BỐ CHỒNG NGHIỆN RƯỢU VÀ CHÚ CHÓ NHẬT SHIBA INU – Update Chương 20
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: BỐ CHỒNG NGHIỆN RƯỢU VÀ CHÚ CHÓ NHẬT SHIBA INU – Update Chương 20
Tác Giả: Family-Computer
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Bú Cu, Gái Xinh, Hiếp Dâm, Loạn Luân, Ngoại Tình, Ông Già, Truyện Sex Người Lớn
Lượt Xem: 730 Lượt Xem
Chương 2:[Khả Uyên] Cùng Bố Chồng [Phú Quý] Chở Chú Chó [Shiba Inu] Đi Khám (01)
Khả Uyên với Phú Cường chồng mình đối đáp qua lại thì ông bố chồng Phú Quý của cô từ trong phòng ngủ của mình bước ra, sau đó ông ta lại tiếp tục đi về hướng hai vợ chồng cô đang đứng. Ông ta đi qua lối rẻ rồi lách qua chỗ trống để tìm đến chiếc tủ lạnh mà tìm nước uống, ông ấy khuôn mặt không được vui nhưng mà cũng cẳng hề buồn, kiểu như ngiêm nghị suy tư mà thôi. Khả Uyên thì cũng vậy, cô tắt hẵn nụ cười vừa nãy với chồng mình lại mà thay vào đó là sự lo lắng bất an. Khả Uyên quay khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ của mình qua nhìn chồng như muốn anh ấy lên tiếng nói mà hai vợ chồng vừa mới bàn bạc, nhưng mà…cô ấy thấy chồng mình cứ lặng im không nói câu nào, anh cứ đứng đó xoa đầu bứt tóc mà thôi.
Ông Phú Quý khi tới tủ lạnh thì ông đưa bàn tay ra mở cánh cửa rồi cầm lấy một chai nước khoáng thiên nhiên nhãn hiệu “Family-Computer” ra uống, ông mở nắp chai nước khoáng đó ra, ông dung các ngón tay của mình mà vặn xoay nắp chai ấy theo chiều ngược kim đồng hồ. Khi nắp chai nó đã được mở ra thì ông đưa cái miệng chai nước khoáng lên vô miệng mình uống ừng ực, sau đó thì ông Phú Quý vặn nặp chai nước lại và quay trở lại về phòng ngủ của mình. Khi ông uống nước xong thì ông cầm trên tay luôn chứ không có để vô trong tủ lạnh, ông chỉ có đóng kín cánh cửa tủ lạnh lại mà thôi rồi quay trở lại điểm xuất phát ban đầu.
Khả Uyên thấy bộ dạng của ông Phú Quý bố chồng mình uống nước khoáng thiên nhiên mà mắc cười quá chừng, bởi âm thanh nước uống đó nó vô trong bụng của ông ta rồi mà vẫn còn nghe tiếng ùng ục, chắc do sáng sớm ông ấy chưa ăn gì nên mới vậy. Nụ cười tươi như hoa nở buổi sớm mai của Khả Uyên đã làm cho Phú Cường thấy phấn chấn trở lại liền chứ không có ủ rũ lo âu nữa, bởi anh ấy biết vợ mình đã vui vẻ trở lại thì gia đình cũng sẽ êm ấm như xưa.
Ông Phú Quý đi tới chỗ hai vợ chồng Phú Cường – Khả Uyên đang đứng, ông không có ngước mặt lên nhìn và đặc biệt là con dâu ông ta. Ông chỉ cúi mặt xuống dưới mà cứ vậy đi qua, nhưng khi ông ta bước đến nơi giữa con trai và con dâu đang đứng thì Phú Cường lên tiếng:
-Ơ bố…
-Sao hả?
Ông Phú Quý thấy con trai của mình nói thì trả lời cụt lủn, bởi câu hỏi với câu đáp đều ngắn củn như nhau. Phú Cường nói tiếp:
-Tại sao bố không uống rượu ít đi một chút nhỉ?
-Ta uống ít đi còn gì. Con còn phàn nàn gì nữa?
Ông bố biết con trai mình thế nào cũng nói vậy nên ông ta đã chuẩn bị tâm lý rồi, ông trả lời một câu dứt phát không có ngâm nga kiểu như ngâm củ kiệu. Ông trả lời xong thì cũng coi như hết chuyện mà cầm trên tay chai nước khoáng đi vô phòng ngủ của mình, ánh mắt của ông cũng đăm chiêu buồn bã lắm, bởi con trai ông ta Phú Cướng không có hiểu nỗi khổ tâm trong long ông lúc này. Ông tìm đến men rượu cho vơi đi “Hương tình cũ” nhưng nào ngờ nó lại nhớ nhung hơn, ông biết trong nhà có một người con dâu xinh như hoa mộng thường, đẹp như đoá hoa tiên thì làm lòng ông trỗi dậy ham muốn.
Phú Cường – Khả Uyên thì chỉ biết cúi mặt ngậm ngùi chứ biết làm sao bây giờ, bởi người chồng của cô thì cũng không có tiếng nói thì lời nói một người con dâu như Khả Uyên đây thì đâu có trọng lượng hay kí lô gì. Đột nhiên ông Phú Quý quay quất lại hỏi vì nghe tiếng “Gâu! Gâu” nhỏ nhẹ, bởi trên tay Phú Cường đang bế một chú chó Shiba Inu. Ông hỏi:
-Mà nè! Con đi làm sao lại đem nó theo làm gì chứ?
-Dạ! Luôn tiện đi làm nên con mang nó theo để khám chim nó ạ!
-Hả??? Con nói cái gì cơ????
Ông Phú Quý bị sốc nặng bởi câu nói của đứa con trai của mình, mồm ông Phú Quý cứ mở ra chữ “O” rồi lại chữ “U” vì kinh ngạc, bởi lần đầu tiên trong đời ông ta biết đến chuyện này. Còn Khả Uyên thì cứ cười tủm tỉm với câu nói của chồng mình, bởi anh ấy “Thật thà như đếm” nên mới nói ra khiến bố anh hiểu nhầm. Cô ấy nói xen vô:
-Dạ không phải như chồng con nói đâu ạ! Đây chỉ là đi khám định kỳ để tiêm ngừa mà thôi.
-Oh! Vậy làm bố hết hồn ah! Ha Ha Ha
-Dạ tại con… Tại con…
Phú Cướng bứt tóc gảy đầu vì câu nói hớ của mình nên anh trả lời không đầu không đuôi, anh nhoẽn miệng cười hiền ái ngại không biết ứng xử sao thì bố anh lên tiếng:
-Thôi con đi làm đi. Để bố chở nó đi khám rồi tiêm ngừa cho? Chứ ai đời thuở nào đi làm mà lại mang theo cún con như vậy? Người ta nhòm ngó nhiều quá cũng không hay ho gì đâu. Với lại giống chó Nhật Shiba Inu nó cũng đắt tiền lắm đó, tính luôn cả chi phí thì cũng gần cả trăm triệu đồng rồi, nó bằng chi phí một đứa con thơ đó? Hươ… Haizz… Sinh con không lo sinh mà cứ lo nuôi thú cư không ah? Thật là… chẳng hiểu nổi???
-Dạ! Chuyện này… Con…
-Thôi! Thôi… Con cái gì nữa hả? Con chỉ địa chỉ cửa hàng đi rồi bố chở cún con tới đó?
-….. “…….”…..
Mặc kệ cho con trai mình ậm ờ ậm ực, ông Phú Quý đi thoăn thoắt vô trong phòng thay đồ rồi nhanh như sóc ông lại đi ra chỗ hai đứa con trai với con dâu đang đứng, ông tự động bế ẵm con cún con Shiba Inu trên tay mình rồi đi ra cổng lấy xe ô tô bán tải của ông. Hành động của ông làm cho Phú Cường – Khả Uyên kinh ngạc, ngạc nhiên nhất lại là Khả Uyên. Bởi vì cô chưa thấy bố chồng mình nhanh nhẹn như vậy, với lại nhìn ông ta chưng diện đồ vào thì cũng đẹp tra ra phếch chứ không hề thua kém gì Phú Cường chồng cô. Khả Uyên cười mũm mĩm và hồn nhiên nói quớ theo bước chân đang đi ra cửa của bố chồng mình:
-A bố ơi! Để con đi theo cùng bố, vì con biết địa chỉ phòng khám thú cưng ở đâu ạ? Hi Hi Hi…
-Ơ… Con nói sao? Con đi theo cùng bố ah?
Ông Phú Quý ngơ ngác nhìn Khả Uyên mà hỏi lại xem là ông có nghe nhầm hay bị lãng tai không, dột ngột con trai ông Phú Cường lên tiếng chen vô:
-Dạ! Vợ con nói phải đó bố. Bởi vì cô ấy mới biết địa chỉ phòng khám thú cưng nào là chất lượng ạ? Hi Hi…
-Ô hay! Khám thú cưng thôi chứ đâu phải khám người mà rắc rối vậy? Hươ…
Khả Uyên thấy bố chồng mình ngớ nga ngớ ngẩn với câu nói của chồng, nên cô không nói gì thêm nữa mà vô trong phòng ngủ khoác thêm một chiếc áo ngoài vào rồi đi ra cổng. Khi đến chỗ xe ô tô bán tải của bố chồng thì cô ấy lên tiếng:
-Ưm! Bố nè! Để con bế cún Shiba Inu cho ạ? Hi Hi…
-Oh! Vậy thì con cứ bế nó đi? Coi bộ nó thích con bế nó hơn bố ẵm đó? Trông nó vui vẻ chưa kìa? Ha Ha Ha…
-Ơ bố này! Cứ ghẹo con không ah! Hi Hi..
Đột nhiên mặt trời nó mọc ở đằng tây hay sao mà khiến cho hai người này từ lạnh nhạt rồi trở nên sum vầy hoà quyện như vậy, bởi ông Phú Quý chưa từng nói với nàng dâu quá năm từ còn Khả Uyên thì cũng vậy, cô chưa từng nói chuyện thân mật chứ mà ở đó chuyện trò như hôm nay đây. Khả Uyên nói vọng vô nhà:
-Uả ông xã! Anh không định đi làm sao mà đứng đó nhìn em với bố hoài dzạ? Hi Hi…
-Oh! Anh đi làm ngay đây! Vì anh thấy gia đình mình hoà thuận nên nhất thời anh vui quá vậy mà! Hi Hi…
Phú Cường là người thật thà trong sáng nên anh rất quý trọng “Tình cảm gia đình”, anh muốn sao gia đình mình nó sẽ luôn vui vẻ như ngày hôm nay. Thế là anh nhanh nhẹn ra cửa rồi khoá cánh cửa cổng, khi tới chỗ xe của bố anh thì anh mới nói:
-Bố nè! Bố trông chừng vợ giúp con nhé! Bởi Khả Uyên vợ con ham chơi lắm đó? Hi Hi..
-Ơ cái anh này! Anh ghẹo em hả? Hừm… Hừm…