòng lớn thế này.
Cô tấm tắc khen sự bày trí ở trong phòng.
– Đây là bố mẹ giúp em…
Tôi lời còn chưa nói hết, cô đã nhảy vọt cái lên giường rồi.
– Wow, là giường là giường, yearh. Cô lâu lắm rồi chưa được ngủ trên giường rồi.
Cô hưng phấn ôm lấy gối đầu của tôi mà lăn đi lăn lại.
– Cô…bình tĩnh, bình tĩnh.
Tôi đứng ở cạnh giường thử trấn an cô. Nói như nào đi chăng nữa nhà này cũng là phòng tôi, bên trong chỉ có một gian bếp, giường thì ở cùng phòng khách, có thể nói phòng ngủ với phòng khách đều là một. Cũng không có thiết kế phòng nào khác nữa. Nhìn cô như vậy tôi lấy chút dũng khí nói:
– Em cảm thấy cô vẫn nên đi ở nhờ nhà bạn bè của cô thì hơn.
Tôi cảm thấy học sinh mà ở cùng với cô giáo, nói như nào cũng không phải tốt lắm. Huống chi hai người giới tính lại khác nhau, tốt nhất vẫn là không nên ở cùng nhau, miễn cho một đống phiền phức lại đến.
– Cô tuần trước đều ở nhờ nhà bạn bè cả, nhưng chỉ được bữa là bọn họ đuổi cô không cho cô ở nữa.
Nói xong cô lật người, nằm bệt trên giường của tôi. Tôi có chút kì quái hỏi:
– Sao lại không cho cô ở?
– Cô làm sao biết được.
Lòng tôi nghĩ “chắc cô không phải có cái thói quen xấu gì đấy chứ, có thật mình làm sao ở cùng được”. Cô lại nói tiếp:
– Mặc kệ, cô muốn ngủ chiếc giường lò xo này, cô muốn ngủ chiếc giường vừa êm vừa thoải mái này.
Nói xong hai chân của cô đung đưa giống như bọn trẻ con.
– Nhà của chị và nhà của ông đều ở rất xa, muốn đến nhà bạn bè con trai ở nhưng mà không tiện, nên cô quyết định đến nhà em ở.
– Khoan đã, em cũng là con trai đây.
Tôi lập tức nhắc nhở cô, xem có thể khiến cô thay đổi chủ ý không. Cô ngồi dậy chằm chằm nhìn vào tôi, hung tợn nói:
– Em sẽ giám làm gì cô đây?
– Không có không có. Cái gì cũng không làm.
Tôi xua tay rối rít nói. Mồm thì nói vậy chứ, nhưng trong đầu tôi lại nghĩ “Cô giám ở đây, anh sẽ tìm cơ hội thịt cô, ké kè kè kè”. Cô cười nói:
– Hi hi, đúng rồi, siêu an toàn. Em căn bản không có cái gan đó.
Tôi cư nhiên bị cô xem thường.
– Nhưng mà cô thân là giáo viên lại ở nhà học sinh để qua đêm quả là không tốt chút nào, cô có phải…a.
Chỉ thấy cô bắt đầu cởi chiếc cúc của áo sơ mi trắng ra, làm hiện ra xú chiêng màu trắng cùng với bộ ngực trắng như tuyết. Tôi lập tức quay người đi, giả bộ tí cho có văn hóa ấy mà. Nghe thấy cô cười nói:
– Sao lại như vậy? Có cần sát vào chút không vậy?
Tôi sờ vào chán bất đắc dĩ nói:
– Thôi, cô đừng đùa kiểu này nữa.
Cô nghe tôi nói như vậy liền tiếp lời:
– Vậy thì đêm nay cô có thể ở lại đây một đêm không?
– Thôi được rồi.
Ngoài câu này ra còn có thể nói câu nào khác nữa, quần áo của cô cũng bắt đầu cởi ra móa nó rồi.
-Oh yearh!
Cô vui sướng hoan hô.