Sóng Gió Oan Nghiệt – Update Chương 6

Sóng Gió Oan Nghiệt Chương 4
Mẹ chửi tôi một trận xối xả, tôi buồn bã im lặng bước ra khỏi phòng không còn nói câu nào nữa, mẹ thì đổ lệ ngồi tự vào ghế, khi tôi mở cửa đi ra thì thấy tên Tú đứng trước cửa phòng, hắn nhìn tôi cười nói.

– Rãnh không, ra kia nói chuyện.

Tôi nắm chặt tay, hắn liền xoay lưng rời đi tôi đi theo sau khi ra một chỗ gốc khuất tôi xông đến nắm cổ áo hắn.

– Con mẹ mày, mày là thằng nào tại sao lại quan hệ với mẹ tao.

Hắn vẫn nở một nụ cười tươi, sau đó nắm lấy tay tôi hất ra phủi phủi cái áo của hắn rồi nói.

– Mày quên tao nhanh nhỉ.

– Quên ?? Mày là thằng nào mà tao phải nhớ.

– Mày còn nhớ cái tên Tú Mập chứ, 12A trường Tôn Hoàng Thư từng chung lớp với mày.

Tên Tú nói ra, tôi bất đầu ngờ ngợ trong trí não xuất hiện một tên mập như con heo, mặt mày xấu xí mụn nổi đầy, năm xưa tên Tú Mập là nhân vật hay bị những người trong lớp lấy ra làm trò tiêu khiển và trêu chọc trong đó có tôi, mỗi lần gặp hắn là tôi tìm đủ mọi cách để bắt nạt, như đánh đập hắn, cùng đồng bọn lột quần hắn ra giữa lớp. Bắt uống nước thải và đồ ăn thùng rác. Bây giờ một kẻ đẹp trai, cao 1m8 đứng trước mặt tôi tự xưng là Tú Mập tôi không thể tin nổi hai mắt tròn xoe nhìn.

– Mày… Mày thật Tú Mập.

– Tao chứ còn ai vào đây…. Năm tháng dần qua, tao cũng phải đổi thay thôi chứ mày làm gì mà ngạc nhiên quá vậy.

– Nhưng, tại sao mày lại quan hệ với mẹ tao.. Thằng chó.

Tôi lấy lại bình tĩnh nghiến răng nhìn hắn nói

– Biết sao không, là để trả thù mày đó.. Năm ấy bọn chó chúng mày hùa nhau ăn hiếp tao, xem tao không khác gì đống rác khi tao uất ức trong lòng, tìm cách thông báo với đám thầy cô thì đám thầy cô lại bênh chúng mày, vì biết chúng mày là con nhà giàu có muốn có chút lợi lộc mà nịnh nọt chúng mày, còn tao thì là một thằng nghèo mỗi lời tao nói làm gì có ai nghe, tưởng chừng đám thầy cô giúp tao ai ngờ lại quay sang chửi bới tao, còn hạ bậc hạnh kiểm.

Thằng Tú vừa nói, vừa nhìn tôi bằng ánh mắt hận thù.

– Mỗi ngày về nhà bà tao nhìn trên người tao là đầy vết thương bầm tím bà tao cố gặng hỏi thì tao không có trả lời, tao sợ bà tao buồn, ba mẹ tao mất sớm chỉ còn lại có bà nên tao thương bà lắm. Mà ai ngờ …. Vào một ngày tao đang ở nhà bọn mày gọi tao ra để làm trò, bà tao lén bám theo tao thấy rõ mọi việc, bà đến can ngăn thì bị chúng mày xô ngả dẫn đến bị chấn thương sọ não, ba mẹ chúng mày là người gia thế nữa chỉ việc vung tiền ra để che đậy, từ cảnh sát đến thầy cô trong trường đều đứng về phía bọn mày, từ đó tao mang hận thù 9 năm trôi qua tao cố gắng thay đổi từng ngày, âm thầm điều tra rõ về ngọn ngành gia đình mày, và bây giờ….. Mọi chuyện sẽ bắt đầu từ đây.

– Mày..

Tôi ngập ngừng, biết năm xưa mình còn trẻ ham chơi thiếu suy nghĩ chín chắn nên nhiều lúc có những hành động sai trái, bây giờ đã lớn nên tôi không còn bồng bột nong nổi như xưa.

– Chuyện ngày ấy tao xin lỗi mày, tao biết mày hận tao lắm nhưng chuyện đã qua lâu rồi tại sao mày còn phải tìm cách trả thù tao.

– Cái con mẹ mày, mày câm miệng đi mày hại đời tao tan nát, rồi mày xin lỗi tao à đéo có chuyện đó đâu thằng chó mày chống mắt lên mà xem, tao sẽ khiến cả nhà mày phải đau khổ như nào.

– Ê… Tao đã nhân nhượng mày rồi. Mày đừng có được nước làm tới mày muốn làm gì.

– Muốn làm gì thì mày đợi đi rồi biết.

Thằng Tú liền nở một nụ cười nhan hiểm rồi quay lưng rời đi, tôi đứng đó không dám tin những gì xảy ra trước mắt không thể ngờ thằng mập mà chúng tôi bắt nạt năm xưa nay quay lại đây trả thù gia đình tôi, để không xảy ra vấn đề như nó nói tôi phải nhanh chóng nghĩ ra cách để cho mẹ thấy rõ bộ mặt của nó. Suy nghĩ vậy tôi cũng lấy lại bình tĩnh rồi rời khỏi tòa nhà.

Đến tối tôi ở trong phòng bệnh của ba, nhìn ba trên giừơng, vẫn là khuôn mặt ấy, vẫn là hình dáng ấy nhưng bây giờ ba không còn nói chuyện với tôi nữa mà ông chỉ nằm bất động trên giừơng, xung quanh là gắn đầy dây hỗ trợ sự sống.

– Ba… Con nên làm gì lúc này đây, vì sai lầm trong quá khứ mà bây con phải trả giá như vậy sao… Ba có nghe con nói thì hãy làm ơn tỉnh lại đi….

Tôi buồn bã ngồi bên cạnh ba tâm sự đúng lúc này từ bên ngoài có tiếng nói và bước chân đi vào, tôi biết là mẹ đã về nên đứng dậy đẩy cửa nhẹ rồi đi ra, nhìn thấy mẹ tình tứ đi bên cạnh thằng Tú tôi cay đắng.

– Mẹ…

– Vào thăm ba rồi à.

– Vâng, mẹ ….

Tôi ngập ngừng không biết có nên nói không, vì tôi muốn vạch trần bộ mặt thật thằng Tú ra trước mặt mẹ, dù sao có thằng chó này bên cạnh tôi sẽ ba mặt một lời luôn.

– Muốn nói chuyện Tú là bạn của con chứ gì.

– Sao mẹ biết.

Tôi tròn xoe mắt ra nhìn.

Đọc Full truyện liên hệ zalo : 0934788663