BỐ CHỒNG DỤ DỖ CON DÂU – update Chương 12

Chương 11: Phương pháp của Diễm Ngọc [01]

Diễm Ngọc thì thầm vào tai Hồng Nga:

-Oh! Con nghe bác sĩ nói rằng bố nên…được kích thích tình dục mạnh mẽ.
Nói xong những lời này, Diễm Ngọc cảm thấy toàn thân nóng bừng, mặt thì như lửa đốt, tim đập thình thịch như nai con sợ kẻ săn mồi. Hồng Nga với vẻ mặt xa lạ nhìn tiểu mỹ nhân ngây thơ đáng yêu trước mặt, thầm thắc mắc làm sao Diễm Ngọc lại biết đến được đó: “Hỏi về các phương pháp trị liệu tâm lý này để điều trị rối loạn chức năng tình dục nam? Chẳng lẽ, Diễm Ngọc còn có điều gì che giấu?”. Dù thấy lạ nhưng anh vẫn hỏi:

-Ủa? Những loại pháp liệu tình dục mạnh mẽ này, sao con biết?
Lúc này Diễm Ngọc rất khó chịu, nàng đỏ mặt nói:

-Dạ! Theo bác sĩ nói, tốt nhất là tìm một số thứ gợi dục hoặc tìm một người phụ nữ gợi cảm để trêu chọc và kích thích bố ạ!

Diễm Ngọc đã rất ngạc nhiên khi cô ấy có thể hoàn thành những gì cô ấy muốn nói một cách rõ ràng như vậy với Hồng Nga. Bà ấy nhìn khuôn mặt kiều diễm của Diễm Ngọc thở dài bất lực và nói:

-Ơ… Mẹ cũng đã thử trước đây và tìm thấy rất nhiều phim khiêu dâm cho ông ấy. Nhìn này, phim khiêu dâm mẹ vừa xem đã được mua lại. Dì Nga nhìn thấy…dì rất phấn khích, nhưng anh Phú bố chồng của con nhìn thấy thì không có cảm giác gì cả… Hừm… Haizz…

Hồng Nga càng nói, bà ấy càng trở nên tức giận. Từ “Anh Phú” vừa thốt ra khỏi miệng dì Nga thì khuôn mặt Diễm Ngọc liền đỏ bừng, may mà cô quay lưng về phía dì Nga, nên bà ấy không có để ý đến biểu hiện của cô. Diễm Ngọc, người nóng ran khắp người, lơ đãng nói:

-Dạ! Các bác sĩ nói rằng đừng chỉ xem những bộ phim khiêu dâm này…

Bàn tay của Hồng Nga làm toàn thân Diễm Ngọc nóng lên, cô dừng lại và nói tiếp:

-Dạ! Thay vào đó, một người phụ nữ khác ngoài dì Nga phải đến…để quyến rũ bố ạ…
-Hả? Cái gì?… Vô ích thôi Diễm Ngọc, mẹ cũng đã sử dụng phương pháp mà con đã đề cập. Nói thật với con, mẹ với anh Phú đã đi đến một…đã đến Thái Lan và xem rất nhiều show sex ngoài đời thực ở đó, nhưng không có phản ứng gì từ anh ấy cả…
-Hả? Vậy tại sao bố lại…ưm…!

Diễm Ngọc chút suýt nữa là lộ chuyện ái ân với ông Phú, nhưng cũng may mắn là chưa phát âm chuẩn. Hồng Nga vẻ mặt đau khổ thở dài, dùng một đôi cánh tay ngọc từ phía sau ôm lấy eo thon của Diễm Ngọc, nâng thân thể đầy đặn của nàng lên. Hồng Nga áp sát ngực vào tấm lưng ngọc mịn màng của Diễm Ngọc, thì thầm:

-Trước đây… Anh Phú chồng của mẹ rất có quyền lực, chỗ đó của anh ấy rất lớn, khiến mẹ rất thoải mái mỗi khi phải ấy ấy… Nhưng bây giờ anh ấy không có khả năng tình dục mạnh mẽ như trước… Diễm Ngọc, mẹ phải sống cuộc sống của mình như thế nào đây?

Đôi mắt Hồng Nga đau khổ đỏ hoe, nước mắt như ngọc rơi xuống. Dì Nga nói về con cặc to và dài của ông Phú, và Diễm Ngọc nhớ lại ngày thú vị với ông Phú bố chồng mình trong bếp. Tình yêu tình dục, cảm giác thỏa mãn vẫn còn mới mẻ trong ký ức của cô ấy, và cơn cực khoái mạnh mẽ khiến cô ấy dư vị đến ngày nay! Diễm Ngọc cảm thấy phần thân dưới của mình ngày càng căng ra và ngứa. Cùng với hai bầu ngực của dì Nga đang bóp chặt lưng cô từ phía sau, Diễm Ngọc bối rối một lúc, nhìn vào tay của dì Nga hiện đang sờ tới sờ lui bộ ngực ngọc bích của mình, cả người cô khẽ run lên “ưm ưm…”. Hồng Nga cảm thấy cơ thể Diễm Ngọc run rẩy, bà ấy cười khúc khích và nói:

-Hehehe… Diễm Ngọc, con thật nhạy cảm nhỉ? Ngay cả dì Nga cũng vậy… Ngay cả phụ nữ như mẹ cũng cảm thấy con quyến rũ, may mắn thay, anh Phú không có khả năng tình dục, nếu không… Nếu không, mẹ thực sự không tin tưởng anh ấy như thế này đâu. Bởi trong nhà có nàng tiên nữ như con thì đàn ông có tốt tính tới đâu cũng trở thành lão biến thái, cũng may anh Phú không có khả năng tình dục mạnh mẽ… Hehehe…
-Úi… Dì Nga, dì nói bậy bạ gì vậy…

Diễm Ngọc mặt từ màu hồng chuyển thành màu xanh lè xanh lét, cô kêu lên một tiếng quyến rũ “Úi…”. Hồng Nga nghiêm túc nói vì thấy sắc mặt của Diễm Ngọc không bình thường, vì giác quan phụ nữ rất nhạy bén:

-Hừm… Nè! Đừng nói với mẹ, một khi mẹ nói chuyện này với bố chồng con và nói về con sự việc này, vị trí của bố con vẫn còn khó khăn, nhưng khi thấy thân hình trần truồng quyến rũ của con thì anh ấy sẽ như thế nào nhỉ?…
-Ưm… Dì Nga, dì nói bậy bạ quá!… Thôi con phải đi vệ sinh đây ạ…

Diễm Ngọc không thể chịu đựng được nữa, vì vậy cô ấy đã ngắt lời dì Nga và mượn cớ đi vệ sinh để tránh sự đón mò nhưng ngầm ý lại đón trúng của bà ấy. Hồng Nga thấy vậy thì buông tay, cười khúc khích và đưa ra một ân sủng mơ hồ. Diễm Ngọc nhặt chiếc áo ngực trong suốt màu trắng trên ghế sofa và đứng dậy, đỏ mặt và lấy một cánh tay che nó. Hai con thỏ trắng lớn trên ngực Diễm Ngọc đung đưa theo bước chân chậm rãi đi về phía phòng tắm. Nhìn vẻ ngoài như thiên thần, làn da trắng mịn, dáng người kiêu hãnh và đôi mắt to xinh đẹp của nàng tiên nữ như Diễm Ngọc, Hồng Nga bỗng có một nụ cười ranh mãnh với nàng dâu. Hồng Nga nhấc điện thoại gọi cho ông Phú:

-Alô! Chồng à! Diễm Ngọc với Ánh Dương và vợ sẽ về nhà ăn tối tối nay, chồng nhờ dì Ly giúp việc nấu thêm món ăn nha!
-Oh! Anh đợi em với Diễm Ngọc và…

Sau khi nhận được lời hồi âm của ông Phú chưa tròn câu thì Hồng Nga cúp điện thoại, bởi ông Phú mới nói tới ba từ “Diễm Ngọc và…” thì bà lại tắt tín hiệu. Quay đầu lại, bà thấy Diễm Ngọc đã đi ra từ phòng tắm, Hồng Nga nắm lấy tay Diễm và thì thầm vào tai cô:

-Nè! Diễm Ngọc. Hôm nay… “********”…. Hehehe..
-Ơ… Không, không đâu… Ưm… Con… “*******”… Dạ được ạ… Hihihi…

Diễm Ngọc đầu tiên lắc đầu dữ dội, sau đó lại gật đầu. Bữa tối rất phong phú, người giúp việc dì Lý nấu ăn rất giỏi, lại còn xinh đẹp, tuy đã ba mươi sáu tuổi, bằng tuổi với Hồng Nga mẹ chồng của Diễm Ngọc, nhưng đầy nữ tính, chồng dì Lý là Công, cựu huấn luyện viên bơi lội của ông Phú. Ngoại hình dì Lý rất đẹp, và vì họ có thể nói chuyện ăn ý nên họ đã trở thành bạn tốt của nhau. Bà Lý không có việc gì làm nên ông Phú mời bà làm giúp việc trong gia đình, nhưng ông Phú đối xử tự nhiên và hào phóng, chứ không coi dì Lý là người làm thuê mà hiếp đáp. Bởi vậy dì Lý cũng rất ấn tượng với ông phú, vì ông ấy đẹp trai dễ gần.

Ngoài những món ăn ngon, tất nhiên còn có rượu vang đỏ tốt nhất. Ông Phú rất vui, ông ấy có rượu ngon và ba người đẹp đi cùng, ngoài Hồng Nga và Diễm Ngọc, còn có cô gái Ánh Dương trẻ tuổi đáng yêu đó. Ánh Dương, một người đẹp quê ở Tô Châu và Hàng Châu, bằng tuổi với em gái của Diễm Ngọc con dâu ông Phú. Hôm nay, cô bé ấy mặc một chiếc váy ngắn màu đỏ cam và một chiếc áo trễ vai màu trắng. Vẻ đẹp tuyệt mỹ và thanh lịch không thua gì với Diễm Ngọc! Cô ấy không chỉ xinh đẹp như một bông hoa mà còn đúng như tên gọi của cô ấy “Ánh Dương”, cô ấy tràn đầy thủy chung và tinh thần. Khi Hồng Nga nhìn thấy cô ấy đáng yêu ngoan ngoãn, ân cần, do yêu quý cô ấy như con gái Hương Hoa, và rất thích cháu nó nên Hồng Nga nhận cháu Ánh Dương như con đỡ đầu.

Ông Phú đang thầm ngưỡng mộ ba người đẹp từ các góc độ khác nhau, ông ấy cho rằng Hồng Nga vợ ông cao quý và trưởng thành, còn nàng dâu Diễm Ngọc thì gợi cảm quyến rũ, Ánh Dương thì trẻ trung. Trong lòng vừa vui, vừa thường xuyên nâng ly mời ông Phú uống. Uống với ba người đẹp trong một vài cốc lớn, ông Phú hăng say vui vẻ. Lúc này, khuôn mặt của Hồng Nga đột nhiên nổi đầy mây đỏ, và bà ấy đẹp đến mức không thể nói nên lời.

-Ưm… Anh Phú… Ông chồng đẹp trai của em… Nào mình cùng uống nào…

Hồng Nga đang cao hứng, bà nâng ly rượu lên nói với chồng mình là ông Phú đầy tình tứ như kiểu buổi ban sơ:

-Chồng nè! Bây giờ là công việc kinh doanh của cửa hàng “ncamtinh” càng ngày càng tốt, vợ muốn Diễm Ngọc đến giúp, được chứ?

Khuôn ngực của Hồng Nga trắng ngần, có thể thấy rõ khe ngực sâu dưới lớp áo cổ chữ “V”. Ông Phú đáp lời vợ:

-Chà, chà… Đó là một ý tưởng tuyệt vời… Hehehe…

Ông Phú thấy rằng Hồng Nga vợ mình hôm nay đặc biệt hấp dẫn, ông ôm lấy bờ vai tròn của Hồng Nga và mỉm cười dịu dàng nói:

-Hihihi… Em là người phụ trách cửa hàng, em thích làm gì thì làm, hơn nữa Diễm Ngọc là con dâu của em, em có thể làm theo tâm trí của riêng em. Hihihi…

Nói xong, ông Phú quay đầu lại nhìn nàng dâu Diễm Ngọc mặt đã lấm tấm nước. Diễm Ngọc rất vui, mặc dù cô ấy đã nghe tin này ở văn phòng của Hồng Nga vào buổi trưa, nhưng Hồng Nga vẫn để cô ấy hứng thú, được diện những bộ đồ thời trang cao cấp, đẹp đẽ mỗi ngày là điều vô cùng hấp dẫn đối với các cô gái trẻ. Hồng Nga nói tiếp:

-Ngoài ra, Ánh Dương có dáng người chuẩn và xinh đẹp. Trong tương lai, con bé sẽ chịu trách nhiệm thử quần áo mới và độc quyền cho cửa hàng của chúng ta. Người mẫu kiêm đạo diễn, lương tháng 100 triệu.
-Dạ! Cảm ơn mẹ đỡ đầu nhiều ạ!…

Ánh Dương kích động rất ngoan, Hồng Nga rất tự hào về sự sắp xếp của mình, bà ấy mỉm cười hạnh phúc với Ánh Dương và nói:

-Nè! Ánh Dương, Anh Phú và mẹ đang lên kế hoạch đầu tư và mở chi nhánh ở Trung Quốc đại lục, và mẹ sẽ hiếm khi ở Hồng Kông trong một thời gian để chăm sóc con. Ở đây con hãy lắng nghe những lời của Diễm Ngọc và giúp Diễm Ngọc nếu chị có việc gì phải làm.
-Dạ! Vâng ạ!…

Ánh Dương, người hơi say, gật đầu mạnh mẽ, sau đó đứng dậy với một nụ cười và nói với Diễm Ngọc:

-Hihihi… Vậy…từ giờ trở đi, em sẽ mời chị Diễm Ngọc…ồ… quản lý. Em sẽ chăm sóc cho chị…

Nói xong cô bé cúi đầu chào kiểu một cây cung thời phong kiến. Diễm Ngọc chưa từng thấy một kiểu chào hỏi điển hình như vậy? Lập tức tay chân cô luống cuống, vẻ mặt xấu hổ. Chợt thấy khóe miệng Ánh Dương, nên cô ngẩng đầu lên, Hồng Nga cũng lấy tay che miệng, lúc này Diễm Ngọc mới biết mình bị chọc ghẹo. Diễm Ngọc cảm thấy xấu hổ trong một lúc, cắn môi dưới và nói một cách nghiêm túc:

-Nè! Ánh Dương. Từ giờ trở đi, chị sẽ là quản lý của em. Nếu em không nghe lời, chị sẽ chỉ…chỉ …đánh vào mông em trong một khoảnh khắc thiếu kiên nhẫn…

Diễm Ngọc bắt đầu nói những điều vô nghĩa. Không ngờ, Ánh Dương lắc đầu, giả vờ hoảng sợ và nói:

-Ui! Vậy thì em có thể giữ quần của chị để tránh đòn? Hehehe…

Sau khi nói xong, Ánh Dương bắt đầu cười khúc khích “hehe…”. Mọi người cũng phá lên cười. Diễm Ngọc xấu hổ đã luồn tay vào nách Ánh Dương. Trong chiếc áo của Ánh Dương, một đường dây mỏng màu đen xuất hiện. Còn trong chiếc quần cạp trễ của Diễm Ngọc, một chiếc quần lọt khe nhỏ khiến cô ấy cuộn tròn lại và cặp mông thì lộ ra. Ông Phú cảm thấy cổ họng khô khốc nên nhấp một ngụm rượu, nhưng dục vọng trong ông lại bùng cháy. Đám đông kết thúc bữa tối trong tiếng cười sảng khoái và đến phòng khách rộng rãi, nơi ánh đèn sáng trắng như ban ngày. Ai cũng hơi say… Hồng Nga cầm trong tay một chiếc hộp tinh xảo, trên đó có một dòng chữ nửa tiếng Anh và nửa tiếng Việt “ncamtinh” được sắp xếp hợp lý.
Khi Hồng Nga mở nó ra, Diễm Ngọc thấy trong hộp có vài bộ đồ lót và đồ lót tinh xảo. Hai cô gái trẻ reo lên:

-WOW! Ồ! Nó rất đẹp……

Diễm Ngọc và Ánh Dương đồng thời đưa ra những lời khen ngợi, ngay cả trong mắt ông Phú, người đang ngồi trên ghế sofa cầm ly rượu cũng nhấp nháy men rượu. Hồng Nga lấy ra một bộ đồ lót màu xanh hồng, ngồi trên tay vịn của ghế sô pha bên cạnh ông Phú chồng mình, nhẹ nhàng di chuyển cơ thể với cặp mông gợi cảm nói với ông Phú:

-Chồng ơi, cửa hàng “ncamtinh” của chúng ta vừa nhận được một lô đồ lót mới nhất của năm nay từ Ý, và em sẽ dùng một cái để chồng ngắm nha! Để thực hiện một quảng cáo quy mô lớn cho cửa hàng đặc sản của chúng ta, chồng nghĩ cái nào là phù hợp?

Một bộ đồ lót của phụ nữ đung đưa trước mắt ông Hoàng Anh Phú, ông Phú có chút mất tự nhiên, ho khan một tiếng nói:

-Khụ khụ… Ưm anh…anh không biết…
-Nè! Có thật là anh không biết hay giả đò vậy ta? Cái đồ lót của phụ nữ chỉ dành cho đàn ông các anh xem thôi. Chồng hãy quyết định để Ánh Dương mặc gì cho quảng cáo nhỉ?

Một nụ cười kỳ lạ xuất hiện trên khóe miệng của Hồng Nga. Trên thực tế, những lời của Hồng Nga là dành cho Ánh Dương. Hi vọng con bé có thể lấy được lòng Diễm Ngọc, vị sếp hậu trường quyết định tương lai của chính mình này. Đột ngột ông Phú lên tiếng:

-Oh! Tất cả đều tốt, tất cả đều tốt… Hehe!

Ông Phú ngước nhìn Hồng Nga đang ngồi trên tay vịn, đặt tay lên cặp đùi mảnh khảnh và khỏe khoắn của vợ, bật thốt lên rồi thủ thỉ:

-Ừm… Thực tế, phụ nữ không mặc quần áo thì càng đẹp hơn… Hehe.

Rượu khiến lời nói của ông Phú bắt đầu trở nên phù phiếm. Mặc dù giọng nói rất nhỏ nhưng mà nàng dâu Diễm Ngọc của ông ngồi bên cạnh vẫn nghe được. Cô ấy trả lời ngắn gọn:

-Dạ! Vâng ạ! Bố nói đúng lắm…

Diễm Ngọc nói xong thì đỏ mặt một chút. Hồng Nga vô cùng ngạc nhiên khi thấy một cục u lớn ở đũng quần của ông Phú chồng mình. Âm thanh nổi trong phòng khách rất nhịp nhàng và chậm rãi, không khí đột nhiên tràn ngập rối loạn nội tâm. Bây giờ máu của ông Phú đã bắt đầu tăng lên, không phải vì rượu, mà vì Ánh Dương đã bị bắt khỏi phòng của Diễm Ngọc. Đi ra ngoài cuộn tròn, tất cả những gì cô ấy đang mặc là một chiếc áo ngực quây màu cam và một đôi vớ ren với chiếc quần lót không thể nhỏ hơn. Nàng thơ Ánh Dương có dáng người mảnh khảnh, cánh tay ngọc mềm mại như củ sen tuyết, đôi chân ngọc tròn trịa duyên dáng. Và đôi đỉnh ngọc bích đầy đặn và cao chót vót trẻ trung rất hấp dẫn, cùng với cơ bắp và xương băng thanh tú, mịn màng, mềm mại và giống như ngọc bích, hoàn hảo.

Người đẹp tôn lên những đường cong mảnh mai uyển chuyển, làn da trắng như băng tuyết, mịn màng như sữa đông có sức quyến rũ mãnh liệt kèm theo sự cám dỗ. Theo điệu nhạc, Ánh Dương bắt đầu di chuyển, đi catwalk, uốn éo vòng eo thon thả, đôi mắt to long lanh. Có vô số lời trêu chọc giữa ông Phú và Hồng Nga:

-WOW! Ôi đẹp quá! Và lộng lẫy quá……

Điều mà ông Phú ngưỡng mộ khi tự lẩm bẩm chắc chắn không phải là bộ đồ lót gợi cảm của Ánh Dương đang mặc, ông cảm thấy lòng mình nóng như lửa đốt, đó là ham muốn của ngọn lửa tình dục dần cháy bỏng. Âm nhạc đột ngột dừng lại và Ánh Dương biến mất vào trong để thay bộ quần lót khác. Khi âm nhạc phát tiếp thì Ánh Dương lại xuất hiện:

-Wow… Wow… Đẹp không tì vết…

Giữa sự ngưỡng mộ của mọi người trong nhà, Ánh Dương đã thay một bộ đồ lót màu hoa sen “Sexy” hơn và lộ liễu hơn.