Chồng ơi ! Em Xin Lỗi ( Phận Nàng Dâu ) – Update Chap 50

Chẳng biết mấy giờ, khi Vân mở mắt là trời đã sáng rồi.
Nhìn ra bên cạnh không thấy ai hết. Quần áo đêm qua vứt ra cũng đã được người ta giặt sạch.

Vân nhìn trên bàn trang điểm thấy cái điện thoại của mình, còn có 1 tờ giấy viết tay.
Cảm ơn Vân đã cho mình 1 đêm tuyệt vời…..bạn Tồ.
Vân cũng nở nụ cười mãn nguyện……..

Chiều hôm sau, Đức đang nấu ăn thì, nghe tiếng Vân gọi . Thấy vợ về Đức chạy ra cổng đón, kéo đồ.

Vừa vào tới nhà Đức đã vội ôm lấy vợ tìm môi hôn Vân 1 nụ hôn say đắm.

Nhớ chồng quá à. Chồng đang nấu cơm à.

Uh. Chồng cũng nhớ vợ lắm, tối nay chiều chồng tí nha.

Vân giật nảy mình, đẩy Đức ra,
Thôi em đi tắm cái hôi quá à.
Chưa chơi được đâu chưa kiêng đủ ngày mà… Hiiii.

Vân cười nháy nháy mắt với Đức.
Đi tới cửa nhà tắm, Vân nói vọng lại.
Tối vợ giúp cho chồng ra thôi…..

Vào trong phòng tắm, Vân vội xả nước lên mình, gột rửa đi cái bụi bặm trên đường, và cũng để quên chuyện đêm qua.

Không biết Vân đã kì bao nhiêu lần cho cái bướm thật sạch sẽ ……

Đức đang nằm trên giường, xem điện thoại. Vân xong mọi việc cũng vào nằm bên chồng.

Vân đè Đức ra hôn như vẻ thèm khát.
Sao chồng ở nhà có ngoan không, có nhớ vợ không.

Đức không trả lời chỉ tìm môi vợ hôn lên 1 nụ hôn. Bàn tay bóp vú Vân.
Đức hỏi vợ….
Vợ đi có vất vả lắm không, đi biển mà không được đi chơi thì cũng chán nhỉ.

Vân kể cho Đức nghe nhiều chuyện trong kì thi.

Vừa nghe vợ nói chuyện, Đức vừa bóp vú vợ.

À mà hôm qua, vợ có gặp Huy tồ ở bữa tiệc không, có nói chuyện gì không.

Vân chỉ nói qua quýt, uh có gặp vì liên hoan toàn bộ cụm thi mà.
Nhưng ông ấy ngồi ra mâm khác lên ko nói chuyện gì.

Giờ này thì Vân đã đang sóc con cặc cho Đức trong tay.

Hihi…… Chán nhỉ,
Tiệc tùng, bia rượu thế mà không được làm ăn gì vợ có thèm không.

Vân lườm chồng. Anh chỉ nghĩ thế là giỏi, bọn em khác. Đâu như các anh bia rượu vào là phải xả.

Đầu óc tôi lúc này đang nghĩ, nếu đêm qua có thằng nào chơi Vân thì sướng như thế nào nhỉ, làm chim Đức lại cứng lên.

Không hiểu sao giờ Vân lại sục thật nhanh cho con cặc chồng……. Vân đang nghĩ tới con cặc đêm qua chăng.

Thấy Vân nhiệt tình sóc lọ, Đức vừa hôn, tay bóp vú, lại nghĩ nếu cho ai đó địt vợ mình, rồi mình xem thì sướng như nào nhỉ.

Con sướng ập về, cặc Đức phun ầm ầm nước trắng đục ra cái khăn tắm.
Vân vẫn sục cho đến lúc chim Đức hơi teo lại.

Vừa lòng chưa chồng, giờ đi ngủ nào.

Vân cuộn mình vào trong lòng Đức ngủ tới sáng.

Bình minh đã lên cao, Vân mới thèm dậy.

Có tiếng điện thoại reo.
Alô giờ thế mày.
Loan… Giờ nàng mới dậy à, có bận gì không qua tao chơi.
Vân cũng muốn đi nói chuyện cho đỡ buồn, hè không đi dạy ở nhà cũng chán.
Vân…. Gọi gì ăn đi, tao qua liền.

Vân vào nhà tắm, tắm qua rồi, mặc quần áo ra khỏi nhà.

Nhà còn mỗi Loan ở nhà, nó còn đang mặc váy ngủ và quần lót. Vân mở cửa vào.

Ê…. Vào đây, khóa cổng vào ko mất xe đấy.

Cái con điên kia, giờ này vẫn còn ăn mặc kiểu này, ko sợ bị thằng nào nó hiếp à.

Loan cười to, tao đang thèm có thằng nào hiếp đây nè.
Quà của tao đâu.

Đây thưa bà , Vân đưa 2 con cá mực khô thật to ra cho Loan.

Được, được, coi như mày còn nhớ tao là bạn
Kể cho tao nghe truyện ra Cát Bà xem nào.

Vân nói giọng như ko thích kể, thì đi coi thi , có gì mà kể.

Mẹ, ra tới đó rồi mà không kiếm được con cặc lạ nào chơi hả mày.

Vân : tao không dâm như mày đâu, lúc nào cũng địt với đụ.

Loan: Sao gặp cái thằng người xưa yêu đơn phương mày thế nào.
Nhìn nó có khác xưa không.
Uh, mà sao mày đéo cho nó địt 1 cái cho nó sướng, mày cũng đỡ thèm. Loan cười phá lên.

Cái con điên này, mày nói thằng Huy tồ á. Sao mày biết nó cũng coi thi ở đó.

Ơ hay nhỉ, tao là người đưa danh sách cho mày lại không đọc xem có ai à.

Đến đây Vân biết là không cãi được nữa.
Uh, có gặp, nhưng tao nói chuyện có chút thôi, mà vợ nó bỏ nó rồi nhìn cứ tội tội sao ấy.

Loan lại cố gắng hỏi, thế vợ bỏ à. Thằng đó chắc không cờ bạc, rượu chè gì đâu nhỉ, sao vợ lại bỏ.
Hay yếu sinh lý mẹ nó rồi, vợ bỏ là phải. Loan cười phá lên.

Vân đỏ mặt, ậm ừ cho qua chuyện.

Còn gì nữa không mày,
Hết rồi.

Loan nhìn thấy như Vân còn dấu việc gì.
Loan đè Vân xuống giường, 2 tay cù vào lách,

Đừng, đừng buồn bỏ ra, bỏ ra,

Chơi với nhau bao năm, Loan biết Vân có tính buồn.
Chỉ cần cù lách chút xíu là khai hết ra à.

Có nói không , còn chuyện gì nữa, dấu tao không.

Không…. Không……. Bỏ ra đi, con xin mày đó……. Hihi…….. Hihihi.

Không nói này không nói này…….
Tao cho mày buồn đến chết.

Vân cười rũ rượi, biết là điểm yếu của mình, đành chịu thôi.

Tao nói, tao nói……..