Chuyện Bà Kể ( 18+) – Update Chương 18

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Chuyện Bà Kể ( 18+) – Update Chương 18

Tác Giả:

Lượt Xem: 1223 Lượt Xem

CHƯƠNG 9 :

Hồng còn kể cho Huy nghe về việc bác Phát gạ Hồng sang nhà bác ấy để nói cho nàng biết về tung tích của thằng Hùng.

Huy bảo Hồng tối nay ngủ sớm, ai gọi cũng không được ra mở cửa cho đến khi trời sáng sau đó hắn bỏ về.

Hồng nghe theo, tối đó tắm rửa thật sớm ăn uống qua loa rồi chui tọt vào trong chăn.

Khoảng 9h tối, khi đường làng ngõ xóm vắng tanh, một bóng người cao lớn bước đi lặng lẽ trên đường.

Dưới ánh trăng mờ nhạt có thể nhìn thấy gương mặt của người này, đó chính là Huy.

Huy đi tới nhà Hồng, sau khi đứng đó một lát thì liền đi sang nhà Phát.

Phát lúc này đang ngồi trong nhà, trong nhà gã bày biện đủ thứ đồ thờ cúng giống như thầy pháp. Trên ban thờ nhà hắn có ba chiếc hòm khóa chặt được thờ cúng khói hương nghi ngút.

Phát đang nhắm mắt cầu nguyện gì đó trước ban thờ, đột nhiên hắn mở mắt khi nghe có tiếng bước chân bên ngoài.

Tiếng bước chân đã đi vào tới trước sân, gã đã khóa cổng và đặt bùa chú xung quanh. Người thường hay ma quỷ gì đó không thể tiến vào, lúc này hắn cũng đổ mồ hôi lạnh.

" Ai đó?" Gã lên tiếng, tay với lấy cây kiếm được kết thành từ rất nhiều tiền xu cổ.

Huy đứng trước cửa nhà Phát, cảm nhận được âm khí dày đặc không ngừng tràn ra khe cửa. Hắn liền lên tiếng : " Là một kẻ mà bác không nên động vào."

Nghe thấy giọng nói này, Phát không khỏi giật mình. Mặc dù là nghe thấy lần đầu nhưng có cảm giác giọng nói này đã nghe ở đâu đó rồi.

Phát không dám chậm trễ mà mở cửa ra tiếp đón, nhìn thấy thanh niên đứng trước mặt Phát liền khó tin mời hắn vào nhà.

Huy vừa vào vừa đưa mắt nhìn xung quanh, khói hưng bay nghi ngút cũng phải né tránh không dám ám lên cơ thể của hắn.

" Chàng trai trẻ, cậu tới tìm tôi vào giờ này có việc gì?" Phát hỏi với giọng bề dưới.

Huy đáp : " Tôi nghe nói ngôi làng này gần đây xảy ra chút chuyện, bác có biết không?"

Phát gật đầu : " Tôi biết tôi biết."

Huy hừ lạnh : " Vậy tại sao bác không giải quyết giúp người dân? Những thầy pháp như bác chẳng phải sinh ra để làm việc đó hay sao?"

Phát cười khó khăn nói : " Không phải tôi không muốn giúp họ, mà tôi không đủ sức."

Huy và Phát bắt đầu trao đổi với nhau. Cả hai tuy có công việc khác nhau nhưng đều hướng tới một mục đích đó xử lý những thứ không thể giải thích, những chuyện kì dị hoặc tâm linh.

Nhưng Huy là người thuộc phe tiên tiến, sử lý công việc theo hướng hiện đại. Còn Phát thuộc phe truyền thống, sử lý công việc theo hướng cổ xưa. Cả hai cách đều hiệu quả nhưng cả hai phe đều không vừa mặt với phe còn lại.

Phát sợ Huy bởi Huy có pháp lực cao hơn gã.

Phát kể : " Ngày tôi về cái làng này, khi biết tin chị gái mất thì liền đội tang chị. Tôi tính sau khi hương khói 3 ngày cho chị thì đi luôn, nào ngờ chị tôi báo mộng về cho tôi nói rằng bà ấy bị hại chết…

…ngôi làng này thực ra có một thứ xấu xa đang tồn tại, chúng ban ngày ẩn mình ban đêm lộng hành. Tôi đã luyện phép để bắt chúng nhưng chúng quá mạnh. Sáng nay sau khi biết tin thằng Hùng hàng xóm mất tích tôi đã tới gốc cây đa kiểm tra. Quả nhiên phát hiện điều bất thường."

Không thể nói rõ bằng lời, Phát cầm ra một mảnh vải gấp gọn, bên trong là một sợi tóc đen ngắn.

" Đây là tóc của thằng Hùng tôi nhặt được ở gốc đa."

Sau đó Phát đặt sợi tóc lên một cái đĩa tròn nhỏ giữa ban thờ. Một chiếc gương đồng đặt ở giữa ban thờ ngay phía sau ba chiếc hòm khóa chặt. Phát bảo Huy ngồi gọn vào sau đó hắn quỳ xuống khấn vái độc thần chú đủ kiểu. Khi kết thúc, khói hương bay nghi ngút rồi tụ lại ở chiếc gương đồng sau đó mặt gương đồng trở nên trong như mặt nước rồi hiện ra hình ảnh đêm qua.

Cả hai cùng quan sát, trong gương đang xảy ra vụ việc một bóng đen cao lớn vươn bàn tay dài ngoằng kéo hai thiếu niên bất tỉnh vào trong miếu, ngay sau đó hình ảnh cũng mờ đi và gương đồng cũng trở về trạng thái bình thường.

Huy tròn mắt kinh ngạc, hóa ra như hắn dự đoán. Ngôi miếu chính là manh mối quan trọng.

Phát lên tiếng : " Tôi không đủ sức bắt chúng, nhưng có cậu đây rồi…chúng ta đi bắt chúng nào."

Huy gật đầu : " Bác Phát, lần đầu gặp bác tôi còn tưởng bác là người xấu đấy."

Phát cười khổ : " Làm cái nghề này đành chịu thôi, người đời nghĩ sao cũng được miễn là mình không làm gì thẹn với lòng."

Sau đó Phát bảo Huy chờ một chút để gã chuẩn bị đạo cụ. Gã mang theo cờ, nước, gạo, muối, kiếm gỗ, bùa chú cho hết vào một chiếc túi. Sau đó gã hỏi Huy : " Cậu tính tay không bắt giặc à?"

Huy không nói gì chỉ vén áo lên, để lộ cơ bụng 6 múi săn chắc, nhưng cái Phát để ý lừa chiếc thắt lưng của cậu ta. Đó là thắt lưng đặc biệt được thiết kế để giấu vũ khí.

" Lợi hại!" Phát bật ngón cái nói.

Sau đó cả hai nhanh chóng lên đường. Lúc này trời nổi gió lớn, tiếng sấm rền vang trên bầu trời.

Hai bóng người cao lớn tiến thẳng tới gốc đa cổ thụ, khi cả hai có mặt tại đó thì trên cành đa có một bóng đen ngồi vắt vẻo như khỉ.

Bằng giác quan nghề nghiệp cả hai phát hiện ra bóng đen đó, Huy lập tức vén thắt lưng lấy ra một con dao nhọn nhỏ như ngón tay và không có chuôi, nó giống ám khí hơn là dao. Trên thân dao có một vết khắc chữ thập.

Huy phóng dao về phía bóng đen trên cành đa. Bóng đen đó nhanh như chớp nhảy sang cành khác né được, sau đó đôi mắt đỏ ngầu phát sáng trong đêm, nó nhảy bổ xuống dưới đất sau đó chạy bốn chân như báo mà lao về phía Huy và Phát.

Lúc này đây ở nơi giam giữ Hùng và Vinh. Cả hai đã được mang ra khỏi cũi và bị đặt nằm úp lên bàn trói hai chân hai tay dang ra tứ phía. Cả hai Không một mảnh vải che thân và bị nhét quần lót nữ vào miệng không thể kêu gào, chỉ có thể ư ư những tiếng đáng thương.

Thi thì đang đứng ở bên cạnh mài dao, miệng không ngừng cười những tiếng ghê rợn.

Sau khi mài dao xong, nàng ta ngửa lưỡi dao lên rồi thả một tờ giấy rơi xuống. Tờ giấy rơi qua lưỡi dao liền bị cắt làm đôi, Thi cười khoái trí rồi tiến đến bên bàn trói Vinh rồi cười thâm độc : " Haha nhóc con, chồng tao chọn mày thì mày nên cảm thấy may mắn. Bây giờ tao sẽ lột da mày, tao phải làm cẩn thận để bộ da không bị rách, mày cũng đừng có mà vùng vẫy làm gì."

Rồi Thi sực nhớ ra gì đó, nàng đặt dao xuống bàn rồi từ từ cởi quần áo ra. Một cơ thể hấp dẫn liền lộ ra, đôi chân dài, cặp mông nảy nở, bộ ngực căng tròn cùng làn da trắng sáng.

Lúc này Vinh và Hùng sợ đến mất mật, cả hai khóc không thành tiếng vì trước đó đã chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng.

Thi thấy hai đứa nó khóc lóc rên rỉ thì cười đĩ thõa : " Sao hả, thấy tao đẹp lắm đúng không? Nhưng tao vẫn không ưng mặt của con nhỏ này, tao thích mặt chị gái mày hơn." Thi vừa nói vừa nhìn Hùng độc ác.

Nói rồi Thi đưa tay ra sau gáy rồi ngón tay sờ vào vị trí hai mảnh da dính vào nhau, nơi đó có một vết kẻ như vết ghép nối, ngón tay thọc vào giữa vết ghép nối rồi từ từ kéo sang hai bên.

Lớp da từ từ bong ra, da đầu và tóc lột xuống trong sự kinh hãi của Hùng và Vinh.

Dưới lớp da kia là một sinh vật gớm ghiếc, sinh vật hình người với gương mặt như đầu một con ngựa nhưng da thịt thối rữa, thịt chỗ có chỗ không, hàm răng to đều tăm tắp nhìn cực kì kinh khủng, có một thứ chất dịch màu đen chảy ra từ hốc mắt và miệng. Ngoại hình này đúng là kinh khủng hết chỗ nói.

Sau khi lột phần da trên đầu thì phần da bên dưới cũng nhanh chóng được lột ra, lúc này đứng trước mặt Hùng và Vinh là một con quái vật, thân giống người đầu giống ngựa, lưng gù và gầy, toàn thân phủ lớp lông đen bết dính nhơ nhớp chất dịch đen. Hai tay dài như vượn, hai chân cong về phía sau và có móng như chân bò. Chiều cao ước chừng khoảng 1m7.

Sau khi lột da, nó treo lớp da lên một chiếc móc gắn trên tường, bên cạnh lớp da của Thi có một lớp da khác, lớp da này cũ và nhăn nheo, là da của bà vợ ông trưởng thôn.

" Như thế này, tao sẽ không làm bẩn lớp da mới kia." Sinh vật kia sau khi cởi da ra thì lên tiếng, hàm răng ngựa vàng khè va vào nhau tạo ra những tiếng cộc cộc rợ tóc gáy.

Nó cầm con dao vừa mài lên rồi tiến đến bên cạnh Vinh, nó chạm vào lưng Vinh rồi vuốt ve làm Vinh sợ phát khóc vùng vẫy trong vô vọng.

" Lặng im nào, tao sẽ khiến mày chết trong đau đớn." Sinh vật kia lên tiếng, sau đó đặt mũi dao lên lưng Vinh và ấn xuống.

Mũi dao sắc như dao mổ của bác sĩ, chỉ khẽ ấn xuống đã đâm vào da lưng của Vinh. Máu lập tức bắn ra kèm theo sự gồng mình và tiếng kêu hào vô vọng tròn cổ họng của Vinh. Hùng chứng kiến mà sợ hãi không thôi.

Sinh vật kia chọn vào giữa sống lưng của Vinh mà kéo một đường dài. Nhưng khi kéo được khoảng vài đốt ngón tay thì dừng lại bởi phía trên đầu phát ra tiếng động mạnh.

Sinh vật này lập tức dừng lại, bỏ dao xuống sau đó tính leo lên trên để kiểm tra.

Phía bên trên…

Sinh vật hớm ghiếc như khỉ lai báo kia bị đánh bay vào miếu, đè nát cả ban thờ. Từ bên ngoài hàng chục lá bùa vàng chữ đỏ bay vào dính chặt tứ chi nó. Huy từ ngoài lao vào trong dùng chân dậm mạnh xuống đầu nó.

Rầm.

Trấn động mạnh khiến ngôi miếu rung lên, đúng lúc này những lá bùa dính trên người sinh vật kia bốc cháy. Phát ở bên hoài thở hổn hển mà khụy xuống, trên bụng có một vết cào đang chảy máu vì ban nãy sơ hở bị sinh vật kia tấn công.

Mất đi khống chế, Sinh vật kia vung tay tóm lấy chân Huy rồi văng hắn ta vào tường. Sau đó kéo lê hắn rồi ném ra ngoài.

Huy đập lưng vào gốc cây đa, mặt nhăn nhó rồi nhìn sang thấy Phát đang vì mất máu mà gục xuống.

Hắn liền lao vào tóm lấu chân của sinh vật kia khi nó bới đống đổ nát của ban thờ mà tìm thấy một cánh cửa dưới đất.

Nó cào vào cánh cửa gây động tĩnh lớn, bên dưới sinh vật lai giữa người và ngựa kia liền phá tan cửa mà lao lên trên.

Nó vung móng vuốt tấn công Huy, Huy bị đánh bay đập đầu vào tường rồi rơi bịch xuống đất. Ngực rách toạc ra, máu chảy be bét.

Đột nhiên có thêm một con quái vật nữa, Huy kinh hãi vì biết mình không thể đối phó.

Hai sinh vật gặp nhau thì liền âu yếm, sau đó thì cùng hướng về phía Huy mà tấn công.

Huy lập tức rút ra hàng chục con dao mà ném về phía hai sinh vật kia.

Sinh vật báo lai khỉ kia nhanh chóng né tránh còn sinh vật nửa người nửa ngựa kia không biết chiêu này nên cứ thế phi thẳng tới. Kết quả bị vài mũi dao găm vào người, nó kêu lên đầy đau đớn mà húc thẳng vào Huy. Huy nhảy ra một bên tránh được, nhưng sinh vật kia lại húc đổ bức tường của miếu làm cho phần mái phía trên nơi đó sập xuống.

Rầm.

Gạch và ngói rơi đè lên sinh vật kia, còn sinh vật còn lại thì lao tới đào bới gạch đá ra để cứu giúp bạn tình.

Huy nhân cơ hội này vén tay áo lên, một thứ đeo trên tay bằng kim loại giống như một cây nỏ mini lập tức bắn ra một mũi tên dài và nhỏ như chiếc tăm.

Mũi kim bắn xiên qua đầu sinh vật nửa khỉ nửa báo kia. Ngay lập tức đầu nó nổ tung, máu me be bét. Nó gục xuống nằm trên đống đổ nát, mà bên dưới là bạn tình của nó cũng vì bị thương mà chết thảm.

Huy gượng dậy mặc thương tích của mình mà chạy đến xem vết thương của Phát. Phát xua tay khó khăn nói : " Không sao, mau đi cứu bọn trẻ."

Huy gật đầu rồi lao vào miếu nơi chưa bị sập, hắn thấy có miệng hầm thì liền nhảy xuống.

Lúc này ở trên, sinh vật nửa khỉ nửa báo kia đột nhiên cử động, nó đào bới rồi nhổ đầu của bạn tình mà lắp vào đầu mình.

Phát chứng kiến thì kinh hãi tột độ, sau khi nó lắp đầu vào thì tính bỏ chạy nhưng vừa leo được lên cây thì đã bị hàng chục lá bùa chặn lại.

Phát gồng hết sức đứng dậy, hai mắt chảy ra hàng lệ máu. Hắn ta cắn ngón tay rồi ấn vào giữa trán hô lên : " Yêu nghiệt, tao có phải đổi cả tính mạng này cũng sẽ không để mày thoát."

Sinh vật kia liền lao tới tấn công Phát. Phát lức này miệng lẩm bẩm hai chữ sau đó thì nhắm mắt lại trên môi nở nụ cười mãn nguyện, sinh vật kia lao tới cào cấu xé xác Phát thành từng mảnh, máu me be bét, lòng phèo lẫn lộn.

Sau khi hả giận nó định chạy đi thì bất ngờ bị hàng chục lá bùa bay lơ lửng xung quanh bao vây, sau đó những lá bùa bay tới bám chặt vào cơ thể sinh vật kia và bốc cháy. Chỉ trong vài giây sinh vật kia liền trở thành ngọn đuốc sống, sau đó kêu gào thảm thiết vùng vẫy lăn lộn dưới gốc cây đa cổ thụ.

Mà tiếng kêu thảm thiết to đến mức chó cũng sợ không dám sủa, chỉ có dân làng bị đánh thức mà nhao nhao ra kiểm tra.

Dân làng chứng kiến một sinh vật to lớn dị hơm đang bị bốc cháy vùng vẫy trong vô vọng, nó còn kêu cả giọng của lão trưởng thôn : " Cứu với…bà con cứu tôi với."

Lúc này Huy chui lên từ dưới căn hầm ác quỷ, tay trái vác Hùng tay phải vác Vinh.

50 năm trước, khi ngôi miếu này còn chưa được xây dựng thì nơi này là một bãi đất trống, cây đa cũng chưa lớn như bây giờ.

Nơi này thường là chỗ tụ tập của lũ trẻ trong làng. Lũ trẻ hồi đó thường hay có thú vui là bắt những sinh vật nhỏ và chôn xuống đất khi chúng còn sống, để cho những sinh vật đó vùng vẫy tìm sự sống.

Lũ trẻ khoái trí với điều đó và ngày nào cũng tìm bắt những loài như rắn, ếch, nhái, gà con, mèo con,…để chôn sống.

Ngày qua ngày, bãi đất trống trở thành nấm mồ tập thể của những sinh vật nhỏ vô tội. Dù chỉ là động vật nhưng vì chết một cách tức tưởi nên oan hồn của chúng đã hóa thành hai sinh vật kì dị. Một nửa người ngửa ngựa, hai nửa khỉ nửa mèo. Ban đầu chúng rất nhỏ bé, thường chui rúc ở đống rơm đống rạ để ẩn náu, ban đêm lẻn ra ngoài kiếm thức ăn. Ban đầu cũng chỉ biết bắt chuột bắt cá, sau mấy năm chúng lớn dần thì chuyển sang ăn thịt người.

Nhưng chỉ giết được vài người chúng đã bị phát hiện và bị đánh đuổi và giết chết, nhưng chúng lại sống lại và tiếp tục hại người.

Những vụ mất tích bí ẩn cứ thế diễn ra. Cho đến 20 năm sau, khi thời đại thay đổi, con người bắt đầu biết đi nơi xa làm ăn. Bọn chúng tìm và bắt những người chuẩn bị đi xa làm ăn để không bị ai phát hiện. Quả thực vào thời đó người ta toàn giấu diếm việc đi làm ăn xa, bởi vì không muốn hàng xóm láng giềng sang nhờ vả vay mượn tiền bạc.

Nhờ vậy hai con quỷ này ăn thịt được rất nhiều người, sau đó chúng nghĩ ra một cách để sinh sống thuận tiện hơn. Chúng tìm đến những đứa trẻ năm xưa đã hại chúng rồi lột da, sau đó mặc lớp da của họ vào giả làm người nhà và tiếp tục săn người.

Khi ngôi miếu được xây lên, chúng liền giết và mặc da của những người được giao trọng trách trông coi miếu rồi đào một căn hầm dưới miếu để sinh sống.

Những nạn nhân gần đây nhất có thể kể đến như ông trưởng thôn, vợ trưởng thôn, và cô gái tên Thi.

Nếu như đêm nay không có sự xuất hiện của Huy và Phát thì nạn nhân kế tiếp là Vinh và Hùng, và có thể là cả Hồng.

Vì hai sinh vật này đang giả dạng thành trưởng thôn và vợ trưởng thôn nên đã có ý định giao ngôi kiếu cho nhà Hồng trông coi. Mục tiêu ban đầu của chúng là Hồng và Hùng nhưng do đêm qua bắt được cả Vinh. Sinh vật nửa khỉ nửa báo kia muốn lớp da của Vinh thay vì Hùng, còn bạn tình của nó lại muốn lớp da của Hồng thay vì Thi.

2 tuần sau…

Sự việc kinh hoàng tại ngôi miếu trong đêm nhanh chóng trở thành một câu chuyện li kì và rùng rợn.

Vinh vì vết thương bị nhiễm trùng và mất máu nhiều phải đưa lên thành phố điều trị. Dân làng cũng xây lại ngôi miếu và lấp căn hầm địa ngục kia lại.

Con trai của lão trưởng thôn biết tin bao năm qua người mình coi là cha mẹ thực ra là quỷ đột lốt thì phát điên rồi nhảy xuống ao tự tử.

Một buổi sáng đẹp trời, tại một ngôi mộ nằm giữa bãi đất trống. Trên bia mộ chỉ khắc một chữ Phát, có ba người hai lớn một nhỏ đang đứng trước mộ thành tâm khấn vái.

Trên mộ cỏ bắt đầu mọc, trên những ngọn cỏ có một cây kiếm bằng tiền xu cổ và vài lá bùa.

Hùng nhìn ngôi mộ, nhìn chữ Phát trên bia mà không khỏi rơm rớm nước mắt : " Bác Phát, cháu xin lỗi vì đã nghĩ bác là người xấu, bác hãy tha lỗi cho cháu."

Hồng đứng một bên cũng nước mắt ngắn nước mắt dài. Nàng không nghĩ rằng người đàn ông mà nàng cho là kì lạ, người nàng nghi ngờ là kẻ xấu bấy lâu nay lại sẵn sàng hi sinh để đem lại bình yên cho dân làng.

Huy cúi đầu nhớ lại trận chiến đêm đó, lý do thực sự Phát bị thương ở bụng là vì đỡ cho Huy một cú vồ từ con quỷ nửa khỉ nửa báo kia, nếu không thì làm sao gã ta bị thương sớm như vậy được, Huy cảm kích thầm nói : " Bác Phát, tôi nợ bác một mạng."

Không có pha đỡ thay đó của Phát thì Huy cũng bị thương nặng không thể nào chiến thắng được.

"Chúng ta về thôi!" Huy quay sang nói với Hồng và Hùng.

" Dạ."

Hùng đi phía trước, còn Hồng và Huy đi cạnh nhau. Tay Huy từ từ nắm lấy tay Hồng mà không bị sự phản kháng. Cả hai đã chính thức tìm hiểu nhau.

Sau khi làm nhiệm vụ, Huy được nghỉ phép 3 ngày. Hắn ta giành thời gian tới nhà Hồng để ăn ké liên tục.

Có một hôm, Huy đang câu cá bên bờ ao nhà bác Phát. Căn nhà này chính thức trở thành nhà hoang, sau cái chết của hai người chủ căn nhà là Phát và chị gái gã thì có những tin đồn không hay về căn nhà này, mọi người nói căn nhà bị ma ám, chỉ có Huy mới dám mò sang đây câu cá.

Hồng vừa hái rau xong, chuẩn bị nấu cơm trưa thì ngó sang nhà bác Phát thấy Huy đang ung dung câu cá, nàng liền đỏ mặt nghĩ tới cảnh tượng khó tả. Sau đó bỏ rau xuống mà đi sang bên đó. Có Huy ở đây nàng mới dám mò sang chứ nếu một mình thì có cho tiền nàng cũng không dám.

Thấy có tiếng bước chân, Huy quay ra nhìn rồi cười khi thấy Hồng đi tới trong bộ dáng thướt tha.

Hôm nay nàng mặc chiếc quần đen rộng ống và bó eo, phía trên mặc chiếc áo cánh hơi bó sát nên bộ ngực cùng vòng eo được tôn lên triệt để.

" Anh câu được nhiều cá chưa?" Hồng hỏi.

" Cũng kha khá." Huy đáp.

Hồng nhìn vào xô cá thì ngạc nhiên, trong xô rất nhiều cá mà toàn là cá to. Có điều nàng không để ý mấy đến đám cá mà để ý thấy con cặc đang vắt sang một bên đùi của Huy bên dưới lớp quần.

Nàng chỉ vô tình nhìn thấy, nhưng lại không thể rời mắt.

Nàng và người dân không được chứng kiến cuộc chiến của Huy và Phát với hai con quỷ, nhưng lúc mọi người có mặt thì Huy đang vác theo hai đứa trẻ lui lên từ dưới hầm. Huy nghiễm nhiên trở thành người hùng của cả làng.

Giờ hắn là ân nhân của gia đình nàng kiêm luôn bạn trai mới quen của nàng. Nàng vừa biết ơn hắn, vừa muốn làm gì đó cho hắn.

" Anh Huy câu cá giỏi ghê." Hồng đứng song song Huy, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc vào đũng quần hắn.

Huy gật đầu : " Hồi nhỏ thường anh thường hay câu trộm cá nhà hàng xóm nên vậy."

" Anh ở trên thành phố chắc được nhiều cô theo đuổi lắm nhỉ?" Hồng chợt hỏi.

Huy lắc đầu : " Nhìn anh vậy thôi chứ nhát gái lắm."

Hồng bĩu môi : " Thế sao anh nói chuyện với em chẳng thấy anh nhát."

Huy bật cười, đột nhiên phao câu chìm xuống, cần câu cong nặng trĩu. Huy dùng một tay giật mạnh, con cá lớn theo đó bay lên khỏi mặt nước rồi rơi vào trong xô một cách không thể chính xác hơn.

HẾT CHƯƠNG 9.