Tình Nô Công Sở (phần 2)

Chương 3: Bạn gái cũ (3)

Vân Khánh cùng Hồng Hạnh hai người xuống xe đi trước, một lúc sau Lưu Tân Vũ mới khoan thai tới chậm, ngồi xe máy đi làm.

Thời điểm đến tòa nhà, Lưu Tân Vũ cũng không có đến phòng làm việc ngay, mà là ngồi ở quán ăn sáng bên đường cùng người quen nói chuyện. Lưu Tân Vũ thoải mái vắt chân, dựa lưng ở trên ghế nói.

-Sắp nghỉ à anh? Dạo này gần như không thấy mặt anh.

Viết Tùng không có trả lời ngay, chậm rãi dập điếu thuốc đang hút dở nói.

-Cơ chế làm việc bọn này không hợp với đội anh nên nghỉ thôi, mà bọn anh cũng tính rút từ năm trước rồi, chả qua giờ mới xong xuôi.

Đối với nhân viên tín dụng mà nói, thường thì sẽ làm việc theo đội nhóm, đã đi là đi chung, đến cũng là đến chung, cho nên lần này không chỉ có Viết Tùng một người nghỉ, trong đó cũng bao gồm vài người quen của Lưu Tân Vũ, khiến hắn có chút hụt hẫng.

Lưu Tân Vũ hỏi

-Thế qua đâu anh?

Viết Tùng thuận miệng trả lời.

-VIB, đúng ra bọn anh định sang BIDV nhưng không đủ slot, anh với đội thằng Thành là năm người tất cả, mà chủ yếu là thằng trưởng phòng bên đấy nó không đi, anh Hoàng sang không có chân.

Lưu Tân Vũ dễ hiểu, gật đầu nói.

-À VIB à, bọn đấy thì nó duyệt vay dễ hơn thật.

Nhân viên tín dụng kiếm tiền từ đâu, đương nhiên là khoản giải ngân được cho khách vay càng nhiều càng tốt. Trái ngược với cơ chế siết chặt bảo thủ của một số ngân hàng, VIB duyệt vay dễ dàng hơn nhiều. Khi đã cho vay ra nhiều đồng nghĩa với việc lợi nhuận sẽ cao hơn, đương nhiên lợi nhuận cao hơn cũng có nghĩa là rủi ro cao hơn, nhưng quan trọng là VIB chấp nhận đánh đổi.

Viết Tùng như sang đây, với mối quan hệ của mình, hẳn là như cá gặp nước.

Bản thân Viết Tùng hơi ngạc nhiên, cảm giác thằng chó má dâm đãng như Lưu Tân Vũ này sao biết lắm chuyện thế.

-Mày cũng biết à!! Như bên VIB xong hồ sơ cho khách rồi, thằng trưởng bộ phận nó ký cái là giải ngân. Còn như bên đây, cũng xong hồ sơ, giám đốc phê duyệt ký xong rồi, hôm sau mấy thằng hội sở duyệt bảo không được, thế là cũng không được, làm mất công, mất thời gian, mất công vãi l**, còn chưa kể ngại với khách, rách việc luôn.

Lưu Tân Vũ nghe mà không trả lời, lúc này lại chú ý đến một nữ nhân ăn mặc đồng phục công sở vừa mới từ hầm gửi xe đi lên, ánh mắt dõi theo sát nàng không rời.

Chỉ thấy dáng người nữ nhân này cao gầy thon gọn, cái mông tròn trịa, kích cỡ vừa phải hơi vểnh lên, nhưng trước ngực lại phồng to bất thường. Tóc dài xoăn nhẹ, mang theo gương mặt xinh đẹp trẻ trung, cho dù có nhìn từ sau lưng cũng cảm nhận được sự gợi cảm cực kỳ. Mà lại, mắt hơi nhướn lên, làm cho người ta thấy được cá tính đặc biệt toát ra bên trong, có cảm giác vừa điệu lại chảnh, không dễ để chinh phục.

Lưu Tân Vũ vừa nhìn thấy nữ nhân, trong đầu nhất thời liền rối bời.

Viết Tùng thấy Lưu Tân Vũ im lặng, cũng đưa mắt nhìn theo chung hướng, thấy được nữ nhân liền cười, mở miệng nói.

-Sao thế, con bé kia nay đến phòng tao phỏng vấn, mày tia nhanh đấy.

-Đến phỏng vấn? Phỏng vấn bên phòng anh? Dcm, đừng bảo là nó phỏng vấn ưu tiên nhé?

Lưu Tân Vũ chột dạ nói.

-Ờ ưu tiên luôn đấy, mà dcm sao phỏng vấn ưu tiên phòng tao mà mày cũng biết? Mày có nằm vùng trong ngân hàng tao à?

Lưu Tân Vũ lặng người ra. Thật không ngờ ông trời lại trêu người đến vậy. Người đến phỏng vấn lại là bạn gái cũ của hắn.

Viết Tùng cũng nhìn ra Lưu Tân Vũ không đúng liền hỏi.

-Sao, mày quen à?

-Ừm… Người yêu cũ!

Lưu Tân Vũ gật gật đầu, nhẹ nhàng thốt ra ba chữ.

Viết Tùng bất ngờ, nói.

-Gì? Thật đấy. Tên là gì, để anh xác nhận xem đúng không?

-Tên Nhung!

-Cả họ tên!

-Lê Hồng Nhung!

-Ừm, chuẩn rồi, mày cũng ghê đấy, trông điệu thế kia cơ mà.

Viết Tùng cười gật đầu, nhìn kỹ lại Lưu Tân Vũ mấy lần, thằng này ngoài miệng thì luôn tỏ vẻ thích loại phụ nữ lớn tuổi, thậm chí đã có chồng con, vậy mà đột nhiên lại lộ ra tiểu sử trái ngược hoàn toàn, thật đúng là không biết đâu mà lần. Nhưng ngẫm lại, quả thực với bản tính của Lưu Tân Vũ mà Viết Tùng biết, thằng chó má này cũng nào khác gì mình, chỉ cần vừa mắt là muốn địt, nào để tâm được đến tiểu tiết.

Nhận ra tâm trạng Lưu Tân Vũ đang không tốt, Viết Tùng cũng không nói gì thêm, vỗ vai hắn vài cái rồi rời đi.

***

Hơn chín giờ sáng, Lưu Tân Vũ lại rời khỏi phòng làm việc, đi xuống bên dưới quán nước bên dưới tòa nhà.

Vừa ra khỏi đại sảnh, đã nhìn thấy bóng dáng Vân Khánh cùng Hồng Hạnh đứng ở một góc gần đó, có vẻ như đang chờ đợi ai.

Lưu Tân Vũ nhìn đồng hồ trên tay, suy nghĩ cơ thể mình cũng đã hồi phục tốt, bây giờ nên cho hai con chó mẹ này ăn tinh trở lại, coi như là bữa phụ trước khi ăn trưa. Chậm rãi đi đến trước mặt hai nữ, đồng thời cũng nghe lén hai người nói chuyện.

Lúc này Hồng Hạnh nhìn về phía sau lưng một nhân viên nữ đang mua nước ở cách đó khoảng chừng hơn chục mét, ra hiệu cho Vân Khánh, nói.

-Uây, chị Khánh ơi nhìn mông kìa chị, liệu mông con này có độn không?

Thính lực có cổ trùng cường hóa, giúp Lưu Tân Vũ nghe được hai nữ nói chuyện từ khoảng cách rất xa.

Vân Khánh nhìn theo, cũng thấy mông nữ nhân phồng lên một đường cong tròn, in hằn rõ ở trên quần, như là hai trái mật đào, cười cười nói.

-Chưa biết được đâu em ơi, nó to tự nhiên thì sao, haha!

-Đéo gì, em tập lòi lồn ra còn chưa cong như thế, mà đùi nó nhỏ, độn thật đấy chị.

Vân Khánh đột nhiên đưa ra chủ ý, nói.

-Hay là giờ tao với mày ra đấy lột quần nó ra xem.

-Ừ hay chị em mình ra lột mẹ nó ra, haha.

Hồng Hạnh bám vào tay Vân Khánh, uốn éo bật cười nói.

-Chị em mình hơi rách việc đấy Hạnh ạ, haha à kìa kìa, chủ nhân đến kìa.

Vân Khánh đột nhiên chú ý đến Lưu Tân Vũ xuất hiện, cũng đẩy tay báo hiệu cho Hồng Hạnh.

Hồng Hạnh cũng quay đầu nhìn, nhắc nhở Vân Khánh một câu

-Đâu? Úi giời, nhìn mặt căng thẳng chưa, mà nãy chị đi đái xong đã nhét lại đồ vào lại chưa đấy, quên là chết dở đấy!

-Không nhét còn đéo chịu được ấy chứ mà quên, hihi.

Vân Khánh xoa xoa mông mình, dâm đãng cười với Hồng Hạnh.