Truyện Sex Mẹ Và Con

Dù vũ không muốn tin nhưng đúng là người đang ngồi bên cạnh cậu chính là bà Kiều mẹ của cậu … chưa bao h cậu cảm thấy bối rối như lúc này , vì Vũ không biết nên vui hay nên buồn, đã lâu rồi mẹ con Vũ mới gần bên nhau như vậy , đã lâu rồi Vũ thèm khát được sự quan tâm , chăm sóc của mẹ như bao đứa bạn khác trong lớp , nhưng kẻ luôn nhìn cậu với con mắt ngưỡng mộ thán phúc nể sợ , vì chúng nghĩ cậu là kẻ có tất cả nhưng chúng đâu có biết rằng Vũ thiếu một thứ quan trọng nhất mà ai cũng cần có đó chính là tình gia đình !
_ Ngủ chưa con ?
lại một câu hỏi khác của Kiều , làm cho Vũ run lên vì vui sướng ,nhưng mặc cảm và tức giận vì ko được quan tâm trong thời gian qua khiến vũ không thể nào làm khác hơn ngoài sự im lặng .
Nằm xuống bên cạnh con , nhớ lại chuyện lúc sáng , từ xa Kiều thấy vũ đứng đó và không làm gì , nàng đã rất tuyệt vọng nhưng khi Vũ xuất hiện để giái thoát cho nàng , nàng chợt vỡ òa trong sung sướng khi biết con mình còn quan tâm đến mình , bấy lâu nay , nhiều lúc về nhà nàng cũng muốn được lại gần Vũ để hỏi han chuyện học hành và cuộc sống, nhưng cứ mỗi lần nàng lại gần thì Vũ cứ lạnh lùng bước đi ko cho nàng chút cơ hội nào vì biết mình không có thời gian để chăm lo cho con cái, nàng đã thuê một cô phục vụ về để lo cho anh em Vũ , nhưng không ngờ điều đó lại làm khoảng cách giữa nàng và con cái xa dần , vì từ ngày có sự chăm lo của Nga , người giúp việc , thì cứ mỗi lần nàng về nhà lại thấy những đứa con của mình vui vẻ cười đùa cùng người giúp việc , và khi nàng bước vào , tiếng cười ấy lại tắt đi , lâu dần nàng đâm ra căm ghét Nga vì đã dành lấy những gì thuộc về nàng , và như giọt nước tràn li , nàng đổ cho Nga việc lấy cắp đồ trong nhà mặc dù Nga ko lấy …và từ ngày Nga ra khỏi nhà , căn nhà lại trở về sự im lìm như xưa …
Cả buổi trưa nay khi Vũ không xuống ăn cơm , nàng biết Vũ đang rất hận mình vì đã ko làm tròn bổn phận của người mẹ , nhưng nàng biết trong sâu thẳm , Vũ luôn dành tình cảm cho người mẹ như nàng , bằng chứng là cuộc giải cứu của Vũ lúc sáng và giờ đây nàng đang cố làm tất cả để nối lại tình cảm với con , thứ ma lâu nay nàng tưởng chừng đã đánh mất . Đặt tay lên lưng vũ , nàng có thể cảm nhận thấy cơ thể thật ấm áp của con nàng , hơi ấm mà đã lâu nay những kẻ tình nhân hờ hững ngoài kia ko đem được lại cho nàng và chính sự động chạm ấy làm cho Vũ run lên vì xúc động , đã lâu rồi Vũ mới được bàn tay mẹ chạm đến , nước mặt chợt lăn trên má Vũ . Người chàng giờ run lên bần bật …
_ trời , sao con run vậy Vũ , lạnh hả con ?
nàng đưa tay áp lên khắp người vũ để xem con có bị sốt không nhưng nàng ko biết rằng Vũ đang sung sướng biết chừng nào khi được mẹ quan tâm săn sóc đến vậy . Dù cho người mẹ đó có xấu xa hư hỏng đến mức nào thì Vũ biết rằng mình không thể nào chối bỏ sự thật đó chính là mẹ của mình . Dù cho giờ đây Vũ đang rất hạnh phúc những cậu vẫn quay lại , đẩy mẹ ra
_ không sao cả ! – Vũ lạnh lùng
Thì ra vũ còn thức , nàng nhủ thầm
_ sao con run dữ vậy , có cảm sốt gì không . – Một ý nghĩ cay độc thoáng qua đầu vũ rằng đó chỉ là một màn kịch của mẹ mình rằng Kiều chỉ đang bày trò …nhưng mà để làm gì , Vũ đâu còn ý nghĩ gì trong mắt mẹ nữa .
_ Đã nói là không sao mà ! – Vũ lập lại
_ ừ…không sao thì tốt …- nàng nói khẽ .
_ có chuyện gì thế ! – Vũ thận trọng nhìn mẹ
_Không có gì …chuyện lúc sáng…mẹ…cảm ơn con nghen…thực tình mẹ không biết hai người đó là ai cả …
Nhìn ánh mắt buồn tủi của mẹ , Vũ không nỡ nói thêm những câu làm Kiều buồn nữa , nằm xuống , Vũ vẫn quay lưng về phía Kiều vờ như không muốn nghe nàng nói thêm nữa …Kiều biết con trai vẫn đang giận mình , nàng không biết nói gì thêm , chỉ biết lặng lẽ bỏ về phòng…

Sáng hôm sau , vừa bước xuống nhà , Vũ đã rất bất ngờ thi thấy có tiếng xào nấu từ phía nhà bếp , thì ra là Kiều đang nấu bữa sáng , nàng đang tìm cách chiếm được tình cảm của con mình bằng cách làm tròn bổn phận người mẹ , vừa thấy Vũ nàng đã tươi cười
_ dậy rồi hả Vũ , ăn sáng đã con…
không thể tin vào mắt mình là mẹ đang nấu bữa sáng , cậu run rẩy dựa vào thành cầu thang , cậu đang thắc mắc tại sao mẹ cậu lại quay ngoắc 180 độ như vậy . Dù sao điều đó cũng làm Vũ thật sự xúc động . Bước xuống cầu thang , cậu giả vờ đi tìm cái gì đó nhưng không biết phải tìm gì , thực ra mắt cậu vẫn đang liếc về phía mẹ , thật đáng yêu và thân thương làm sao , nếu như là ngày xưa , cậu sẽ không ngần ngại chạy đến hỏi mẹ đang nấu gì và đòi thử một miếng nhưng tiếc là bức tường mặc cảm trong cậu còn quá lớn .
Kiều cũng liếc sang đưa con của mình , và vô tình hai mẹ con bắt gặp ánh mắt nhau , Vũ vội vã quay đi lên lầu , con kiều thì cũng khẽ cười trước sự ngại ngùng của đứa con
bước lên phòng Vũ, liếc nhìn vào phòng , nàng sững sờ , trước mặt nàng là Vũ đang trần truồng , thì ra cậu đang thay đồ đi học , nhìn bắp tay cơ vai lực lưỡng trên người Vũ , nàng nhận thấy giờ đây con nàng đã thành một thanh niên trai tráng thực thụ , nàng quay đi ngượng ngùng ko dám nhìn tiếp nữa , mặt nàng đỏ bừng bừng lên vì ngượng , chưa bao giờ náng thấy một cơ thể đàn ông nào đẹp như vậy , những ý nghĩ đen tối lại bắt đầu ám ảnh nàng , lấy lại bình tĩnh nàng lên tiếng
_ vũ ơi , xuống ăn sáng con
_ biết rồi ! – Cậu đáp trổng không , nhưng trong lòng cậu đang rất vui sướng vì đã lâu rồi mới được mẹ nấu bữa sáng …
Rồi mọi chuyện cũng diễn ra êm thấm , ngồi vào bàn ,đối diện mẹ ,Vũ tỏ ra dè dặt …biết con còn ngại , Kiều đứng dậy , giả vờ vào bếp uống nước , từ trong bếp Kiều đã thấy Vũ chộp ngay lấy cái bánh mì và dĩa thịt bò hầm đậu rồi ăn ngấu nghiến , cũng vì từ hôm qua đến h Vũ chưa được ăn gì ngoài một gói mì tôm , nước mắt Kiều rơi nghẹn ngào khi thấy đứa con mình ăn như một kẻ đói khát lâu ngày như vậy , nàng giận bản thân mình biết bao khi không hiểu bấy lâu nay mình đã vì sự ích kỉ của bản thân mà bỏ rơi một đứa con trai đang tuổi trưởng thành phải sống từng ngày không có sự chăm sóc của mẹ . nàng tự hứa với mình sẽ không để cho Vũ phải chịu đựng thêm sự cô độc lần nào nữa , rót ly nước cho con , nàng khẽ bước lại gần , Vũ vẫn đang ăn nhồm nhoàm…
Ngước lên , Vũ nghẹn ngào khi thấy Kiều đang đứng bên cạnh , trên tay cầm ly nước , Kiều đặt xuống cạnh vũ
_ từ từ thôi con, nghẹn bây giờ , uống chút nước đi
vũ thấy thật xấu hổ khi bị mẹ trông thấy kiểu ăn uống như một kẻ ăn mày của mình , cậu cầm ly nước uống vội rồi cầm cặp chạy thẳng ra khỏi nhà , đằng sau vẫn còn nghe tiếng của Kiều
_ Đi từ từ thôi con…

Đứng trên xe bus , cậu không còn bực bội vì bị xô đẩy nữa , mà cậu đang hạnh phúc hơn bao giờ hết vì mẹ cậu đã trở lại như ngày xưa , một người mẹ dịu dàng ân cần với con cái như khi còn ở nhà cũ . Cả ngày hôm đó cậu cứ cười một mình , làm cho cô bạn gái hỏi này nọ nhưng cậu không nói mà chỉ cười vì trong lòng cậu đang tràn đầy hi vọng về một mái ấm gia đình có vòng tay chăm sóc của mẹ . H đây cậu chỉ muốn về nhà thật nhanh để được gặp lại người mẹ xinh đẹp của mình …
Tiếng trống trường cuối cùng đã vang lên , không chờ ngọc như mọi ngày nữa , cậu chạy biến ra khỏi lớp , leo lên xe bus ,rồi chạy hết tốc lực từ trạm xe bus về nhà , trời nắng nóng làm mồ hôi cậu túa ra như tắm nhưng điều đó vẫn không làm cậu khó chịu vì cậu biết mẹ đang nấu cơm chờ mình ở nhà
Vừa đẩy cửa vào nhà , cậu đã nhìn vào kính và điều chỉnh gương mặt mình từ hớn hở trở lại thành lạnh lùng để đánh lừa mẹ , rồi hiên ngang bước vào nhưng , mọi hy vọng trong cậu chợt tắt ngấm khi trước mặt cậu là một cảnh tượng làm cậu choáng váng
trên bộ sa lông trong phòng khách , người mẹ mà lúc sáng đã gieo trong cậu bao nhiêu hy vọng h lại đang trần truồng nằm cong người như một con điếm để cho một gã đàn ông từ phía sau đâm buồi vào liên tục , gã đàn ông đó không phải ai khác đó chính là Bố của Ngọc . ông Chiến