Dũng Bẹo – Seri Truyện Sex Dâm 2023 – Update Chương 222

Chương 70 : Sat thủ…

-Hôm nay có lẽ ân oán phải sòng phẳng rồi lão Đà…- Lão Bảo nói.

-Đũng rồi, nhưng mà trước khi giải quyết, chúng ta gặp lại người quen cái đã…-Lão Đà nói.

Từ trong góc lại hai thanh niên đi ra …. Hai người này một trong số đó đám Dũng với Phi không thể quên được, người mang hận thù cực kỳ sâu sắc là Huyết Vũ… còn người kia… là ai??? Nhìn có vẻ rất mạnh, không biết là ai mà có thể xuất hiện ở đây.. giữa trận đánh kinh điển này…

Ai cũng không biết, nhưng có một người lại biết rất rõ, đó là Tần Mộng… lão ta nhìn người thanh niên đi cùng Huyết Vũ kia… người lão ta đã mất công bồi dưỡng tận tình từ bé và đặt hết niền tin, nhưng người đó không làm theo mong mỏi của thầy mà lại đi trái lại , sao người này lại ở bên của Lão Đà, lão ta cũng không rõ nữa, sao lại đứng bên kẻ thù của lão.

-Sao, có nhận ra ai không Lão Mộng??? – Lão Đà hỏi…

-Lăng Vũ…. – Lão Mộng trả lời, lão ta nhìn chằm chằm vào tên đại đệ tử mà lão tâm đắc.

-Chào sư phụ… người lâu nay vẫn khỏe chứ . –Lăng Vũ nói, giọng nói cực kỳ nặng , giọng ồm ồm.

– Hừ… tên nghịch đồ, sao ngươi lại ở đây ? –Lão Mộng tức giận mắng.

Lúc này tất cả mọi người mới biết, thì ra đây là tên đại đệ tử của Tần Mộng . Phi nhìn tên Lăng Vũ, người mà sư phụ nói đã mất tích, biệt tăm rất lâu rồi , hôm nay lại được gặp mặt ở đây , theo vai vế thì đó là sư huynh của nó…Nhưng tên này ..đnag làm gì vậy ???theo cách nói của Lão Đà thì đây có vẻ là người bên lão ta, nhưng đó là đệ từ của Lão Mộng cơ mà???

Huyết vũ nữa, huyết vũ cũng đnag đứng bên đó , mặc dù đối đầu với đám Dũng –Phi nhưng bây giờ là sư phụ của hai người bọn chúng??? Sao bọn chúng lại chống lại ??? không lẽ định giúp địch sát hại sư phụ của mình hay sao ??công ơn dưỡng dục và dạy dỗ chả lẽ lại bị bọn nó vứt cho chó ăn hay sao?? Con mẹ nó hai thằng đệ tử nghịch đồ , bọn nó làm cái mẹ gì đây??? trời tru đất diệt hai chằng này mới được . Phi căm tức , nó đứng dậy , đi tới chỗ của thầy mình .

Mọi người nhìn Phi .

-Vết thương sao rồi mà ra đây ? –Lão Mộng hỏi.

– Không chết được, nhưng muốn xem hai thằng kia định làm gì ? –Phi nói, nó không bị phế tay như Dũng, chỉ là ăn đòn nhiều nên người bầm dập và có những chỗ bị thương chí mạng, nhưng đứng trước hai thằng nghịch đồ muốn đồ sát sư phụ thì nó phải gượng mà đứng lên , nãy giờ ngồi nghỉ cũng lại được chút rồi.

-Đây là?? – Lăng vũ nheo mắt nhìn Phi , trên người chằng chịt vết thương , chân tay có phần còn đứng không vững, không biết là ai cả mà dứng nói chuyện với Lão Mộng…

-Đệ tử mới của sư phụ. –Huyết vũ nói , nó cũng nhìn Phi rồi đánh mắt sang Dũng , ánh mắt cực kỳ thiếu thiện chí @@.

-À… ra là vậy … nhận đệ tử mới để chết có người an táng à??? –Lăng Vũ cười nói.

-Con mẹ mày.. đang định gọi tiếng sư huynh cơ mà mất dạy quá nên thôi . –Phi chửi, má cái thằng này, người ngợm bị thế vẫn chưa chừa ^^ vẫn đứng chửi nhau được.

-Với hai thằng này Và Lão cùng 3 tên kia mà đòi hạ bọn ta à??? –Lão Mạnh hỏi.

-Tất nhiên, các người sẽ biết vì sao thôi . –Lão Đà nói .

Bất chợt, lão Đà thấy có gì đó như đang nhìn chằm chằm vào chỗ này từ vị trí không xa lắm, lão ta đánh mắt 1 vòng nhưng không hề thấy gì bất thường .

“Vù” một tiếng kêu xé gió lao tới, Huyết vũ đổ gục xuống , tất cả mọi người dều trợn mắt… Huyết vũ gực ngay tại chỗ , thái dương có một con dao găm ,cắm thằng vào, chết không kịp trăn trối gì cả.

Lão Đà cùng 3 lão kia nhìn thấy cây dao găm này… họ đều có thái độ ngạc nhiên …rất lâu rồi mới nhìn thấy con dao găm này , xem ra hôm nay có đầy đủ tất cả những nhân vật ngày trước đây….

-Gia tộc Niran cũng có mặt ở đây sao??các ngươi muốn làm gì ? – Lão đà lên tiếng.

-Giết người thì phải chịu được kết quả bị người giết … -Tiếng nói phát ra từ trong góc, truyền ra nhưng có cảm giác âm thanh này từ nhiều chỗ chứ không phải một chỗ , giọng nam hay nữ cũng còn chưa phân biệt nổi.

-Ra mặt thôi… -Lão Đà nói , nhưng lại không có tiếng đáp lại, cũng chẳng có ai xuất hiện.

-Ta và tộc Niran cũng đâu có thù oán qua lại??? – Lão Đà noi tiếp…

-Nhưng hôm nay các ngươi động vào người không nên động, muốn giết người nên không giết . –Người bí ẩn nói .

-Hay cho tộc Niran, các ngươi không ở Thái Lan mà lại tới đây để khiêu chiến à? – Lão đà nói, bên kia im lặng không có hồi đáp.

-Tao sẽ tìm tới gia tộc của chúng mày.. –Lăng Vũ nói, giết sư đệ ngay trước mặt nó, sự sỉ nhục này sao mà bỏ qua dễ dàng được.

-Chờ sống ra khỏi đây rồi tính . –Người bí ẩn cười mà nói.

Lão Đà là người đầu tiên khởi xướng , lão nhảy vào lão Bảo mà vung quyền nện xuống, Lão BẢO cũng chẳng lại tự nhiên mà đứng cho đánh , cũng rút cây vũ khí ra mà đón đỡ, hai bên nhảy vào nhau mà tiếng vang lên trầm đục cực kỳ mạnh rồi lại uỳnh uỳnh cứ như hai con cự thú đang phân cao thâp vậy , chẳng ai nhường ai .

Lăng Vũ xách cây đao dài tới gần 2met, nó nhảy vào chém lại chỗ Tần Mộng ,Tần Mộng đẩy Phi ra . Hai thầy trò dùng đao để quyết đấu, xem thời gian này ai là người hơn , thầy đã già còn đệ tử đnag ở thời kỳ đỉnh cao , xem rằng phong độ là nhất thời hay đỉnh cao mới là mãi mãi…

3 người Đế-Vương-Hăc thì ôm chỗ đau ma quyết đánh với lão Mạnh. Cơn đau đang âm ỉ trong người làm cho 3 người không thể phát huy được đầy đủ sức mạnh mình có. Tuy ba đánh một nhưng lão Mạnh dựa vào tốc độ của mình mà vẫn nhẹ nhàng đánh được.

“viu” cây dao găm lại bắn tới chỗ của lão Đà… lão ta vừa đánh với Lao Bảo vừa phải né tránh …. Rất khổ sở, con mẹ nó dao găm phi chuẩn quá, mặc dù hai lão hoạt động liên tục cơ mà cây dao găm vẫn có thể tìm đúng chỗ của lão Đà mà bay tới.

Lúc thì no bắn tới chỗ ba người “ Tam thanh hắc lão” , làm 3 người cũng bị dính 1-2 cái vào chân tay , đau đớn muốn gào lên , thực sự người ra tay cực kỳ ghê gớm, sát thủ của gia tộc Niran không bao giờ làm người khác pahir nghi ngờ về trình độ của mình cả .

Lại còn bay cả tới chỗ của Lăng Vũ , mặc dù tự tin về thực lực của mình, nhưng mà vẫn bị ăn vài con dao sươt qua người, cũng tái hết cả mặt, đang đánh sinh tử thế này… mà dính lấy một con dao thì chết mẹ luôn chứ đánh đấm gì nữa.

Dũng nhìn màn này, thầm nghĩ trong lòng, gia tộc Niran là gia tộc của Ying , không biết ai là người tới đây, tới đây có mục đích gì nữa … nhưng lát nữa hắn phải tìm bằng được người đó để hỏi tung tích của Ying mới được, mấy năm rồi, cô gửi thư nói vài tháng nữa sẽ cưới…. chẳng biết có kịp tới không nữa, tay chân đang bị thương thế này… thậm chí tay còn đang sợ bị phế tới nơi rồi.Dũng nghĩ tới mà thở dài…. Hắn ta lo lắng cho Ying, chứ hoàn toàn không lo gì cho bản thân cả, kể cả vượt qua trận chiến này , hắn tới gia tộc Ying, nếu như chết ở đó thì hắn cũng can tâm vì cố gắng hết sức rồi, nhưng không được thì đành phải chịu do số phận rồi .

Phi thì chứng kiến tràng cảnh này… chiến ý của nó sôi trào cực kỳ , nó rất muốn tham chiến, chiến đấu như là nơi nó thuộc về, chứng kiến trận đánh kinh diển, thậm chí cả đời chưa chắc được thấy nữa nên người nó rất rạo rực, nhìn xung quanh thấy mấy cái vũ khí mấy người đã chết rơi ở đất, nhưng chẳng cái nào là nó dùng được cả, không thuận tay , hay vào đánh tay không ??? con mẹ nó khó chịu quá, vết thương vẫn đau không cố được, người cứ như có hàng ngàn con kiến đnag bò râm ríc trong cơ thể mà cắn xé vậy.

“ Sột” tiếng đâm ngọt lịm vang lên , Đế ngã xuống, con dao găm cắm thẳng vào đầu ông ta, con mẹ nó thật sự là khủng bố, trình độ dùng dao của sát thủ gia tộc Niran đúng thật không tìm ra đối thủ.. bảo sao họ từng hưng thịnh như vậy , như này mà thuê giết một ai đó, có khi xong …. Không có cơ hội thấy ánh mặt trời ngày mai mất ….ba người Hắc lão chỉ còn lại Hăc và Vương, lại càng không phải đối thù của Lão Mạnh , vừa bị thương vừa bị sát thủ tộc Niran đe dọa , sao mà chịu cho nổi …

-Bên ngươi chắc nên chịu chết thôi cho nhanh –Lão bảo cười nói với Lão đà.

-Hừ, không đơn giản thế đâu, ta có chết cũng kéo các ngươi theo cùng . –Lão Đà nói rất cứng răn .

Lại “ phập” , con dao găm cắm vào ngực của Vương, ông ta lại lảo đảo mà ngã xuống, ôm lấy ngực.

-Trước khi chết, cho tôi xin một thỉnh cầu.. –Vương lắp bắp nói.

-Nói đi. –Lão mạnh lạnh lung nói.

-Chắm sóc con bé kia giúp tôi, xin hãy chắm soc nó… -Vương nói, máu từ miệng chảy ra.

Lão Mạnh nhìn sang là Tuệ Nhi , cô đứng đó run rẩy ma nhìn tràng cảnh này . Lão Mạnh không nói gì , Ám trảo của Lão Mạnh bổ xuống đầu. “Rắc “ một tiếng, đầu của Vương bị bẻ gãy trong vòng 1 nốt nhạc.

Trong trận chiến này thì đám 3 người của Hắc như là râu ria vậy ,không có sức mà chiến đấu nữa . Người còn lại trong đây là Hắc, ông ta cũng rất muốn báo thù cho đồng bạn , nhưng biết tìm sat thủ kia ở đâu ??? chịu chết .

Đám thân tín sau khi thấy hai ông trùm nằm xuống và đứng chứng kiến trận đánh này nãy này, cũng lủi thủi mà chuồn mất , chỉ còn lại mình Tuệ Nhi, cô vẫn đứng đó , nhìn theo Vương , đó là cha nuôi của cô , ông ta nằm xuống , cô cũng chẳng biết phải làm gì , vì được Vương nuôi nấng và coi như con gái ruột , bây giờ cô chỉ biết khụy xuống mà khóc ….Phi nhìn tháy Tuệ Nhi đang khụy dần mà ôm mặt khóc, nó nhảy tới mà đỡ cô, trong mắt của Nhi, Phi bây giờ là kẻ thù, nhưng nỗi đau mất cha làm cô không còn sức mà đánh nữa…. khi còn bé đã mất cha, nỗi đau đã một lần đi qua lòng cô , bây giờ lại mất đi người cha nuôi nữa… nỗi đau x2 trong lòng… cô chịu sao nổi đây???

Phi lặng lẽ đỡ cô , từ lúc gặp Nhi, tính cách mạnh mẽ của cô đã làm cho nó thích thú, hơn nữa, nỗi đau mất người thân này, nó cũng cảm nhận được… đồng cảm với cô…

Dũng với Hương , chị Chảnh nhìn Phi đang ôm con bé Nhi mà an ủi thì há mồm… con mẹ cái thằng này… ôm địch để an ủi thì cũng đến lạy mẹ nó … nhỡ nó cầm quạt nó xỉa cho phát….

Chưa bao giờ, Dũng từ khi đi đánh nhau với Phi chưa bao giờ thấy thăng này nó an ủi kẻ thù bao giờ… đúng là có giỏi đến mấy cũng thua THẦN LỒN….