Thiên duyên – Khách Sạn Lãng Mạn – Truyện Sex 2023 – Update Chương 10

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Thiên duyên – Khách Sạn Lãng Mạn – Truyện Sex 2023 – Update Chương 10

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Lượt Xem: 491 Lượt Xem

Chương 5​

Trong khoảnh khắc nguy cấp nhất, tôi vội nhào tới đỡ lấy mẹ và nhẹ nhàng đặt mẹ xuống giường.

Mẹ tôi đã ngất đi, phải rất lâu sau mới từ từ tỉnh lại. Nhìn thấy tôi, mẹ bật khóc:

“Tại sao con lại cứu mẹ? Cứ để mẹ chết đi là xong!”

“Mẹ ơi, tại sao mẹ lại làm như vậy? Mẹ thực sự muốn rời bỏ con thật sao? Mẹ không tha thứ cho con. Lần trước con đã sai, nhưng con xin thề rằng chuyện đó sẽ không xảy ra lần nữa trong tương lai. Con đã thay đổi suy nghĩ của mình rồi. Mẹ chấp nhận điều đó chứ?”

Nghe tôi nói vậy, mẹ tôi gắng sức ngồi dậy, trừng mắt nhìn tôi và nói gằn từng chữ:

“Miêu, mẹ là mẹ của con, trong lòng con đang suy nghĩ điều gì, mẹ vẫn không biết được. Mặc dù con hứa không làm chuyện đó nữa, nhưng trong thâm tâm của con vẫn nghĩ đến chuyện đó!”

Trái tim ơi, tôi không đủ can đảm để nói dối mẹ tôi nữa rồi!

“Mẹ nói đúng, trong thâm tâm con vẫn yêu mẹ. Mặc dù biết là không nên, nhưng con không thể khống chế được bản thân. Bởi vì con không có hứng thú với bất kỳ người phụ nữ nào khác ngoại trừ mẹ. Con thực sự muốn mẹ là một người phụ nữ hạnh phúc.”

“Nhưng mẹ là một người mẹ, làm sao mẹ con mình có thể làm chuyện đó được. Đó là loạn luân, là đắc tội với Bồ Tát, sẽ bị trời đánh đó con ơi.”

“Con không quan tâm, con chỉ muốn mẹ thôi. Nếu bị trời đánh thì hãy để ông trời cho thiên lôi giáng sấm sét xuống con đi!”

“Miêu, đừng có ép mẹ, tuyệt đối không được. Con đừng cản mẹ, cứ để một mình mẹ chết thôi, chỉ khi nào mẹ chết thì con mới được sống. Dạo này sức khỏe của con ngày càng giảm sút, mẹ thấy rõ điều đó, và nó làm trái tim mẹ đau đớn. Hãy để mẹ chết đi, mẹ không muốn thấy con phạm sai lầm lần nữa, nó sẽ làm hỏng con.”

“Mẹ ơi, mẹ mà chết thì con còn sống để làm gì. Con sẽ không để cho mẹ chết đâu. Nếu mẹ muốn làm như vậy thì để con chết thay cho mẹ!”

Ngay khi đầu tôi nóng lên, tôi liều lĩnh bỏ chạy ra ngoài.

Mẹ tôi lo lắng hét lên từ phía sau:

“Miêu ơi, đừng mà con ơi!”

Tôi chạy về phòng mình và mở ngăn kéo lấy ra một con dao găm sắc nhọn. Lúc này mẹ tôi cũng chạy đến và nhanh chóng ngăn tôi lại. Nhưng đã quá muộn, tôi đã đâm con dao găm vào ngực mình!

Tôi không cảm thấy đau, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát. Sau đó thế giới quay cuồng, dường như tôi nghe thấy mẹ tôi hét lên trong kinh hoàng. Thế rồi mắt tôi tối sầm lại, và tôi không còn biết gì nữa.

Không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua, tôi chỉ cảm thấy như mình đang đi trong một đường hầm tối đen vô tận. Tôi cứ đi mãi nhưng không thể tìm thấy lối ra.

Tôi rất sợ hãi. Trong cơn hoảng loạn, bất chợt tôi mơ hồ nghe tiếng mẹ gọi tên tôi. Tôi rất vui mừng và đi về hướng phát ra tiếng gọi của mẹ tôi. Cuối cùng, tôi nhìn thấy một tia sáng từ đằng xa, và tôi bước đi nhanh hơn.

Xung quanh tôi càng lúc càng sáng lên, bỗng nhiên tôi nhìn thấy một mảnh trắng xóa, cùng một bóng người rất mơ hồ nhưng rất đỗi quen thuộc.

Hình bóng đó ngày càng rõ ràng hơn, và cuối cùng tôi nhìn rõ ra đó chính là mẹ tôi. Tôi reo lên vì sung sướng.

“Miêu…Miêu ơi, con đã tỉnh rồi! Tạ ơn trời phật, rốt cuộc con đã tỉnh lại. Mấy ngày nay con làm cho mẹ rất lo sợ.”

Mẹ tôi vui mừng lau nước mắt và nắm chặt tay tôi. Khuôn mặt của mẹ hiện lên vẻ mệt mỏi, mắt mẹ đỏ ngầu và thâm quầng.

Thấy mẹ phấn khích và cảm thấy cơn đau từ ngực mình, tôi dần nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra.

“Mẹ ơi, con không có chết, con đang nằm mơ phải không?”

“Con không phải đang nằm mơ đâu Miên à. Bồ Tát vẫn luôn phù hộ cho con, làm sao con chết được. Nhưng con làm mẹ sợ chết khiếp luôn.”

Nước mắt mẹ cứ tuôn rơi, nhưng là những giọt nước mắt của niềm vui. Mẹ mỉm cười nhìn tôi, đưa tay vuốt mái tóc tôi. Cuối cùng, tôi cũng nhìn thấy được nụ cười của mẹ tôi. Tôi rất vui mừng vì vết thương không quá đau. Tôi nắm tay mẹ và nói:

“Mẹ ơi, cuối cùng thì mẹ cũng cười rồi đó. Con rất thích nhìn thấy mẹ cười. Nhìn xem, bây giờ mẹ có thể tha thứ cho con được chưa?”

“Miên, đừng nghĩ đến chuyện đó nữa. Bây giờ điều quan trọng là con hãy lo hồi phục sức khỏe. Con có biết con dao đâm sâu đến nỗi bác sĩ nói rằng nếu thêm một phân nữa thôi thì ngay cả Bồ Tát cũng không thể cứu con. Con đã hôn mê ba ngày ba đêm trong bệnh viện rồi đó.”

Tôi nắm tay mẹ chặt hơn, và tôi không thể tưởng tượng được mẹ tôi đã sống sót thế nào trong suốt ba ngày đêm này. Tôi cảm động nói với mẹ:

“Mẹ ơi, tất cả là lỗi tại con đã bốc đồng và làm mẹ sợ hãi. Mấy ngày nay chắc mẹ đã mệt mỏi lắm rồi, mẹ hãy về nhà nghỉ ngơi đi, ở đây có y tá chăm sóc cho con.”

“Mẹ không mệt. Trông con như thế này, mẹ có về nhà cũng không nghỉ ngơi được đâu, con trai à.”

Lúc này, mẹ tôi đã bộc lộ khía cạnh bướng bỉnh của mình, và tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nghe lời mẹ.

Tôi ở lại bệnh viện trong ba tháng trước khi vết thương lành hẳn. Suốt những tháng ngày này, mẹ gần như ở bên tôi suốt và chăm sóc cho tôi rất tốt.

Khi rảnh rỗi, chúng tôi nói chuyện với nhau rất thoải mái, nhưng cả hai đều cố ý hoặc vô tình tránh né một điều gì đó. Sau chu kỳ của sự sống và cái chết, tôi bắt đầu đánh giá cao sự quý giá của cuộc sống.

Thỉnh thoảng, tôi cũng cảm thấy những cơn sợ hãi. Nếu lần này mà đánh mất lý trí, tôi sẽ không bao giờ nhìn thấy mẹ tôi nữa. Tôi thề nguyện trong lòng rằng vì mẹ, dù khó khăn đến mấy thì tôi cũng quyết tâm quên hết mọi chuyện trong quá khứ.

Thế rồi cũng đến ngày tôi được xuất viện và trở về ngôi nhà quen thuộc.

Mẹ tôi bận rộn như trẩy hội, và mẹ làm rất nhiều món ăn ngon. Tôi muốn giúp mẹ, nhưng mẹ bắt tôi ngồi ngoan ngoãn trên ghế sofa, chờ đợi bữa ăn tối.

Tôi ăn cả tiếng đồng hồ mới xong. Mẹ tôi cứ gắp thêm rau và xúc thêm cơm cho tôi, vì sợ tôi ăn không no. Trong khi đó mẹ ăn rất ít, và chỉ mỉm cười nhìn tôi ăn. Sau bữa tối, mẹ lại tất bật chuẩn bị nước tắm cho tôi.

Tôi chỉ biết ngồi trong sự lặng lẽ, tận hưởng hơi ấm của ngôi nhà. Tôi đã có một tâm trạng tuyệt vời. Bước vào phòng tắm, tôi cởi bỏ quần áo, ngâm toàn thân trong làn nước nóng dễ chịu và cảm thấy thật là thư thái.

Bỗng nhiên cánh cửa phòng tắm bị đẩy ra. Mẹ tôi bước vào. Tôi sững sờ vì mẹ tôi đã khỏa thân!

Mẹ tôi ốm hơn trước và trông thanh tú hơn. Hai gò má của mẹ ửng hồng, và cơ thể trần truồng của mẹ khẽ run rẩy. Tôi thật sự không thể đoán được mẹ tôi đã thu hết bao nhiêu can đảm trước khi bước vào đây với cơ thể lõa lồ như thế này.

Thật là bất ngờ. Đầu óc tôi trống rỗng, và tôi nhìn mẹ mà không biết nói gì. Nhưng cặc tôi lại ngỗ nghịch ngóc đầu lên cao trước mặt mẹ như một cái chày sắt. Tôi lắp bắp nói:

“Kìa mẹ….mẹ…”

Mẹ tôi xấu hổ bởi ánh mắt của tôi, vội vàng lao vào vòng tay tôi. Mẹ vuốt ve vết sẹo trên ngực tôi với vẻ đau khổ và nói thấp giọng:

“Miên à, mẹ đã suy nghĩ rất nhiều về con khi còn ở bệnh viện, và bây giờ thì cuối cùng mẹ cũng đã hiểu ra. Đây có thể là định mệnh của mẹ. Mẹ biết rất rõ tính khí và tâm tư của con. Nếu mẹ không đồng hành cùng con, mẹ sợ là con lại làm chuyện dại dột đó nữa. Cảnh tượng ngày hôm đó, bây giờ nghĩ lại mẹ vẫn còn sợ chết khiếp. Con bị ngã xuống đất, máu me chảy ra khắp sàn nhà. Mẹ sợ thất kinh luôn. Nếu con có bề gì thì cuộc sống của mẹ còn ý nghĩa gì nữa đâu. Giờ đây mẹ không còn quan tâm gì khác nữa, nếu Bồ Tát trách mẹ thì xin cứ trừng phạt mẹ.”

Mặc dù mẹ tôi nói rất nhỏ và thấp giọng, nhưng giọng nói rất hùng hồn, chứng tỏ là mẹ đã đưa ra quyết định sau một cuộc đấu tranh và cân nhắc nội tâm mãnh liệt.

Chỉ đến lúc này tôi mới hiểu ra mọi chuyện trước mắt mình. Mẹ chấp nhận tình yêu của tôi chẳng qua là vì lo sợ tôi lại tự tử một lần nữa. Nhưng dù có là như vậy thì điều đó cũng khiến tôi phát điên lên vì sung sướng.

Tôi đánh bạo ôm chầm lấy mẹ, bàn tay tôi lướt nhẹ trên tấm lưng sạch sẽ mịn màng của mẹ rồi dừng lại trên hai mông đít trần truồng và to tròn của mẹ, nhẹ nhàng vuốt ve chúng. Mẹ tôi vặn vẹo cơ thể vì xấu hổ và giấu mặt sâu hơn vào vai tôi. Tôi thì thầm vào tai mẹ:

“Mẹ ơi, mẹ thật là tốt bụng. Con xin thề, kể từ nay trở đi, mẹ con mình sẽ rất hạnh phúc. Bồ Tát sẽ không trách chúng ta đâu, Bồ Tát chỉ ghen tị chúng ta thôi.”

Nghe vậy mẹ ngẩng đầu lên nhìn tôi và đỏ mặt. Phải mất một lúc lâu sau đó, mẹ mới nói:

“Miên này, có rất nhiều phụ nữ tốt, làm thế nào mà con lại yêu mẹ? Mẹ lớn tuổi hơn con rất nhiều, lại trông xấu xí nữa. Vài năm nữa mẹ già đi, răng rụng, tóc bạc, liệu con vẫn còn muốn mẹ hay không?”

Tôi vội vàng đáp lời mẹ:

“Tất nhiên, dù sau này mẹ có già nua hay xấu xí cỡ nào, con cũng sẽ luôn yêu mẹ như thuở nào, và sẽ không bao giờ thay đổi. Trong phần còn lại của cuộc đời con, con muốn mẹ như là một phụ nữ, mẹ à.”

Mẹ tôi lắc đầu và cười một cách dịu dàng, mẹ nói:

“Con trai mẹ cứ nói giống như một đứa trẻ con. Sẽ không lâu nữa đâu, mẹ vẫn hy vọng là con sẽ tìm được cho mẹ một cô gái ngoan hiền, cưới vợ rồi sinh con, và có một cuộc sống thật hạnh phúc.”

“Mẹ ơi, con luôn lo lắng cho mẹ, nhưng mẹ lại không nghĩ gì đến bản thân mình. Thôi, chúng ta đừng nói về chuyện này nữa. Kể từ nay trở đi, con muốn biến mẹ thành một người phụ nữ xinh đẹp và hạnh phúc nhất thế giới.”

Nói xong tôi nâng cằm mẹ tôi lên, cúi đầu về phía cái miệng đỏ mọng dịu dàng của mẹ và hôn môi mẹ. Mẹ tôi đã sống gần 40 năm trời, và đây là nụ hôn đầu tiên của mẹ.

Mẹ tôi vô cùng xấu hổ, và mẹ phục vụ tôi một cách vụng về. Để mang lại một kỷ niệm đẹp cho mẹ, tôi đã hôn mẹ một cách nhẹ nhàng và say đắm.

Nhiệt độ trong phòng tắm không ngừng tăng lên. Tôi phải dùng nhiều sức hơn để ôm mẹ vào lòng. Con cặc cương cứng của tôi dính chặt vào cái bụng mềm mại của mẹ, bị ép chặt và cọ xát không kiểm soát, như đang trêu chọc nó. Hai mẹ con tôi say đắm trong nụ hôn tình ái đầu tiên của mẹ tôi.

Hàm răng ngậm chặt của mẹ tôi cuối cùng cũng được tôi nhẹ nhàng mở ra. Lưỡi tôi luồn vào trong, quyện lấy cái lưỡi mềm mại của mẹ, hấp thụ hương thơm ngào ngạt trong miệng mẹ một cách say sưa.

Tay tôi cũng khẽ mân mê bầu vú mẹ, mơn trớn vuốt ve nhẹ nhàng cặp vú săn chắc và đẫy đà của mẹ, trêu chọc hai núm vú màu đỏ hơi nhô lên.

Chẳng mấy chốc, mẹ tôi bắt đầu phản ứng lại. Cái lưỡi mỏng manh của mẹ không còn ngại ngùng né tránh sự cuồng nhiệt của tôi. Hai tay của mẹ cũng lần mò lên người tôi, đưa cơ thể mềm mại và mịn màng của mẹ lại gần cơ thể của tôi.

Đến lúc này tôi vẫn cứ ngờ ngợ rằng có lẽ mình đang nằm mơ, không thể tin đây là sự thật!

Cả cuộc đời này đang giở trò đồi bại với tôi sao? Khi tôi đã quyết định từ bỏ sau khi trải qua rất nhiều thăng trầm, bỗng nhiên hạnh phúc bất ngờ từ trên trời rơi xuống khiến trái tim tôi vốn đã rất mong manh có chút không chịu nổi.

Nhưng tôi không thể lo lắng và nghĩ ngợi nhiều hơn được nữa, vì lúc này mẹ tôi đang nằm trong vòng tay tôi, đang ôm và hôn tôi. Đêm nay, tôi muốn giải phóng tất cả tình yêu của mình và nếm trải sự ngọt ngào khó giành được này với mẹ tôi.

“Miêu ơi, đừng như vậy con trai, con vừa mới hết bệnh nên chưa được khỏe đâu, đừng…”

Mặc cho mẹ nói gì, tôi cứ ôm mẹ vào lòng dễ dàng như ôm một con mèo con. Bước vào phòng mẹ, tôi đặt mẹ nhẹ nhàng xuống giường.

Con cặc cứng như thanh sắt của tôi đang bồn chồn trong thời điểm này. Mẹ tôi đỏ mặt vì xấu hổ, không dám mở mắt ra, hàng mi đẹp của mẹ khiến người ta phải rung động vì yêu.

Dáng vẻ xấu hổ của mẹ tôi thật là đáng yêu. Đôi mắt rực lửa của tôi lướt lên xuống trên thân hình trắng như tuyết và yêu kiều của mẹ, và cứ nuốt khan.

Cuối cùng chịu hết nổi, tôi leo lên giường và nằm đè lên người mẹ. Tôi hôn ngấu nghiến cái miệng nhỏ nhắn dễ thương của mẹ tôi, xoa bóp cặp vú trắng nõn và mềm mại đó.

Một lúc lâu sau, mẹ đẩy tôi ra, khẽ thở hổn hển, ngượng ngùng nhìn tôi rồi quay đầu đi với vẻ bẽn lẽn.

“Con xin lỗi mẹ, chỉ là tại con hạnh phúc quá. Mẹ ơi, mẹ cho con đi, con thật sự không đợi được nữa.”

Bàn tay to lớn của tôi vẫn vuốt ve cơ thể của mẹ. Mẹ tôi không ngăn cản mà đưa tay lên vuốt ve vết sẹo trên ngực tôi rồi nói:

“Hôm nay con có thấy đỡ hơn chưa? Vết thương của con vẫn chưa lành, cơ thể con còn yếu, làm chuyện đó sẽ có hại cho sức khỏe của con đó. Mẹ hứa với con, khi nào con hoàn toàn bình phục, mẹ sẽ cho con…”

“Không!” Khi nghe mẹ tôi nói vậy, thằng tôi 24 tuổi ngay lập tức hành động như một đứa trẻ, “Mẹ à, mẹ chỉ cần hứa với con đừng lo lắng gì cả, con thực sự đã hoàn toàn bình phục rồi.”

Mẹ nhìn tôi đỏ bừng và sốt ruột. Ngay sau đó lòng mẹ dịu lại nên bà đành nhắm mắt xuôi tay.

Sau khi được phép, tôi nóng lòng muốn vồ lấy mẹ tôi. Tôi nằm trên cơ thể mềm mại và dịu dàng của mẹ, hôn vào cái cổ trắng ngần của mẹ, sau đó không thể ngừng hôn và bú mút cặp vú mềm mại của mẹ, ngay cả cánh tay tròn trịa hồng hào mịn màng và thon thả của mẹ. Tôi cứ hôn đi hôn lại.

Có lẽ tôi đã quá phấn khích, hoặc tôi đã không quan hệ tình dục trong một thời gian dài, vì vậy tôi có vẻ hơi bối rối. Mẹ tôi nằm im lìm như một con mèo con ngoan ngoãn, nhút nhát không dám nhúc nhích, để mặc cho tôi trêu chọc cơ thể mỏng manh của mẹ một cách bừa bãi.

Nhưng người mẹ lần đầu tiên được nếm trải tình yêu vẫn không thể chịu đựng được sự trêu chọc như vậy. Cơ thể mỏng manh của mẹ tôi trở nên nóng bỏng và hồng hào. Hai núm vú như hai trái anh đào đỏ mọng đang cương cứng lên dưới sự bú mút của tôi. Chúng ướt át, đỏ au và trông mềm yếu làm sao, trông thật đáng thèm muốn.

Thỉnh thoảng có một tiếng ngậm miệng ngâm nga phát ra từ lỗ mũi của mẹ. Tôi đưa ngón tay lên núm vú của mẹ, nhẹ nhàng se nó và thì thầm với mẹ:

“Mẹ ơi, mẹ có sướng không?”

Nghe tôi nói vậy mẹ cảm thấy xấu hổ, nhắm mắt còn chặt hơn và quay đầu đi.

Tôi rất thích nhìn dáng vẻ bẽn lẽn của mẹ tôi nên hôn rắc lên cơ thể của bà những nụ hôn nóng bỏng như những giọt mưa.

Dù lúc này ngọn lửa dục vọng trong lồng ngực tôi sắp bùng cháy, tôi tự nhủ lòng không được chiếm hữu mẹ một cách thô bạo.

Vì mẹ tôi đã bị tổn thương quá sâu. Mẹ đã bị hãm hiếp khi còn lại một cô gái và sinh ra tôi. Cách đây không lâu, mẹ cũng bị tôi cưỡng hiếp sau khi tôi uống rượu say.

Chắc hẳn trong sâu thẳm trái tim của mẹ tôi vẫn còn một nỗi sợ hãi về tình dục. Vì vậy tôi rất nhẹ nhàng và cẩn thận trong lúc này, để cho mẹ tôi có thể cảm nhận được vẻ đẹp của tình dục, để loại bỏ bóng đen trong lòng.

Tôi tách cặp đùi thon tròn của mẹ ra, thế là cái lồn nóng ẩm của mẹ tôi hoàn toàn phơi bày ra trước mắt tôi.

Cuối cùng thì lần này tôi cũng được ngắm nhìn kỹ lưỡng động Đào Viên của mẹ tôi. Tôi nhẹ nhàng đưa tay lên lồn mẹ, cảm thấy cơ thể của mẹ rung động dữ dội. Tôi khẽ nhắm mắt lại và xoa nhẹ, cảm thấy sự dịu dàng và hơi nóng từ lòng bàn tay tôi.

Để giảm bớt căng thẳng cho mẹ tôi, động tác của tôi rất nhẹ nhàng, đồng thời tôi hôn đùi mẹ một cách cẩn thận.

Khi cơ thể của mẹ tôi dần thả lỏng, chuyển động của tôi cũng tăng lên. Tôi nhẹ nhàng tách hai mép lồn của mẹ ra, để lộ phần thịt bên trong mọng nước, mềm mại và đỏ tươi.

Tôi rùng mình thích thú khi nghĩ rằng mình được sinh ra từ hang động nhỏ bé và quyến rũ này. Tôi nhẹ nhàng mơn trớn lên lớp thịt mép lồn khiến mẹ tôi không chịu nổi phải kêu lên.

Tiếng rên rỉ đầy nhục cảm của mẹ tôi khiến tim tôi rung động. Tôi lấy hết can đảm và từ từ đút một ngón tay vào trong lồn mẹ.

Sự chật khít trinh nguyên đó quấn chặt lấy ngón tay tôi. Tôi chỉ xoay một chút khi hạ ngón tay xuống mà mẹ tôi đã không chịu nổi, run rẩy và rên rỉ. Chất lỏng tình yêu ấm nóng và đậm đặc từ trong lồn mẹ không ngừng chảy ra, thấm ướt ngón tay tôi.

“Mẹ ơi, con đụ mẹ đây!”

Tôi thủ thỉ vào tai mẹ, cùng lúc đó, con cặc to lớn, nóng hổi và cứng ngắc của tôi đang ấn vào lỗ lồn ướt át mềm mại của mẹ. Mẹ tôi mở mắt ra, lo lắng nắm lấy cánh tay tôi và nói:

“Miêu ơi…”

Nhưng mẹ chưa kịp nói xong thì tôi đã đáp lại sự lo lắng của mẹ bằng một nụ hôn sâu. Cũng giống như mũi tiêm thuốc mê trước khi mổ, những dây thần kinh căng thẳng của mẹ tôi nhanh chóng được thả lỏng. Lợi dụng giây phút thảnh thơi của mẹ, cặc tôi chui tọt vào trong lồn mẹ!

Cơn đau xé lòng khiến mẹ tôi chau mày lại, nhưng mẹ mím chặt môi để không kêu lên thành tiếng. Tôi nhẹ nhàng vuốt ve vú mẹ tôi khi thấy bà vô cùng đau khổ. Tôi hỏi:

“Mẹ đau à?”

Mặt mẹ tái nhợt, mẹ không dám nhìn thẳng vào mắt tôi mà chỉ biết lắc đầu. Tôi biết là mẹ giấu giếm vì không muốn làm hỏng tâm trạng của tôi. Tôi dừng lại, nằm yên lặng trên người mẹ, rờ rẫm và hôn mẹ liên tục.

Lồn mẹ tôi cực kỳ chật khít, nó rất nóng và rất mềm mượt. Các bắp thịt trong hang lồn ẩm ướt đang quấn chặt lấy con cặc to dài của tôi, khiến tôi có cảm giác như thể đang được vô số cái miệng nhỏ nhắn đồng thời bú mút một cách mềm mại và dịu dàng, chào đón sự xuất hiện đầu tiên của chủ nhân.

Tôi cảm thấy hơi nóng ở phần dưới cơ thể mình, như thể tất cả máu trong cả cơ thể đang dồn về đó. Đây thực sự là cảm giác sung sướng mê ly nhất trên đời, nhưng cũng là cảm giác khó chịu đựng nhất.

Sau một lúc, tôi bắt đầu đụ mẹ tôi một cách chậm rãi. Mỗi khi ấn sâu vào, tôi nín thở, cẩn thận kẻo không làm đau mẹ.

Vô tình, con đường hoa của mẹ tôi cũng quen dần và thích nghi với con cặc khổng lồ của tôi, mọi lời chào và đưa tiễn đều quá hoàn hảo. Tôi nắc cặc vào ra trong lồn mẹ thật chậm rãi. Mỗi lần đâm vào, con cặc to lớn của tôi nong rộng hang lồn khít rịt của mẹ ra hết cỡ. Mỗi lần rút ra, cặc tôi bị lồn mẹ mút chặt như không muốn rời xa nó.

Nhìn người phụ nữ trong vòng tay khiến tôi yêu điên cuồng này, trái tim non trẻ của tôi xao xuyến, vì bà là mẹ ruột của tôi. Tôi đã được thụ thai từ trong bụng mẹ 24 năm trước. Và hôm nay, 24 năm sau, tôi lại thâm nhập vào cơ thể của mẹ tôi một lần nữa.

Tôi thề rằng sẽ làm cho mẹ tôi trở thành một người phụ nữ hạnh phúc trong cuộc đời tôi, bù đắp cho những lỗi lầm mà tôi đã gây ra cho mẹ đồng thời lấp đầy những thiếu thốn và đau đớn của mẹ trong những năm qua.

Lúc này đây, tôi đang dùng con cặc non trẻ và to lớn của mình để đền đáp công ơn sinh thành và dưỡng dục của mẹ tôi.

Sau bao nhiêu thăng trầm, tôi không còn mặc cảm về tội loạn luân nữa. Giờ đây tôi chỉ muốn cảm nhận sâu sắc sự phấn khích và đam mê mà chỉ loạn luân mới có được.

Trên thực tế, không có gì trên thế giới này thú vị hơn và tuyệt vời hơn sự loạn luân giữa mẹ và con trai, khi hai người ôm nhau, yêu nhau và đụ đéo nhau. Cặc tôi và lồn mẹ đang cọ xát và ép chặt vào nhau, giải phóng khoái cảm như một làn sóng khổng lồ.

Tôi không kiềm chế được nữa, thở hổn hển, cặc tôi càng lúc càng sục mạnh, đối mặt với khí lồn liên tục chảy qua lớp thịt lồn mềm mại đang bị ép từ mọi hướng, để cho đầu cặc to lớn không ngừng chọc vào cổ tử cung mỏng manh của mẹ tôi, chào mừng thánh địa nơi nó được sinh ra.

Cơn đau của mẹ tôi đã lặng lẽ lắng dịu, và những thay đổi cũng đã diễn ra trong cơ thể của mẹ. Khuôn mặt xinh đẹp của mẹ tôi lấm tấm một lớp ánh hồng, mẹ đang đổ mồ hôi. Mẹ tôi hơi thè cái lưỡi hồng hào ra và rên rỉ khe khẽ, đôi mắt khép hờ, dần dần trở nên mờ nhạt, giống như biển mù sương.

Sự hợp tác giữa hai mẹ con tôi cũng dần được cải thiện. Mỗi khi cặc tôi vào ra trong lồn mẹ là mỗi lần đón và tiễn, mọi thứ đều liền mạch. Thật là tuyệt vời, giống như một cặp vợ chồng yêu nhau đã sống với nhau nhiều năm.

Mẹ tôi dường như cũng lần đầu tiên thực sự cảm nhận được vẻ đẹp của tình dục. Cặp đùi trắng nõn nà và mềm mại của mẹ móc lấy người tôi theo bản năng. Vòng eo của mẹ bám dính lấy cơ thể tôi, chào đón những đòi hỏi bất tận của tôi.

Ngọn lửa dục vọng không ngừng bùng lên, khoái cảm của loạn luân mẹ con khiến tôi sướng muốn phát điên. Bàn tay tôi quấn quanh cái eo liễu yếu ớt của mẹ, và cây gậy thịt nóng hổi cương cứng của tôi liên tục chọc vào hoa huyệt mềm mại của mẹ.

Mồ hôi của tôi cứ nhỏ giọt trên làn da mỏng manh của mẹ tôi, chảy vào giữa hai bầu vú đẫy đà và làm đông tụ với mùi mồ hôi thơm tho của mẹ. Thật là một cảnh tượng vô cùng thú vị.

Điều này làm cho dục vọng trong mắt tôi càng nóng bỏng hơn, và tôi không thể không cúi đấu xuống, liếm láp và bú mút núm vú ướt át đang hếch lên của mẹ tôi. Tôi cảm nhận rõ ràng cơ thể mỏng manh ướt đẫm mồ hôi của mẹ tôi đang bám dính vào cơ thể đen đúa và mạnh mẽ của tôi, run rẩy và vặn vẹo, quá yếu đuối và bất lực.

Với cú nắc sâu cuối cùng của tôi, đầu cặc to lớn của tôi như cắm sâu vào tim mẹ. Mẹ tôi ưỡn người với vẻ không chịu đựng nổi, nhắm chặt mắt lại và tiếp nhận lễ rửa tội của tình yêu.

Hơi nóng bỏng rát tự do phun ra, tràn ngập nhà kính của mẹ tôi. Tôi và mẹ ôm nhau thật chặt, run rẩy trong vòng tay nhau, chia sẻ dư vị dịu dàng của niềm vui hoan lạc. Tôi xuất tinh thật sâu vào trong lồn mẹ và ôm chặt lấy mẹ. Hai mẹ con tôi tận hưởng cơn sướng ngất, hai cơ thể như kết dinh vào nhau, hòa lại làm một.

Vừa làm tình với mẹ tôi xong, tôi vuốt ve mái tóc đen của mẹ. Tôi đã quá kiệt sức sau khi hồi phục một căn bệnh nghiêm trọng đến nỗi không còn sức để nói nữa.

Một lúc lâu sau, mẹ tôi vẫn nhắm chặt mắt, nằm bất động trong vòng tay tôi. Tôi lắc nhẹ mẹ tôi và hỏi nhỏ nhẹ:

“Mẹ ơi, mẹ có sao không? Đừng làm con sợ, thức dậy đi mẹ ơi.”

Với tiếng thở hổn hển và yếu ớt, mẹ tôi từ từ tỉnh dậy.

Tôi đăm đăm nhìn mẹ với ánh mắt trìu mến. Mẹ cũng nhìn tôi với ánh mắt phức tạp, chất chứa cả nỗi hổ thẹn sau mối tình đầu và một tình yêu sâu đậm.

Chúng tôi có những cảm xúc lẫn lộn dành cho nhau và không biết phải nói gì trong một lúc. Vì sau khi đột phá điều cấm kỵ lớn nhất trong quan hệ của con người, chúng tôi không còn là mẹ con bình thường nữa.

“Mẹ ơi, vừa rồi mẹ trông rất đẹp và quyến rũ lắm. Mẹ cảm thấy sung sướng chứ?” Tôi bỗng lên tiếng.

Mặt mẹ lập tức nổi lên một đám mây đỏ. Mẹ tôi vẫn chưa quen đối mặt với những ánh mắt rực lửa dục vọng như vậy, huống chi là được đứa con trai của mình tán tỉnh. Mẹ hoảng sợ quay đầu đi, một lúc sau mới thấp giọng nói:

“Mẹ…mẹ không biết.”

“Chúng ta không mơ đâu mẹ, dù tới giờ con vẫn không thể tin nổi đây là sự thật. Mẹ yêu dấu của con ơi, con không biết diễn tả cảm giác của con lúc này như thế nào, con chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, đừng bỏ con nữa, con sẽ yêu mẹ mãi mãi.”

Sự phấn khích của tôi cũng lây sang mẹ tôi. Bà ngẩng đầu lên nhìn tôi một cách dũng cảm và nói:

“Miêu, con đã làm cho mẹ trở thành người đàn bà của con. Chỉ cần con vui thích là mẹ vui lòng làm bất cứ điều gì cho con.”

Mẹ đưa tay lau mồ hôi trên trán tôi rồi nói với vẻ đau khổ:

“Nhìn con mệt mỏi lắm rồi đó Miêu. Thôi buông mẹ ra, ngủ ngon đi con trai.”

Nhưng tôi ôm mẹ thậm chí còn chặt hơn và nói một cách nũng nịu:

“Không, con muốn mẹ ôm con ngủ, và mẹ sẽ làm điều này mỗi ngày kể từ nay trở đi.”

Mẹ tôi mỉm cười duyên dáng trước tính cách vẫn còn trẻ con của tôi. Giờ đây, điều này dường như đã gợi lại những kỷ niệm về lần đầu tiên làm mẹ của mình, nhưng mẹ tôi không khỏi bực bội:

“Lớn rồi mà không biết xấu hổ, còn bắt mẹ phải ôm con ngủ nữa.”

Nhưng bà vẫn xúc động, ôm lấy tôi, vỗ nhè nhẹ vào lưng tôi và nói nhỏ:

“Ngủ đi, con yêu của mẹ.”

Mẹ tôi ngân nga lời ru quen thuộc mà xa xăm, để cho tôi gối đầu vào lồng ngực êm ái của mẹ, cùng với tiếng ngậm miệng ngân nga nhẹ nhàng. Sau đó tôi dần dần chìm vào giấc ngủ.

Chắc là mệt lắm nên chưa bao giờ tôi được ngủ ngon như vậy. Tôi giống như một đứa bé vừa được cho bú xong, đang ngủ ngon lành trong vòng tay mẹ.