Làm Đĩ – Truyên Sex Cave 2023 – Update Chương 21

Chương 5: Quá Khứ – Sáng Tác Cùng Freelex

Nguyên tắc làm việc của Quang là "không trả tiền thì cấm sờ mó", tuy nhiên dù cố gắng trói buộc bản thân bằng nguyên tắc thì đôi khi vẫn sẽ có trường hợp ngoại lệ.

Trong căn phòng nhập nhèm, một cơ thể trắng bóng biến thành tia sáng duy nhất. Cô gái nửa thân trần trụi, ướt đẫm mồ hôi đang sà vào lòng cậu, bên tai có cảm giác tê dại khi cô gái ấy nói ra lời dâm đãng.

"Nói em nghe, anh… thấy sướng không? Khi con cặc của anh làm em nứng mất rồi…"

Giọng điệu mềm nhũn, nửa lả lơi, nửa khiêu khích thành công đốt cháy lửa dục trong lòng Quang. Người ta bảo trong đầu con trai 19, 20 chỉ nghĩ đến sex tuyệt đối không nói ngoa. Cơ thể cậu trai nóng hừng hực, mồ hôi túa ra như tắm, một phần vì tiết trời oi ả, còn phần nhiều là vì cô gái này.

Quang im lặng không đáp, tâm trí đã ở bên bờ vực thất thủ. Chỉ có thằng em cậu trở nên sinh động hơn hẳn, nó như muốn bùng nổ, thoát khỏi lớp vải jean kìm kẹp để chạm đến chân trời mà nó mong muốn.

"Anh không nói… em coi như anh đồng tình… Còn không chủ động với người ta đi, ướt lắm rồi đó…"

Quang vứt luôn não, chút lý trí còn sót lại tan biến như bông tuyết. Cậu ôm lấy Vân, tham lam hít thở hương vị cơ thể cô rồi thè lưỡi ra, liếm dọc lên cái cổ trắng ngần. Dục vọng trong lòng cậu tựa như tìm ra chỗ phát tiết khiến ánh mắt cậu hiện rõ sự khao khát đến điên dại.

Chút cháy bỏng, chút cuồng nhiệt biến thành động lực trong Quang, cậu nếm từng giọt mồ hôi long lanh trên da thịt Vân, hít hà hương thơm say đắm của một bông hoa ướt át. Hai cánh tay to lớn của Quang ghì chặt thân thể bé nhỏ, vuốt ve phần lưng mịn màng.

Vân hơi bất ngờ song rồi cũng phối hợp cùng Quang. Cô chẳng hiểu vì sao bản thân lại tự nhiên trở nên dâm dục đến vậy, nhưng có vẻ cô đã thành công biến tên chết dẫm này bộc lộ đôi chút thú tính.

Vân hài lòng lắm, trong trái tim xuất hiện chút thành tựu nho nhỏ. Thế rồi tâm trí Vân cũng dần bị phai mờ bởi bản năng trỗi dậy, hành động táo bạo cục súc của Quang không hề khiến cô phản cảm mà ngược lại còn làm cô thêm hưng phấn. Ngay sau đó, đôi môi nhỏ nhắn của Vân dán sát lên vùng cổ của Quang, hôn thật nhẹ nhàng, chút ngại ngùng khiến hai má cô gái ửng hồng. Cơ thể nóng ẩm của Vân ngày càng rực lửa, vài cảm nhận lạ lùng len lỏi xuất hiện theo từng nhịp vuốt ve mạnh bạo. Đầu vú Vân cương lên, cô muốn nó được giải thoát khỏi chiếc áo ngực đã trở nên chật chội.

Lát sau đó, Quang nâng cằm Vân, thật lòng khen một tiếng – "Em là cô gái xinh nhất anh từng gặp."

Ánh mắt tròn xoe của cô gái như biết cười, hấp háy biểu hiện sự e thẹn, xen lẫn một chút vui vẻ đọng lại giữa hàng mi cong vút.

Quang lại nói – "Anh muốn hôn em, nhưng mà miệng anh chắc toàn mùi thuốc lá thôi."

Vân nhoẻn miệng, nét cười quyến rũ tựa đóa hồng nở rộ – "Em không chê, cũng không ngại." – Nói đoạn, cô gái chủ động áp mặt đến, chóp mũi hai người chạm khẽ vào nhau.

"Em ghét mùi thuốc lắm, nhưng nếu đó là anh thì em sẽ chấp nhận thử."

Hơi thở thanh mát của Vân khiến Quang si mê, người đẹp đã nói đến mức này thì không có gì phải tự ti cả. Đôi môi cậu chạm vào đóa anh đào đỏ mọng của Vân, thật khẽ khàng như đó là một báu vật quý giá nhất.

Cảm xúc thật lạ lẫm, có chút đã từng quen thuộc.

Mũi Vân hơi nhíu lại xong lập tức giãn ra, cô chẳng biết nữa, chỉ muốn người đàn ông này thuộc về cô. Vân hé môi xinh, chủ động hôn Quang.

Bắt đầu từ đôi môi, lần lượt trên dưới, hai con người lần đầu tiếp xúc nhưng không hề trúc trắc mà phối hợp cực tốt. Thế rồi đầu lưỡi của bọn họ xoắn vào nhau như một lẽ tất yếu. Nụ hôn sâu cuồng say thấm đẫm dục vọng mãnh liệt tựa như hai linh hồn muốn hòa thành một thể.

Đầu óc Quang quay cuồng, đôi môi của Vân như có ma lực, mềm mại, thơm ngon, lại vô cùng ngọt ngào. Cậu chỉ hận không thể khám phá khuôn miệng xinh đẹp của cô gái mãi mãi về sau. Dĩ nhiên, bàn tay Quang cũng không quên nhiệm vụ, cậu điều khiển nó xoa nắn bờ mông đầy đặn của Vân, dù cách một lớp tất da nhưng cảm xúc vô cùng trần trụi, vừa mát lạnh vừa mịn màng.

Nước bọt của cả hai trộn lẫn, không thể phân rõ, chỉ biết chìm đắm vào nhau theo bản năng. Vân thấy mình nứng hơn, đầu ti như muốn đâm xuyên qua lớp áo ngực, bất giác cô uốn éo cơ thể, cọ xát cặp vú tròn trịa với bộ ngực cường tráng của Quang.

"Sao mà… tên này làm mình thích đến vậy nhỉ?" – Vân tự hỏi trong khi hơi thở của cô càng ngày càng mạnh mẽ, những tiếng rên rỉ đã muốn thoát ra khỏi miệng. Vân chưa phải chưa từng làm tình, nhưng chưa khi nào chỉ mới dạo đầu mà đã khiến cô thấy thích thú đến mức này. Phía dưới dâm thủy chảy ra rất nhiều, có cảm tưởng như chúng sắp tràn ra khỏi quần lót.

Chợt, Quang chuyển một cánh tay đến trước, nắn nhẹ lên ngực Vân, cô gái "ưm" một tiếng, như bị giật điện, ghì sát vào lòng cậu trai.

Quang thuận thế xọc luôn vào áo lót, những ngón tay gảy nhẹ nơi đầu vú cương cứng. Đoạn cậu tách môi khỏi Vân, trêu chọc hỏi – "Em sướng không?"

Vân chu môi đầy bất mãn, cô nói – "Chưa đủ sướng đâu."

"Thế hả? Ai sướng hơn phải trả tiền đấy nhé."

"Hmm, vậy anh cố lên. Đừng thua em đấy." – Vân nở nụ cười mê hoặc làm tim Quang trật mất một nhịp.

Ngay lập tức, Quang cúi đầu xuống, bàn tay vòng ra phía sau nhanh nhẹn cởi dây áo lót. Hai mảnh vải tròn thõng xuống, bởi vì Vân chưa cởi áo ngoài nên dây áo vẫn ở trên vai cô.

Khuôn ngực e ấp của Vân sau cùng cũng lộ rõ, không quá to nhưng cũng chẳng hề nhỏ mà thật vừa tay. Hai trái vú sữa săn chắc hơi chúc xuống, còn đầu ti lại cong lên trên mang theo vẻ đẹp khác lạ.

Lưỡi Quang vươn ra chạm vào nhũ hoa hồng hào, nhẹ nhàng liếm một cái. Bầu vú Vân có hương thơm dễ chịu, hình như là mùi nước xả còn vương lại từ chiếc áo lót.

Cô gái rùng mình, những ngón tay bấu chặt lên vai Quang. Đó là điểm nhạy cảm nhất trên cơ thể Vân, cô thấy sướng rơn khi đầu ngực được kích thích.

Quang dĩ nhiên nhận ra, cậu bắt đầu hành động bằng những gì đã học được. Đầu lưỡi xoay tròn quanh nhũ hoa, đảo lên đảo xuống vùng da xung quanh, đón nhận hết thảy những giọt mồ hôi còn đọng lại. Quang hôn thẳng lên đỉnh núi ngay sau đó, dùng đôi môi mơn trớn rồi hút luôn vào bên trong miệng mình. Chờ cho đến khi cậu đổi bên thì lại dùng những đầu ngón tay nhảy múa ở phía còn lại.

Sự chăm sóc ân cần của Quang khiến Vân không nhịn được rên rỉ, đôi tay nhỏ quơ quàng mái tóc chàng trai, dưới mông nhấp nhổm khiến hai thứ hư hỏng đó cọ xát với nhau, dù vẫn còn vài lớp trang phục che chắn nhưng sự thỏa mãn cũng rất rõ ràng.

Quang cuối cùng cũng giúp Vân cởi luôn chiếc áo sơ mi và cả áo lót, nửa thân trên của cô gái như nhấn chìm đôi đồng tử của cậu. Cái cổ thanh mảnh, bờ vai gọn gàng, vòng eo có chút mỡ và cả lỗ rốn xinh đẹp. Đã thế, mồ hôi vẫn còn chảy trên da thịt sáng bóng của Vân, từng giọt long lanh phản chiếu chút ánh sáng mờ ảo càng tăng thêm vài phần sắc thái khác lạ.

Vân cười nhẹ, vén mái tóc dài qua hai bên rồi tự tin hỏi – "Thấy em trần trụi như vậy, có sướng không?"

Quang nuốt khan ngụm nước bọt, vô thức gật đầu. Sau lại nhận ra nên lắc lắc đầu.

Vân cười vui vẻ, hôn lên môi Quang một cái – "Còn bên dưới em… anh muốn cởi từ từ… hay là xé rách?"

"Hmm, anh muốn… trừng phạt em, bắt em trả tiền." – Quang nói, nửa đùa nửa thật.

Vân chu môi – "Cái anh này, chẳng biết tình cảm gì cả. Mà nói trước, em không đủ sướng thì không trả đâu nha."

Quang mỉm cười, từ giờ cậu sẽ nắm thế chủ động trong tay, để cô gái này biết thế nào gọi là sướng. Đĩ đực thì cũng cần chuyên nghiệp, trong chuyện làm tình thì Quang luôn tự tin về bản thân.

Cậu nhấc Vân ra khỏi người, sau đó để cô gái quỳ lên ghế sa lông, chống hai tay lên thành ghế. Cặp mông cong cớn chổng lên, vẫn được bao phủ bởi đôi tất da, còn chân váy bút chì thì đã vén lên từ sớm.

Cặp chân nhỏ gọn khá dài, thẳng đuột chứ không bị cong vòng. Còn bờ mông thì thật là ngon ngọt, hây hẩy theo nhịp thở. Mảnh vải tam giác ngay chính giữa cũng không che lấp hết sự xuân sắc ấy.

Quang nhịn hết nổi, liếm bờ môi khô khốc – "Anh sẽ cho em biết thế nào là sướng." – Nói xong cậu đánh lên mông Vân, tách đôi chân của cô ra rồi đặt lưỡi ngay chính giữa, liếm láp da thịt Vân.

"Ahh… ahhh… ahhh" – Trò biến thái này khiến Vân phát điên rên rỉ, cô cảm nhận rất rõ rằng cái lưỡi ướt át của Quang đang nghoe nguẩy trên mông cô, quét lên quét xuống xung quanh vùng da nhạy cảm.

Lồn Vân lại rỉ nước, chực trào ra ngoài. Tự nhiên cô ước rằng Quang hãy làm nó cho cô, hãy chăm sóc cái chỗ kín âm ỉ đó cho cô.

Thế nhưng mà, tên đáng ghét này không làm như vậy. Hắn ta cứ liếm láp hai bên khe giữa, bàn tay thì mon men sờ soạng vùng đùi trong của cô. Dường như là đang cố ý khiến Vân phải khó chịu.

Vân khó chịu thật, cái lỗ ấy vừa nóng vừa ngứa, cô cần cái lưỡi hay ngón tay của tên khốn này xoa dịu nó.

"Anh này… " – Vân khẽ gọi, gò má cô nóng ran, cô đã muốn bỏ qua liêm sỉ để van nài.

"Ừm, anh sẽ nếm nó cho em sướng. Nhưng nhớ là em thua rồi đấy."

"Ơ… em chưa thua mà… ahhh…" – Vân mới nói được nửa câu thì đã im bặt mà cắn môi rên rỉ, Quang cục súc xé nát tất da của cô, nhanh như cắt vén luôn quần lót qua một bên rồi đưa mặt vào ngay đó, tiếng hổn hển của cậu ta khiến cô run rẩy, làn hơi nóng phả tới mang đến một cảm nhận chân thực. Có lẽ cái mũi cao cao ấy đã ở đúng vị trí.

Vân nhớ rõ bản thân chưa kịp rửa, song có vẻ Quang cũng không chê vì ngay sau đó cô nhận thấy được cái lưỡi ướt át nọ đang cọ quét ở hai bên vành mu. Thế rồi chưa chờ cô kịp tiếp nhận hết, cơn sướng lại được đẩy lên một nấc thang mới.

Quang đẩy lưỡi vào giữa hai mép thịt khí rịt còn vương mùi kỳ cục, đâm sâu vào cái lỗ hồng hào. Vân nói đúng, cái của cô không hề thâm mà rất đẹp, hồng nhuận tựa như da em bé. Chẳng qua cũng có chút hoang dã, vì những sợi lông đen lún phún hai bên mép, chạy dọc lên phần mu nhô cao.

Quang liếm láp vô cùng mạnh mẽ, như muốn dùng một cách thức khác để diễn đạt ham muốn bên trong cậu. Cái mùi ngai ngái xen lẫn hương thơm và ít vị mồ hôi khiến cậu như phát cuồng, cọ xát cơ lưỡi bằng tất thảy sức mạnh.

Sau, cậu xé luôn quần lót của Vân, biến thành một con súc vật đúng nghĩa, chỉ vậy đã không còn làm cậu thỏa mãn nữa.

Quang cởi giày của Vân rồi vứt qua một bên, sau đó giúp Vân đổi tư thế, chuyển sang nằm ngửa.

Vân hơi hoang mang, nhìn chàng trai đang nắm lấy bàn chân mình mà khó hiểu – "Anh… muốn làm gì?"

Ánh mắt Quang hiện lên nét tà đạo, cậu không nói gì mà há miệng, ngậm lấy ngón chân của Vân rồi mút nó như một que kẹo ngon ngọt.

Vân cảm thấy hơi nhột, nhưng tận sâu trong lòng cô chẳng có chút phản cảm nào hết, việc được chứng kiến một anh chàng xinh trai biến thái với mình cũng không tệ.

Đầu lưỡi Quang chơi đùa với những ngón chân của Vân đến mức ngập ngụa nước bọt. Sau lại liếm cả lòng bàn chân cô gái. Quang biết mình biến thái, song cậu thích được làm như vậy.

Kế đến, Quang xé toạc từng chút lại từng chút tất da, mỗi vùng da thịt xuất hiện, cậu đều rà lưỡi một lần. Từ chân lên trên, không bỏ sót một chỗ nào.

Miếng vải cuối cùng trên người Vân rơi xuống mặt đất, cơ thể cô hoàn toàn trần truồng.

Quang lúc này quan sát ánh mắt mê ly của cô gái, biết rằng đã đến lúc. Cậu tự kéo quần xuống khiến thằng em hùng dũng xuất hiện.

Vân ngồi dậy, có chút ngỡ ngàng vì độ dài lẫn độ to, khi sờ thì cô chỉ thấy nó cứng như thép nguội, còn tận mắt trông thấy thì lại có nhận định khác – chẳng rõ, cô chịu nổi thứ đáng sợ này không. Những ngón tay Vân run rẩy chạm vào đầu khấc, vuốt nhẹ xuống những đường gân to lớn ở thân cặc.

Cô gái ngước lên nhìn Quang, cả hai giao tiếp bằng ánh mắt trong thoáng chốc. Cậu ta gật gật đầu, ánh mắt như cổ vũ lại như khiêu khích. Vân cắn môi, thè lưỡi ra rồi bắt đầu thưởng thức.

Lúc này, bỗng ánh đèn sáng lên, hệ thống điện đã được sửa lại. Chiếc camera gắn ngay trên đầu hai người nhấp nháy.

…..

Quang ngồi đực mặt nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, nhớ lại hình ảnh điên cuồng trong quá khứ. Cậu liếc Vân, thở dài – "Nó đây hả? Đây là camera quay lại phải không?"

Vân gật đầu, ánh mắt mơ hồ xuất hiện hơi nước, mới trôi qua có mấy năm, giữa cô và Quang đã có rất nhiều điều thay đổi.

Quang tự châm thuốc, trầm ngâm rít khói, rất nhiều nghi vấn trước kia trong lòng cậu dần trở nên rõ ràng. Chỉ vì một cái camera xuất hiện không đúng lúc mà có nhiều thứ đã không thể quay đầu.

Căn phòng trọ thoáng chốc trở nên nặng nề, hai người thẫn thờ ngồi cạnh nhau, chỉ có những âm thanh ưm ư kỳ lạ vang lên từ chiếc điện thoại.

"Làm sao mày lấy được nó?" – Quang dụi tàn thuốc vào gạt tàn, sau đó hỏi.

"Đánh đổi rất nhiều." – Vân chỉ nói vậy với vẻ thản nhiên rồi cầm lấy điện thoại – "Thôi để tao xóa nó đi, lần này nguy hiểm quá."

Đoạn phim trên màn hình bị cắt ngang, Vân chuyển đoạn phim vào thùng rác rồi xóa hẳn. Sau đó cô lại ngồi xuống, tựa đầu vào vai Quang – "Mày biết tao đang nghĩ gì không?"

"Thèm hả?"

Vân gật đầu, má hơi ửng hồng – "Ừm, nó làm tao nhớ lần đầu mình gặp nhau. Mày gọi tao là chị, sau đó là em. Mà nếu như, hồi ấy tao không… có chuyện kia… thì mày có yêu tao không?"

"Có." – Quang thành thật gật đầu, hai người biết nhau ba năm, có nhiều cái không cần thiết phải giả vờ. Dừng chốc lát, cậu nói thêm – "Nhưng mày cũng hiểu, tao và mày không có khả năng làm người yêu của nhau được."

Vân mỉm cười, đụng vào vết thương nên đau đến nhe răng – "Ai ui, thì tao hiểu mà… nhưng đôi khi, mày giúp tao chút đi. Tao nhớ mãi."

Quang trầm mặc một lúc, thở dài, vuốt ve gương mặt đầy vết thương của Vân – "Tao xin lỗi vì bấy lâu nay ăn nói hàm hồ với mày. Tao sẽ cố khách sáo một chút. Còn vụ kia… chờ mày lành đi rồi tính. Sẽ giảm giá hai mươi phần trăm cho."

Vân bĩu môi, gương mặt hơi thay đổi một chút, cô hỏi – "Gọi em đi! Được không anh?"

Quang ngẩn người nhìn Vân, chút ký ức mà cậu nghĩ bản thân đã quên mất lại chợt ùa về. Lòng cậu không hiểu thấu trở nên mềm nhũn, bất giác gật đầu.

Miệng Vân kéo thành một đường cong như thể đã thực hiện được âm mưu – "Thế anh nói xem, lần đó là ai thắng?"

Quang lững thững dạo bước trên công viên gần phòng trọ, miệng ngậm điếu thuốc, trong đầu cậu rối bời, bao nhiêu suy nghĩ đan xen ngang dọc. Cậu dừng lại bên chiếc ghế đá, rít một hơi thuốc thật sâu rồi ngửa cổ nhìn lên bầu trời.

"Phải rồi, em là người thắng, còn anh là kẻ bị tổn thương."