TÌNH NGANG TRÁI – Update Chương 23

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: TÌNH NGANG TRÁI – Update Chương 23

Tác Giả:

Lượt Xem: 782 Lượt Xem

CHƯƠNG 17: M.U

Thùng thùng thùng… “Mẹ ơi mở cửa, con biết mẹ đang ở trong đó”

Hai mẹ con Dương nhìn vào mắt nhau tỏ vẻ kinh ngạc nhưng Dương vẫn không muốn dừng lại nó dồn lực xuống hông chuẩn bị đẩy vào thì mẹ bất ngờ xoay người khiến nó xí hụt.

Mẹ lên tiếng:

“Như ơi… mẹ với anh đùa con thôi, về phòng đi mẹ qua bây giờ”

Hải Như “Đấy… con biết ngay mà”

Ngọc Hân chỉnh trang lại quần áo rồi lườm Dương một cái, Dương tồng ngồng ngồi trên giường khổ sở với cái dương vật cứng ngắc, Ngọc Hân áp tai vào cửa nghe ngóng cô chưa dám mở cửa vì sợ Hải Như sẽ nhìn thấy.

Ngọc hân gọi to để thăm dò “Con đang ở đâu thế Như?”

“Con đang đánh răng”

Lúc này Ngọc Hân mới an tâm lách mình ra khỏi phòng còn Dương thì giãy nảy trên giường miếng ăn đến miệng rồi còn vụt mất, tức điên lên rồi.

Tối nay 11h có trận bóng đá giữa CLB Manchester United vs Chealsea nên Dương không thể nào bỏ lỡ, hiệp 1 MU bị dẫn trước 0-1 đến hiệp 2 có gỡ hoà được 1 bàn nhưng phút cuối hiệp 2 lại bị thủng lưới và kết quả chung cuộc 1-2.

Đội bóng mà nó yêu thích liên tục bại trận khiến tâm trạng của Dương rất tệ trằn trọc mãi không ngủ được nó lại lấy điện thoại ra xem clip hài trên youtube đến hơn 2h sáng mới đi ngủ. Buổi sáng nó đang mê mang nằm ngủ thì có tiếng mở cửa chắc là mẹ đi vào phòng đánh thức nó.

Mẹ rón rén đến gần nó nở một nụ cười nham hiểm rồi kéo phăng cái chăn khỏi người.

“Ahhhhhhh…” một tiếng hét thất thanh vang lên rồi tiếng bước chân chạy khỏi phòng, Dương chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nó không quan tâm lắm kéo chăn ngủ tiếp

“MẸ ơiiii… MẸ… anh Dương… ahhh…”

Hoá ra Ngọc Hân đang dưới bếp chuẩn bị bữa sáng nhờ Hải Như lên đánh thức Hải Dương, cô bé định trêu dương một vố kéo phăng cái chăn của nó đi để nó thấy lạnh mà bật dậy nhưng cô bé không hề biết rằng đêm qua Dương tụt quần ra chẳng thèm mặc lại trên người nó chỉ có mỗi cái áo thun còn bên dưới trống không con cu của nó buổi sáng cứng giương cao lên chào cờ chào.

Ngọc Hân hoảng hốt khi thấy Hải Như chạy xuống: “Sao thế con”

“Anh Dương… anh ấy…” Hải Như thở gấp gương mặt sợ hãi giọng run run

“Hả, anh con làm sao?”

“Anh ấy bị bệnh hả mẹ”

“Là sao con?”

“Con thấy, giữa hai đùi anh ấy có gì đó lạ lắm, hình như anh đang bị bệnh sưng to lên”

Ngọc Hân nghi hoặc đi lên tầng Hải Như cũng rụt rè bám theo sau đến khi hé cửa nhìn vào trong thì Ngọc Hân hoảng hốt.

“Như… con đừng đến đây”

“Sao thế mẹ, anh bị sao ạ”

“Con xuống dưới đi, để mẹ”

“Anh Dương không làm sao chứ mẹ”

“Không có gì để mẹ xử lý”

“Vâng”

Ngọc Hân tức giận đi vào phòng rồi khoá cửa lại.

“Dương… sao con làm thế với em hả, đồ biến thái này”

Dương còn đang lơ mơ buồn ngủ nửa tỉnh nửa mê nó không quan tâm lắm vừa nãy xảy ra chuyện gì cái chăn bị kéo ra nó kéo lại đắp lên người nhưng cái dương vật của nó vẫn đội chăn lên tạo thành một cái lều trại.

“Dươngggg…” mẹ nói lớn nhưng nó vẫn đang ngủ rất ngon.

Ngọc Hân kéo phăng cái chăn khỏi người rồi lấy gối đập lia lịa vào đầu nó.

“Aa a a… sao mẹ đánh con”

“Nhìn đi, sao sáng ra không mặc quần”

Cái dương vật của nó vẫn hùng dũng giương lên thách thức mẹ.

“Ai bảo em Như kéo chăn con ra làm gì, đang ngủ ngon thì chớ”

“Cứng đầu hả” Mẹ lấy tay búng vào đầu khấc nó một cái.

“Áhhhhh…” Dương oằn người lăn lộn trên giường “Đau…”

“Đáng đời”

“Đâu phải lỗi của con là Như nó kéo chăn khỏi người con đấy chứ, cũng tại mẹ nữa đêm qua không giúp con lấy ra nên nó khó chịu sáng ra nó tự dưng chào cờ thôi”

“Còn biện minh nữa hả, dậy đi còn đi học, hừ” mẹ lườm nó rồi đi ra.

Ngọc Hân đi xuống dưới tầng Hải Như lo lắng nhìn mẹ:

“Anh Dương có sao không hả mẹ”

“Không có gì đâu”

“Thế sao cái ấy nó lại sưng lên như thế” Từ bé 2 anh em khá nghịch ngợm và Hải Dương đôi khi cởi trần và những lần hớ hênh bị Hải Như nhìn thấy thì nhiều rồi lúc đó chim nó bé xíu sun sun không như bây giờ lột xác thành một cái dương vật dài thòng gân guốc cứng như đá làm Hải Như tưởng anh trai bị bệnh gì đó nghiêm trọng.

“Không bị bệnh gì hết, hoàn toàn bình thường, sau này còn đừng tự ý vào phòng anh con như thế con đứng bên ngoài gọi là được rồi”

“Vâng, con xin lỗi, con định trêu anh ấy thôi”

“Hai con lớn rồi nên không tiếp xúc quá gần phải tôn trọng sự riêng tư của nhau, con hiểu ý mẹ chứ”

“Dạ”

“Mẹ đi làm đây, con ăn xong rồi dọn giúp mẹ”

“Vâng”

Ngọc Hân có lịch làm việc vào chủ nhật nên cô đi làm từ 6:30 sáng còn Dương chủ nhật phải đi học thêm nhà cô Thuỳ nhưng 7:30 mới bắt đầu học nên có nhiều thời gian để ngủ nướng, báo thức kêu nhưng nó cố lùi báo thức đến khi chuông reo 7h nó vội vã dậy đánh răng rửa mặt ăn sáng nhồm nhoàm rồi phóng con xe máy điện lao đi vun vút.

Vì đi học muộn nên Dương mát tay vặn ga mạnh khiến con xe đạp điện của nó lao đi như tên bắn, ngoài đường lớn chạy nhanh thì không sao nhưng khi đi vào ngõ nhà cô Thuỳ bắt đầu có chuyện, nó đi nhanh nên phải ôm cua lấn làn rồi từ trong ngõ một con xe đạp lao ra khiến nó bất ngờ vội đánh lái nhưng quá muộn xe máy điện của nó va vào xe đạp do một người nữ điều khiển nó mất lái ngã rồi trượt dài trên con đường bê tông xóm, cái quần của nó mài xuống nền xi măng cháy khét lẹt vỏ xe mài xuống đường bị xước những vệt dài tay và chân rướm máu.

Có một bà lão ở gần đó chạy ra nhìn: “ối zời ơiiii, chạy gì như ma đuổi thế kia”

Người nữ kia bị ngã nhưng không sao vội tiến đến hỏi thăm Dương.

“Bạn không sao chứ”

Dương chưa kịp hoàn hồn sao cú ngã đau điếng mặt trắng bệch nó nhìn lại con xe bị xước và cái quần bị rách của mình.

“xong đời rồi quả này về biết nói sao với mẹ đây”

Nó không hề để ý đến người phụ nữ kia khiến cô phải hỏi lại một lần nữa: “Bạn ơi… có sao không?”

Nó đang định chửi thề một câu nhưng khi ngước nhìn lên người phụ nữ trước mắt bỗng mắt nó long lanh trái tim thổn thức: Một nữ sinh dáng người cao gầy gương mặt xinh đẹp trong sáng thánh thiện nổi bật nhất là cặp kính cận dày cộp.

Nó mấp máy môi: “không sao”

“Bạn đi đâu mà vội thế hả, lấn hết đường”

“Mình đang đi học thêm”

“Học thêm khu này á, là ở đâu?”

“Nhà cô Minh Thuỳ”

“À… bạn có phải là cái đứa mà cô Thuỳ kèm riêng đấy không?”

“Đúng rồi”

Người nữ kia đỡ nó dậy: “Chị cũng học thêm lớp cô Thuỳ nhưng lớp chị học 8 người không như em một mình một lớp”

“Ra là người quen, chị học lớp trên sao”

“Chị học 12”

“Chị không sao chứ, em xin lỗi”

“Chị không sao, nhìn chân với tay em kìa chảy máu rồi”

“Không sao tay chân em không đáng ngại em đang lo cho con xe điện mẹ mua cho, kiểu này ngấm đòn rồi”

“Cho chừa đi, ai bảo đi nhanh làm chi”

“Em bị muộn học”

“Muộn học thì xin đi muộn rồi đi từ từ chứ”

“Em xin lỗi nhé, nếu chị không sao em xin phép đi trước muộn học rồi”

Nó bị ngã nên khi cố nâng xe lên thì cái tay nó rất đau. “Aa…”

“Thôi đừng cố, em đẩy xe đạp cho chị để chị dắt xe điện cho”

“Phiền chị quá, chị giúp em chút nhé”

“Ừm”

“Chị học lớp cô Thuỳ vậy là đang ôn Tiếng Anh ạ?”

“Ừm, đang cấp tốc ôn thi đây”

“Đây là lần đầu tiên em gặp người học thêm lớp cô Thuỳ đấy”

“Một mình một lớp chắc buồn lắm nhỉ”

“Mẹ em muốn thế chứ em có thích thế đâu”

Cô Thuỳ đang ngóng Dương ở cổng thì thấy hai người bước tới.

“Ơ… sao hai đứa lại đi cùng nhau?”

“Hai đứa em đâm nhau”

“Đâm ở đâu?”

“Khúc cua đầu ngõ kia ạ”

“Đi vào đây, nhìn cái ống quần của Dương kìa bị rách rồi”

“Em nó phóng nhanh cô ạ, còn em vô tội nhé”

“Ngồi đợi cô mang bông băng ra lau vết thương”

“Chị có bận việc gì không? nếu bận thì chị đi đi”

“Không bận lắm, tí nữa đi cũng được xem em có làm sao không?”

“Không phải đợi để bắt đền em chứ”

“Có làm sao đâu mà bắt đền”

Cô Thuỳ đi ra: “Lan Anh dùng cái này lau vết thương cho Dương hộ cô”

“Vâng”

Hải Dương cắn răng cố nhịn đau để không kêu lên trước người đẹp.

Bàn tay mềm mại của Lan Anh nhẹ nhàng chăm sóc vết thương cho nó cô còn thổi thổi xoa dịu vết thương nữa.

“Em cảm ơn”

“Xong rồi đấy” “Cô Thuỳ ơi em về đây” “Chị về nhé”

Hải Dương nhìn theo bóng lưng Lan Anh dần khuất nó quay trở lại học bài, may là bị đau tay trái chứ đau tay phải là thành phế vật mấy hôm không cầm bút được.

Tan học nó đi xe rất chậm 11 giờ mới về đến nhà, lúc này mẹ vẫn đi làm chưa về nó vội chạy lên nhà thay quần áo, cái áo và quần đều bị rách nó lập tức cho vào túi bóng để mang đi tẩu táng vứt thùng rác còn với cái xe đạp điện bị xước của nó không biết giải thích với bố mẹ thế nào chỉ đành để xe ngược với mọi hôm để phần xước của xe quay vào tường bố mẹ sẽ không phát hiện ra.

Giờ trưa 3 mẹ con im lặng ngồi ăn cơm, Hải Dương tay trái không cầm bát như mọi khi mà đặt bát xuống vào dùng tay phải gắp thức ăn, mẹ Hân cũng không để ý đến điều bất thường này cho đến khi ông Đại đi tập huấn từ Thủ Đô về nhờ Dương bê giúp cái hộp to đùng để trong xe.

“bố ơi con đau tay không bê được”

“hả, bị gì thế?”

Hải Dương lúng túng: “Chắc bị căng cơ thôi”

Ông Đại cầm tay nó rồi vén tay áo lên: “Ô bị sao thế này? Con đánh nhau à?”

“Không phải đâu bố, con đi xe bị quệt vào tường ấy mà”

“Chân sao đi cà nhắc thế kia?” Chân nó cố di chuyển linh hoạt nhưng lại bị ông Đại nhìn ra “Ngã xe phải không?”

Không thể chối cãi được gì nữa Dương đành phải gật đầu “Vâng”

Ông Đại đi ra xem xét con xe đạp điện của con trai lúc đầu thấy còn nguyên vẹn không xước xác gì ông thấy yên tâm nhưng khi nhìn sang bên kia xe thì thôi rồi nó bị xước dọc thân xe.

“Ngã ở đâu mà bị thế này hả con?”

“Con không cẩn thận bị đâm vào người ta”

“Đi nhanh phải không?”

“Cũng hơi hơi”

“Người con đâm vào không sao chứ?”

“Họ không sao ạ, chỉ mỗi con bị đau thôi”

“May mà không có gì nghiêm trọng xảy ra không thì rắc rối đấy”

Việc Dương ngã xe không thể giấu Ngọc Hân được nữa, ngay khi cô về nhà sau ca làm việc buổi chiều ông Đại đã cho cô biết, lập tức lên tìm Dương.

“Con bị ngã xe à, đâu mẹ xem nào”

Hải Dương lấm lét nhìn mẹ rồi nó vạch tay áo lên.

“Trời ơi, xước hết tay rồi kìa, bị ở đâu nữa không?”

“Một chút ở chân nữa ạ” nó kéo ống quần lên.

“Chảy cả máu, nói cho mẹ biết con bị ngã xe như nào”

“Con đi hơi nhanh một chút rồi va quyệt vào người ta”

“người ta có bị sao không?”

“Không sao mẹ ạ, người ta bất ngờ đi ra khỏi ngõ con không kịp tránh”

“Đi nhanh lắm hả”

“Cũng không nhanh lắm, bình thường thôi” nó cố nói giảm nói tránh.

“Đi bình thường mà va vào người ta được thì cũng tài”

Mẹ đi xuống rồi đem đồ sơ cứu vết thương lên băng lại cho nó.

“Đi kiểu gì đâm vào người ta thế không biết”

“Con xin lỗi mẹ, xe điện mẹ mua con làm xước nó rồi”

“Không gãy chân gãy tay là may rồi”

“Cái xe điện…”

“Đừng nói xe điện nữa, mẹ không trách con đâu”

“Vâng” Dương rất lo sợ sẽ bị mẹ mắng nhưng không ngờ mẹ rất thương nó không hề trách mắng gì cả.

“Lần sau nhớ đi đứng cẩn thận”

“Vâng con nhớ rồi”

Tưởng như sẽ bị mắng té tát nhưng Dương lại nhận được nhiều tình yêu thương của mẹ hơn, mẹ nắm tay trái của nó rồi hỏi.

“Có đau không? cầm cái lọ này cho mẹ xem”

“Con vẫn cầm được chỉ là cầm vật nặng sẽ bị đau”

“Có cần phải đi khám rồi chụp chiếu thử không?”

“Không cần đâu mẹ, vài bữa là khỏi thôi”

“Nếu thấy đau cử động khó nhớ nói cho mẹ biết”

“Con biết rồi ạ”

“Sao lúc trưa ăn cơm không nói với mẹ?”

“Con sợ mẹ sẽ mắng con, đêm qua con thức xem bóng đá muộn nên sáng ra dậy muộn mới vội như vậy, con xin lỗi mẹ từ giờ con sẽ không ngủ muộn nữa”

“Không sao, xem đá bóng hả con thích xem đội nào”

“MỜ U mẹ ạ”

“Mờ U là đội nào”

“Là Manchester United một câu lạc bộ bóng đá ngoại hạng Anh, nhưng dạo gần đây phong độ đang không được tốt lắm”

“Xem bóng đá thì được nhưng không được xem phim đọc truyện xấu đâu nhé, nào có trận hay rủ bố mẹ xem cùng”

“Thật hả mẹ”

“Ừm, con đừng lo lắng, dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra cũng nói cho mẹ nhé, biết chưa”

“Con nhớ rồi”

Mẹ ôm lấy nó, nó dụi đầu vào bộ ngực mềm mại đàn hồi của mẹ mà hít hà. Mẹ cũng giận lắm chứ nhưng vì thương nó nên mẹ nhẹ nhàng khuyên nhủ, lúc đầu định mắng nó té tát rồi nhưng khi thấy con trai ngã đau chảy cả máu thì mủi lòng chuyển sang đồng cảm và an ủi con.

CHƯƠNG 18: LẦN ĐẦU (1)

Ngày thứ 2 đi làm là buổi họp đầu tuần như thường lệ, Giám đốc đài phát thanh & truyền hình:

“Các đồng chí chuẩn bị cho công tác truyền hình 30 năm ngày thành lập tỉnh đến đâu rồi?”

“Báo cáo Giám đốc thiết bị đã được kiểm tra kỹ lưỡng, kể cả thiết bị dự phòng cũng đã kiểm tra và hoạt động tốt”

“Đồng chí Hân được giao nhiệm vụ quan trọng luyện tập đến đâu rồi”

Ngọc Hân: “Tôi đã nắm được lời thoại, chiều sẽ tập với nam MC, tiện đây buổi chiều tôi báo nghỉ để tập ở Trung tâm Văn hoá tỉnh”

“Tốt, ngày 27 tháng 10 tới sẽ có buổi lễ quan trọng nhất của tỉnh ta, khánh thành tượng đài và khu quảng trường kỷ niệm 30 năm thành lập tỉnh, có bắn pháo hoa chào mừng, hôm đó ngoài lãnh đạo tỉnh còn có các khách mời là lãnh đạo cấp cao ở trung ương đến dự, tôi mong muốn mọi người tập trung cao độ phải đảm bảo chính xác 100% không có bất kỳ sai xót nào xảy ra, chương trình sẽ phát sóng trên đài truyền hình quốc gia do vậy tôi mong các đồng chí nắm rõ được tầm quan trọng của công việc mình đang làm, không phải lần đầu chúng ta hỗ trợ Đài truyền hình Quốc gia làm sự kiện lớn nhưng tôi vẫn nhắc để các đồng chí nhớ”

Mấy ngày gần đây Ngọc Hân khá bận rộn với công việc của mình để chuẩn bị cho buổi lễ ngày 27/10, vừa phải làm công việc thường ngày vừa phải tập luyện đêm về đọc tài liệu không có thời gian rảnh nên đợt này Hải Dương không có cơ hội tiếp cận mẹ, nó cũng đang bị đau tay do cái lỗi phóng nhanh vượt ẩu hôm trước làm xước con xe điện mới cóng mẹ mua cho, nó ngoan ngoãn học tập chăm chỉ để bố mẹ cảm thấy an tâm về nó.

Tối 27/10, chương trình ca múa nhạc hoành tráng với gần 100 nghệ sĩ diễn viên tham gia biểu diễn.

Ngọc Hân mặc áo dài thướt tha đứng cùng một nam MC mặc vest.

“Kính thưa quý vị đại biểu khách quý, thưa toàn thể quý vị khán giả, quý vị vừa thưởng thức màn biểu diễn nghệ thuật mở đầu chương trình chào mừng 30 năm thành lập tỉnh khánh thành tượng đài và khu quảng trường tỉnh Đồng Tiền”

“Kính thưa quý vị tiếp theo chương trình chúng tôi xin được chân trọng giới thiệu và kính mời đồng chí x x x, Uỷ viên Ban thường vụ tỉnh uỷ Phó Chủ tịch UBND tỉnh, trưởng Ban tổ chức lễ kỷ niệm, xin được kính mời đồng chí”

“Kính thưa các đồng chí lãnh đạo….”

Cắt băng khánh thành tượng đài và khu quảng trường tỉnh, kinh phí xây dựng 1069 tỷ đồng từ nguồn vốn ngân sách trung ương, ngân sách tỉnh và các nguồn khác.

Buổi lễ diễn ra tốt đẹp cuối cùng là chương trình bắn pháo hoa vào lúc 21:00, lãnh đạo thì phấn khởi vui mừng hừng hực khí thế còn người dân nghèo nhìn khu tổ hợp tượng đài quảng trường nghìn tỷ này mà ứa nước mắt lắc đầu ngao ngán.

Công trình ngàn tỷ mới khánh thành là niềm tự hào ngạo nghễ của tỉnh nhưng không lâu sau đó công trình bắt đầu xuống cấp và bộc lộ nhiều yếu kém, dư luận quần chúng nhân dân cũng có rất nhiều tin đồn về công trình tai tiếng này, một số vị quan tham sắp phải trả giá.

Dương & Hải Như xem xong bắn pháo hoa tự bắt taxi về, về đến nhà thì báo bình an cho mẹ Ngọc Hân yên tâm.

Sau buổi lễ là một bữa tiệc lớn ăn mừng tỉnh Đồng Tiền có tượng đài ngàn tỷ, Ngọc Hân có danh sách đi tiếp khách ông Đại quan chức của tỉnh tất nhiên là không thể thiếu.

Vì mẹ đi với bố nên Dương rất an tâm về nhà ôn bài cho bài học ngày mai (chủ nhật) với cô giáo Minh Thuỳ.

Đến 10:30 vẫn chưa thấy mẹ về Dương buồn ngủ ngáp ngắn ngáp dài rồi nó nằm lên giường, một lúc sau nó nghe thấy tiếng cọc cạch ngoài cổng nó ngó ra ngoài cửa sổ xem bố mẹ về chưa thì thấy tay mẹ quơ quơ vào trong tìm cách mở cửa, hai anh em về đã khoá trong để đảm bảo an toàn.

Dương vội mặc quần dài rồi xuống cổng đến nơi mẹ vẫn chưa mở được cổng.

Giọng mẹ có vẻ rất say rồi: “Mở cửa”

“Bố đâu rồi mẹ, sao hai người không về cùng nhau”

“Không biết” Mẹ đứng không vững cả người loạng choạng mặt đỏ như gấc.

Dương dìu mẹ vào phòng nhưng mẹ lại chỉ sang phòng vệ sinh vào đó mẹ tốc váy lên tụt quần lót để đi nhẹ mà không quan tâm đến Dương đang nhìn lén chắc mẹ nhịn đã lâu nó ra đứng ngoài cửa nghe tiếng nước tồ tồ chảy xuống bồn cầu rồi một lúc sau bên trong im bặt nó kiên nhẫn đợi thêm một chút nữa thì không nghe thấy gì.

“Mẹ ơiiii” Gọi không thấy mẹ trả lời thế là nó hé cửa nhìn vào.

Mẹ dùng vòi xịt để rửa bướm nhưng xịt từa lưa ướt hết váy rồi tựa người ngồi trên bồn cầu nhắm mắt lại như một đứa trẻ ngủ quên vậy, mẹ đi cùng bố mà bố để mẹ say đến mức này thật không thể nào chấp nhận được.

Dương khó khăn bế cơ thể mềm nhũn của mẹ đi vào phòng đặt mẹ xuống nó trở lại phòng vệ sinh lấy nước ấm khăn ướt để lau người và thay quần áo cho mẹ.

Cái váy của mẹ bị ướt không còn cách nào khác nó phải cởi ra giúp mẹ, mẹ say mềm không còn biết gì nên để mặc nó muốn làm gì thì làm, loay hoay với cái váy của mẹ kéo mãi nó cũng ra khỏi người nó nhìn vào đồ lót của mẹ là một bộ quần lót ren màu trắng hai thứ đó không ướt nhưng nó nhủ rằng mẹ đang khó chịu trong người nên phải cởi cả 2 thứ bó sát đó ra cho dễ chịu.

Lột mẹ trần truồng không mảnh vải nó ngắm nhìn tuyệt tác của tạo hoá ngay trước mặt nó đèn sáng trưng cơ thể mẹ không chút che đậy, gương mặt xinh đẹp sắc sảo đôi môi đỏ mọng gợi cảm cái cổ trắng ngần, xuống bên dưới là cặp ngực đồ sộ to lớn tô điểm bằng đầu ti to màu nâu sẫm, đầu ti này hai anh em Hải Dương Hải Như thay nhau bú mút từ nhỏ nó lại thèm bú ti miệng nó khô khốc phải nuốt nước bọt ‘ực’ một cái.

Xuống bên dưới là cái lỗ rốn nhỏ xinh vùng bụng của mẹ không hẳn là thon gọn mà có chút xíu mỡ nổi lên nhưng như thế nhìn vô cùng đáng yêu gợi cảm, Dương không thích người gầy nó thích những người ‘múp’ có da có thịt, xuống thêm nữa là vùng lông mu được tỉa tót gọn gàng có lẽ chiều nay mẹ đã ‘tỉa’ nó qua một lần nhìn dấu vết tỉa này còn rất mới, cái mu lồ* của mẹ nổi lên vun cao bên dưới là hai mép thịt bầu bĩnh múp máp bên trong là cái lỗ lồ* sâu hun hút.

Dương liên tục nuốt nước bọt rồi nhìn ra ngoài nó đang đấu tranh giữa việc nên hoặc không nên chiếm đoạt mẹ, lúc đầu nó xoẹt qua ý nghĩ sẽ thật nhanh chiếm đoạt mẹ nhưng làm thế thì thật không quân tử chút nào, nó muốn cả thân xác và trái tim mẹ đều thuộc về nó lúc đó mới trọn vẹn còn nhân lúc mẹ say để chiếm đoạt thân xác thì quá hèn hạ.

Nó dậy đi mở tủ quần áo của mẹ, cánh cửa mở ra khiến nó phải lác mắt ¾ không gian tủ là quần áo của mẹ, từ đồ đi làm đến đồ ngủ đến cuối cùng là nội y, những bộ nội y ren mỏng manh gợi cảm có cả quần lót lọt khe nó giống như những cọng dây nối vào nhau tô điểm bằng một mảnh tam giác nhỏ, nó cầm lấy cái quần lót lọt khe đó lên nhìn rồi ngửi.

“Mẹ đã từng mặc những thứ như này sao? Có thể là do bố mua rồi bảo mẹ mặc cho bố xem”

Nó sẽ cho mẹ mặc cái quần lót lọt khe này cùng với cái váy ngủ màu đỏ, đêm nay mẹ sẽ rất gợi cảm đây.

Nói quay lại nhìn thì mẹ đã đổi tư thế ngủ, mẹ nằm nghiêng sang trái hướng cặp mông to lớn tròn như quả táo về phía nó, Dương tim đập thình thịch vì thứ nó thích nhìn nhất là cặp mông khủng này của mẹ cặp mông ‘mắn đẻ’ này có sức hút mãnh liệt đối với nó.

Nó tiến lại gần không kiềm chế được úp mặt vào mông mẹ sờ nắn hít hà, đêm nay không làm tình cùng mẹ nhưng sờ mó chút đỉnh chắc cũng không sao. Nó hít nó ngửi mông mẹ rồi gương mặt vô cùng thoả mãn như vừa rít thuốc phiện.

“Chà chà… thơm thật”

Nó nằm hẳn xuống đưa cái mũi vào giữa khe mông mẹ chạm vào mép âm đạo rồi nó hít, hít rất lâu cái mùi lồ* này nó hít bao nhiêu cũng không đủ.

Dùng khăn thấm nước ấm rồi lau qua cơ thể mẹ từ mặt cổ rồi đến tay vùng da ở nách mẹ rất trắng không biết mẹ triệt lông hay gì mà không thấy dấu hiệu có lông ở khu vực này.

Kéo mẹ nằm ngửa lại nó nâng hai chân của mẹ lên đặt lên vai rồi mỉm cười xấu xa, trong phim 18+ họ hay làm tư thế này (Vác cày qua núi), nó banh hai mép lồ* của mẹ ra để nhìn sâu vào trong lỗ, vùng da thịt bên trong rất hồng hào nếu đút dương vật vào đó thì chắc là ấm và khít đến tận bây giờ nó vẫn chưa lần nào được chọc con cu khủng của nó vào lồ* mẹ.

Nó đưa cái quần lót lọt khe vào hai chân của mẹ rồi đưa nó xuống đùi cuối cùng là kéo nó lên áp vào mu lồ* mẹ, bố thật khéo chọn, cái mảnh tam giác bé xíu ấy thế mà vừa khít lấp hết đám lông mu đã được tỉa gọn của mẹ, có khi nào mẹ tỉa lông theo cái quần lót này không? Sao nó vừa vặn quá vậy.

Mặc váy ngủ cho mẹ mới là khó vì mẹ không chịu hợp tác chút nào cái lưng của mẹ cứ đè xuống phải vất vả lắm nó mới giúp mẹ mặc thành công cái váy ngủ màu đỏ nhìn vô cùng gợi dục.

Ngồi bên cạnh cầm tay rồi ngắm nhìn mẹ ngủ say nó thơm lên má mẹ một cái, ngồi một lúc vẫn chưa thấy bố về nó ngáp lên ngáp xuống, với tay bật đèn ngủ tắt đèn trần đi căn phòng có ánh sáng dịu nhẹ sẽ giúp mẹ dễ ngủ hơn nhiều nó ngồi trên giường nhắm mắt lại đợi bố về nhưng ngồi mãi không thấy đâu nó dần buồn ngủ nó ngồi lưng tựa vào đầu giường nhắm mắt lại.

“ư… ưm…” “Hơ… ưmm…”

Nó từ từ mở mắt ra thì thấy một tay mẹ xoa vào giữa hai chân một tay xoa vú, mẹ không hoàn toàn tỉnh táo chỉ hành động theo bản năng vì nó thấy mắt mẹ vẫn nhắm nghiền có thể mẹ đang mơ một giấc mơ hoan lạc.

Tự làm một mình có lẽ không đủ làm mẹ thoả mãn mẹ bắt đầu quơ quơ tay sang cái gối bên cạnh chắc là tìm bố, bên phải tìm không thấy mẹ lại xoay sang trái quơ tay vào đùi nó, mẹ cứ dùng tay xoa xoa vào đầu gối và bàn chân nó vì cứ nghĩ đó là cái bụng và đùi của ông chồng.

Được một lúc như nhận ra vấn đề thì tay mẹ di chuyển lên trên tìm được đúng cái cạp quần của nó, có lẽ mẹ đang mê mang nghĩ rằng: “Cái này sao ở vị trí kì lạ quá vậy”

Ở nhà nên Dương mặc quần dài (quần chun) còn bên trong mặc sịp, mẹ cứ dùng tay cào cào nhưng không có lực Dương cũng thấy sốt ruột nó tụt phăng cái quần xuống đầu gối xem mẹ định làm gì.

Mẹ đưa bàn tay mềm mại lên xoa xoa vào đùi nó rồi đưa lên nắm lấy dương vật, gương mặt của mẹ như đang cười khi cầm được vào cái dương vật gân guốc nóng hôi hổi của nó. Đùa nghịch chán chê một lúc xong mẹ nhích đầu đến gần rồi cái miệng của mẹ há ra hút dương vật vào miệng rồi mút chùn chụt lúc này mẹ vẫn đang nhắm chặt mắt.​