CHUYỆN THẰNG HẬN – Truyện Sex 2021 ( Update Chap 52 END )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: CHUYỆN THẰNG HẬN – Truyện Sex 2021 ( Update Chap 52 END )

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Lượt Xem: 1394 Lượt Xem

CHƯƠNG 48
HẸN HÒ…​

Tiếng gõ cửa bên ngoài vang rõ trong phòng làm cả hai người giật mình mở mắt. Nhìn nhau một thoáng, Xuân Diệp chồm dậy nhìn quanh kiếm áo quần mặc vô thì thằng Hận nhanh hơn, nó vùng dậy lượm cái quần lót mặc nhanh vô và vơ cái áo sơmi khoác lên, chẳng cần cài nút áo, nó nhìn nàng :
– Để em…
Không chờ nàng trả lời, nó bước nhanh ra mở cửa. Bên ngoài là hai người trẻ tuổi, một nam một nữ mặc đồng phục nhân viên của khách sạn… Thấy thằng Hận mở cánh cửa phòng, trong mắt hai người thoáng một ánh ngạc nhiên, người nữ nhân viên chợt nóng bừng hai má vì cô liếc thấy một đống lù lù cộm cái quần lót thun giữa hai chân vị khách đẹp trai… Cô thụt lui một bước, lén thò tay đẩy lên lưng người đồng nghiệp. Nam nhân viên cực chẳng đã đành lên tiếng sau khi liếc nhìn xuống tờ giấy kẹp trên bìa hồ sơ cậu cầm trên tay :
– Xin lỗi quý khách… Đây là phòng của quý khách Trần Phương Xuân Diệp ạ…
Thằng Hận nheo mắt :
– Đúng rồi… Nhưng mới sáng sớm, không gọi sao lại có chuyện nhân viên lại…
Cậu nhân viên hơi lúng túng :
– Dạ… xin lỗi quý khách, cực chẳng đã tụi em mới làm phiền quý khách… Nhưng đã có một sự thay đổi lớn từ chính quyền, tụi em được phân công phải đi tới từng phòng để thông báo… Quý khách làm ơn cho em gặp…
Thằng Hận không vội vàng :
– Được rồi, có gì nói với tôi cũng được. Tôi là Phạm Hoài Hận, thuê phòng đối diện để làm việc với khách trong thời gian công tác ở đây, còn phòng này là do… ừm… Trần Phương Xuân Diệp… là vợ tôi thuê để hai vợ chồng ngủ nghỉ…
Lưng nó chợt bị bấu một cái, quay người liếc nhìn… Thì ra, Xuân Diệp cũng vừa ra tới, nàng khoác trên mình cái áo choàng ngủ của khách sạn treo sẵn trong tủ… Hai má nàng đỏ bừng, đôi mắt đẹp mở to nhìn thằng Hận một cái nhưng cũng không hề mở miệng đính chính… Thì ra, theo hai người nhân viên khách sạn, trong nửa đêm qua đã xảy ra một biến cố lớn làm ảnh hưởng tới cả cuộc sống của mọi người, bất kể họ là ai…
Một cơn dịch bệnh vốn cứ tưởng chỉ có ở nước ngoài đã xuất hiện trong nước và ngay trong thành phố biển này, nửa đêm qua, chính quyền đã có lệnh phong tỏa và giãn cách xã hội… Thành phố biển này được áp dụng lệnh phong tỏa, ngăn cách trong vòng bốn tuần, tức hai mươi tám ngày không được di chuyển, mọi người đang ở đâu thì ở yên tại nơi đó, những trường hợp đặc biệt phải được phép của chính quyền mới được di chuyển… Còn trong nội bộ khách sạn, sẽ có những quy định mới, trong thời gian khách bắt buộc phải ở lại thì không bị tính tiền phòng, tiền ăn sẽ được giảm một nửa, khách không được đi ra khỏi phạm vi khách sạn, nếu cần gì phải mua sắm ở bên ngoài, nhân viên khách sạn sẽ hỗ trợ… Hàng ngày sẽ có nhân viên và đội phòng chống dịch của thành phố sẽ đến phun thuốc khử trùng, thu dọn áo quần giặt giũ miễn phí …v.v…
Còn trong trường hợp tế nhị như thằng Hận và Xuân Diệp, khách sạn đề nghị, nếu được, xin hai người dồn chung một phòng để nếu cần, chính quyền cũng như khách sạn sẽ sắp xếp cho những người phải ở lại thành phố biển này có nơi cư ngụ… Dù sao, hai người là vợ chồng thì cũng dễ hơn… Cả đêm quây quần, quấn quýt nhau, thằng Hận và Xuân Diệp đâu có mở tivi đâu mà biết nên rất sững sờ… Nhưng người ta đã nói vậy thì còn biết làm sao hơn…
Xuân Diệp lại liếc nhìn thằng Hận một cái nữa, nhưng lần này nàng lại đưa tay khoác lên cánh tay nó rất âu yếm, giọng nàng nhẹ nhàng trong veo :
– “Anh”… tính sao?… Chuyển qua phòng… “em” hay “anh”?…
Thằng Hận hơi giật mình nhưng cũng thoáng qua nhanh, nó vỗ nhẹ lên bàn tay thon đẹp đang bám trên tay mình, mỉm cười với nàng :
– Ừ… chuyển qua phòng “anh” đi… Nhìn ra biển cho nó thanh thản hơn… “Em” coi vô dọn đồ đi… “Anh” phải gọi điện về công ty, chắc mọi người đang lo lắm… Chà… mệt rồi đó…
Hai nhân viên khách sạn sau khi đã xong việc cúi chào rồi quay đi, thằng Hận vẫn bắt được ánh mắt cô nhân viên trẻ trước khi quay lưng còn liếc nhanh xuống giữa hai chân nó… Cánh cửa phòng vừa đóng lại, Xuân Diệp sấn tới trước mặt nó cự nự :
– Ai cho em dám kêu chị là vợ của em… Giỏi quá ha…
Thằng Hận choàng tay ôm cứng thân hình mềm mại vô ngực, cười khì :
– Chớ để người ta thấy em trong phòng chị bộ người ta không… “uýnh giá” chị này nọ sao?… Em bảo vệ chị đó…
Nàng chu miệng :
– Xì… bảo vệ gì mà dám nói vậy…
Nó ôm hai má nàng, nhìn sâu vô đôi mắt đen long lanh :
– Chớ tối qua… không làm chuyện vợ chồng chớ hai đứa mình làm cái gì?…
Đôi má nàng rực nóng trong lòng bàn tay nó, nàng lườm nó một cái nhưng không nói gì… Ánh mắt và đôi môi ngon lành làm thằng Hận không kìm được, nó cúi xuống hôn nhẹ lên đôi môi nàng… Hai bàn tay nó luồn vô trong cái áo choàng, thân hình trơn láng không còn có cái gì khác uốn éo và… áp sát thêm vô người nó như muốn nó hãy tận lực hơn nữa trong những cái vuốt ve cho nàng…

***​

Vậy là Xuân Diệp dọn đồ qua phòng thằng Hận, ở chung, ăn chung và… ngủ chung với nó không khác gì một đôi vợ chồng thứ thiệt… Và dĩ nhiên, đã là vợ chồng thì phải quấn quýt, làm tình mỗi ngày, mỗi đêm… chớ còn biết làm gì?!… Công việc đành phải tạm ngưng hoặc tạm thời giải quyết qua điện thoại, qua những cuộc gọi video… Chỉ có điều mỗi khi cần gọi về nhà, cho mẹ nó, vợ nó hay những người phụ nữ khác là nó tránh ra ngoài không để Xuân Diệp phải nghe thấy, nó sợ làm nàng tổn thương cho dù nó biết nàng sẽ không thắc mắc gì về chuyện gia đình hay vợ con nó…
Ròng rã gần một tháng trời chôn thân trong khách sạn, sự gần gũi của nó với nàng càng sâu đậm hơn, không chỉ bằng thể xác mà còn chia sẻ, tâm sự với nhau nhiều điều… Nó không giấu giếm nàng về những mối quan hệ ngoài vợ nó là Thanh Huyền, nó kể cho nàng nghe về chuyện Tuyết Thu đã có con với nó, về chuyện Thục Mai đang mang bầu cho nó… Duy nhất, nó không nói gì về cái quan hệ của nó với các bà mẹ Thục Vy, chị em Ngọc Nhàn… Cũng đúng thôi… Chuyện của nó với ba người phụ nữ lớn tuổi này chỉ có họ biết với nhau, còn cả mấy cô gái kia cũng không được biết… Thâm tâm nó và họ đều xác định đây là những mối quan hệ tội lỗi, loạn luân, hay ho gì mà để nhiều người biết!… Chỉ có chị em Thục Mai là đã từng biết mẹ của cô và nó có dan díu với nhau mà thôi…
Càng ngày, tình cảm của Xuân Diệp càng nặng hơn dành cho nó, lúc đầu nàng cho đây chỉ là sự quan hệ thuần túy xác thịt, nàng và nó ham thích nhau về chuyện khoái lạc thì cho nhau, vậy thôi… Nhưng càng lúc, nghĩ về ngày mai khi không còn có nó bên cạnh, tâm tình nàng trĩu nặng mơ hồ một sự muộn phiền không có tên gọi… Nàng lớn hơn nó năm tuổi, nàng sẽ ra nước ngoài sinh sống… Nó thì còn có sự nghiệp, gia đình, có những người con gái khác và những đứa con… Nó không bao giờ thành người đàn ông của nàng mãi hoài được…
……………………………………………
Thằng Hận tắm rửa xong xuôi quàng ngang hông tấm khăn lông bước ra ngoài. Nó nhìn thấy Xuân Diệp trong cái váy ngủ mong manh thiệt mỏng đứng trước cửa sổ nhìn ra biển… Thân thể nàng hiện rõ từng đường cong quyến rũ sau làn váy mỏng. Ở trong phòng với nó nàng không thèm mặc đồ lót nên từ sau lưng nổi bật lên bờ mông căng tròn với đường khe ở giữa hút hồn… Nó bước sát lại ôm ngang cái bụng nhỏ từ phía sau, thở hơi nóng bên vành tai nàng :
– Chị đang nghĩ gì?…
Nàng hơi ngửa đầu ra sau dựa lên ngực nó, cười nhỏ :
– Ừm… nghĩ về em… ông chồng nhận vơ của chị…
Nó cọ cằm trên mái tóc mềm thơm ra vẻ không chịu :
– Sao lại là nhận vơ… Từ bữa đó tới giờ mình không là vợ chồng chớ là gì?…
Ánh mắt nàng xa xăm tuốt ngoài biển khơi xanh rì dưới ánh nắng, giọng nàng chùng xuống :
– Chị cũng muốn có chồng, nhất là một ông chồng như Hận… Nhưng có lẽ chẳng bao giờ có được, em có vợ rồi, lại còn có mấy cô gái kia nữa, người thì đã có con với em, người thì đang có bầu cho em… chị làm sao như họ được… Nhiều lúc chị cũng nghĩ, hay là…
Hình như một cơn nghẹn làm nàng không nói được nữa, thằng Hận xoay cho nàng đối diện với nó. Trong đôi mắt đẹp hình như long lanh nước, nó ôm nàng, nhìn sâu vô đôi mắt đó :
– Hay là… cái gì?… Chị tính chuyện rời xa em sao?…
Nụ cười buồn hiện trên đôi môi đỏ mọng :
– Chớ em nói sao?… Chị lớn hơn em, em lại đa mang nhiều người… chị chen vô sao được?…
Ánh mắt thằng Hận biểu lộ sự đằm thắm ân cần mà vô cùng kiên định :
– Chị đừng cho em tham lam… Ở bên cạnh chị một thời gian, em hiểu là chị đã thay đổi nhiều, con người chị vô cùng thiện lương tốt lành… Càng ngày em càng có cảm giác rất mãnh liệt rằng giữa em với chị đã có một mối dây liên kết định mệnh bền vững… Ừ, chắc chắn là em sẽ không rời bỏ một người nào trong đời em, và chị cũng sẽ như vậy… Tại sao chị không như chị Tuyết Thu, chị với chỉ bằng tuổi nhau… Nhưng đó là em nghĩ vậy thôi… Sau lần này chị sẽ ra nước ngoài, em có muốn cũng sẽ không giữ chị lại được…
Giọng nó cũng nghẹn lại, nó chợt ôm xiết nàng vô ngực… Xuân Diệp nghiêng má áp trên lồng ngực nó, nghe rõ nhịp tim đập của nó vọng trong tai nàng… Một hồi lâu, nàng đẩy nhẹ nó ra, xoa vuốt hai bàn tay trên làn da trần của nó, mắt nàng mênh mang :
– Hận… hôn chị đi…
……………………………………………
Nàng chống hai tay lên bệ cửa sổ, hai chân dang mở ra hai bên, cặp mông trắng phau nẩy nở đang bị cái bụng thằng Hận vỗ thành tiếng theo nhịp nắc của nó từ phía sau. Thân cặc ướt sũng trồi thụt giữa hai mông đụ vô lồn nàng… “phọp… bạch… phọp… bạch…”, từng tiếng kêu đầy dâm đãng vang rõ trong phòng… Khi thằng Hận ngừng lại thì nàng lại đẩy lùi mông ra sau như ra hiệu cho nó đừng có ngừng lại… Nó luồn hai tay ra trước ngực nàng, kéo cho nàng hơi thẳng người lên nhưng không ngừng nhấp cặc nó trong lồn nàng… Nó xoay đầu nàng nghiêng lại để hôn lên miệng nàng… Khi nó thả ra, nàng lại cúi người xuống, lặng lẽ đón nhận từng cú nắc của nó trong niềm cảm khoái vô bờ… Hai bầu vú căng rung rinh nhảy múa chợt bị hai bàn tay nó chụp lại mân mê, kéo vuốt hai đầu núm làm nàng thêm khoái cảm run rẩy, nàng oằn người lắc lư làm đầu cặc khi đi sâu lại quẹt trên đáy lồn có cái gì cưng cứng mà nó nhận biết rất rõ…
– Chị ơi… cặc em đụng cái gì trong đó…
– Hưm… tử cung chị… ui… sướng quá…
– Hận đụ chị Diệp sướng ở đâu?…
– Ư… hết luôn… ư… cặc bự của chồng Hận làm chị sướng… ui… từ ngoài vô trong luôn… A… Hận ơi…
– Sao chị?…
– Chị mỏi… cho chị nằm xuống đi…
Thằng Hận đỡ nàng nằm luôn xuống tấm thảm trải trong phòng không kịp đưa nàng lên giường… Nó cho nàng nằm nghiêng ngay trước ngực nó, một cánh tay nó luồn xuống đùi nàng kéo lên… Nó cũng nằm nghiêng rồi từ phía sau nó tiếp tục đụ nàng mê mải… Nó cong bàn tay đang đỡ đùi nàng vuốt nhẹ đầu mấy ngón tay lên đầu khe lồn, nơi hột le sưng cứng đỏ ửng làm nàng rên rĩ theo hơi thở… Nàng tự đưa tay nắn bóp trên hai bầu vú như muốn thêm nữa những cảm giác khoái sướng lấp chìm nàng trong hố sâu nhục dục lạc thú…
– Hận… sâu nữa đi… chơi chị mạnh đi… ui… ui… ừ… đó… đó… đụ mạnh lên… cho chị sướng nữa đi… a… sướng… sướng rồi… a… Hận ơi… chơi chị hả?… A… chơi đi… đụ đi… chị… yêu… em… đụ chị sướng… ưm… ư…
Xuân Diệp lại bắt đầu nói năng rên rĩ bất cần đúng sai, nàng chỉ còn biết nói ra những gì thân thể nàng đang cảm nhận rõ mồn một, khi chàng trai nằm sau lưng cứ miệt mài nhấp háng đụ con cặc to cứng vô cái lồn đang trong thời điểm dâm nứng cực hạn của nàng…
……………………………………………
Nàng cong gập người trên bụng thằng Hận như một con ếch. Chỉ có đôi mông căng đẹp, quyến rũ là nhấp nhổm không ngừng để vang lên từng tiếng “bạch… bạch…”… Thằng Hận duỗi dài hai chân vòng tay ôm cứng vai nàng, còn nàng vừa nắc đụ từ trên xuống vừa dùng môi miệng mơn man khắp trên mặt mày nó, vừa rên, vửa thở dồn… Đầu cặc thằng Hận như đang tê đi vì sự cọ sát mãnh liệt của âm đạo nàng bóp chặc và chuyển động như một cái máy… Cái kiểu đụ một cách hoang cuồng của Xuân Diệp mà từ cái tối đầu tiên tới giờ, lần đầu tiên nó mới thấy nàng buông thả cho dục vọng như vậy… Nó cũng không thoát khỏi những tiếng rên sung sướng bên tai nàng :
– Hưm… bữa nay chị lạ lắm…
Vẫn không ngừng cái nhịp nhấp lồn say mê trên cái cột gân cứng, nàng thều thào qua hơi thở ngắn :
– Sao?…
– Lần đầu tiên Hận mới thấy chị như vậy… mạnh bạo… say mê… không biết mệt…
– Ừ… Em biết không… Gần tới kỳ kinh nguyệt là chị ham lắm… Chị chỉ thích được đụ thiệt nhiều, cả ngày cũng được… lúc nào… chị cũng… nứng… Em không thích chị làm vậy với em hả?…
– Không… Thích lắm… Tại em thấy lạ… Bữa giờ chị toàn để em không à…
– Thì bữa nay chị bù lại nè… Ui… sướng quá Hận ơi… Cặc em đâm tới đáy lồn chị rồi nè… Ô… ui… đã lắm… cặc bự… đụ sướng…
Đúng là Xuân Diệp đang có một cơn nứng lồn dữ dội. Có nhiều phụ nữ là như vậy, bình thường rất khó bị kích thích, hoặc có thì phản ứng cũng đơn giản và phần lớn phụ thuộc vô khả năng kích tình, gợi dục của người đàn ông nhiều hơn… Nhưng mỗi khi gần tới ngày có kinh nguyệt, có nghĩa là trúng thời kỳ rụng trứng, sự ham muốn được làm tình của người phụ nữ lại tăng mạnh hơn… Những ngày này họ ham muốn được làm tình liên tục, có thể vừa được cực khoái chỉ vài mươi phút trước là ngay sau đó lại có thể đón nhận một đợt làm tình nữa mà không hề cảm thấy đau thốn hay mệt mỏi… Có lẽ là do tạo hóa đã an bài cho họ để những lúc này họ có thể thụ thai dễ dàng hơn…
Chống hai tay nâng người lên cao, khuôn mặt đỏ bừng bừng như say rượu, tóc tai rũ rượi, Xuân Diệp thều thào từng tiếng mà không ngừng nhấp nhô trên bụng nó, chỉ có điều là chậm hơn :
– Ư… Hận… đè chị xuống đi… chơi chị… cho xong… chị muốn xong… ư…
Nàng lật người nằm ngửa ra thảm, hai chân nàng cong lên cho vùng âm hộ hoàn toàn mở ra… Thằng Hận quỳ lên giữa háng nàng, hai chân nàng gác trên đùi nó, chống hai tay nó hạ háng xuống cho đầu cặc ướm ngay giữa khe lồn… Dâm dịch hỗ trợ cho cặc nó chui tọt vô lỗ lồn Xuân Diệp thật trơn tru, dễ dàng… Chỉnh sửa lựa thế cho dễ chịu nhất rồi nó bắt đầu nắc nhanh con cặc cứng như sắt nguội vô lồn nàng… Cái kiểu làm tình dữ dội của Xuân Diệp nãy giờ đã làm nó suýt nữa ngã ngựa trước nàng, may mà nó kịp lan man nghĩ tới những chuyện khác, ngoài chuyện ân ái nên mới kìm chế được… Bây giờ nghe nàng rên rĩ muốn xong, nó mừng thầm trong bụng nên vừa đút cặc trở lại trong lồn nàng là nó đụ nàng hết lực, vừa mạnh, vừa sâu nhất… Nắc sâu mấy cái, nó ghim đầu cặc tận đáy lồn rồi lắc nhẹ, cà háng qua lại cho đầu cặc quẹt trên miệng tử cung cốt để kích thích cho tử cung mau mở miệng xì hơi nóng ra ngoài, nàng sẽ được cực khoái… Bị cái đầu cặc cứng va quẹt, cảm giác sung sướng làm thân hình nàng run bắn lên, hai chân giơ cao nàng nhăn nhó mặt mày, bấu mười ngón tay lên cánh tay nó rên rĩ như khóc :
– Ô… A… chết… Em làm chết chị… A… a…
Bất chợt, đầu cặc thằng Hận tê tê, xương sống nó rùng rùng chuyển động, không nhịn nổi nữa…
– A… Em bắn… chị ơi…
Nó rùng mình khi đầu cặc giật nhẹ bắn tia tinh dịch ra trên đáy lồn nàng, nó nhấp từng cái để những tia tinh dịch nóng ấm phun tưới lên miệng tử cung nàng… Cái ấm nóng của chất lỏng phủ lên miệng tử cung kích thích đáy lồn co lại, bóp mạnh từng nhịp, miệng tử cung nàng hé mở xì ra hơi nóng bí bách bên trong và dòng nước nhỏ, cái bụng nhỏ giật nhẹ theo nhịp bắn tinh của thằng Hận, cơn cực khoái đổ ập trên người Xuân Diệp… Khi thằng Hận ép đầu cặc để yên sát đáy lồn nàng, miệng tử cung hút chặc và mút mút trên đầu cặc tròn nhạy cảm, nó nhận biết rất rõ ràng… Nàng từ từ thả đôi chân thon dài xuống, mặt nàng đỏ ửng lấm tấm mồ hôi, đôi mắt đen thẫm âu yếm nhìn nó :
– Chị… yêu em mất rồi… Hận làm chị hạnh phúc quá sức chịu đựng…
Tự nhiên nước mắt nàng trào ra chảy qua hai bên mang tai… Mấy sợi tóc thấm ướt mồ hôi và nước mắt dính trên da… Thằng Hận cũng xúc động không ít hơn, nó kề sát mặt xuống, luồn tay ôm cứng hai bờ vai mềm, vừa hôn nàng nó vừa cảm kích :
– Chị… Hận cũng yêu chị nhiều lắm… Cảm ơn chị…
Nó lật người xuống thảm, kéo nàng nằm úp trên người nó… Hai tay nó vuốt ve từ trên lưng nàng xuống tận đôi mông căng… Nàng nghiêng mặt trên ngực nó, khép mắt lơ mơ tận hưởng dư vị đầy hạnh phúc sung sướng sau lần làm tình cuồng nhiệt này… Nàng mơ hồ cảm nhận trong người nàng có một sự thay đổi lớn và nàng mệt mỏi thiếp đi trên ngực nó… Con cặc thằng Hận vẫn cắm sâu trong âm đạo đầy chất dịch trơn nhớt của dâm thủy và tinh dịch… Trong giấc mơ màng của nàng, lòng hang âm đạo thỉnh thoảng lại co thắt, bóp nhẹ trên thân cặc nó…

***​

Thằng Hận không đi lên bằng thang máy, nó muốn đi bộ cho giãn người… Ba tuần lễ ở lại trong khách sạn nó cũng cần vận động cho người khỏe lên… Nó vừa xuống sảnh khách sạn gặp người của bên đầu tư để ký một số giấy tờ, Xuân Diệp không đi vì nàng không liên quan, với lại nó muốn nàng nghỉ ngơi vì nàng đang có kinh nguyệt không cần đi lại nhiều… Cũng nhờ vậy mà hai ngày nay nó mới được dưỡng sức vì đương nhiên là nàng không cho nó đụng vô người nàng… Đang vừa chậm bước lên cầu thang vừa chăm chú đọc lại mấy tờ giấy kẹp trong bìa hồ sơ, thằng Hận giật mình vì có tiếng kêu thảng thốt :
– Á…
Nó nhìn lên vừa lúc có một bóng người loạng choạng trên bậc cầu thang nhào về phía nó, không kịp suy nghĩ, thả rơi mớ giấy tờ trên tay, nó đưa cả hai tay chụp cái bóng người vừa nhào tới gần nó kéo vô lòng… Sức nặng và sự loạng choạng của người đó đẩy nó đụng cái lưng vô tường một cái “bộp”… Định thần lại một chặp, nó mới nhìn thấy gương mặt xinh đẹp mà tái xanh của cô gái nhân viên khách sạn hôm trước đi cùng đồng nghiệp tới thông báo chuyện phong tỏa, giãn cách vì bệnh dịch cho nó và Xuân Diệp… Cô gái như chưa lấy lại tinh thần vẫn đứng trong lòng thằng Hận, khuôn ngực căng phập phồng thở dồn… Qua cổ áo sơmi đã bật mở một hột nút áo, nó nhìn thấy một khoảng ngực trắng ngần và cái khe sâu sâu mà hai bên là hai mảnh ngực phồng lên… Một ý định nghịch ngợm mà gian tà nổi lên, thằng Hận vuốt nhẹ tay xuống ngang thắt lưng cô gái kéo sát cô vô người nó, vì cô đứng bậc thang trên nên vòm mu căng của cô nằm ngay trên bụng nó… Nó giả bộ nghiêm khắc :
– Đi đứng cái kiểu gì… Lỡ gây tai nạn cho khách thì sao?…
Cô gái giật mình hoảng hốt, chính vì hoảng hốt nên cô chưa có cảm nghĩ về chuyện đang bị ông khách… mắc dịch ôm cứng mình… Cô lắp bắp, mặt cô dần đỏ lên :
– Dạ… thưa… quý khách… cháu… em… xin lỗi… em khng có ý… em bị vấp chân… Xin quý khách tha lỗi…
Thằng Hận chưa chịu :
– Hừm… Tha lỗi cho cô thì dễ rồi… Nhưng tôi sẽ nói chuyện với quản lý…
Cô gái hoảng sợ vùng chắp hai tay trước mặt nó, đôi mắt đen láy ánh lên sự sợ hãi đã loang loáng bóng nước :
– Dạ, không… Em xin lỗi… Ông… anh đừng báo quản lý… em bị đuổi việc mất…
Nó kéo cô sát vô người nó chút nữa, nheo mắt nhìn sâu vô mắt cô, miệng nó mỉm cười :
– Vậy thì cô nói đi, cô sẽ làm gì để tôi không báo với quản lý cái kiểu đi đứng của cô?…
Cô gái ngẩn người trong giây lát và cô chợt nhận ra ông khách trẻ đẹp trai có nụ cười mỉm quyến rũ phụ nữ đang ôm chặc mình, hai má cô chợt đỏ bừng, bụng cô run lên :
– Em… em… xin ông… anh… thả em ra đi đã… em… em…
Nó lì lợm, không những không thả cô ra mà càng kề sát khuôn mặt vô mặt cô, hai đầu mũi của nó và cô chạm nhẹ nhau, nó thầm thì :
– Không thả… Nói đi đã… Cô sẽ làm gì?…
Cô gái để hai tay lên ngực nó nhưng không thể đẩy ra được, sức mạnh của cô làm sao chống lại được sức chàng trai trẻ đang cố ý cầm giữ cô… Bất thình lình, thằng Hận áp môi lên đôi môi mọng của cô gái, nò lè lưỡi liếm qua hai làn môi cô rồi lách nhanh vô trong… Đang hé miệng nói và thở, cô gái giật mình phản ứng không kịp đã thấy trong miệng mình cái đầu lưỡi ướt ấm của chàng trai ngọ nguậy tìm kiếm trong khoang miệng… Hai mắt cô mở to sững sờ và chợt run lên vì hai bàn tay nó đã vuốt nhẹ trên tấm lưng thon của cô, vuốt xuống hai bờ mông căng tròn sau cái váy và bóp bóp… Vừa bóp nó vừa càng kéo cô áp sát người nó hơn… Cô gái như mất sức, cô không hề chống cự hay đẩy nó ra mà… cô chợt khép mắt, người cô run run, cô ngậm đầu lưỡi nó lại không cho nó quấy đảo và… mút nhẹ đầu lưỡi nó trong một phản ứng không suy nghĩ… Hai bàn tay cô lại vịn trên đầu vai nó như để giữ thằng bằng… Dưới bụng cô lăn tăn một cảm giác nong nóng quen thuộc quặn lên…
Vẫn để cô mút nút lưỡi mình, nó ôm ngang hông cô dìu xuống đứng ngang bằng với nó trên một bậc thang chuyển hướng rộng hơn… Nó ghì cô sát vô người nó chút nữa, con cặc cương lên ép trên bụng cô giật nhẹ… Không ngờ nhìn thấy còn rất trẻ, như một cô gái mới ra trường mà cách hôn của cô thành thạo như một người đã qua nhiều lần trải nghiệm… Lúc cô nhả lưỡi nó ra để thở thì nó vẫn chưa chịu, vẫn mút nhẹ từng làn môi cô làm cô cũng phải đưa đầu lưỡi nhỏ qua cho nó… Thằng Hận mút nhẹ lưỡi cô, hai tay nó lần xuống bám chặc trên bờ mông căng của cô gái bóp nhẹ… Tiếng rên của cô bật ra trong cổ họng khi chợt nhận ra dưới bụng mình, cái bộ phận đàn ông hình như càng lúc càng nở lớn và cục cựa giật nhẹ… Cô giật mình đưa hai tay lên ngực nó đẩy ra…
Khi thằng Hận dứt nụ hôn, đôi mắt cô gái nhìn nó trừng trừng, vừa có chút giận dữ, mà cũng vừa có chút đam mê, cô gằn giọng nho nhỏ :
– Anh… anh làm gì vậy?…
Nó nheo mắt cười :
– Hôn em chớ làm gì… Tại em nhào vô người anh, lưng anh đập vô tường đau điếng… Hôn em để… cái lưng bớt đau…
Hai má ửng hồng cô lườm nó :
– Đủ chưa?… Thả em ra, em còn phải đi làm… Đúng là… dê xồm…
Thằng Hận thu lại nụ cười, nó giả bộ nghiêm nghị :
– Lại thêm một tội nữa… Dám vu khống khách quý… Anh sẽ nói luôn chuyện này với quản lý… Nhào vô lòng người ta rồi đổ thừa là người ta dê xồm… Mà em… hôn anh cũng giỏi lắm…
Má cô càng đỏ hơn :
– Anh…
Thằng Hận nắm hai bàn tay mềm trong tay nó, nhẹ giọng :
– Anh muốn gặp lại Thiên Hương thì sao?… Làm sao gặp?…
Cô gái ngạc nhiên :
– Sao anh biết tên em?… Mà gặp lại để lảm gì?… Vợ anh mà biết…
Nó để tay lên bầu ngực trái của cô bóp nhẹ một cái :
– Bảng tên nè… Anh muốn gặp lại Thiên Hương vì… em xinh đẹp… mà anh cũng có chuyện muốn nói… Còn vợ anh á?… Cho cổ biết làm chi…
Thiên Hương bĩu cái môi mọng đỏ và ươn ướt vì nụ hôn vừa rồi :
– Đàn ông con trai toàn xạo… Em mà xinh đẹp gì?… Có gì nữa mà nói… Mà…
Cô ngập ngừng một chút rồi tiếp :
– Anh… có tính… méc quản lý của em không?…
Thằng Hận bật cười :
– Anh chọc em vậy thôi… Anh đâu tệ hại, xấu xa vậy… Nói vậy đó, có duyên thì gặp, ha… Thiên Hương đi làm đi…
Cô bước lui rồi quay lưng đi xuống cầu thang… Mới chỉ hai bước, cô quay lại, mặt cô đang hồng hình như đỏ hơn, ánh mắt cô có chút mất tự nhiên, cô nói nhỏ mà không nhìn nó :
– Chiều mai, hai giờ, em có công việc ở phòng chờ số 2 trên tầng thượng…
Nói xong, không chờ thằng Hận lên tiếng, Thiên Hương bước nhanh xuống cầu thang rồi khuất bóng ở một khúc quanh… Thằng Hận nhìn theo cô, nó chợt mỉm cười… “…hai giờ, phòng chờ số 2, tầng thượng…”