Tuổi trẻ nổi loạn và sự lẳng lơ của Wanda – Tự truyện Nữ Viết – Update Chap 42

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tuổi trẻ nổi loạn và sự lẳng lơ của Wanda – Tự truyện Nữ Viết – Update Chap 42

Tác Giả:

Lượt Xem: 252 Lượt Xem

Chào mọi người, là mình đây mình bảo là sẽ post 1 topic kể truyện về bản thân mình ở box truyện mà mình bận quá, tuần vừa rồi lại bị đến tháng nữa thành ra khó chịu quá ko có tâm trạng viết. Hôm nay ở nhà 1 mình nên gõ 1 tý để chia sẻ cho mọi người, mình ko chắc chắn sẽ viết đều đều được có thể 1 tuần mình chỉ viết 1 chap thôi, vì đây không phải truyện do mình sáng tác ra mà mình chỉ viết lại theo trí nhớ về những việc mình từng trải qua những kỷ niệm của bản thân, thật ra mình chỉ định chia sẻ các cuộc vui ngắn trong cuộc sống nhưng vì thấy các bạn bên box truyện cứ inbox bảo mình mở topic kể đi nên mình quyết định kể (thật ra thì chụp ảnh rồi post lên đây hay kể chuyện của bản thân thì cũng là 1 hình thức phô dâm mà thôi hihi ^^ và mình vô tình lại là người bị tiêm nhiễm thói phô dâm từ lâu rồi nên ngày càng “biến thái”) dạo gần đây còn hay chủ động mời chồng mình giao lưu ngoài nơi công cộng nữa :D. Thôi lan man vậy thôi mình vào việc nhé.

Chap 1: Tại sao mình lại (thích) khoe thân?

Sơ qua 1 chút mình là 1 cô gái sinh ra ở tỉnh lẻ trong 1 gia đình bình thường, bố mẹ đều làm viên chức nhà nước, từ bé mình đã ít phải lăn lộn vất vả cho cuộc sống, mình hầu như chỉ ăn và học, mình cũng rất ít có bạn bè, bố mẹ đi làm suốt nên các vấn đề về tuổi teen, về dậy thì mình đều phải tìm hiểu qua bạn bè. Mọi thứ mình làm đều chỉ dựa vào nghe lỏm người lớn, thế nên mãi đến năm lớp 8 mình mới biết mặc đồ lót, còn trước đó mình đều thả rông, thậm chí khi mình học lớp 6 mình vẫn còn cởi trần tắm mưa với đám con trai trong xóm. Mẹ mình thường xuyên phải đi công tác nên mọi chuyện về quần áo sách vở đều do bà ngoại làm nên có lẽ thế mình ko thể mặc nổi những đồ bà mua, cho đến khi học lớp 8, trừ khi đến tháng mình mới mặc quần lót còn không thì đều thả rông vậy (cũng may ngày xưa trường ko có đồng phục váy ko thì bạn bè sẽ soi đc mấy cái quần lót vải xanh đỏ tím vàng quê mùa kia mất) còn áo lót thì mình mặc 3 cái áo yếm liên tục 2 năm trời cho đến khi nó rách ra và tụt mất mút lót thì mình cũng kệ luôn cởi luôn áo lót và mặc áo khoác đồng phục bên ngoài để che đi hầu như nửa năm lớp 9. Mình biết ko mặc đồ lót thì rất dễ lộ nên mình cũng hạn chế mặc váy, cũng do bố mình nghiêm khắc nên mình cũng ko hay mặc váy (và cũng chả có tiền mua, tiền bà cho mua đồ lót mình còn dùng để nạp game và mua truyện tranh :D) thứ mình hay mặc ở nhà là áo ba lỗ, áo cộc, quần ngố. Càng lớn mình càng khó chịu khi phải mặc đồ lót, thậm chí khi lông bím mọc lên mình càng thấy ẩm ướt khó chịu. năm lớp 11 mình quyết định sẽ cạo hết phần lông ở 2 mép bím đi cho thoáng, và mình thường xuyên cạo bằng dao cạo râu của bố, có lần bị bố hỏi vì sao lưỡi dao cứ có sợi lông dài thì mình nói là mình cạo lông nách hihi. Đôi lần mẹ mình để ý và hỏi sao mình ko giặt quần áo lót mình phải chống chế là con phơi trong phòng hoặc mùa đông con ngại mặc, có hôm đồ lót vẫn đang sạch vẫn phải bỏ ra giặt để mẹ khỏi nghi ngờ. Đó là khởi đầu cho mọi việc của mình sau này, bản thân mình nhận thấy mình ko hề cố ý phô dâm chỉ là do thói quen từ bé khó bỏ và muốn bản thân cảm thấy thoải mái thôi.

Mình có 1 cậu bạn khá thân, nhà ở đối diện nhà mình, cách 1 con đường, gọi là P nhé. P học với mình từ lớp 1, thật ra mình thân với P chỉ do mình ko có ai để chơi thôi chứ mình chả thích chơi với con trai, P là tên con trai duy nhất mà mình có thể tin tưởng mỗi khi chỉ có 2 đứa, kể cả có học chung đến 10h đêm thì nó cũng là người dắt mình qua đường về nhà và mình cũng không phải giữ ý chuyện ăn mặc với nó vì đã chơi với nhau từ hồi cởi truồng tắm mưa. Tất nhiên là mọi việc cũng chỉ dừng lại ở việc chơi với nhau thôi ngày ấy thì làm gì biết gì đâu, mình có thể thoải mái mặc áo ba lỗ ở nhà nó hoặc nằm ngả ngớn ở nhà mình trong lúc nó nghịch máy tính, đến lúc dậy thì thì nó chuyên gia nhìn xuyên qua cổ áo mình, tất nhiên là mình biết nhưng thôi kệ vì ngực bé tý có gì đâu với cả thân nhau ngại gì nữa. Chuyện nó nhìn thấy ngực thì bình thường. Còn chuyện nhìn thấy bím thì mình ko rõ, nhiều khi mình mặc quần đùi ống rộng có thể nó thấy nhưng mình nghĩ là ko nhiều. Nói thật dù mình ăn mặc thoáng mát nhưng nếu để người khác nhìn thấy chỗ nhạy cảm mình vẫn ko thấy thoải mái lắm (các bạn đừng nghĩ những cô gái thích phô dâm lúc nào cũng muốn người khác nhìn thấy cơ thể mình nhé, tùy lúc thôi chỉ là nếu lâu dần mà ko gặp phải tình huống bất lợi thì bản thân sẽ thấy nó bình thường). Mọi chuyện có lẽ sẽ tiếp diễn bình thường cho đến 1 chiều cuối năm lớp 9, chiều hôm đó mấy đứa con trai trong lớp tụ tập ở nhà P, có tất cả là 4 đứa, mình thì như thói quen về nhà thay đồ xong tót sang nhà nó chơi, thời trang vẫn như mọi khi áo khoét nách và quần ngố, sang đến nơi thấy cả lũ ngồi ở đó, mình cũng vô tư vì đều là bạn của nhau, thản nhiên chơi đùa vs đám bạn, lúc sau mình thấy thái độ của P có vẻ ko tự nhiên lắm, cứ cáu bẳn với mình, mình cũng ko để ý gì nhiều, cứ tám chuyện với lũ bạn, mà đám bạn cũng lạ là bình thường ít chơi với mình, hôm đó lại thân thiết lạ thường, lý do là gì thì mọi người cũng biết rồi đó, chúng nó chỉ thích ngó nhũ hoa của mình thôi L. Mình mặc áo khoét nách nên chỉ cần với tay là nhìn từ nách lên là thấy hết luôn ấy, về sau P kể chúng nó biết mình ko mặc áo lót nên cứ tìm cách để mình cúi xuống hoặc phải với tay để chúng nó soi, cả chiều hôm ấy mấy thằng được rửa mắt luôn. Đến tối P mới sang nhà mình chơi, nó bắt đầu cằn nhằn về thói ăn mặc của mình, nó bảo ở nhà với người thân thì ko sao, nhưng có bạn bè đông vậy thì giữ ý 1 tý chứ để chúng nó nhìn thấy hết vậy, mình cũng hồn nhiên bảo bình thường tớ với cậu vậy có sao đâu, thế là nó lại càng cáu, nó giận mình luôn, mấy ngày ko thèm sang chơi, 3 ngày sau mình chủ động sang xin lỗi nó, lần này biết giữ ý nên mặc đầy đủ phụ tùng, nó ngạc nhiên lắm nhưng vẫn ko từ bỏ được thói quen nhìn vào ngực mình, mình bảo nó từ giờ tớ sẽ ko mặc cái áo đó nữa, nó mới vui vẻ trở lại, nhưng mình chỉ giữ gìn đc 2-3 tuần, tuần sau lại tiếp tục hớ hênh, mình sang nhà nó mượn sách, mình mặc cái quần ống rộng giống kiểu quần đá bóng ấy, hôm ấy nhà nó có ông anh họ đến chơi, mình vào phòng nó thấy 2 anh em nó đang ngồi chơi cờ, mình trèo lên ghế với tay lên giá sách để tìm sách, anh họ nó ngồi dưới giường và ngước mắt lên nhìn, anh họ nó đứng hình trong khoảnh khắc ống quần mình rộng và chiếc áo thun ngắn đang phơi bày hết toàn bộ cơ thể bên trong của mình, thằng anh họ nó thì lớn tuổi nên quay ra nhấm nháy P như kiểu P chưa biết gì, P bực tức và ko nói gì vẫn giả vờ tập trung vào ván cờ, mượn sách xong mình về và lần này nó giận mình thật, thi cấp 3 xong nó ko còn học cùng trường với mình nữa, giờ học cũng lệch pha nhau 2 đứa ít gặp nhau dần, vậy là mình mất 1 thằng bạn chỉ vì thói quen và sự vô tư quá mức đó. Nhưng mình rất bảo thủ, chừng nào mình còn chưa gặp sự cố nào đáng tiếc thì mình chưa thay đổi.

Trong suốt những năm tháng học sinh mình làm bạn với anime, manga và truyện ngôn tình, thời gian đầu mình chỉ đọc manga nhưng mình ko thích cái nét hơi “biến thái” của mấy ông họa sĩ nhật, cho đến lúc mình đc đọc tiểu thuyết ngôn tình, mình mới tìm hiều về sắc, H, np, đam mỹ, ngược… mình nghiện đến nỗi có thời điểm mình làm CTV editor cho 1 page truyện ngôn tình chỉ để kiếm điểm thưởng và vào box vip đọc truyện, có những lúc mình xử lý các truyện H cực nặng đô, vừa trans truyện mà nước chảy ướt nhớp nháp hết quần. Dần dà tư tưởng của các bộ truyện đó ngấm vào mình, khi mình đọc hết truyện ngôn tình, mình mày mò vào các web sex để đọc truyện, và mình biết đến lầu xanh . us ngày đó. Nhưng nói thật là mình ko thể ngấm nổi mớ truyện sex có phần thô thiển đó nên mình lại quay lại với ngôn tình. Có thể nói tất cả kiến thức tình dục mình có bây giờ từ việc phô dâm, cách quan hệ, tư tưởng tình dục đều bị ảnh hưởng bởi truyện ngôn tình. Hôm nay mình chỉ kể đến đây thôi đến giờ nấu cơm rồi mong các bạn ủng hộ để mình tiếp tục viết tiếp nha.