Chồng, Cha Chồng … Đứa Con Dâu Tội Lỗi – Siêu Phẩm ( update chap 48 )

[TÓM TẮT 1 ĐOẠN]

Hôm sau là chủ nhật, chúng tôi định ngủ nướng nhưng mẹ vợ đã gọi dậy đi công viên. Ngày cuối tuần, bé Mây được ông bà ngoại dẫn đi chơi, hai người muốn vợ chồng tôi và ba đi cùng nên đã gọi điện.

Ba tôi ban đầu hơi ngại, vì ra chỗ đông người như công viên rất dễ gặp phụ nữ ăn mặc gợi cảm. Ba sợ không kiềm chế, lại đang đi chơi thì sao mà bỏ về trước được.

Cuối cùng, hai vợ chồng tôi thuyết phục được ba, phòng hờ mọi trường hợp không hay xảy ra. Nhưng do lần đầu đi công viên, ba tôi cảm thấy rất vui và mọi thứ đều mới mẻ. Ba vợ thấy vậy, liền đích thân dẫn ba tôi đi xung quanh tham quan, một lúc sau, đã không thấy hai người nữa. Tôi và Thuyền phát hiện ra điều này, cuống quýt lên đi tìm, nhưng không dám nói cho mẹ vợ nguyên nhân, chỉ nói là gọi hai người ba về, sợ họ lại đi nhậu.

CHƯƠNG 12: PHÁT BỆNH TRONG CÔNG VIÊN

Công viên không lớn, nhưng tôi và Thuyền tìm hoài không thấy, bèn nhớ lại ba có mang theo điện thoại, tôi lập tức gọi: “Ba, con nè, ba đang ở đâu?”

Tôi và Thuyền đều sốt ruột, đợi ba trả lời. Tôi nghe tiếng thở gấp gáp của ba cũng cảm thấy có điều gì không lành. “Ba… ba lại mắc bệnh. . .” giọng ba cất lên làm tôi sững sờ.

– Ba, ba đừng lo, bây giờ ba ở đâu, còn ba vợ đâu rồi?

– Ba kiếm cớ đi nhà vệ sinh, nói ba vợ con đi về chỗ mọi người lúc nãy rồi ba về sau. Giờ ba khó chịu quá… – Tôi nghe rõ tiếng thở hổn hển của ba vì căng thẳng.

Qua điện thoại, ba nói đang ở chỗ một cái nhà vệ sinh cũ ở phía đông công viên. Tôi nói vào điện thoại: “Ba bình tĩnh đứng ở đó, con và Thuyền sẽ tới liền.”

Hai chúng tôi lập tức tiến về cái nhà vệ sinh cũ, không ai nói với nhau lời gì, Thuyền có vẻ trầm tư. Còn tôi chỉ lo lắng cho tình hình của ba, cứ tìm được ba rồi tính tiếp.
Cái nhà vệ sinh cũ lâu ngày không ai động tới, cỏ mọc um tùm chắn lối đi, bên trong khá tối và có mùi lạ. Tôi nói với Thuyền: “Em ở đây đợi, anh vào trong coi tình hình ra sao!” rồi bước vào.

– Ba! Tôi vừa đi vừa gọi.

– Phong, con tới rồi hả? Tiếng ba vang vọng ra, nhỏ nhỏ, yếu ớt.

– Tôi đi vào một cái phòng vệ sinh nhỏ, thấy ba ngồi trên cái bồn cầu đã đậy nắp lại, xung quanh mọi thứ đã cũ kĩ, nhưng không bị ẩm ướt. Nhìn xuống đũng quần ba đã đội lên, còn mặt thì nhăn nhó, tôi biết ba khó chịu lắm rồi, nhưng vẫn buộc miệng hỏi: “Ba sao rồi?”

Ba khổ sở nói: “Ba phải về quê thôi!” “Ba nói gì vậy?” Tôi ngồi xuống, hai tay đặt lên đầu gối ba và hỏi.

– Nếu ba cứ ở lại thành phố này, sẽ liên lụy con, cho ba về quê đi! Ba vừa nói lại lấy tay che đũng quần lại, dáng vẻ tự trách. Tôi biết ba không hề muốn điều này xảy ra, nhưng nó lại tái diễn.

– Ba đừng nói vậy, con không muốn ba về đâu, ở lại đây, con sẽ tìm cách giúp ba!

– Anh, anh đi ra ngoài trước đi! – Tôi và ba giật mình nhìn lại, Thuyền đã bước vào từ khi nào rồi, đứng ở cửa. Nàng đã nghe những lời tôi và ba nói, cũng không muốn để ba về quê, hình như nàng đã có kế hoạch, không lầm thì…

Tôi từ từ đứng lên, dùng ánh mắt cảm ơn nhìn Thuyền, bước ra ngoài. Cánh cửa đóng lại, nhưng cũ kĩ, có nhiều khe hở, tôi có thể nhìn vào trong. Nhưng lúc này, thật tình tôi không còn tâm trí nào mà nhìn nữa, chỉ muốn ba mau mau thoải mái trở lại, không phải khó chịu.

Phòng vệ sinh nhỏ thật sự im lặng, không có một giọng nói, chỉ nghe tiếng tháo đầu thắt lưng rất nhẹ. Trong đầu tôi xuất hiện một ý nghĩ dục vọng, không biết ai là người cởi quần, là Thuyền hai là ba? Quá tò mò, tôi không kiềm chế được đã xoay người, ghé mắt vào khe cửa. Phòng vệ sinh tuy hơi tối, chỉ có ánh sáng nhẹ hắt từ cửa thông gió vào, nhưng tôi có thể nhìn thấy ba ngồi trên bồn cầu, hai chân run run, mặt ngại ngùng nhìn phía dưới là Thuyền đang ngồi xổm đối diện.

Thuyền vén tóc dài qua bên phải, lộ ra phần gò má trắng ngần, hình như đang ửng đỏ. Hai bàn tay nàng đang cầm thắt lưng của ba đã mở. Thì ra Thuyền cởi quần cho ba, sao ba không tự cởi vậy, tôi tự hỏi?

Nhìn người vợ xinh đẹp bên mình nhiều năm, đang cởi quần cho một người đàn ông khác, trong lòng tôi trào dâng cảm xúc chua xót ghen tuông, nhưng cạnh đó vẫn là hưng phấn.

Thắt lưng đã tháo xong, Thuyền tháo cúc quần, chầm chậm cầm dây kéo quần đưa xuống. Dương vật ba cộm lên rõ là lớn, tay Thuyền kéo khóa quần mà như vừa muốn kéo vừa muốn ngừng, nàng dùng cả hai tay, một bên cầm chỗ quần, một bên cầm móc kéo, nên ít nhiều hai bàn tay đều đụng trúng dương vật cương cứng đang ẩn náu bên trong. Thật sự tôi không biết trong lòng Thuyền đang nghĩ gì lúc này, hay là hồi hội quá nên kéo không nổi?

Tôi ở ngoài cửa nhìn vô cùng sốt ruột, trong lòng đều thầm trách sao ba cứ ngồi im, không phụ Thuyền kéo xuống? Mà hình như là khóa quần khó kéo thật, Thuyền làm không được, liền ngước mặt lên, ánh mắt trong veo của nàng nhìn ba, có chút giận dỗi.

Ba nhìn ánh mắt đó, tự nhiên xấu hổ tránh né đi ngay, hơi mất tự nhiên rồi đứng dậy. Ba chủ động kéo khóa quần xuống một cách dứt khoát và mạnh mẽ. Thuyền có ba kéo khóa rồi, hai tay liền đưa đến lưng quần ba, giữ chặt, dùng sức kéo xuống tới đầu gối.

Bên trong là cái quần lót màu xanh dương cũ kĩ và khá rộng. Hai bắp đùi của ba rắn chắc và ngăm đen do dãi dầu sương gió ở quê mấy chục năm. Cạnh đó là hai cánh tay thon dài, trắng tươi của Thuyền, nhìn vào rõ ràng hai màu đen trắng.

Thuyền hơi ngước đầu lên, môi mím lại, hai tay giữ vào lưng quần lót của ba, kéo xuống, làm dương vật to lớn của ba bật ra, chút nữa là trúng mặt Thuyền. Nàng đã chủ động đưa mặt sang một bên để tránh, nhưng sắc thái đã rất ngượng rồi.

Tôi nhìn thấy cái dương vật to khủng bố như vậy, trong lòng cảm thấy bất công, sao mà không di truyền cho mình một chút nào vậy? Cái đầu khấc to như đầu nấm cỡ lớn, thân dương vật vừa to vừa dài, nổi gần cuồn cuộn nhìn thôi đã thấy mạnh mẽ, khó thở. Tôi không biết sao, nhưng ước lượng phải hơn 20cm, của tôi chỉ 13 14 mà thôi, cảm giác giống như lấy trứng chọi đá.

Thuyền hôm trước đã thấy dương vật của ba, nên nhìn nàng bình tĩnh hơn tôi nhiều, nhưng mặt càng ngày càng đỏ lựng, thở cũng không đều mà đa số là hít sâu thở mạnh. Cảm tưởng hơi thở nàng mạnh đến nỗi có thể thổi mát cả đầu khấc to bóng kia.

Tôi thấy dương vật của ba quá lớn, đến nỗi của mình trong quần mềm nhũn ra. Có thể là sợ hãi, nhưng tôi nghĩ chắc là do tự ti.