Đọc Truyện Sex 2018 Ký Sự Chơi Gái Cực Đỉnh
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Đọc Truyện Sex 2018 Ký Sự Chơi Gái Cực Đỉnh
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại: truyen sex
Lượt Xem: 1996 Lượt Xem
– Sao thế em. Uyên nó biết em ngủ với anh hôm ấy nên em chuyển đi, e sợ xóm trọ biết e ko còn mặt mũi nào ở đấy, với may em ko có aj học cùng trường của em ở đấy chứ không e cũng lo.
– H em trọ ở đâu?
– E đang ở tạm nhà bạn. Chưa tìm ra chỗ trọ.
( Đầu tôi nghĩ, nhà tôi rộng chỉ có mình tôi còn thừa 4 phòng 3 tầng cơ mà hay cho em ở đây cho tiện bề chăm sóc nhỉ dù sao cũng ko sợ ai biết.)
– Em đến đây ở với anh đi.
Sau một hồi thuyết phục cuối cùng e cũng chuyển sang nhà tôi ở phòng ngay trên phòng tôi, nhưng ngủ chính ở phòng tôi. Thế là tôi có cô giáo thứ 2.
– Em xin lỗi em nghe bảo Uyên thấy em với anh ngủ với nhau nên bảo với ny anh, bọn anh chia tay rồi à. ( Cứ ở đây mà xin lỗi bằng loz e đi )
– Ừh anh yêu người mới rồi.
– Tiếc không ? Em Hà nhìn ngoan đấy đã ngủ với em đấy chưa a?
– Chưa
– Tiếc không? ( Hỏi câu ngu thế cũng hỏi có thằng điên nào không tiếc )
Ở đây thì không can dự vào chuyện ty anh đâu đấy. Em cũng không vác thằng nào về nhà anh đâu yêu aj thì đưa ra hotel. ( Kỹ càng cẩn thận )
– Ok anh.
Tôi cho em chìa khóa phòng em với chìa khóa cổng. Tôi về với nhịp sống bt như mọi ngày. Và cuối cùng sau bao ngày chăn dắt thì tôi cũng sắp dc thỏa mãn với người tôi yêu. Một đêm nhớ mãi và cái lý do tôi ngủ với em cũng rất đàn bà.
Ra HN dc nửa năm đã có 2 mối tình vắt qua và tìm được 2 cô giáo dạy đầu đời nhưng tôi vẫn cảm giác thiếu thiếu một vị jì đó dù biết tình dục thì đa phần giống nhau ( Cũng đến fang và fập ấy mà lo nghĩ là gì ) Có thể là sâu trong con người khốn nạn của em vẫn ẩn sâu sự thèm khát của tình yêu thực sự. Khó tìm nhưng dễ vỡ.
Em yêu Trà khác cách mà em yêu Minh Hà. Tôi không muốn có cảm giác nhớ Hà trong lúc bên em. Nên tôi thay đổi hoàn toàn không dập khuôn , hay đưa em đến những nơi náo động. Tôi thích nhìn khuôn mặt em ửng hồng lấm tấm giọt mồ hôi. Yêu là khổ thế đấy các bác ạ.
Một buổi sáng đẹp trời tôi đi học như bình thường, đến lớp tôi hay ngồi với Quang để nói chuyện Quang chơi game võ lâm nên đôi lúc tôi bị cuốn vào câu chuyện Tống Kim của nó một cách hoàn toàn…không hiểu jì. Hum đấy tôi đến lớp ngồi nói chuyện với Quang và thi thoảng có nhắn tin với Trà. ( Tôi hoàn toàn có thể ngồi gần Trà để nói chuyện với em cũng như gần em, nhưng tôi không bao h ngồi gần con gái trong lúc học hành bởi 2 lý do 1/ Tôi ko muốn quản em chăt quá với lại tôi không phải thằng thích học hành nên tôi ko muốn quấy rầy em. 2/ Lý do căn bản nhất là tôi có châm ngôn – Rượu ngon phải có bạn hiền- Tôi còn có anh em nên không để 1 đứa con gái làm chúng tôi sứt mẻ ko chân thành vì lý do chính này nên tôi thà chém jó với Quang còn hơn lên sát Trà trong lớp – trừ trường hợp của Dũng vì thằng này nó không như em… nó rất đàn bà haha )
Hôm đấy chúng tôi đã học tới 3h chiều rồi tôi có xuống ăn uống dưới căng tin nhưng nhìn thái độ Trà thì tôi thấy được rõ ràng hôm nay em không vui. Em không hề nhìn tôi cũng uống xong nước rồi lên lớp, tôi có dò hỏi 2 đứa bạn của em nhưng cũng dc câu trả lời là lắc đầu và xua tay ( Có cái quái jì ở đây nhỉ ) Dò xét, dò xét tôi nhận thấy mấy ngày gần đây rất bình thường vẫn quấn quýt như chim non ý mà hôm nay ăn nhầm phải jì vậy hả trời ). Chịu thật tình tôi nghĩ không có ra.
Tôi gượng nhắn tin em không trả lời. Đang bâng quâng trong lớp cho dù những câu chuyện đồ sát và Tống Kim của thằng Quang vẫn vang lên bên cạnh.
– Mày có chuyện jì với bé Trà xanh à?
– Nào tao có biết tự dưng hôm nay dở chứng lên tao ko biết lý do hic
– Hỏi nó chưa
– Rồi nhưng toàn nhắn tin 1 chiều ko có tin nhắn trả lời thế mới ghê chứ.
– Hay nó tới ngày
– Chịu.
Cả chiều đấy tôi đi về nhà quạt qua 1 lượt thì tôi nào đâu tìm ra câu trả lời. Ko nghĩ nhiều nữa đau đầu tôi rút điện thoại gọi cho em.
– Alô em à.
– Có chuyện jì anh
– Em giận anh à ( Giọng dịu dàng hết mức có thể )
– Ko
– Phét, không giận mà thế à? (Giọng vẫn dịu dàng) Hay anh làm jì sai với em?
– Ko ( Bình thường tôi nói em fét em sẽ giãy nảy lên rồi đáp lại – em fét anh đấy có sao không ko muốn nghe em phét thì cúp máy đi )
– Tối em rỗi không anh qua đón em nhé. A có chuyện cần nói với em ( Tôi đổi bài tỏ ra nguy hiểm )
– Ok 7h khi nào qua nhá máy cho em thế nhé . Tút tút tút ( Con ranh này bị jì vậy nhỉ – Bất chợt nỗi lo giống như Hà tràn về – không phải chứ )
Ăn cơm vội vàng tắm qua rồi vọt tới nhà em. Chưa nhá máy xong thì em đã ra cổng tôi phi xe lang thang trên đường. Trên xe không có 1 lời nói nào cả. Tôi sợ thật. Tôi cho xe thẳng về nhà tôi đưa em lên phòng tôi bật 1 bài nhạc không lời nhẹ nhàng nhằm xua đi cái không khí im lặng đáng sợ đến nổi da gà này. Đây không phải lần đầu Trà vào nhà tôi nên em ko có nhìn xung quanh nữa mà chú tâm nhìn vào cái màn hình laptop đang bật. ( Tôi nhớ như in cái màn hình cài windows XP máy vừa cài lại win ). Tôi phá vỡ im lặng.
– Em hôm nay bị sao vậy?
Em không nói gì nhìn thẳng vào đôi mắt của tôi dò xét. ( Đôi mắt trong suốt hơi ướt nhìn thẳng vào tôi như một quan tòa nhìn bị cáo )
– Anh có yêu em không?
Tôi không trả lời câu này. Vì có hay không trong trường hợp này đều là câu trả lời sai. Em làm sao vậy ( Tôi hỏi lần 2 )
– Anh có yêu em thật không ? ( lần 2 ) ( Bỏ mẹ không phải em nhìn thấy tôi léng phéng với con nào chứ – mà nào đâu có)
– Em nghĩ là anh đang lừa em? Hay em nghĩ anh với em là mối quan hệ j? ( Tôi nói nhằm lường tất cả trường hợp có thể xảy ra )
– Anh xem đi.
Em giơ cho tôi xem 1 tin nhắn “ Tôi khuyên bạn đừng yêu Huy, Nó đã từng yêu bạn tôi, nó bề ngoài là một kẻ giả nhân giả nghĩa, yêu bạn tôi mà trước mặt tôi với người yêu tôi dám ngủ với người con gái khác, tôi không phải muốn chen ngang vào cuộc sống của bạn nhưng tôi cũng nên cho bạn một lời khuyên nghe hay không ý của bạn. Chắc bạn biết trước đây tầm hơn tháng nó vẫn tay trong tay với bạn tôi. Chúc bạn hạnh phúc”
Tôi nhìn tin nhắn rất nhanh, đọc xong tin nhắn dưới sự dám sát của Trà ( Thực chất lúc này tôi đã muốn nhếch mép cười như 1 thằng đểu lắm nhưng 1 phát có thể làm hỏng việc ) Tôi không phải cố tỏ ra bình tĩnh vì tôi đang rất bình tĩnh . Tôi quay sang Trà chưa vội nói jì thanh minh.
– Em giận anh vì cái này à? ( khuôn mặt bình thản tôi cũng nhìn thẳng vào mắt em )
– Chứ anh nghĩ vì cái jì nữa
– Em muốn hỏi anh jì không? ( Tôi ko muốn nói bất cứ thứ jì – thanh minh bây h là có tội, tôi sẽ giảm thiểu việc này một cách an toàn nhất bằng cách im lặng tối đa nếu có thể – Tò mò và toan tính dò xét con gái cao nhất lúc này tôi không cho phép mình bào chữa)
– Em muốn anh tự nói
– Nhưng anh nói em có tin không? Nếu em đang nghĩ anh là người như thế nào ra sao thì anh nghĩ e là người có câu trả lời thật nhất phải không?
– Nhưng…
– Em có yêu anh không ( Tôi tấn công lại – Ăn dc cả ngã về không )
– Em… ( Em nhìn tôi nước mắt em trào ra – Lần đầu tôi thấy em khóc tôi lúc này đang thấy một thằng khốn nạn đang đứng bên cạnh 1 thiên thần ).
– Ôm em trong lòng cảm giác của tôi muốn tận dụng cảm giác hạnh phúc này bên em có sự sợ sệt bị vuột mất . Tình yêu của em trong anh còn cháy mạnh lắm.
– Em.. yêu anh, nhưng em không biết có tin dc anh không ?
Câu nói này đau làm mắt tôi cay. Tôi câm nín. Tôi đỡ em ra ( Đôi mắt đàn ông dc phép khóc nhưng ko dc thành dòng, Và chỉ dc phép trước mặt người mình yêu trong tình huống hiệu quả của nó ở mức tối đa ) Nhìn vào mắt em. Nhẹ nhàng hôn em, tôi nghe như trong nụ hôn có vị đắng của nỗi đau có vị mặn của nước mắt em và có trong đó sự khinh thường của những người tôi từng coi là bạn, có vị ngọt của tình yêu và cũng có cảm nhận từ tiếng nấc của em, sau cùng là vị nghẹn ngào của cuống họng tôi. Người tôi hơn run lên tim tôi đập mạnh. Tôi ôm em nhẹ nhàng bế em lên giường nụ hôn vẫn không rời môi em. Chúng tôi trao cho nhau tất cả trong nụ hôn đấy. Tôi đưa hai tay qua tai em 1 tay vuốt vào gáy của em 1 tay chạm nhẹ vào tai của em. Em với tôi như bị cuốn vào nhau, hòa vào nhau.