AI LÀ AI CỦA AI? – Truyện Sex Dâm Dục Tâm Linh 2023 – Update Chương 11 END

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: AI LÀ AI CỦA AI? – Truyện Sex Dâm Dục Tâm Linh 2023 – Update Chương 11 END

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Lượt Xem: 424 Lượt Xem

CHƯƠNG III: BIẾN CỐ

Đêm đó, khi bà Lan còn đang ngất ngây chổng mông chờ được địt như con thú cái, đôi vú của bà thỗn thện chạm nền đất còn mông với hàu lông của bà thì chổng lên thật cao, cậu Tú còn đang giơ cặc ra chờ đụ bà tới bến thì đột nhiên, tiếng chuông điện thoại của bà kêu inh ỏi. Đang cơn nứng thì bị cắt đứt nên bà bực lắm, nhưng vẫn quay sang giục:

– Nhanh, chắc chồng em gọi, địt em nhanh lên anh ơi

– Em nứng quá, địt em banh lồn đi anh

– Nào, đút cu vào lồn em đi nàooo

Thế là con cu nóng bỏng ấy vẫn cứ cố nhét vào bên trong con hàu lông lá xồm xoàm. Bà Lan lông tóc rậm rạp nên sinh lí rất tốt. Người gì mà vừa mút đầu vú mà con hàu đã ướt sũng nước bao giờ không? Cậu Tú địt bà mê mải. Từng tiếng bạch bạch cùng với tiếng ma sát của cái giường gỗ đểu cứ kẹt kẹt vang lên trong đêm đầy tĩnh lặng. Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ từ a á đến gầm nhe nhẹ rồi cả mùi dâm dục cứ lan tràn trong bầu không khí của căn phòng tối chật hẹp.

Điện thoại của bà Lan bị bà tắt hẳn chuông nên nó chỉ rung bần bật mà thôi. Bà vứt nó lăn lóc ở trên giường rồi lại nằm đè lên. Cái rung của điện thoại chẳng khác gì cái sex toy mà bà vẫn tự thủ dâm ở nhà. Bà kê mông lên, để ý mẹ gì, giờ đây bà cần con cặc này đụ ngay! Con hàu của bà đến tuổi này mà lúc nào cũng ngứa ngáy, thèm được đâm nhiều nhát vào một chỗ cơ! Hai người cứ đụ nhau hùng hục đến toát hết mồ hôi mà chả cần quan tâm đến giờ giấc như mọi lần.

Nhưng bà không biết, những cuộc gọi lúc nửa đêm, luôn là những cuộc gọi đáng sợ.

Những cuộc gọi luôn mang đến sự xui xẻo.

Người bắt máy sẽ không bao giờ biết rằng, đầu bên kia điện thoại là ai và sự việc họ nói là gì.

Thông báo điềm xấu chăng?

Đúng vậy.

Cách ngôi nhà đầy của dục vọng của cậu Tú, là một đám lửa cháy hừng hực phát ra từ khu chợ – đặc biệt là từ cửa hàng vải của nhà ông bà Ninh – Lan! Đêm nay, ông Ninh đã ngủ lại do đi nhậu quá say! Không một ai biết, đám cháy ấy bắt đầu từ lúc nào, cũng không ai hay, có một bóng đen đã lặng lẽ rời đi sau khi châm lửa cháy! Chỉ biết, khi những nhà xung quanh cảm nhận được mùi khét lẹt và tiếng bập bùng, khi họ chạy ra và cuống cuồng gọi cứu hỏa thì cả cửa hàng và ông Ninh đã cháy mất rồi! Có một vài người quen thì vội gọi cho người nhà ông Ninh là bà vợ và con gái, còn những người khác hỗ trợ lính cứu hỏa, cả một khu phố ầm ĩ cả đêm!

Nhưng gọi mãi cả mấy chục cuộc thì rốt cuộc, gần sáng, chỉ có cô con gái nghe máy! Còn bà Lan, sau cuộc mây mưa thỏa mãn, bà nằm ôm người tình ngủ thật ngon! Bà đâu có hay, bao của nả tài sản của bà, một ông chồng đỡ đầu nuôi bà đã táng thân theo ngọn lửa mất rồi? Thế mà, bà chỉ đắm chìm vào dục vọng rồi đến cuộc gọi báo tin mà cũng không nỡ nghe? Đời này có nhân có quả, liệu bà có biết không nhỉ?

Sáng sớm hôm sau, khi vừa nghe cuộc gọi trời đánh, Lụa vội vàng lên chuyến xe sớm nhất để về quê. Đầu óc cô trống rỗng hoàn toàn. Sau một đêm, tất cả của nả đã cháy hết! Người ba yêu thương chiều chuộng cô cũng đi mất rồi! Ba ơi!!!!

Về đến nơi, bao nhiêu người tụ tập trước sân nhà, do nhà chẳng có ai nên họ đành dựng tạm một cái lều ở sân để thi thể của người ba yêu dấu của cô, họ đã giúp cô dập tắt lửa và đến phụ giúp những thủ tục tang lễ cho mẹ góa con côi. Lụa vội lao ra định ôm lấy ba gào khóc thì bị một người hàng xóm giữ lại. Cô được bà an ủi nên vội gạt nước mắt để còn nhanh chóng tổ chức tang lễ cho ba. Thế mà, nhìn quanh, người mẹ ngúng nguẩy của cô đâu mất rồi? Mẹ đâu?

Cô hỏi mọi người xung quanh. Họ đáp, từ hôm qua đến giờ chưa liên lạc nổi cho mẹ cô. Cũng không thấy bà trở về đây, hay bà lại đi cúng bái? Haiz, nhà cửa đang tan hoang mà lại còn tâm trí đi cúng bái hay sao?

Lụa tức nghẹn trong họng. Cô vội lấy điện thoại ra gọi cho mẹ. Sau vài cuộc, một giọng phụ nữ còn ngái ngủ vang lên nũng nịu:

– Alo, gọi gì đó? Gọi quài! Phiền quá!

– Mẹ, mẹ về ngay! Cháy! Có cháy, ba mất rồi!

Bên đầu kia cúp máy vội vàng khô khốc. Nước mắt Lụa vừa ngừng lại bắt đầu giàn giụa trên má. Người đẹp khi khóc thì lại càng đáng thương. Đôi mắt tròn đỏ hoe, cái mũi sụt sịt, bờ vai gầy cúi xuống rung rung làm cho người ta chỉ muốn ôm cô vào lòng mà an ủi vỗ về mà thôi!

Một lúc sau, người ta thấy bà Lan hớt hơ hớt hải chạy về trong ánh mắt bàn tán xì xào của mọi người. Không biết có ai để ý thấy, bà ta chỉ khoác một cái áo khoác ngoài, còn không mặc áo vú bên trong hay không? Bà lao vào ông chồng gào khóc làm dáng:

– Ôi mình ơi…sao mình nỡ bỏ mẹ con tôi mình ơi

– Mình ơi giờ hai mẹ con tôi biết phải làm sao …huhu

Đôi vú của bà ta cứ lồ lộ sau lớp áo mỏng dính. Chiếc áo khoác ngoài xộc xệch không đủ che đôi vú to ấy. Mấy gã hàng xóm vừa an ủi vừa hau háu mắt ghé nhìn, giả vờ vào lôi bà ra rồi tay cứ vô tình chạm vào vú bà ta cho bõ thèm. Cái mông đít lồng bàn và cái cặp vú to thế kia thì ai mà chẳng liếm mép. Giờ bà thành góa phụ rồi, thế là mấy lão lại có cơ hội la liếm rồi. Hahaha…

Những cái đụng chạm tuy làm bà Lan tê tê nơi đầu vú, nhưng sự thực phũ phàng trước mắt lại làm bà hoảng loạn thực sự. Đang yên đang lành ông chồng lăn quay ra chết. Vậy….vậy bà và con gái phải làm sao? Bao lâu nay, bà đâu có làm ăn gì đâu? Toàn chơi không! Suốt ngày quần là áo lượt, có bao giờ mà phải đụng nước mười ngón tay? Rồi con gái đang học đại học, mỗi năm đóng bao nhiêu tiền? Rồi những khoản nợ do làm ăn giờ cháy hết thì biết trả ra sao?

Dường như, bà đã thấy hình ảnh mình và con gái vất vưởng đầu đường xó chợ.

Ngày mai, hai mẹ con bà biết ra sao đây?