Lễ nguyện thề – Truyện Người Lớn 2022 Mới – Update Phần 5

V
Có khoảng hai mươi cặp đôi, ai cũng đều mang các cặp mặt nạ như của Lý An được phát lúc sáng. Từng đôi cáo – mèo cùng sánh bước, tay trong tay tập trung ở sảnh mang tên Beloved. Không thấy cặp Lan – Lâm và ba người đàn ông ngoại quốc đâu. Tiếp viên mang khay thức uống mời khách quanh sảnh, ai cũng tự chọn cho mình một ly và bắt chuyện rôm rả với nhau.

Chín giờ hai mươi phút. "Rassana Resort xin thông báo," tiếng loa phát thanh lại vang lên ở khu vực sảnh chờ. "Kính mời các vị quan khách đến dự lễ ở sảnh Beloved khẩn trương vào hội trường, buổi lễ sẽ diễn ra trong mười phút nữa. Cảm ơn quí khách."

Những vị khách mời mang mặt nạ trắng và đen ở sảnh lần lượt đi vào trong. Nói là hội trường, nhưng không gian bên trong không quá lớn, được bày trí đơn giản nhẹ nhàng và trông rất sang trọng: phía trên là sân khấu nhỏ có ba bậc cấp được phủ lên một tấm thảm màu đỏ sẫm, trải dài xuống phía dưới đến tận cửa ra vào thì chỉ còn một dải nhỏ khoảng một mét hai ở giữa; trên sân khấu có một cái bàn dài được trải khăn trắng với một vài họa tiết đơn giản màu xanh lơ, trên bàn có hoa, một ít tài liệu và vài vật trang trí nhỏ; ở mỗi bên dải thảm nhỏ có năm hàng ghế, mỗi hàng bốn cái được chia đều ra rất gọn gàng ngay ngắn. Các cặp đôi chọn chỗ ngồi cho mình, Lý An cùng chồng ngồi ở hàng ghế thứ hai, bên trái.

Tiếng dương cầm nhẹ nhàng văng vẳng phát ra trong gian phòng. Màn hình trên sân khấu trình chiếu ảnh của một cặp đôi trong trang phục cưới, cô dâu mặc bộ váy cưới màu trắng ngọc trai trang nhã sang trọng với đuôi váy rộng và dài tỏa ra chung quanh, chú rể mặc bộ suit màu xanh coban nổi bật. Cứ sau vài giây, màn hình lại chuyển sang các bức ảnh khác của cặp đôi, một số bức ảnh chỉ có riêng cô dâu tươi cười đứng giữa hai người đàn ông ngoại quốc khoác lên mình bộ suit màu đen, có vẻ là hai phù rể.

Một người phụ nữ quyến rũ trong bộ váy dạ hội màu đỏ sang trọng bước ra đứng phía sau cái bàn dài.

"Xin kính chào các vị quan khách," cô nói. "Chúng tôi xin thay mặt cô dâu – chú rể cảm ơn các vị đã dành thời gian dự buổi lễ đặc biệt ngày hôm nay." Cô đưa tay lên ngực và cúi chào với nụ cười thật tươi trên môi. "Xin được chào đón cặp đôi hạnh phúc nhất hôm nay: anh Tú Lâm, và chị Mai Lan!!!" Cô khoác tay về hướng dải thảm đỏ bên dưới. "Xin mời anh chị tiến lên sân khấu."

Tiếng vĩ cầm bắt đầu hòa thêm vào điệu nhạc. Mọi ánh mắt trong gian phòng đều đổ dồn ra phía cửa, theo hướng người chủ trì vừa chỉ xuống. Lý An trông thấy Mai Lan đang khoác cả hai tay sánh bước đi cùng hai người phù rể trên album ảnh được phát trên sân khấu lúc nãy, theo sau là Lâm, chồng của nàng. Bó hoa cưới được một trong hai phù rể cầm thay cho cô dâu.

Tiếng nhạc chấm dứt. Tiếng vỗ tay cất lên, dần dần vang dậy cả khán phòng. Lý An và chồng cũng vỗ tay theo nhịp.

Bốn người lần lượt đứng thành hàng ngang phía trước cái bàn dài, hướng mặt về hướng khán giả bên dưới sân khấu. Cô dâu Mai Lan vẫn tay trong tay với hai chàng phù rể, trông cô rất phấn khích. Chú rể Tú Lâm đứng bên cạnh ba người, trông anh có chút căng thẳng, có lẽ vì hồi hộp.

"Kính thưa các vị quan khách," Thùy Dương cất lời. "Hôm nay các vị có mặt ở đây cũng chính là chứng nhân cho buổi lễ tuyên thệ hậu hôn nhân của cặp đôi Tú Lâm và Mai Lan đến từ Sài Gòn hoa lệ. Thùy Dương hân hạnh được làm chủ trì và đọc lời tuyên thệ cho đôi uyên ương."

"Xin mời anh chị tiến lên phía trước," Thùy Dương dịu dàng nói.

Bốn người trên sân khấu chia nhau ra đứng hai bên. Chú rể đứng bên phải, ba người còn lại đứng bên trái. Cô dâu không khoác tay hai chàng phù rể nữa, nàng nâng hai tay cầm bó hoa vừa được anh phù rể trao lại cho mình. Hai anh chàng nọ nghiêm trang để hai tay phía trước, đặt mu bàn tay lên nhau.

"Anh chị đã sẵn sàng cho buổi lễ tuyên thệ hậu hôn nhân của mình chưa ạ?" Thùy Dương mỉm cười hỏi.

Cô dâu và chú rể gật đầu, hai người mỉm cười hạnh phúc nhìn nhau.

"Xin mời anh chị tiến lên phía trước" Thùy Dương dang tay ra hiệu cho cô dâu và chú rể bước lên.

Mai Lan và chồng cùng nắm chặt tay, đứng đối mặt nhau. Mai Lan nhìn chồng, nàng cười tít mắt trong niềm hạnh phúc trào dâng.

"Mai Lan và Tú Lâm, anh chị có sẵn sàng cho buổi tuyên thệ hậu hôn nhân và cùng đồng ý với lối sống ngoại tình cho riêng chị không?" Thùy Dương cất lời hỏi.

"Thưa có." Hai người say đắm nhìn nhau, đồng thanh đáp.

"Chị Lan, chị có đồng ý từ bỏ hết các lời thề nguyện mà chị và anh đã tuyên thệ trong ngày hôn lễ không?"

"Thưa có."

"Anh Lâm, anh có đồng ý với quyết định từ bỏ hết các lời nguyện thề chung thủy của chị Lan trong ngày hôn lễ không?"

"Thưa có." Lâm thoáng nghĩ ngợi rồi đáp.

"Chị Lan, chị có thực sự muốn được tự do ngoại tình không?" Thùy Dương quay sang hỏi Mai Lan.

"Thưa có."

"Chị có thực sự yêu thương anh Lâm và muốn kiểm soát chồng mình không?"

"Thưa có."

"Chị có muốn toàn quyền sở hữu, cũng như toàn quyền đưa ra các quyết định có liên quan đến thân thể của anh Lâm, nhưng không làm tổn hại đến thân thể của anh không?"

"Thưa có."

"Chị có thực sự muốn khiêu khích, trêu đùa, muốn làm anh Lâm thất vọng khi từ chối nhu cầu tình dục của anh không?"

"Thưa có." Mai Lan phấn khởi trả lời.

"Chị có hứa sẽ quyến rũ đàn ông và tận hưởng các cuộc giao hoan với bất kỳ người nào mà chị muốn, nhưng vẫn là một người vợ đảm của anh Lâm và giữ trọn hạnh phúc gia đình?"

"Thưa có."

"Chị có hứa sẽ để cho anh tham gia hoặc ngồi xem, hoặc ít nhất là sẽ kể hết mọi chi tiết về cuộc giao hoan của chị cùng tình nhân hay những người đàn ông khác, trong trường hợp anh yêu cầu được biết hoặc được tham gia không?"

"Thưa có." Mai Lan hồ hởi trả lời.

"Chị có sẵn lòng trở thành vật sở hữu về mặt thể xác cho bất kỳ người đàn ông nào muốn sở hữu chị, và sẽ phục vụ mọi yêu cầu của họ trong khả năng của mình?"

"Thưa có."

"Chị có hứa nếu trong trường hợp chị mang thai với nhân tình, thì chị sẽ cùng anh Lâm yêu thương chăm sóc con của mình với tình nhân chứ không trục bỏ bào thai đi?"

"Thưa có."

"Chị có tự do và toàn quyền quyết định khi đến dự buổi lễ này, không bị ai ép buộc?"

"Thưa có."

"Anh Lâm," Thùy Dương quay sang Tú Lâm và hỏi anh. "Anh có nguyện giữ trọn lời thề với chị Lan mà anh đã tuyên thệ trong ngày hôn lễ, và anh có hứa sẽ luôn là người chồng chung thủy cả về thể xác lẫn ý thức và linh hồn, và sẽ mãi yêu chị vô điều kiện chứ?"

"Thưa có."

"Anh Lâm," Thùy Dương tiếp lời. "Anh có chấp nhận địa vị của một người chồng có vợ thích ngoại tình, và chị Lan hoàn toàn được tự do quan hệ với bất kỳ ai, bất cứ lúc nào mà chị muốn, riêng anh vẫn sẽ mãi mãi chung thủy với chị?"

"Thưa có."

"Anh có hứa sẽ luôn yêu thương và sẵn lòng hỗ trợ chị Lan trong các mối quan hệ ngoài hôn nhân của anh, dù là tình một đêm hay là cuộc tình dài lâu mãi mãi?"

"Thưa có."

"Anh có chấp nhận sự thật là riêng bản thân anh không đủ để phục vụ nhu cầu tính dục của chị Lan?"

"Thưa có."

"Anh có hứa sẽ luôn sẵn lòng tìm nhân tình cho chị Lan để phục vụ nhu cầu của chị, trong trường hợp chị yêu cầu?"

"Thưa có."

"Anh có hứa sẽ luôn sẵn lòng đón nhận cũng như sẽ luôn tôn trọng nhân tình của chị Lan, và sẽ luôn ưu tiên thời gian cho họ nếu họ muốn ở gần nhau?"

"Thưa có."

"Anh có hứa sẽ luôn thực hiện bất cứ yêu cầu nào từ chị Lan, để phục vụ chị và nhân tình của chị trong lúc họ giao hoan, nếu anh được phép tham gia, miễn là việc đó không phương hại đến thân thể của anh?"

"Thưa có."

"Anh có hứa nếu trong trường hợp chị Lan mang thai với nhân tình, thì anh sẽ cùng chị yêu thương chăm sóc con của chị với tình nhân như con của mình chứ không buộc chị trục bỏ bào thai đi?"

"Thưa có. Chắc chắn là như vậy!" Tú Lâm cả quyết đáp. Mai Lan nắm chặt tay anh hơn vì hân hoan vui sướng.

"Anh có tự do và toàn quyền quyết định khi đến dự buổi lễ này, không bị ai ép buộc?"

"Thưa có."

Lý An cảm thấy rất phấn khích trước những câu hỏi của người chủ trì buổi lễ. Nàng mở tròn mắt kinh ngạc, không dám tin đây là sự thật. Nàng nắm chặt tay chồng. Quốc Anh cũng ngỡ ngàng trước những gì chàng đang chứng kiến, chàng nhíu mày quay sang nhìn vợ. Lý An chỉ cười và lắc đầu, có ý biểu đạt cho chồng biết là mình cũng không hiểu sao việc này lại có thể thực sự diễn ra cho được.

"Chị Lan," Thùy Dương lại quay sang Mai Lan. "Có quý ông nào ở đây là người góp phần hoàn thiện buổi lễ này cho chị không?"

"Thưa có!" Mai Lan gật đầu đáp. "Là hai người đi cùng tôi lên đây, Johan và Aaron. Họ chỉ làm dịch vụ thôi, không hẳn là bạn trai của tôi…" nàng ngập ngừng nói thêm.

"Mời hai bạn bước lên phía trước" Thùy Dương khoác tay ra hiệu cho hai người đàn ông bước lên ngang với vị trí Mai Lan đang đứng. "Johan và Aaron, hai bạn có hứa sẽ phục vụ chị Lan thật tốt trong những ngày chị cần đến hai bạn không?" Thùy Dương hỏi bằng một giọng rõ ràng, chậm rãi bằng tiếng Việt.

"Thưa có!" Cả hai đồng thanh đáp.

"Hai bạn có hiểu đây chỉ là công việc theo hợp đồng, và hai bạn chỉ đáp ứng theo nhu cầu của khách hàng, để góp phần hoàn thiện nghi lễ của họ bằng cách giao hợp với chị Lan và giúp chị được thăng hoa?"

"Chúng tôi hiểu!" Cả hai người lại đồng thanh.

"Trong trường hợp khách hàng là chị Lan hay anh Lâm yêu cầu phải có sự có mặt của anh Lâm hoặc anh Lâm sẽ được tham gia trong cuộc giao hoan cùng hai bạn, hai bạn có sẵn lòng thoải mái đáp ứng yêu cầu của họ chứ!?"

"Thưa có!" Cả hai đồng thanh đáp.

"Hai bạn có chấp thuận bất cứ yêu cầu nào đến từ phía khách hàng trong buổi giao hoan, miễn là không làm tổn hại đến thân thể của nhau?"

"Thưa có!"

"Nếu khách hàng có yêu cầu chụp ảnh, quay phim trong buổi giao hoan thì hai bạn có sẵn lòng đáp ứng, cho dù việc này có thể ảnh hưởng đến đời sống cá nhân của hai bạn chứ?"

"Thưa có!"

"Anh Lâm, để hoàn thành buổi lễ, anh vui lòng tháo nhẫn cưới của chị Lan ra trước khi hai bạn Johan và Aaron dẫn chị vào động phòng. Việc này đồng nghĩa với việc anh chính thức đồng ý cho chị Lan hủy bỏ hết tất cả các lời thề nguyền chung thủy keo sơn gắn bó mãi mãi với anh, trước mặt các nhân chứng nơi đây. Anh hiểu chứ?"

"Tôi hiểu," Tú Lâm đáp.

"Anh vui lòng tháo nhẫn và đặt vào hộp bên trái đây." Thùy Dương vừa nói vừa đưa bàn tay về hướng cái hộp được chỉ định.

Trên bàn có hai cái hộp nhỏ màu đỏ sẫm đặt cạnh nhau. Mai Lan chìa bàn tay đeo nhẫn cưới ra cho chồng đón lấy. Lâm nhẹ nhàng tháo chiếc nhẫn trên tay vợ ra rồi để vào hộp.

"Cảm ơn anh," Thùy Dương nói tiếp. "Anh có đồng ý sẽ luôn mang khóa trinh tiết bất cứ khi nào chị Lan yêu cầu và sẵn sàng làm theo mọi mệnh lệnh của chị có liên quan đến thiết bị này?"

"Thưa có,"

Nhiều người trong khán phòng bắt đầu xôn xao thầm thì với nhau trước sự vụ quá mức lạ lùng mà họ đang được chứng kiến. Quốc Anh cũng quay sang nhìn vợ, tỏ ý không thể hiểu nổi sự thể gì đang diễn ra. Vài cặp đôi khác vẫn thản nhiên ngồi xem.

Lý An cảm thấy phấn khích tột cùng. Nàng có biết về mối quan hệ dạng này của người phương Tây. Tuy nhiên nàng chưa bao giờ nghĩ người ta lại có thể tổ chức hẳn một buổi lễ công bố long trọng kỳ lạ với cả hàng chục người chứng kiến như thế này, lại còn là ở ngay trong xứ Việt. Nàng nhún vai khi thấy chồng nhìn mình.

"Anh Lâm, anh có mang theo chìa khóa chứ?"

"Thưa có."

"Anh vui lòng trao chìa khóa cho chị," Thùy Dương tiếp lời.

Tú Lâm lấy vật để sẵn trong úi áo vest ra, trân trọng đưa bằng cả hai tay cho vợ.

"Chị Lan, chị có toàn quyền quyết định với cặp chìa khóa này." Thùy Dương nói.

"Cảm ơn em," Mai Lan đáp lời Thùy Dương. "Johan, nhờ anh lấy cái hộp kia giúp em," Mai Lan quay sang người đàn ông bên trái nàng. "Aaron, anh lấy ra một cái chìa khóa và móc vào dây chuyền trên cổ cho em nghen!" Nàng quay sang đưa xâu chìa khóa có hai cái cho Aaron.

Johan qua lấy cái hộp còn lại rồi quay về chỗ cũ. Aaron gỡ một cái chìa khóa ra, đưa cái còn lại cho Mai Lan rồi gỡ móc dây chuyền trên cổ của nàng, cái chìa khóa trở thành mặt dây chuyền lủng lẳng giữa hai bầu ngực của nàng.

"Anh đặt vào hộp giúp em nhé Johan, cảm ơn anh." Mai Lan đưa cái chìa khóa trong tay cho Johan, anh chàng đón lấy và để nó vào cái hộp đang cầm trong tay, đoạn anh để nó lại chỗ cũ trên bàn.

"Chị Lan, chị có muốn các vị quan khách nơi đây chứng kiến việc anh Lâm phải mang khóa trinh tiết theo đúng yêu cầu mà chị đã đưa ra trước buổi lễ, ngay tại khán phòng này không?"

"Thưa có!" Mai Lan hồ hởi đáp.

"Anh Lâm, anh có hiểu hành động này là để khẳng định việc chị Lan toàn quyền sở hữu, cũng như toàn quyền đưa ra các quyết định liên quan đến thân thể của anh, bất cứ lúc nào không?"

"Thưa có."

"Anh Lâm, anh vui lòng cởi bỏ trang phục từ nửa thân dưới của mình theo yêu cầu của chị Lan để trình diện các quan khách trong khán phòng."

Tú Lâm gật đầu. Anh khởi sự tháo thắt lưng rồi cởi quần dài ra, gấp gọn lại và đặt lên bàn. Anh không mặc quần lót; tại vị trí mà lẽ ra dương vật của anh phải ở đó, chỉ thấy một tấm kim loại hình tròn, đường kính không đến bốn mươi milimet với một vài lỗ nhỏ được bố trí quanh tâm của nó. Tấm kim loại này liên kết với một cái khoanh tròn bao quanh bìu, cũng bằng kim loại. Chỉ thấy mỗi bìu và nguyên bộ thiết bị bằng kim loại kia khi nhìn vào hạ bộ của anh.

"Cái Flat thì phải," người đàn ông ngồi cạnh Quốc Anh nói nhỏ. Người phụ nữ ngồi cạnh anh lên tiếng: "Anh biết cả tên luôn hả? Trời ơi chồng tôi!!!"

Quốc Anh giả vờ gật gù phụ họa. Chàng không hiểu người đàn ông nọ nói gì, nhưng đoán chừng chắc là tên của thiết bị mà Lâm đang đeo ở hạ bộ. Chàng quay sang nhìn vợ, chỉ thấy nàng đang chăm chú nhìn lên phía trước.

"Mình đi ra thôi em," Quốc Anh cảm thấy không được thoải mái, chàng nói nhỏ vào tai vợ.

"Kỳ lắm, mình được mời mà." Lý An thì thầm trả lời. "Có ai đi đâu. Em cũng muốn xem tiếp." Nàng nói thêm.

Quốc Anh nhìn quanh các dãy ghế, đúng là chưa có ai đứng lên ra về, có lẽ ai cũng tò mò muốn xem cho đến khi buổi lễ kỳ dị này kết thúc. Chàng đành ngồi nán lại.

Phía trên sân khấu, Mai Lan khoác tay Aaron, tựa vào vai anh. Nàng dịu dàng ngắm nhìn chồng, nở nụ cười mãn nguyện.

"Xin cảm ơn anh Lâm," Thùy Dương cất lời. "Anh có thể hôn cô dâu."

Tú Lâm bước về phía Mai Lan, đoạn anh quì xuống trước nàng, choàng tay qua đôi bờ mông của nàng và úp mặt vào hạ thể của nàng, nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn sâu rồi đứng dậy.

"Cảm ơn chồng, em hạnh phúc lắm!" Mai Lan hôn lên trán chồng mình và ôm chầm lấy anh. Tú Lâm cũng âu yếm ôm chặt lấy vợ.

Mai Lan ngoắc tay ra hiệu, có ý bảo Thùy Dương đến gần mình. Thùy Dương bước nhanh đến, Mai Lan nói nhỏ gì đó vào tai nàng.

"Thưa anh Lâm," Thùy Dương cất lời khi đã trở về chỗ của mình. "Chị Lan có ý muốn anh ngỏ lời cảm ơn hai bạn cộng sự Johan và Aaron đây. Việc này chỉ mới phát sinh, xin hỏi anh có bằng lòng chấp thuận?"

"Thưa có," Tú Lâm thoáng đăm chiêu nghĩ ngợi nhưng cũng quyết định trả lời rất nhanh.

"Cảm ơn anh," Thùy Dương tiếp lời. "Johan và Aaron, hai bạn vui lòng mở dây kéo quần theo yêu cầu của chị Lan."

Hai người đàn ông ngoại quốc đồng loạt kéo khóa quần xuống, vui vẻ thực hiện yêu cầu, trông họ có vẻ không mấy ngạc nhiên trước yêu cầu kỳ lạ này của khách hàng.

"Thưa anh Lâm," Thùy Dương nói tiếp. "Theo yêu cầu của chị Lan, anh vui lòng hôn hạ thể của hai bạn Johan và Aaron để thay cho lời cảm ơn đến hai bạn, vì đã bằng lòng nhận gói dịch vụ này, góp phần giúp chị được thăng hoa trong cảm xúc."

Tú Lâm nhìn nhanh xuống phía các dãy ghế bên dưới, anh thoáng lưỡng lự nhưng rồi cũng lần lượt tiến đến quì xuống trước Johan và Aaron, chống hai tay lên đùi, đặt một nụ hôn lên hạ bộ của hai người nọ. Lý An tròn xoe mắt sau lớp mặt nạ, kinh ngạc nhìn cảnh tượng dị kỳ.

"Cảm ơn anh Lâm. Mời anh trở về vị trí cũ." Thùy Dương nói. "Kính thưa quí vị, chị Lan có một món quà muốn gửi đến các chị thông qua một trò chơi nhỏ. Xin hỏi các chị ở đây có muốn tham gia góp vui không ạ?"

Cả khán phòng nhỏ hân hoan vỗ tay.

"Vâng, xin cảm ơn các anh chị đã hưởng ứng," Thùy Dương nói tiếp. "Xin mời các chị bước lên sân khấu, ngay vạch trắng phía sau vị trí của anh Lâm đang đứng, chúng tôi sẽ cho biết luật chơi ngay sau đây."

Các cô cáo trắng lần lượt tiến lên sân khấu theo chỉ dẫn của người chủ trì. Lý An buông tay chồng, phấn khởi bước lên theo.

"Cảm ơn các chị," Thùy Dương nói. "Chị Lan sẽ xoay mặt lại, tung bó hoa cưới về phía sau. Ai trong các chị chụp được, sẽ nhận phần quà đặc biệt từ phía chị Lan. Phần quà này cũng đã được anh Lâm thông qua nên các chị cứ yên tâm.”

“Có thể cho biết trước được không bạn?” một cô tò mò hỏi.

“Dạ thưa chị, trước sau cũng biết, nên mình cứ tham gia đã.” Thùy Dương tươi cười đáp. “Thùy Dương xin hỏi, mọi người chuẩn bị xong hết chưa ạ?”

“Rồi!!!” các cô phấn khích tươi cười đồng thanh đáp lời.

Mai Lan quay lưng lại về phía chồng và gần hai mươi quí cô đứng sau anh. Nàng hí hửng tung bó hoa lên, hướng về phía đó.

Tiếng hò reo xen lẫn tiếc nuối khi có người chụp được bó hoa. Không phải Lý An.

“Vâng, chúc mừng chị!” Thùy Dương vỗ tay, hồ hởi cất tiếng. Những người có mặt cũng vỗ tay theo. “Sau đây, chị Lan có đôi lời chia sẻ và cảm ơn, và chị cũng sẽ cho biết nội dung phần quà dành cho vị khách may mắn trong buổi lễ hôm nay. Xin mời chị Lan!”

“Cảm ơn em Thùy Dương. Xin cảm ơn quí anh chị đã dành thời gian có mặt trong buổi lễ của vợ chồng Mai Lan ngày hôm nay.” Mai Lan gật đầu, tươi cười nói. “Mai Lan và anh Lâm đã rất đắn đo khi quyết định tổ chức buổi lễ này. Vì như anh chị cũng thấy đó, nó lạ lùng quá. Mai Lan cũng xin cảm ơn ban tổ chức, đặc biệt là em Thùy Dương, người chủ trì tận tâm cần mẫn; em đã rất là kiên nhẫn lắng nghe các yêu cầu và đề mục, cũng như sắp xếp các vị khách mời và hai bạn partner đây cho tụi mình, để có thể tạo nên buổi lễ mà Mai Lan vô cùng thỏa nguyện. Mai Lan và anh Lâm rất hài lòng.” Nàng dừng lại, âu yếm nhìn chồng. “Và em cảm ơn anh đã thấu hiểu, đã dành hết tình yêu của mình cho em. Em hạnh phúc lắm. Em yêu anh!”

“Anh cũng yêu em,” Tú Lâm lắp bắp ngượng ngùng, cúi đầu đáp nhỏ.

“Thưa quí anh chị,” Mai Lan nói tiếp. “Mai Lan xin nhường anh Lâm làm chân phục vụ cho cặp đôi anh chị bắt được bó hoa cưới của Mai Lan đến giữa trưa ngày mai, tính từ thời điểm này. Anh chị cứ tùy nghi sử dụng món quà này để phục vụ cho anh chị với bất cứ hình thức nào anh chị thích, miễn là không phương hại đến thân thể của ảnh. Và chìa khóa cho cái đó," nàng chỉ tay về phía hạ bộ của Tú Lâm. "Mai Lan giữ riêng cho mình một cái, cái còn lại xin gửi em Thùy Dương để dự phòng. Trong trường hợp anh chị có nhu cầu sử dụng cái đó của ảnh, xin cứ liên hệ em ấy. Mai Lan xin cảm ơn anh chị, chúc anh chị chơi vui cùng ảnh." Nàng nở nụ cười tươi nhìn về phía người phụ nữ đang cầm bó hoa cưới trên tay rồi hạnh phúc nhìn chồng.

"Dạ cảm ơn chị Lan," Thùy Dương cất tiếng. "Mời các chị trở về chỗ ạ."

Lý An cùng các cô cáo trắng quay về, yên vị trong chỗ ngồi của mình. Quốc Anh hết sức kinh ngạc trước diễn biến liên tục của buổi lễ quá ư là kỳ quái.

"Kính thưa các vị quan khách, Thùy Dương xin long trọng tuyên bố: buổi lễ tuyên thệ hậu hôn nhân của cặp uyên ương Mai Lan – Tú Lâm kết thúc tại đây. Xin mời chị Lan và hai bạn partner vào động phòng hoa chúc, Thùy Dương chúc chị hạnh phúc viên mãn trong tuần trăng mật sắp tới. Riêng anh Lâm, xin anh nán lại ít phút để chờ nghe quyết định của vị khách bắt được bó hoa từ chị Lan. Thùy Dương cũng mong quí quan khách dành chút thời gian nán lại cùng anh Lâm. Sau đó chúng ta sẽ quay về nhà hàng, có một buổi tiệc BBQ nhỏ ở bờ biển dành cho quí anh chị, Thùy Dương kính mong anh chị sẽ chung vui. Xin cảm ơn quí anh chị."

Cả năm người trên sân khấu cùng cúi chào các vị quan khách bên dưới. Mai Lan được hai người Johan và Aaron dìu bước đi vào cánh cửa phía xa xa sân khấu, để lại Tú Lâm ngượng ngùng đứng yên đó vì bên dưới thắt lưng của anh vẫn chưa mặc lại trang phục cho đầy đủ.

Cô gái bắt được bó hoa của Mai Lan ghé tai nói nhỏ vào người đàn ông cạnh bên mình, anh ta gật đầu. Cô ta bước lên sân khấu, lại nói nhỏ với Thùy Dương, Thùy Dương cũng mỉm cười gật đầu. Nàng lấy cái quần của Tú Lâm được đặt xếp gọn gàng trên bàn đưa cho cô ta, cô ta dùng hai tay đón lấy rồi quay sang đưa cho Tú Lâm, ra hiệu cho anh mặc vào. Tú Lâm làm theo ý cô ta.

"Thưa quí vị quan khách," Thùy Dương nói, sau khi chờ Tú Lâm soạn sửa xong trang phục. "Được sự đồng ý của chị Trúc đây," nàng chỉ tay về phía cô cáo trắng đang đứng trên sân khấu cùng mình và Tú Lâm. "Thùy Dương xin phép được giữ chìa khóa trinh tiết của anh Lâm cho đến trưa mai. Trong thời gian đó nếu chị Trúc có đổi ý muốn dùng đến, Thùy Dương sẽ trao lại cho chị. Thùy Dương xin hỏi, anh Lâm có đồng ý không ạ!?"

"Thưa có!" Tú Lâm gật đầu, dứt khoát đáp.

"Cảm ơn anh," Thùy Dương tiếp lời. "Đến đây Thùy Dương xin được phép công bố buổi lễ tuyên thệ hậu hôn nhân đã chính thức kết thúc tốt đẹp. Cảm ơn quí anh chị đã tham gia và góp phần là chứng nhân cho hôn sự của cặp đôi Mai Lan và Tú Lâm. Mời quí anh chị ra sảnh, xe đưa đón sẽ đưa anh chị trở lại khu vực nhà hàng để dự tiệc. Nếu anh chị nào có nhu cầu tổ chức buổi lễ tương tự, xin đừng ngần ngại liên hệ ngay với Thùy Dương. Một lần nữa, Thùy Dương xin cảm ơn quí anh chị rất nhiều!"

Cả khán phòng cho một tràng vỗ tay dài ngay sau khi Thùy Dương dứt lời rồi lần lượt đứng lên để đi ra phía sảnh. Lý An vừa đi vừa ngoái đầu nhìn lên sân khấu, vì nàng thoáng thấy người đàn ông tóc vàng vội đi vào, rảo nhanh đến chỗ Thùy Dương.

"Em có muốn đi dự tiệc bên đó luôn không? Thích thì mình đi luôn." Quốc Anh nói với vợ khi cả hai ra đến sảnh.

"Thì mình đi luôn cho vui, cũng đâu mất mát gì." Lý An đáp lời chồng.

Cả hai người cùng bước lên xe. Các cặp đôi cáo – mèo còn lại cũng rôm rả chọn chỗ ngồi, ai cũng tỏ vẻ háo hức bàn bạc về buổi lễ lạ kỳ vừa được tận mắt chứng kiến.

Năm chiếc xe nối đuôi nhau, thẳng tiến khởi hành về phía khu vực nhà hàng.​