Sổ Ước Luân Hồi – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm 18+ ( Update Chương 114 )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Sổ Ước Luân Hồi – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm 18+ ( Update Chương 114 )
Tác Giả: 10508vinguoiyeu
Danh Mục: Dâm Hiệp, Gái Xinh, Lãng mạn, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Lượt Xem: 2910 Lượt Xem
Chương 96: Tà Tổ vs Vô Dang (18+).
— Lời Tác Thật —
Chương hơi ngắn tại chữ nghĩa không được nhiều, các đh thông cảm
—0—
Nhiễm Nam ngồi trên ghế rồng làm bằng vàng, dưới mông lót đệm êm, cung tần mỹ nữ vây quanh. Ai nấy điều tuyệt sắc giai nhân, ăn vận mỏng manh, gần như chỉ là khoác lên một màn lưới mỏng.
Huỳnh Ni cả người sáng bóng, cơ thể mỹ miều mà tinh khiết ẩn ẩn hiện hiện dưới làn vải lưới, trêu người hứng khởi. Tay cầm chùm nho xanh, môi nhoẻn nụ cười uốn éo đi đến trước mặt Nhiễm Nam.
Tên mập chảy nước miếng nhìn vợ cả của mình gợi cảm đi đến, dưới làn mờ ảo lấp ló hai trái đào tiên, khu vực sơn cốc ẩm ướt hờ hửng bên dưới như mời gọi cu cậu.
Trường thương của Nhiễm Nam không nhịn được kích thích, nhô ra đón gió.
Phi tần xung quanh oanh oanh yến yến, uốn éo giận hờn.
Huỳnh Ni không mặc nội y, cô nắm tiểu đệ của Nhiễm Nam, thăm dò lỗ hổng của mình, nhét nó vào trong. Cô ngồi mạnh xuống, tiểu Nhiễm Nam xộc thẳng vào tận cùng thế giới.
“I A…” đôi môi mọng nước của Ni thở khẽ, một dòng đỏ tươi từ hạ thân chảy ra.
Nhiễm Nam nhìn xuống thấy mình chính thức tiến nhập vào người Ni, hắn mừng khôn xiết, gần như vui chảy nước mắt. Gạt giọt lệ hắn nói “Ni, anh đ*t được em rồi, anh đ*t được rồi, sinh cho anh một đứa con, anh yêu em đến khi vũ trụ này không còn”
Huỳnh Ni nở nụ cười hạnh phúc, ngả người tới ôm đầu hắn. Đào tiên lấp đầy miệng hắn, mặt hắn nhai nuốt, bóp méo.
Chút…
Nhiễm Nam mút một hơi thật mạnh, cả nữa trái đào phải của Ni gần như bị hắn nuốt vào họng. Môi ra sức hút. Mút đã hắn lại đổi qua đào trái, từ miệng hắn chảy ra từng sợi dây đàn thơm mùi sữa.
Tuyệt quá, sữa của Ni thơm tuyệt vời, ngọt ngào vô cùng. Sao Ni lại có sữa nhỉ?
Ầm, từ ngoài của điện, một mỹ nhân tuyệt đẹp khác, đằng đằng sát khí đi vào. Người chưa đến, tiếng hét giận dữ đã dội vào lỗ tai Nhiễm Nam.
“Tên béo chết tiệt, anh là của em, tất cả các người cút hết”
Huỳnh Ni đang ngồi nhấp trên người Nhiễm Nam, nước nôi lai láng bị người mới đến hất bay xuống nền gạch, mấy cung tần xung quanh hoảng sợ bỏ chạy.
“Đây là trừng trị cái tội dám trốn tôi đi ch*ch Huỳnh Ni, xem lần sau anh còn dám…” Khuôn mặt không nhìn rõ ngũ quan của cô ta cất tiếng cay nghiệt nói.
“Đừng” Nhiễm Nam hét. Tiểu đệ của hắn bị cô nàng ăn mặt mờ ảo không nhìn rõ trước mặt nắm thẳng ra, con dao trong tay cô phạt thẳng xuống…
…..
“A”.
Ánh sáng lóa mắt chiếu thẳng vào mặt làm Nhiễm Nam vội nhắm mắt lại. Mình đang ở đâu đây nhỉ? Đúng a, mình bị chuyển lên tàu, sao đó nói mấy câu chọc giận cô nàng khủng bố đó rồi bị cô ta nổi giận, dùng tinh thần lực tấn công mình.
“Đây là đâu?” Nhiễm Nam mắt nhắm miệng mở, tò mò thốt, hắn khi nãy mơ màng thấy có một cô gái ở trước mặt mình, không phải là cô nàng độc ác đó chứ?
Quách Thị Hoa đạp tiểu đệ của Nhiễm Nam một phát hả giận xong liền hừ hừ trong miệng, kéo cái ghế xoay đệm bên cạnh lại ngồi xuống. Môi cô chu lên, má phồng ra, tay khoanh trước ngực, giận dỗi không thôi.
Tên mập khốn kiếp này, hôn mê mà còn vô lại như vậy. Cô chỉ mở tủ ra xem thử. Lần trước không biết hắn làm cách nào biến giày cô thành sô cô la, vốn định kiểm tra cơ thể hắn xem có gì khác thường không, ai ngờ tên này đang nằm hôn mê dưới đất lại bất chợt há miệng ra táp lấy ngón tay của cô mút lấy mút để.
Quá đáng nhất là tên này còn rên rỉ ỉ ôi, miệng lẩm bẩm “đ*t được em rồi, Ch*ch được em rồi”. Đũng quần hắn cũng nhô lên ngọn núi đồ sộ.
“Tức quá, tức quá” hai tai Quách Thị Hoa xì khói, má đỏ hồng hồng, ánh mắt hình viên đạn trừng lên nhìn tên mập đang thích nghi ánh đèn, từ từ mở mắt ra, ngơ ngơ ngồi bệt trên đất.
Quách tiểu thư thèm lao lên đập cho hắn thêm một trận. Tên này còn ngồi đó dây dây tiểu đệ nữa?
Nhiễm Nam gãi gãi “của báo” của mình mấy cái, đau quá a, sao vậy nhỉ? Đây là đâu? Tên mập ngẩng đầu nhìn lên, chớp chớp mắt nhìn mỹ nữ đang phùng mang trợn má trước mặt. Nhìn quen quen a.
“Sao hả nô lệ? Không nhận ra bà chủ của mình sao?” Quách đại quậy tức khí gằn giọng.
“Mình xuyên không về thời trung cổ rồi sao? Nô lệ, không đúng, ở đây có đèn điện, có tủ nhựa, đây là đâu?” Nhiễm Nam giật giật hai tay bị còng điện trường còng lại. Không được? Mệnh lực không chạy đến cổ tay chỗ bị còng được. Cứ chạy vào lại phân tán ra ngoài biến mất là sao? Mình bị còng tay còng đầu nhốt lại rồi, haizz.
“Cô là…?” Nhiễm Nam dần dần lấy lại tỉnh táo, đã nhớ ra cô gái trước mắt là ai. Không phải ma nữ lần trước bắt hắn liếm giày đây sao? cô ta là người của Cục Phòng Vệ?
“Nô lệ, lần trước thoát khỏi tay bản cô nương, lần này thì đừng hòng, nói đi, anh phạm tội ác tày trời gì mà bị xem là vật thí nghiệm đem đến đây vậy?” Hoa lạnh lùng, từ cao nhìn xuống Nhiễm Nam dò hỏi.
“Tội gì, hừ Cục Phòng Vệ các người là một đám sâu mọt, ngụy quân tử, hừ, bắt tội phạm chỉ là làm màu, tìm nạn nhân thí nghiệm vô nhân tính thì có”.
“Mấy tên dị nhân tội phạm các người tội ác chồng chất, tử hình làm gì, cống hiến cho khoa học không tốt hơn sao?”
“Ha ha ha, tội phạm dị nhân, mấy tên có tội thật tôi không nói, cô dám đảm bảo tất cả những người giống tôi bị mang đến đây là tội ác đầy người sao?”
“Hứ, không phải vậy, ai rảnh bắt mấy người làm gì?”
“Ngu ngốc, nói với cô thật phí lời”
“Anh dám chửi tôi?”
“Ha ha, nhìn cô ngây thơ như vậy chắc chưa chính thức làm việc cho Cục Phòng Vệ rồi”
“Sao anh biết? Tôi chơi còn chưa đã, rảnh đâu mà đi bắt tội phạm với bọn họ”
“Hừ, vậy cô ở đây làm gì?” Xem ra cô ta có thân phận đặc biệt, nếu không sao có thể đến đây, chỗ mình bị nhốt mà hoạnh họe.
“Đừng có đánh trống lảng, anh còn chưa nói anh phạm tội gì đó?” Quách Thị Hoa tức khí, dậm chân bịch bịch nói.
“Tội cứu người, tội làm ăn hợp pháp, tội giết quái vật” Nhiễm Nam bĩu môi, nhìn cửa tủ đã mở ra, anh chàng coi như không có gì, bước ra ngoài, lấy cốc cà phê của Quách Thị Hoa mang đến đưa lên miệng uống.
“Ồ, son môi? Môi ai đây nhỉ? Mlem mlem” Nhiễm Nam quệt quệt vết son trên ly, lại lè lưỡi ra liếm.
“…” Quách Thị Hoa đỏ mặt lên, tên biến thái dâm tặc. Cô đạp ngang một đạp khiến Nhiễm Nam ngã nhào ra, nước cà phê văng tung tóe.
“Trả lời tôi ngay” Quách tiểu thư hùng hổ đứng lên, vươn tay muốn tát vào mặt hắn.
“Trả lời rồi mà, cô không tin thì thôi, không tin cô tự mình đi mà tìm hiểu” Nhiễm Nam trừng mắt nhìn cô, đồ đàn bà hung dữ, người của Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên ai cũng vậy hay sao?
“Bản cô nương không tin, từ lần trước gặp anh là đã thấy anh không phải thứ tốt đẹp gì rồi. Chắc chắn anh là kẻ giết người phóng hỏa, hiếp dâm cướp của, khinh già hại trẻ, tội ác chất chồng…”
“Chồng cái đầu cô, có mà là chồng cô ấy. Tôi làm gì mà cô vu oan như vậy hả? ” Nhiễm Nam cũng tức lên, đứng bật dậy, đầu hắn xém tí đã đập vào đầu cô. Môi hắn chỉ cách môi cô có vài centimet.
Bịch.. Bịch…
Quách Thị Hoa vội giật lùi lại mấy bước, vừa giận vừa ức, nói: “Anh không có tội gì sao họ bắt anh vào đây, chỉ có người phạm tử tội mới bị đem đến đây thôi”
“Cô hỏi, tôi nói, cô không tin thì hỏi làm gì?”
“Cái mặt anh không đáng tin”
“Cô…”
Hai người lại tiếp tục cãi nhau một trận. Cãi mệt rồi mạnh ai nấy ngồi một cái ghế.
“Hừ, cô tưởng Cục Phòng Vệ của cô là tổ chức tốt đẹp lắm sao? Cô bị họ lừa rồi, thứ gì tốt, có lợi thì họ điều sẽ làm thôi”
“Hừ…” Quách Thị Hoa thở phì phò, ngực tâng tâng tức giận. Dám nói xấu Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên chẳng khác nào nói xấu Quách Gia của cô. Từ nhỏ cô đã tự hào mình sinh ra trong một dòng dõi mang trọng trách giữ lấy an ninh, giữ lấy an toàn cho dân chúng, truy bắt những kẻ đáng chết trên thế giới này. Cha, ông nội, ông cố, tất cả điều là anh hùng trong theo suy nghĩ của cô. Tên mập này lại dám nói xấu họ, tức quá.
“Tôi không tin, tôi sẽ tự mình mang bằng chứng anh phạm tội đến cho anh xem” Đẩy Nhiễm Nam trở lại vào tủ dưỡng sinh, Quách Thị Hoa vội quay đi ra ngoài.
“Tôi mà có tội gì? Ở đâu ra bằng chứng? Tôi dám cá, nếu có bằng chứng thì toàn bộ là giả” Tên mập nói với ra.
“Hừ, anh chờ đó mà xem” Quách tiểu thư quay đầu khẳng định nói.
“Há, cô dám cá không?”
“Cá cái gì?”
“Tôi thua mặc cô muốn làm gì cũng được, tôi làm nô lệ cho cô. Nếu cô thua, cô phải giúp tôi thoát khỏi đây”
“Được, định như vậy đi” Quách đại quậy lần nữa bước ra ngoài.
“Khoan đã”
“Gì nữa?” Quách Thị Hoa không kiên nhẫn hỏi, tên này có thôi đi không, dài dòng quá.
“Phiền cô đem trà bánh, trái cây nước uống đầy đủ đến cho tôi” Nhiễm Nam lẫm nhiên như thường ra lệnh.
“Cù lôi, anh là cha tôi chắc?” Quách Thị Hoa tức giận không thôi nói, hôm nay bị chọc tức thế là đủ rồi a, phải đập tên này một trận mới được.
“Cho cô” Nhiễm Nam quăng tới trước mặt cô hai món đồ kỳ lạ. Quách Thị Hoa chụp lấy tò mò nhìn. Là hai thứ kỳ lạ, có vẻ là đồ công nghệ cao, tên này lấy ở đâu ra, người ta không xét người hắn trước khi nhốt lại à?
“Đây là cái gì?” Cô tò mò liếc mắt hỏi. Một cái trong giống một cái màn hình mini vừa lòng bàn tay, một món khác lại giống như dây tai nghe, có hai loa nhỏ nhét tai, đầu kia là một cục hình vuông không rõ có tác dụng gì.
“Tôi nói mình là thần tiên cô tin không?”
“Ha ha ha” Quách Thị Hoa nữa miệng cười cợt không tin “Anh mà là thần tiên vậy tôi là bồ tát, hi hi hi”.
“Không tin? Vậy cho cô một điều ước, cô ước đi, tui thực hiện cho cô, điều ước không quá vô lý là được” Nhiễm Nam hất mặt lên hống hách.
“Anh giỏi biến ra cho tôi một ký vàng bốn số 9 coi” Quách tiểu thư thách tên mập.
“Được, cô đợi đó một chút”
….
Quách đại quậy sau hôm đó trở thành sai vặt của Nhiễm Nam. Chứng kiến hắn có thể thực hiện điều ước một cách thần kỳ, tánh tình của cô nổi lên, quấn lấy hắn bắt hắn thực hiện đủ loại điều ước trên trời dưới đất cho cô nàng. Chơi đến quên cả trời đất.
Mỗi điều ước của cô phải đổi bằng việc bị hắn sai vặt đủ thứ chuyện. Lấy bánh, lấy nước, mang laptop tới cho hắn chơi game, đến thăm, chăm sóc cho Meow Meow ở phía đối diện, cản địa không cho mấy nhân viên đụng đến hai người họ, đủ loại vặt vãnh.
Quách Phong có công việc phải rời khỏi Ẩn Viện khoảng vài tháng. Quách Tuân tạm thời đến thay ông điều hành. Quách Thị Hoa nghe tin ông tới thì vội vội vàng vàng bỏ chạy, nói một tiếng từ biệt với Nhiễm Nam còn bị nhốt trong tủ rồi lén lút rời khỏi Ẩn Viện luôn.
Ma nữ bỏ đi cũng khiến Nhiễm Nam thở dài một hơi, tuy là có cô ta bảo đảm không bị đám nhân viên nghiên cứu quấy rầy nhưng mà cô ta dày vò mình cũng không kém gì đâu a, ngày nào cũng phải biến ra đủ thứ chiều ý cô ả. Hắn cũng không ngờ ma nữ này còn sợ ông nội tới như vậy, vừa nghe ông ta đến là ba chân bốn cẳng trốn đi ngay.
“Hừ, cẩn thận đừng có quậy cái gì đó a, bản cô nương trốn ông nội một lúc, lần này ra ngoài sẽ điều tra chuyện của anh, hừ hừ, tôi sẽ đem bằng chứng phạm tội của anh đến xem anh còn chối được nữa không.” Nói một câu cảnh cáo xong, Quách tiểu thư cút thẳng một đường rời khỏi đảo. Trước khi đi cũng không quên hăm dọa mấy nhân viên trong viện nghiên cứu một trận.
Tạm thời mấy ngày nay bên trên vẫn chưa có động thái gì với ba người John, Meow Meow và Nhiễm Nam. Chỉ nhốt họ lại đó mà thôi. Hai cái thần khí của Nhiễm Nam bị mấy nhân viên kỹ sư đem ra nghiên cứu đủ kiểu nhưng làm thế nào cũng không thể hiểu được nó là thứ gì, chỉ như là vòng đeo tay mà thôi.
Thật ra thì Nhiễm Nam nên sớm bị họ làm phiền rồi nếu như cất thần khí vào mệnh tâm. Tên này và Huỳnh Ni điều có thói quen biến thần khí thành trang sức đeo trên người nên mới bị Ẩn Viện lột ra đem đi nghiên cứu. Cứ như Meow Meow cất hết vào trong người thì có phải tốt không.
Đốt, đập, nén, làm lạnh, cắt laser, cắt kim cương đủ cách cũng không làm nó xước được một vết chớ nói chi phân giải tìm hiểu cấu tạo của nó.
Mấy ngày nay bọn họ bận bịu cãi nhau về nguyên liệu chế tạo ra hai cái vòng này nảy lửa. Chưa rảnh để ý đến tên mập, hơn nữa Quách Thị Hoa nhúng tay khiến họ cũng không dám khiêu khích nghịch ý cô.
Quách Phong lại bận bịu không rảnh quan tâm tới. Cứ như vậy Nhiễm Nam khoái hoạt với ma nữ vài tuần, hai người cãi nhau thì nhiều mà bình tĩnh thì ít. May mà cuối cùng cô ta cũng đi rồi.
Phù, Nhiễm Nam thở phào một cái. Cậu béo cũng thường xuyên dùng linh hồn truyền âm xuyên tường nói chuyện với Meow Meow nên cũng không quá buồn chán. Thậm chí tên này có bất chợt hét lên trong đầu John, trêu chọc tên đầu đinh sợ chết khiếp.
Nhìn nhìn mình trong cửa kính phản chiếu lờ mờ, thật ra mình cũng không quá mập a, chỉ hơi múp múp một chút thôi mà, thế quái nào vào miệng cô ả liền thành tên béo như cục mỡ được nhỉ. Mỗi khi Quách tiểu thư cãi không lại Nhiễm Nam là lại “body shaming” hắn làm hắn tức anh ách không thôi.
….
“Anh đang ở đâu?” Huỳnh Ni bật kích hoạt Xuyên Giới Liên, nhận tín hiệu cuộc gọi từ Nhiễm Nam. Mắt cô hơi đỏ vì khóc, hấp tấp hỏi.
“Không có việc gì, anh và Meow Meow bị người Cục Phòng Vệ bắt lên một hòn đảo, giống một viện nghiên cứu. Em yên tâm đi, anh sẽ tìm cách thoát ra” Nhiễm Nam xoa dịu Huỳnh Ni, nhìn cô tiều tụy hắn cảm thấy đau lòng vô cùng, phải biết người tu mệnh lực thì sinh khí dồi dào, khó mà thân hình tiều tùy như cô hiện tại.
Lúc này là ngày thứ nhất khi hắn gặp Quách Thị Hoa, đã trôi qua không ít ngày từ khi bị bắt. Nếu không có cô ả thì dám lúc này mình còn hôn mê chưa tỉnh. Trong mơ có thể cùng Ni hợp thể với nhau triền miên thỏa thích rồi, haizz.
Cô ta vừa cãi nhau với mình xong bỏ đi thì hắn liền liên lạc với Huỳnh Ni báo bình an cho cô.
“Là Quách Gia sao? Em sẽ tìm cách cứu anh ra.” Huỳnh Ni lo lắng nói. Đem người đến viện nghiên cứu vậy nói rõ mục đích của bọn người kia cũng không tốt lành gì.
“Em đừng đến, ở đây hẳn có rất nhiều dị nhân mạnh mẽ, cấp độ của em không đủ, không nên đến đây, anh tự có cách thoát ra, em quên anh có Sổ Ước sao?”
“…” Huỳnh Ni vẫn lo lắng không thôi trò chuyện với Nhiễm Nam.
An ủi vợ lớn xong, hắn lại phải gọi cho vợ nhỏ Hồng Nhan, không thể nhất trọng nhất khinh được a.
Tạm thời coi như có đồng minh từ bên trong. Phá còng và vòng cổ thì cũng không khó. Khó cái là hắn không đủ mạnh để chạy khỏi đây, dù có thoát khỏi được phòng giam thì còn bọn vệ sĩ đông đúc cùng kẻ điều hành cực mạnh ở viện nghiên cứu này.
Thông qua nhìn trộm xuyên không gian với đối tượng là các nhân viên của Ẩn Viện, hắn biết được trong viện cư ngụ một lão già khủng bố, còn có mấy tay Đại Vệ gì đó, tên nào cũng là dị nhân cấp độ 40 đến gần 50 cả.
Án theo thực lực bây giờ với Long Ca khi trước, hắn tự đánh giá mình chắc chỉ ngang ngửa với dị nhân cấp tầm 26 đến 27 nhờ vào tốc độ của mình. Nhưng mà ai biết được mấy kẻ khủng bố cấp 40 trở lên có gì khác biệt hay không, chẳng may tốc độ của bọn chúng không kém gì mình thì làm sao?
Nhiễm Nam cũng không thể từ đây trốn vào Thời Không Giới được, trừ khi vào rồi không bao giờ trở ra. Khi trở ra thì vẫn ở trên đảo này mà thôi.
Hắn cần một thời cơ, hiện tại chỉ có thể chờ đợi Quách Thị Hoa điều tra chuyện của hắn, sau khi cô ta vỡ mộng, thua cá cược, hy vọng sẽ trở lại giúp mình bỏ trốn. Ngoài ra hắn cũng định làm vài cái chuẩn bị phòng khi gặp chuyện xấu, cũng ước ra thứ gì đó cần dùng về sau. Lỡ xui cuối cùng ả ma nữ đó giở quẻ thì hắn vẫn còn đường rút lui khác.
Hiện tại ngày nào hắn cũng bị giám sát cùng ma nữ ghé thăm nên cứ án binh bất động trước đã. Lợi dụng thời gian này, tên mập âm thầm dùng linh hồn lực giao lưu với mấy tên bị nhốt ở các phòng khác, cố thuyết phục tên John và mấy tên bị giam khác tham gia vào kế hoạch, thêm một người thêm một phần sức a.
….
Sau ngày hôm đó, Huỳnh Ni liền tìm tới Lục Hồng Huấn nhờ vả. Cô muốn tất cả tư liệu về Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên, về Quách Gia và về cái viện nghiên cứu gì đó. Hiện tại chỉ có thể tìm hiểu kỹ kẻ địch thì mới giúp ích được cho Nhiễm Nam. Hắn bị nhốt, chuyện này đành gánh lên vai cô thôi.
Hồng Nhan cũng ở bên cạnh giúp đỡ việc tay chân một chút. Bản thân mới bước vào mệnh tu, thực lực quá yếu, cô cũng chỉ có thể giúp Huỳnh Ni mấy việc vặt như sắp xếp tư liệu cho mà thôi.
Cùng lúc đó.
Quách Thị Hoa theo thuyền của Ẩn Viện chạy về đất liền. Cô vừa lên bờ liền một mạch đi thẳng về Sài Gòn. Đội 10 sau khi bắt được Nhiễm Nam thì cũng không ở lại Thị Xã nữa. Nhiệm vụ của họ đã xong, không còn cần thiết đóng quân ở đây nữa. Quách Tuân cũng trực tiếp khen thưởng cho bọn họ không ít tiền.
….
Hỗn Thiến Tà Tổ Và Vô Dang là một đôi phu phụ dị nhân. Hai người rất thích phim kiếm hiệp, truyện tiểu thuyết mạng. Từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã. Đến khi cả hai phát hiện năng lực của mình liền chụm đầu lại quyết định hành hiệp trượng nghĩa, cướp của nhà giàu chia cho nhà nghèo.
Trong giới tội phạm hai người cũng có chút tiếng tăm. Hỗn Thiến Tà Tổ, tên nghe rất oách thế nhưng lại là nữ hiệp. Chồng cô Vô Dang, người đời hay gọi với biệt danh là Pí Pí, nghe lại có chút nữ tính.
Bốn năm nay, hai người đã cướp của, trộm vàng của không biết bao nhiêu kẻ giàu có nhưng vô lại, thiếu đạo đức. Số tiền đó chín phần hai người dùng để làm từ thiện, số còn lại cũng đủ hai người sống thoải mái.
Hỗn Thiến Tà Tổ và Pí Pí Vô Dang rất thông minh. Cả hai chưa bao giờ động chạm đến những dị nhân khác, trước khi hành động luôn tìm hiểu mục tiêu kỹ càng. Đáng tiếc thói quen hai người lại hại hai người lần này quá thảm.
Pí Pí Vô Dang thích đọc tiểu thuyết thể loại sắc 18+ trên mạng, anh ta luôn không thể nào kìm được khi các chương truyện mới ra, có chương mới là sẽ đọc liền. Dạo gần đây có rất nhiều truyện nổi bật được đăng lên văn đàn như là Con Đường Bá Chủ, 12 Nữ Thần, Sổ… Vâng vâng và vâng vâng. Anh ta điều đọc hết, chương mới ra là ngấu nghiến ăn liền.
Hỗn Thiến Tà Tổ thì lại khác. Cô ấy không thích cảm giác chờ đợi từng ngày như vậy. Đối với cô, nhiều lúc cô lựa chọn quên đi bộ truyện đó.
Mỗi bộ truyện cô theo dõi, cô nàng luôn đặt nhắc lịch trên laptop thân yêu của mình, thường là sẽ chọn một đến hai tháng sau đó, khi mà truyện đã ra kha khá chương mới thì cô mới đọc một lần cho đã “nư”.
Chính vì cách đọc truyện của hai người khác nhau như vậy đã khiến cả hai nhiều lần cãi nhau. Pí Pí Vô Dang lúc nào cũng làm “Spoiler”, tiết lộ trước cốt truyện cho Hỗn Thiến Tà Tổ nghe, khiến cô tức anh ách.
Đỉnh điểm là khi ngày hôm qua hai người còn cãi nhau luôn trên phần bình luận truyện ở trên trang web truyện. Chửi nhau thì cũng thôi, hai người còn vô tình tiết lộ khách sạn mình đang ở nữa.
Tài khoản của hai người lấy luôn tên và biệt danh của mình trên giang hồ, Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên giám sát đã lâu, tuy vì hai người thường xuyên đổi địa chỉ liên tục nên khó mà bắt được.
Lần này thì thảm rồi, địa chỉ khách sạn bị lộ, đội 7 đang ở Sài Gòn liền cử hai thành viên trong đội đến bắt hai người.
….
Chát…
“Cãi anh nữa không hả?” Vô Dang vừa rút cây thương của mình ra khỏi mật đạo của Tà Tổ vừa vỗ mông nàng đen đét hét.
Hai người cãi nhau trên mạng xong liền lôi nhau lên giường đánh nhau. Có điều giường của hai người khá đặc biệt. Đôi vợ chồng có sở thích tình dục rất là dị, họ thích cảm giác lén lút kích thích. Thế nên lần này hai người dẫn nhau đột nhập vào một trường học cấp ba ở ngoại thành, vào lúc tờ mờ sáng 6 giờ, khi mà mới chỉ có vài học sinh lác đác vào trường.
Bàn ghế bị kéo lại sát nhau làm giường. Tà Tổ nửa người nằm trên bàn, kiều nộn phấn nụ nhỉnh lên chào đón roi thịt của Vô Đang hối hả ngược xuôi từ đằng sau đút vào đút ra. Cả tiểu đệ của Vô Đang lúc này đã ướt đẫm dịch nhớt.
Hai người của đội bảy từ khách sạn bị lộ truy theo đến đây, há hốc mồm núp một bên nhìn hai người say mê làm tình làm tội nhau.
Vô Dang đang tức khí vụ cãi nhau trên mạng nên anh ta thô bạo dập liên tục, Tà Tô bị thúc rên la hơi lớn tiếng, xin tha mãi không thôi.
Bập… Bập…
“Cãi anh nữa không?” Vô Danh lùi hơn nữa tiểu đệ ra ngoài, vận sức ở hông lấy trớn, mạnh mẽ đẩy về phía trước. Cây thương bị “lỗ thiên thai” ôm chặt, khít rịt khiến khi cây côn thịt chui vào kiêu on ót. Tà Tổ bị xâm phạm kích thích, rên một tiếng hổn hển.
“Ư a, mẹ kiếp nhà anh, nhè nhẹ thôi, ứ ư, ngưng ngưng, sao tự nhiên chơi nhanh vậy, á”
Mặc cho Tà Tổ van nài, Vô Dang nữa người mặc áo, nửa người dưới trần truồng ra sức đẩy, vào ra liên tục không ngừng với tốc độ ngày càng nhanh.
Trước cửa phòng một đôi học sinh lớp 12 thấy cửa phòng mở sẵn thì tò mò ghé mắt vào nhìn. Cả hai trố mắt ra, ngạc nhiên xem hai anh chị trong phòng học của mình cò cưa đưa đẩy.
Nam học sinh kế bên vội che mắt nữ học sinh. Cả hai cô cậu nghe tiếng rên rỉ của cô gái trong phòng mà cũng nóng rực cả người.
Tà Tổ vừa rên rỉ vừa vội dùng tay với ra sau ý đồ đẩy Vô Dang đang ra sức thút vào mông mình ra, nói thì thào “có người nhìn kìa”.
“Kệ họ” Vô Dang vừa dập vừa chồm người tới, ôm lưng cô, hai tay thò xuống dưới ngắt nhéo bánh bao của cô.
Bập… Bập… Bập… Tiếng giã gạo vang lên điều điều.
“Họ đang n*c nhau đó hả? Lúc trước chửi thề hay nói đến hóa ra là như vậy” Nữ học sinh xinh đẹp khỏe khoắn thở nhỏ nói. Tên bạn học đáng ghét này, hắn nhìn trộm thì cũng thôi đi, còn ôm mình ra vẻ che mắt mình lại, lại để kẻ hở ngón tay to thế, che cũng như không, trong phòng đang làm gì cô điều thấy rõ hết. Cả người cô bé bất giác rạo rực lên, có thứ gì đó cưng cứng của người sau lưng chọc lên mông mình á.
Cô bé đỏ hết cả mặt. Thật ra hai cô cậu cũng đang tập tành hẹn hò với nhau, bị cặp đôi trong phòng dẫn dắt bất giác điều đỏ mặt đứng cạnh nhau. Nam sinh vừa hồi hộp vừa không kìm nén được hạ tay che mắt nữ sinh xuống, luồn tay vào kẻ áo dài của cô, kéo áo ngực cô nàng xuống. Hai trái đào non nhòn nhọn của nữ lớp phó học tập hiện ra ẩn ẩn. Nam sinh thoải mái nhào nặn một hồi. Cảm giác mềm mại ấm áp truyền vào tay khiến cu cậu say mê, tay còn lại cũng từ phía bên kia tham gia vào.
Nữ sinh bị kích thích, hạ thân từ từ ẩm ướt khiến mặt cô đỏ như gấc. Hai đầu gối uốn lại chạm vào nhau. Cô bé rên khẽ càng khiến nam sinh kích thích không chịu nổi. Quần lại quên kéo khóa, cậu lại không thích mặc quần lót. Tiểu đệ cứ thế nhô ra ngoài, đẩy thẳng vào lỗ hổng giữa hai chân nữ sinh, áp bản thân lên mép vải bên ngoài.
Thứ gì đó nóng hỏi chạm vào quần mình ngay giữa hạ thân khiến nữ sinh rung lên, sáng sớm lạnh lẽo cũng càng khiến cô kích thích đối lập hơn nữa. Thẹn thùng quá mức nữ sinh vụt bỏ chạy vào nhà vệ sinh gần đó.
“Phù phù phù” Nữ sinh thở hào hển trong buồng vệ sinh. Mặt cô thẹn đỏ, tay ôm lấy ngực đang phập phồng. Cởi áo dài ra, cô bé định bụng mặc áo ngực lại cho đàng hoàng. Vừa gỡ nịt ngực cô vừa nghĩ tới tràng cảnh trong phòng học. Để áo ngực sang bên, tay cô bé tự bóp bánh bao của mình vừa tự nhủ “Hơi nhỏ a, không biết để ảnh bóp thì nó có từ từ lớn lên không nhỉ”.
Nữ sinh bắt đầu lột quần ngoài rồi tới lột luôn quần chíp xuống tới đầu gối, tay thon nhỏ nhắn thò xuống, ngón tay búp măng dây dây hạt nhỏ, miệng rên khẽ tự sướng. Cô chịu hết nổi rồi, cứ sướng trước cái đã.
Nam sinh do dự nhìn về hướng nữ sinh bỏ chạy một lúc, bước chân không nghe sai khiến bắt đầu tự đi theo.
Mở cửa từng buồng vệ sinh, cuối cùng cũng tìm thấy cô bạn gái xinh xắn đáng yêu, mặt trái xoan, môi trái tim, da trắng hồng của mình đang tự xử trong đây. Nam sinh trố mắt ra nhìn, đẹp mà đáng yêu quá. Tiểu đệ lần nữa dựng thẳng lên, chui ra khỏi khóa quần.
Nữ sinh trợn mắt nhìn cây hàng của bạn trai. Hai cô cậu đỏ mặt nhìn nhau hồi lâu. Không biết hai người có làm gì quá giới hạn hay không nhưng rất lâu mới từ buồng vệ sinh đi ra ngoài. Ánh mắt nhìn nhau đầy trìu mến.
Trường học bắt đầu đông lên. Tà Tổ với Vô Dang gấp rút đến giai đoạn cuối.
Cây gậy của Vô Dang cũng thuộc hàng khủng, thúc lút cán là tới tận rốn. Tà Tổ nhiều lần bị anh ta thúc mạnh không kiềm được mà rên lớn.
“Á ia ia…” Cô hét lớn.
“Anh ra đây”
“Em cũng ra”
Hai người cùng hét. Cây côn của Vô Dang giần giật liên tục, gân xanh nổi lên, giống như ống nước đang bom nước vậy, bơm dịch trắng đầy bên trong Tà Tổ. Bên trong hạ thân cô nàng cũng bị dòng nước nóng hổi bắn phá, rung lên bần bật. Cả hai ôm chặt lấy nhau như bị dán keo. Lúc này họ đã đổi sang thế khác, quay mặt nhìn nhau. Tà Tổ ngồi trên bàn, Vô Dang hiên ngang đứng trên đất. Chìa tra vào ổ, rút ra rút vào liên tục.
Xoạt…
Vô Dang từ từ rút tiểu đệ ra từng chút một. Sau đó bất ngờ dập thẳng ngược trở lại vào trong một phát khiến Tà Tổ đang ôm chặt hắn rung rẩy dữ dội.
“Ư ư” Cô nàng rên rĩ.
“Sáng rồi, mình… mình đi thôi anh”
“Uhm” Vô Dang lần nữa rút cây côn ra một cách từ từ rồi bất thình lình lần nữa thút vào khiến Tà Tổ hét lên á một tiếng, ngẩng đầu ưởng ngực lên.
Vút… Ngay lúc này, hai người đội 7 phá cửa sổ xong vào phòng nhanh chóng bao vây hai người. Tà Tổ đỏ bừng mặt, vừa cảm nhận cái đó của chồng nguấy nguấy trong mình vừa tức giận nhìn mấy tên khốn kiếp của Cục Phòng Vệ.
Ầm… Hai người Tà Tổ còn chưa hết ngạc nhiên thì nóc phòng vỡ ra, Quách Thị Hoa mặt đỏ tới mang tai từ trên hạ xuống.
Thì ra Quách tiểu thư vừa đến Sài Gòn định đi tìm đội 10 hỏi chuyện của Nhiễm Nam thì thấy hai người đội 7 vội vã đi ra ngoài. Hiếu kỳ, cô liền âm thầm theo sau hai người. Mọi chuyện trong phòng cô điều thấy hết. “FA” lâu năm khiến cô xem mà rạo rực không thôi, đến lúc chịu hết nổi cô nàng liền trốn lên nóc phòng tự sướng. Kìm nén tiếng rên của mình đến khổ.
Thấy hai đội viên kia ra tay bắt người, cô cũng học theo phim, phá nóc nhảy xuống hỗ trợ hai người.
Vô Dang và Tà Tổ đành trần truồng đánh nhau với ba người. Năm người đánh nhau tan nát bàn ghế. Quách Thị Hoa thực lực quá mạnh, hai vợ chồng hiệp khách dị nhân dễ dàng bị tóm. Quách ma nữ nổi hứng bắt trói hai người đi theo mình, đuổi hai đội viên kia về.
Cứ vậy Tà Tổ và Vô Dang bị cô nàng ép theo bên người. Cả ba nghênh ngang đi vào cục cảnh sát thành phố.
….
Quách Thị Hoa vừa đi, không có ai cản trở, Quách Tuân lại vừa đến, hắn liền sốt sắng muốn có thành tích để khoe với Quách Phong nên bắt đầu kế hoạch nghiên cứu hai người Nhiễm Nam và Meow Meow.
“Không” Nhiễm Nam gầm rú tại phòng giam của mình. Trong tầm nhìn nhìn trộm xuyên không gian, chàng mập nhìn thấy Meow Meow cả người trần truồng, mái tóc dài buông xõa, cả người trắng hồng xinh đẹp.
Cô đang bị mấy tay nghiên cứu viên theo lệnh của Quách Tuân đứng bên cạnh, đang gắn mấy cái dây nhợ gì đó vào người cô, chuẩn bị thả cô vào một cái tủ kỳ lạ.
Mặt gắn một cái ống thở. Dưới ngã ba cũng gắn đường ống, có vẻ như cô sẽ bị nhốt vào tủ lâu ngày, chuyện vệ sinh sẽ thông qua mấy cái ống này.
Mắt hắn đỏ lên, chưa bao giờ hắn thấy cổng Thời Không Giới lại mở lâu đến như vậy. Từ khi cô bị đem đến phòng thí nghiệm hắn đã cảm thấy có chuyện không hay. Muốn phá tủ dưỡng sinh nhưng sức mạnh lại không đủ, không ngờ cái tủ này lại bền như vậy. Trong giây phút hắn liền sáng dạ nghĩ ra một ý, liền thực hiện nó.
“Nhanh lên” Nhiễm Nam nóng ruột nóng gan chờ đợi. Không cần biết bọn họ sắp làm gì nhưng chắc chắn không tốt đẹp gì cho Meow Meow cả. Sao mở lâu như vậy? Nhiễm Nam như con kiến trên chảo nóng, xoay người đi vòng vòng tại chỗ. Hắn muốn mau chóng chạy tới ngay chỗ Meow Meow, ngăn cản tất cả mọi chuyện. Bọn khốn kiếp…
— Lời Tác Giả —
Hai nhân vật mới có vai trò không nhỏ trong mấy chương tới đâu nhé :))
Các Chương Sau: Quách Thị Hoa Kế Hoạch. Lý Nhượng Khoanh Tay. Đại Náo Ẩn Viện. Truy Nã. Nguy Cơ Đến Từ Đa Diên. Quách Tiểu Thư Tìm Đến. Ngày Tháng Tươi Đẹp Bên Hồng Nhan. Mối Thù Tề Thiên.
“Cắt… Cắt… ủa, hai cô cậu bé nhờ đóng cảnh trong nhà vệ sinh đâu rồi nhỉ?” Đạo diễn thấy quay tới đây đã đủ, liền cho đoàn phim nghĩ ngơi, chuẩn bị cho cảnh sau.
“À, hai người đó hình như xong cảnh thì nhận tiền rồi về rồi” một người trả lời.
“Vậy à?”
Thực ra hai cô cậu không về mà chạy vào nhà vệ sinh gần đó. Sau cảnh phim hai người không nhịn được liền đi chim chuột với nhau. Ở nhà thì là cậu bé cô bé 18 tuổi cấp ba xinh xắn ngoan hiền. Nhưng mà ra ngoài đường, không có cái khách sạn mini nào mà hai người không biết. Sớm đã gắn liền thân thể vào nhau không biết bao lần.
Hì hục hì hục.
Cô bé 18 tuổi xinh xắn đáng yêu cầm cây súng của cậu bạn vừa lột quần ra, nhét vào lỗ mình.
“Ư” cậu bé thoải mái hừ nhẹ.
“Anh yêu mau lớn lên, mai mốt c* anh bự hơn, em mới thích” Cô bé hảy thân dưới tới, hai chân nhón lên, ngấu nghiến hôn cậu chàng.
Mô nhô lên cô bé cạ mà bụng dưới khiến chàng trai sướng hết sức. Tay cậu vội lòn qua đầu gối nâng chân trái cô gái lên, đút cây gậy vào càng sâu hơn. Tay con lại cậu bóp mông cô, ép cô vào sát người mình, cố hết sức vào sâu nhất có thể.
“Ừ, anh sẽ bự hơn, chơi cho em nát l* luôn nhé” hai người hôn nhau say đắm. Bạch bạch mấy tiếng, cậu chàng bắt đầu làm tình làm tội. Rút ra đút vào dần nhanh hơn.
“Ư ư.. Anh mà không đủ bự, em kiếm mấy ông lớn tuổi thử cho anh xem. Nhanh, n*c em nhanh lên, đã quá”
….
–0–