CHUYỆN CHÀNG SINH VIÊN – 72 Phần

Phần 14: Mẹ (tiếp theo)

Hăm tám Tết, khắp phố phường đã rộn rã không khí xuân. Nhưng nàng vẫn đứng đây với trăm mối tơ vò. Nàng đang phải chuẩn bị thực phẩm cho ngày Tết, đứng bần thần bên bệ bếp với trăm thứ thịt thà bánh trái mà đầu óc nàng cứ để đâu đâu. Không biết mình gặp kiếp nạn gì mà tự dưng vướng vào chuyện khó xử thế này. Suốt mấy ngày qua, nàng luôn phải tránh xa thằng con trai mỗi khi bố nó vắng nhà. Cứ hễ không thấy bố là y như rằng nó sán lại bên nàng tìm cách sàm sỡ, mặc dù nàng đã dùng đủ mọi cách để từ chối, từ mềm mỏng khuyên lơn đến nặng lời giận dữ nhưng vẫn không đẩy lùi được nó. Nàng thấy lo sợ lắm, nỗi lo sợ không thể thổ lộ với ai. Nàng chỉ mong sao cho chóng hết Tết để nó trở lại trường, trả lại không khí bình yên cho nàng.

Nàng cứ nghĩ mãi mà không lý giải nổi tại sao thằng con trai ngoan ngoãn của nàng lại bỗng trở nên đáng sợ như vậy. Mặc cho mẹ khuyên giải về luân thường đạo lý, về tình cảm gia đình,… vẫn không thay đổi được ham muốn kỳ quặc của nó. Cứ không thấy có bố ở nhà là nó lại ve vãn và thế nào cũng phải ôm được nàng, sờ soạng được một tí thì nó mới thôi. Nàng cũng không biết mỗi khi mình tắm có bị nó nhìn trộm hay không nữa. Mỗi khi cởi đồ bao giờ nàng cũng kiểm tra thật kỹ cửa giả nhưng vẫn có cảm giác bị nhìn trộm, có một mình trong phòng tắm thôi nhưng nàng cứ thấy sượng chín cả người sự trần truồng của mình, y như đang đứng trần truồng trước mặt thằng con vậy. Đến nỗi mà đêm đêm nằm cạnh chồng, ý nghĩ về nó vẫn không buông tha nàng. Những khi ân ái cùng chồng, mặc dù rất cố gắng nhưng nàng vẫn không sao gạt được cái ý nghĩ tưởng như thằng con đang nằm đè trên mình. Nàng thấy mệt mỏi quá, tình trạng thế này cứ tiếp diễn thì không biết nàng có thể giữ được mình trước thằng con nữa hay không.

Đang miên man suy nghĩ nàng chợt giật mình bởi tiếng bước chân của thằng con đang từ trên gác đi xuống. Chết tôi rồi, bố nó lại vừa ra khỏi nhà, bảo tới công ty lo thu dọn rồi liên hoan tất niên với anh em, chắc phải chiều mới về. Thế này thì biết trốn làm sao được từ giờ tới lúc ấy đây, trong khi còn bao nhiêu việc phải làm.

– Chào mẹ, con đói quá, có gì ăn không mẹ – Nó cất tiếng, giọng nói khá vui vẻ.
– Có đồ ăn trên bàn đấy con, bố vừa ăn xong – Nàng cũng cố gắng nói thật tự nhiên.

Thằng con kéo ghế ngồi ngay vào bàn ăn. Bàn ăn ở ngay sau lưng nàng, nó ngồi xuống ăn luôn, nàng không dám ngoái lại nhìn, chỉ thấy người nóng ran, nàng biết chắc rằng nó đang vừa ăn vừa ngắm nhìn nàng từ phía sau.
Một lúc sau, thấy nó lạch xạch đứng dậy. Nàng hồi hộp lo lắng, không biết nó có tới ôm nàng từ phía sau không. May quá, đã thấy nó đứng bên cạnh, bỏ mấy cái bát đĩa ăn xong vào chậu rửa, nó nhỏ nhẹ hỏi nàng:
– Nhiều thứ thế nhỉ?… Có cần con giúp gì không mẹ.
– Thôi thôi, không cần đâu, con cứ lên trên nhà đi. – Nàng vội vã từ chối, chỉ sợ nó ở lại luẩn quẩn bên nàng thì thế nào cũng có chuyện.

Nhưng cũng chả được ích nữa rồi, y như rằng có cơ hội là nó chẳng bao giờ bỏ qua. Nó đã lại sau lưng nàng, vòng tay ôm choàng lấy nàng. Cao hơn hẳn nàng một cái đầu, nó đứng sau ghì nàng sát vào thành bàn bếp. Nàng choáng váng như muốn khuỵu xuống. Nó thì thầm bên tai nàng:
– Mẹ cho con một tí nhé, con nhớ mẹ quá.
– Đừng, buông tha cho mẹ… Như thế là có lỗi với bố lắm con biết không.
– Con biết… nhưng mẹ không thương con sao, con đang héo mòn dần đây này… Mẹ cứ tránh con mãi thế này thì con đến mòn mỏi mà chết mất.
– Trời ơi, vậy con bảo mẹ phải làm gì bây giờ.
– Mẹ chiều con một tí là được.
– Chiều như thế nào mới được chứ.
– Mẹ cho con một lần như đêm hôm nọ… được không mẹ.
– Ôi trời ơi… Con muốn giết mẹ sao… làm thế thì mẹ còn mặt mũi nào nhìn bố.
– Thì mẹ đã làm một lần rồi đấy thôi – Nó nói trong khi tay nó quờ xuống háng nàng.
– Ôi không… mẹ xin con… Đừng làm thế.

Nó không muốn buông tha cho nàng. Hẳn là như thế, cả hai bàn tay nó, một ở trên, một ở dưới đang nghiến ngấu vò nắn nàng… Quá mệt mỏi, thất vọng, chán nản… nàng nhũn người ra, ngồi xụp xuống dưới chân nó. Nàng khóc, úp mặt vào hai đầu gối mà khóc, đôi bờ vai rung lên từng chập. Nó ngồi xuống bên nàng, ôm lấy đôi vai nàng vỗ về an ủi. Những tưởng nó thấy thế mà thương xót cho người mẹ đáng thương của nó, nhưng không, nó tranh thủ ngay cơ hội mẹ đang bối rối như vậy bế xốc ngay mẹ lên trên phòng nó.

Đặt mẹ lên giường rồi nằm xuống bên cạnh mẹ vẫn đang thổn thức, nó dịu dàng nâng khuôn mặt đẫm lệ của mẹ mà hôn khắp, nước mắt mẹ mằn mặn trong miệng nó. Mẹ vẫn nằm yên lặng, đã thôi không khóc nữa. Nó ghé môi hôn môi mẹ, nhưng đôi môi lạnh giá của mẹ làm nó thất vọng sau khi đã hết sức khéo léo vận dụng cả môi và lưỡi. Dường như mẹ đang cố kìm chế, trơ người ra để làm nản lòng nó. Quyết không chịu bỏ cuộc, nó lần xuống mở khuy áo ngực mẹ. Chỉ mở vài cái thôi, khuôn ngực mẹ đã lộ ra với cái áo lót rất mỏng may bằng ren, nhìn rõ từng đầu vú, trông rất quyến rũ. Nó bóp nhẹ từng bên vú mẹ một cách chậm rãi, giờ nó đang được cho phép nên không việc gì phải vội. Dù sao cũng cần chậm rãi để làm nóng mẹ lên. Nó nghĩ vậy và bàn tay hết sức nhẹ nhàng nắn bóp kết hợp với những cái vân vê tinh tế, vẫn qua lớp áo lót mỏng của mẹ… Được một lát, cảm nhận thấy hai đầu vú mẹ đã cứng lên, nó mở nốt mấy cái khuy còn lại. Định xốc nách mẹ dựng dậy để cởi luôn cái áo nhưng mẹ đã ngăn nó lại. Mẹ vòng hai tay ra sau lưng mở móc khóa áo lót rồi gạt nó xô lên trên để lộ ra hai vú trần thây nẩy chảy xệ xuống hai bên ngực, núm vú đã săn cứng lại… Nó vội vàng ghé miệng vào một bên vú mút mát xụp xoạp, lưỡi nó như con rắn thia lia lướt trên đầu vú mẹ. Không bỏ phí bên kia, bàn tay nó đưa sang chụp lấy bầu vú nóng hổi nhồi bóp một cách điêu luyện. Thấy hơi thở mẹ đã hơi chút nặng nề, nó mừng thầm, càng gia tăng sự kích thích lên khắp khuôn ngực mẹ.

Hồi lâu sau nó buông hai bầu vú, ngẩng đầu lên nhìn xuống phía dưới cơ thể mẹ. Cái quần lụa mềm mại dính sát da thịt mẹ làm thân thể mẹ như phơi ra lồ lộ. Nó với tay xuống xoa xuýt khắp đùi và háng mẹ, lòng bàn tay cảm nhận rõ rệt cái mu của mẹ nổi vồng lên dưới lớp vải lụa mát rượi… Ngoảnh lên nhìn mẹ, gương mặt mẹ vẫn tỏ ra bình thản, mắt mẹ nhắm nghiền nghiêng sang bên kia. Nó ngồi lên nắm quần mẹ kéo xuống, vừa thấy lộ ra chiếc quần lót mỏng tang thì mẹ đã vội túm ngay lấy cạp quần kéo lên.
– Đừng… Sờ tay bên ngoài thế thôi… – Mẹ khẩn khoản.
– Kìa mẹ… Con biết cái này của mẹ rồi mà… cho con đi.
– Không, đừng cởi quần mẹ,… cho tay vào trong là được rồi.

Nó bực bội, không cởi quần ra thì làm ăn được cái gì. Nó đành nằm xuống cạnh bên, cho tay vào trong quần mẹ mò mẫm. Cái quần lót thật mịn, sờ mát cả tay. Đồ lót của mẹ chắc toàn loại đắt tiền. Nó luồn tay vào trong quần lót, đám lông của mẹ xào xạo dưới mấy ngón tay nó. Lách ngón tay vào khe day khẽ, lồn mẹ khô rít như cát vậy… Nó kiên nhẫn xoa mu lồn mẹ thật uyển chuyển nhịp nhàng, thỉnh thoảng đầu ngón tay lại khều khều lên mồng đóc đang dẹp lép của mẹ. Lâu lâu thấy vẫn chưa thấy có dấu hiệu gì của thứ nước nhờn quen thuộc, nó bèn trườn nửa người lên mình mẹ, uốn éo chà sát ép con cu đang cứng lên vào đùi mẹ, trong khi những ngón tay vẫn tiếp tục với mu lồn. Nó luồn tay xuống dưới gáy mẹ, kéo khuôn mặt mẹ lại gần và cố gắng thể hiện một cái hôn mê hoặc. Nó cố gắng tách miệng mẹ ra bằng cái lưỡi của mình, khéo léo đưa nó vào miệng mẹ. Khi miệng mẹ đã mở ra, nó lấy hết sức hút lưỡi mẹ ra ngoài, mút lấy nó mà xoắn xuýt liên tục. Chiêu này tỏ ra có hiệu nghiệm, mẹ phải cong người lên chống đỡ cơn cuồng nộ của dục vọng, lồn mẹ nhanh chóng thấm ướt, sự tăng tiết nước nhờn mỗi lúc một nhiều làm cho sự xoa miết trở nên trơn tru dễ dàng hơn. Mồng đóc của mẹ nhô lên cưng cứng, hai môi cửa mình dầy lên ướt đẫm… Mẹ oằn mình chống trả sự hưng phấn đang dâng lên rào rạt trong mẹ trong khi đang muốn hụt hơi vì cái nút lưỡi của nó vẫn mỗi lúc một da diết, đắm đuối… Đến lúc nó nhả ra thì mẹ đã bải hoải chân tay, đờ người nằm thở dốc như người vừa ngụp nước.

Ngón tay nó cong lại móc vào trong lỗ lồn mẹ. Mẹ ưỡn lên rên khẽ, hai đùi mẹ kẹp lại chà xiết vào nhau như muốn “nhai” ngón tay nó trong cái lỗ ấy. Mẹ nắm cổ tay nó kéo ra nhưng không được. Ngón tay nó vẫn cong lên móc ngược vào sâu trong lồn mẹ, chạm phải một cái mấu cưng cứng ở vách trên của lỗ lồn, nó không biết là cái gì cả, cứ gại đầu ngón tay vào đó khiến mẹ không kìm nén được phải “ah…” lên một tiếng đầy phấn khích. Hứng chí nó kẹp cả hai ngón tay thục sâu vào trong đó mà ngoáy, cảm giác như đã chạm tới đáy lồn của mẹ. Nó ngoáy, nó móc tứ phía trong lồn mẹ làm mẹ giãy dụa oằn oại, tay mẹ nắm chặt ga giường vặn xoắn khiến nó xô dạt xốc xếch…

Chừng như đã mệt nhoài, mẹ cầm tay nó kéo ra. Mẹ đẩy nó ra nằm thở hổn hển.

Thấy mẹ nằm ườn ra thở, mắt nhắm nghiền, nó bèn ngồi dậy cởi quần ra. Mẹ quay sang mở mắt trông thấy con cặc nó chưa cương lắm, đang dài thõng ra giữa hai chân nó. Mẹ hốt hoảng:
– Không… Đừng làm thế, đừng cho nó vào mẹ…
Nó nằm đè lên người mẹ ngạc nhiên: – Vậy con phải làm thế nào đây.
– Để mẹ làm cho nó ra, con sẽ thấy thỏa mãn thôi.
– Ý mẹ là…
– Nào, nằm xuống bên cạnh mẹ đi.

Không đợi nó trườn xuống, mẹ đẩy nó qua một bên, thò tay xuống nắm lấy cặc nó xóc xóc. Những giọt nước trong vắt ứa ra khỏi đầu cặc nó trào ra tay mẹ ướt nhớp nháp. Mẹ nhẹ nhàng xục con cặc nó bằng bàn tay mềm mại của mình, đồng thời hôn hít khắp vùng cổ và dái tai nó. Nó thấy nhột nhạt khắp người, dương vật lập tức phồng lên to cứng. Mẹ ngạc nhiên khi nhận thấy nó mau chóng lớn lên trong tay mình, cứng rắn và gân guốc. Mẹ cúi xuống nhìn và không khỏi kinh ngạc. Trông thật hoành tráng, hơn hẳn cái của bố nó. Trách gì đêm nọ nó làm mình tê tái cả người, như thể bị nong ra bằng dùi vậy… Mẹ hôn môi nó, vẫn tiếp tục công việc với cái vật to dài nần nẫn trong bàn tay của mẹ. Nó hơi thất vọng vì mẹ thỏa mãn nó theo cách này. Cứ tưởng sẽ được ân ái với mẹ một cách đầy đủ chứ không phải cái kiểu nửa vời thế này. Nhưng thôi cũng đành phải chấp nhận tạm thời như vậy, ta sẽ bù lại bằng lần khác, dứt khoát phải có lần khác, chứ như thế này thì chán chết.

Mẹ vẫn không ngừng hôn hít khắp nơi trên mặt và cổ nó, nó thò tay xuống mò mẫm tìm lồn mẹ. Mẹ dừng môi hôn, thì thầm: “Thôi con, mẹ không chịu nổi nữa… Đừng cho tay vào đấy.”. Lại chán nữa. Tuy nhiên mẹ đã đền bù lại chút ít bằng cách cầm tay nó đặt lên ngực mẹ. Nó lại tiếp tục nhồi bóp hai bên vú mẹ, chờ đợi cơn cực khoái đang tiến đến gần. Nước của nó ra khá nhiều khiến công việc của mẹ thuận lợi hơn. Mẹ đang xoắn gốc cặc nó, thi thoảng khều khều nghịch hai hòn bi của nó. Cặc nó bắt đầu giật giật, mẹ nhận ra con cặc nó đang sắp sửa phóng tinh nên càng gia tăng nhịp điệu nhanh mạnh hơn… Nó gồng cứng người, miệng “á…á…” đón chờ cơn cực khoái nổ ra. Mẹ xóc nhanh hơn nữa, nó ưỡn người sang mẹ, kéo hông mẹ áp vào… Buồi nó phun vào bụng và háng mẹ từng đám chất nhờn trắng đục. Mẹ vẫn tiếp tục xóc, chậm dần, chậm dần… Nó chùng người xuống thở hổn hển trong khi đầu buồi vẫn đang ứa ra những giọt tinh dịch cuối cùng.

Mệt nhoài, hai mẹ con rời nhau ra nằm thở. Mỗi người trong đầu đang có những suy tính trái ngược nhau. Mẹ thì hài lòng, nghĩ rằng từ nay sẽ yên thân. Nó thì nuối tiếc, thề rằng sẽ phải làm lại một lần khác.
Mẹ uể oải ngồi dậy đi vào phòng tắm. Nó vẫn nằm yên như vậy sau khi mẹ đóng cửa phòng lại, tay sờ nắn dương vật đang mềm xìu.
*
* *
Buổi chiều muộn, sau một giấc ngủ dài, nó uể oải trở xuống dưới nhà tìm cái ăn. Thấy mẹ đang đứng bên bếp chuẩn bị bữa chiều. Nó đi nhanh xuống, ngó quanh quẩn đoán chắc bố vẫn chưa về bèn sán lại gần sau lưng mẹ, hai tay bợ lấy hai mông mẹ mà bóp. Mẹ như đã biết trước được hành động đó nên không có phản ứng gì ghê gớm, chỉ lắc người ra chiều không đồng ý:
– Thôi đi… Bố sắp về rồi đấy.
– Cho con sờ nắn tí thôi, con thèm quá.
– Trời ơi… Vừa dày vò người ta một trận đã đời mà giờ còn thèm nữa… Thôi lui ra đi…
– Thèm chứ mẹ… Mẹ làm thế hết thèm sao được.
– Chứ phải làm sao nữa mới hết thèm đây.
– Mẹ cho con… đút chim vào trong… mẹ, con sẽ hết thèm… – Nó thì thầm sát bên tai mẹ.
– Không được… Chỉ được cái có voi đòi tiên. – Mẹ ngoảnh lại nhìn nó một cách cương quyết.
– Kìa mẹ… Con biết mẹ cũng sướng mà… Mẹ cũng muốn thế đúng không… Mẹ chỉ ngại vì bố thôi đúng không.

Đúng là nó như đi guốc trong bụng mẹ. Mẹ lặng yên không nói gì, cố gắng lách người qua để thoát khỏi vòng tay của nó đang chực ôm choàng lấy mình. Mẹ thở dài:
– Con phải ngừng lại thôi. Không thể tiếp tục thế này được. Chúng ta mắc tội với bố quá.
– Thì cứ giữ kín bí mật giữa hai mẹ con mình thôi.
– Có phải cứ giữ kín là xong đâu, còn lương tâm mình nữa chứ… Mẹ không chịu nổi sự cắn dứt này thêm được nữa… Phải dừng lại thôi, mẹ xin con đấy.
– Nhưng con phải làm sao với nỗi niềm day dứt của con… Mẹ không thương con à, mẹ xa lánh thế con héo mòn dần đi, rồi chẳng học hành gì được… ngộ nhỡ cùng quẫn con làm gì dại dột mẹ có chịu được không.
– Hả… Con định làm gì… Đừng có nghĩ quẩn mà làm gì dại dột… Bố mẹ chỉ có mình con thôi, phải nghĩ đến điều ấy chứ.
– Nhưng thế này thì sống mà như chết, sống có ý nghĩa gì – Nó cố giở giọng bi quan.
– Thôi được rồi… Hãy tạm biết thế đã… Nhưng đừng có quấy mẹ trong mấy ngày Tết.
– Thì cho con bây giờ đi… – Nó van vỉ, sán lại gần vuốt ve đùi mẹ
– Không… bố sắp về rồi.
– Chưa đâu…

Tay nó luồn ngay vào trong quần mẹ. Hai tay mẹ đang dính đầy dầu mỡ hành tỏi nên không làm sao chống lại được. Mẹ chỉ biết kẹp chặt đùi lại, vặn vẹo thân mình và luôn miệng kêu lên “đừng con… đừng làm thế… bố về kìa…”. Nhưng nó cũng mặc kệ, từ đằng sau vòng một tay ôm cứng lấy bụng mẹ, tay kia tiếp tục xục sạo trong quần mẹ. Lồn mẹ đây rồi, ngón tay nó lại cong lại móc vào trong lỗ lồn mẹ mà ngoáy… Mẹ chịu không được cứ quẫy mình như con cá mắc cạn, vừa van xin nó buông ra… Nó ấn mẹ ép sát người vào thành bếp, dí chặt con cu đang cương lên giữa khe mông mẹ, đồng thời ngón tay vẫn móc không ngừng trong lỗ lồn mẹ… Vừa làm nó vừa hôn hít liếm láp khắp gáy cổ và tai mẹ… Mẹ rên rỉ, không hẳn vì sung sướng mà vì cảm giác bất lực trước đứa con bởi những đòi hỏi ngang ngược của nó.

Bỗng có tiếng còi xe “bim., bim…” trước cổng… Thôi chết, bố đang về… Nó vội rút tay ra khỏi háng mẹ, sửa lại quần áo đầu tóc rồi đứng cách xa khỏi mẹ. Mẹ cũng cuống cuồng rửa tay, xốc lại quần áo cho ngay ngắn rồi tiếp tục làm bếp. Nó lóng ngóng nhặt vội mớ hành lên vặt vặt ra vẻ như đang giúp mẹ… Bố mở cửa bước vào.
– Chào hai mẹ con… Bố say quá… Lên đi nằm một lúc đã nhé.
Hai mẹ con thở phào. Chờ cho bố đi khỏi mẹ mới tức giận nói khẽ:
– Thấy chưa, hôm nay bố mà không bấm còi thì có phải ông ấy bắt quả tang không… Đừng bao giờ làm như thế nữa nghe chưa.
– Vâng… – Nó nói lí nhí rồi vội chuồn lên phòng.

(Hết Phần 14 … Xin mời đón xem tiếp Phần 15)