Chị thích em mất rồi tomboy ơi

Tại Rolyal :
Ken đứng đó đợi nó,đã 30phút trôi qua nhưng nó vẫn chưa tới.Cậu vẫn đứng đó đợi và tin nó sẽ đến.
Về phía nó,nó đang rất khó chịu khi phải ngồi trong chiếc taxi nửa tiếng đồng hồ,nó nghĩ “Giờ đã 9h rồi,không biết cậu ấy còn đợi không ? Hàiz,thôi cứ đến đã không mất công đi.”
Nó thở dài ngao ngán.Con đường Hà Nội chật chội bon chen quá,họ chẳng ai nhường ai,cứ đi cứ đi mà chẳng hề biết có bao người đang khốn khó hơn họ.
Đồng hồ đã điểm 9h15,vậy là nó đã muộn mất 45phút rồi.Nó thấy tội cho Ken lắm,mà cũng thấy khó hiểu khi hắn gọi nó ra vào tầm này.
Cuối cùng cũng đến,nó chạy khắp xung quanh tìm Ken.
Đang mải tìm kiếm dáng người thanh mảnh kia thì “Rầm”
– Ui za,tên khỉ gió nào vậy >”<
“Ôi sao câu này,giọng nói này quen thế nhỉ” nhóc xoa mông rồi nhìn qua người vừa va vào mình :
– Ơ, Đại ca @@
( What the heo ? Đại ca cơ á ? )
Nó thấy nhóc,mắt sáng lên :
– Uề,bé à? Sao chị toàn va phải nhóc thế.hừ
Nhóc cười nhăn nhở vì điệu bộ của nó nhưng cũng không khỏi ngạc nhiên khi nó nói ở nhà ngủ mà lại qua trốn đông người này.Nhóc hỏi luôn :
– À mà sao chị kêu nhà ngủ mà giờ qua đây ?
Nó chợt nhớ là trưa nay nó chat với nhóc,nó kêu nó không đi đâu vào ngày này,chỉ ở nhà ngủ thôi thế mà giờ gặp nhóc ở đây.Nó gãi đầu nói :
– Thật ra chị cũng đang ngủ nhưng đứa bạn lớp chị gọi qua đây có việc ý mà.hí hí
– Ừa ha.
Nhóc đang lên tiếng thì thấy một người dáng thanh mảnh,nhìn rất baby chạy qua gọi nó :
– An…sao cậu ở đây mà không qua tìm tớ ?
Nó nhìn Nhóc ái ngại cười,rồi quay ra đáp lời Ken :
– Không phải,tớ tìm cậu mãi không thấy,còn va phải nhóc này nè.
Nó kéo Nhóc lại gần để chứng minh cho lời nói vừa rồi.
Ken quay ra nhìn Nhóc từ đầu đến chân “là sb ư?”
Ken nghĩ bụng trong đầu nhìn nó ý muốn hỏi,nó hiểu ý tò mò của liền giới thiệu luôn :
– À,đây là em tớ Linh Anh.Mang phong cách tomboy cứng nên đôi khi bị nhầm đó.hì
Nhóc cười gật đầu nhìn Ken,thấy vậy hắn đã an tâm phần nào,hắn cầm tay nó kéo đi nhìn nhóc nói :
– Anh đưa chị qua đây đã nhé !
Nó cũng kịp ngoái lại nói với nhóc :
– Tí về nc nha.chị đi đây.
Nhóc mỉm cười rồi bước đi.
Từ lúc nó bị hắn lôi đi,trong lòng nhóc thấy có gì đó hơi khó chịu.Nhóc cứ cằn nhằn như bà cụ đánh mất gậy trống lưng,rồi nhóc qua tắm rửa đề đợi nó về tâm sự.
Còn phía nó với Ken :
– Cậu muốn nói gì ? Nói nhanh đi ?
Nó nhăn nhó nhìn Ken trong tình trạng ấp a ấp úng,Ken đành bình tĩnh hét to :
– Tớ Thích Cậu…Làm người yêu tớ nhé !
Ken dơ hộp quà đã chuận bị cùng bó hoa đầy những chú gấu nhỏ xếp thành hình trái tim,ở giữa kèm chữ ” i like you ” bằng hoa hồng nhìn rất tính tế và đẹp mắt đưa cho nó.
Lúc này,nó đã rất sốc,phải nói thật sự bất ngờ trước lời tỏ tình trên hàng trăm người như thế,nó trợn mắt,há hốc nhìn Ken rồi lôi hắn ra khỏi đây.
Ngại..phải nói là rất ngại khi đứng trưới hàng tá người như thế,nó thấy mình và Ken như vật thể lạ gây chú ý cho những người gần đó hay đi ngang qua.
– Cậu điên à ? Đừng đùa.
Nó hơi khó chịu khi cảm thấy mình đang làm trò hề trước đám đông.Mặc dù nó cũng từng mong,từng thích được như thế.
Ken cười,hắn cầm tay nó,xoay người nó đối diện với mình,hắn nói :
– Tớ chưa bao giờ đùa,ngay lúc này tớ đang rất nghiêm túc.Tớ muốn cậu thấy,cả thế giới thấy tớ cần cậu,cậu hiểu không ? Tớ thích cậu..
Hắn kéo nó lại,ôm chặt nó như sợ mất.Nó bối rối không biết làm gì đành im lặng kệ hắn,để hắn nói :
– Đã hơn năm rồi,thời gian không ngắn cũng chẳng dài đối với tớ,để tớ tìm lại những gì đã mất.Cậu đến rồi,ngay trước mặt tớ,xin cậu đừng đi đâu được không ? Tớ cần cậu…
“Ken khóc sao ?” nước mắt cậu đang dần thấm trên vai nó.Nó phải làm sao ? Nó thật sự không biết làm thế nào.
Tim nó đang đập rất nhanh,thật ra hơn tuần nay nó cũng thấy hắn rất đáng yêu và có chút cảm nắng.Nhưng thật sự nó không biết mình nên làm gì,nó lo rằng Ken sẽ tổn thương mất.Nhưng hắn không hề buông tha nó,hắn muốn nó trả lời ngay,chỉ một câu thôi đề hắn biết mình nên làm gì.
Nó khó xử nghĩ,nếu như không thì nó có thấy tiếc không ? Còn nếu có,như thế có quá vội vàng không ? Nhưng Ken định làm gì? Chẳng lẽ cậu ấy muốn quay về ? Không,nó thấy không ổn,cuối cùng nó cũng quyết định :
– Tớ..đồng ý..
Nó ấp úng trả lời,hắn thấy vậy ôm nó thật chặt,nó cười rồi cũng quay ra ôm nhẹ hắn.
Hắn đưa nó tới nhà rồi tạm biệt nó,nó khổ sở ôm đống quà hắn tặng lên phòng.Đi rón rén nhỏ nhẹ tránh mẹ phát hiện,cuối cùng nó cũng dừng chân tại chiếc giườg thân yêu.
Quá mệt mỏi nhưng khá đặc biệt,nó dần thiếp đi mà quên mất còn một người đang đợi nó.
***
Tại nhà nhóc
Nhóc ngồi xem me,xem ảnh nó rồi ngoái nhìn điện thoại.
Không tin nhắn,không cuộc gọi.Đã 11h36 đêm rồi,nhóc nhăn nhó bấm số nó “Tút…tút..tút”
Chẳng thấy gì ngoài mấy tiếng tút cả,nhóc nghĩ chắc nó ngủ quên.Nhóc thở dài nằm nghe nhạc rồi cũng ngủ từ lúc nào..