Vợ tôi là nô lệ chứa tinh – Update Chương 2

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Vợ tôi là nô lệ chứa tinh – Update Chương 2

Tác Giả:

Lượt Xem: 126 Lượt Xem

Đúng lúc này Nhung vừa đi dạy về thấy tôi liền nhào tới ôm hôn, đây là biểu hiện tình cảm của vợ chồng tôi vẫn thường hay làm ở nhà.

– Vợ anh hôm nay đi dạy về có mệt không.

– Có mệt, nhưng chỉ cần về thấy anh là mỗi sự mệt mỏi đều tan biến cả.

– Hìhì, thương vợ quá đi à…

– Ư.. Vợ không thương chồng thì ai thương đây, thôi vào tắm rửa đi, vợ xuống nấu cơm cho chồng rồi mình ăn..

– Oke vợ..

Tôi vào tắm rửa, Nhung thì nấu cơm cho kịp giờ, sau khi nấu xong thì nàng vào thay quần áo tắm rửa, lúc tôi xuống thì đồ ăn đã bày ra bàn, nhiều món ngon trong rất hấp dẫn, Nhung ngồi ở ghế quắc tay tôi lại, tôi đi đến ngồi xuống ăn cùng nàng trong lúc ăn tôi kể cho nàng về chuyện hồi chiều.

– Vợ, hồi chiều về anh gặp 1 thằng nhóc sinh viên tìm trọ, nhìn nó giống y chan hồi xưa của anh luôn.

– Vậy à..

– Ừ, thằng nhóc này khá đẹp trai đấy lại lễ phép nữa nên anh tặng nó 10tr.

– Thế nó có nhận không ?

– Không, nó từ chối, nó bảo không làm gì cho anh tự dưng nhận tiền nó ngại, nên anh đưa danh thiếp cho nó, bảo khi nào cần trọ thì tìm anh. Anh giới thiệu cho giá rẻ

– Ủa, anh làm gì cho thuê trọ mà giới thiệu cho nó ??

Nhung gắp một miếng thức ăn bỏ vào miệng rồi quay lại hỏi.

– Ừ thì anh không làm kinh doanh thuê nhà trọ, nhưng thấy trong khuôn viên nhà mình có căn nhà kho bỏ trống đó, căn nhà đó rộng rãi mà, sửa lại rồi cho nó thuê lại cũng được, em nghĩ sao ?

– Tùy anh, anh nói gì em nghe đó thôi, dù sao giúp tính em cũng hay giúp người nghèo mà, anh làm vậy em thấy vui..

– Ừ.. Hìhì..

Tôi và Nhung ăn cơm xong thì hai đứa xem phim, lúc này cũng 8h tối rồi đang xem phim thì bất ngờ có chuông điện thoại reo lên, tôi nhấc máy nhìn vào màn hình số lạ.

– Alo ai vậy ?

– Dạ.. Em là Đăng đây anh, hồi chiều anh có đưa danh thiếp cho em á. Nói khi nào cần thuê trọ gọi anh..

– À, anh nhớ rồi, giờ nhóc ở đâu, anh ra đón..

– Dạ em ở gần chợ bến thành.

– Rồi đứng đó anh tới đón.

Nói xong, tôi đứng dậy Nhung thắc mắc hỏi ai gọi tôi vậy, thì tôi trả lời là thằng nhóc sinh viên khi chiều, nó gọi cho tôi để thuê trọ. Nhung nghe vậy gật đầu bảo tôi đi cẩn thẩn, lái xe ra đón nó, thấy nhóc Đăng đứng trên vỉa hè cầm cái balo nhìn qua, nhìn lại khi thấy xe tôi chạy đến đậu trước mặt nó, nó nhanh chóng đi đến.

– Dạ chào anh ạ.

– Ừ lên xe đi, anh chở về..

– Dạ..

Thằng nhóc Đăng lên xe tôi chở một mạch về đến nhà tôi, lúc vừa chạy vào cổng nó há hốc cả mồm bởi vì nhà tôi quá to, bên trong còn có cả khuôn viên rộng lớn để trồng cây nữa. Nó sợ quá ấp úng nói.

– Anh.. Anh.. Hay là để xem xuống đi, em tìm trọ khác…

– Sao vậy ?

Tôi quay đầu lại hỏi.

– Dạ tại chỗ này của anh rộng và đẹp quá em sợ không có tiền trả…

– Phì.. Cái thằng này, đây là nhà anh, anh nó từ đầu rồi cho mày thuê giá rẻ tháng chỉ lấy 500k thôi, được chưa ??, hôm nay mày ngủ tạm trong nhà sáng mai anh dắt mày qua cái nhà kho bên cạnh rồi sửa sang lại, mày sẽ ở đó. Được không

– Dạ.. Anh nói thật cho em thuê ư ??.

– Ừ.. Nhưng mà này ở nhà kho đó được không, vì chỗ này còn có vợ anh ở nữa nhiều lúc sinh hoạt không tiện có người khác ở cùng, nên cho mày qua nhà kho hơi cũ 1 chút.

– Dạ, em chỉ cần có chỗ ở thôi, cũ cũng được không sao ạ..

– Rồi… Xuống xe vào trong, chào hỏi vợ anh…

– Dạ..

Tôi dắt nó vào nhà, lúc vừa bước vào thì nó đứng khững lại, thấy một người phụ nữ cực kì là xinh đẹp đang ngồi trên sofa xem tivi, mặt nó đỏ ửng lên, lắp bắp.

– Dạ em.. Em chào chị ạ…

– Chào em.. Chị đã nghe chồng chị kể về em rất vui được làm quen với em..

– Dạ..

Trong lúc đó Nhung đứng dậy đi đến bắt tay với thằng nhóc Đăng, tôi cảm nhận được cơ thể nhóc Đăng rùng mình lên nhìn biểu cảm của nó, tôi đoán là hình như nó động lòng vợ tôi rồi, tự dưng thâm tâm tôi sinh ra một ý tưởng biến thái nghĩ đến cảnh vợ mình với cơ thể không mặc quần áo ôm nó, rồi để nó đút cặc vào lồn tôi tức khắc rùng mình lên 1 cái nhưng rất nhanh chóng bừng tỉnh lại ” Không được, đây là vợ mày, mày nghĩ gì vậy Vũ ”

Để xóa tan không khí này tôi vội lên tiếng.

– À.. Em nó đi cả ngày mệt rồi hay để nó vào thay đồ tắm rửa rồi nghĩ trước có gì mai rồi nói tiếp.

– Ừ thế cũng được.

Nhung lên tiếng rồi chỉ tay xuống chỗ phòng tắm, thằng Đăng gật đầu rồi đi xuống, lúc nó vào nhà vệ sinh thì vợ tôi đi đến gần tôi ghé miệng vào tai tôi nói nhỏ.

– Lúc nãy em thấy biểu cảm nó lạ lắm… Giống như là thích em vậy ??

– Thì chả vậy, em đẹp như này mà ai nhìn chả mê.

– Hứ, chỉ biết nịnh, mà em cũng để ý không chỉ có nó có biểu cảm lạ, mà ngay cả anh cũng vậy, nói có phải anh nghĩ bậy bạ gì trong đầu đúng không ?

– A.. Đau vợ..

Tự dưng bị Nhung đưa tay nhéo lỗ tai, tôi đau điếng thốt lên.

– Làm gì có, anh thề anh không có nghĩ gì đâu.

– Hứ, anh mà không nghĩ thì tốt, còn nếu nghĩ chỉ toàn là ra chuyện xấu, với cái tính biến thái của anh, thì không qua nỗi mắt em đâu, nhưng mà thôi em tạm tin anh lần này.

– hề hề cảm ơn vợ. Anh chờ nó tắm xong rồi chỉ nó phòng nhé…

– Ừ, em lên phòng trước đây.

Nhung nói xong thì lên phòng mình tôi ngồi dưới khoảng 15 phút thì thằng Đăng ra, chỉ nó chỗ phòng ở phụ nó dọn dẹp lại sau đó thì để thằng Đăng một mình thoải mái trong phòng mình, đêm đó nó cũng đi ra vài lần thấy tôi ngồi trước nhà xem tivi thì cũng có chào hỏi tôi mà trong đó cũng hỏi vợ tôi là chị đâu rồi, tôi vu vơ trả lời là vợ tôi mệt nằm trên phòng ngủ nó gật đầu trở lại phòng.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, chưa gì đã đến sáng sớm, vợ tôi nấu xong đồ ăn gọi tôi xuống ăn, có gọi thêm thằng Đăng nữa, nó ăn ngấu nghiến vừa ăn vừa khen vợ tôi.

– Chị nấu ăn ngon quá.. Giống như mẹ em nấu

– Phì.. Thật không hay đùa..

Nhưng phì cười nói với nó. Thằng Đăng đáp lại.

– Dạ thật ạ, chị nhìn đi nãy giờ em ăn không bỏ sót cái gì luôn.

– Hì hì cảm ơn em, thôi ăn nhanh đi, còn đi học sắp trễ rồi đó… À mà em có xe đến trường chưa.

– Dạ chưa ạ, em nhà nghèo nên lên thành phố chỉ có chút ít tiền dành dụm của ba mẹ để thuê trọ và ăn uống thôi ạ. Không có tiền mua xe.

– Vậy ạ…

Nhung quay sang nhìn tôi rồi hỏi.

– Lát anh qua công ty, sẵn tiện chở đăng đi với được không chứ thấy thằng bé không có xe, đi bộ tội nó.

– Ơ.. Không được rồi, lát anh phải đi qua chỗ đối tác rồi, anh có hẹn họ 30 phút nữa gặp mặt bàn việc làm ăn, giờ chở Đăng đến trường anh sợ không kịp giờ, hay là em chở nó đi, em cũng sắp đi dạy mà sẵn tiện chở luôn.

– Dạ thôi, không cần đâu ạ, em đi bộ cũng được.

Lúc tôi đang nói, thì thằng nhóc Đăng nhảy vào, nhìn mặt nó cũng có vẻ tội tội nên vợ tôi cũng đành lên tiếng chấp nhận.

– Vậy thôi anh đi công chuyện của anh đi, để em chở thằng Đăng cũng được…

Vợ tôi nói xong, thằng Đăng tính mở miệng cất lời từ chối, nhưng tôi nhanh miệng hơn bảo nó cứ để chị chở không sao đâu, nên nó cũng gật đầu. Ăn xong thì tôi lái con lamboghini đi gặp đối tác, còn vợ tôi thì lái con pocher màu đỏ chở thằng Đăng đến trường.

Mà rất may là nó học đại học kinh tế, chỗ trường nó gần trường với vợ tôi nên không quá mất thời gian Nhung đã quay lại trường mình dạy học. Đến chiều thì Nhung qua rước nó về, về đến nhà thì thằng nàng lên phòng, thằng Đăng vì bên kia nhà kho không có nhà tắm nó mượn nhà tắm bên chỗ tôi. Vào phòng vệ sinh nó cởi hết quần áo ra, phô ra thân thể săn chắc vì nó nhà nghèo từ nhỏ đã làm ruộng phụ, khiên vác phụ giúp cha mẹ nên cơ thể rất hoàn mỹ nhìn như dân tập gym, 6 máu nổi lên cục cục, lúc nó đang xoay người ra hướng cửa để treo quần áo lên cái móc, bất ngờ Nhung từ bên ngoài đẩy cửa vào, nàng giật mình khi thấy bên trong là thằng Đăng đang đứng cơ thể đều lộ ra trước mắt nàng, đặc biệt là con cu rất to của thằng Đăng lủng lẳng trước mặt Nhung, Nhung như bị cuốn hút vào đó nhìn chằm chằm, mãi khi thằng Đăng phát hiện ra nó giật mình thốt lên.

– Ơ chị,.. Em… Em xin lỗi.

Thằng Đăng vội lấy tay che bộ phận nhẹ cảm lại, mới khiến Nhung chợt tỉnh nàng xoay người ấp úng.

– À.. À Chị xin lỗi, không biết em ở trong này.

Nhung nói xong thì bỏ đi, để lại thằng Đăng ngơ ngát 1 mình, sau khi trải qua 20 phút tắm rửa thằng Đăng cũng ra ngoài, nó nhìn thấy trên bàn là đồ ăn bày ra, ngồi vào bàn nó còn hơi ngại chuyện lúc này nên không dám đề cập đến chỉ đánh lái qua chuyện khác hỏi về tôi.

– Ủa, anh chưa về à chị.

– Ừ anh mới gọi điện về bảo đối tác rủ anh đi tiệc, nên có lẽ anh về trễ.

– Dạ.

– Thôi vào ăn đi…

Thằng Đăng theo lời vợ tôi ăn cơm, lúc ăn vợ tôi với nó cũng có trò chuyện qua lại.

– Lúc nãy, chị xin lỗi nhé, chị không cố ý đâu.

– Dạ không sao ạ, cái này cũng lỗi do em nãy qua tắm mà quên nói chị trước, lại còn quên khóa cửa nữa.

– Thế có ngại không ?