Biên Hòa – Những chuyện Tâm linh hay chỉ là lời đồn?

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Biên Hòa – Những chuyện Tâm linh hay chỉ là lời đồn?

Tác Giả : Đang cập nhật

Danh Mục: Truyện Ma

Thể Loại:

Lượt Xem: 14295 Lượt Xem

Chap 2 : Buổi Nhậu Đêm Kinh Hoàng
Mỗi khi tui kể chuyện này lại làm tui chùn tay cầm bia mỗi khi có ai đó rủ tui nhậu đêm và nhất là nhậu ngoài sân .Cách đây cũng tầm 1 năm , những ngày cận tết.Anh em trong xóm cũng thường tụ tập ở ngoài đường đánh bài , xóc đĩa ,bầu cua cho có không khí những ngày tết.Quánh đến tầm 1h đêm thì bị đám dân phòng nó lùa nên giải tán quốc hội . 1 cơ số thì bỏ về ngủ, cơ số khác thì vẫn còn máu me nên qua xóm khác để chơi tiếp, còn lại khoảng 3 thằng , tụi nó hùm tiền vô , mua gỏi với cháo vịt,xíu quắt về nhậu với rượu chuối , tui lúc đó thì mới đi chơi về, thấy tụi nó đang hì hục dọn mồi ngoài sân nên cũng tấp vô ngồi nhậu với 3 thằng đó cho vui.
Nhà thằng này thì có miếng sân trét xi măng dài khoảng 4m, ngoài sân chả có đèn gì cả , chỉ có 2 cây nến để thắp sáng, tỏa ấm tình đồng chí của 4 thằng đực rựa . Ly rượu được 4 đứa chuyền qua thoăn thoắt của lối đá tiqui-taca .Làm được tầm 1 tí thì hết mẹ 2 xị rượu và chuyển sang uống bia hơi và biến bắt đầu từ đây
Không biết do cơ địa của thằng Huy (tên 1 trong 3 thằng còn lại) có vấn đề hay do bia bọt có vấn đề mà mới nốc được ly thứ 2 thì thấy ảnh bắt đầu có chịu chứng lạ rồi , mặt thằng Huy bắt đầu tái xanh lại ,đôi mắt cứ lim dim khi nhắm khi mở giống như đang phê cần sa, mặt mày , lưng ướt đẫm mồ hôi ra , thằng Tuấn ngồi bên cạnh mới nói :
-Chết mẹ thằng Huy bị trúng gió rồi nhìn nó ghê quá mậy
+ Mẹ đã bảo hết rượu thì đợi tí tao về lấy cho đéo chịu ,nghi chuyển qua bia nó khớp nên trúng đó – tui lầm bầm
– Mày còn uống được nữa ko, hay là vô nhà nghỉ, mẹ xui xui ngỏm cái thì đỡ đéo nổi quả này đâu – thằng Toàn cau co nói
Thằng Huy vẫn im lặng , qua ánh sáng chập chờn của ánh nến, tui nhận thấy mặt nó từ tím tái dần chuyển sang đỏ kè , rồi 1 giọng nói khàn khàn đục đục nhỏ nhẹ điền đạm bật ra từ miệng thằng Huy
+ Tôi đói quá 3 cậu ơi, 3 cậu làm ơn cho tôi chén cháo ăn lót dạ
Đến lúc này thì 3 thằng tui bắt đầu cặc dái đánh lô tô rồi , bình thường giọng thằng Huy trong trẻo lắm, mỗi lần đi uống cafe ở Không Gian ( quán này tối nào cũng tổ chức ca nhạc cho khách hát , đông lắm cả mấy trăm mạng ấy) anh con còn xung phong lên hát nữa cơ mà .Mà còn xưng hô thấy y như xa lạ .
– Mày điên à Huy , đồ ăn đầy ra mày ăn đi , ai cấm mày mà xin xỏ- thằng Toàn khó hiểu trả lời lại
+ Bỗng dưng “thằng Huy” bật tiếng khóc nức nở , trong miệng cứ lí nhí chữ đc chữ mất : tui…ở …du..dưới…này…lạnh…la…lắm…và đói nữa.tui c…cô đơn …blah blah ….
Thôi rồi , nhìn cái dòng này thì tui đã biết thằng Huy bị cô hồn nhập rồi , thằng Tuấn với thằng Toàn thì giật bắn người lùi lại.Tui thì cũng theo quán tính của bọn nó cũng hơi hoảng mà bật ra sau rồi nói
– Thằng Huy nó bị ma nhập rồi ,đéo phải nó nói đâu
Giờ thì thằng Huy tựa lưng vào tường gật gù cái đầu, miệng cứ ấm a ấm ớ phát ra tiếng khóc thê lương lắm
thằng Tuấn mới lắp bắp : mẹ nó giờ sao bây giờ , má nó ghê quá mày ơi
Tui mới bình tĩnh (mà éo hiểu sao khi ấy tui bình tĩnh 1 cách lạ lùng)
nói : mày vô nhà gọi ông bà già mày ra coi chừng “nó” đi Toàn ,rồi Tuấn mày ở đây với thằng Toàn phụ luôn đi.Để tao chạy ra chùa gọi thầy đến.Rồi lật đặt mở điện thoại bấm số ông thầy Nhẫn (ông thầy này lúc ba tui mất, 1 tay ổng lo đám cho nhà tui từ tụng kinh, cúng cơm, mở cửa mả,rồi đám giỗ cũng mời ổng về tụng.Ông thầy này tui phải công nhận là có tài có tật,ổng tu sao tui không biết nhưng mấy chuyện về vong linh hồn người chết thì ổng rõ lắm,chắc ổng có duyên với cõi âm và chắc phần nào đó đắc đạo cho nên sau này tui có theo ổng 1 thời gian làm công đức đi cứu trợ và gặp 1 số chuyện mà đợi các chap sau tui sẽ kể cho các bạn nghe,nhưng cũng ko may là ổng bị tật bẩm sinh ở đôi chân từ hồi nhỏ nên đi cứ cà nhắc nhắc, trước mới tu thì ổng ở đắc lắc, sau rồi về chùa viên giác ở Tp.Biên Hòa , sau đó chuyển qua tịnh xá Ngọc Hiệp tu 1 thời gian, rồi sau này chuyển sang chùa Hoa Quang cho đến tận bây giờ),gọi thầy cũng may thầy còn thức, tui báo cáo sự tình, thì thầy bảo tui là con qua rước thầy lẹ đi ,để còn kịp. Tui nghe đến đây liền lập tức nhảy lên xe chạy thẳng lên chùa đón thầy về
Đến nơi thì thấy nhà thằng Toàn mở sáng điện lên rồi, còn ” thằng Huy thì như đang gào thét gì đó vì bị obz thằng Toàn trói tay chân lại.Thầy Nhẫn liền bước tới ,tay trái cứ lần tràng hạt, tay phải thì vuốt đầu thằng Huy mà nói:
-Tại sao con lại nhập vào xác anh này, anh này có làm tội tình gì đâu cơ chứ
Mắt thằng Huy liền trợn lên nhìn thầy Nhẫn rồi lại gục mặt xuống ấm ức nói:
+ con ở dưới này đói quá thầy ơi, nãy giờ con xin mà bọn nó ko cho con ăn gì cả
-Vậy giờ sao thì con mới xuất ra – Thầy Nhẫn nghiêm giọng hỏi
+ Cho con ăn đi, con mới chịu ra- giọng “thằng Huy” vòi vĩnh
thầy Nhẫn quay qua tui bảo : con múc cháo rồi đút cho nó ăn đi…
Tui lật đật múc chén cháo và đút vào mỏ nó, cũng hơi sợ sợ, rủi đang đút thằng chó điên này nó táp vào tay tui cái thì
đút cho nó gần 4,5 chén cháo liền.
trong lúc đút thì thầy nhẫn có trò chuyện với nó
Nó mới gật đầu bảo là no rồi.thầy Nhẫn mới bảo nó
– Giờ sao no say vậy rồi giờ ra khỏi xác người ta được chưa
+ chưa :, thầy phải cho bạn con ăn nữa
– còn cả bạn nữa à, vậy bọn nó đâu – Thầy nhẫn nheo mày lại hỏi
+ Tụi nó ở ngoài kia kia , đông lắm nghẹt kín cả con đường này – vừa nói thằng Huy chỉ tay phông lông về khoảng trống trước mắt
Tui, thằng Tuấn,thằng Toàn, và cả obz nó đều nhìn theo hướng nó chỉ nhưng mà chả thấy cm gì cả……Nhưng nghe nó nói vậy thì bắt đầu thấy sờ sợ rồi
Thầy Nhẫn quay qua nói với obz thằng Toàn , cô vô nhà lấy hộ tui đĩa muối gạo nhé ,thêm 3 cây nhang nữa.Rồi quay qua thằng Huy.Giờ thầy cúng cơm cho bọn con.Nếu tui con muốn thì tí nữa đi theo về chùa.Ở đây phật tử họ cúng trái cây tha hồ mà ăn.Tối còn được nghe tụng kinh Phật có đức sẽ mau siêu thoát…vậy có chịu theo thầy ko?
– con theo thầy – thằng Huy gật đầu
Rồi thầy Nhẫn đứng trước cửa nhìn ra ngoài đường,thắp nhang đọc kinh kệ cúng cô hồn thí thực 1 lúc rồi rải muối gạo quanh khắp trước sân nhà.Vừa dứt buổi cúng cô hồn thì thằng Huy đang ngồi là há mồm ọe 1 cái mắt trợn lên rồi nằm vật xuống.Thầy Nhẫn bảo. Nó xuất ra rồi đấy.con cởi trói cho nó đi. Đến lúc chở thầy Nhẫn về mà nhớ lại khúc ông thầy dụ 1 đám cô hồn các đảng về chùa theo ổng mà tui vãi cả mật ra …….
Sáng hôm sau qua thăm nó hỏi nó nhớ chuyện gì ko, thì anh con khù khờ cười gãi gãi đâu, tao có biết cái dell gì đâu, gió thiu thiu làm tao buồn ngủ quá