Hương Nồng Trong Gió – Truyện 18+ Mới 2021 (Update Tập 31)

Sài Gòn về đêm thật diễm lệ và lung linh với muôn ngàn ánh đèn trắng xanh vàng đỏ , phố xá nhộn nhịp đông vui ngựa xe đan xen chồng chéo lên nhau như mắc cửi. Hai bên đường hàng quán nào cũng chật ních người. Bé Linh thích ăn buffet nên cả nhà ai cũng vui vẻ chiều theo con bé. Ăn uống xong lại chở đi cung văn hóa thiếu nhi cho nó chơi trò chơi mà nó thích. Lâu rồi con bé mới được đi chơi với ba mẹ nên cứ luôn miệng bi bô cười nói. Mỹ Hạnh nở trên môi hạnh phúc và mãn nguyện , cái hạnh phúc bé nhỏ nhưng vô cùng to lớn chính là đây. Tuy nhiên vẫn còn một điều khiến cô cảm thấy niềm vui dường như không được trọn vẹn. Đó là sự có mặt của Hải Sơn !

Trong suốt buổi đi chơi, tuy làm ra vẻ không để ý nhưng cô thừa biết ánh mắt hắn nhìn cô rất khác lạ. Đó không phải là kiểu nhìn của em út dành cho anh chị mà là cái nhìn của những đôi tình nhân dành cho nhau , nửa như nồng nàn say đắm nửa như chiếm hữu tranh giành. Là phụ nữ , ai cũng thích được người khác khen mình đẹp mình xinh , cho nên cô cũng không ngoại lệ. Có điều những lời khen đó nếu đi kèm với ánh mắt thèm thuồng dục vọng , với cái nhìn như muốn vuốt ve âu yếm cơ thể căng tràn nhựa sống của mình thì nó làm cô cảm thấy ghê sợ hơn là ưa thích. Phúc Minh chồng cô cứ quấn quýt cô công chúa bé nhỏ nên không để ý gì đến thái độ và cử chỉ của đứa em cùng cha khác mẹ đang lộ rõ sự thèm khát vợ mình.

Lúc mọi người về đến nhà thì đã gần mười một giờ đêm. Con bé lúc đi thì hớn hở nôn nao chứ lúc về phần mệt phần đã khuya nên ngủ gục trên xe tự lúc nào.

Xe dừng trước cổng, Mỹ Hạnh nhanh nhẹn bước xuống mở cửa cho Hải Sơn chạy xe vào. Cô lăng nhăng tìm chìa khóa nhà để anh Minh bế con bé vào phòng riêng của nó. Đặt con xuống nệm , cô cẩn thận lấy gối gối đầu cho con , đắp chăn mỏng ngang ngực rồi bật điều hòa ở mức 28 độ. Xong , hai vợ chồng đứng nhìn thiên thần nhỏ đang say sưa trong giấc ngủ mà lòng tràn ngập niềm vui. Bất ngờ Phúc Minh choàng tay qua eo Mỹ Hạnh kéo cô đứng sát vào anh , ghì mạnh rồi đưa mặt mình vào sát mặt cô , anh nói trong hơi thở nóng hôi hổi :

– Anh nhớ em quá đi… !!!

Chữ ” nhớ …ớ … ớ … ” của anh lại kéo dài như cách nói của nhỏ Thục Duyên ban chiều làm cô khẽ bật cười vì thích thú. Tiếng việt ngữ nghĩa phong phú thật , chỉ để diễn tả một sự việc mà có vô vàn cách nói.

Nếu như không có mặt đứa em bất đắc dĩ thì chắc chắn cô đã quấn lấy anh để trút cạn những nhớ thương mong đợi vào từng nụ hôn từng ánh mắt. Thế nhưng hắn đang ở ngoài kia mà cửa phòng thì chưa khóa , cô không muốn hắn nhìn thấy cô lúc làm chuyện ấy với chồng.

Mỹ Hạnh thừa biết Phúc Minh đang muốn gì , bởi đó cũng là điều mà cô luôn chờ đợi. Vốn là một phụ nữ xinh đẹp trẻ trung , cuộc sống kinh tế thuộc vào loại khá giả , ăn ngon mặc đẹp nên cơ thể luôn có thừa sự sung mãn. Con người ai cũng có bản năng tình dục của mình, ai cũng muốn được làm chuyện đó, nó là nhu cầu cơ bản giống như đói thì phải ăn khát thì phải uống vậy.

Không để chồng mất hứng nhưng cũng không thể làm chuyện đó ở đây, cô vòng tay ôm chặt chồng, đặt lên môi anh một nụ hôn rồi khẽ nói :

– Chút xíu nữa nha anh , về phòng mình …

Phúc Minh hiểu ý nên cúi xuống hôn lên má vợ một cái ” chốc ” kèm theo lời thì thầm nhỏ xíu chỉ mình Mỹ Hạnh nghe thấy :

– Lẹ nha bà xã yêu , anh chịu hết nổi rồi…

Cô cấu vào vai anh thay cho sự cưng nựng yêu thương, kiểu như ông bà xưa hay nói thương nhau lắm cắn nhau đau vậy. Cô đẩy anh ra cửa , bước lại kéo chăn đắp lại cho con sau đó mới ra ngoài khép cửa lại. Con bé vẫn ngủ say sưa , trong giấc mơ không biết mơ thấy điều gì mà thi thoảng lại bật khóc nức nở , kiểu này là quậy phá nên bị bà mụ đánh đòn nè. Mỹ Hạnh vừa cười cười vừa quay gót.

Vì thu nhập của hai vợ chồng khá cao nên nhà cửa cũng khang trang rộng rãi với đầy đủ tiện nghi sinh hoạt. Trên lầu có một phòng để trống dành cho khách ghé thăm nghỉ ngơi nếu ngủ lại. Mà khách khứa cũng đâu có ai xa lạ , hoặc bà con dòng họ hai bên hoặc khách hàng của Phúc Minh , hoặc đồng nghiệp của Mỹ Hạnh mà thôi, toàn người quen cả. Đêm nay Hải Sơn sẽ ngủ trên đó.

Khi từ trong phòng bé Linh bước ra , cô đưa mắt nhìn quanh xem Hải Sơn còn ở dưới tầng trệt hay không nhưng không thấy. Nhìn lên căn phòng trên lầu cô thấy cửa phòng đã đóng lại , có lẽ hắn cũng mệt nên ngủ rồi. Vậy thì ít ra đêm nay cô cũng có thể an tâm không bị quấy rối như trước.

Về phòng , cô thay vội quần áo , tẩy trang cẩn thận , với tay lấy chiếc đầm ngủ màu đen bằng lụa mặc vào, bên trong để nguyên không mặc gì, dưới ánh đèn ngủ mờ ảo trông cô như bức tượng thần vệ nữ với những đường cong mềm mại uyển chuyển. Mỹ Hạnh có một sở thích hơi khác người một chút, đó là thích thả rông. Bình thường ở nhà khi không có Phúc Minh, cô hay không mặc gì cả lúc ở trong phòng một mình. Cái cảm giác thoải mái khi không có quần áo trên người khiến cô thấy ưa ưa. Đêm nay có chồng về nên cô mặc thêm áo ngủ chứ bình thường đâu có. Mà ăn mặc như vầy cô cũng tự thấy mình ” đĩ ” lắm rồi.

Phúc Minh dường như không chờ đợi được nữa nên anh nhảy phắt xuống giường, bế bổng vợ lên rồi đặt xuống nệm , nhoài người nằm lên trên người cô , đôi môi hai người tìm đến nhau trong sự hưng phấn tột cùng. Mỹ Hạnh cũng đáp trả lại chồng một cách cuồng nhiệt, môi cô ngậm lấy môi anh , lưỡi cô đưa ra cho anh mút rồi cô lại mút lưỡi anh , hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau như hai con rắn uyển chuyển lắc lư. Phúc Minh vừa hôn vợ vừa đặt tay lên bộ ngực săn chắc mềm mịn thơm tho mà xoa nắn , mân mê. Hai ngón tay cái và ngón trỏ chúm vào đầu vú cô xoe xoe làm cô nhột nhạt hết cả người, theo bản năng bàn tay cô lần xuống dưới thọc vào trong quần chồng mò mẫm con cặt đã cứng như thỏi sắt. Mấy ngón tay cô gãi gãi lên bìu dái làm khúc thịt cứ giật nẩy lên vì nứng.

Bàn tay Phúc Minh cũng đã ôm trọn cái mu lồn mum múp của vợ từ lúc nào, anh vuốt ve những sợi lông nhuyễn như tơ rồi lần ngón tay vào cái rãnh giữa hai múi thịt đầy đặn. Mỹ Hạnh thở hắt ra một tiếng ” um … anh … ! ” , cô bấu vai anh thật mạnh khi ngón tay anh chà xát lên cái hột le khiến nó đang mềm bỗng từ từ săn cứng lại. Từ bên trong cửa mình, dâm thủy cô ứa ra từng dòng chảy xuống đùi ướt át. Cảm giác thèm muốn dâng cao làm Mỹ Hạnh siết chặt chồng mạnh hơn nữa, mông cô nẩy lên mỗi khi ngón tay anh miết vào vùng da thịt đầy nhục cảm giữa hai chân , cô muốn ngón tay anh đi sâu vào cái lỗ trơn nhẫy đó nhưng anh chỉ lả lướt ở vòng gởi xe , có lẽ anh sợ làm cô đau nên cứ như thập thò ngoài cổng vườn địa đàng.

Cô muốn anh để miệng anh vào háng cô , muốn anh dùng lưỡi ngoáy mạnh thọc sâu vào khe lồn , muốn anh ngậm hai múi thịt mà mút … nhưng cô không dám nói với chồng điều đó vì ngại chồng nói mình dâm. Những lúc một mình, khi nổi hứng cô cũng lên mạng tìm xem vài tập phim Nhật Bản, cô thấy phim nào đàn ông cũng bú lồn nhiệt tình quá, nhìn mấy diễn viên nữ oằn oại vì sướng mà cô thấy thèm khát được như vậy vô cùng. Không biết nếu được làm thật thì cảm giác sẽ như thế nào nhỉ !? Chắc là ” đã ” lắm !

Phần Phúc Minh, nhiều lúc cô muốn ngậm cặt anh mà bú liếm như trong phim , muốn ngồi lên mặt anh mà áp cái lồn vào miệng nhưng cô chưa dám vì thấy anh có vẻ không thích. Từ hồi cưới nhau tới giờ anh chưa bao giờ đặt miệng anh vào lồn cô , không biết vì lý do gì , sợ cô đau hay sợ dơ bẩn thì cô cũng không biết.

Thấy lồn vợ đã ướt lắm rồi, Phúc Minh bật dậy lấy gối kê dưới lưng Mỹ Hạnh. Hiểu ý cô từ từ dang rộng hai chân ra, cái lồn tràn trề dâm thủy như phơi ra trước mặt mời gọi chồng vào cuộc giao hoan. Anh quỳ gối giữa hai chân cô ,cầm cặt quẹt lên quẹt xuống khe lồn rồi nhằm cái lỗ trơn tru đút thẳng vào.

– Ớ .. ơ ..

Mỹ Hạnh rên lên khi cặt chồng đút hết vào trong người mình. Anh bắt đầu di chuyển con cặt thục ra thục vào trong lồn cô. Nước nhờn lại ứa ra , trơn nhẫy. Anh mỗi lúc mỗi nắc mạnh hơn , tiếng da thịt va chạm với nhau tạo nên âm thanh ” bạch bạch ” rất gợi dục. Hơi thở của cô càng lúc càng trở nên nặng nề, máu nóng dồn lên mặt làm cô thấy mặt mình nóng bừng bừng. Bên trong tử cung từng sợi dây thần kinh cảm giác đang căng ra hết cỡ để đón nhận một cuộc thăng hoa tột đỉnh sắp diễn ra. Nhưng không …

Đang đón nhận cơn sướng râm ran nơi cửa mình thì Mỹ Hạnh bỗng nghe Phúc Minh thở hắt ra , người giật giật rồi đổ sập xuống người cô. Tận sâu trong người cô cảm nhận được dòng tinh khí nóng ấm của chồng bắn thẳng vào. Bên trong giờ đây đã ngập tràn tinh dịch. Một cảm giác hụt hẫng trỗi dậy khiến cô khẽ thở dài. Lần nào cũng vậy, chồng cô luôn chứng minh anh ấy là người chưa đi đến chợ đã hết tiền. Cả tháng ngóng chờ mòn mỏi cô những tưởng cuộc mây mưa sẽ có kéo dài hơn bình thường nhưng điều đó đã không xảy ra. Cô chỉ mới cảm thấy hơi sương sướng một tí thôi thì mọi thứ đã kết thúc , cảm giác như chiếc xe chạy hẵng 5 số ngọt ngào mà chỉ mới vào số một đã khục khà khục khặc , cà giựt rồi tắt máy. Ấy là do người cầm lái dở chứ nào phải tại máy móc không ngon.

Cố nén sự thất vọng không để chồng biết, cô ôm hôn anh rồi đẩy ra. Phúc Minh cũng hôn vợ rồi lăn qua một bên, vài phút sau đã ngủ thẳng cẳng. Nhìn anh say ngủ cô vừa thương vừa giận. Thương vì từ hồi nào giờ anh lúc nào cũng bận rộn với công việc nên ăn uống thất thường, lại thêm căn bệnh đau dạ dày hành hạ thành ra cơ thể nhìn gầy ốm xanh xao , nhiều lúc anh về cô đi chợ nấu cho anh thật nhiều món ngon để tẩm bổ nhưng anh chỉ nhấm nháp như mèo liếm thì làm sao mạnh khỏe được , mà đã không khỏe thì chuyện đó cũng ỉu xìu. Còn giận là vì chưa bao giờ anh khiến cho cô cảm thấy sung sướng trọn vẹn cả , lúc nào cũng chỉ mở bài rồi kết thúc luôn, nhiều lúc trong cô bụng bảo dạ, kiểu tiktok ” tôi năm nay đã hơn bảy mươi tuổi mà chưa thấy trường hợp này bao giờ, phải tôi tôi đấm cho mấy nhát “. Hic !

Leo lên giường rồi kéo chăn đắp ngang ngực , Mỹ Hạnh cố gắng chìm sâu vào giấc ngủ nhưng không được, đầu óc cô cứ tỉnh như sáo mà trong người thì cứ bứt rứt khó chịu , cái cảm giác làm ăn chưa tới nơi tới chốn khiến cô thấy khó chịu quá , bên dưới mu lồn vẫn còn ướt nhoẹt chưa khô , hai mép lồn sưng múp vẫn chưa dịu xuống mà cơn nứng thì cứ lửng lửng lơ lơ.

Mỹ Hạnh rất muốn thò tay vào bên dưới váy để tự sướng cho đã cơn thèm nhưng cô không dám vì sợ rục rịch thì chồng cô sẽ tỉnh dậy bất ngờ. Chợt cô nhận ra cổ mình đang khát khô nên nhẹ nhàng ngồi dậy rón rén bước xuống.

– Em đi đâu vậy em ?

Tiếng hỏi của chồng làm Mỹ Hạnh giật mình vì cô tưởng anh đã ngủ say lắm, thế mà cô chỉ mới nhúc nhích anh đã biết.

– Em xuống dưới nhà uống nước rồi lên, anh ngủ trước đi.

Phúc Minh không nói gì rồi quay sang bên kia ngủ tiếp, anh có thói quen ngủ nghiêng một bên chứ không nằm thẳng. Mỹ Hạnh có thoáng chút do dự , không biết nên để y như vầy xuống bếp hay mặc thêm phụ tùng vào , bởi vì nãy giờ cô chỉ khoác chiếc áo ngủ mỏng manh và bên trong hoàn toàn không manh giáp. Nếu lỡ đứa em chồng nhìn thấy cô trong tình trạng này chắc sẽ ăn thịt cô mất. Nhưng cô chợt nghĩ ” chắc nó ngủ rồi, đã gần một giờ sáng chứ ít ỏi gì … ”

Trong đầu suy nghĩ như vậy nên Mỹ Hạnh cũng khá an tâm , cô nhẹ nhàng mở cửa rồi ló đầu nhìn thử bên ngoài. Mọi thứ vẫn bình thường không có gì khác lạ. Cô khẽ khàng bước từng bước thật nhẹ như bước chân mèo về phía nhà bếp nơi đặt tủ lạnh để lấy nước uống. Lúc đi ngang cầu thang cô không quên ngoái nhìn xem cửa phòng đóng hay mở. Cửa phòng đóng chặt. Vậy là nó ngủ rồi , may quá !

Cũng do sợ đứa em nhìn thấy mình trong trang phục khiêu khích mời gọi nên cô không dám mở đèn , chỉ mò mẫm trong bóng tối tiến về phía nhà bếp, ai có ngờ đâu chính vì không mở đèn mà cô vấp phải sự cố làm thay đổi cả cuộc sống sau này của mình.