Gái Trinh – Siêu Phẩm Hay Tội Lỗi

Lần đó về tôi khủng bố em trên mọi mặt trận…

Tuy tức thật, nhưng mỗi lúc quay tay nghĩ đến em cảm xúc hẳn…

Tôi gửi cho em nhiều clip sex cận cảnh, hỏi em có biết cách làm không… Em nói có biết nhưng do lần đầu, sợ đau… Tôi giải thích mãi là tôi hiểu phải chậm chạp ntn, từ từ để em có cảm xúc cô bé giãn ra sao… Cả dùng thêm gel bôi trơn.

Chỉ cần em thương tôi, cùng tương tác sẽ được… Tôi sẽ nhích từng chút, nhưng em cũng phải cố gắng một tí. Em nói anh cho vào rồi lấy ra ngay nhé và hứa là không đau…

Tôi tính sử dụng thuốc tê dạng bôi thoa lên, nhưng như vậy em sẽ không cảm nhận được khoảnh khắc ấy, mất đi giá trị thiêng liêng lần đầu…

Sau nhiều clip cùng cách thức khơi gợi, em bắt đầu hội chứng “cai nghiện”. Có vẻ thấm đòn.

Tôi biết em ngủ trễ, cứ đêm khuya tôi tỉ tê chuyện tình cảm, thêm vài clip dẫn dụ, không lên cơn mới lạ…

Em nói nhớ tôi quá, chủ động hẹn gặp. Tôi hí hửng có vẻ lần này ngon ăn rồi…

Đổi KS, đổi chỗ hy vọng đổi phong thủy… Hiển nhiên trước đó đã có vài phần quà thay đổi cách tác động.

Qua những lần trước, đến giờ mọi thứ tự nhiên hơn, việc cởi đồ rồi trần truồng ôm nhau giờ không còn là vấn đề.

Hai cơ thể trần truồng không mảnh vải che thân cuốn lấy nhau, cảm xúc thôi rồi…

Màn dạo đầu kỹ lưỡng 45 phút có dư, tôi dang nhẹ mở rộng hai chân em, cầm type gel thấm đẫm lên thằng nhỏ và thoa thêm lên cô bé…

Cứ nghĩ giây phút thấn tiên – Cánh cửa thiên đàng đang hé mở… Cảm giác hân hoan, khó tả vô cùng.

Cầm ku quẹt lên xuống chỗ cô bé, cảm giác trơn trượt hơn bao giờ hết.. Em từ từ run rẩy, mặc dù mắt vẫn dán vào đt, cơ thể bắt đầu gồng lại… Tôi đẩy vào thấy cứng ngắc, ku rất cứng mà không sao đẩy vào được… Em oằn mình đẩy tôi ra, la đau và nhất định không cho lặp lại…

Mặc tôi năn nỉ, em cương quyết không, đứng dậy mặc lại đồ.. Tôi khụy xuống cảm giác thất bại tràn ngập…

Tôi nghĩ thôi đầu hàng, món này làm tôi nản quá… Về sử dụng thuật quay tay đại pháp còn hơn. Bớt đau khổ.

Vẫn bài cũ, sau khi thanh toán một mớ đồ ăn em đặt qua grab, đưa em về tôi cố nở nụ cười tạm biệt – Nụ cười của kẻ bại trận…

Tôi âm thầm xóa facebook, chặn zalo, xóa tất cả về em. Trở về với cuộc sống trước đây, lại công việc, thể thao, tự giải trí…

Mấy ngày sau đt báo tin nhắn, ra là tin nhắn đt tôi chưa chặn, em hỏi sao anh lại chặn tất cả như vậy…

Tôi trả lời kiểu được cũng ok mà mất cũng chẳng sao… ”Tại anh thấy chúng ta không phù hợp, tình yêu em giành cho anh chưa đủ để cùng anh có những trải nghiệm… Có lẽ quan niệm tình yêu trong anh khác em, với anh tình yêu gắn liền tình dục… Chúc em tìm được người đàn ông phù hợp với mình.”

Nghĩ 100% là ok! bye bye… Ai dè em nhắn lại phân bua “Anh phải cho em thời gian, bữa đó em rất đau, em chỉ sợ đau thôi, nếu không đau em cho anh làm mà..” What the fuck…

Có phải em đang tái khởi động nỗ lực trong tôi… Tôi châm chọc đau đớn “Một người đàn ông Ysl hoặc Gay có khi phù hợp em hơn anh. Em nên tìm một người như vậy, em nói thương anh mà không hề một chút đồng cảm nào, em bỏ mặc cảm xúc anh, đến cơ thể anh em còn không thèm chạm tới…”

Em tiếp “Em chỉ sợ đau thôi, không đau anh làm gì cũng được. Tại sao bữa đó anh không đẩy vào luôn cho rồi…” Đậu xanh, em còn trách ngược tôi nữa…

“Thì có đau, nếu em thương anh em ráng chút xíu chứ, lần sau sẽ không đau nữa… “.

“Anh làm em đau lắm, hay bữa nào mình nhậu đi, em xỉn rồi không biết gì hết, anh sẽ đưa vào được..”

Chời chời, em còn hiến kế cho tôi mới ghê…

Cho em nhậu xỉn thì không ổn tí nào, vì thời gian gặp nhau có mấy tiếng, em xỉn rồi sao đưa em về… Mà lỡ có gì gđ em cào đầu tôi mất…

Các cụ nói không sai “Chơi với dao có ngày đứt tay..”

Thời điểm đó em nói kẹt tiền, mượn tôi.. Không vấn đề, tôi hỏi con số rồi chuyển liền tay… Quá là chân thành còn gì.

Tôi mở lại zalo, em nhắn tin “Vì anh cho em mượn tiền nên lần sau nhất định em sẽ để anh cho vào…” Y như một giao dịch vậy…

Đến hẹn lại lên, KS thẳng tiến. Em khoe với tôi số tiền tôi chuyển em mua hai chai nước hoa, hai cái váy để mặc đi chơi với tôi… Tôi hỏi em có cần thêm không, em gật đầu cái rụp. Thêm chút nữa cho em tươi hẳn…

Tiền bạc đem so sánh với phụ nữ luôn khập khiễng… Các bạn tin tôi đi, sau này có lúc mình nhiều tiền, mua được em út nhưng liệu còn sức mà tận hưởng…

Tiền có thể kiếm được, nhưng khoảnh khắc hiện tại thì không… Cơ bản mình có khả năng chi được đến đâu… kaka

Qua bao thất bại, cay đắng con người dường như quen… Tôi cũng chẳng hồ hởi hay hào hứng quá mức, cũng chẳng kỳ vọng nhiều. Nghĩ đến khả năng xấu nhất cũng giống như mấy lần trước, chẳng có gì suy nghĩ, cứ để mọi chuyện tự nhiên…

Tôi chậm chạp nhẹ nhàng tới mức thờ ơ…

Qua câu chuyện em kể, tôi nhận ra em chọn tôi vì em cũng mê trai Gym 6 múi, chỉ có điều tôi không thể baby như thế hệ 2k tụi em được…

Một trong những lí do tôi khó phá trinh chính là ở kích thước cậu nhỏ. Tôi nghĩ mấy bạn nữ có bạn trai phá trinh lần đầu ku bé chút lại là may mắn…

Chính cảm giác chậm rãi, thờ ơ của tôi khiến em thả lỏng, bớt đề phòng…

Sau tất cả đến lúc thoa gel đầy bím em và ku tôi, thay vì tìm lối đưa vào tôi lại nằm lên ôm em, để thằng nhỏ tự buông thả dưới háng, em hơi khép chân tôi cũng kệ…

Em vẫn coi đt, tôi cứ nằm trên người em tận hưởng bầu nhũ, phía dưới nhấp nhả… Miên man hồi lâu, em thả lỏng hoàn toàn, cứ như vậy nhích dần cho đến lúc cảm giác cho thấy đầu thằng nhỏ ngay cửa lỗ…

Thêm vài lần nhấp nhả để chắc chắn mình không sai… Tôi đột ngột ghì vai em đẩy dứt khoát. Cảm giác phía dưới đi vào đường hẹp chật cứng như tách đôi em ra vậy…

Em giục luôn đt, cuống cuồng… Tôi nhấp luôn 2 -3 phát, em thất thanh. Cảm giác đầu khấc chui vô hoàn toàn.

Em la lớn quá, giãy giụa hoảng hốt, nước mắt đầm đìa, hai tay ghì chắc phần hông tôi vừa khóc vừa cố sức theo phản xạ như muốn đẩy ra toàn lực…

Tôi ghì chặt, không di chuyển, cố gắng trấn tĩnh em… Không cách nào làm em ổn định được.

Em vừa gào khóc vừa năn nỉ tôi “Anh lấy ra đi… Em đau quá… Hu hu…”

Thấy em làm dữ quá, tôi sợ mình để lại nỗi ám ảnh trong em thì tội, nên đành ngậm ngùi lấy ra.

Em thút thít chạy thẳng vào toilet… Tôi thở phào vậy là ok rồi, ngon rồi…

Cúi xuống nhìn thằng nhỏ, kéo bao qui đầu xuống… Đậu xanh, sao không thấy máu đọng lại nhỉ. Có gì sai không ta…

Em ra lại, nằm xuống gần tôi, mắt đỏ hoe, vẫn nhìn vào đt… Tính hôn em âu yếm xíu, nhưng nghĩ em không phải type tình cảm nên thôi.

Ôm em một lúc, nói vài câu chuyên vui, rờ ngực rồi lần mò xuống bím, em gạt tay tôi nói đau…

Thêm một lúc, chờ em đặt xong đồ ăn, tôi lại đưa em về… Mọi chuyện vẫn thấy khá mơ hồ…

Continued…