Chị thích em mất rồi tomboy ơi

Nó và nhóc sau cái đêm giận dỗi vu vơ ấy lại làm lành,hai đứa ngày càng quan tâm nhau hơn trước.Chính vì vậy mà việc nó đi chơi với Ken cũng ít đi,một phần nó cũng nghĩ là đi nhiều quá cũng nhạt nên nó thường xuyên từ chối Ken.
Đã 1 tháng trôi qua,nó dần phát hiện ra rằng người nó cần,nó muốn bên cạnh không phải Ken mà là nhóc.
Nó thấy hạnh phúc khi được nhóc quan tâm,thấy nhớ mong khi một ngày không được gặp..Nó dạo này tính cũng thay đổi,nó đối với Ken gần giống như những người bạn bình thường,nhạt nhẽo và ít quan tâm hơn.
Nó thấy mình không tốt khi làm vậy,nhưng nó cũng đâu cố ý,nó quyết định hẹn Ken để kết thúc tình yêu ràng buộc này.
* * *
“Ring…ring..ring..”
– Alo anh đây !
Ken trả lời nó bằng giọng ấm áp,nhưng bù lại đầu dây bên kia là một chất giọng đầy nhanh gọn,dứt khoát :
– 7h tối nay hẹn anh qua hồ Tây,em có chuyện muốn nói.
Chưa kịp trả lời thì đã nghe thấy tiếng Tút..tút đầu dây bên kia.Ken thấy có gì đó bất ổn liền nhanh chóng quần áo chỉnh chu qua chỗ hẹn đó.
* * *
Tại hồ Tây
Hắn đến trước hẹn 15phút,hắn biết nó thích ăn kem nên đã mua hai cốc kem để tí ngồi ăn cùng nó cho mát. ( sắp ct rồi ăn uống gì má >,< )
– Anh đợi em lâu chưa?
Nó ngồi xuống gần hắn rồi quay ra hỏi,hắn chỉ mỉm cười,lắc đầu rồi hỏi nó :
– Em muốn nói gì với anh thế ? Bí mật gì hả ?
Hắn cười híp mắt lộ ra nụ cười nghiêng người thấy.Thấy hắn vui như thế thật sự nó không lỡ,nhưng cứ nghĩ tới việc tình cảm nghiêm túc,nó đành thẳng thừng nói với hắn :
– Mình chia tay anh nha !
Nó nhìn thẳng vào mắt hắn nói rõ,còn hắn bị đơ mất 10s để định hình lại câu nói vừa rồi của nó.
Hắn như không tin vào tai mình,hắn bóp mạnh vào bờ vai nhỏ của nó,gằn lên từng lời rõ dệt :
– Em nhắc lại đi..
Hắn như đang rất mất bình tĩnh,nó thấy hơi xót nhưng cũng không thể làm gì khác,đành nó rõ hơn để hắn nghe thấy :
– Em nói mình chia tay.
Hắn như run lên bẩn bật,cảm giác khó thở,mắt trợn tròn nhìn nó.Vẻ mặt hắn bây giờ giống như đang lo lắng khi làm mất đi thứ gì đó quan trọng,hắn như sắp khóc.Nó không thể ở thêm nữa,nó đứng dậy khẽ vỗ vai hắni rồi quay lưng đi nhanh.
Đau quá,hắn thấy bất ngờ khi nó buông lời chia tay dễ vậy.Hắn còn chưa kịp định thấn,chưa kịp hỏi lý do thì nó đã đi mất.
Người ta nói không sai “yêu thì không có lý do nhưng khi xa nhau thì có hàng trăm lý do để viện cớ chia ly”
Đau thật,lại một vết xước dài,hắn thấy khó thở,ngồi im trên chiếc ghế đá,bóp chặt hộp kem trên tay là bật khóc.
Hắn khóc như một đứa trẻ lạc mẹ.
“Ào..ào…”
Mưa,ông trời như đang thông cảm cho hắn,cho nỗi đau hắn đang gặp phải..