Thằng Khốn Và Dã Tâm Của Người Cha ( LL, NTR, Cuckold) – Update Chap 11

Cháp 7

Ngọc bê đĩa thức ăn ra đặt lên bàn, nhìn Khánh đang mải mê xem tân cổ giao duyên bèn nói :

– " Ăn cơm chồng ơi. Anh chuyển kênh khác được không, nghe nhức hết cả đầu."

Khánh biết thể loại nhạc này ít người thích nên chỉ cười hề hề.

– " Đang hay, cho anh nghe mấy phút nữa thôi."

Ngọc cũng chẳng muốn đôi co, nàng nói trước khi quay người vào trong bếp lấy nồi cơm :

-" Mới có tí tuổi mà đã nghe tân cổ rồi. Bó tay với anh."

Khánh nghe vậy liền chống chế mặc dù vợ đã đi vào bếp :

– " Tùy từng sở thích của mỗi người mà em. Như mấy cái nhạc trẻ của em thì anh cũng có nuốt được đâu."

Lúc Ngọc đưa bát cơm, Khánh mới để ý trên bàn ăn chỉ có đúng đĩa rau muống luộc và đĩa trứng trưng. Mặt Khánh tỏ ra buồn rầu phàn nan ngay :

– " Sao chỉ có mỗi thế này thôi ư? Không có tí thịt nào à? Không có thịt thì lấy đâu ra chất? "

Ngọc vừa gắp thức ăn vừa thản nhiên trả lời :

– " Không có tiền chỉ ăn vậy thôi. Mà chất nhiều chỉ làm khổ người khác."

Khánh cười hì hì hiểu ý vợ muốn nói gì. Từ hôm nghỉ làm, trong khi chưa kiếm đc việc thì cả hai vợ chồng đều ở nhà thất nghiệp. Chẳng biết làm gì cho hết ngày, Khánh toàn lôi phim sex với truyện sex ra để cho vợ cùng xem rồi sau đó hai vợ chồng làm tình. Trung bình một ngày hai vợ chồng cứ đều đều hai đến ba cái và chưa hôm nào là không ân ái. Mấy ngày đầu Ngọc hưởng ứng nhiệt tình vì thấy thích, nhưng cái gì làm hoài, làm liên tục cũng khiến người ta thấy ngán. Ngọc bắt đầu phải né tránh mỗi khi chồng gạ gẫm. Nàng vừa sợ vừa không còn hứng thú như những ngày đầu. Mà không hiểu sao ba hôm nay, lúc làm tình là Khánh cứ lôi chuyện nàng ngoại tình với Thuấn ra tra hỏi. Có điều Ngọc thấy hình như Khánh hưng phấn hơn mỗi khi nàng kể chuyện Thuấn địt nàng ra sao.

Khánh nở nụ cười đểu cán rồi đưa tay xoa xoa tấm đùi trắng nõn nà của Ngọc. Anh bào chữa :

– " Hì hì, phải tranh thủ lúc này đang thất nghiệp thì địt cho thỏa thích, chứ mai này đi làm lại bận rộn không có thời gian mà địt."

Ngọc nghe chồng thản nhiên nói bậy chỉ lườm một cái rồi lẩm bẩm :

– " Chim bé mà sao máu thế cơ chứ."

Chợt nhớ ra Khánh vừa nhắc chuyện đi làm thì nàng hỏi ngay :

-" Thế anh đã xin ở đâu chưa? Nếu khó quá thì nhờ bố giúp. "

Khánh như không để ý đến vợ đang hỏi gì mà cứ thản nhiên gắp thức ăn vào bát. Và một miếng thật to vào mồm, nhai xong hết thức ăn thì Khánh mới nói :

– " Mọi thứ anh tính toán hết rồi. Em khỏi lo đi. Em cứ làm như cả tuần nay anh chỉ nghĩ đến cái lồn không bằng."

Nghe Khánh nói giọng tinh tướng, Ngọc chỉ biết bĩu môi khinh thường.

– " Anh thì chỉ toàn nghĩ đến cái đấy chứ em có thấy bao giờ anh nằm anh nghĩ đến công việc đâu. "

-" Tin hay không tin thì tùy em. Anh đang có kế hoạch lớn trong đầu rồi. Lát anh qua chở mẹ đi cũng là việc đó. Nếu thành công thì tiền có mà tiêu không hết. "

Khánh nói đến chữ tiền thì nhìn mặt vợ xem phản ứng. Vì anh biết đàn bà ai cũng sẽ phát rồ lên nếu như mình sẽ có nhiều tiền. Và quả đúng như Khánh nghĩ, đôi mắt Ngọc long lanh như hai viên bi ve nhìn anh, miệng thì mỉm cười chúm chím thích thú. Có lẽ nàng đã tin chồng mình nói thật nên tò mò hỏi :

– " Chồng định làm gì vậy mà sao không nói cho vợ biết?"

– " Em yên tâm là không phải đi làm thuê rồi."

– " Thế làm gì thì nói đi mà cứ ẫm a ẫm ờ, ghét thế cơ chứ."

– " Lúc nào làm thì anh sẽ nói. Anh sợ nói trước bước không qua."

Ngọc đâu có chịu, nàng tò mò muốn phát điên lên. Từ nãy Ngọc đã tưởng tượng chồng mình sẽ mở một cái gì đó tự kinh doanh riêng, nhưng chỉ ko biết là sẽ kinh doanh cái gì mà thôi. Thấy Khánh nhất quyết không nói, Ngọc đưa tay chộp thẳng vào đũng quần, túm lấy con cò be bé bóp mạnh và lên giọng hỏi :

– " Có nói không? Nếu không nói thì từ nay cũng nhịn nhé, không mút mát đá lưỡi đá cà gì hết."

Khánh cười tí nữa thì sặc cơm. Vợ mà cấm vận khoản đó thì coi như toi. Cuối cùng Khánh đành kể ra kế hoạch của mình và khi Ngọc nghe xong thì mắt nàng sáng hơn cả lúc nãy.

-" Thế mà không nói cho vợ biết. Anh nghĩ vợ anh là thứ gì vậy? "

Giờ đến lượt Khánh đưa tay chộp vào giữa háng Ngọc. Vừa day day cái vùng tam giác mềm mại vừa mỉm cười trả lời :

– " Vợ anh là một con đĩ hay nứng lồn."

Ngọc hứ lên một tiếng khó chịu. Nàng rất khó chịu mỗi khi Khánh có suy nghĩ kiểu đó, kiểu coi thường đàn bà. Nàng nói đanh thép cho chồng hiểu :

– " Nếu sau này mình mở cái đó thì em sẽ ra đấy làm. Còn lâu em mới ở nhà. "

-" Ra đấy làm cave à? "- Khánh có vẻ muốn vợ ở nhà hơn.

– " Cave cũng được. Miễn là không phải ngồi nhà trong mấy bức tường."

Ngọc nói xong liền đứng dậy bê chồng bát đũa đi rửa.

Cơm nước xong, thấy Khánh mặc quần áo lên người thì Ngọc sốt sắng dặn :

– " Nhớ nịnh mẹ cho ngọt vào nhé. Mẹ mà đồng ý thì coi như là ok."

Khánh cài chiếc cúc quần tự tin nói :

– " Mẹ thì em yên tâm vì bà cũng có máu làm ăn. Chỉ khó là ở bố thôi. Từ trước đến nay ông rất ngại bỏ tiền ra đầu tư bất cứ cái gì. Cái gì ông cũng cẩn thận và sợ. Nếu ngày xưa không có mẹ liều đầu tư mua hai miếng đất thì bây giờ mình làm gì có cái nhà này. "

-" Nếu mẹ đồng ý thì kiểu gì bà chẳng thuyết phục đc bố. Nếu mẹ không nói được thì để em thuyết phục bố cho. "

-" Gớm, em cứ làm như bố nghe em không bằng. "

-" Hì hì, thì thỉnh thoảng em thấy bố cũng hay nghe em mà. "

Trong đầu Khánh chợt gợn lên một chút lăn tăn trong đầu. Đúng là có đôi lần anh thấy ông Kha nhìn con dâu với đôi mắt lạ lắm.

Cái nắng oi bức của đầu hè tháng 5 không làm cho Khánh khó chịu nào. Anh phóng xe thật nhanh đến nhà bố mẹ mình. Mở cổng cho anh là một cô giúp việc mới ngoài bốn mươi. Khánh nhìn cô ta nở nụ cười hỏi :

– " Bố mẹ cháu đã ai về chưa hả cô?"

Người giúp việc mở toang cánh cổng cho Khánh dắt xe máy vào, chị ta trả lời nhẹ nhàng :

– " Ông chưa, còn mẹ cậu mới về được một lúc. Bà ấy đang ở trên phòng đó."

Khánh lịch sự cám ơn rồi đi thẳng lên tầng hai. Gõ nhẹ cánh cửa nhưng không có ai trả lời, Khánh tự mở cửa bước vào. Không thấy mẹ ở trong, Khánh nhẹ nhàng đi đến bên giường và nhìn bộ quần áo của bà được xếp cẩn thận cạnh chiếc gối. Máu dâm trong người cuồn cuộn trào dâng khi đôi mắt Khánh nhìn chằm chằm vào bộ đồ lót của mẹ. Tay anh cầm chiếc áo coóc xê màu trắng lên ngắm nghía một lúc rồi đưa lên mũi hít hà xem có mùi thơm của sữa không. Khánh bị kích thích thực sự khi nhìn chiếc áo lót bằng ren mỏng tang này. Đa số phụ nữ toàn phải mua áo lót dầy có phủ lớp đệm để nâng ngực mình lên, nhưng với mẹ Khánh thì đâu có cần vì vú bà thuộc dạng to như pamela anderson. Mân mê chiếc áo lót một lúc thì Khánh đi về phía buồng tắm. Ngôi nhà này chỉ có duy nhất phòng ngủ của bố mẹ là có xây một buồng tắm nhỏ bên trong. Cửa phòng chỉ khép hờ, Khánh nghe tiếng nước chảy róc rách và hồi hộp hé mắt nhìn vào bên trong. Khánh không thể tưởng tượng người đàn bà đang đứng tắm trong lồng kính kia lại là mẹ mình. Vì bà quá đẹp và mọi thứ trên cơ thể của bà phải nói là hoàn hảo. Đôi mắt Khánh dõi theo từng cử động của đôi bàn tay mẹ đang lướt trên da thịt. Dẫu biết đây là mẹ mình nhưng Khánh không thể quay mặt đi. Khánh chưa bao giờ có ý định loạn luân nhưng lại rất tò mò thích ngắm trộm cơ thể của mẹ mình. Bất chợt mẹ như nhìn thấy có ai đứng ngoài cửa, Khánh ngượng ngùng quay người thật nhanh đi về phía giường ngồi.

– " Khánh đấy à?"

Khánh giật thót mình khi nghe tiếng mẹ gọi. Anh trả lời ấp úng :

– " Dạ… vâng… con… đây."

Tiếng bà Liên vẫn nhỏ nhẹ phát ra từ bên trong nhà tắm :

– " Con đưa giúp mẹ bộ quần áo mẹ để trên giường với."

Khánh cầm ngay bộ quần áo lót cùng chiếc áo phông ngập ngừng đi về phía cửa.

– " Quần áo của mẹ này. "

Bà Liên quấn chiếc khăn tắm thò đầu ra mỉm cười nhận lấy đồ từ tay con trai.

– " Mẹ cám ơn. Ngồi đợi mẹ một xíu nha con. "

Khánh ra giường ngồi mà cơ thể run bần bật. Cái mỉm cười của mẹ sao mà đẹp và ẩn chứa thứ gì đó thật khó tả. Khánh lắc đầu mấy cái để cố trấn tĩnh lại, cố thoát khỏi tà dâm. Cánh cửa phòng mở ra, Khánh quay người nhìn mẹ mình và một lần nữa anh như chết lặng đi. Khánh không muốn cho mẹ thấy mình đang mất bình tĩnh nhưng thật khó để kìm chế cảm xúc. Đôi chân dài cùng bộ đùi trắng nõn của mẹ lướt trên sàn nhà khiến anh ngẩn ngơ. Đang ngơ ngẩn trước sự sexy của mẹ thì Khánh bừng tỉnh khi bị mẹ dí ngón tay vào trán mắng nhẹ :

– " Hồi bé nhìn trộm mẹ tắm chưa chán sao mà lớn rồi vẫn hư vậy?"

Khánh cười bẽn lẽn cứng miệng chẳng biết nói gì. Con người anh bỗng trở nên hoàn toàn khác, yếu đuối, mất sinh lực. Người đàn bà trước mặt như đã hút hết khí chất, hút hết phần người trong Khánh. Phải một lúc sau anh mới mở được mồm ra nói một câu :

– " Vô tình thôi mà mẹ. Lần sau mẹ nhớ đóng cửa vào."

– " Có lẽ vậy. Giờ nhiều ông dê xồm lắm." – Liên mỉm cười háy mắt trêu con trai.

Khánh cảm thấy trống ngực đập hơi mạnh khi nghe mẹ nói câu đó. Đôi mắt tà dâm của anh ngước lên nhìn mẹ đang đứng búi tóc. Mẹ lúc này trên người chỉ mặc chiếc áo phông ngắn đến rốn, nhưng hai vú của bà to quá khiến vạt áo co lên để trống cả khoảng bụng. Phía dưới thì khỏi nói, nó làm cho Khánh đờ đẫn mất hết tính người khi nhìn mông mẹ chỉ có độc chiếc quần lót màu trắng. Nhìn kỹ Khánh còn trông thấy phần giữa háng là chùm lông đen đen ẩn hiện bên trong chiếc quần lót. Mọi thứ đều khêu gợi và Khánh không muốn mình làm người nữa. Khánh ước gì đây không phải là mẹ mình.

Rất may cho Khánh bà Liên đã lái sang chuyện khác. Vừa mặc chiếc quần dài lên người bà vừa hỏi :

– " Con đã nghĩ kỹ chưa đấy? Một đống tiền đó chứ không phải trò chơi đâu. Mẹ sợ con cứ hứng lên là thích, sau đó lại bỏ. Làm gì cũng phải kiên trì thì mới thành công."

Khánh bừng tỉnh trở về thực tại nhìn mẹ đã mặc xong chiếc quần âu màu đen. Anh cố xua đuổi tà dâm ra khỏi đầu và nhắc nhở mình đây là mẹ ruột chứ không phải bà Bích. Thấy mẹ lo lắng, Khánh vội trấn an bà :

-" Mẹ yên tâm, có đã nghĩ kỹ rồi. Một đống tiền đổ vào thì làm sao con đùa được. Hai năm làm marketing bán hàng mảng này nên con hiểu thị trường vẫn đang rất tiềm năng. Giờ nhu cầu phát triển cơ sở hạ tầng và xây dựng nhà cửa vẫn đang tăng chóng mặt. Mình phải tận dụng thời cơ này, chứ chần chừ là sau đó sẽ đi sau thiên hạ. "

Liên nghe Khánh giải thích thấy có lý và hoàn toàn ủng hộ con trai. Nhưng bà vẫn thắc mắc :

-" Nhưng có nhất thiết phải mở tận bên Đông Anh không? Vùng đấy mẹ thấy vẫn nghèo mà? Thuê địa điểm thì đầy chỗ cho mình để thuê. Lấy cho mẹ chiếc áo sơ mi ở trong tủ với."

Khánh đứng dậy mở tủ ra lấy chiếc áo sơ mi đưa cho mẹ rồi tiện thể đứng gần bà giải thích :

-" Mẹ không nhìn ra sự tiềm năng của vùng đấy rồi. Đông anh năm tới được lên quận mẹ có biết ko? Mọi thứ sẽ thay đổi chóng mặt khi Đông Anh chuyển từ huyện sang quận. Nhu cầu xây dựng chắc chắn sẽ phát triển và sẽ là cơ hội cho đồ thiết bị vệ sinh tăng theo. Mà bên đó con thấy mới chỉ có những hộ bán nhỏ lẻ, chưa có dạng showroom to tầm cỡ chút. "

Khánh chỉ nói được đến đó vì đôi mắt anh sáng rực liếc nhìn vào hai bầu vú mẹ khi bà cởi chiếc áo phông ra. Khoảng cách quá gần khiến Khánh nhìn rõ tất cả. Khánh cảm thấy mồm mình khô không khốc, tim như ngừng đập, máu nóng chạy rần rật khắp cơ thể. Hai bầu vú bằng da bằng thịt, vừa trắng vừa căng mọng mà chiếc áo lót chỉ che đậy được có 1/3.

– " Mẹ có biết mẹ giống người mẫu nổi tiếng nào không?" – Khánh bất giác hỏi.

Liên cười thích thú, nàng không ngại khi đôi mắt của con trai đang chiếu vào vú mình.

– " Giống ai vậy hả con?" – Liên hỏi khi đã mặc chiếc áo lên người.

– " Con thấy mẹ đẹp như người mẫu Cindy vậy ý. Khúc nào ra khúc đó luôn."

Liên biết người đó và thầm tự hào về vóc dáng của mình. Đàn bà có mấy ai mà 45 tuổi nhưng vẫn đẹp và gợi cảm như bà đâu. Để thưởng cho lời khen của con trai, Liên không phản ứng khi Khánh mạnh dạn cài từng cúc áo cho bà.

-" Mẹ ăn cái gì mà sao cứ trẻ mãi vậy nhỉ?" – Khánh vừa cài cúc vừa hỏi.

Đó ít nhất cũng là một câu hỏi hay, vừa khen vừa nịnh. Liên chỉ tủm tỉm cười rồi trả lời lém lỉnh :

– " Mẹ có kiêng gì đâu, cái gì mẹ cũng ăn mà. Chắc những người xinh đẹp thì hay trẻ lâu. "

Đầu Khánh nhớ tới ngay câu nói dâm đãng của chị Huế hôm nào : " Tại chị địt nhiều em ạ." Và Khánh nghĩ ngay điều đó với mẹ. Phải chăng do bà cũng địt nhiều nên mới trẻ trung? Nghĩ mẹ mình địt nhiều, lại địt với cả thằng bạn của con trai mà Khánh thấy rạo rực, ham muốn đến kỳ lạ. Đang nghĩ thì bàn tay Liên chặn bàn tay Khánh lại khi đang cài dở chiếc cúc cuối cùng ở phía trên.

– " Thôi được rồi con. Mẹ cám ơn. Chẳng mấy khi được nhờ con trai cài cúc cho." – Liên háy mắt tình tứ khiến tim Khánh đập loạn xạ.

– " Vẫn còn một cái mà mẹ?" – Khánh không hiểu ý Liên, mắt lén nhìn lần cuối hai bầu ngực ỡm ờ căng tròn phồng hẳn lên giữa hai vạt áo.

– " Con trai mẹ quê thế?"

Liên tủm tỉm cười lẳng lơ đi ra bàn trang điểm lấy thỏi son để mặc cậu con trai đứng ngẩn ngơ không hiểu mẹ nói ẩn ý gì.

-" Mẹ không ngại ra đường đàn ông nhìn chằm chằm vào ngực mẹ à?"

Liên quay mặt nhìn Khánh cười. Bà không trả lời mà hỏi ngược lại :

– " Phải chăng con đang ghen nếu như đàn ông họ thích mẹ?"

– " Con không biết nhưng con không thích điều đó."

-" Con trai mẹ vẫn vậy, vẫn giống như hồi bé. Hồi đó chỉ cần thấy ông nào tán tỉnh mẹ là con khóc gào lên."

– " Hì hì, tính con cũng hay ghen mẹ ạ. "

-" Thế thì chắc cũng hay ghen vợ lắm phải không?

Khánh không muốn nói cho mẹ biết chuyện Ngọc đã ngoại tình vì sĩ diện của một thằng đàn ông. Khánh thừa nhận mình hay ghen nên ậm ờ thừa nhận điều đó.

Hai bờ môi Liên mím mím vào nhau xem lớp son đã chuẩn chưa. Thấy đã ổn bà chỉnh lại áo ngực như muốn chúng ép vú nhô cao hơn nữa. Đứng ngắm mình trong gương nhưng bà vẫn không quên nói chuyện với con trai.

– " Con Ngọc thuộc dạng xinh gái nhưng tính cách cũng khá ương. Con cũng nên cẩn thận, thể dục thể thao, bớt nhậu nhẹt, và chăm lo cho gia đình không thì nó bỏ đấy."

Khánh hiểu lời mẹ nói. Có vẻ như bà nhìn thấy đc bản chất và tính cách của Ngọc nhưng bà không nói thẳng ra. Khánh nghĩ bốn từ mẹ nói " thể dục thể thao " chắc là hàm ý chuyện chăn gối nên mỉm cười khoe mẽ :

-" Mẹ yên tâm. Rơi vào tay con thì con trị cho tới bến. Đêm nào con chẳng trả bài hai cái thì làm sao tơ tưởng được ai nữa."

Liên quay người cười rất tươi và có vẻ thích thú khi nghe con trai khoe thành tích. Bà hơi bất ngờ như không tin vào khả năng của con trai mình.

-" Thật không đó hay bốc phét cho sướng mồm hả ông? "

-" Phét làm gì hả mẹ? Con nói thật mà. Ngọc nhà con nhu cầu cũng cao nên phải chiều hết sức."

– " Gớm, hai đứa còn trẻ ham hố chuyện đó vừa thôi. Nhiều quá cũng không tốt đâu. Sau này lại nhanh chán. Thôi mẹ con mình đi đi. "

Khánh cùng mẹ đi ra khỏi phòng. Đi từ đằng sau, Khánh chiêm ngưỡng bộ mông nảy nở của bà mà bất giác người khó chịu đâu đâu. Chiếc quần âu làm tăng độ dài của đôi chân, phía dưới gót ống quần hơi loe ra, nhưng từ trên lại may bó vào nên ôm sát cả đùi lẫn mông. Trông mẹ mình như gái văn phòng, Khánh thầm đánh giá. Thấy chủ đề người lớn có vẻ hay hay và kích thích nên Khánh cố tình xoáy vào đó để nói chuyện.

– " Thế theo mẹ một tuần hai vợ chồng quan hệ mấy lần là hợp lý?"

Liên bám lấy tay Khánh khi bước xuống cầu thang. Nghe con trai bày tỏ chuyện tế nhị thì bà cũng chẳng ngại mà không tư vấn.

– " Tuổi các con còn trẻ thì thực ra tuần mấy cái cũng không sao. Nhưng tốt nhất là cách hai ngày quan hệ một lần. Nôm na tuần ba buổi."

– " Con cũng thấy sách báo họ nói như vậy."

Hai người đi xuống phòng khách thì có người giúp việc đang lau chùi bàn ghế nên Khánh không tiện nói tiếp. Anh nghe mẹ dặn dò chị ta :

– " Tôi đi với thằng Khánh có chút việc chiều muộn mới về và có khi hai mẹ con ăn ở ngoài luôn. Chị nấu cơm cho ông Kha thôi nhé."

Khánh lễ phép chào chị ta rồi ra khỏi nhà. Khánh phải công nhận nhà anh có mấy đời ôsin nhưng người nào cũng có nét cả chứ không phải dạng vừa già vừa xấu như những nhà khác.

-" Ngồi cẩn thận mẹ nhé. "- Khánh dặn dò khi Liên chuẩn bị bước lên xe.

Từ ngày dậy thì Khánh rất ngại khi chở bà già mình đi đâu. Vì mẹ luôn vô tư ôm thật chặt và áp hai vú vào lưng khiến một thanh niên mới lớn hay xấu hổ. Khánh ngại không dám nói ra vì nghĩ mẹ coi mình là con nên bà đâu có ý nghĩ bậy bạ. Bây giờ thì khác, Khánh thấy xao xuyến khi hai bầu vú mềm mại của mẹ áp chặt vào lưng mình. Mẹ vẫn vậy, vẫn coi anh là đứa con trai bé bỏng ngày nào.

– " Mẹ này." – Khánh quay đầu lại hỏi.

– " Gì vậy con?"

– " Con hỏi tế nhị chút, thế bố mẹ tuổi này rồi còn làm chuyện đó không?"

Khánh không ngờ giọng mẹ thốt ra với vẻ đầy ngạc nhiên.

– " Không làm thì chết à. Thế mà cũng hỏi."

– " Tuổi của bố mẹ chắc một tuần một cái mẹ nhỉ?"

Lần này Khánh thấy mẹ nói khẽ vào tai :

-" Người khác thì như vậy. Nhưng mẹ phải 1 tuần 5 cái mới đủ con trai ạ."

Tim Khánh ngừng đập trong vài giây như vừa bị bác sĩ tiêm thuốc kích dục. Câu nói dâm đãng của mẹ như liều thuốc kích thích khiến lông tay lông chân xù lên. Khánh cảm nhận đc tiếng mẹ đang cười sau lưng, anh trấn tĩnh sự hưng phấn để hỏi tiếp :

-" Sao mẹ bảo tuần 3 cái là hợp lý cơ mà?"

Và lần này Khánh nhận đc câu trả lời của mẹ không khác nào là quả bom nguyên tử, nó đánh chìm tất cả.

– " Thì mẹ bảo người khác là như vậy. Nhưng mẹ thì khác…..một tuần mẹ phải đủ 5 cái thì mới no."

Khánh định nói với mẹ toạc ra là mẹ kiếm đàn ông bên ngoài để thỏa mãn, nhưng rất may anh kìm chế được nên không nói chuyện đó ra. Định hỏi sang bố thì mẹ đã lên tiếng trước :

-" Sao hôm nay con cứ thích đề cập đến chuyện đó thế nhỉ? Nói chuyện về công việc kia đi, nói chủ đề này khó chịu bỏ xừ."

Khánh cười khì khì và thích thú khi biết mẹ cũng khó chịu, chứng tỏ bà rất nhạy cảm. Khánh sợ mẹ nghi mình có ý đồ xấu nên không dám đề cập chuyện sex nữa, anh tập chung lái xe chạy thẳng hướng đi sang huyện Đông Anh.

Liên ngồi đằng sau hỏi tỉ mỉ về chuyện đầu tư mở một show room bán các thiết bị đồ vệ sinh, bà phải lảng tránh câu chuyện gây kích thích của con trai. Liên xấu hổ nghĩ thằng Khách sẽ như thế nào nếu nó biết quần lót bà đang hơi ươn ướt.

Cuối cùng thì hai mẹ con cũng đến nơi cần đến. Khánh đưa mẹ vào một quán cà phê ven đường để tránh cái nóng. Khánh chỉ tay sang bên kia đường cho Liên nhìn thấy và nói khe khẽ như sợ ai nghe thấy :

– " Cái nhà kia đó mẹ. Họ đang cho thuê và rất may là chưa có ai nhảy vào vì giá thuê cũng hơi chát. Con thì không sợ điều đó, đắt sắt ra miếng mà."

Liên chăm chú nhìn ngôi nhà thấy điện tích cũng khá rộng, giống như từ trước ở đó đã buôn bán gì rồi.

-" Trước họ bán cái gì con biết không? "

-" Họ bán đồ tivi mẹ ạ. Nhưng bị phá sản. "

Liên nhìn xung quanh bốn con đường giao nhau và thừa nhận địa điểm cũng khá đẹp. Bà nhẩm tính ngay trong đầu mảnh đất này sang năm đc lên quận thì sau vài năm sẽ sầm uất trông thấy. Chưa kể quan hệ của vợ chồng bà cũng khá rộng toàn quan chức có tiếng nên chắc chắn những hợp đồng nhỏ và vừa sẽ về tay con trai mình. Liên thuộc người quyết đoán, thấy được là triển khai ngay chứ không chần chừ phân tích quá sâu để rồi tuột mất cơ hội. Hai mẹ con ngồi một lúc thì đi sang xem kỹ lưỡng và Liên gật đầu ưng ý.

– " Nhà bố mẹ vợ con cách đây chừng 15 phút, mẹ con mình tiện thể qua thăm ông bà chút nhỉ?"

Cũng hai ba tháng rồi chưa gặp ông bà thông gia nên Liên cũng đồng tình với ý kiến của Khánh. Hai mẹ con lên xe và đến nhà ông bà Ngang Bích. Khánh vừa đi vừa hớn hở sắp được gặp lại mẹ vợ và sau này sẽ còn được gặp nhiều nếu như show room của anh được mở tại đây. Khi đến nơi chính Bích là người ra mở cổng và ánh mắt của bà với của Khánh nhìn nhau như tia lửa xoẹt qua. Bích phải cố gắng tỏ ra thản nhiên và tươi cười khi nhìn thấy bà thông gia. Dắt chiếc xe máy vào trong sân, Khánh lẳng lặng ngắm nhìn và thầm so sánh vẻ đẹp của hai người mẹ. Hôm nay Khánh nhận ra mẹ vợ mình mặc chiếc quần bò, có khác với mọi khi nhưng Khánh thừa nhận đó là chuyện bình thường vì bà mới chỉ có 43 tuổi chứ đã già đâu. Khách thích vẻ đẹp của mẹ vợ là nét đẹp ẩn chứa bên trong bộ quần áo. Nhìn bên ngoài khó ai biết được rằng bên trong là những tòa lâu đài tráng lệ và hùng vĩ. Về tính cách Khánh cũng thương và yêu cái tính e thẹn, ít nói, nhường nhịn của một người phụ nữ chân chất đồng quê. Trái ngược với mẹ vợ, vẻ đẹp của mẹ Liên là lồ lộ, sáng trưng như tràng tiền plaza phơi bầy cho tất cả mọi người đều ngắm. Phải tiếp cận và khám phá thì mới biết mẹ vợ rất dâm, nhưng là nét dâm ngầm ít khi thổ lộ ra cho ai biết. Còn mẹ Liên, từ cái khuôn mặt xinh đẹp và kiều diễm của bà đã toát ra sự dâm đãng và lẳng lơ của một người đàn bà đã quá quen với cảnh được nhiều đàn ông ve vãn. Là một thằng đàn ông háo sắc và chất dâm dục có thừa nên nếu bảo Khánh chọn một trong hai thì Khánh sẽ chọn như bao gã đàn ông khác là : mẹ Liên. Nhìn bà quyến rũ và bốc lửa thế kia thì vua cũng phải bán nước chứ riêng gì nó. Khánh cá nhiều thằng nhìn thấy mẹ mình chỉ có nuốt nước bọt và tự nguyện được đi tù vài năm nếu như đc một lần lên giường với bà.

Ông Ngang mặc chiếc áo ba lỗ đang phe phẩy chiếc quạt nhìn thấy bà thông gia liền chào tới tấp như gặp chủ tịch xã. Ông chạy vội vào trong phòng thay chiếc áo sơ mi cho lịch sự. Ông bà thông gia lâu không gặp mừng mừng nói chuyện hỏi thăm nhau. Khánh và bà Bích đã cố kìm chế nhưng đôi mắt của hai người không thể không lén nhìn nhau một cái. Họ giống như đôi tình nhân thương thầm nhớ trộm và khi được gặp nhau thì đôi mắt họ như có nam châm cứ hút chặt lấy nhau. Bích dường như sợ bị lộ nên lại tìm cách lẩn tránh.

– " Chẳng mấy khi chị ghé qua nhà chơi, tiện hai mẹ con ở lại ăn cơm luôn."

Liên cũng chẳng nỡ từ chối nên gật đầu đồng ý.

– " Chị cứ ngồi nói chuyện với ông nhà tôi, tôi xin phép xuống bếp."

Bích vừa xuống bếp được vài phút thì Khánh cũng đứng dậy xin phép :

-" Con xuống giúp mẹ một tay cho nhanh. "

Liên hơi bất ngờ vì bà nhớ không nhầm bà chưa bao giờ nhìn thấy con trai mình đụng tay đụng chân vào xoong nồi. Khi nó lên 10 thì nhà đã có ôsin rồi.

Khánh xuống bếp, thấy Bích đang lôi đồ ăn ra. Như gặp phải tình cũ, Khánh không ngần ngại ôm cứng lấy bà đòi hôn.

– " Con nhớ mẹ quá." – Khánh thì thào rồi hôn thật nhanh xuống bờ môi.

Cũng hơi bất ngờ cho Khánh là Bích buông túi thức ăn ra rồi ôm chầm lấy anh, đón nhận nụ hôn và hôn đáp trả. Khánh nứng cặc ngay lập tức, vừa hôn vừa đưa đẩy dí mẹ vợ vào thành bếp.

-" Thôi đừng vậy… mẹ sợ." – Bích ngước mặt lên nhìn khánh nói âu yếm.

– " Mẹ sợ gì? Mình tranh thủ một tí thôi mà."

– " Mẹ sợ mẹ không chịu nổi ý."

– " Mẹ sợ mẹ không chịu nổi cái gì cơ?"

Bích e thẹn, xấu hổ kiễng chân lên chủ động hôn vào môi Khánh rồi khẽ thầm thì :

– " Thì mẹ sợ con lại làm cho mẹ nứng."

Khánh cười thầm sung sướng ôm ghì tấm thân của Bích vào người mình. Anh cố tình hỏi dâm đãng :

-" Thế mẹ có thích con làm cho mẹ nứng không?"

Bích đỏ bừng mặt ngượng không dám thừa nhận. Bà cầm tay Khánh đặt vào háng mình rồi khẽ trả lời :

– " Nhớ cái ngón tay này thế. Móc kiểu gì mà làm người ta ra nước ầm ầm."

Thấy mẹ vợ có chút bạo dạn, mà hình như khi cơn dâm nổi lên thì Khánh thấy bà bạo hơn lúc bình thường. Chính sự bạo dạn của Bích đã làm cho Khánh bị kích thích đến tột bậc. Bàn tay Khánh thoăn thoắt cởi chiếc cúc quần bò của mẹ vợ ra và cố luồn bàn tay vào bên trong.

– " Có muốn nó nghịch ngợm một lúc không?" – Khánh hỏi khi bàn tay đã chạm vào đám lông.

Thay vì trả lời, Bích ưỡn mu về phía trước đồng thời vít cổ Khánh xuống để hôn. Khi ngón tay Khánh trườn qua cái khe ẩm ướt rồi chui tọt vào cái lỗ, Bích ngừng hôn ngay lập tức. Bà nhăn nhó rên rỉ :

-" Ôi khánh ơi…. sao mà sướng thế hả con… ngoáy mạnh chút nữa đi."

Khánh nhận thấy bà mẹ vợ như đang lên đồng và thay đổi tính cách thật là nhanh. Nhìn cũng hiểu là bà đang bị dục tính chi phối. Khánh cố tình đưa đẩy Bích phải toát ra sự dâm đãng.

-" Ngoáy mạnh lại làm mẹ nứng thì làm sao? "

-" Mẹ thích lắm… mẹ sướng… con cứ ngoáy như vậy đi."

Cái ngón giữa của Khánh lại gập vào một chút và móc mạnh lên trên khiến Bích thở không ra hơi.

– " Nứng thế này mẹ muốn gì nữa?"

– " Mẹ… mẹ… không… biết… ư… a.. "

-" Mẹ nói đi… mẹ muốn gì nữa? "

-" Mẹ… mẹ… mẹ.. "

-" Không nói con rút tay ra nhé?"

Khánh thấy Bích giữ chặt tay mình không cho rời khỏi hang động.

– " Nào mẹ nói đi… mẹ muốn gì nữa?"

-" Ui…con…mẹ sướng… mẹ muốn… Địt con ạ. "

-" Địt á? Mẹ dâm như vợ con ý. Thế địt ở đâu bây giờ?"

Bích đưa đôi mắt đờ đẫn nhìn Khánh như bị thôi miên. Nhục dục trong người bà đang trào dâng và lúc này cơ thể Bích đang đòi hỏi xác thịt một cách khủng khiếp. Cả tuần rồi lồn Bích trống rỗng và và bà thừa nhận là mình nhớ cậu con rể da diết. Bất ngờ Bích kéo tay Khánh ra khỏi quần mình rồi đi thật nhanh ra sau vườn.

Trên đường đi về, hai tay vẫn bám chặt vào hai bên hông Khánh, Liên bất chợt nói :

– " Mẹ vợ con mấy tháng không gặp mà giờ nhìn thấy khác quá nhỉ?"

– " Khác là sao hả mẹ? Con thấy bà ấy vẫn bình thường mà." – Khánh hơi chột dạ không biết mẹ đã phát hiện ra điều gì.

– " Thì mẹ trông thấy bà ấy nữ tính hơn, khuôn mặt cũng không quê quê như trước. "

-" Hì hì, công nhận con cũng thấy như vậy. Hôm nay bà ấy còn mặc quần bò, chứ bình thường có thấy bao giờ mặc đâu."

– " Thế không phải do con trai mẹ làm bà ấy thay đổi à? "

Khánh giật mình suýt lạng xe sang một bên.

-" Mẹ nói cái gì vậy mà con chẳng hiểu gì cả. "

Liên véo nhẹ vào eo Khánh, bà không ngần ngại nói toạc ra luôn :

-" Đừng có giấu mẹ. Nhìn cái kiểu hai người lén nhìn nhau từ lúc mở cổng đến lúc đi về là mẹ biết hết."

Khánh cố cãi lại cho bằng được :

-" Lén nhìn nhau lúc nào? Mẹ cứ suy đoán lung tung. Bà ấy là mẹ vợ con đấy, con đâu dám làm bậy."

– " Ờ mẹ nói vậy thôi, nếu không đúng thì may quá. Cẩn thận đấy không lại tan cửa nát nhà. "

-" Mẹ cứ nghĩ lung tung lại oan cho bà ấy. Con làm sao có ý đồ với mẹ của Ngọc được. "

Liên không nói nữa và bà cố tình cứ cho là chuyện không có gì. Người khác có thể không nhìn thấy, nhưng với bà thì tinh ý một chút là nhận ra ngay. Ban đầu chỉ là nghi ngờ không có chứng cớ, nhưng sau đó bà Bích tươi cười bê cơm lên nhà với đôi má ửng hồng là Liên chắc chắn họ có chuyện mờ ám. Với ai chứ với thằng Khánh thì Liên lại càng tin. Con bà như nào thì bà biết rõ chứ. Thằng Khánh đã nổi tính dâm từ bé, 8 tuổi đã biết rình trộm phụ nữ tắm trong đó có cả bà, 10 đến 12 tuổi thì theo bọn trẻ con trong xóm đi bóp vú phụ nữ ngoài đường và mấy lần bị ông Kha đánh cho nhừ tử. Đến 13 tuổi đã biết đứng ngoài cửa rình mò nghe trộm bố mẹ làm tình. Và bây giờ lấy vợ rồi nhưng mắt vẫn lén nhìn vú nhìn mông của mẹ một cách thèm thuồng. Lúc trên nhà thấy Khánh đứng nhìn trộm mình tắm và Liên cố tình có các hành động khêu gợi để xem thái độ nó thế nào. Tất cả hành vi của Khánh từ nhỏ cho tới lớn Liên đều biết hết, chẳng qua bà không nói ra thì thôi. Nghĩ đến chuyện con trai mình tòm tem với bà thông gia, Liên chẹp miệng nghĩ thầm : " Đến mình nó còn muốn xơi huống chi mẹ vợ."

Về đến nhà, Liên xuống xe bảo con :

– " Con vào nhà nói chuyện luôn với bố con đi. Mẹ sẽ ủng hộ và hỗ trợ con."

– " Bàn chuyện làm ăn với bố thì khó hơn lên trời. Thôi mẹ nói với bố hộ con."

– " Thì con cũng phải vào nói một câu chứ. Mẹ nói thì dễ thôi, nhưng ông ấy lại bắt bẻ là thằng Khánh có nói gì với tôi đâu. "

Khánh nghe mẹ nói có lý nên dù không thích cũng phải vào để nói chuyện. Thấy trong nhà có mỗi người giúp việc đang ngồi xem tivi, Liên liền hỏi :

-" Ông Kha về chưa hả Tuyến? "

-" Dạ ông về rồi và đang tắm chị ạ. "

-" Hai người đã Cơm nước gì chưa?"

– " Em và ông vừa ăn xong."

Liên ngồi xuống chiếc ghế salon ngả lưng ra vì mỏi. Bà để ý thấy Tuyến từ nãy có vẻ lúng túng không đc tự nhiên, mà chẳng ai mắng, chẳng ai làm gì mà gò má tự dưng đỏ lên như là xấu hổ chuyện gì đó.

-" Chị khát nước quá, em pha cho chị và Khánh cốc nước sấu đá nhé."

– " Dạ vâng."

Tuyến liền đi xuống bếp và cả Khánh và Liên đều đưa mắt nhìn cô ta. Khánh nhìn thì chắc không thể phát hiện ra thứ gì, nhưng Liên nhìn thoáng qua bước đi là bà đã hiểu. Liên mỉm cười thầm nghĩ, đàn bà con gái lần đầu dây phải ai chứ dây phải ông Kha thì coi như đi chỉ có nước dạng háng. Con cặc của ông to và dài như dái ngựa thì đứa nào chịu nổi khi lần đầu chưa quen.

Một lúc sau ông Kha xuất hiện và Khánh thấy ông vẫn như mọi khi, gặp con trai mà mặt lạnh như đá. Khánh vào cuộc luôn và trình bầy kế hoạch cho ông nghe. Trình bầy xong Khánh hồi hộp nghe phản ứng từ ông.

– " Bố nói điều này con đừng buồn nhé. Đưa tiền cho con đầu tư thì thà bố đưa cho tổ chức từ thiện còn hơn, ít nhất vừa được tiếng vừa giúp đỡ được bao người. Chứ đưa cho con thì cũng bay vào không khí, chẳng ai biết."

Khánh tức sôi máu khi nghe bố coi thường mình như vậy. Cũng may mẹ phải bấm đùi bảo giữ bình tĩnh không thì Khánh đã sừng cồ lên với ông.

-" Sao bố chẳng một lần chịu tin con trai của bố nhỉ? "

Ông Kha vẫn bình thản nhưng giọng nói thì rắn như đá :

– " Con trai của bố thì bố phải tin chứ. Chính vì bố thừa biết con trai của bố như thế nào nên bố mới tin con chẳng làm đc cái gì ra hồn cả. Con thử nghĩ xem, thi đại học vào một cái trường dân lập con cũng chẳng đỗ được và bố mẹ lại mất một đống tiền để cho con được học. Người ta chỉ mất 4 năm để tốt nghiệp mà với con phải mất tận 6 năm mới lấy dc cái bằng để về khoe với họ hàng. Và trong 6 năm đó con nhẩm tính xem con chơi bời phá của bố mẹ biết bao nhiêu là tiền rồi? Rồi tốt nghiệp xong con cũng có tự vác cái bằng đi xin được việc đâu, lại bố mẹ bỏ ra cả trăm triệu để chạy cho con vào một doanh nghiệp. Làm đc hai năm thì con chán con bỏ không có lý do. Người ta đang cười vào mặt bố kia kìa. Đấy con nghĩ xem, bố tin con như thế đã đủ chưa? "

Khánh nghe mà thấy cay trong lòng. Đó là lí do vì sao khi anh lấy vợ là nhất quyết xin ra ở riêng vì hai bố con luôn khắc khẩu không hợp nhau một chút nào. Cứ nói chuyện được một lúc là cãi nhau. Đang không biết phản bác như nào để ông hiểu vì mấu chốt là ông cầm tiền, rất may mẹ đã lên tiếng :

– " Sao ông cứ hay lôi chuyện cũ ra nói thế nhỉ? Từ ngày nó lấy vợ là tôi cũng ghi nhận là nó đã thay đổi, không chơi bời, không đàn đúm. Giờ nó có chí làm ăn, mà tôi thấy đầu tư vào vụ này cũng thấy rất hợp lý, sao ông không ủng hộ nhỉ? Con mắt nhìn nhận của thằng Khánh trong việc này tôi thấy rất giỏi, không phải ai cũng nhìn ra được như nó đâu. "

Khánh nghe mẹ nói vậy cũng mát lòng mát dạ và chờ đợi ông bố trả lời. Tuy nhiên vẫn như mọi khi, ông nói mà Khánh muốn hộc máu vì tức.

-" Kể cả dự án này có sinh lãi và có tiềm năng, nhưng nếu là thằng Khánh làm thì tôi không đầu tư. Vì nó làm đc một thì sẽ lại mất cả gốc."

Khánh đứng bật dậy không nhịn được nữa nói chua chát :

– " Này bố. Con đang tự hỏi bố có phải là bố của con không đấy?

Khánh đưa đôi mắt tóe lửa nhìn thẳng ông Kha nói dứt khoát rồi quay người đi thẳng ra về cho dù mẹ gọi.