Dũng Bẹo – Seri Truyện Sex Dâm 2023 – Update Chương 222

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Dũng Bẹo – Seri Truyện Sex Dâm 2023 – Update Chương 222

Tác Giả:

Lượt Xem: 8380 Lượt Xem

Chương 69 : Tam đại cự đầu ….

-Lão Bảo.. tôi muốn thử sức công pha từng được coi là vô địch cua ông xem còn được như lời đồn không?? – Hắc nói, cầm trong tay hai cây Chùy… vật này cũng cực kỳ nặng , lực công phá so với cây vũ khí mà Lão Bảo cầm cũng ngang nhau, nhưng còn phải xem trình độ của người sử dụng và cách dùng có thực sự dung hợp vào cơ thể không….

-Xem ra.. cũng có người dám tới khiêu chiến ta sau mấy chục năm , thú vị thật …. –Lão Bảo cầm trên tay cây vũ khí đã trao cho thằng đệ từ, lão ta cực kỳ hoài niệm, đã lâu rồi mới cầm lên để đánh với người khác vì thực sự thời của ông sau khi đứng trên đỉnh thì cũng ít khi cần dùng đến …. Hôm nay vì muốn cho thằng đệ tử được nhìn mà lại phải dùng lại….

Lão Bảo cầm vũ khí, nhìn cơ thể có vẻ rất yếu nhưng lão ta sử dụng cực kỳ nhẹ nhàng, cứ như nó chỉ là vật trong cở thể lão, sử dụng theo suy nghĩ vậy , cây vũ khí cùng lão hăm he nhảy tới, một đập xuống đỉnh đầu của Hắc, Hắc dơ hai cây song chùy lên đỡ, cảm giác lực của lão Bảo cực kỳ mạnh mẽ, đây là lão đã xuống dốc vì tuổi tác, chứ nếu thời kỳ đỉnh cao, có cho thêm 9 cái mạng nữa thì Hắc cũng không giám tới trước mặt Lão Bảo mà tinh tướng mà gáy to thế này.

-Chúng ta cũng nên thử một chút thôi Lão mạnh, trước đây tốc độ và Ám Trảo của lão từng bóp nát vô số thủ cấp của mấy người thực lực không hề tệ , Roi da của Lão cũng cắt thủ cấp như là hái trái, tới đây cho tôi được mở mang tầm mắt chút nào— Vương nói, tay chống cây Kích xuống đất, thụt xuống vài phân, chống tay vào eo mà nói với Lão Mạnh .

-Cũng phải tới thôi, xem xem lớp sau của các ngươi liệu có ăn nổi chúng ta thời kỳ xuống dốc không??? – Lão Mạnh cười nói, nụ cười có thể giết người của Lão lại nở trên môi.

Lão mạnh vụt roi sang , cây kích của Vương đỡ được, roi quần chặt vào đầu kích , lõa Mạnh dùng sức kéo vê, nhưng Vương cũng không phải đơn giản , nắm chặt cây Kích , roi quấn trên đó không thể kéo vê được, hai bên giằng co . Bỗng lão Mạnh kéo rồi tung roi lên không trung, dùng bộ Pháp vi diệu cực điểm di chuyển tới mà áp trảo đánh tới , Vương do bị tốc độ của Lão Mạnh làm kinh sợ nên chỉ kéo cây Kích chắn trước ngực , chụm hai cánh tay để phòng thủ, ăn nguyên một vảo vào chỗ hai cánh tay đan vào nhau cùng với thân kích, Vương lùi lại , miệng thở hắt ra, không ngờ lão gia này gần đất xa trời mà tốc độ với Ám Trảo vẫn như vậy .

Hương nhìn sư phụ thi triển , cô thầm nghĩ trong lòng, xem ra còn phải luyện tập rất nhiều , bộ pháp của lão Mạnh cực kỳ ảo diệu , Hương nắm cũng chưa được tới 5 phần, vì thời gian gấp rút cho nên cũng chẳng thể tìm hiểu sâu kỹ hơn được . Lão mạnh từng nói “ sau này đều pahir do cô luyện tập “ , để đat tới trình độ của lão Mạnh , không biết Hương sẽ phải trải qua bao lâu nữa.

-Lão là lão Mộng à?? Đao pháp xưng thần phải không??? Ta cũng muốn lĩnh giáo vài chiêu . –Đế nói , nhìn ông lão đang cầm cây đao mà tỏa ra sát khí nghi ngút , xem ra không hổ với lời đồn, hôm nay phải làm gỏi lão này để vang danh về sau, con đường phía trước càng rộng mở hơn.

-Ta là Tần Mộng , cho ta xem người có gì để đòi so sánh với ta nào … -Lão Mộng chẳng nói nhiều, lão bắn tới mà chém xuống, lão cực kỳ giống thằng đệ tử thứ 4 của mình…nói ít làm nhiều, tính nóng như kem …

Đế vội vàng dơ cây Thương lên đỡ, tiếng đao chém vào thân cây Thương mà nghe muốn ê cả não… tiếng rét lạnh của đao làm cho Đế phải rung mình sợ một chút, sát khi mạnh quá, áp tới làm cơ thể của Đế càng thêm run rẩy , ánh mắt của Lão Mộng như con dao chém nát tinh thần đối thủ , khi giao chiến mà nhìn vào mắt của lão cứ như bị chém đứt đi linh hồn vậy .

Phi nhìn lắc đầu ngao ngán, nó nhìn thầy mình cầm đao mà cứ như là cá gặp nước vậy , khi thế ngun ngút, nó mà được như thầy nó bây giờ, nó chắc chắn tìm thấy đánh thử một trận… hy vọng thầy nó sẽ còn sống tới lúc thấy nó thành tựu, một chữ cũng là thấy , nửa chữ cũng là thầy. Huống hồ Phi lé trước giờ chỉ có mỗi bà … nó cũng them có người cha… nhìn lão Mộng trước mặt đnag vì nó mà chém giết dù tuổi đã sắp cạn…. nó thấy rớm nước mắt… nó thấy cay cay sống mũi ….

Hắc với Lão Bảo đánh cực kỳ cuồng nhiệt, hắc trẻ hơn so với Lão Bảo nên lúc đầu Hăc nghĩ có thể ăn chết được một trong ba người mạnh nhất thời kỳ trước, nhưng càng đánh Hắc càng thấy mình đuối dần, hai cây song chùy dơ lên chống đỡ và nhả lại cực kỳ vất vả, hai cánh tay cũng hơi tê dần, Lõa Bảo cũng thấy hơi đuối so với trước nhiều, nhưng trong trận đánh mà tỏ ra yếu hơn sẽ bị đối thủ tận dụng mà đánh tập trung , sẽ không còn đường lui, Lão Bảo cầm vũ khí mà đập liên tục , cứ như chiếc búa trong tay mấy anh thợ rèn , thợ luyện khí, dơ lên đập xuống.

Dũng biết sức khỏe cua sư phụ mình , ông ấy dù có mạnh tới đâu thì cũng chỉ là trước đây, bây giờ sức khỏe đã suy yếu, tuổi thì vượt ngưỡng để đánh những trận to rồi, sẽ sợ ông ấy bất cẩn mà bị đánh trúng thì xong .

Hắc mặc dù biết Lão Bảo đang đè nén để đánh mình nhưng mà khoogn thể phán kháng được, hai chùy cầm trong tay mà cảm giác như vẫn thiếu, chỉ mong giờ có 4 tay 8 chùy @@ thì mới ngăn được lão ta, Hăc bị ép lùi lại.

“Keng……rítttttttt ….” Tiếng cây đao của lão Mộng chém vào cây thương rồi kéo một đường làm cho da gà da chó, lông tóc của Đế dựng ngược lên , cảm giác kéo lê cây đao ở trên thân cây Thương làm Đế toát hết mồ hôi lạnh, sao lại kinh khủng và sắc lạnh như vậy . Lão Mộng lại nhấc đao mà huy động từng nahts chém như “ vũ động phong lôi “ , cực nhanh mà cực hiểm, cây thương trong tay Đế chỉ biết dơ lên đỡ rồi lại né, cực kỳ khổ sở… Đế quá tự tin vào thực lực của mình , nghĩ rằng mình bây giờ có thể đánh nhỉn hơn, thậm chí có bết bát lắm thì cũng ngang tay với Lão Mộng, nhưng bây giờ mới thấy , gừng càng già càng cay .

“ Vút” Chiếc roi lại vụt ra chỗ Vương , trên người cũng có vài vết cứa do roi để lại, cây kích như bị động mà đỡ chiếc roi vụt xuống, tốc độ của Lão Mạnh phải nói nhanh như cắt vậy , hết bên này lại bên kia làm cho Vương lung túng mà đón đỡ, có khi còn chật vật mà né tránh. Nhìn cũng đủ biết Vương không phải đối thủ của Lao mạnh dù tuổi đã cao .

Đánh được tầm 5 phút thì 3 tên Vương-Đế- Hắc bị đánh lùi lại, trên người ai cũng có vết thương , đứng chôn chân mà nhìn ba cự đầu đời trước .

-Các ngươi cũng mạnh, nhưng nếu so với bọn ta thì cũng hơi khập khiễng . –Lão Mạnh nói, câu nói cực kỳ phong độ và rung động người nghe.

-Hừm…. các Lão đúng như lời đồn… nhưng hôm nay… xem ra bọn ta muốn chết cũng không thể để ba lão giêt đơn giản vậy đâu … -Vương nói.

-Sao?? Cá chết rách lưới à? – Lão Bảo nói, rách lưới nào chứ lưới của 3 lão bằng kim loại, cá nào mà chui qua nối.

-Các ngươi đánh tiếp, chết chắc chắn… nếu Lão Đà ở đây… bọn ta còn nhân nhượng mà không giết 3 người các ngươi. –Lão Mộng nói.

Đám Dũng- Phi-Hương –Chị chảnh cũng tò mò, Lão Đà là ai mà có thể làm VƯƠNG –HẮC – ĐẾ đi theo phục tùng… đào tạo 3 người họ thành 3 ông trùm ??? là ai mà khiến cho 3 lão già này cũng nể nang mặt mũi như vậy??? rất muốn biết là ai ….

-Hừm…lão Đà .. ta cũng muốn gặp để giải quyết nốt an oán ngày đó… – Lão Mạnh nói , tay Lão nắm chặt lại…

Cả 3 người không phải là nể nang kiểu tình nghĩa, nghe giọng thì có vẻ là có ân oán thì đúng hơn, làm đối thủ của cả 3 lão, xem ra thực lực cũng phải tương đương , còn làm họ tức giạn như vậy chắc chăn thực lực phải hơn.

Lão Bảo không dây dưa nữa, giết 3 tên này xong còn phải về nữa, đưa thằng đệ tử đi chữa thương, chứ cái vết thương kia thì có khi phế tay nó mất…

Lão ta lại xachs vũ khí lên đánh tới, cuộc chiến lại tiếp tục, từng bên đánh giằng co nhưng đám Vương chỉ thêm bị thương chứ không thể phán kháng, họ cũng gồng cứng người, vận dũng những gì mình có, kể cả độ trâu bò và sức dẻo dai khi trẻ hơn , những cũng vẫn bị ăn nện bình thường.

Hắc không chịu được nữa, nếu cư như này, chết cũng bị bất lực mà chết … Hắc cầm song chùy , xoay đúng một vòng, đánh bật vũ khí của lão Bảo ra rồi nhảy tới, một nện trước một nện sau, khuôn mặt nổi gân guốc chỗ xanh chỗ đỏ , nhìn cứ như kiểu là ĐIỀN VI nước Ngụy trong tam quốc … cứ cầm đôi chùy mà dánh xuống, nếu bị ngừng lại sẽ rơi xuống hạ phong ngay lập tức, Lão Bảo biết đây là động tác giãy chết mà thôi, nó giống như cắt tiết con gà, nó sẽ vùng vây đập cánh và chân loạn xạ để mong tìm được đường sống, đây cũng vậy Hắc đnag cố gắng để mở ra một cửa tìm được sinh cơ . lão Bảo là một người chinh chiến không biết bao nhiêu, đối thủ có những hành động gì, suy nghĩ gì trong chiến đấu, người thuộc diện đánh trực diện như ông chăc chắc biết rất rõ. Khi đỡ những cây chùy đnag bổ liên hoàn tới, lão Bảo chú ý tới sơ hở, chỉ cần một sơ hở lộ ra, Chết !!!

Lão Mạnh thì nhẹ nhàng hơn , bản chất của Vương không thể phản kháng nổi vì với cây kích , Vương chỉ mạnh khi đánh tầm trung, nếu như đánh giáp lá cà thì khoogn được, mà đánh xa quá lại không đủ tầm với của kích , ông Mạnh lại quy tụ cả 2 đòn đánh, cây roi làm khoảng cách của hai người xa hơn , nếu như Vương liều mạng mà ăn tới gần thì ngay lập tức lão Mạnh lại thở lại với đòn Ám trảo, cực kỳ khó chịu và ngtuy hiểm , cho nên Vương chỉ biết thủ , Lão Mạnh thấy bên Lão Bảo cũng dang dần tơi hồi kết, lão Mạnh cũng muốn nhanh chóng kết thúc thôi , dây dưa người đã mệt do tuổi lại còn bị hành ra đày, đánh với đám này để cứu con bé đệ tử chân truyền .

Bên Lão Mộng cũng chẳng khó khăn lắm, lão ta cứ múa đao liên tọi, cây Thương của Đế cứ định dơ lên lại phải đập xuống , cứ định phang sang lại phải co về đỡ, chật vật vô cùng khổ sở. Cây đao chém mạnh xuống một cái , thương bị bật ra, Lão Mộng nhắm thời cơ, chém sang ngang .

“Roạt….AAAAA” –TiẾNG như cái gì đó bị chém đứt kèm với tiếng la thất thanh .

Là Đế bị chặt đứt một tay , lão Mộng nhảy lên đạp Đế bay ngược về sau , hai người Vương- Hắc cũng bị đnahs nằm ở đó mà ôm chỗ bị thương.

Đám Phi –Dũng- Hương- Chị chảnh bây giờ mới thấy khiếp sợ thực sự với thực lục của 3 lão này, tuổi cao mà đánh với 3 cao thủ gần như nhất nhì của việt nam đơn giản như vậy, thời kỳ hưng thịnh và đỉnh đao của 3 lão thì còn khủng khiếp tới cỡ nào , bảo sao họ kể tùng đứng bên trên mà ngạo nghễ nhìn xuống, chỉ là con người ai cũng có lòng tham, muốn chinh phục cao hơn cho nên mới gặp họa sat thân phải về ở ẩn….

-Tự kết liễu hay bọn ta tiễn??? –Lão Mộng hỏi, câu hỏi lạnh lung và uy áp cực kỳ cao.

-Làm gì mà nói nặng lời thế ???? – Một tiếng nói phát ra ….

3 lão nghe rất quen thuộc, rất lâu rồi mới nghe lại cái giọng này….. 3 người trong lòng sục sôi… cầm chặt vũ khí, sẵn sàng đón đánh…người phát ra âm thanh này…

“viu” 3 cái phi đao bắn ra chỗ 3 lão già, 3 lão còn chẳng them né, cầm vũ khí gạt ra, chăm chú nhìn vào không gian tối đen phía phát ra âm thanh .

-Ra đi, bớt mấy trò mèo lại…. –Lão Mạnh nói….

-Hahahaha… Bao lâu rồi..không gặp lại nhau nhỉ các chiến hữu – Giongj nói lại vang lên , một hình bóng cao lớn đi ra, trên đầu dù tóc trắng đã ngả toàn bộ , khuôn mặt hơi nhăn nheo nhưng cơ thể vẫn cứ vạm vỡ và rắn chắc trên ngực có vết sẹo do bàn aty của ai để lại thì phải … Người nhìn nếu nhìn tổng thể tuổi cũng phải ngang với 3 lão già này, nhưng so về thể hình thì còn giữ được cực ky đẹp…

-Ngươi xuất hiện rồi à….. Lão Đà??? –Lão mộng nói… tay nắm chắc cây đao …

-Ồ… là lão Mộng sao.. sát khí cùng đao khí mạnh mẽ quá, vẫn như vậy nhỉ, vết thương trên Vai ta vẫn còn hơi nhức tới giờ đó ??? –Lão Đà hỏi.

-Còn đây la lão Mạnh à??? Tốc độ và Ám trảo ngày đó của ngươi… ta nhớ như in. –Lão đà chỉ tay vào vết sẹo hình bàn tay ở ngực…

– Lão Bảo???Lâu rồi nhỉ.. không biết còn nhớ vết thương ở lưng ta không ??? – Lão đà quay lưng lại, một vệ dài thành sẹo như 1 con rết to không lồ bám vào đó chạy dọc xuống dưới.

-Nghe 3 tên này nói lại, chắc chắn các ngươi sẽ xuất hiện… cho nên hôm nay ta mới có mặt ở đây, kia là 3 đứa đệ tử của các ngươi à?? nhìn khá đấy , với tầm tuổi này đã có thể có thực lực như vậy, tương lai sẽ không bị chịu thiệt thòi như 3 lão thầy của bọn nó đâu – Lão Đà nói tiếp , giọng cực kỳ mỉa mai.

-Hay lắm… ta còn tưởng ngươi chết rồi chứ?? – lão Bảo cười nhạt hỏi.

-Ta còn đợi 3 người các ngươi mới chết được, sao lại chết trước như vậy… xuống đó còn hàn huyên chứ nhỉ?? – Lão Đà cũng đáp lại… xem ra trước đây ân oán phải cao lắm thì Lõa Đà mới bị 3 người vây công như vậy ….

-Loại sống như ngươi à??? Ta thà chết còn hơn .. – Lão Mạnh mắng….

Bốn người nhìn nhau , xem ra hôm nay, trận chiến đã đi xa hơn so với đám Dũng nghĩ rồi!!!